1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Thương con dân hóng hớt mà cố gắng nagf ơi
      Mỏi cả cổ rồi đây ney
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    2. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 45:
      Edit: Thanh Vy


      Lâm Nguyệt biết Chu Lẫm nghĩ như thế nào, buổi tối hẹn hò tốt đẹp, thế nhưng lại chọn bộ phim kinh dị…

      Khi vào rạp, Lâm Nguyệt vốn có chút thất thần, khống chế được mà suy đoán bạn cũ của Chu Việt chuyện gì với Chu Lẫm, nhưng màn hình đột nhiên nhảy ra hình ảnh kinh dị, vợ con nam chính sợ tới mức thét chói tai liên tục, Lâm Nguyệt cũng quá sợ hãi, theo bản năng nắm chặt cánh tay bạn trai.

      Ánh sáng tối tăm, khóe miệng Chu Lẫm giương lên, duỗi tay đem bạn nhát gan ôm tới trong ngực.

      Bối cảnh hoảng sợ còn tiếp tục, Lâm Nguyệt dám nhìn, giọng oán trách Chu Lẫm: “Sao lại xem thể loại này?”

      Chu Lẫm bất đắc dĩ hôn lên tóc : “ bảo bọn họ đề cử bộ, đều bộ này hay.”

      Cũng khá được, bình thường dễ dàng nhào vào trong ngực như vậy.

      Phóng mắt nhìn lại, trong rạp có ít đều được bạn trai ôm, Chu Lẫm rốt cuộc hiểu ra ghế tình nhân có ý nghĩa gì, có lẽ vì bầu khí ở chỗ này, lời từng ghét bỏ buồn nôn lại tự nhiên ra khỏi miệng. Chu Lẫm cúi đầu, trong bóng tối chạm vào vành tai mềm mại của : “Có ở đây, đừng sợ.”

      Lâm Nguyệt bị làm cho rung động, rung động trong bối cảnh kinh dị có hương vị khác.

      biết là bởi vì xung quanh nhiều người, hay là vì được cánh tay mạnh mẽ hữu lực của bạn trai ôm vào trong ngực, đời này lần đầu tiên Lâm Nguyệt hoàn chỉnh xem bộ phim kinh dị. Hơn nữa bộ phim này vẫn chủ yếu là về ích kỷ của con người và tình thương của cha, xem đến đoạn cảm động, Lâm Nguyệt còn trộm lau khóe mắt.

      Từ rạp chiếu phim ra, Lâm Nguyệt vẫn rất thỏa mãn, phát Phó Nam nhắn wechat tới, bánh kem đến, tâm tình Lâm Nguyệt càng tốt.

      Chu Lẫm cũng thấy được tin tức của Đường Hiên, kêu đường về thông báo tiếng, Đường Hiên đúng lúc “biến mất”, quấy rầy nhà ba người bọn họ.

      trả lời Đường Hiên, Lâm Nguyệt cũng chỉ đạo Phó Nam chuẩn bị như thế nào, vội xong rồi, hai người đồng thời buông điện thoại, liếc mắt nhìn nhau, mắt đen của Chu Lẫm ý vị thâm trường nhìn cười, Lâm Nguyệt sợ bị nhìn thấu, quay đầu nhìn cửa sổ.

      Trở lại tiểu khu, Chu Lẫm nắm tay Lâm Nguyệt lên lầu, tới tầng ba, gặp được bà cụ khá thân quen, Lâm Nguyệt muốn tránh ra, Chu Lẫm lại buông tay, nắm chặt. Bà cụ thấy, cười tủm tỉm chào hỏi, vẻ mặt hòa ái như nhìn con rể của con mình.

      tới tầng năm, Chu Lẫm mở cửa, bên trong mảnh đen xì.

      Lâm Nguyệt diễn kịch: “Đêm nay Nam Nam ngủ sớm.” Còn chưa tới 9 giờ đâu.

      Chu Lẫm cười, vừa muốn chuyện, phòng khách đột nhiên sáng đèn, bạn học hưng phấn chạy tới, bổ nhào vào người Chu Lẫm kêu to “Chú Chu sinh nhật vui vẻ!”

      Bàn tay to của Chu Lẫm bế thằng bé lên, khó có thể tin chuyển hướng nhìn Lâm Nguyệt.

      Huyền quan sáng ngời, cười tươi với : “Sinh nhật vui vẻ, cảnh sát Chu.”

      Chu Lẫm sớm đoán được đêm nay có giờ phút này, nhưng xảy ra, trong lòng kinh ngạc mà vui mừng lại tràn đầy lồng ngực, sinh nhật ba mười tuổi, bên người có thằng bé hoạt bát đáng , còn có khiến muốn ôm vào trong ngực hung hăng hôn .

      Muốn hôn, Chu Lẫm cũng làm vậy, tay vẫn ôm Phó Nam, tay bá đạo kéo Lâm Nguyệt vào trong ngực, để ý Lâm Nguyệt ngượng ngùng phản kháng, hôn cái vang dội lên khuôn mặt hồng hồng của . làm trò trước mặt Phó Nam như vậy, Lâm Nguyệt ngọt ngào lại xấu hổ, đẩy ra Chu Lẫm liền vào phòng ngủ chính.

      giáo thẹn thùng rồi.” Nhìn bóng dáng giáo, Phó Nam cười ha ha .

      Bạn là của , bạn học muốn xem náo nhiệt cũng được, bàn tay to chuyển qua đầu Phó Nam, Chu Lẫm nghiêm túc thẩm vấn: “Quà đâu?”

      Lúc Phó Nam ăn cơm với chú Đường biết hôm nay là ngày nào, nghe vậy vặn vẹo từ trong ngực chú Chu xuống dưới, chạy tới phòng khách lấy ra món quà nó kịp thời chuẩn bị. Bạn học vẽ ảnh gia đình, có ông cụ Chu ngồi làm sứ, có giáo Lâm mặc váy màu lam, có chú Chu mặc cảnh phục tay nắm tay giáo, còn có Phó Nam đứng ở trước mặt hai người cười vui vẻ.

      Chu Lẫm rất ít khi khen Phó Nam, nhìn đến bức tranh này, hiếm thấy gật đầu: “Được, bức này chú cho 100 điểm.”

      100 điểm, đó chính là đẹp nhất, được khích lệ, đôi mắt Phó Nam sáng lấp lánh.

      Cửa phòng ngủ chính mở ra, lớn đồng thời quay đầu lại.

      Đỏ ửng mặt Lâm Nguyệt còn chưa hết, đón lấy ánh mắt nhiệt tình của Chu Lẫm, mang theo túi quà tới trước mặt , hơi cúi đầu : “Em tự mình đan nên hình thức thể đẹp bằng mua, ngày thường có thể mặc ở nhà.”

      còn chưa đưa quà tới, Chu Lẫm quá mức chủ động đoạt lấy trước, sóng mắt Lâm Nguyệt như nước, Phó Nam tò mò nhìn vào trong túi.

      Chu Lẫm ngồi tới sô pha, trịnh trọng lấy ra món quà, là chiếc áo len cổ tròn màu xám tro, sờ vào rất thoải mái.

      Chu Lẫm còn đắm chìm trong hạnh phúc được bạn tự mình đan áo cho, Phó Nam bên cạnh hâm mộ sờ tay vào chiếc áo, đột nhiên kinh ngạc cảm thán: “Nơi này có ông trăng!”

      Lâm Nguyệt đứng bên bàn ăn, cắm ngọn nến lên bánh kem, giả bộ nghe thấy, Chu Lẫm đột nhiên nâng lên phần ngực áo kia nhìn, quả nhiên thấy được ánh trăng cong cong, màu sắc hơi nhạt hơn xung quanh, nếu nhìn kỹ thấy.

      Chu đội trưởng sớm qua cái tuổi thất vọng hoặc vui sướng vì quần áo xấu đẹp, rốt cuộc lại cảm nhận được vui sướng lâu, càng nhìn càng thấy đẹp, hơn nhiều đồ mua mạng, nếu là bán ra ngoài, tuyệt đối trở thành món cháy hàng.

      mặc thử.” Chu Lẫm cầm áo muốn vào phòng.

      Lâm Nguyệt cúi đầu ngăn lại, giọng nhàng, giống như trộn lẫn đường: “Ăn bánh kem trước .”

      Chu Lẫm nghe, chỉ là đến trước phòng ngủ, liếc mắt lại thấy phòng ngủ chính, Chu Lẫm sờ cái áo, lại sửa lại chủ ý: “Được, nghe em.”

      Áo len tạm thời để lại trong túi, Chu Lẫm đến bên bàn ăn, để ý bạn học ở đây, tầm mắt lửa nóng nhìn chằm chằm của .

      Lâm Nguyệt nỗ lực rời lực chú ý, ảo não lầm bầm lầu bầu: “Em quên mất, bảo cảnh sát Đường ở lại cùng ăn bánh kem rồi.” hẹn hò với Chu Lẫm, Đường Hiên hỗ trợ chăm sóc Phó Nam, vậy mà bánh kem cũng chưa ăn rồi.

      “Buổi sáng ăn rồi.” Chu Lẫm nhìn khuôn mặt tinh tế như ngọc của , tâm viên ý mã, quên mất che dấu việc nhớ sinh nhật mình.

      Lâm Nguyệt cũng để ý, bảo ước rồi thổi nến.

      Chu Lẫm là người đàn ông, muốn ấu trĩ như vậy, há mồm muốn thổi nến, lại bị Phó Nam hoang mang rối loạn ngăn lại, hai phải bắt chú Chu ước trước.

      Chu Lẫm nhìn Lâm Nguyệt, lúc này mới nhắm mắt lại, vài giây sau, lập tức mở ra.

      Phó Nam tò mò hỏi: “Chú Chu ước cái gì vậy?”

      Chu Lẫm cười nhạo: “ cho cháu biết.”

      Phó Nam ghét bỏ hừ tiếng.

      Chu Lẫm càng ghét bỏ nó hơn, ăn bánh kem xong liền giám sát Phó Nam rửa mặt đánh răng, giành giật từng giây đưa Phó Nam ngủ.

      Khi ra từ phòng thằng bé, Lâm Nguyệt vừa mới thu dọn xong phòng khách về phía bên này, Chu Lẫm sâu kín mà nhìn chằm chằm . Tim Lâm Nguyệt nhảy bùm bùm, nay là sinh nhật bạn trai, muốn ở bên nhiều hơn, cho nên cố ý quét dọn chậm chạp chính là chờ dỗ xong Phó Nam, chờ chủ động giữ lại bên ngoài.

      Nhưng Chu Lẫm giữ, chỉ áp lên tường hôn triền miên, rồi liền thấp giọng “Chúc ngủ ngon”.

      Lâm Nguyệt có chút thất vọng, như vậy liền kết thúc, giống như thiếu gì đó.

      Nhưng chưa bao giờ có tính cách chủ động quấn lấy bạn trai, gật đầu chào .

      Mới 9 rưỡi, trong lòng nghĩ tới bạn trai, Lâm Nguyệt soạn bài, thở dài, tắm rửa trước. Làn nước ấm áp xua tan băn khoăn trong lòng, sấy tóc xong, Lâm Nguyệt ngồi trở lại bàn làm việc, mở ra giáo án vừa muốn tiếp tục soạn di động kêu “đinh” tiếng.

      Lâm Nguyệt cầm di động lên.

      Chu Lẫm: Tay áo hình như bị tuột đoạn, em qua đây xem sao.

      Lâm Nguyệt kinh hãi, kiểm tra cái áo len nhiều lần, phải là rất chắc rồi sao?

      Buông di động, Lâm Nguyệt xoay người liền ra ngoài, sau khi bắt đầu hẹn hò với Chu Lẫm, bì đối phó với khả năng Chu Lẫm bất ngờ tìm , chỉ có khi buồn ngủ Lâm Nguyệt mới thay áo ngủ, bây giờ vẫn mặc bộ quần áo ở nhà, có thể ra ngoài được.

      Chu Lẫm ở hành lang, ngang qua phòng , Lâm Nguyệt nhìn vào trong xem.

      Cửa mở ra, Chu Lẫm đứng trước gương ở tủ quần áo, nghe được tiếng động, nghiêng đầu, sau đó vẫy tay với Lâm Nguyệt ý bảo vào xem.

      Lâm Nguyệt lòng dạ đặt cái cổ tay áo, nghĩ quá nhiều, thoải mái bước vào phòng bạn trai.

      xoay lại đây.” Ngừng lại cách Chu Lẫm ba bước chân, Lâm Nguyệt thần sắc ngưng trọng nhìn chằm chằm cổ tay áo .

      Chu Lẫm xoay người, hai cánh tay buông cạnh eo, dáng người thẳng tắp.

      Lâm Nguyệt nhíu mi, vì sao lại cảm thấy cổ tay áo rất hoàn chỉnh?

      nhìn về phía Chu Lẫm.

      Chu Lẫm bước tới gần, ngay trước khi tầm mắt chạm nhau kéo xinh của vào trong ngực.

      Lâm Nguyệt sửng sốt.

      Chu Lẫm đè sẵn gáy , môi lưu luyến bên tai : “Cổ tay áo rất đẹp, rất thích, lừa em lại đây là vì muốn cái này.”

      Sau khi kinh ngạc, Lâm Nguyệt cười, biết, ngày sinh nhật này, kết thúc đơn giản như vậy.

      Lừa lại đây sao?

      cũng rất thích.

      Dựa vào lồng ngực rộng lớn của bạn trai, ngửi mùi hương của áo len mới, Lâm Nguyệt giọng : “Thích tốt.”

      “Còn muốn nữa.” Vê vê vành tai , ngữ khí Chu Lẫm trở nên ái muội.

      Lâm Nguyệt nhận ra khí biến hóa, nhưng hiểu , sờ áo len của nghi hoặc hỏi: “Còn muốn áo len sao?”

      Chu Lẫm phủ định: “Còn muốn món quà.”

      Lâm Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ, đầu quả tim bởi vì suy đoán mà run rẩy: “Món quà gì?”

      Cổ họng Chu Lẫm lên xuống, ánh mắt nhìn về cái giường cách vài bước.

      “Chúng ta ngủ cùng nhau .”

      Sau khi trầm mặc, dán lên khuôn mặt nóng bừng của , khàn giọng .
      Last edited: 9/11/18
      ly sắc, minmapmap2505, cá cơm45 others thích bài này.

    3. Huyen_bui-july1998

      Huyen_bui-july1998 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      34
      Ko lẽ chương sau giới hạn trẻ em ???
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Ahihi, ngủ thôi, làm j em đâu, ahihi

    5. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 46:
      Edit: Thanh Vy


      Ngủ cùng nhau…

      Là chỉ cùng nhau ngủ chiếc giường, hay là chỉ đơn thuần như vậy?

      Mặt vẫn dán vào mặt , hơi thở ấm áp của đều đều bên tai, Lâm Nguyệt cảm thấy, món quà thứ hai mà Chu Lẫm muốn, hẳn là vế sau.

      Việc này chưa hề chuẩn bị, nhưng giữa những người nhau, làm việc kia là hết sức bình thường.

      Lâm Nguyệt biết những đôi nhau khác sau khi bắt đầu bao lâu mới tiến triển tới bước này, có lẽ đổi thành người khác, giữ gìn, muốn phát sinh quan hệ quá nhanh, nhưng bạn trai là Chu Lẫm, là cảnh sát hình ưu tú nhất luôn cho cảm giác an toàn nhất, đủ hiểu về .

      Nhắm mắt lại, nhàng gật đầu, khẩn trương dựa vào trong ngực , chờ tiến thêm bước.

      Nhưng mà người chờ đợi đáp án càng khẩn trương hơn, toàn thân Chu Lẫm đều căng cứng, lực chú ý đều đặt ở đôi môi tùy thời có thể trả lời của , đến nỗi hề phát bạn rụt rè ngượng ngùng đáp lại. Trầm mặc hồi lâu, hiểu lầm muốn hoặc là còn chưa suy xét tốt, Chu Lẫm vỗ bả vai , thở dài : “ trước soạn bài .”

      Lại cho thêm thời gian, miễn cho giống như đêm đó, dường như là bị bức bách mới đồng ý làm bạn vậy.

      Lâm Nguyệt:…

      Cũng đúng, thể bởi vì sinh hoạt riêng tư mà làm chậm trễ công việc, là cảnh sát, càng chuyên nghiệp hơn những người đàn ông khác.

      “Vâng.” Lâm Nguyệt xoay người rồi, dám nhìn mặt người bạn trai sắp cùng giường.

      Lâm Nguyệt là giáo tận tụy, nhưng buổi tối nay thể chăm chú làm việc, đơn giản nhìn lần xong thể đọc vào, thu dọn xong bàn làm việc, Lâm Nguyệt nhìn thời gian, sắp 11 giờ rồi.

      Bên ngoài an tĩnh, Chu Lẫm làm cái gì? Là phòng , hay là tới phòng ?

      Nhìn vào gương lần cuối cùng, Lâm Nguyệt lần nữa dọn xong giáo án, ngồi ở bàn nhắn tin cho Chu Lẫm: “Soạn xong rồi.”

      Ở phòng ngủ phụ, Chu Lẫm tay cầm di động, tay lau mặt, mắt đen nhìn chằm chằm màn hình, phân tích tới lui ba chữ này.

      Trước kia soạn bài xong cố ý với , tại lại thông báo, là ám chỉ suy xét ràng, đồng ý rồi?

      Chu Lẫm đương nhiên hy vọng như thế, nhưng nắm chắc mười phần, sờ sờ cằm, Chu Lẫm trả lời: “Ngủ chứ?”

      Hai chữ ngắn ngủn, Lâm Nguyệt nhìn vào lại giống như thúc giục.

      Tim nhảy tới tận cổ, Lâm Nguyệt nhấp môi gửi : “ chỗ , hay là sao?”

      Chu Lẫm nhìn, “bang” tiếng, di động bị ném lên giường, chạy nhanh về phía phòng ngủ chính. Đây chính là cam tâm tình nguyện đồng ý!

      Nghe được tiếng bước chân, Lâm Nguyệt vội vàng buông di động, làm bộ mới soạn xong dọn lại mặt bàn, Chu Lẫm đẩy cửa ra vào, đối diện chính là bóng dáng thong dong của giáo , bước thêm mấy bước là nhìn thấy ràng sườn mặt hồng hồng, Chu Lẫm liền cười, tới gần ngồi mép bàn, cúi đầu nhìn thu dọn.

      Trong mắt như có ngọn lửa thiêu đốt, Lâm Nguyệt đột nhiên thấy khát, liếc mắt nhìn ly nước, giọng hỏi : “, đánh răng chưa?”

      Lâm Nguyệt chỉ thuận miệng hỏi chút, ý là nếu Chu Lẫm đánh rồi có thể tắt đèn, nếu chưa nhân cơ hội uống thêm hớp nước.

      Nhưng Chu Lẫm lại nghĩ ra hương vị khác, nhìn cười: “Bây giờ đánh.”

      xong vui vẻ rời khỏi phòng ngủ chính đánh răng.

      rồi, Lâm Nguyệt nhàng thở ra, uống hơi no nước, mắt nhìn ra cửa, bỗng nhiên lại muốn phòng vệ sinh, chỉ là vừa mới nghĩ như vậy, Chu Lẫm trở lại, bây giờ Lâm Nguyệt cái liếc mắt cũng dám nhìn , làm bộ kiểm tra cửa sổ đóng chưa. Toàn thân đều thể khẩn trương, Chu Lẫm săn sóc đóng cửa tắt đèn.

      mảnh đen nhánh, Lâm Nguyệt cứng người.

      Chu Lẫm lập tức ngồi vào giường, duỗi tay về phía : “Lại đây ôm lát.”

      Lâm Nguyệt chậm rãi tới, bị túm chặt tay, lập tức ngồi lên đùi.

      Chu Lẫm ôm , chôn mặt vào cổ hít hơi, tất cả đều là hương thơm của , nhàn nhạt, rất thoải mái.

      “Cảm ơn em.” Chu Lẫm ôm bả vai , nhàng hôn chóp mũi Lâm Nguyệt, “Sinh nhật này là tuyệt vời nhất.”

      Lâm Nguyệt nghe ra chút đáng thương, khỏi nghĩ tới bác trai ở huyện Thanh Thạch: “Bác trai có gọi điện ?”

      Chu Lẫm cười nhạt: “Cộng hai cha con lại gần trăm, ai còn nhớ tới cái này?”

      Quan tâm còn bị châm chọc, Lâm Nguyệt nhịn được câu: “Sớm biết để bụng vậy, em cùng Nam Nam chúc mừng nữa.”

      Giọng điệu làm nũng sao lại dễ nghe như vậy?

      Cánh tay quấn chặt, Chu Lẫm hôn lỗ tai , đùa giỡn cắn: “Nó cần, còn món quà của em, mỗi ngày đều muốn.”

      Lâm Nguyệt mềm nhũn trong khuỷu tay rắn chắc của .

      Bức rèm kéo kín mít, trong phòng đen nhánh, chỉ có hô hấp hai người càng nặng. vừa mới đánh răng, giữa môi có vị bạc hà mát lạnh, mới đầu còn hơi lạnh, rất nhanh nóng bừng như hỏa. Loại địa phương như giường này, nằm xuống là kết quả tự nhiên, Chu Lẫm theo thói quen nắm chặt tay , mười ngón tay đan vào nhau, giơ lên qua đỉnh đầu.

      Dưới lầu đột nhiên truyền đến trận chửi bậy, biết là vợ chồng nào cãi nhau, giọng người phụ nữ the thé, mắng rất hay, như hát tuồng. Lâm Nguyệt chịu khống chế mà thất thần, người kia hình như mắng tiểu tam, càng mắng càng bất nhã, Lâm Nguyệt có chút xấu hổ, Chu Lẫm muốn để ý tới, nghe được câu “Cái loại ngực giả chuyên môn cho mấy đồ lợn như các ông ăn” phốc tiếng cười ở cổ áo .

      Lâm Nguyệt cũng trộm cười, bất đắc dĩ thầm rung động.

      “Người đó khẳng định là ngực .” bên tai , giống như thi triển ma pháp thần kỳ, mắng chửi ngoài cửa thế nhưng như biến thành mơ hồ, trong phòng quay về yên tĩnh, chỉ có giọng và hô hấp của .

      Lâm Nguyệt từ chối thảo luận vấn đề này.

      “Của em, lớn hay ?” Chu Lẫm nuốt nước miếng, hắc ám vô sỉ.

      Lâm Nguyệt mặt đỏ tai hồng.

      Chu Lẫm tay nắm lấy hai cổ tay tinh tế của , tay phải dịch xuống quang minh chính đại mà thông báo: “Để đo.”

      Hô hấp của Lâm Nguyệt gấp gáp, kỳ thời điểm ở phòng đồng ý, sau lại có thêm giờ chuẩn bị tâm lý, nhưng nghĩ tới Chu Lẫm loại lời vô lại này, cũng tức giận, chỉ là luống cuống.

      Cách tầng vải mỏng, Chu Lẫm yên lặng đo đạc, nghe thấy hô hấp của , cố ý bên tai ra con số cụ thể.

      Lâm Nguyệt rốt cuộc nhịn được: “Chu Lẫm!”

      “Khá lớn, giống như tưởng tượng của .” Chu Lẫm thỏa mãn , lòng bàn tay loạn chuyển, “ phải đồ con lợn, chỉ thích em như vậy.”

      bị khơi mào tính tình, đôi tay giãy dụa như thỏ con, Chu Lẫm đùa xong thôi, cười ngăn chặn đôi môi , tay cũng rời , sau đó ở thời điểm thả lỏng, lại bá đạo cường thế tiến vào trong áo , tiếp tục đo lường chính xác.

      Nhưng lần này, Chu Lẫm ngậm miệng, còn săn sóc giúp bạn cởi tầng trói buộc thân thể kia.

      Lâm Nguyệt cắn chặt môi, mắt nhìn thấy, lại có thể cảm nhận ràng, tay từ chỗ eo mò lên. Chui vào dưới áo, giống con sói đói bụng, cho đến khi truyền đến tiếng vang ngừng, Lâm Nguyệt mới đẩy ra khuôn mặt lớn đầy mồ hôi của .

      Chu Lẫm bắt lấy hai tay .

      Lâm Nguyệt bất đắc dĩ kêu đau.

      Chu Lẫm ngoài ý muốn ngừng miệng, Lâm Nguyệt lập tức kéo áo xuống, đẩy ra đầu , nằm nghiêng đưa lưng lại.

      “Hôn miệng cũng đau, chỗ đó cũng đau, sao lại mềm như vậy?” Ôm lấy từ phía sau, Chu Lẫm nặng nề thở phì phò, bàn tay to xoa tay , chưa thèm.

      Lâm Nguyệt muốn để ý đến , ngại mềm, sao quá thô?

      “Như vậy được, sau này sao em có thể chịu được.” Chu Lẫm dịch dịch eo về phía sau, hai người giống như cái thìa úp vào, thuận tiện lý giải cho nội hàm trong lời , da mặt gì đó sớm ném . là người phụ nữ danh chính ngôn thuận của , ban ngày đứng đắn là đủ rồi, đêm hôm khuya khoắt nằm chung ổ chăn còn chú ý cái kia gọi gì là tình ?

      ham muốn đến quá đáng, Lâm Nguyệt vội bò về phía trước.

      Chu Lẫm để trốn, sau đó như con báo đuổi theo, cách chăn hung hăng ôm chặt : “Chờ đấy, sớm muộn gì em cũng là của .”

      Lâm Nguyệt chôn đầu vào gối, vừa ngượng vừa cảm thấy kỳ quái, tính toán đêm nay làm vậy sao?
      xukem, ly sắc, minmapmap250539 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :