1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 17:
      Edit: Thanh Vy


      ra từ nhà hàng Tây, Từ Lãng trực tiếp đưa Lâm Nguyệt về, trước khi xuống xe, Lâm Nguyệt lại xin lỗi lần nữa.

      Từ Lãng hào phóng cười cười, nhìn theo Lâm Nguyệt lên, ta yên lặng ngồi lát mới lái xe rời .

      Xem mặt đến đây là kết thúc, Lâm Nguyệt nhàng thở ra. thể phủ nhận Từ Lãng là người đàn ông vô cùng ưu tú, chuyện nhã nhặn, cử chỉ đúng mực, ngoại hình cũng sáng sủa, nhưng Lâm Nguyệt lại cảm thấy thiếu chút gì đó, khi dùng cơm nhận thấy, giờ mình suy nghĩ, Lâm Nguyệt cuối cùng hiểu được lạ chỗ nào.

      Từ Lãng quá hoàn mỹ, hoàn mỹ còn khuyết điểm nào, đàn ông như vậy xuất trong phim thần tượng bình thường, nhưng trong cuộc sống tại, người có khuyết điểm mới chân hơn? Chính là vì mọi người đều có khuyết điểm nên sống chung mới cần quá lo lắng mình lúc nào phạm lỗi, cứ ung dung tùy ý.

      Cho nên nếu có Chu Lẫm, cũng lựa chọn ra quyết định như vậy.

      Nghĩ thông suốt, Lâm Nguyệt khôi phục bình thường, thay quần áo tắm rửa, lát nữa còn phải soạn bài.

      Hơn mười phút sau, Chu Lẫm cùng Phó Nam trở lại, Chu Lẫm mua quả dưa hấu ở siêu thị của tiểu khu, vào phòng bếp cắt dưa, Phó Nam chạy tới mời giáo.

      Lâm Nguyệt vừa mới tắm xong nghe thấy giọng của học sinh, mở cửa ra.

      Phó Nam ngẩng đầu tò mò quan sát giáo.

      Bạn học linh lợi tinh quái, Lâm Nguyệt đứng bên trong cánh cửa sờ đầu Phó Nam cười: “Mọi người ăn , cơm tối ăn quá no thể ăn thêm nữa.”

      Trong phòng bếp, Chu Lẫm cắt dưa chậm lại, luôn thanh tú nho nhã, cơm tối căn bản ăn nhiều, ràng là lấy cớ, giọng sung sướng như vậy xem ra là rất vừa lòng với bác sỹ kia?

      Phó Nam cũng muốn biết, tay che miệng , giọng hỏi: “ giáo thành bạn chú Từ sao?”

      Lâm Nguyệt cười ý bảo bạn học vào phòng.

      Phó Nam cao hứng vào. Lâm Nguyệt đóng cửa lại, cầm tay Phó Nam ngồi giường, nhàng sờ đầu Phó Nam hỏi: “Nam Nam có thích chú Từ ?”

      Phó Nam gật đầu, rồi lại lắc đầu, duỗi tay ôm lấy giáo rầu rĩ : “ giáo hẹn hò phải dọn , con muốn dọn .”

      Thằng bé thương ỷ lại vào , Lâm Nguyệt mềm lòng: “Nam Nam yên tâm, trước khi ba con trở về chuyển nhà.”

      ạ?” Vẻ mặt Phó Nam kinh hỉ.

      Lâm Nguyệt gật đầu.

      “Vậy chú Từ sao?” Giải quyết xong chuyện quan trọng nhất, Phó Nam bắt đầu tò mò.

      Lâm Nguyệt lắc đầu giọng : “ giáo và chú Từ hợp nhau.”

      Đôi mắt Phó Nam tỏa sáng, giáo có bạn trai, nó lại có cơ hội rồi.

      Trong phòng khách Chu Lẫm gọi Phó Nam ra ăn dưa, giọng mang theo vài phần mất kiên nhẫn, Phó Nam lè lưỡi vui vẻ chạy ra ngoài, còn săn sóc đóng cửa lại cho giáo.

      “Được giáo khen nên cao hứng sao?” Chu Lẫm ngồi sô pha nhìn chằm chằm bạn học cười ngây ngô.

      Phó Nam bổ nhào vào người , ghé vào bên tai chú Chu : “ giáo đương với chú Từ đâu, dọn .”

      Chu Lẫm nuốt vào, liếc mắt nhìn phòng ngủ chính, quá tin tưởng: “Dỗ cháu thôi?” Đổi thành đương cũng thể nghiêm túc với đứa trẻ.

      giáo phải dỗ cháu đâu, thích hợp với chú Từ.” Phó Nam hừ tiếng, giải thích xong cầm lên miếng dưa bắt đầu gặm, ăn mấy miếng, khóe miệng cằm đều là nước dưa. Chu Lẫm rút khăn giấy đưa qua, Phó Nam cười hắc hắc, Chu Lẫm với tay lấy dưa, tầm mắt lại nhìn về phòng ngủ chính.

      Điều kiện của bác sĩ tồi, thích, hay là lừa gạt Phó Nam?

      Nhìn Phó Nam ăn ngấu nghiến, Chu Lẫm lấy hai miếng dưa hấu mang vào phòng bếp, lần nữa cắt thành từng miếng , đặt vào bát sứ trắng, cắm thêm mấy chiếc tăm, sau đó trong ánh mắt tò mò của bạn học , mặt cảm xúc tới gõ cửa phòng ngủ chính.

      Nghe thấy tiếng bước chân Lâm Nguyệt liền biết là , vừa thắc mắc nguyên nhân Chu Lẫm tìm , vừa sửa lại tóc. Mở cửa, Chu Lẫm cả người mặc đồ đen đứng trước cửa, khi mặc quần đùi có vẻ dễ dàng lại gần, đổi thành mặc quần dài liền xuất cảm giác lạnh nhạt cự người ngàn dặm.

      “Mua quá nhiều, ăn chút .” Chu Lẫm giơ bát lên đưa cho .

      Dưa hấu đưa tới cửa, Lâm Nguyệt còn cách nào từ chối, giọng cảm ơn.

      Chu Lẫm , đảo ánh mắt qua hai viên trân châu tinh xảo vành tai , thấp giọng hỏi: “Vừa rồi Phó Nam xem trọng người đàn ông kia?”

      Lâm Nguyệt lắp bắp kinh hãi, lập tức nhìn về phía phòng khách, Phó Nam vô tư vừa ăn dưa vừa xem TV. Lâm Nguyệt đau đầu, trẻ con đúng là trẻ con, hiểu nhầm ý tứ của , sáng mai đường học phải dặn dò Phó Nam chút, bằng thằng bé tới trường còn như vậy, truyền tới trong tai chị Vương được.

      phải, bác sĩ Từ rất tốt, chỉ là hai chúng tôi thích hợp.” Lâm Nguyệt rũ mi mắt giải thích đơn giản.

      Chu Lẫm hiểu, mặc kệ ai xem trọng ai, kết quả chính là lần xem mặt này thể thành.

      ăn , ăn hết bên ngoài vẫn còn.”

      Lâm Nguyệt cười cười xoay người vào.

      Chu Lẫm trở lại phòng khách, Phó Nam chờ , giơ miếng dưa hấu trong tay ra làm nũng: “Chú Chu, cháu cũng muốn ăn dưa hấu cắt như vậy, ăn như này toàn chảy nước.”

      Chu Lẫm mặc kệ: “Con trai ăn miếng lớn, con ăn miếng , cháu là con ?”

      Phó Nam trừng mắt, rốt cuộc ồn ào nữa.

      ~

      Ngày hôm sau gặp mặt tại văn phòng, ánh mắt Vương Tả nhìn Lâm Nguyệt tràn ngập áy náy, tiểu tử thối Từ Lãng kia khi xem ảnh chụp đôi mắt tỏa sáng, tối hôm qua gặp mặt xong lại gọi điện thích Lâm Nguyệt quá trầm tĩnh, hai người ở bên nhau có gì để , trực tiếp tỏ vẻ cần liên lạc lại, như vậy biết mở miệng với Lâm Nguyệt như thế nào đây?

      Đây là Lâm Nguyệt thông đồng sẵn với Từ Lãng, Lâm Nguyệt chủ động tỏ vẻ quan tâm, khuyên can mãi mới dỗ được Vương Tả.

      Vương Tả lên lớp, Lâm Nguyệt ngồi sửa lại bài tập của học sinh, Tưởng Tư Di đột nhiên thay bất bình: “Từ Lãng kia là, Lâm Nguyệt xinh đẹp tính tình tốt như vậy ta còn chướng mắt, trách được vẫn luôn tìm được bạn , độc thân là đúng. Lâm Nguyệt đừng buồn, chiều nay tôi mời uống trà sữa.”

      Lâm Nguyệt mỉm cười chống đỡ, tiếp lời.

      Hà Tiểu Nhã chống cằm, cảm thấy tình đơn giản như vậy: “ đúng, hôm qua khi Từ Lãng tới đón Nguyệt Nguyệt, hai tròng mắt đều dính chặt người ấy, khẳng định là sau đó có chỗ nào sai lầm.”

      thấy khó hiểu, Tưởng Tư Di ra vẻ tự hỏi: “Có thể mẹ ta biết hay ? Lâm Nguyệt là người có hộ khẩu nơi khác, trong nhà Từ Lãng có khả năng…”

      Lâm Nguyệt thoải mái, quay đầu đánh gãy lời ta: “Được rồi, đừng nữa, bác sĩ Từ khá tốt, nhau cũng có thể làm bạn bè, mọi người đừng đoán mò.”

      Tưởng Tư Di cúi đầu dọn mặt bàn, qua lát giọng thầm: “Còn phải là vì sao.”

      Lâm Nguyệt coi như nghe thấy.

      Tiết thứ hai cùng Trình Cẩn Ngôn đều có lớp, hai người cùng nhau ra ngoài, Trình Cẩn Ngôn thầm quan sát Lâm Nguyệt, thấy khóe miệng khẽ cười tinh thần phấn chấn, giống như chịu ảnh hưởng gì từ việc xem mặt thất bại kia, yên tâm, trước khi tách ra mới thấp giọng an ủi: “Bỏ qua là tiếc nuối của bác sĩ Từ.”

      Lâm Nguyệt sững sờ trước cửa phòng học, Trình Cẩn Ngôn cười cười với rồi tiếp tục về phía trước.

      Lâm Nguyệt cười, được người khác thiện ý khen tặng ai cũng sung sướng.

      ~

      Mấy ngày sau, thành phố Giang chịu ảnh hưởng của bão Đài Loan, bắt đầu mưa liên tục, buổi chiều nhà trường thông báo cho nghỉ hai ngày tới.

      Thời tiết xấu, ai có lớp đều về nhà sớm, Vương Tả thu dọn đồ xong thấy Lâm Nguyệt vẫn viết báo cáo, hảo tâm khuyên nhủ: “Đừng viết nữa, về nhà sớm , lát nữa đến giờ cao điểm rồi.”

      Lớp của Lâm Nguyệt hôm nay hết nhưng phải đợi Phó Nam, cười bảo Vương Tả về trước.

      Sau khi Vương Tả , Hà Tiểu Nhã, Tưởng Tư Di cũng trước sau rời , khi Trình Cẩn Ngôn dạy xong tiết toán cuối cùng trở về, phát trong văn phòng chỉ còn mình Lâm Nguyệt, rất tự nhiên hỏi: “Bên ngoài mưa lớn, tôi đưa về nhé, cũng tiện đường ghé siêu thị mua chút đồ.”

      Tình cảm đồng nghiệp của Lâm Nguyệt với cũng tệ, vừa định hỏi có thể đón cả Phó Nam hay di động bàn rung lên, Chu Lẫm nhắn tin lại đây: “Tôi tan làm, bây giờ qua đón hai người.”

      Nếu Chu Lẫm tới, Lâm Nguyệt liền uyển chuyển từ chối tổ trưởng.

      Trình Cẩn Ngôn nhìn di động của , suy đoán: “Chú của Phó Nam à?” Quan hệ của Lâm Nguyệt cùng Phó Nam, người trong phòng đều biết cả.

      Lâm Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, ấy tới đón Phó Nam tiện đường chở thêm tôi.”

      Trình Cẩn Ngôn: “Được, vậy tôi trước, nhớ khóa cửa.”

      Học sinh tiểu học xếp hàng cần tốn thời gian, Lâm Nguyệt ngồi thêm mấy phút mới rời . Bên ngoài mưa to gió lớn, Lâm Nguyệt cầm ô che thấp, tay còn phải giữ mặt của ô nếu bị gió mạnh thổi tốc lên. đường các thầy gần như đều làm cùng động tác, Lâm Nguyệt cẩn thận bên rìa đường, phía trước rẽ cái là ra tới cổng trường, Lâm Nguyệt nhìn trái phải, phát chỉ có chiếc xe điện, yên tâm qua đường.

      Lái xe điện là thầy giáo già, ông ấy cũng thấy Lâm Nguyệt, hai người cách nhau khá xa, hoàn toàn cần lo lắng đâm phải, nhưng vừa mới nghĩ như vậy, cái túi nilon biết từ chỗ nào bay tới, đúng lúc rơi vào mặt thầy giáo già, đôi mắt bị che lại, trong lòng hoảng hốt, trong nháy mắt xe điện vọt về phía Lâm Nguyệt!

      Phía sau thầy giáo già chính là nhóm học sinh, phần lớn bọn trẻ đều cúi đầu, cũng có đứa duỗi cổ nhìn xung quanh tìm người nhà, Phó Nam chính là đứa như thế. Tận mắt thấy giáo bị xe điện đâm vào, Phó Nam hét tiếng bật khóc, vừa khóc vừa gọi giáo, mặc áo mưa chạy về phía , cực kỳ sợ hãi.

      Trước cổng trường, Chu Lẫm cầm ô đứng bên các phụ huynh, còn chưa nhìn thấy đội ngũ học sinh đâu, lại thấy trong vườn trường có người dừng lại bước chân, ồn ào nhìn về hướng, ràng xảy ra chuyện. Các phụ huynh ở cổng bắt đầu xôn xao, lo lắng có phải đứa trẻ nhà mình bị thương hay , Chu Lẫm nghĩ nhiều như vậy, tiếp tục kiên nhẫn chờ.

      “Bị xe điện đâm, chắc là sao.”

      giáo kia hình như là thuộc tổ toán học lớp .”

      Hai giáo sóng vai ra vừa vừa chuyện, các phụ huynh dựng lỗ tai nghe ngóng yên tâm, Chu Lẫm nhíu mày, vào lúc này, di động vang lên, là bạn học gọi tới.

      Chu Lẫm nhận, ném chiếc ô vướng bận, đẩy ra cánh cổng trường vọt vào trong mưa như báo săn mồi, vừa quẹo góc liền thấy Lâm Nguyệt ở ven đường, tay cầm ô tay dắt Phó Nam, dưới ống quần đều là bùn, thầy giáo già đẩy xe theo bên cạnh, luôn miệng hỏi thương thế của Lâm Nguyệt.

      “Tôi có việc gì đâu, thầy cứ về trước , đường chậm chút.” Chỗ Lâm Nguyệt bị đâm vào hơi đau, nhưng cảm giác có vấn đề gì lớn.

      “Được, tôi trước, sau này có chỗ nào thoải mái nhớ với tôi tiếng.”

      Thầy giáo già rồi, bóng người đan xen, lộ ra Chu Lẫm ở xa xa, mắt đen nặng nề, cả người ướt đẫm, nhanh về phía hai trò.

      Lâm Nguyệt chậm rãi dừng lại.

      kỳ quái, vừa rồi còn cảm thấy quá đau, nhưng vừa nhìn thấy Chu Lẫm, cái chân kia đột nhiên đau nhói, thêm bước cũng đau.

      P/s: Cảm ơn các nàng ủng hộ truyện nhiệt tình nhé ^^

      phút quảng cáo: Vì mê Tiếu Tiếu nên mình quyết định mở thêm hố mới, tác giả viết nên là tốc độ được nhanh như bên này được nha. Về thể loại tương tự bên này, vì mới edit nên mình chỉ dám chọn hố đại cho dễ chút =D
      Ghé qua thử xem các nàng ơi!!

      https://cungquanghang.com/threads/ban-trai-day-vat-ly-cua-toi-tieu-giai-nhan.31778/
      Last edited: 6/9/18

    2. Huyen_bui-july1998

      Huyen_bui-july1998 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      34

    3. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      Ủng hộ Editor hết mình huhu :<

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Ôi dồi ôi giáo cbi làm nũng vs chú Chu kìa, haha

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Cuối tuần phát quà Nag ơi
      Ủng hộ hết mình

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :