1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trúc Mã Ve Vãn Thanh Mai - Diệp Hề Lương (Full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      Chương 14: Bá đạo
      Edit: Meiluo
      Beta: Tutu


      "Tiểu Cẩn..." Tập Ngữ đành lòng thấp giọng gọi.


      Nhan Tập Ngữ bao năm nay ở bên cạnh quan sát Úc Cẩn từ lúc nảy sinh tình cảm đến mỏi mòn chờ đợi, rồi thất vọng che giấu kiềm nén, đến cuối cùng mà nản lòng thoái chí… mãi đến tại rốt cuộc mới được như ý nguyện, thực thể cảm nhận hết tâm tình của Úc Cẩn nhưng vẫn hiểu được, khi lòng thực dạ người, cảm giác đau nhói xen lẫn da diết chân đến dường nào.


      Úc Cẩn khịt mũi, thu lại thần sắc, giả vờ tỏ ra nhõm: " ràng đây là chuyện rất tốt, tại sao lại bị biến thành bầu khí như vậy? Để ăn mừng vì mình cuối cùng cũng túm được Hứa Vi Mộ, nào bản tiểu thư mời nhà ngươi bữa thịnh soạn haha."


      Nhan Tập Ngữ khóe miệng giật giật, Úc Cẩn am hiểu nhất chính là khống chế cảm xúc của mình, lúc nào cũng giả vờ cái gì mà vân đạm phong kinh trăng thanh gió mát để ý đến đời, ra chỉ là tỏ ra kiên cường mà che giấu nỗi lòng. Bất quá theo như vậy mà , đây cũng là chuyện tốt, cần cứ mãi buồn bã như vậy, tất cả là chuyện của quá khứ. Nếu như Hứa Vi Mộ dám đối xử tệ với ấy, Nhan Tập Ngữ nhất định chỉnh chết !


      Thiếu nữ độc thân và phụ nữ có chồng dạo phố đều mang hai phong cách hoàn toàn khác nhau.


      Trước đây khi và Nhan Tập Ngữ cùng nhau dạo phố, Úc Cẩn nhìn nàng cứ lượn qua lượn lại mấy cửa hàng kinh doanh trang phục nam, Lâm Chấp này đúng là được chăm sóc kĩ càng đến tận răng, luôn giả vờ ra vẻ buồn nôn mà khinh bỉ Nhan Tập Ngữ, trước mặt ế ngàn năm như mình mà diễn trò vợ chồng ân ái, khiến nội tâm của vừa hâm mộ lại vừa chua chát!


      Nhưng tại khác, , phải trai mà là Hứa Vi Mộ trọn vẹn chỉ thuộc về .

      "Chậc chậc, ra khi thiếu nữ đều có bộ dạng giống như thế nào sao a~" Lời này là của Nhan Tập Ngữ.


      Nhìn Úc Cẩn có phản ứng gì dữ dội như ngày trước, bây giờ chỉ tỏ vẻ hờn dỗi bĩu môi. Trước đây Úc Cẩn còn thường xuyên chế giễu . Có đôi khi, đúng là cái gì cũng có thể quá vẹn toàn, rồi ai cũng ngày như thế.


      Mặc kệ Nhan Tập Ngữ từng có bao nhiêu bất mãn đối với Hứa Vi Mộ, nhưng ít nhất bây giờ khiến tâm ý của Úc Cẩn trở thành , làm cho nàng rốt cuộc trở thành thiếu nữ tắm trong tình ngọt ngào say đắm. Úc Cẩn tại còn phải luôn cười gượng gạo mà là dáng vẻ tươi cười hạnh phúc từ tận đáy lòng.


      ra Nhan Tập Ngữ rất hạn chế khi nhắc đến việc Lâm Chấp đối với mình chiều như thế nào trước mặt Úc Cẩn, phải muốn cùng bạn thân chia sẻ tâm tình, mà chỉ 8sợ làm tổn thương đến ấy, mặc dù Úc Cẩn luôn cười nhạo rằng Lâm Chấp quá bá đạo, còn bản thân mềm yếu khôn ngoan.


      "Bạn xem mình nên chọn món nào cho Hứa Vi Mộ?" Hình như từ rất lâu rồi vẫn chưa tặng vật gì, đây là lần đầu tiên bước chân vào cửa hàng kinh doanh trang phục nam giới, vả lại từ trước đến giờ cũng chẳng chú ý đến việc hay sử dụng trang phục của những thương hiệu nào.


      " ta thường mặc theo phong cách gì?"


      Úc Cẩn thuận miệng : " ấy cứ như cái móc treo đồ di động, mặc vào cái gì nhìn cũng cảm thấy rất thích hợp."

      Nhan Tập Ngữ nhìn bộ dạng chìm đắm trong men say tình ái của nàng, đảo cặp mắt trắng dã: "Tôi này Úc đại tiểu thư, bạn có thể đừng khoa trương như vậy được a?"


      "Tại sao lại gọi là khoa trương, người đàn ông của mình xuất sắc như vậy càng phải nên tự hào chứ lại!"


      "..."


      Cuối cùng, Nhan Tập Ngữ đề nghị mua cà vạt, dù sao đây cũng là lần đầu tiên tặng quà. Lúc trước mua tặng Lâm Chấp cái cà vạt, ta liền khăng khăng cầu phải tự tay đeo vào cho mình, mà bản thân chưa từng thắt cà vạt cho đàn ông nên chân tay dĩ nhiên có chút vụng về, lại còn cẩn siết vào cổ , ấy vậy mà lại trưng ra vẻ mặt tà mị thổi khí vào tai mình khiến xấu hổ đến ửng đỏ hai má, mờ ám hỏi: "Em muốn cột chặt bên cạnh đúng ? rất nguyện ý!"


      Bên này, trong đầu Úc Cẩn lại nhớ đến bộ phim truyền hình mà từng xem qua, có đoạn nhắc đến việc thắt cà vạt là trong những hành vi cực kì ám muội...


      Nhan Tập Ngữ định hỏi muốn chọn loại nào, lại nhìn thấy vẻ mặt cười như ngố của nàng, hề lời nào, đẩy cũng có phản ứng, đột nhiên hô to: "Đây phải là Hứa Vi Mộ sao?"


      "Đâu đâu? Chổ nào? Chỗ nào?" Úc Cẩn giật mình xoay đầu lại.


      "Hồn về rồi à? Quả nhiên ba chữ Hứa Vi Mộ vẫn còn công dụng." Nhan Tập Ngữ nhe răng cười nhạo.


      Úc Cẩn bĩu môi, vô pháp phản bác rồi, thế nhưng cũng chẳng có gì phải xấu hổ cả, đối với Hứa Vi Mộ vốn chính là điểm yếu trí mạng của mình.


      "Chọn cái này ." Cà vạt phối với tây trang, càng tô điểm thêm vẻ lịch lãm cho người mặc, Hứa Vi Mộ thường chọn cà vạt màu trầm, nhìn thế nào cũng có vẻ hơi bị nghiêm túc già dặn. Nhưng hôm nay Úc Cẩn chọn cho cái màu xanh nhạt, màu sắc tươi sáng tràn ngập sinh khí, khiến tâm tình cũng trở nên sảng khoái, miên man bất định.


      ******


      Hơn 5 giờ chiều, Lâm Chấp gọi điện thoại đến.

      "Bà xã, em ở đâu vậy?"


      "Em mua sắm với tiểu Cẩn."


      "Em trở về ."


      "Bọn em vẫn chưa mua sắm xong cơ mà! Sau khi ăn xong cơm tối em về."


      "Bây giờ đến đón em."


      "..."


      Lâm Chấp xong liền treo máy, đôi mi thanh tú của Nhan Tập Ngữ khẽ nhíu lại, miệng lẩm bẩm gì đó, người này tại sao lúc nào cũng bá đạo như vậy chứ a!


      Úc Cẩn tỏ vẻ hiểu: "Cái vị mắc bệnh cuồng vợ nhà bạn sắp đến bắt bạn về?"


      "..."


      Tình luôn có vô vàng bộ dáng, giống như đôi Nhan Tập Ngữ và Lâm Chấp này, mặc dù Lâm Chấp cố chấp giống hệt như cái tên của , nhưng lại khiến Tập Ngữ lưu luyến đến mức dứt ra được. Tập Ngữ luôn giận dỗi Lâm Chấp bá đạo vô lý, nhưng hành động lại giống như người con chìm đắm trong tình . Đây cũng có thể xem là loại hạnh phúc, ngoài mặt thế thôi nhưng Úc Cẩn rất hâm mộ tình của họ.


      và Hứa Vi Mộ sao? Hứa Vi Mộ thường đùa bỡn, cùng tranh luận, đấu khẩu, nhưng chưa bao giờ làm ra những chuyện quá phận với mình. Tình làm sao có thể mang ra cân đo đong đếm xem nó nhiều hay ít, vì vậy chỉ cần cả hai đều tự cảm nhận được là đủ rồi.


      Vừa mới cười nhạo Nhan Tập Ngữ, lúc sau lại nhận được điện thoại của Hứa Vi Mộ.


      "Em ở đâu?" Giọng ôn nhu như vậy, là khác xa với những lần gằng giọng cùng đấu võ mồm.


      Liếc nhìn Nhan Tập Ngữ bát quái vẻ mặt tươi tười hoàn toàn nhìn ra ý tốt, khẽ cúi đầu trả lời: "Cùng Tập Ngữ dạo phố."


      "Lúc nào trở về?"


      Trở về? sao nghe giống bọn họ là cặp vợ chồng cùng chung sống, có về cũng trở về nhà mình a, nhớ đến chuyện xảy ra lần trước tại căn hộ của , suýt chút nữa lau súng cướp cò, nghĩ đến đó mặt Úc Cẩn khỏi trở nên nóng bừng .


      "Hôm nay em về muộn chút."


      "Cho địa chỉ của các người, chạy qua rồi cùng ăn cơm."


      "..."


      Trước đây, luôn luôn là mượn cớ tìm Hứa Vi Mộ, quấn quít lấy , cho dù có cùng đấu võ mồm xong mang bụng bực tức, vẫn rất mãn nguyện. Nhưng mà tại, tại sao Hứa Vi Mộ cũng bắt đầu trở nên bám người a?


      Úc Cẩn lúng túng cúp điện thoại, đối diện là ánh mắt mập mờ vô cùng ‘ thuần khiết’ của Nhan Tập Ngữ.

      nàng cười khẽ: " là lại được mở rộng tầm mắt nha, ngờ Hứa Vi Mộ lại cũng có bộ mặt như vậy hehe~."


      ra tình là như thế. Bất kể là thời điểm nào bạn cũng muốn được nhìn thấy đối phương, được ở cùng chổ với nhau bất kể là làm gì chănh nữa cũng cảm thấy hạnh phúc. gặp lại sinh ra nhớ nhung, bất kể là bao nhiêu vẫn đủ.


      Nhan Tập Ngữ bây giờ an tâm, xem ra Hứa Vi Mộ là lòng dạ đối với Úc Cẩn.


      ******


      Hai người bọn họ tìm gian phòng, cùng nhau ngồi chờ người đàn ông của bọn họ.


      Úc Cẩn đùa dai đề nghị: "Chúng ta đừng nghe bọn họ , bốn người cùng nhau ăn cơm ."


      Nhan Tập Ngữ tưởng tượng cảnh bốn người ngồi cùng chỗ, hihihaha thân thiết, da gà nổi hết cả lên rơi lộp bộp xuống đất. Cảnh tượng này hề phù hợp với hai chàng đẹp trai kia: "Trái lại trước tiên bạn hãy hỏi xem thử hai vị kia có đồng ý hãy ."


      Lâm Chấp đến trước .


      trực tiếp bước đến bên cạnh Nhan Tập Ngữ kéo vào lòng, cũng chẳng buồn nhìn đến Úc Cẩn, ngay cả chào hỏi cũng .


      Nhan Tập Ngữ giãy giụa gào lên: "Này! làm gì vậy? Tiểu Cẩn còn ở đây."


      Lâm Chấp mặt đổi sắc, sau đó cười khẽ: " lúc sau có người đến thu dọn ấy, em đừng lo lắng."


      "..."


      Tên xấu xa Lâm Chấp này, ràng là chính sau khi về nước cho bọn họ gặp nhau, tại cả hai vừa mới ra khỏi cửa chút, ngay cả cơm cũng chưa ăn, vậy mà vội vã đến bắt người. ra Úc Cẩn còn xa lạ gì với , cho nên cũng chẳng thèm tức giận, nhìn thấy trước mắt nhưng thể khiển trách. Trước đây vừa nhìn thấy Lâm Chấp bá đạo vô lý, liền thầm nhủ trong lòng sống chết cũng bao giờ dám tìm tên bạn trai kinh khủng như vậy, ngay cả tự do cơ bản cũng bị tước đoạt a...


      Thế nhưng, trong cuộc tình này là đắng cay hay ngọt ngào chỉ có đương mới biết , Nhan Tập Ngữ xem ra vẫn rất hạnh phúc. phải Lâm Chấp có cảm giác an toàn, cũng phải vì bá đạo cường thế, chỉ muốn khiến Tập Ngữ cảm nhận được ràng quan tâm của mình, lại lúc lo được lo mất…


      Úc Cẩn ngồi ở vị trí đối diện, cắn ống hút nhấm nháp ly trà chanh thơm nồng, tuyệt, bọn họ đều rất hạnh phúc.


      Vẫn mãi chìm đắm trong tâm tư của chính mình, đến khi Hứa Vi Mộ đến bên cạnh, cũng hay.


      Hứa Vi Mộ ngồi xuống vị trí đối diện, khóe miệng treo theo ý cười khẽ nhếch lên: "Bé cưng nghĩ đến đấy à?"


      Úc Cẩn thể phủ nhận gật đầu. Đúng vậy, suy nghĩ rất nhiều, Hứa Vi Mộ như thế nào lại xác nhận mối quan hệ với mình? Tại sao lại có thể thích mình? Trong lòng có còn tồn tại bóng hình của Lâm Khê? Bao nhiêu thắc mắc thế nhưng ngày đó chẳng được gì cả, mặc dù vẫn an ủi chính mình, quá khứ quan trọng, phải bây giờ bọn họ trở nên rất tốt rồi sao?? Nhưng mà… lối suy nghĩ kia vẫn luôn bất chợt mà ùa ra trong đầu Úc Cẩn.


      Hứa Vi Mộ đối với đáp án của nàng rất hài lòng, mặt tràn đầy vui mừng: "Chúng ta thôi."


      Úc Cẩn bắt đầu lười biến, thuận miệng : "Em bộ suốt cả buổi trưa rồi, giờ mỏi chân lắm a~"


      nghe vậy nhíu mày, đứng lên bước đến bên cạnh , cúi người định bế lên.


      Úc Cẩn hoảng sợ, đẩy cánh tay : " làm gì thế?" Sau đó hoang mang nhìn xung quanh, hai má ửng đỏ, vẫn còn chưa thích ứng với việc phơi bày hành động thân mật ở nơi công cộng a….


      " phải em vừa cố ý làm nũng cùng , muốn bế em sao?"


      "..." Ý của Úc Cẩn chính là cần đổi địa điểm, ở tại nơi này ăn tối là được rồi, ai thèm làm nũng với chứ?


      Lại nghe bổ sung: "Mặc dù có thói quen ở nơi công cộng làm ra hành động buồn nôn như vậy, thế nhưng khi mọi người trông thấy vẻ tuấn phóng khoáng như vậy, nhất định ganh tỵ chết với em."


      "Tự kỉ!"


      Hứa Vi Mộ đúng là được bình thường, chỉ cần sơ hở chút lại lôi ra đùa bỡn. Bình thường ràng Úc Cẩn cũng là người miệng lưỡi bén nhọn, nhưng khi đối mặt với bao nhiêu vốn từ phong phú đột nhiên bay mất sạch, chỉ toàn thê thảm mà giương cờ đầu hàng, haiz...


      trở về vịt rí đối diện mà trực tiếp ngồi bên cạnh , liếc nhìn mấy cái túi mua hàng để bên cạnh , nhìn thấy logo quen thuộc cũng chẳng gì.


      Sau hồi, Úc Cẩn ánh mắt mơ hồ, cắm đầu uống ly trà chanh để che giấu dáng vẻ mất bình tĩnh.


      Hứa Vi Mộ nghiêng đầu nhìn nàng, lơ đễnh phun ra câu: "Nghe những người thích cắn ống hút vấn đề tính dục tương đối mạnh mẽ."


      ...........................
      Hết chương 14

      P.s couple LC-NTN cũng dễ thương quá nhễ ^^
      @tutu update hộ m nhé!
      Last edited: 2/12/14
      Sô Cô la Đắng, tialia88, Yuki_Ran18 others thích bài này.

    2. tutu

      tutu Well-Known Member

      Bài viết:
      306
      Được thích:
      3,133
      tui bắt đầu mê Chấp bá đạo gòy nha !!!!:yoyo12:
      meiluo thích bài này.

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      lâu lâu mới lạng vào đây 1 lần thấy đến chương 14 rồi :013::013::013:
      meiluo thích bài này.

    4. Minh Anh

      Minh Anh Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      112
      :3 thích cặp a Lâm Chấp vs chị Tập Ngữ. :3
      tutumeiluo thích bài này.

    5. tutu

      tutu Well-Known Member

      Bài viết:
      306
      Được thích:
      3,133
      Chương 15: Chủ động

      Editor: tutu

      Betaer: meiluo


      Úc Cẩn nghe xong sặc ngụm nước trong miệng, khụ khụ liên hồi, gương mặt đỏ ửng.


      Hứa Vi Mộ vừa vỗ vỗ lưng để Úc Cẩn thuận khí, vừa cười : “Cho dù bị trúng tim đen em cũng đâu cần phải phản ứng mạnh như vậy.”


      tức giận: “Hứa Vi Mộ, bớt chuyện vô sỉ chút chết à?”


      chỉ vô sỉ đối với mình em thôi.” Có lẽ trở thành phương thức ở chung quen thuộc, mỗi lần nhìn Úc Cẩn tức giận thở hổn hển, bộ dáng đáng đó hoàn toàn hấp dẫn Hứa Vi Mộ. Mà cũng chỉ có thể dùng phương thức này để che giấu tình cảm sâu sắc trong lòng.


      Những lời này thành công làm Úc Cẩn nguôi giận, thích nghe những lời như thế này. thể , Hứa Vi Mộ rất hiểu , hoàn toàn biết cách nắm giữ tâm tình của .


      Lúc ăn cơm dịu dàng mà gắp thức ăn cho . Nếu là trước đây, hai người tranh giành đồ ăn dữ dội.


      ngọt ngào này nếu thể kéo dài vĩnh viễn, dám hình dung mình ra sao.


      *********


      Hứa Vi Mộ xách giúp mấy túi đồ vừa mới mua rồi để ở ghế sau, Úc Cẩn lúc này mới nhớ là có mua cà vạt tặng cho . Nhưng mà lúc nãy vừa mới bị chọc ghẹo, bây giờ thể chủ động tặng đồ được, cho nên cứ trực tiếp đem thẳng đến nhà là được.


      Nhưng mà xe lại dừng lại ở rạp chiếu phim.


      Úc Cẩn nghi ngờ nhìn : “Chúng ta về nhà sao?”


      lại cười nham hiểm: “Em gấp gáp ngủ cùng đến thế à?”


      “…” Thèm vào!!! Hứa Vi Mộ lúc nghiêm chỉnh đúng là phải con người mà.


      bật cười rồi xuống xe mở cửa cho .


      Úc Cẩn biết muốn cùng xem phim, nhưng đối với việc xem phim này vẫn còn nhiều mâu thuẫn. Mặc dù vô số lần tưởng tượng đến ngày cùng làm những việc mà các cặp tình nhân khác thường làm, nhưng bao gồm xem phim trong đó.


      Lời của Lâm Khê vẫn còn lẩn quẩn trong đầu , sao có thể mời xem phim được? có thể lại nhớ đến và Lâm Khê từng cùng nhau xem phim? Cả cái hôn kia của bọn họ nữa?


      Khi Hứa Vi Mộ mở cửa xe, Úc Cẩn vẫn cắn môi ngồi yên tại chỗ như có ý định bước ra.


      Hứa Vi Mộ chú ý đến thái độ lúng túng của , cảm thấy thích hợp, hỏi:


      “Em sao vậy? muốn xem phim với sao?”


      phải là muốn!


      Những lời này nghẹn lại trong cổ làm nên lời. Nếu như có thể dùng hình ảnh mới của thay thế hồi ức mà Lâm Khê để lại, nếu như có thể thay thế luôn Lâm Khê trong lòng , vậy có thể dần dần quên ta hay ?


      Úc Cẩn lắc lắc đầu: “Em chỉ hơi say xe chút thôi, có việc gì, mình thôi .” Thế nhưng bước chân của lại có chút mờ mịt.


      Hứa Vi Mộ cũng nghĩ bị say xe, vì mới ăn cơm xong ngồi xe nên mới như vậy.


      Bọn họ đứng trước tấm poster của phim tình cảm vừa mới khởi chiếu, sau đó Hứa Vi Mộ mua vé nhưng phải là chỗ ngồi đôi dành cho tình nhân mà chỉ là ghế ngồi bình thường. Nét mặt của Úc Cẩn lên chút nghi hoặc nhưng tuyệt đối phải là thất vọng.


      Đến bây giờ luôn cảm thấy bất an, cầm mãi bỏng ngô tay nhưng lại bỏ vào miệng. Trong đầu vẫn là hình ảnh và Lâm Khê hôn nhau, mặc dù Lâm Khê rời lâu rồi nhưng gương mặt kia vẫn khắc sâu vào trí nhớ của , đuổi mãi tan.


      Hứa Vi Mộ cũng để ý thấy Úc Cẩn dường như yên lòng, chỉ nghĩ rằng mong chờ gì đó, khóe môi cong lên giả vờ nghiêm túc nhìn lên màn ảnh.


      kia chiếu nội dung gì Úc Cẩn hoàn toàn biết, vẫn còn mãi thất thần. Cho đến khi nghe được tiếng ồn ào xung quanh mới nhìn lên màn hình, ra nam chính và nữ chính diễn cảnh tình cảm. Xung quanh cũng có ít cặp tình nhân hôn nhau, nhưng Hứa Vi Mộ vẫn nhìn chằm chằm màn hình cách nghiêm túc, chẳng thèm liếc nhìn lấy cái.


      Hứa Vi Mộ trong khóe mắt nhìn thấy Úc Cẩn nhìn mình, lúc này mới nghiêng đầu qua nhìn . Úc Cẩn lập tức dời mắt chỗ khác, trong lòng chột dạ đem bỏng ngô liên tiếp nhét vào miệng.


      khẽ cười tiếng rồi kề sát vào tai khàn khàn : “Em suy nghĩ lung tung gì thế?”


      có ảo tưởng gì nha, chỉ là…Sao lúc nào cũng trưng ra được cái nét mặt bình tĩnh kia thế? muốn hôn chút nào sao? vậy còn cố ý trêu chọc nữa…


      Úc Cẩn nắm chặt tay thèm đếm xỉa đến cái mặt đáng đánh đòn trêu đến xấu hổ kia, nghiêng đầu hôn lên môi .


      Đây là lần đầu tiên chủ động hôn môi , ngay tại nơi mà và người khác từng có những kỷ niệm ngọt ngào.


      Hứa Vi Mộ cho rằng Úc Cẩn mực chối phăng câu của , thế nhưng đột nhiên cánh môi liền dán lên , dù là thần bình tĩnh như cũng phải sửng sốt chớp mắt.


      Môi của mát lạnh còn mang theo vị bỏng ngô, có lẽ là do quá khẩn trương nên có chút run rẩy. Úc Cẩn mặc dù vẫn còn ngây ngô trúc trắc nhưng lại cố chấp, cả gan trêu chọc đến môi lưỡi của . Hứa Vi Mộ biết tại sao lại phản ứng như thế nhưng mặc kệ thế nào vẫn vô cùng vui vẻ với chủ động của .


      Úc Cẩn muốn để lại cho kỷ niệm sâu sắc, xem xem với nụ hôn mãnh liệt này còn có thể nhớ tới Lâm Khê nữa ? Đột nhiên lại cảm thấy sao mình quá ngốc, ràng để ý đến quá khứ của , chỉ cần đồng ý là được mà.


      Đúng là khi ai cũng trở thành ngu ngốc. dần dần mất dũng khi, lưỡi lui lại, nhàng đẩy ra.


      Nhưng mà Hứa Vi Mộ sao lại dễ dàng bỏ qua cho chứ. còn chưa lấy lại quyền chủ động ai cho phép lui. nắm lấy cằm của , khó hiểu với vẻ mặt mờ mịt kia của rồi nhàng hôn như trấn an .


      Bởi vì vẫn có cảm giác an toàn nên luôn chờ đợi chủ động của Úc Cẩn, chờ đợi thừa nhận của , như vậy nguyện ý mặc kệ tất cả chỉ cần có mà thôi.


      Hứa Vi Mộ nhàng trằn trọc môi sau đó hề báo trước mà cạy mở khớp hàm, cùng với chiếc lưỡi mềm mại kia dây dưa rồi tăng tốc tấn công. Nụ hôn của luôn có kỹ thuật rất tốt làm Úc Cẩn như mê mang.


      Vậy sau này những kỷ niệm của ở rạp chiếu phim, có phải chỉ có mình thôi ?


      Úc Cẩn nghĩ nghĩ rồi bỗng nhiên chảy nước mắt, biết là do sợ hãi bất an hay là ngọt ngào cảm động. Hứa Vi Mộ cảm giác được mặt hơi ướt, mở mắt ra mới biết khóc.


      buông môi ra, hôn lên hai mắt rồi lau những giọt lệ bằng nụ hôn của mình. Hôm nay Úc Cẩn của bình thường chút nào.


      Hứa Vi Mộ ấn đầu vào ngực mình, giọng hỏi: “Bé cưng, em sao vậy?”


      nghẹn ngào : “Chúng ta mãi mãi hạnh phúc, phải ?”


      Nghe thấy câu hỏi mang đầy cảm giác an toàn của , khẽ thở dài:


      “Ngốc à, việc này còn phải hỏi sao?”


      “Sao hả ?”


      “Chúng ta nhất định mãi mãi hạnh phúc.” Tay nhàng vuốt tóc , bọn họ sao lại hạnh phúc được?


      Những ngày hạnh phúc qua rồi, sau này chỉ có ngọt ngào, có ưu thương.


      *********


      Đến lúc hết phim tâm trạng của Úc Cẩn mới phục hồi lại. Hôm nay đúng là quá sướt mướt, còn khác người nữa chứ, lại những câu buồn nôn như “chúng ta mãi mãi hạnh phúc nhé” với . May mắn có chê cười như mọi khi.


      Ngồi vào trong xe, thắt dây an toàn xong, Hứa Vi Mộ hỏi: “Bây giờ mình về nhà nào đây?”


      “…” hỏi về nhà hay là nhà riêng của .


      Úc Cẩn hậm hực : “Ba em nổi bão ở nhà đó.”


      cảm thấy thất vọng cũng tính làm gì , chỉ là hôm nay thấy tâm tình tốt nên muốn trêu chọc chút.


      Hứa Vi Mộ nghĩ tới người cha cuồng con Úc Quốc Bình kia liền nhắc tới:


      “Mình phải nhanh chóng kết hôn thôi.”


      Kết hôn, ngoài lần trước hai người đánh cược, đây là lần đầu tiên nhắc đến hai chữ này. Bọn họ có thể kết hôn sao? có thể cùng nhau hạnh phúc đến cùng sao? Nếu như vậy là quá tốt.


      cười : “Nhưng mà ba em càng trễ càng tốt.”


      nhếch miệng ra vẻ thần bí: “ có biện pháp.”


      tò mò muốn chết: “Biện pháp gì?”


      “Đến lúc đó em biết.”


      Nhưng mà Hứa Vi Mộ ngờ biện pháp kia của lâu sau bị Úc Cẩn giành dùng trước.


      **********


      Về đến nhà, khi Hứa Vi Mộ đưa cho mấy cái túi mua sắm từ ghế sau mới nhớ là quên đưa cà vạt cho .


      lấy ra cái túi bên trong là hộp chữ nhật, hai tay đưa cho : “Hôm nay em mua sắm sẵn tiện mua cho đó.”


      Hứa Vi Mộ nhíu mày: “Sẵn tiện hả? thích em sẵn tiện hoài như vậy.”


      “….”


      mở hộp ra, bên trong là cái cà vạt, thế nhưng màu sắc….


      cười : “Xem ra em chê chưa đủ tiêu chuẩn để làm tiểu bạch kiểm?” (trai bao)


      bao biện: “Màu này rất đẹp mà.”


      “Em xác định phải do em thích mà xanh nên mới mua cho chứ?”


      cứ đeo thử xem, thấy rất đẹp đó.”


      Hứa Vi Mộ đem cà vạt nhét vào tay .


      Úc Cẩn có chút uể oải giọng buồn buồn: “ thích sao?”


      “Em đeo cho .”


      ngơ ngác trả lời: “Em đeo đâu.”


      “Bây giờ xem như là em luyện tập , sau này mỗi ngày đều phải đeo giúp mà.”


      nghe vậy mặt chợt nóng lên, bỏ xuống túi to túi tay rồi nghiêm túc giúp thắt cà vạt. chỉ biết các động tác thắt cà vạt qua ti vi nên thành thạo lắm, Hứa Vi Mộ nắm lấy tay , hướng dẫn từng bước.


      Sau khi thắt xong, hiểu sao tim lại đập liên hồi.


      cười: “Coi như là diễn tập việc nên làm của vợ khi tiễn chồng làm.”


      khẽ cúi đầu: “Nhìn rất đẹp mà.” Bầu khí này quá mờ ám, vội vàng nhặt mấy túi đồ rồi xoay người vào.


      Hứa Vi Mộ giữ tay lại, thấp giọng : “Em hình như quên mất gì rồi phải?”


      “Quên gì cơ?”


      “Vợ thắt cà vạt xong phải hôn chồng cái rồi mới tiễn ra cửa.”


      thở dài, kiếp này của định trước là thua ở trong tay Hứa Vi Mộ. Nhìn chìa mặt đợi hôn, Úc Cẩn kiễng chân chẹp cái.


      Úc Cẩn sau đó vẻ mặt đắc ý hỏi: “ có biết công dụng của cà vạt ?”


      nghe mà mù mờ: “Công dụng?”


      Úc Cẩn chuyển túi đồ cầm sang tay kia, rồi kéo cà vạt làm cả người phải cúi xuống, sau đó dán lên môi cái, cứ để vậy : “Chúc ngủ ngon.”


      làm xong loạt động tác này kềm được trái tim nhảy nhót của mình liền co cẳng chạy, thèm quay người lại.


      Còn Hứa Vi Mộ nhìn cái người chạy trối chết kia, dịu dàng thầm: “Cái công dụng này rất thích.”


      ***********
      Sô Cô la Đắng, tialia88, Yuki_Ran24 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :