1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      Dễ thương quá :< hóng hóng
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ngày nào kug vào hóng mấy lần
      Mạc Thanh VyTld thích bài này.

    3. Angelswing5

      Angelswing5 New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      8
      Nghe đồ ăn vụng ăn mới ngon :))))
      ChrisMạc Thanh Vy thích bài này.

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 7:
      Edit: Thanh Vy


      Gần cục cảnh sát có tiệm cơm , giá cả hợp lý hương vị tồi, trước khi tiếp quản Phó Nam, Chu Lẫm là khách quen ở đây.

      Buổi sáng hơn 6 giờ, tiệm cơm làm ăn tốt, tiếng gọi bánh quẩy, bánh bao, hết lần này đến lần khác. Chú Tào đóng gói xong phần bánh quẩy cùng cháo, khi đưa cho khách nhìn thấy Chu Lẫm từ cục cảnh sát ra, thẳng hướng bên này.

      “Ôi, đội trưởng Chu lâu tới.” Chú Tào chào hỏi quen thuộc.

      Chu Lẫm cười cái.

      Chú Tào: “Vẫn là suất như cũ?”

      Tối qua Chu Lẫm đói điên rồi, ngồi ở cái bàn, gọi thêm: “Thêm hai cái bánh bao.”

      “Được rồi.” Chú Tào cười, quay đầu thông báo nhà bếp: “ bát hoành thánh, hai bát bánh quẩy, bốn cái bánh bao nhân thịt!”

      Chú Tào hơn 60 tuổi, thân thể khỏe mạnh, mở tiệm cơm vài chục năm lúc nào cũng cười ha hả, Chu Lẫm thích ăn cơm của chú Tào, ăn bảy tám năm cũng chán, nhưng giờ tuy rằng rất đói bụng, có thể ngửi thấy hương thơm quen thuộc, Chu Lẫm lại cảm thấy thơm như trước kia.

      Đồ ăn mang lên, canh hoành thánh thêm sa tế cay nồng, Chu Lẫm chỉ múc hoành thánh, cúi đầu nhai, càng nhai càng nhớ thương mấy món tối qua. Bạn học vừa ăn vừa ồn ào khen ngon, Chu Lẫm còn tưởng thằng bé cố ý lấy lòng giáo, cho đến khi chính miệng ăn qua, Chu Lẫm mới xác định kia nấu ăn ngon thực .

      Hơn nữa còn làm riêng hai món cay cho .

      Chu Lẫm hối hận từ chối ý tốt của , trai đơn chiếc duy trì khoảng cách là tốt nhất, nhưng chính là, rất thèm.

      Cầm lên cái bánh bao thịt, Chu Lẫm cắn miếng hết hai phần ba.

      “Ôi lão đại sao lại tới sớm như vậy?” Vai phải bị người chụp lấy, Chu Lẫm để ý, tiếp tục ăn.

      Đường Hiên đĩnh đạc ngồi bên cạnh . Năm nay Chu Lẫm ba mươi, màu da sẫm, khuôn mặt lạnh lùng, vừa nhìn chính là con người rắn rỏi, Đường Hiên chỉ hơn Chu Lẫm hai tuổi, nhưng lớn lên trắng trẻo tươi mới, đôi mắt đào hoa còn hơn cả phụ nữ, ngồi bên cạnh Chu Lẫm, càng giống người mới tốt nghiệp đại học.

      là Đường Hiên làm cảnh sát 6 năm, dựa vào bề ngoài vô hại này, năng lực ứng biến linh hoạt cùng với khả năng tăng tốc trong cự ly ngắn đuổi theo người, thành công bắt giữ được tội phạm, làm tướng tài đắc lực nhất của Chu Lẫm.

      Nếu Chu Lẫm hài lòng về Đường Hiên nhất, hẳn là cái miệng kia.

      đúng nha lão đại, cả tháng nay đều tới muộn về sớm dỗ trẻ con, hai ngày nay tới sớm như vậy, vứt Phó Nam đâu?” Cắn nửa cái bánh quẩy, Đường Hiên vừa nhai vừa nhìn chằm chằm lão đại hỏi.

      Trong mắt Chu Lẫm chỉ có bánh bao, thuận miệng đáp: “Tôi rảnh ngày nào cũng hầu hạ nó, mời bảo mẫu rồi.”

      Đường Hiên hiểu mà gật đầu. Làm cảnh sát hình , vợ cũng chưa có nhiều thời gian chăm sóc, còn trẻ con, là có tâm nhưng có lực. cúi đầu ăn cháo, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng chuông di động, Đường Hiên quay đầu, nhìn lão đại tay cầm bánh bao, tay tìm di động, trong miệng nhai đồ ăn nên : “Cục trưởng.”

      Đường Hiên rùng mình, chờ buông ra thìa cơm, Chu Lẫm đột nhiên đứng dậy, chụp lấy bả vai , về hướng cục cảnh sát.

      Có án mạng, xảy ra giờ trước, ở huyện An thành phố Giang phát vụ bốn mạng người, cục trưởng phái Chu Lẫm dẫn người điều tra.

      Hơn 10 giờ sáng, Lâm Nguyệt dạy, bỗng nhiên thấy màn hình di động bàn giáo viên sáng lên, có tin nhắn. Lâm Nguyệt tiếp tục giảng bài, khi cho học sinh làm bài tập, mới đọc tin nhắn.

      Cảnh sát Chu: Tôi huyện An công tác, chăm sóc tốt cho Phó Nam.

      Lâm Nguyệt kinh ngạc vài giây, chủ nhà vừa mới làm quen, đột nhiên huyện An công tác? Muốn bao lâu? Cảnh sát công tác là có án mạng sao?

      Ánh mắt lại lần nữa đảo qua nội dung tin nhắn, Lâm Nguyệt trả lời: Được, chúc thuận lợi.

      Chu Lẫm xe, nhận được lời chúc của giáo, buông di động, ngẩng đầu, mắt đen kiên định.

      Tất cả đều thuận lợi, thể nghi ngờ.

      ~

      Buổi chiều Lâm Nguyệt ở văn phòng nghe kể về hung án ở huyện An.

      Tổ toán học tổng cộng có 5 người. Tổ trưởng Trình Cẩn Ngôn, là thầy giáo duy nhất trong tổ, Vương Tả hơn ba mươi, lớn tuổi nhất, Lâm Nguyệt, Hà Tiểu Nhã, Tưởng Tư Di đều là năm nay mới tốt nghiệp, tại Trình Cẩn Ngôn và Tưởng Tư Di lên lớp, chỉ có ba người ngồi trong văn phòng.

      Lâm Nguyệt cúi đầu chữa bài tập, phía sau bàn làm việc đột nhiên truyền đến tiếng kêu sợ hãi của Hà Tiểu Nhã: “Trời ơi, quá biến thái! Sợ chết mất!”

      Lâm Nguyệt bị làm hoảng sợ, quay đầu nhìn lại, Vương Tả cũng vòng tới, hỏi: “Làm sao vậy?”

      Hà Tiểu Nhã gắt gao ôm cái gối dựa, mặt trắng bệch: “Huyện An xảy ra vụ giết người, tiệm cơm của vợ chồng họ Lưu mỗi ngày đúng 5 giờ sáng mở cửa, con học trung học tới tiệm giúp lúc rồi học, buổi sáng hôm nay, khách tới tiệm ăn cơm, phát nhà bốn người Lưu gia đều bị giết, bao gồm cả con trai 5 tuổi của họ.”

      xong, trong văn phòng mảnh tĩnh mịch, chỉ có đồng hồ tường kêu tích tắc.

      Toàn thân Lâm Nguyệt lạnh run, hiểu vì sao có người cực kỳ hung ác như vậy, ngay cả đứa bé 5 tuổi cũng buông tha. Trước kia cảm thấy loại án giết người này cách rất xa, nhưng người cảnh sát hình mới quen công tác ở huyện An kia, khẳng định là vì vụ án này, vụ giết người này dường như lập tức xảy ra trước mặt .

      “Bắt được hung thủ chưa?” Vương Tả hỏi, giọng thấp nhiều.

      Hà Tiểu Nhã kéo con chuột, nhìn lát : “Còn chưa xác định được người tình nghi.” Vụ án sáng nay mới xảy ra, có khả năng nhanh như vậy.

      Lâm Nguyệt biết Hà Tiểu Nhã thích dùng weibo, cũng mở ra, tự mình xem lại lần. Bên kia Vương Tả bắt đầu thở dài: “Kẻ giết người đáng chết, mà cha mẹ kia cũng là, người đủ dùng thuê thêm người, con học còn gọi tới giúp đỡ, vừa nhìn là biết trọng nam khinh nữ, nếu con sớm học, liền …”

      Giọng dông dài đột nhiên bị tiếng chuông đánh gãy, tan học, từ phòng học truyền đến tiếng học sinh vui vẻ hoan hô.

      Lâm Nguyệt còn xem tin tức vụ án kia, tổ trưởng Trình Cẩn Ngôn đẩy cửa tiến vào, theo bản năng liền nhìn về phía , ánh mắt dừng lại lát khuôn mặt tái nhợt của Lâm Nguyệt. bất động thanh sắc về bàn của mình, Hà Tiểu Nhã thân với , thấy Tưởng Tư Di theo sau tổ trưởng vào, lập tức gọi Tưởng Tư Di xem vụ án này.

      Trình Cẩn Ngôn nhíu mi, mở ra máy tính.

      Mọi người đều bàn tán, Vương Tả Lưu gia trọng nam khinh nữ, Hà Tiểu Nhã tò mò động cơ giết người của hung thủ, Tưởng Tư Di nghe xong lát có hứng thú, ngồi ghế, mắt to nhìn trộm tổ trưởng phía trước. Trình Cẩn Ngôn mặc cái sơ mi trắng, tóc ngắn gọn gàng, dáng ngồi ngay thẳng, đeo mắt kính gọng vàng, ôn nhã lại cấm dục.

      “Tổ trưởng, thấy thế nào?” Tưởng Tư Di giọng hỏi.

      Trình Cẩn Ngôn cũng quay đầu lại, nhàn nhạt : “Nếu là Lưu gia trọng nam khinh nữ, vậy nhà bọn họ từng đắc tội với hung thủ, kia cũng phải là lý do bọn họ chết oan, chỉ có hung thủ là kẻ phạm tội, trừ bỏ hung thủ, nên khiển trách người chết bất cứ cái gì, hy vọng cảnh sát mau chóng phá án, tìm được công đạo cho họ.”

      Giọng đàn ông trong trẻo, như gió thổi trong rừng phá tan tranh luận giữa các đồng nghiệp, Lâm Nguyệt nhịn được nghiêng đầu nhìn.

      Trình Cẩn Ngôn như có cảm giác, cũng nghiêng đầu nhìn , ánh mắt giao nhau.

      Lâm Nguyệt nhàng gật đầu, sau đó tiếp tục chữa bài tập.

      Trình Cẩn Ngôn cầm ly nước lên, đến bàn uống nước ngay trước bàn của Lâm Nguyệt, thấp giọng hỏi : “Sắc mặt tốt, ốm sao?”

      Lâm Nguyệt hơi giật mình, ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt quan tâm, nhàn nhạt, giống như đồng nghiệp tùy ý quan tâm. Lâm Nguyệt theo bản năng sờ mặt, cười rũ mắt : “Tôi có việc gì, suy nghĩ vụ án kia.”

      Trình Cẩn Ngôn ừ tiếng, chuyên tâm uống nước.

      Động tác đơn giản của hai người, ba người kia trong văn phòng đều thấy, Vương Tả, Hà Tiểu Nhã để ý, Tưởng Tư Di lại cắn môi, nhìn chằm chằm sườn mặt nhu mĩ của Lâm Nguyệt lúc, đột nhiên hỏi: “Lâm Nguyệt, tìm được phòng ở chưa?” Hai ngày trước Lâm Nguyệt hoang mang rối loạn tìm phòng ở, cả văn phòng đều biết.

      “Ừ, tìm được rồi.”

      “Tiểu khu nào vậy, tiền thuê cao ?”

      Lâm Nguyệt buông bút, nghĩ nghĩ : “Tiểu khu Cảnh An, thuê cùng người khác, tôi ở phòng ngủ chính, giá cũng ổn.”

      Tưởng Tư Di hâm mộ, ta cũng thuê cùng người khác, nhưng phải ở phòng mười mét vuông, tủ quần áo bé đủ dùng. Tò mò phòng ở của Lâm Nguyệt, Tưởng Tư Di cười : “Vậy tan tầm tôi cùng đến thăm chút, tiện đường xem tiểu khu đó có nhà cho thuê hay , tôi muốn chuyển nhà.”

      Lâm Nguyệt muốn người khác biết thuê cùng Chu Lẫm: “ ngại quá, chủ nhà trước khi cho thuê có , cho tôi mang bạn bè tới, tính tình người đó có chút kỳ quái.”

      Tưởng Tư Di mím môi, Hà Tiểu Nhã nhiệt tình tỏ vẻ giúp Tưởng Tư Di lưu ý tin tức ở tiểu khu nhà mình nhưng Tưởng Tư Di mấy hứng thú.

      Tan học, Lâm Nguyệt sắp xếp lại bàn làm việc, ra cổng trường chờ Phó Nam, khi chuẩn bị về, lại đúng lúc Tưởng Tư Di đạp xe lại đây. Thấy Lâm Nguyệt nắm tay Phó Nam, Tưởng Tư Di kỳ quái hỏi: “Đây là?”

      Lâm Nguyệt sớm có chuẩn bị, vuốt đầu Phó Nam : “Đây là học sinh của tôi, cùng ở trong tòa nhà, người nhà thằng bé nhờ tôi đưa đón Phó Nam học.”

      Phó Nam gật đầu phối hợp.

      Tưởng Tư Di kinh ngạc, tiến đến bên tai Lâm Nguyệt hỏi: “Đưa đón miễn phí hay có tiền lương?”

      Lâm Nguyệt cười: “Đều tiện đường, lại có thêm bạn.”

      Tưởng Tư Di hiểu ra, nhìn mắt Phó Nam, ta đạp xe rời , tâm tình đột nhiên vui sướng, Lâm Nguyệt ở tốt hơn ta sao, làm người tốt nhiều phiền toái, đâu thể nhàng như ta.

      Lâm Nguyệt dẫn Phó Nam ra bến tàu điện ngầm, về tới nhà, Lâm Nguyệt mới cho Phó Nam biết chú Chu công tác.

      Phó Nam lập tức buồn chán, cúi đầu ngồi sô pha, hai bàn tay xoa xoa, trong khi Lâm Nguyệt lo lắng thằng bé khóc, Phó Nam rốt cuộc ngẩng đầu lên, nhìn hỏi: “Con có thể gọi điện cho chú Chu ?” Mắt đen to lúng liếng, trắng đen ràng, hoàn toàn trong sáng.

      Lâm Nguyệt cho rằng cậu bé nhớ chú, ôn nhu : “Đương nhiên có thể, chỉ là chú Chu tại bận rộn, có thể rảnh nghe điện thoại.”

      Phó Nam cười: “ sao, con chờ chú Chu hết bận lại với chú ấy.”

      Chỉ cần chú Chu giống như ba, hề gọi điện thoại, cũng khi nào trở về, Phó Nam liền cao hứng.

      P/s: Trừ khi có việc bận quá còn lại mình cố gắng đăng 4 chương/tuần nhé. Hãy like và cmt ủng hộ cảnh sát Chu nào :063:

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Cố gắng nàng ơi
      Ủng hộ hết mình
      1tuan 4 chương tuyệt quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :