1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Nhiệm vụ của chú chu sau này là hong khô quần áo
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    2. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      Ta hóng, hóngggggggg
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Nóng áp vào lạnh chắc là tan chảy nhỉ? Hí hí:yoyo60:
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 14:
      Edit: Thanh Vy


      Trong siêu thị, Lâm Nguyệt phụ trách chọn đồ ăn, Chu Lẫm đẩy xe mua sắm ở phía sau.

      Lần đầu tiên hai người hợp tác mua đồ, Lâm Nguyệt hỏi Chu Lẫm muốn ăn cái gì, Chu Lẫm thiên vị món nào: “Tùy .”

      Cái này cùng với câu “Tùy tiện” trong miệng phụ nữ có gì khác nhau?

      Lâm Nguyệt đành phải dựa theo biểu bàn cơm hơn nửa tháng qua của Chu Lẫm, chọn mấy thứ thích ăn.

      “Mẹ, chúng ta ăn lẩu , lâu ăn!”

      Đứa bé đối diện đột nhiên đưa ra ý kiến, trong lòng Lâm Nguyệt vừa động, quay đầu nhìn Chu Lẫm, Chu Lẫm cũng cùng ý nghĩ.

      Gần bốn giờ, hai người thắng lợi trở về, Phó Nam vậy mà còn ngủ.

      Chu Lẫm phòng bếp rửa rau, Lâm Nguyệt trở về phòng thu dọn đơn giản, rửa qua mặt, Lâm Nguyệt buộc tóc lên cao, chuẩn bị thế chỗ cho Chu Lẫm, vừa vặn nhìn thấy Chu Lẫm rửa rau cải lần nước coi như rửa xong.

      “Để tôi, gọi Nam Nam .” Lâm Nguyệt cảm thấy để cho Chu Lẫm dỗ thằng bé, còn hơn để cho rửa rau.

      Chu Lẫm cũng tự biết mình, thức thời gọi bạn học dậy. Giấc ngủ trưa này Phó Nam ngủ hơn ba giờ, bị chú Chu đánh thức, cậu bé vươn người cái, vừa nghe giáo về, Phó Nam vội bò dậy, tóc ngắn lộn xộn đầu xông ra ngoài.

      Chu Lẫm nhúc nhích ngồi giường, nghe cuộc đối thoại ngây thơ của cùng thằng bé.

      giáo, con làm cho cái bình hoa!”

      “Nam Nam biết làm bình hoa sao?”

      “Vâng, con lấy!”

      Chu Lẫm nhìn về phía bàn học của thằng bé, ở đó đặt hộp quà, bạn học làm được “ thứ méo mó”, vậy mà ông cụ còn dùng hộp quà tặng cao cấp Chu gia đóng gói lại. Món đồ như vậy mà bạn học xem như bảo bối, xem cũng cho xem, nhưng Chu Lẫm vẫn tranh thủ lúc thằng bé ngủ len lén mở ra nhìn, ừ, có thể nhìn ra là cái bình hoa.

      Phó Nam chạy vào ôm lấy hộp quà tặng ra, cẩn thận đưa cho giáo bình hoa sứ men xanh nó làm.

      Lâm Nguyệt bị bình hoa sứ men xanh tinh khiết làm kinh diễm phen, tinh khiết này tựa như lá sen đẹp nhất trong hồ nước, sạch sáng trong.

      “Bình hoa là con nặn, ông nội tráng men.” Phó Nam rất thành , chỗ phải mình làm cũng muốn cho giáo biết.

      là đẹp mắt.” Lâm Nguyệt lau tay ngồi xổm trước mặt Phó Nam, cẩn thận tiếp nhận bình hoa. Toàn thể hình dáng bình hoa ra hề ngay ngắn, nhìn ra được tay nghề của trẻ con, nhưng đây là phần tâm ý của học sinh, màu sắc còn đẹp như vậy, Lâm Nguyệt càng nhìn càng thích, vui vẻ thơm cái lên gương mặt của Phó Nam: “Nam Nam đối với tốt.”

      Khuôn mặt nhắn của Phó Nam sắp nhuộm hồng, giáo thơm nó!

      Bạn học ngơ ngác, Chu Lẫm dựa vào cửa nhìn giáo vì bình hoa méo mó mà vui vẻ như vậy, chẳng biết tại sao, đột nhiên nhớ lại thời điểm bảy tám tuổi. Chu gia là thế gia chuyên làm sứ men xanh, đời này qua đời khác luôn làm sứ men xanh, ông cụ coi sứ men xanh như sinh mệnh, em bọn họ có hứng thú, sau khi trai vào học trường cảnh sát, ông cụ xem như cọng rơm cứu mạng, mỗi ngày bắt làm sứ, kết quả là cũng theo nghiệp cảnh sát, ông cụ quá tức giận, bắt đầu từ ngày rời nhà học, câu ông cụ cũng với .

      ra tuy kế thừa truyền thống của gia đình, nhưng có thể làm được sứ men xanh, từ nặn đất đến tráng men, nhìn thế nào cũng ném bạn học cách xa mấy con phố? Bất quá bây giờ trẻ con quá tinh khôn, khi đó hề nghĩ tới dùng cái này lấy lòng con .

      Ở trong mắt Lâm Nguyệt đây là món đồ rất quý trọng, quyết định để bình hoa vào phòng trước, thấy Chu Lẫm thần sắc khó lường nhìn chằm chằm vào bình hoa sứ men xanh trong tay , Lâm Nguyệt cười : “Nam Nam làm đẹp phải ?”

      Khi chuyện, Phó Nam ngẩng đầu ưỡn ngực bên cạnh, giống như con gà trống kiêu ngạo.

      Chu Lẫm khoanh tay trước ngực, nhàn nhạt : “Bình thường thôi.”

      Lâm Nguyệt ngạc nhiên, ngay sau đó len lén nháy mắt với Chu Lẫm, trẻ con cần khích lệ, làm sao có thể như vậy?

      Phó Nam nghe thấy được, thở phì phì trừng mắt nhìn chú Chu: “Cháu nặn còn đẹp hơn hồi chú nặn đấy!”

      Chu Lẫm cười nhạo: “Đó là cháu chưa thấy qua chú nặn thôi.”

      Phó Nam hừ : “Ông nội cho cháu xem qua, lúc chú Chu chín tuổi cũng nặn đẹp bằng cháu.”

      Chu Lẫm nhìn chằm chằm thằng bé, phát Lâm Nguyệt nhìn tới, mặt cảm xúc ra phòng khách.

      Lâm Nguyệt chú ý tới ánh mắt biến hóa của Chu Lẫm, cảnh sát hình bình tĩnh trầm ổn, khẳng định tức giận với trẻ con, chỉ có thể là Phó Nam gì đó làm Chu Lẫm xúc động. Lâm Nguyệt chậm rãi vào phòng, nhớ tới lần trước Phó Nam ông nội vẫn luôn tức giận với chú Chu, Lâm Nguyệt mơ hồ đoán được vài phần.

      Ông cụ làm sứ men xanh kia hẳn là cha của Chu Lẫm, ông cụ bất đồng náo loạn với Chu Lẫm nhưng những món đồ sứ Chu Lẫm làm từ đến lớn đều giữ lại, cho nên mới có thể dựa theo tuổi tác chính xác của Chu Lẫm mà giới thiệu với Phó Nam.

      Tức giận tức giận, nhưng cha con cuối cùng vẫn là cha con.

      Bầu khí bỗng nhiên có chút nặng nề, Lâm Nguyệt cất bình hoa xong thấp giọng dạy Phó Nam: “Nam Nam làm rất đẹp, vừa rồi là chú Chu cố ý trêu trọc con thôi, lát nữa ra ngoài chúng ta so sách có được ? Ngày mai chú Chu lại phải bắt người xấu, hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng, Nam Nam làm chú Chu vui được ?”

      Phó Nam ngoan ngoãn gật đầu.

      Lâm Nguyệt lấy ra túi quýt mang từ nhà tới bảo Phó Nam mang đến phòng khách. Phó Nam vẫn rất hiểu chuyện, ngồi vào cạnh chú Chu, tự tay bóc vỏ quả quýt cho chú: “Nhà giáo có cây quýt, mời chúng ta ăn.”

      Chu Lẫm há miệng.

      Phó Nam nhìn vào miệng chú Chu, cúi đầu nghiêm túc bẻ nửa quả quýt, nhét hết vào miệng chú Chu.

      Chu Lẫm nhai mấy cái rồi nuốt, hơi chua.

      Nguyên liệu ăn lẩu đều bày hết bàn, Phó Nam quá , Chu Lẫm bảo thằng bé ngồi, phụ trách nhúng đồ ăn, miếng thịt bò thái mỏng cho vào nồi mấy giây là chín, lại chấm vào bát tương, tươi ngon vào miệng. Đây là nồi lẩu uyên ương, bên kia là vị cay cho Chu Lẫm, sương trắng lượn lờ, ăn miếng, lại gắp cho Phó Nam miếng, nhanh chóng gắp hết.

      “Miếng thịt bò cuối cùng, cho .” Trong sương trắng mông lung, đũa của đột nhiên đưa tới cho .

      Lâm Nguyệt còn chưa kịp khách khí, Chu Lẫm đứng lên, trực tiếp dùng cuối đũa để thịt vào trong bát .

      “Cám ơn.” cúi đầu , cũng biết có nghe thấy .

      Sau khi ăn xong Chu Lẫm rửa nồi, Phó Nam cho giáo xem ảnh chụp của thằng bé dịp quốc khánh, gần như đều chụp ở xưởng sứ, Lâm Nguyệt nhìn rất thích thú, lớn như vậy nhưng chưa tới xưởng sứ bao giờ.

      có hứng thú?”

      Sau lưng đột nhiên vang lên giọng của Chu Lẫm, Lâm Nguyệt hoảng hốt: “Tôi thấy rất mới lạ.”

      Chu Lẫm vòng qua ngồi xuống bên cạnh Phó Nam: “Nếu cuối tuần rảnh rỗi, tôi có thể đưa hai người qua đó.”

      Lòng Lâm Nguyệt khẽ động nhưng vẫn uyển chuyển từ chối, xưởng sứ của Chu gia, lấy thân phận gì mà ? cũng phải quá thân với Chu Lẫm, nam nữ ở chung có thể khiến trưởng bối hiểu lầm, lấy thân phận giáo của Phó Nam càng thích hợp.

      muốn , Chu Lẫm cũng miễn cưỡng…

      Tác giả có lời muốn :

      Chú Chu: Hẹn hò bị từ chối, ha ha

      giáo Lâm: … hẹn lúc nào?

    5. hoai90

      hoai90 New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      21
      Hay quá. Luôn ủng hộ bạn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :