1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trẫm cũng rất nhớ nàng - Sơ Vân Chi Sơ Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. garan2602

      garan2602 Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      46
      Hời ơiiiii. Đọc tới đoạn "năm nay 32 tuổi....nàng 16" mà phải lết xuống cmt liền :))))) sốc tâm lý quá nè. Thà gấp 2 tuổi còn thấy đỡ già hơn đằng này mẹ ruột để qụych tẹt tuổi của ctrai như thế :yoyo36:
      CobeTồn Tồn thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương mới nóng hổi vừa thổi vừa đọc đê

      Chương 31 Giở trò xấu

      Sáng hôm sau, Thanh Li thức dậy trong lòng Hoàng đế !!

      .... Đừng hỏi nàng tại sao lại như thế, vì chính nàng cũng biết.

      Hằng ngày Hoàng đế cực kỳ bận rộn, chỉ cần ngày duyệt tấu chương là đủ để chất thành đống cao hơn người trong Tuyên Thất Điện, có thời gian thư giản tẹo nào cả.

      Bởi vì nguyên nhân này, mấy chục năm nay ngày nào cũng như ngày nấy, hình thành thói quen mỗi ngày đúng giờ mẹo* ẽ thức dậy, dậy sớm riết thành quen, dù cho hôm nay thay đổi hoàn cảnh, cộng thêm đêm qua giày vò tiểu nương nên ngủ muộn, nhưng sáng sớm hôm nay, vẫn thức dậy vào giờ mẹo như thường lệ.

      * Giờ mẹo: 5 đến 7 giờ sáng.

      Chỉ là.... ràng Tiểu Diệu Diệu cần phải chăm chỉ như .

      Có điều, tuy là ngủ rồi, nhưng tiểu nương vẫn chiếm trọn trái tim .

      Đôi mắt sáng ngời sóng sánh như nước hồ thu nhắm lại, hai rèm mi dài cong vút lộ ra rất ràng, để lại hai bóng mờ dưới mi mắt, khuôn mặt đỏ hồng, cánh môi hơi nhếch lên, làm người ta vô cùng thích.

      Về phần bàn tay vòng quanh thắt lưng , càng khiến người ta thích hơn nữa.

      Đêm qua làm chuyện xấu, còn cố ý bắt tiểu nương quạt lâu, mãi cho đến khi nàng sắp kiệt sức, mới chịu buông tha cho nàng.

      Lần này giày vò đến thế nên thấy được tật xấu lúc nàng ngủ rồi, đầu vừa dính xuống gối là nàng ngủ mất tiêu.

      Đợi đến khi nàng ngủ say, Hoàng đế mới nghiêng người chống cằm, nương theo ánh sáng của hai ngọn nến chưa kịp tắt, bình tĩnh ngắm nhìn nàng rất lâu.

      Bên gối là người trong lòng, quả thực còn gì có thể viên mãn hơn nữa.

      Điều duy nhất khiến hài lòng chính là.....

      mỉm cười, ánh mắt dịu dàng hòa cùng ánh nến, cúi đầu hôn lên trán nàng chút.
      Sao lại nhớ ra trẫm thế này.

      Bệnh hay quên quá nặng.

      Làn da nàng tươi mát, môi Hoàng đế lại nóng, vừa đặt nụ hôn xuống là muốn rời nữa.

      Lần từ trán xuống, tiếp theo làn môi đậu mi mắt, lại triều mếm, thương hôn hôn chút.

      Đương nhiên mi mắt dễ hôn như trán, Thanh Li mơ hồ cảm thấy được gì đó, nàng bất mãn lầm bầm vài tiếng, Hoàng đế cách nàng rất gần nhưng vẫn nghe , hình như nàng mấy thứ gì đó.

      Hoàng đế đúng là người xấu, thấy tiểu nương mơ mơ màng màng đáng , bèn nảy ra ý xấu trêu ghẹo, khó khăn lắm Thanh Li mới ngủ yên ổn lại bỗng cúi đầu xuống lần nữa, hôn lên mi mắt nàng.

      Thanh Li lại mất hứng lầm bầm vài tiếng, bàn tay bé quơ quơ giống như xua muỗi, mang theo chút kiên nhẫn.
      Những lúc thế này mới có cảm giác chân nhất, ngẫu nhiên nàng làm ra vài động tác thất lễ, cực kỳ đáng .
      Hoàng đế giọng cười ra tiếng, ý xấu trong đầu liên tục sinh sôi, đợi đến lúc Thanh Li ngủ lại lần nữa, vẫn lập lại chiêu cũ, hôn lên mi mắt nàng.

      Thanh Li ngủ mơ mơ màng màng, có điều nàng phải người sống thực vật có phản ứng, trong tiềm thức nàng cảm thấy có con ruồi đuổi mãi , đặc biệt phiền phức, chỉ thỉnh thoảng đậu lên mắt nàng mà còn luôn vo ve bên cạnh, khiến người ta phiền chịu nổi.

      Nàng bất mãn hừ hừ vài tiếng nhưng vẫn tỉnh dậy, nàng hơi bực bội trở mình, đưa lưng về phía Hoàng đế.
      cái này, dù Hoàng đế có ý nghĩ xấu nữa cũng thực được nữa rồi.

      có ý định hôn nàng nữa, làm thế quá dễ khiến nàng giật mình, tròng mắt xoay chuyển, đành nghĩ cách khác vậy.
      Thanh Li nằm nghiêng, tấm chăn đấp nàng thân thể nàng, cũng may mấy chỗ quan trọng chưa bị che lại, thuận lợi cho làm chuyện xấu.

      duỗi tay ra, nhàng xốc chăn người Thanh Li ra, động tác cực kỳ , nàng ngủ rất say, dù chăn bị hoàng đế kéo ra hết mà nàng vẫn có phản ứng gì.

      Hoàng đế gạt chăn ra bên, bản thân mình nhích lại gần Thanh Li sau đó nằm yên bất động, chỉ chờ tiểu nương chui đầu vô lưới.

      Theo bản năng, nàng sờ sờ cái chăn bên cạnh, ngờ sờ đụng trúng gì cả.

      sờ trúng thôi, nàng cũng chẳng suy nghĩ nhiều, chỉ cho là chăn nằm hơi xa nên thuận lý thành chương trở mình lại tìm kiếm.
      Ừm, lại sờ trúng <(` ^ ′) >

      Chỗ này sờ trúng, vậy tìm xa hơn chút xem sao.

      Ồ, sờ trúng rồi (  ̄ ^  ̄ )!

      sai, cái chăn này ấm áp vô cùng, mà sao lại cứng quá vậy?

      Được rồi, được rồi, Thanh Li có chút chịu lạnh nổi, thôi dùng tạm cũng được.

      Hoàng đế thấy nàng thỉnh thoảng nhíu mày cái, trong lòng càng khinh khủng, cười thầm, đẩy tiểu nương gối đầu vai mình ra, nhích người ra gần mép giường.

      Thanh Li gối đầu lên cái chăn thô cứng kia, nàng có cảm giác phong cách sinh hoạt của mình bị giảm sút xuống mấy bậc, lúc mơ màng bị tổn thương nàng lại có cảm giác --- Hình như cái chăn kia muốn chạy trốn?

      Nực cười, ta chê ngươi thôi, ngươi có cái gì tốt mà ghét bỏ ta?

      Nàng bĩu môi, cả người dựa sát vào, tay chân giống như bạch tuột cùng bò lên người Hoàng đế, cho có cơ hội nào trốn thoát.

      Lòng Hoàng đế vì cái ôm của tiểu nương mà được lấp đầy, tràn ngập cảm xúc viên mãn, thầm cười to vài tiếng rồi hôn chụt lên môi nàng cái, nhiều nữa mà ôm nàng cùng ngủ.

      Sáng sớm hôm sau, lúc Thanh Li tỉnh dậy, nàng thấy cả người mình quấn người Hoàng đế, quả nàng rất nghi ngờ cuộc sống này.

      Hoàng đế liếc nhìn nàng, vẻ mặt cực kỳ vô tội, ‘Nhìn cái gì mà mà nhìn, nàng xem lại tay chân mình biết ai là người chủ động quấn ta thôi, Trẫm có liên quan gì trong chuyện này đâu.’

      Mặc dù rất có lý, song Thanh Li thể nào buông tha cho nghi hoặc trong lòng, nàng nghi ngờ nhìn lát, cuối cùng đành hừ tiếng, trở mình xuống giường.

      Nàng tự rửa mặt, trước khi còn quên ném lại câu cho , ‘Nhất định chàng có liên quan trong chuyện này, để ý tới chàng nữa, hừ!’

      ‘Tiểu Diệu Diệu,’ cánh tay Hoàng đế bị nàng gối đầu cả đêm, bây giờ tê rần còn chút cảm giác, lười biếng nằm ở giường, vừa chậm rì rì xoa bóp vừa lên tiếng: ‘Xuống giường nhận người ngay, nàng được lắm!’
      Last edited: 21/6/18

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 31 tt

      Bước chân Thanh Li lảo đảo, suýt chút ngã ra đất, nàng quay đầu cho ánh mắt sắc như dao rồi hầm hừ đến phòng rửa mặt.

      Để lại Hoàng đế cười to mình giường.


      ***

      Thanh Li rửa mặt xong, lúc trở về đến Ngụy quốc công phủ qua buổi trưa.

      Tuy Đổng thị biết nữ nhi của mình ra ngoài cùng với Hoàng đế, cần phải lo lắng, nhưng thấy nàng cả đêm về, bà thể quan tâm.

      Bởi vì biết do trời mưa nên phu thê Ngụy Quốc Công chưa từng suy nghĩ nhiều, chỉ cho là trời mưa đường khó nên nữ nhi mới trở về nhà được mà thôi.

      Cái ý nghĩ này qua đến ngày hôm sau, khi Đổng thị nhìn thấy Thanh Li mới dần dần lung lay.

      Bà nhìn nữ nhi mang khuôn mặt như hoa đào trước mắt, ràng trong trẻo thanh mát như nước suối, song khóe mắt lại lộ ra vẻ quyến rũ cực nhạt, Thanh Li chui ra từ trong bụng bà đấy, bà có thể mơ hồ nhìn ra vài phần, nếu đổi lại là người khác chẳng nhìn ra được gì đâu.

      Nha hoàn tôi tớ đứng đầy trong sân, Đổng thị cái gì cũng tốt, bà đành nhẫn nại trước sau đó cho nha hoàn trong viện lui hết ra ngoài rồi mới kéo Thanh Li vào phòng trong, bà giọng chất vấn, ‘Diệu Diệu, hôm qua con với Bệ hạ đâu thế?’

      Trước mặt chính là mẫu thân của mình, Thanh Li chưa từng giấu bà chuyện gì, nàng cũng giọng trả lời, ‘Cũng đâu xa, chỉ dạo Phù Yên sơn vòng thôi ạ.’

      Đổng thị hiểu biết rộng hơn Thanh Li nhiều, nghe thế tuy bà hiểu hơn mấy phần nhưng vẫn tiếp: ‘ như vậy, đêm qua.... Hai người ở lại khu vực săn bắn của Hoàng tộc à?’

      Thanh Li mơ hồ biết mẫu thân đến chuyện gì rồi, nàng kiềm lòng được mặt đỏ như ráng chiều, nàng trả lời nữa mà chỉ gật đầu cái.

      Thấy nàng như thế trong lòng Đổng thị hiểu , bà gọi : ‘Diệu Diệu....’


      Hỏi nữ nhi mấy chuyện này, Đổng thị cũng khó tránh có chút xấu hổ, có điều chuyện nên hỏi vẫn phải hỏi, lỡ như có xảy ra chuyện gì, bà cũng có thể nhanh chóng tìm cách đối phó.

      Bà hỏi: ‘Bệ hạ và con..... Có quan hệ xác thịt hay chưa?’

      ---- Chỉ mới tiếp xúc da thịt từng ấy, hôn thể tính rồi.

      Trong lòng Thanh Li biết cái Đổng thị muốn biết phải là mấy chuyện ôm , hôn , mà là có đột phá cửa ải cuối cùng hay , nàng cũng cảm thấy hơi xấu hổ, song trái tim lại thả lỏng hơn ít.

      Hai lúm đồng tiền nổi lên sâu, nàng cố gắng che đậy ngượng ngùng nơi đáy mắt, ‘ có ạ.’

      Dừng lại chút, nàng còn thêm câu: ‘Nương đừng nghĩ lung tung mấy chuyện đâu nữa.’

      ‘Còn có,’ Thanh Li nhướng mày đến chuyện chính, ‘Chàng hôn kỳ định rồi, là tháng mười năm nay.’

      ‘Tháng mười ?’ Đổng thị lập lại, bà lẩm bẩm: ‘Còn khoảng nửa năm nữa, cũng có thời gian chuẩn bị.’

      ‘Vả lại,’ Bà nghĩ đến chuyện khác, khóe môi hơi cong lên, sóng mắt dịu dàng, ‘Diệu Diệu rất may mắn, chẳng phải con ghét mùa hè nắng nóng hay sao? Hôn kỳ rơi vào mùa đông, càng hay chính là, nếu có mang sớm thời kỳ trong tháng cũng là mùa đông, đỡ phải chịu cực...’

      Đổng thị tới còn đỡ, vừa ra, Thanh Li liền nghĩ ngay đến mấy lời của Hoàng đế, 'Đợi đến đầu năm nàng có thai, trong tháng rơi vào mùa đông, miễn cho phải chịu khổ', khi nãy hai gò má nàng ửng đỏ bây giờ hoàn toàn bị thiêu cháy rồi.

      ---- Duyên phận đúng là kỳ diệu, lời của Đổng thị tại khác lời của Hoàng đế hôm qua là mấy.

      Khả năng nhìn mặt chuyện của Đổng thị cao tay hơn Thanh Li nhiều, thấy sắc mặt của nàng lúc này, trong lòng bà bỗng nảy sinh ra mấy phần suy đoán, ‘---- Diệu Diệu.’

      Bà nhìn nàng chăm chú, ánh mắt đột nhiên mềm mại hẳn, ‘Bệ hạ an bài hôn kỳ vào tháng mười , có phải người cũng có suy nghĩ giống nương ?’

      Mặt Thanh Li đỏ như táo chín, nàng bụm mặt la lên, ‘Chuyện con cái, sao có thể đến là đến, hai người nghĩ quá xa rồi.’
      Nàng chưa từng thẳng, song cũng ngầm thừa nhận, ánh mắt Đổng thị toát ra vài phần vui mừng.

      Hoàng đế dù sao cũng là Hoàng đế, tuy Đổng thị biết có tình ý với nữ nhi nhà mình, nhưng bà chưa từng hi vọng gì sâu xa, dù sao vô tình nhất vẫn là đế vương, nếu trong lòng có mấy phần ngóng trông sao, thế nhưng gửi gắm tất cả tình cảm của mình lên vị tối cao kia, đó mới là chuyện buồn cười nhất.

      Giờ khắc này nghe Thanh Li như thế, tâm tư Hoàng đế cũng tinh tế khác người làm mẫu thân như bà là mấy, trong lòng bà rất tán thưởng.

      Nắm chặt tay của nữ nhi, Đổng thị dặn dò, ‘Bệ hạ đối xử với con lòng, con phải biết quý trọng đấy.’

      Bà dịu dàng vuốt vuốt tóc Thanh Li rồi tiếp: ‘Có thể thấy năm xưa có người Diệu Diệu có phúc, quả là ngoa.’

      Thanh Li được khen ngợi trắng trợn như vậy, nàng hơi ngượng song đồng thời cũng vui mừng, nàng hơi cúi đầu xuống lộ ra chiếc cổ thanh nhã trắng nõn, ‘Chàng đối xử với con.... Đúng là cực kỳ tốt luôn ạ.’

      Thấy thái độ của nữ nhi, ràng là rơi vào biển tình, bà thầm lắc đầu, thực cảm thấy may mắn.
      ---- May mà Hoàng đế có tình, nàng cũng có ý, quả nhiên là đôi bích nhân.

      Thấy tiểu nữ nhi hạnh phúc, tất nhiên bà rất vui vẻ, cũng vì như thế, bà chợt nhớ đến trưởng tử chinh chiến chiến trường Tây Lương.

      Trận chiến này giằng co hơn nửa năm, trưởng tử của Ngụy Quốc Công và Đổng thị cũng là quan võ phải theo quân viễn chinh.

      Từ đó đến nay, tin tức từ chiến trường truyền về luôn rất tốt, chỉ có điều..... Từ lần cuối cùng nhận được tin tức đến này, cũng hơn tháng rồi.

      Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, đứa nào bà cũng thương, mấy ngày nay dù phải kiềm nén nỗi lo để chuẩn bị đồ cưới cho nữ nhi, bà cũng tránh khỏi lo lắng cho trưởng tử.

      Liếc mắt nhìn tiểu nữ nhi, giữa đầu lông mày Đổng thị mang theo ý buồn, ‘Chỉ mong đại ca con sớm hồi kinh, có thể cõng con lên kiệu, đưa con xuất giá.’
      Theo phong tục Đại Tần, khi nữ tử xuất giá do huynh trưởng cõng lên kiệu, điều đó thể bên nữ có người nhà, sau khi xuất giá dễ bị phu gia sỉ nhục ức hiếp.

      ra, Thanh Li vẫn còn nhị ca, là huynh trưởng đương nhiên có thể đưa nàng xuất giá, chẳng qua là, khả năng này được Thanh Li và Đổng thị ưa thích, nên tự động bị lướt qua.
      Nàng hiểu Đổng thị lo lắng chuyện gì nhưng có cách nào khuyên giải.

      ---- Bây giờ tình hình chiến đấu thế nào, mấy lời an ủi đều là vô dụng, Thanh Li nắm chặt tay Đổng thị, nhưng vẫn im lặng gì cả.

      Ánh mắt Đổng thị có chút thương cảm liếc nhìn Thanh Li, sau đó bà nhanh chóng phản ứng, ‘Con xem ta này,’ Bà lau khóe mắt hơi ẩm ướt chút, ‘ yên lành, mấy chuyện này làm gì chứ.’

      Thanh Li hiểu nỗi khổ trong lòng mẫu thân, nàng nghĩ ngợi xem phải chuyển đề tài gì để bà vui trở lại nghe thấy tiếng Ngọc Trúc vang lên ở bên ngoài, ‘Phu nhân, tiểu thư, Phương phu nhân dẫn theo biểu tiểu thư tới ạ.’
      Đổng thị nghe thế nhíu mày, che giấu cảm xúc tốt bà mới lên tiếng, ‘Phương phu nhân có là tới có chuyện gì ?’

      đợi Ngọc Trúc trả lời nghe giọng hết sức phong tình truyền tới, ‘Hôm nay mời mà tới, tỷ tỷ rộng lượng bỏ qua cho.’
      Last edited: 21/6/18

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Chắc là cực phẩm thân thích rồi nên Đổng thị mới ghét ra mặt như thế

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Đọc 1 lèo thấy hay quá. Nhưng mà editor ơi. Mấy chương ở trang 41 hoàn toàn bị die k thể đọc đc ạ
      Tồn Tồn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :