1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Bạn edit mượt lắm
      Ủng hộ

    2. Angelswing5

      Angelswing5 New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      8
      Truyện hay quá :)))
      Bạn edit mượt nữa , :))) hóng hóng ing

    3. Huyen_bui-july1998

      Huyen_bui-july1998 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      34
      Nhảy hố
      Chị ơi cố lên nha ! Cảm ơn chị edit !

    4. Huyen_bui-july1998

      Huyen_bui-july1998 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      34
      <3<3<3 Xie xie ni
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    5. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chúc các nàng tuần mới vui vẻ, mọi việc đều thuận lợi!
      Chương 5:
      Edit: Thanh Vy


      Chu Lẫm tổng cộng chạy ba lượt, hai lượt đầu dọn hành lý, lượt thứ ba tay xách túi , tay khiêng Phó Nam ngủ, nhưng mà hô hấp của chỉ là hơi thô chút, nếu phải sau lưng áo sơ mi ướt mảnh ai cũng nhìn ra mới leo ba lượt tầng lầu.

      Chu Lẫm đưa Phó Nam trở về phòng ngủ, Lâm Nguyệt đứng ở phòng khách, tò mò đánh giá căn nhà. Phòng bếp dạng mở, bên trong có đồ làm bếp đầy đủ, sắp xếp chỉnh tề, nhưng có vẻ quạnh quẽ, hẳn là lâu có ai dùng. Hướng nam có ban công chung, treo vài món quần áo, người lớn trẻ con đều có.

      Sợ nhìn thấy thứ nên nhìn, Lâm Nguyệt đúng lúc dời tầm mắt. Phía đông phòng khách là kệ TV cùng vài tủ khác, ở giữa là sô pha cho ba người ngăn cách phòng khách với phòng ăn. Đây là phía bên phải sau khi từ huyền quan vào, bên trái là hành lang, phòng ngủ chính cùng phòng vệ sinh chung bên, đối diện là hai phòng ngủ phụ.

      Chỉ có cửa phòng Phó Nam mở ra, khi Lâm Nguyệt qua xem, Chu Lẫm mới vừa chậm rãi đem Phó Nam đặt lên giường, đưa lưng về phía cởi giày cho Phó Nam. Người đàn ông cao lớn cong eo, động tác thuần thục, có loại ôn nhu, giống như thị vệ cao lớn bảo vệ tiểu vương tử trong phim hoạt hình. Chính là Chu Lẫm cùng Phó Nam hẳn là có quan hệ thân thích cùng huyết thống, vì sao Chu Lẫm nguyện ý chăm sóc Phó Nam, thậm chí còn muốn chi tiền thuê bảo mẫu cho Phó Nam?

      Lâm Nguyệt càng ngày càng tò mò.

      Đem Phó Nam cởi đến khi chỉ còn cái quần , đắp chăn xong, Chu Lẫm rốt cuộc đứng thẳng, Lâm Nguyệt nháy mắt đổi hướng nhìn, người cũng trở nên co quắp. Hoàn cảnh lạ lẫm, ban đêm an tĩnh, đàn ông cường tráng, Lâm Nguyệt cảm nhận được, là loại áp bách vô hình.

      Chu Lẫm tắt đèn phòng Phó Nam, lại đóng cửa, vừa nhấc mắt, thấy xinh đứng ở trước huyền quan, hơi cúi đầu, khuôn mặt ửng đỏ, vài sợ tóc dính ở mặt. Bởi vì sườn mặt nghiêng của đối diện với , Chu Lẫm thể chú ý tới ngực cao thấp phập phồng, đó là mệt vì leo tầng, còn chưa có bình phục xuống.

      yếu.

      Chu Lẫm về phía trước vài bước, đẩy ra phòng ngủ phụ bên cạnh phòng Phó Nam, nhìn cánh cửa bên trong thấp giọng giải thích: “Phía trước chưa xác định có muốn thuê hay , phòng ngủ phụ tôi thu thập sạch nhưng đồ dùng còn chưa dọn, ngồi sô pha lát, tôi lập tức thu thập, mười phút.”

      Lâm Nguyệt vẫn là ngượng ngùng khi chiếm phòng ngủ chính của người ta, cố lấy dũng khí tới, nhìn qua phòng ngủ phụ, quét dọn sạch , đồ nên có đều có, liền cười, bên vừa lòng mà đánh giá bên trong, bên giọng : “Đừng phiền toái, tôi ở phòng này , dọn đồ vào là được, rất tiện, mệt mỏi ngày, nghỉ ngơi sớm chút.”

      Hai người đều đứng ở cửa, khoảng cách đủ thước, ngay khi Lâm Nguyệt vừa dựa lại gần, Chu Lẫm ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt. Chu Lẫm học đại học chính là trường quân đội, tốt nghiệp xong trực tiếp vào cục cảnh sát, có thời gian cũng có tâm tình tìm phụ nữ, nhưng khi phá án có giao tiếp qua với phụ nữ, đối với các loại mùi hương người phụ nữ, Chu Lẫm đều xin miễn thứ cho kẻ bất tài, nhưng người Lâm Nguyệt truyền tới hương thơm… giống như người , nhàng tinh tế, rất khó làm người khác phản cảm.

      Nhưng Chu Lẫm nhường ra phòng ngủ chính, cùng với Lâm Nguyệt xinh hay xấu, thơm hay thối có quan hệ, người đàn ông lại ngủ phòng ngủ chính bắt giáo ngủ phòng ngủ , loại việc này Chu Lẫm làm được.

      “Phòng ngủ chính có ban công, quần áo của có thể phơi ở đó.” Dùng loại ngữ khí trầm thấp như khi phân tích vụ án, Chu Lẫm ra lý do Lâm Nguyệt cần ở phòng ngủ chính.

      Lâm Nguyệt liền nghĩ tới ban công chung phía nam, ở vị trí phòng khách hay nhà ăn đều có thể thấy, nếu treo nội y lên đó…

      nên lời.

      “Bên kia có khay trà, khát tự rót.” Chu Lẫm lại lần nữa chỉ chỉ phòng khách, xoay người dọn đồ trong phòng ngủ chính.

      Lâm Nguyệt đành phải ra phòng khách, sau đó ngừng trước tủ sách của Chu Lẫm. Khắp nơi trong phòng đều mang lại cảm giác được chủ nhân nhìn thấy để đó dùng, nhưng chỉ có tủ sách này, tủ sách của cảnh sát, hề ngoài ý muốn gần như đều là sách liên quan tới tội phạm. Lâm Nguyệt nhát gan, cũng nhìn thấu vụ án, đối với mặt bìa sách chuyên nghiệp có hứng thú, tầm mắt lên, ngoài ý muốn phát tầng cùng bày hai quyển… tiểu thuyết ngôn tình, vài quyển sách đều là loại phong cách “Tổng tài bá đạo”, cùng với bầu khí nghiêm túc phía dưới hề hợp nhau.

      Lâm Nguyệt khiếp sợ mà há miệng, Chu Lẫm còn thích xem loại sách này?

      Bất quá, cảnh sát hình vừa nghe liền biết rất mệt mỏi, ngẫu nhiên cũng muốn thả lỏng ?

      Tưởng tượng Chu Lẫm dựa vào sô pha xem tổng tài bá đạo, cảm giác xa lạ của Lâm Nguyệt đối với lại giảm bớt chút. Phòng ngủ bên kia ngừng truyền đến tiếng bước chân cố tình bước , ra ra vào vào, Lâm Nguyệt thăm quan phòng khách xong, chuyển vào phòng bếp. tủ bát có nước tương, dấm cùng các gia vị, Lâm Nguyệt nhìn lớp bụi ràng mặt quầy, nhịn được kiểm tra hạn sử dụng của nước tương, kết quả quá hạn hơn nửa năm.

      Chu Lẫm lại lần nữa ra khỏi phòng ngủ chính, vừa lúc đem màn Lâm Nguyệt kiểm tra hạn sử dụng kia nhìn vào trong mắt.

      “Đều vứt , lập danh sách nguyên liệu cùng gia vị nấu ăn, ngày mai tôi mua.”

      Lâm Nguyệt hoảng sợ, có loại cảm giác có tật giật mình, vội vàng buông bình nước tương, vừa quay đầu lại, thấy Chu Lẫm tay nắm chặt cái tạ tay đứng ở trước cửa, trước ngực và sau lưng áo sơ mi đều ướt, gắt gao dán vào người, cơ ngực . Màu da Chu Lẫm tuyệt trắng nõn, nhưng cũng sẫm như màu đồng, là loại màu mang cảm giác khỏe mạnh.

      Khi nhìn thấy cơ bụng đàn ông, có người mắt tỏa sáng, lại có người che lại đôi mắt, ràng cảm thấy đẹp nhưng lại thẹn thùng.

      Lâm Nguyệt chính là loại thứ hai.

      Lung tung tiếng, Lâm Nguyệt vội xoay lại, giả vờ như tràn ngập hứng thú với phòng bếp.

      Khi lần nữa nghe thấy thanh, ý thức được đúng, Chu Lẫm xách lên hai hành lý cuối cùng của , còn lại đều dọn vào phòng ngủ chính.

      Lâm Nguyệt cũng biết nên như thế nào, lần này chuyển nhà, Chu Lẫm gần như làm hết tất cả.

      “Cảm ơn .” Đứng trước cửa phòng ngủ chính, Lâm Nguyệt thành tâm , trước mặt là cơ ngực mướt mồ hôi của .

      “Chìa khóa phòng ngủ chính đây, trước khi ngủ nhớ khóa trái.” Chu Lẫm lấy ra chìa khóa, giống như cảnh sát nhắc nhở dân chúng chú ý an toàn.

      Lâm Nguyệt xấu hổ mà mím môi. Trong lòng từng nghi ngờ nhân phẩm của , nhìn ra, cho nên mới nhấn mạnh như vậy sao?

      Di động đột nhiên kêu lên, Lâm Nguyệt lấy ra nhìn, là dãy số xa lạ.

      mặt nghi hoặc, Chu Lẫm giơ điện thoại ra trước mặt : “Là tôi, có việc liên hệ, khi tôi ở đây, chăm sóc tốt Phó Nam là được.”

      lo lắng là lưu manh, Chu Lẫm cũng muốn cùng tiến thêm bước làm quen, phụ nữ đều phiền toái.

      Lâm Nguyệt… Lần đầu tiên giao tiếp cùng đàn ông lạnh lùng như vậy. Mới vừa dọn vào, ở cùng người đàn ông xa lạ, khó tránh khỏi có băn khoăn về phương diện nam nữ, sợ biểu quá ân cần, nhưng Chu Lẫm lại lạnh nhạt như thế, Lâm Nguyệt nhịn được nghĩ chính mình có phải hay làm ngại chỗ nào.

      “Tôi biết rồi.” Nhận lấy chìa khóa, Lâm Nguyệt giọng .

      Chu Lẫm thẳng vào phòng vệ sinh chung, thân toàn mồ hôi, muốn tắm rửa.

      Cách vách truyền đến tiếng đóng cửa, Lâm Nguyệt ngước nhìn phòng ngủ phụ đối diện, chậm rãi lui về phòng, nhàng đóng cửa lại, lại cẩn thận mà khóa trái. Xoay người, Lâm Nguyệt cuối cùng mới nhìn gian chỉ thuộc về này, phòng ngủ chính rất rộng, ở giữa là chiếc giường lớn, ngoài tủ quần áo và tủ đầu giường, còn có cái tủ sách , là thứ căn phòng Hàn gia kia có.

      Lâm Nguyệt vui vẻ, sau khi quanh vòng, yên tĩnh sắp xếp hành lý.

      Toàn bộ sắp xếp tốt, gấu bông đặt tới giường, lập tức liền có cảm giác là nhà.

      gần chín giờ, ngày mai còn có lớp, Lâm Nguyệt đơn giản tắm rửa rồi yên tâm soạn bài.

      Đại khái là quá mệt mỏi, lại nằm đến giường, Lâm Nguyệt cái gì cũng nghĩ liền ngủ luôn.

      ~

      Buổi sáng Lâm Nguyệt đều để báo thức lúc 6 giờ 50, nhưng sáng nay 6 rưỡi liền tỉnh, vì bị Phó Nam đánh thức.

      giáo ơi, ở đâu?”

      Ngoài hành lang, khuôn mặt của Phó Nam dán vào cửa phòng ngủ chính, mắt to mờ mịt mà chớp chớp, chắc chắn tối qua giáo chuyển tới có phải là nằm mơ hay .

      ở đây, Nam Nam đợi chút, ra ngay.” Làm giáo mà còn dậy sớm bằng học sinh, Lâm Nguyệt đặc biệt hổ thẹn, mặc xong quần áo, buộc tóc đơn giản, Lâm Nguyệt ra mở cửa.

      Tận mắt nhìn thấy giáo, Phó Nam vui vẻ cười: “Chào buổi sáng giáo!”

      Lâm Nguyệt cười cười sờ đầu cậu bé, tầm mắt nhìn về phía đối diện, cửa phòng Chu Lẫm mở ra, nhưng bên trong giống như có ai.

      “Chú Chu làm rồi, bảo con cùng ăn cơm.” Phó Nam nhìn giáo , có chút sợ giáo muốn dẫn theo nó.

      Chu Lẫm có ở đây, Lâm Nguyệt nhàng thở ra, nhưng lại rất kinh ngạc: “Chú Chu làm sớm như vậy sao?”

      Phó Nam cũng hiểu, trước kia chú Chu cùng nó ăn cơm rồi đưa học.

      “Nam Nam trước tiên đánh răng rửa mặt, chiều nay đưa con mua đồ ăn, sau này chúng ta tự nấu cơm.” Lâm Nguyệt thích nấu ăn, phòng ở Hàn gia lại có điều kiện, tại có phòng bếp, liền có chút chờ nổi, muốn tự mình nấu cơm.

      Phó Nam bị bắt cùng chú Chu ăn nhà hàng tháng, đôi mắt phát sáng, dùng sức gật đầu.

      Buổi chiều sau khi tan học, Lâm Nguyệt liền dẫn Phó Nam siêu thị. Tối qua kiểm tra qua, Chu Lẫm bảo vứt đúng là phải lãng phí, toàn bộ gia vị cũ đều hết hạn, tủ lạnh chỉ có đồ uống cùng với hai túi sủi cảo cũng quá hạn. Đẩy xe mua sắm, Lâm Nguyệt mua tất cả, dầu muối tương dấm, gạo mì đều cho vào xe, lại mua đồ ăn.

      giáo, chúng ta xách được hết sao?” Mắt thấy xe mua sắm ngày càng đầy, Phó Nam bắt đầu lo lắng.

      Lâm Nguyệt cười: “ sợ, chúng ta gọi xe về.”

      Phó Nam còn bé, nhưng nó hiểu chuyện, biết khoảng cách từ siêu thị tới đường lớn còn có đoạn đường. Phó Nam đứng bất động, cũng muốn giáo vất vả, nhân lúc chọn trứng gà, Phó Nam tránh ở sau bà béo, vụng trộm gọi điện thoại cho chú Chu.

      Trong nhà có trẻ con, Chu Lẫm tháng cùng mọi người trong đội bồi dưỡng tình cảm, đàn ông tụ lại cùng nhau uống rượu, tuy rằng thích chuyện, nhưng cái bầu khí này còn hơn phải chăm sóc học sinh tiểu học gấp trăm lần. vất vả đem bạn học vứt khỏi tay, kết thúc ngày làm việc, Chu Lẫm ra khỏi văn phòng, vừa muốn tuyên bố đêm nay mời khách, di động trong túi đột nhiên vang lên.

      Toàn bộ người trong tổ đều nhìn về bên này, ai cũng muốn tan sở, liền lo sợ đội trưởng nhận được án mạng.

      Thấy là dãy số của học sinh tiểu học, Chu Lẫm thà rằng là án mạng còn hơn.

      Đóng cửa lại, Chu Lẫm nghe máy:

      “Chú Chu, chú tan làm chưa?” Bạn học thân mật hỏi.

      Chu Lẫm đáp: “Có việc gì?”

      Phó Nam nhìn giáo, che miệng lại giọng : “ giáo mua xe đầy đồ, chúng cháu xách nổi, chú mau tới đón .”

      Chu Lẫm kinh hoàng, xe đầy đồ? Hành lý chuyển nhà của Lâm Nguyệt còn chưa tới xe…

      “Ở siêu thị Đông Hoa, chú tới nhanh lên!” Phát giáo chọn xong trứng gà muốn tìm mình, Phó Nam lập tức địa điểm, sau đó liền ngắt điện thoại.

      Chu Lẫm:…

      xe đầy đồ, kia thân hình khẳng định thể mang hết, Chu Lẫm thể từ bỏ kế hoạch liên hoan, dưới chăm chú của đám cảnh sát, nhíu mày rời khỏi cục cảnh sát. đường tới siêu thị, Chu Lẫm suy đoán Lâm Nguyệt mua cái gì, trong lúc đó Phó Nam lại thúc giục lần, Chu Lẫm vừa định hỏi, bạn học lại tắt máy.

      Vì thế khi Chu Lẫm tới siêu thị, tận mắt nhìn thấy Lâm Nguyệt đẩy xe đầy đồ ăn ra quầy, ánh mắt Chu Lẫm nhìn Phó Nam liền thêm phức tạp.

      Phó Nam nhìn hiểu, vừa thấy chú Chu, nó vui vẻ mà vẫy tay: “Chú Chu, chúng cháu ở đây!”

      Lâm Nguyệt lúc này mới phát Chu Lẫm, thân đồ đen đứng ở sảnh lớn của siêu thị, khí thế bức người.

      giáo, chú Chu tới đón chúng ta!” Phó Nam ngửa đầu cười.

      Lâm Nguyệt nhìn mắt Chu Lẫm, cúi đầu hỏi thằng bé: “Chú Chu gọi điện cho con sao?”

      Phó Nam dám mình gọi cho chú Chu trước, chớp chớp mắt, gật đầu.

      Lâm Nguyệt lại nhìn người đàn ông cao lớn đối diện, đột nhiên cảm thấy đồng chí cảnh sát nhiệt tình, mua đồ ăn thôi còn tới đón bọn .

      Tác giả có lời muốn :

      Phó Nam: Chú Chu, chờ cháu lớn lên kiếm được tiền, cháu mua xe cho chú!

      Chu Lẫm cảm thấy đặc biệt vui mừng, phí công nuôi dưỡng.

      Sau này khi Chu Lẫm già, Phó Nam tặng chú Chu chiếc xe mô hình.

      Chu Lẫm: =_=
      chau007153, xukem, Thu Hằng8257 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :