1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trúc Mã Ve Vãn Thanh Mai - Diệp Hề Lương (Full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      rina93 thích bài này.

    2. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      Chương 12: Sủng nịnh
      Edit: Meiluo
      Beta: Tutu

      có beefsteak và rượu vang đỏ, cũng chẳng có ánh nến lãng mạn, những món mà Hứa Vi Mộ chuẩn bị chỉ là bữa cơm gia đình bình thường. Chỉ tầm thường như vậy nhưng tràn ngập hương vị hạnh phúc khiến Úc Cẩn cảm thấy rất thỏa mãn.


      cầm đũa gắp miếng chả cá đưa lên mũi hít hà, thịt trắng thơm lừng, đây là kiểu chế biến mà thích nhất. Cắn miếng, chua cay mặn ngọt đủ vị. Măng mùa đông trộn cùng với nấm mèo và thịt cá băm, mùi vị hòa quyện vào nhau quyến rũ đến mức Úc Cẩn cứ luôn miệng suýt xoa: "Ngon chứ lại!"


      Hứa Vi Mộ nhếch khóe miệng, vào lúc buổi trưa Úc Cẩn ngủ, gọi điện thoại cho dì Úc nhờ bà chỉ giáo cho vài món thích của nàng. Xem ra, tay nghề của mình quả cũng tồi nhỉ…


      " còn biết làm cơm ngon như vậy, thế… còn có cái gì biết ?" Úc Cẩn vẻ mặt phục hỏi , ăn uống khó tính kén chọn như vậy mà cũng có thể thuyết phục được mình.


      Hứa Vi Mộ tự kỷ nhún vai, tựa hồ như có gì có thể làm khó được .


      Úc Cẩn đãi miệng lầm bầm: "Vậy em cũng cùng mẹ học làm cơm."


      nhíu mày: "Việc đó cứ để , em học làm gì?"


      "..." Mặc dù như thế, nhưng Úc Cẩn vẫn quyết định sau khi về nhà nhất định thỉnh giáo tay nghề bếp núc của mẫu thân đại nhân, cũng muốn tự tay làm cơm cho cho . vẫn cho rằng, bản thân bài xích những đức tính kiêu căng hợm hĩnh như những thiên kim tiểu thư kì tích. Thế nhưng bây giờ lại phát thêm việc, hình như trừ điểm ấy ra hoàn toàn chẳng biết làm việc gì.


      mong ngày biết làm cơm, hầm canh… hầu hạ chăm sóc cho từng li từng tí.

      Sau khi ăn no, Úc Cẩn vuốt ve cái bụng tròn trịa của mình, bất mãn lên tiếng: "Buổi tối nên ăn nhiều như vậy a, còn bị tăng cân nữa chứ, chỉ tại do nấu ăn quá ngon, hư hư~"


      Sau gáy Hứa Vi Mộ nổi ba vạch hắc tuyến, nàng này là loại tim phổi vô tư mà hôm nay cũng biết quan tâm đến vấn đề cân nặng sao?


      thuận miệng vừa : "Vậy sau khi ăn xong chúng ta làm chút vận động tiêu cơm."


      thề những lời vừa này đều mang nghĩ đứng đắn có chút gì gọi là mờ ám, ấy thế mà nàng vừa nghe xong đỏ mặt mắng : "Sắc lang!"


      Phản ứng sau vài giây mới nhíu mày : "Con bé này! Trong đầu em toàn là những thứ vớ vẩn, nữa, rửa bát."


      Úc Cẩn lúng túng, đỏ mặt chạy lạch bạch đến phòng bếp, bình tĩnh kiểm điểm bản thân có tư tưởng thuần khiết, ngoan ngoãn rửa bát.

      Hứa Vi Mộ đứng tựa ở cạnh cửa, buồn cười nhìn nàng chân tay luống cuống vụng về. Cuộc sống an ổn như vậy nghĩ cũng còn cách quá xa nữa. Cả hai người bọn họ ở bên nhau suốt hai mươi mấy năm, dù cho tại bắt đầu đến việc hôn nhân cũng tính là quá sớm, mặc dù rất muốn mau chóng rinh về nhà, thế nhưng… đối với nàng này mà , tiến triển như vậy có nhanh quá ?


      Mặc dù luôn tỏ ra rất bình tĩnh trước những trò đùa bỡn của , thế nhưng chỉ bản thân mới biết được mình phải kiềm chế khó khăn đến dường nào.

      Sau khi rửa xong bát đĩa, Úc Cẩn xoa xoa tay, thầm nghĩ: đến lúc cần phải về nhà rồi.


      còn chưa nghĩ đến phải mở lời với như thế nào Hứa Vi Mộ lên tiếng trước: " đưa em về nhà."


      Cái gì? Thậm chí còn buồn níu kéo giữ lại, chưa gì muốn tống cổ về nhà?


      Úc Cẩn bất mãn bĩu môi, cũng chẳng thèm nhìn , vào phòng khách cầm túi xách rồi ra kệ mang giày vào. Động tác rất mạnh, phát ra thanh cũng rất vang, đem hờn dỗi trút lên đồ vật, định mở cửa ra ngoài.


      Hứa Vi Mộ bước đến đè lại tay nắm cửa, đè Úc Cẩn vào ván cửa, thầm vào tai : "Bé cưng muốn trở về?"


      Úc Cẩn chỉ cắn môi, lên tiếng, loại vấn đề xấu hổ như thế này, muốn phải trả lời như thế nào đây?


      trông thấy mặt ửng đỏ, cắn chặt môi dưới, lý trí gần như muốn sụp đổ. cảm giác mình nên có vẻ vội vã như vậy, điểm này hoàn toàn phù hợp tính cách của , luôn thầm với bản thân cứ từ từ, cần phải tiến triển quá nhanh, thế nhưng...


      "Em có thể ngủ ở phòng của khách ... cũng thèm giành phòng cùng …" ngủ chung...


      Úc Cẩn lắp ba lắp bắp đến nửa ngày chưa xong bị dùng môi chặn môi. Nụ hôn lần này cũng chẳng giống những lần trước, nhưng phải sao nhỉ… ưm đều nóng bỏng như muốn toát ra lửa… thậm chí vẫn còn tựa ván cửa, trước người là nhiệt độ nóng rực của , túi xách trong tay rơi xuống mặt đất, tay ôm lấy hông của , tự chủ mà kiễng chân, đón ý hùa nụ hôn của .


      Hứa Vi Mộ cứ như vậy đem áp ở cửa, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, hai tay đặt bên hông Úc Cẩn vuốt ve, cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân, mãi đến khi muốn tấc lấn tới di động trong túi xách của đột nhiên vang lên.


      Úc Cẩn giật mình đẩy ra, Hứa Vi Mộ lại muốn buông ra.


      "Là mẹ gọi đến." thoáng nghiêng đầu rời môi , thở hổn hển .


      Đây là nhạc chuông cài riêng cho song than đại nhân , lúc này gọi đến có lẽ vì thấy trễ như vậy vẫn chưa về nhà. Úc Cẩn đương nhiên cũng dám tiếp.


      Hứa Vi Mộ lúc này mới tìm về chút lý trí, rút tay về, bình ổn hô hấp của mình.


      Úc Cẩn ngồi xổm xuống lục túi xách tìm di động, lại giấu được tâm hoảng ý loạn, màn hình hiển thị người gọi đến là "Ba ba" .


      Hắng giọng cái, cố gắng thay đổi thanh của mình nghe trở về bình thường, mới dám nhấn nút trả lời: "Dạ, là ba ạ."


      "Lập tức trở về nhà ngay!" Từ trong điện thoại truyền ra thanh quát lớn.


      bị ba giống như ngày thường quát cho trận suýt sợ đến vỡ mật, cứ tưởng trong nhà xảy ra chuyện gì!


      "Nhà mình…xảy ra chuyện gì sao?"


      "Nếu mau trở về người xảy ra chuyện mới là con đấy! mau bảo thằng ranh Hứa Vi Mộ đưa con về nhà ngay!"


      Úc Quốc Bình rống lên trận đợi đối phương trả lời cúp điện thoại, thanh cả ngàn vạn đê-xi-ben cao đến nổi Hứa Vi Mộ đứng bên cạnh còn nghe ràng rành mạch từng câu từng chữ. khỏi nhíu mày, chú Úc này cưng chiều con đến mức tính tình trở nên quái gở...


      Úc Cẩn cúp điện thoại, lúng túng ngẩng đầu nhìn , lúc này khôi phục thần sắc.


      " mau đưa em về ." Hứa Vi Mộ trước, lặng yên theo sau, trong miệng lẩm bẩm.


      ******


      giờ sau, tại Úc gia.


      Úc Quốc Bình tan ca trở về, định tìm con bảo bối tính sổ chuyện ban sáng, nhưng vừa về đến cửa nghe bà xã rằng Úc Cẩn đến Hứa thị từ sang đến giờ vẫn chứ ló mặt trở về.


      Lý Tâm còn cẩn thận nhắc đến việc Hứa Vi Mộ gọi cho bà nhờ dạy món chả cá hấp mà Úc Cẩn thích ăn, Úc Quốc Bình nghe vậy tức càng thêm tức, cho rằng Úc Cẩn còn định buổi tối ở lại Hứa gia ăn cơm.

      Mãi đến mười giờ tối, Úc Cẩn vẫn chưa về nhà.

      Chưa gì muốn xách gối bỏ nhà theo thằng ranh con ấy rồi, hừ hừ!

      Úc Quốc Bình đứng ngồi yên, từ ghế salon đứng dậy: " qua bên nhà Hứa gia tìm con về."


      Lý Tâm buồn cười : " gấp cái gì, con mình lớn như vậy rồi, đừng có đối xử với nó như đứa 3 tuổi chứ ."


      Ông hừ lạnh đánh trả: "Con của đương nhiên quan tâm được sao ?"


      Lý Tâm cũng dám cười nữa, theo ông đến nhà Hứa gia, chủ yếu chỉ sợ ông nóng tính kiềm chế được lại làm ra chuyện sai lầm.


      Người mở cửa là Từ Quan.


      "A! Lão Úc, mau vào đây."


      Úc Quốc Bình lúc bình thường nhìn thấy bạn già tâm tình vô cùng cao hứng, nhưng hôm nay sắc mặt hình như được tốt cho lắm…


      Từ Quan nhìn thấy vậy bèn hỏi Lý Tâm đứng phía sau: "Lão Úc nhà em hôm nay b5i làm sao vậy?"


      Lý Tâm nhún nhún vai: "Người cha tuyệt vời nhất Trung Quốc tìm con bảo bối."


      Từ Quan hoài nghi: "Tiểu Cẩn có ở đây a, Vi Mộ cũng chưa có về nhà đâu."


      "Cái gì?" Úc Quốc Bình nghe như thế vội vàng xoay người lại, lấy điện thoại nhấn nút gọi cho Úc Cẩn.


      Lý Tâm ngăn cản ông: " đừng quản chặt con nó như vậy, nó cũng hai mươi sáu , hẹn hò chút cũng bị cha nó giám sát như vậy."


      Úc Quốc Bình mới mặc kệ bà xã , tay nhấn dãy số của Úc Cẩn, bất mãn : " nuôi nấng con hai mươi sáu năm trời, vừa mới ngày bị thằng ranh Hứa Vi Mộ bắt cóc, sao có thể dễ dàng bỏ qua được cơ chứ!"


      Từ Quan ở bên nghe được, khỏi có chút xấu hổ, nhưng đáy lòng lại thở dài, Úc Quốc Bình như vậy vô tình làm kích thích niềm mong chờ được ôm cháu của bà!


      ******


      Khi Hứa Vi Mộ chở Úc Cẩn về đến cổng, còn có chút ngượng ngùng, lại muốn như thế tách ra, hôn chụt cái lên má rồi cười hì hì chúc ngủ ngon mới vào nhà.


      nhìn bóng lưng nhắn của Úc Cẩn, khóe miệng khẽ nhếch lên. Bao nhiêu lần đưa nàng về nhà, đối mặt đều là bóng lưng lạnh lung của ấy, đương nhiên hề nhìn thấy vẻ mặt khi ấy của , mà cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc kéo tay lại. Nhưng tại bất đồng, còn bất kì ai có thể chia cắt được bọn họ.


      Úc Cẩn rón rén vào, vừa vặn nghe được thanh của Úc Quốc Bình truyền ra từ phòng khách.


      "Còn biết trở về nhà sao?"


      rụt rè thỏ thẻ: "Ngài đích thân gọi điện thoại sao con lại dám trái lệnh mà trở về chứ ạ…"


      "Nếu như ba gọi, có phải con cũng muốn trở về?"


      Úc Cẩn chột dạ bước đến ôm cánh tay ông làm nũng: "Ba, sao con dám to gan lớn mật làm như vậy chứ~?"


      Úc Quốc Bình cơn giận còn chưa tan, hừ tiếng ngồi xuống sô pha.


      Úc Cẩn bất đắc dĩ , đây là lần đầu tiên sinh ra áp lực tâm lí đối với người luôn luôn nuông chiều xem như bảo vật mà nâng trong tay, đánh mắt hướng mẹ mình cầu cứu.


      Ai ngờ Lý Tâm chỉ thở dài, ra vẻ bất lực cứu giúp. Được rồi, vậy mình phải tự giải quyết vậy .


      "Ba, đừng tức giận mà..." Tiếp tục làm nũng "Sao con lại có cảm giác như mình bị xem như đứa trẻ con ba tuổi nhỉ."


      Vừa dứt lời, Lý Tâm phì cười, Úc Quốc Bình càng tức giận, bất quá cuối cùng sắc mặt cũng hòa hoãn đôi chút, ôn tồn : "Trước khi kết hôn tuyệt đối được ở bên ngoài qua đêm với thằng ranh con nhà Hứa gia!"


      "Dạ dạ dạ" Úc Cẩn vội vàng đáp lại.


      Sắc mặt ông vừa có khởi sắc lại nghe con hỏi tiếp: "Vậy … khi nào con và Vi Mộ có thể kết hôn ạ?"


      Úc Quốc Bình thiếu chút nữa bị nước bọt làm sặc, đứng dậy gào thét: "Càng trễ càng tốt!" Sau đó cước bộ dẫm mạnh vào phòng ngủ.


      Úc Cẩn và Lý Tâm hai người ngã sopha ôm bụng cười khanh khách.


      ******


      Sau đó Lý Tâm trở về phòng an ủi ông xã già nhà mình.


      Bà cười cười : "Con lớn như vậy, mà còn quản cả chuyện này, ngộ nhỡ nó buồn phiền sao ..."


      Úc Quốc Bình ủy khuất "Vừa nghĩ đến việc con nuôi nhiều năm như vậy liền bị người khác giành mất... cũng buồn vậy."


      Lý Tâm quyết định để ý đến ông nữa, cứ để mặc ông than vãn cho đời

      ……….


      Úc Cẩn soạn tin nhắn gửi cho Hứa Vi Mộ: Ba rằng, trước khi kết hôn cho phép chúng ta phát sinh quan hệ ngoài ý muốn.


      lúc sau trả lời: Đó là chuyện của ba em, liên quan đến việc của .


      Úc Cẩn dở khóc dở cười thầm mắng , nhưng cũng dám phản bác. Ưm… mong đợi cũng đúng...

      ............................
      Hết chương 12
      Sô Cô la Đắng, tialia88, Yuki_Ran17 others thích bài này.

    3. tutu

      tutu Well-Known Member

      Bài viết:
      306
      Được thích:
      3,133
      Cuối cùng cũng có hàng mới gòy sau bao ngày nàng @meiluo đóng cửa luyện công :yoyo19:
      meiluo thích bài này.

    4. tutu

      tutu Well-Known Member

      Bài viết:
      306
      Được thích:
      3,133
      Chương 13: Tập Ngữ

      Edit: tutu

      Beta: meiluo


      Từ ngày nhắn tin chuyện ràng với Kha Thuấn Ngôn ,Úc Cẩn cũng có liên lạc với ta nữa, tuy nhiên ngờ hôm nay lại nhận được điện thoại của ta.


      Thấy tên người gọi điện thoại, do dự biết có nên nghe máy hay . Tiếng chuông điện thoại vẫn vang lên liên tục, Úc Cẩn hít hơi sâu rồi trả lời.


      “Alo?”


      Giọng của Kha Thuấn Ngôn vẫn trầm thấp như trước: “Ngày mai em có rảnh ?”


      Úc Cẩn có dự cảm là có vấn đề gì đó, hỏi lại: “Có chuyện gì ?”


      ta thẳng vào vấn đề: “Công ty tổ chức lễ nhậm chức cho Tổng giám đốc mới, cần phải mang bạn theo.”


      Lời này giống như là ra lệnh, chữ mời cũng có, bọn họ đâu có thân quen đâu. Nghe xong tính tình đại tiểu thư của liền trỗi dậy, đảo cặp mắt trắng dã, hừ lạnh cái: “ lại xem nào?”


      “Sao? Em có rảnh ?”


      rảnh.”


      “…” Kha Thuấn Ngôn chưa bao giờ bị phụ nữ ghét bỏ như thế nhưng cũng giận, hạ mình : “ chuyện tình cảm được chúng ta thể làm bạn sao? Dù gì cũng góp phần làm cho mối quan hệ của em và trúc mã nở hoa, vậy mà muốn qua cầu rút ván? Em xem làm vậy mà coi được à?”


      Những lời này của Kha Thuấn Ngôn làm Úc Cẩn chột dạ, lần trước tiếng nào cho ta “leo cây” giữa chừng đúng là hơi quá đáng. Kha Thuấn Ngôn nhìn cũng biết là người cao ngạo, bị trêu chọc như thế lại dễ dàng bỏ qua cho là tốt lắm rồi. Thế nhưng…


      “Tôi thấy chắc chắn là có cả mớ bạn , sao lại phải tìm tôi?” ta ràng là công tử phong lưu, người như vậy thiếu gì bạn , phải là các tranh nhau để lọt vào mắt ta đúng hơn.


      Kha Thuấn Ngôn nghĩ ấn tượng của Úc Cẩn về mình là như vậy, nhưng mà cũng sai chỗ nào, ta đúng là có ít phụ nữ nhưng có ai làm cho ta quan tâm.


      “Những người kia sao lại so với em được? Hay là em chê chỉ là nhân viên quèn nên xứng với em?” Kha Thuấn Ngôn khêu khích.


      Úc Cẩn nghe câu trước liền cảm thấy Kha Thuấn Ngôn đúng là vừa kiêu ngạo lại vừa lỗ mãng. Hơn nữa ghét nhất bị người khác dòm ngó thân phận của , làm như lúc nào cũng tự cao tự đại vì thân phận này vậy. Dù biết ta khích tướng mình nhưng cũng đồng ý.


      tới bên ngoài có nhiều người biết là con của Úc Quốc Bình, cùng với ta dự tiệc tối là thích hợp. Bên cạnh đó, có bạn trai, mà lần trước Hứa Vi Mộ còn nhắc nhở cách xa tên này ra chút. muốn làm gì để Hứa Vi Mộ vui, cũng mong giữa bọn họ có bất cứ hiểu lầm nào làm ảnh hưởng đến tình cảm vất vả mới có được này.


      Nếu Hứa Vi Mộ biết có gì mờ ám với người khác, nghĩ thế nào? biết Kha Thuấn Ngôn đối với có là có ý đồ mà còn cùng ta dự tiệc, việc này chẳng phải là trắng trợn xem Hứa Vi Mộ là gì sao?


      Phần tình cảm này đợi nhiều năm rồi, nếu bây giờ tự tay làm tan vỡ, ràng người đau khổ nhất .


      cần sử dụng chiêu khích tướng với tôi, có tác dụng đâu. Bạn của muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu, cần tốn thời gian cho tôi nữa.”


      Úc Cẩn mội cách quyết đoán, biết trò chơi mờ ám đem lại cái gì, nếu xác định là thể vậy sớm làm ràng để mất thời gian của nhau. xem thường nhất chính là thích nhưng lại lưu luyến muốn buông tay.


      Kha Thuấn Ngôn lúc này ngồi chễm chệ ghế tổng giám đốc trong phòng làm việc ở Thiển Dịch. Xem ra Úc Cẩn đối với ta có chút xíu quan tâm nào, thậm chí ngay cả tên công ty của ta là gì cũng thèm hỏi. từ chối quyết liệt của làm kế hoạch của lệch khỏi quỹ đạo.


      Sau khi bị Úc Cẩn dập máy, gọi nội bộ để hỏi thư ký: “ đưa thiệp mời cho Hứa thị chưa?”


      đưa xong rồi ạ.”


      “Họ thế nào?”


      “Có vẻ như Hứa tổng đích thân tham gia.”


      “Được.”


      Xem ra Hứa Vi Mộ đem theo Úc Cẩn dự tiệc, nếu cũng từ chối quyết liệt như thế. Mặc dù tình hình thực tế so với dự tính của ta được như ý nhưng ta bỏ cuộc, ngày nào đó thể nào từ chối được nữa.


      Kha Thuấn Ngôn cong khóe môi cười thầm.


      ****


      Úc Cẩn vì sợ Hứa Vi Mộ ghen nên cũng chuyện Kha Thuấn Ngôn mời dự tiệc cho nghe. Huống hồ từ chối rất dứt khoát rồi, cũng cần thiết phải khoe khoang với làm gì, hành động đó là ngây thơ.


      Cho tới bây giờ tình luôn là chuyện của hai người, nếu có thêm người nữa chen chúc vào rất khó chịu, cảm giác này là người hiểu hơn ai hết. Vì thế để ai có quyền xen vào giữa hai người bọn họ. ra sức bảo vệ đọan tình cảm quý báu này, để nó bị bất cứ tổn thương nào.


      Hứa Vi Mộ trước giờ quen bị Úc Cẩn quấy rầy, bây giờ thấy mè nheo ầm ĩ lại cảm thấy vắng vẻ trong lòng. ra mà , tới bây giờ đối với vẫn còn chưa cảm thấy an toàn. Nếu liên hệ với với chủ động tìm vậy.


      thích gửi tin nhắn vì nghe được giọng của , loại cảm giác này tốt chút nào.


      trực tiếp gọi điện thoại: “Cưng làm gì đó?”


      “Em ở nhà nè.”


      “Buổi tối…”


      Còn chưa hết câu, bị cắt ngang: “Buổi tối em gặp được đâu, em có hẹn với Tập Ngữ dạo phố rồi.”


      “Nhan Tập Ngữ trở về?”


      “Dạ, ấy vừa về hôm qua.”


      “Vậy nhớ về sớm nhé.”


      “Em biết mà.”


      Hứa Vi Mộ cúp máy rồi nghẹo đầu suy nghĩ mất mấy chục giây, lúc trước Úc Cẩn gọi điện thoại cho lúc nào cũng hết chuyện, rồi sau đó luyến tiếc cúp máy. Lúc đó mặc dù đối với việc lải nhải nhiều chuyện tỏ vẻ mất kiên nhẫn nhưng ra trong lòng lại cảm thấy ấm áp. Bây giờ thấy chỉ vài câu rồi cúp máy quen!


      Nhan Tập Ngữ vừa nghe Úc Cẩn và Hứa Vi Mộ ở bên nhau liền như kiến bò chảo nóng, muốn đích thân chất vấn Úc Cẩn, còn có lương tâm, hề trước cho người bạn thân này tiếng nào.


      Úc Cẩn rủa thầm, ràng là có gọi điện đường dài cho ấy, kết quả là bị chồng ấy bắt máy còn phán cho câu: “Có chuyện gì đợi về nước rồi tiếp, đừng quấy rầy chúng tôi tạo người.” Nghe xong chỉ biết nuốt những lời kia vào bụng.


      Nhan Tập Ngữ lúng túng ho khan vài tiếng. danh nghĩa là cùng Lâm Chấp du lịch đảo Phuket, nhưng mà thực tế là hơn phân nửa thời gian bọn họ đều ở trong khách sạn làm ‘việc gì đó’. Nhớ tới liền thấy giận, báo hại chẳng tham quan được gì!


      Lúc Úc Cẩn đến nhà hàng Nhan Tập Ngữ đợi được lúc, nhìn thấy liền vẫy vẫy tay. Úc Cẩn ngồi xuống chỗ đối diện mà kéo ghế ngồi bên cạnh Nhan Tập Ngữ.


      Nhan Tập Ngữ thắc mắc: “Này, cậu làm gì thế?”


      Chỉ thấy Úc Cẩn chăm chú quan sát gương mặt của xong gật đầu : “Tốt, ngày càng hồng hào nha.”


      Nhan Tập Ngữ nghe xong cũng biết chọc ghẹo, đỏ mặt ngay tại chỗ.


      Úc Cẩn lại còn nắm hai vai của xoay người lại, nheo mắt hỏi: “Thế Lâm Chấp tạo người thành công ?”


      Nhan Tập Ngữ da mặt vốn mỏng, bị trêu chọc vài câu liền xấu hổ, đẩy đẩy Úc Cẩn: “ phải cậu với Hứa Vi Mộ cũng thắm thiết sao? Nhìn cũng hồng hào vậy?”


      Bây giờ khi nhắc tới Hứa Vi Mộ, vẻ mặt của Úc Cẩn lúc nào cũng đầy nét xuân, còn vẻ đau khổ kia nữa.


      Nhan Tập Ngữ nhớ lại lúc trước, khi ở cùng Úc Cẩn lúc nào cũng cố gắng tránh nhắc đến Hứa Vi Mộ, bởi vì hiểu tình cảm của Úc Cẩn với Hứa Vi Mộ. Lâm Khê năm xưa để ý đến tâm tình của Úc Cẩn, chỉ biết liên tục khoe khoang tình cảm của ta và Hứa Vi Mộ, Nhan Tập Ngữ vì Úc Cẩn mà cảm thấy khó chịu. Mặc dù Úc Cẩn biểu gì nhưng mà trong lòng vô cùng đau đớn.


      Lâm Khê từ mà biệt nhiều năm rồi, các cũng muốn nhắc đến ta.


      Úc Cẩn thu hồi trêu đùa, nghiêm mặt : “Tập Ngữ, giờ mình rất hạnh phúc nhưng mà mình cũng rất lo sợ.” Lời của mang theo vẻ xót xa cùng bất đắc dĩ giấu kín nhiều năm.


      Nhan Tập Ngữ có thể hiểu được tâm trạng của Úc Cẩn bây giờ, hạnh phúc của đến quá chậm, nên đến giờ Úc Cẩn vẫn còn chưa thấy yên tâm.


      “Cậu yên tâm, Hứa Vi Mộ nếu dám phụ bạc cậu, mình nguyền rủa kiếp sau có được hạnh phúc.” Nhan Tập Ngữ muốn gặp Hứa Vi Mộ, thể phủ nhận ta rất cuốn hút người khác, nhưng mà sau nhiều năm tổn thương Úc Cẩn như vậy mới giác ngộ, làm khó tránh thấy chán ghét, nhìn thấy là thấy giận.


      Úc Cẩn nhìn dáng vẻ bà chằn của Nhan Tập Ngữ cười tươi.


      Nhan Tập Ngữ do dự chút cũng ra: “ ta có giải thích với cậu về Lâm Khê ?”


      Úc Cẩn thoáng giật mình sau đó lắc đầu, từ lúc Lâm Khê , Hứa Vi Mộ cũng có nhắc đến ấy nữa, mà cũng hỏi làm gì. cho rằng Hứa Vi Mộ bị Lâm Khê bỏ rơi, mà hỏi đến chẳng phải thấy thoải mái sao?


      Chỉ cần người bên cạnh Hứa Vi Mộ bây giờ là , thế là được.


      “Cậu muốn biết sao?” Úc Cẩn đối với tình cảm của Hứa Vi Mộ và Lâm Khê đau khổ bao nhiêu bản thân hiểu , chẳng lẽ để ý?


      để ý là giả. Nhưng mà để ý sao đây? Có thể tự dối lòng là Hứa Vi Mộ chỉ có tình cảm với mình thôi sao? Có thể tự lừa dối rằng Lâm Khê từng tồn tại sao?


      Sau bao nhiêu năm dành tình cảm cho Hứa Vi Mộ, cũng từng mơ ước rằng chỉ mình , rằng với đôi, rằng trong lòng là duy nhất. Nhưng trải qua bao nhiêu khó khăn, sớm còn cầu xa vời nữa.


      Tình vốn là công bằng. Bạn người từng người khác, dù biết trong lòng ấy mình là duy nhất nhưng bạn vẫn ngừng cố gắng. Vì nếu phải là duy nhất vậy cố gắng chiếm càng nhiều chỗ trong trái tim ta càng tốt, trở thành người mà ta có thể dựa vào, trở thành người thể thiếu với ta.


      *******************
      Sô Cô la Đắng, tialia88, Yuki_Ran17 others thích bài này.

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      k být cái LK này là tnao..

      k thích nam 9 này tẹo nào..ủng hộ nam phụ
      thank nàng
      meiluotutu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :