1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ - Bảo Bảo Tuyền Nhi (c83)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 33: Hình tượng suy giảm

      đám người chuyện phiếm, sau đó có người đề nghị karaoke, tất cả mọi người đều biết lúc ở trường học trưởng Dung hát tốt nhất, mỗi lần trường tổ chức hoạt động, đều xuất siêu mê hoặc lòng người, giọng hát dẫn đến ít bạn học nữ điên cuồng.

      "Học trưởng Dung, có phải nên vì người trong lòng lên hát bài hay ?"

      Nhiễm Khả đề nghị.

      Mọi người ồn ào.

      Dung Bạch Minh nhìn Lam Kỳ.

      "Được."

      Lam Kỳ quả dám nhìn vẻ mặt dịu dàng của Dung Bạch Minh, là tự tạo nghiệt thể sống, ai tuổi trẻ có thể điên cuồng, tại đâm lao phải theo lao, vốn trước kia trong lòng của ta đặt ở chỗ Nhiễm Khả, liền có trách nhiệm cùng cảm giác tội lỗi, nghĩ tới vài năm sau, ta vẫn chờ ....

      "Tiểu thư Đồng. . ."

      Giọng hát Dung Bạch Minh nhàng vang lên, lời hát kiểu ca hoà cùng với giai điệu ưu thường, tình cảm chân thành tha thiết mà bất đắc dĩ làm cho mọi người đồng cảm, phần bạn học nam trầm mặc về tình cảm chấp nhất như vậy, mà tất cả bạn học nữ nhìn chằm chằm Lam Kỳ, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

      Lam Kỳ có loại cảm giác ngậm bồ hòn làm ngọt.*

      *là đắng vẫn phải coi là ngọt.

      Khi bài hát đến đoạn cao trào, ít người bắt đầu hát theo, sau đó thanh được chỉnh lớn, căn phòng bao quanh toàn là giai điệu của tiểu thư Đổng.

      Lam Kỳ lẳng lặng lùi về trong góc, bài hát này phải chưa hát, chỉ là hát cho nghe, có chút biết gì, nếu nhớ sai, lời bài hát viết về đoạn tình cảm có đầu có đuôi.

      . . . Dung Bạch Minh thực biết chọn bài hát.

      Mới vừa lùi về trong góc, di động trong túi rung lên, lấy ra vừa nhìn là dãy số của Thiệu ngốc, phải có hẹn sao? Vẫn có thời gian gọi điện thoại cho , chút nghĩ ngợi bấm nút màu đỏ từ chối, sau đó để điện thoại trở về.

      Điện thoại di động lại rung lên vài lần, sau đó hồi chuông báo ngắn ngủi vang lên, Lam Kỳ đoán là tiếng chuông báo tin nhắn.

      Lam Kỳ lấy điện thoại ra xem, tin nhắn là mấy chữ đơn giản.

      "Bé con, muốn bằng lái?"

      Đột nhiên Lam Kỳ nhớ tới chuyện nhờ , cực kỳ có khí phách ra khỏi phòng gọi điện thoại.

      "Bé con, ra ngoài, tôi ở đường cái đối diện."

      Thiệu Tử Vũ mấy câu đơn giản liền cúp điện thoại.

      Lam Kỳ liếc mắt nhìn trong phòng, lực chú ý của mọi người đều người Dung Bạch Minh, vừa vặn có thể trộm rời .

      Ra khỏi cửa chính trung tâm giải trí, Lam Kỳ thở phào nhõm, vẫn là khí bên ngoài tốt hơn, vài bước mới phát tay mình vẫn còn ôm bó hoa của Dung Bạch Minh, muốn vứt bỏ, nhưng nghĩ nghĩ vẫn là tiếp tục ôm....Nếu may Thiệu ngốc và bạn của ta ở cùng chỗ, mà tay ấy lại cầm hoa, ít nhất cũng có hẳn là cảm thấy lạ.

      Qua đường cái Lam Kỳ rất nhanh tìm được Thiệu Tử Vũ, chỉ thấy nghiêng người tựa vào cạnh cửa xe, chỉ nhìn chút liền phát , phải là tinh mắt, chỉ trách quá dễ gây chú ý.

      Lam Kỳ len lén quan sát , cảm thấy được hôm nay nghiêm trang giống bình thường, chiếc áo màu lục để ra khỏi quần, bên trong còn mở rộng hai nút, lộ ra màu da khỏe mạnh, đầu hơi cúi xuống, có mũ quân nhân, ánh mắt nhìn phương hướng khác biết suy nghĩ gì, tuy nhiên thể thừa nhận, là rất đẹp trai.

      Lam Kỳ còn nhìn, phát ánh mắt của Thiệu Tử Vũ nhìn qua phía , mặt chợt lên nụ cười cưng chiều, cười như vậy để cho tim bỗng nhiên đập chậm chút.

      "Ừ, lấy ra."

      Lam Kỳ bước nhanh đến gần đưa tay ra, hai mắt lại nhìn vào trong xe của , bạn của Thiệu ngốc có ở trong xe hay ? biết có xinh đẹp hay ?

      "Bé con, có người tặng hoa rồi."

      Đôi mắt của Thiệu Tử Vũ nhìn chằm chằm hoa trong tay , khóe miệng hơi hơi nâng lên,

      Phát xe ai, Lam Kỳ là thất vọng hay là vui mừng, đột nhiên mũi ngửi ngửi, lông mày nhíu lại.

      " uống rượu à?” Khó trách cảm giác hôm nay là lạ, nhất là ánh mắt, nhìn người còn sắc bén như bình thường, dịu dàng lười biếng có thể đem người ta hút vào.

      "Ừ" Thiệu Tử Vũ gật đầu, đầu có chút choáng váng, tại gió thổi chút tốt hơn nhiều.

      " uống rượu còn đứng ở đây làm gì? Về nhà.”

      Lam Kỳ chuẩn bị dìu .

      Thiệu Tử Vũ tránh thoát.

      "Đừng đem hoa của em làm hư.” nhàn nhạt lên tiếng.

      Lam Kỳ nhìn bộ dáng say rượu của , phát đem hoa vứt , vốn là sợ trong lòng thoải mái mới cầm, tại chỉ có mình Thiệu ngốc, cầm hoa để làm gì, phiền phức.

      "Thứ này có dùng làm gì, tôi đỡ , miễn đến lúc đó ngủ đường cái có bẽ mặt hay , quân nhân liền hiểu giữ mình trong sạch."

      Lam Kỳ đến gần, Thiệu Tử Vũ nhân cơ hội đem nửa ôm vào ngực, đem hoa vứt đến dìu , có phải hay đại biểu so với người tặng hoa quan trọng hơn.

      "Bé con, có muốn có bằng lái hay ?” cười, đột nhiên tâm tình tồi.

      "Muốn" Lúc này Lam Kỳ mới nhớ tới mục đích.

      "Mau giao ra đây, để tránh tôi soát người."

      "Uống say nên quên để ở chỗ kia rồi hử?"

      "Đùa giỡn tôi có phải hay , tôi chính mình động tay soát."

      xong, Lam Kỳ ôm lấy cổ Thiệu Tử Vũ, để cho thân mình cúi thấp xuống, sau đó xem xét túi áo của , xem bên trong có thứ muốn tìm hay , Thiệu Tử Vũ khẽ cười, tùy ý muốn làm gì làm, cúi đầu ghé sát vào sợi tóc của , nghe mùi hương dễ ngửi người , vẻ mặt thỏa mãn.

      có! Lam Kỳ nhìn nhìn túi tiền, bên trong trốn trơn cái gì cũng có, Thiệu ngốc quả nhiên say, mê sảng.

      Buồn bực ngẩng đầu lên, liền chống lại đôi mắt mang theo men say của Thiệu Tử Vũ, ánh mắt kia giống như mảnh đại dương mênh mông, bên trong tràn ngập tia sáng mê người, để cho dời mắt được, nuốt nuốt nước miếng, ra Thiệu ngốc là người đàn ông đẹp mắt nhất từ đến lớn nhìn thấy.

      Dáng người Thiệu ngốc cao ngất, tay chân lại có lực, như vậy dịu dàng ôm , rất thoải mái yên tâm, để cho đột nhiên có loại cảm nghĩ muốn cả đời cứ như vậy dựa vào trong lòng , trong lúc còn ngơ ngác chỉ thấy vẻ mặt Thiệu Tử Vũ nghiêm túc nhìn về phía sau, quay đầu, chỉ thấy sau lưng biết khi nào đứng nhiều quân nhân như vậy.

      Nàng bối rối.

      Trừng mắt nhìn trừ bỏ vẻ mặt say rượu của Khương Hạo người cũng biết, chỉ là dựa vào cảm giác những người này đều là quân nhân cấp cao phải binh lính, cấp bật cũng .

      "A" Khương Hạo cười, đây chính là biện pháp mà , cũng được, tại đám người già này còn gì để , đánh đòn phủ đầu, như vậy tất cả mọi người đầu giữ được chút mặt mũi, chỉ là trước mặt nhiều người như vậy ôm giống như tiểu tinh, hình tượng của Thiệu Tữ Vũ đúng là suy giảm ít.

      Chương 34: Chỉ có thể có mùi vị của

      Trong tất cả mọi người vẫn là Khương Chính Trung phản ứng nhanh nhất.

      "Tố lắm nhóc con, có bạn xinh đẹp như vậy mà còn che giấu.” tại ông thấy rất may mắn vừa rồi trước, nếu ra tại biết thu hồi như thế nào, nhưng mà ánh mắt tìm phụ nữ của Thiệu Tử Vũ thực đáng đề cao, bộ dáng õng ẹo như vậy làm sao xứng làm quân tẩu, đường cái ôm ôm ấp ấp chút hình tượng.

      " ấy tương đối xấu hổ."

      Thiệu Tử Vũ cười cười mở miệng.

      Vài người Khương Chính Trung chỉ có thể cười gượng, như thế nào, nhìn thấy thằng nhóc con lớn tuổi trong quân đội có bạn là chuyện nên vui mừng.
      Chỉ có Lý Viện là sắc mặt tốt lắm, nếu phải tận mắt nhìn thấy tuyệt đối tin tưởng cái người có vẻ mặt dịu dàng ôm bạn kia là Thiệu Tử Vũ, trong quân đội tuy khiêm tốn nhưng cùng phụ nữ vẫn duy trì khỏang cách vài phần lễ phép, đối với cũng vậy, chẳng lẽ là vì thích và thích nên khác biệt như vậy, ra còn có mặt dịu dàng, đáng tiếc phải đối với .

      "Thằng nhóc này.” Lý Quân cười nhìn con mình, chuyện tình cảm ông quản được, xem ra thằng nhóc này cùng Viện Viện vô duyên, đáng tiếc Thiệu Tử Vũ là người ông xem trọng nhất trong đám người trẻ tuổi, về sau thành tựu kém ông.

      Chỉ có Lam Kỳ ở bên bất mãn, tại sao lại bị người khác hiểm lầm là bạn .

      vừa định mở miệng giải thích, chỉ cảm thấy lực đạo lưng căn thẳng, ngẩng đầu nhìn Thiệu Tử Vũ, phát ánh mắt của Thiệu Tử Vũ thế nhưng lại ở người của nữ quân nhân.

      Đột nhiên Lam Kỳ nghĩ muốn lên tiếng, người phụ nữ kia rất xinh đẹp, chẳng lẽ ta là người trong lòng của Thiệu ngốc? Trong lòng bắt đầu biết mùi vị.

      “Viện Viện, chúng ta thôi.” Lý Quân mở miệng, lính cảnh vệ lái xe đến.

      Lý Viện gật đầu, mấy người liền lục tục lên xe.

      Xe chậm rãi khởi động.

      Đột nhiên Lý Viện từ cửa sổ thò đầu ra.

      "Tử Vũ, dẫn em tham quan thành phố C vài ngày phiền chứ?”

      Vẻ mặt Thiệu Tử Vũ cương cứng chút.

      "Được."

      "Vậy em hẹn trước thời gian."

      "Ừ"

      "Viện Viện. . ." Lý Quân nhìn con lo lắng mở miệng, mới vừa gọi Lý Viện liền cắt ngang lời của ông.

      "Cha, chỉ cần ấy còn chưa kết hôn con nghĩ muốn thử lần, yên tâm, con chỉ muốn cơ hội cạnh tranh công bằng, như vậy con chết tâm, mà con cũng muốn nhìn chút bé kia có điểm nào tốt hơn con, nếu con thua câu oán hận mà rời khỏi.” Đeo bám làm phiền phải là tính cách của , mà từ đến lớn kiêu ngạo, tự ái, cũng cho phép mình làm như vậy.

      Lý Quân vỗ vỗ tay Lý Viện.

      "Cầm lên được, buông xuống được mới là con của ta."

      "Yên tâm cha.” Lý Viện trả lời.

      “Được, con có thể buông xuống được.”

      Xe chạy xa, Lam Kỳ liền đẩy Thiệu Tử Vũ ra, vừa rồi ánh mắt nhìn nữ quân nhân kia cực kỳ thoải mái nhưng lại đồng ý hẹn với ta, vậy ôm để làm gì.

      Nghĩ tới đây Lam Kỳ lại dùng lực đẩy Thiệu Tử Vũ, đúng là chút sức như vậy đối với vô dụng.

      Căn bản Thiệu Tử Vũ có ý thả ra, “Em cũng nghe thấy, mấy năm nay tôi đều ở bộ đội rất nhiều chỗ quen thuộc, đến lúc đó cùng theo giúp tôi.”

      "Ai muốn cùng ."

      "Bé con, đừng nghĩ lung tung, tôi thích ta."

      Thiệu Tử Vũ dịu dàng mở miệng, chỉ thích cái ngu ngốc này, sở dĩ đồng ý với ta là cho ta lý do để hết hy vọng, Lý Viện hiểu .

      Lam Kỳ ngờ chút suy nghĩ của mình lại bị nhìn ra.

      "Mắc mớ gì tới tôi."

      Lại dùng sức đẩy, lần này nghĩ tới lực mạnh như vậy, cả người Thiệu Tử Vũ ngã xe.

      “Nhìn xem, lại uống nhiều như vậy.” Lam Kỳ nghĩ sức lực của mình có thể đẩy , có thể là do uống quá nhiều rượu.

      Xem ra chỉ có thể đón xe đưa về, bộ dạng này của căn bản là thể lái xe.

      Mới vừa bước chân, người lại bị kéo trở về.

      "Bé con, lắc tay rất đẹp, ai tặng?” Thiệu Tử Vũ hỏi, theo hiểu biết của đối với , tính cách tuỳ tiện của thích mấy thứ này, càng thể tự mình mua đồ vật quý giá như vậy.

      Lam Kỳ nhìn Thiệu Tử Vũ nắm chặt tay mình, kỳ lạ, lắc tay này dễ gây chú ý thế sao, vì sao mọi người đều hỏi?

      " rể tặng."

      Hai mắt Thiệu Tử Vũ tối sầm.

      "Bây giờ chị em còn chưa có tin tức, rể em đúng là săn sóc em.” nửa đùa nửa mở miệng, bé con, em thể nào đừng trêu chọc người được sao?

      " có ý gì."

      Lam Kỳ nghe được trong lời của có hàm ý khác, vì sao lại cùng giọng điệu giống Mễ Đóa.

      “Được rồi, bé con, đón xe , nếu hồi ngược lại tôi làm mệt chết em.” Thiệu Tử Vũ cảm thấy tại cho nghe cũng vô dụng, lòng dạ của đàn ông hiểu , thích người đeo những thứ đàn ông khác tặng, cho dù là của rể tương lai cũng được, mà theo hiểu biết của , Lý Hạo là người có lòng rất nặng về công danh lợi lộc, làm chuyện gì đều có mục đích của .

      Mấy năm nay danh tiếng , người được ta giúp tòa án cũng phải là người tốt lành gì.

      “Ừ.” Lam Kỳ gật đầu, rất nhanh liền đón được chiếc taxi, dìu Thiệu Tử Vũ lên xe vừa chuẩn bị , mới phát tay trống , lắc tay kim cương thấy nữa, vội vàng xuống xe tìm lại tìm được, buồn phiền, làm sao mới chút thấy tâm hơi, nhìn người đường, đột nhiên cảm thấy khả năng tìm được mỏng manh.

      “Làm sao vậy, bé con?” Thiệu Tử Vũ miễn cưỡng tựa vào ghế xe mở miệng.

      "Lắc tay rớt, đều tại , khẳng định là lú vừa rồi dìu bị rơi.”

      "Vậy tôi tìm cùng em.” Chỉ cần thích.

      " cần, rơi rồi liền bỏ .” Dù sao cũng thích hợp đeo, theo tính tình của , đánh mắt là chuyện sớm hay muộn.

      "Thiệu ngốc, muốn đưa về nhà nào?” ra thích bộ dáng nửa sống nửa chết này của .

      Thiệu Tử Vũ nhắm mắt lại ra địa chỉ, chỗ nào Lam Kỳ chưa từng nghe qua.

      "Aiz, phải là say nên hồ đồ chứ?”"

      Thiệu Tử Vũ mở mắt.

      "Đó là nhà riêng của tôi.” Cũng là nhà của chúng ta sau này, câu tiếp theo Thiệu Tử Vũ lại .

      "Đủ."

      Lam Kỳ chu môi, có tiền khá lắm.

      "Bác tài, làm phiền đưa chúng tôi đến chỗ đó."

      Lam Kỳ mở miệng, tài xế bắt đầu cho xe chạy, mà Lam Kỳ còn đau lòng về chuyện cái lắc tay, còn Thiệu Tử Vũ lại tựa vào cửa sổ, híp mắt nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, tùy ý kéo cửa kính xuống, bàn tay tự nhiên vươn ra ngoài xe, sau đó bàn tay lúc đầu nắm chặt lại buông các ngón tay ra, chỉ thấy tia chói mắt rớt xuống, rất nhanh liền biến mất mặt đường, khẽ cười, đây là lúc dìu , thừa cơ hội lấy , đời này người bé con chỉ có thể mang theo mùi vị của .

      Mà lúc này ngoài cửa lớn trung tâm giải trí, vẻ mặt Nhiễm Khả rất tức giận, đáng ghét, Lam Kỳ chết tiệt tại trốn mất để cho kế hoạch của đều tiêu tùng, nhìn thuốc chuẩn bị lúc đầu mặt lại càng lạnh, thuốc này vốn dĩ muốn bỏ vào trong rượu để uống, sau đó liền mượn danh nghĩa say rượu để Dung Bạch Minh đưa , dù Dung Bạch Minh có là quân tử cở nào cũng có khả năng lạnh nhạt đối với người phụ nữ nhiệt tình, hơn nữa còn là người phụ nữ mà mình thích, chỉ cần cùng Dung Bạch Minh sảy ra quan hệ như thế mọi chuyện liền dễ làm, Thiệu Tử Vũ có khả năng vẫn thích , nghĩ tới cái đồ đáng chết này tiếng nào về trước, đúng là dẽ dàng đợi được cơ hội này, quan hệ giữa và Lam Kỳ vốn là cứng ngắt, căn bản có khả năng bình tĩnh hòa nhã ngồi cùng chỗ, cơ hội lần sau biết phải đợi đến khi nào, lần này ta may mắn.
      Mizuki, hirariB.Cat thích bài này.

    2. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Moá, mh ghét con NK nay, that gia tao

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 35: thích

      Sau khi xuống xe Lam Kỳ nhìn đến khu biệt thự cực kỳ xinh đẹp nền cỏ xanh rờn, mấy ngôi biệt thự gần đó mỗi cái đều có sân trống độc lập, dùng cây xanh làm tường thấp ngăn gió hiu hiu, vừa có vẻ chật chội vừa vắng vẻ, Lam Kỳ liền lập tức thích chỗ này, là người thích náo nhiệt nên liền thích có phần gian riêng tư, chung cư cao tầng khiến cảm thấy phiền muộn, loại chung cư cao tầng kiểu ngăn cách này rất xa cũng nhìn thấy biệt thự hàng xóm làm cho có cảm giác đơn, chỗ này rất tốt, đường rộng mở lại sạch , nhân khí lại rất tốt.

      "Cảm thấy như thế nào, bé con."

      Thiệu Tử Vũ hỏi, chỗ này cần thích.

      "Ừ, rất đẹp, Thiệu ngốc nhanh mở cửa.” Lam Kỳ khẩn cấp muốn nhìn xem nhà của .

      Thiệu Tử Vũ mở cửa, Lam Kỳ liền cẩn thận bước vào, phong cách căn nhà cực kỳ ấm áp, phòng khách rộng mở, thiết bị trang hoàng mang theo phong cách nông thôn, phòng bếp kiểu mở có vẻ theo thiết kế đại.....Bố cục của mọi thứ ở lầu rất hợp lý lại đẹp mắt, rất tốt, lại đưa mắt nhìn đến đồ gia dụng, lấy tay lau cái, woa~, thủ công tinh xảo, sau đó đem lực chú ý dời đến đồ mỹ nghệ được đặt ở vị trí giống nhau, đều là đồ sứ tạo hình xinh đẹp tinh tế, thời kì triều Thanh chiếm đa số, biết đây là hàng nhái hay là đồ , dù sao cũng rất đẹp.

      Sau đó nhìn về phía lầu, bắt đầu từ chân cầu thang lên là thảm màu trắng......

      Mắt nhìn về phía Thiệu Tử Vũ, ngờ Thiệu ngốc nhìn ngơ ngác ra lại biết hưởng thụ như vậy.

      " làm sao lại kêu tôi đến giúp sửa sang?"

      hơi tớc giận, nhìn xem nhà cửa mới sửa sang bao lâu, cơ hội tốt như vậy sao lại đưa .

      "Lúc mua bên trong cũng sửa sang đầy đủ rồi, tôi chỉ là mua chút đồ dùng gia đình, nếu em thích có thể trang trí lại lần nữa.” Thiệu Tử Vũ mở miệng.

      Lúc này Lam Kỳ mới nghĩ đến số ngày nghỉ của vốn nhiều lắm, thời gian sao có thể lãng phí vào việc này, như vậy liền tha thứ cho , hơn nữa thiết kế căn nhà rất tốt, Trung Tây kết hợp, gian rộng mở lại có vẻ trống trãi, đơn giãn lại đơn điệu, cực kỳ thích.

      "Tôi cảm thấy cũng tệ lắm."

      Lam Kỳ cười mở miệng, tò mò bước lên lầu hai.

      "Thiệu ngốc, phòng của là cái nào?” hỏi, lầu hai có năm phòng, cái nào mới đúng là của .

      "Bên tay trái của em."

      Lam Kỳ đẩy cửa ra.

      "Woa!!"

      hét lên tiếng, phòng của Thiệu ngốc là loại phòng ghép, bên ngoài phòng khách của phòng ngủ chính các loại đồ dùng trong nhà đều có, để cho kinh ngạc vui mừng chính là ngoài phòng khách còn ban công, kéo ra cửa , ra ban công hình bán nguyệt, bầu trời đầy sao đập vào mắt, biệt thự này ở ngoại ô, có nhà cao tầng che, tầm nhìn mở rộng cực kỳ, sao trời cũng đặt biệt xinh đẹp, rất thích.

      Thấy thích, khóe miệng Thiệu Tử Vũ nhếch lên.

      "Bé con, em từ từ xem, tôi tắm."

      "Ừ, , ."

      Lam Kỳ gật đầu, xem xong phòng khách, lại nhìn phòng ngủ của Thiệu Tử Vũ.

      Phòng ngủ của Thiệu Tử Vũ chỉ có thể dùng ‘ nhiễm hạt bụi’ để miêu tả, tất cả mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng ngăn nấp, chút bừa bộn nào, Lam Kỳ nhớ tới phòng ngủ của bản thân, chỉ có thể bĩu môi, sau cùng đưa ánh mắt nhìn đến tủ quần áo của .

      Thiệu ngốc phải tắm sao? Hình như là có mang quần áo.

      Kéo cửa tủ quần áo ra, bên trong có mùi trầm hương nhàn nhạt, tủ quần áo cũng cực kỳ trống rỗng, bên trong treo mấy bộ quần áo ngay ngắn chỉnh tề của Thiệu ngốc, đều là quân trang mùa hè, Lam Kỳ lấy quần áo trong của , quần dài, sau cùng là do dự duỗi tay muốn lấy quần lót hay , thứ này rất riêng tư, nếu như có người cầm đồ của , có cảm giác giống như có người vô hình nhòm ngó nơi nào đó của mình, làm cho mặt đỏ ửng, nếu là phụ nữ sao, nhưng là đàn ông là xấu hổ.

      Có điều là Thiệu ngốc cũng là đàn ông, chắc là có cái cảm giác kia chứ, nghĩ nghĩ vẫn là cầm lên, ôm quần áo gõ cửa phòng tắm.

      Người còn chưa tới liền nghe tiếng động ầm ầm bên trong, hình như là thứ gì đó rơi xuống.

      "Thiệu ngốc, sao chứ?"

      Ở ngoài cửa Lam Kỳ kêu to, uống nhiều, phải là bị ngất ở bên trong chứ?

      Gọi vài tiếng có phản ứng, sốt ruột, lấy tay đập cửa, kết quả vừa động cửa liền mở.

      Sau đó liền để cho trợn to mắt nhìn thấy màn, trong phòng tắm nước ào ào chảy, dưới sàn nhà bừa bãi, thân thể Thiệu Tử Vũ ngồi dưới gạch men màu trắng, thân người hơi cong, chỉ mặc cái quần lót màu đen đạn lực đàn hồi, thân hình thon dài lộ , vai rộng eo hẹp, cơ bắp hơi lồi ra mang theo hương vị mạnh mẽ, do vòi hoa sen chảy nước, bắn vào hai má , trong ngực, đùi, đôi mắt xếch hẹp dài đầy sương mù nhìn .

      "Oanh" Mặt Lam Kỳ đỏ rực, từ đến lớn, nơi nào nhìn qua thân thể đàn ông, chỉ có Mễ Đóa len lén cho xem qua chân dung vài cái model tiêu chuẩn, phần lớn cảm giác tà dâm chiếm đa số, giống như tại gần gũi đối mặt với người đàn ông chỉ mặt quần lót này, bị chấn động.

      "Tới đây, đỡ tôi lên."

      Thiệu Tử Vũ hơi khàn khàn mở miệng.

      Lam Kỳ nuốt nước miếng, xem , cần uống nhiều rượu như vậy, thanh chuyện đều thay đổi, do dự chút, vẫn tiến vào.

      "Thiệu ngốc, sao chứ?"

      Lam Kỳ đỡ cánh tay của , mặt lại càng đỏ hơn, mặc quần áo, cơ bắp chỗ cánh tay của Thiệu ngốc rắn chắc, lúc mặc quần áo nhìn thấy được, ra thuộc loại thân hình gầy gò, ánh mắt của theo cánh tay di động lên , trước ngực hai cái thù du hơi lồi ra, sau đó ánh mắt xuống phía dưới, phần eo xem ra cũng rất có lực......Nhìn vòng lại nhìn lên .

      Thiệu ngốc khẽ cúi người, mang giày cao gót, so với có vẻ thấp hơn, từ dưới nhìn lên , cằm rất đẹp, môi mỏng khẽ mím, cái mũi cực kỳ cao, cặp mắt càng xinh đẹp, đôi mắt xếch hẹp dài, lúc cúi đầu, khóe mắt lại nhếch lên hình thành độ cung đẹp mắt, dáng vẻ này dùng người phụ nữ là quyến rũ, người đàn ông là đứng đắn, nhưng mà người Thiệu ngốc lại thành xinh đẹp.

      Ngũ quan của Thiệu ngốc rất xinh đẹp, dáng vẻ như vậy thực cực kỳ đẹp trai, chỉ là bình thường bị dáng vẻ quân nhân cùng vẻ mặt nghiêm túc của che giấu làm nhạt .

      Lam Kỳ thăm nhìn Thiệu Tử Vũ, nghĩ mới vào phòng tắm vài phút, quần áo của liền bịđ nhìn thấu, dần dần bị nước làm ướt nhẹp, vây chặc lấy thân người, làm lộ ra quần áo lót màu trắng, cũng lộ ra đường cong lồi lõm hoàn mỹ người, ngực no đủ cao thẳng, vòng eo nhắn phẳng lì, chặt chẽ dán chặt, nhìn cái sót gì.

      Vốn là tư thế đỡ Thiệu Tử Vũ lại biến thành bị tay Thiệu Tử Vũ vòng ôm vào ngực.

      Ánh mắt Thiệu Tử Vũ dần dần tối, đột nhiên bụng có dòng nước ấm xẹt qua, sau đó nưi nào đó căng thẳng, thân thể trở nên vô cùng nóng, chỉ là mốn trêu chọc bé con, đúng là quá xem hấp dẫn của bé con, bộ dáng này bất kỳ đàn ông nào nhìn cũng đều chảy máu mũi....

      Lam Kỳ nhìn chút dần dần liền phát giác được Thiệu ngốc có chỗ thích hợp, mặt bắt đầu ửng đỏ bình thường, hô hấp dồn dập, hơi thở cũng cực nóng trêu chọc người.

      "Thiệu” vừa mới mở miệng.

      Đột nhiên Thiệu Tử Vũ cúi đầu, môi bị chặn lại khiến lời tắt ngấm.
      Mizuki, hirariB.Cat thích bài này.

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Chuong sau co thịt hok ban ?

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 36: đất dung thân

      Nếu như mới vừa rồi Lam Kỳ là bị chấn động như vậy tại cả người đều choáng váng, Thiệu ngốc đối với làm gì vậy? Đây chính là nụ hôn đầu tiên của , thể, giãy dụa nghĩ muốn đẩy ra, mới phát bản thân bị ôm cứng ngắt, cơ thể dán ở trong ngực .

      luống cuống nhìn , sau đó liền nhìn thấy Thiệu ngốc nhắm mắt lại, bộ dáng chuyên tâm, thâm tình, như vậy chưa từng thấy qua, cảm giác tê dại kỳ lạ xẹt qua, dần dần thân thể bắt đầu như nhũn ra, tùy ý đầu lưỡi của ở trong miệng quấn quýt, triền miên, mùi vị của lấp đầy tất cả các giác quan của , ý thức cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.

      "Ưm.."

      Khi môi của Thiệu Tử Vũ rời khỏi môi dời xuống cổ, Lam Kỳ phát ra tiếng rên mềm mại bên tai.

      "Bé con."

      Thiệu Tử Vũ say đắm loại thanh này, tiếng rên của như là loại mời gọi vô hình, nháy mắt đánh tan tất cả lý trí của , nhiệt tình mời gọi tiến thêm bước, tay từ từ tiến đến khóa kéo chiếc váy của , sau đó xuống, từ lưng đến bên eo, đem chiếc váy kéo xuống, để cho thân thể xinh đẹp của hoàn toàn phơi bày.

      dịu dàng hôn mỗi tấc da thịt thân thể .......

      Lúc thân thể gầy gò của áp xuống, nháy mắt Lam Kỳ tỉnh táo lại, dưới thân là giường lớn mềm mại, Thiệu ngốc lại đè lên , hai người đều lõa thể.

      "Thiệu ngốc, buông ra."

      hoảng loạn lên tiếng, làm sao có thể như vậy, nhìn xem vẻ mặt của Thiệu ngốc liền biết nhất định là còn chưa tỉnh rượu, nhưng mà rất tỉnh, cùng Thiệu ngốc như thế nào lại sảy ra loại quan hệ này.

      Vẻ mặt Lam Kỳ đề phòng làm cho Thiệu Tử Vũ nhất thời tỉnh táo lại, là quá mức nóng vội, bây giờ còn chưa được, của còn chưa có chuẩn bị tốt...... làm sợ, trái lại hoàn toàn hỏng bét, nghĩ chút lập tức từ thân thể lật xuống, thay đổi tư thế ôm , mặc kế như thế nào, đêm nay cũng nghĩ muốn buông ra, cứ như vậy yên tĩnh ôm cũng được, dùng tư thế như vậy ôm là ước muốn nhiều năm của , tại rốt cuộc thực được.

      "Ngủ ."

      thở hổn hển mở miệng, sau đó nhắm mắt lại......cố gắng ổn định lại tâm tình.... cho rằng say, cho nên tại thể cái gì, cũng có cách nào để lộ ra cảm xúc.

      Lam Kỳ bị ôm vẫn nằm trong lồng ngực phập phồng kịch liệt của , tim còn thình thịch nhảy dựng, dù ngu ngốc cũng biết, tại cách tốt nhất là nhúc nhích, chờ Thiệu ngốc ngủ thiếp mới có thể tránh ra.

      Phần lưng bóng loáng hơi lạnh bị cánh tay vòng qua, thân thể mềm mại ấm áp kề sát bắp thịt rắn chắc của , khí mập mờ làm cho Lam Kỳ xấu hổ vô cùng, mặc kệ bỏ qua như thế nào, cảm xúc thân thể có cách gì bỏ qua, làm sao có thể như vậy? cùng Thiệu ngốc......Tuy cái gì cũng có làm, nhưng mà hình như cái gì cũng đều làm, thân thể bị nhìn hết, cũng hôn qua.....còn cùng ngủ chung chỗ.

      Lam Kỳ càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng uất ức, chuẩn bị giơ tay lên đánh , bỗng nhiên nghĩ lại tốt nhất vẫn là nên động đậy, đàn ông đều là sinh vật dễ dàng bị kích thích, nếu kích thích , đêm nay nếu Thiệu ngốc mượn rượu bản tính sói mạnh mẽ bộc phát đem ăn sạch , khóc với ai đây.

      Thiệu ngốc ở bộ đội nhiều năm như vậy, chỗ đó vốn là hiếm phụ nữ, kiềm chế được là rất bình thường, như vậy trong sạch của bị hủy.

      Lam Kỳ trừng to hai mắt chuẩn bị chờ Thiệu Tử Vũ ngủ say sau đó rời , 10 phút, 30 phút, 1 tiếng, 1 tiếng rưỡi, 2 tiếng..... cố gắng mở to hai mắt đề phòng......

      Hai giờ sau. . . . . . Rốt cuộc chịu được ngủ thiếp .

      Bên cạnh truyền đến tiếng hít thở đều đều, Thiệu Tử Vũ mở to hai mắt, ánh mắt trong trẻo có tinh thần chút men say, dịu dàng nhìn chăm chú người trong lòng lúc, sau đó cẩn thận rút ra thân thể nhàng xuống giường, vốn là tư thế kháng cự ôm ấp của , sau cùng biến thành giống như bạch tuộc ôm , nhớ thói quen khi ngủ của , xem là gối ôm.

      buồn cười, bé con, là tin tưởng hay là quá mơ hồ, như vậy cũng có thể ngủ, vén lên sợi tóc tán loạn của , hôn cái gương mặt say ngủ của , mới muốn buông tha xoay người về phía phòng tắm, dưới thân vẫn cực nóng, đau đớn chịu được.

      Trong phòng tắm Thiệu Tử Vũ ngâm nước lạnh, nhìn cực nóng vẫn chịu rút cười khổ.

      "Người em, tao biết là mày rất vội nhưng mà bây giờ còn chưa được, chờ chút, về sau nhất định cho mày ăn no.” Mà bây giờ khẳng định là chịu dày vò, thể làm bé con sợ, dọa chạy mất làm sao bây giờ.

      Sáng sớm ánh nắng dịu dàng theo tấm rèm mỏng chiếu vào, Lam Kỳ bị tiếng chim hót ríu rít đánh thức, ngơ ngác nhìn bản thân ông người đàn ông, giây đầu còn ngây ra sau đó hình ảnh tối qua từng cái lên, liền hận thể đâm đầu chết, làm sao có thể sảy ra chuyện động trời như vậy, cùng Thiệu ngốc lại ngủ chung cùng cái giường?

      Cẩn thận rút tay ra nhàng xuống giường, rời phòng ngủ liền vội vã chạy đến phòng tắm lấy quần áo bị vứt tối qua, nếu nhớ nhầm quần áo nên ở chỗ đó, chạy vào phòng tắm cầm lên quần áo sàn gạch, tất cả đều ướt đẫm, làm sao mặc đây, dựa vào tường khóc ra nước mắt, luôn cho rằng bản thân có thể chống lại hấp dẫn, tại sao lại bị tên Thiệu ngốc thối tha kia sắc dụ, hơn nữa còn trong lúc say rượu, nên kiểm điểm lại nhân phẩm của bản thân.

      Ánh mắt rơi vào cái gương thảm, lúc này mới phát toàn thân dưới của đều phủ kín dấu vết xanh tím sâu cạn giống nhau, ở cổ là nhiều nhất, toàn bộ dấu hôn xanh tím dày đặc da thịt trắng nõn càng thêm bắt mắt, vừa nhìn thấy liền khiến cho người ta nghĩ đến mấy từ kích tình, mãnh liệt, mờ ám.

      Mà giờ phút này trong gương tuy vẻ mặt bối rối nhưng hai má lại đỏ ửng, môi sưng mọng, khóe mắt chứa mềm mại....... đầu tóc quăn tán loạn rơi phần lưng trơn bóng, bộ dáng quyến rũ nên lời.

      này là ! . . .

      Lam Kỳ cũng dám nhìn xem chính mình nữa, còn mặt mũi gặp người.

      cầm lấy quần áo vắt khô sau đó cẩn thận nhàng trở về phòng, còn cách nào chỉ có thể dùng máy sấy làm khô quần áo, rất tốt, vì bây giờ là mùa hè, quần áo cực kỳ dễ hong khô.

      ngồi chồm hổm ở trong phòng khách bắt đầu hong khô quần áo, để máy sấy ở chế độ nhất, thanh thể quá lớn nếu đánh thức Thiệu ngốc làm sao bây giờ, bộ dạng này ngàn vạn lần thể để Thiệu ngốc nhìn thấy, say rượu, tỉnh táo, về sau làm sao đối mặt với .

      Trải qua 20 phút lo lắng đề phòng, quần áo được sấy khô, Lam Kỳ cẩn thận mặc quần áo vào, sau đó nhanh chóng rời khỏi, nếu biết sảy ra chuyện cẩu huyết như vậy, đánh chết cũng đưa Thiệu ngốc về.

      Cửa phòng ngủ vừa đóng Thiệu Tử Vũ liền thức dậy, đứng cạnh cửa sổ nhìn người lén lúc trốn , khẽ cười, xem em về sau còn xem là đàn ông nữa , nhìn chạy xa, trở lại giường ôm chăn mỏng còn lưu lại mùi hương của tiếp tục ngủ, đêm qua đúng là phút đồng hồ cũng có ngủ, toàn bộ dấu vết thân thể kia đúng là tốn ít công sức.

      Chương 37: Em cảm thấy tôi thế nào?

      Lam Kỳ vội vã đón xe đến chỗ gần nhà Mễ Đóa, ở trong công viên gọi điện thoại cho , từ trong túi lấy ra điện thoại di động mới phát màn hình là vài cuộc điện thoại nhỡ, đều là điện thoại trong nhà và rể tương lai, nghĩ chút vẫn là đợi lát nữa gọi lại, trước tiên để Mễ Đóa lấy quần áo tới, bộ váy tại của căn bản là che được những dấu vết kia, vừa rồi xe tài xế taxi mập mờ nhìn vài lần nếu phải tại bộ dáng của sợ trở ngại bộ mặt mặt thành phố, nghĩ muốn lấy túi sách đập đầu của ta, coi là người thế nào chứ.
      Mễ Đóa nhận được điện thoại của Lam Kỳ vừa mới tỉnh, áo ngủ người kịp thay liền khẩn trương cầm lấy quần áo chạy , trong điện thoại Lam Kỳ muốn quần áo tay dài, lập tức cảm thấy chuyện thích hợp, ngày hôm qua mẹ Lam gọi điện thoại đến dối cùng Lam Kỳ ở cùng chỗ, vốn cho rằng ra ngoài quên mất thời gian, giúp che đậy, xem ra việc có phần đúng với những gì nghĩ.

      "Lam Kỳ làm sao cậu lại biến thành như thế này hả?"

      Nhìn đến bộ dáng của Mễ Đóa lắp lắp kinh hãi, chỉ thấy toàn thân da thịt tuyết trắng của Lam Kỳ tràn đầy dấu vết xanh tím khả nghi, cổ là nhiều nhất, vốn là khuôn mặt có chút tiều tụy lại mang theo nét quyến rũ khác thường, bộ dạng kia rất giống bị người hung hăng chà đạp trận, ngày hôm qua phải cùng học trưởng Dung hay sao, sau buổi họp lớp liền thấy cùng học trưởng, hai người này tiến triển cũng quá nhanh rồi.

      Lam Kỳ đoạt lấy quần áo trong tay đem chắn trước ngực che lại mấy dấu hôn mờ ám kia.

      "Lam Kỳ cuối cùng sảy ra chuyện gì?” Giọng điệu Mễ Đóa vừa kinh ngạc vừa kích động.

      Lam Kỳ liếc cái.

      "Kêu gào cái quỷ gì.” Đều là người trưởng thành rồi, như vậy rất mất mặt, phải chỉ là dấu hôn thôi sao.

      "Làm sao tớ thể kêu, cậu cũng hai mươi ba tuổi chúng ta cùng phá thân, cậu là cái đồ phụ nữ có khí tiết.”

      Mễ Đóa bắt đầu trở nên bất mãn, hơn năm thủ thân như ngọc*, làm sao có thể chuyện giữ chữ tính như thế.

      *Giữ mình trong sạch

      "Cậu uống lộn thuốc rồi."

      Lam Kỳ gì, đúng là , đó là thời điểm năm ấy Mễ Đóa thất tình, nghĩ còn nhớ , chuyện tối hôm qua đúng là ngoài ý muốn, vừa rồi ở xe nghĩ làm sao có thể cùng Thiệu ngốc cùng nhau cái kia, nếu bọn làm cái kia quan hệ giữa họ thay đổi, dù là người hay là vợ chồng cũng có ngày hợp nhau mà chia tay, cãi nhau, chửi bới, phiền chán, cho nên cùng Thiệu ngốc thể sảy ra cái chuyện ngoài ý muốn kia, như vậy quan hệ của bọn họ vĩnh viễn như thế, đối tốt với , làm phiền , cũng hề kiên dè tiếp tục tùy hứng trước mặt , theo tính tình của hẳn là suy tính thiệt hơn.

      Đối với việc Lam Kỳ giải thích, Mễ Đóa cho rằng muốn , tại Lam Kỳ xác thực biến thành phụ nữ.

      " được, tớ cũng muốn tìm đàn ông phá thân, cậu phụ trách tìm cho tớ....” Mễ Đóa buồn bực mở miệng. (Ôi ôi, chị Mễ nhà ta quá bạo, chị này chắc là bên nhà sắc nữ lạc vào đây rồi, hehehe....)

      Lam Kỳ vội vàng che miệng của lại.

      " tiếng chút, ngày hôm qua chúng tôi cái gì cũng có làm.” Tuy sáng sớm công viên thực yên tĩnh, nhưng có mấy cụ thức dậy sớm trong công viên tập dưỡng sinh, kêu to như vậy là sợ người khác thấy bộ dáng chật vật tại của sao?”

      Mễ Đóa kéo ra tay ra, tiếp tục kêu to.

      "Che cái gì.....tớ cũng phải tìm đàn ông phá thân....” vừa vừa cười, thời đại gì rồi, mới coi nặng việc này, Lam Kỳ so với sớm cảm nhận được mùi vị tính phúc, thay vui vẻ, bất quá quen nhìn cái bộ dáng chết tiệt của Lam Kỳ, ngoài miệng bộ dáng, trong lòng bộ dáng, trước kia lúc giúp cùng học trưởng Dung nối dây tơ hồng đều thích, tại chê cười, mới gặp vài lần liền nhung nhớ thương, đồ phụ nữ khẩu thị tâm phi*

      *Ngoài miệng đằng, trong lòng nghĩ nẻo

      " được , tớ có."

      Lam Kỳ liều mạng che miệng , Mễ Đóa cười, bộ dạng Lam Kỳ thế này phải cười cho , bình thường bộ dáng thông minh lanh lợi, gặp được loại tình này chỉ có thể chán ngắt chạy tới xin giúp đỡ, Dung Bạch Minh làm cái gì, như thế nào có thể làm xong việc để Lam Kỳ mang cái bộ dạng này rời khỏi, tức cười chết người, giống như sợ toàn bộ thế giới biết tối qua bọn làm cái chuyện kia.

      Hai người cười đùa căn bản phát chiếc xe biết lúc nào đậu gần bên người.

      "Tớ cũng vậy phải tìm đàn ông phá thân.” Mễ Đóa có cơ hội lại cười to mở miệng.

      Lam Kỳ hận thể xé miệng của .

      "Khụ khụ, em cảm thấy tôi thế nào?” giọng mạnh mẽ vang lên, nháy mắt làm cho hai người dừng lại động tác.

      Lam Kỳ theo giọng nhìn lại, cùng Mễ Đóa ngồi bên cạnh ghế đá ở góc khuất trong công viên, cách mấy cây xanh lớn là đường cái rộng mở, chỉ thấy vốn là đường cái trống rỗng biết lúc nào xuất chiếc Hummer chói mắt, người đàn ông mặc quân trang màu xanh lục mùa hè nghiêm chỉnh ngồi xe, đôi mắt sắc bén lợi hại nhìn các .

      "Khương Hạo"

      Người mặc quân trang nghiêm chỉnh ngay ngắn ngồi xe phải là tên đáng đánh đòn Khương Hạo là ai.

      Mễ Đóa nhìn người đàn ông đẹp trai đột nhiên xuất , nhớ tới lời mình vừa lại nghĩ tới đáp lời bỗng nhiên có phần xấu hổ, tại quân nhân đều là nghiêm trang hài hước như vậy sao?

      "Chị dâu, xem ra tình hình chiến đấu ngày hôm qua rất kịch liệt.” Ánh mắt Khương Hạo quét người Lam Kỳ, lúc chuyện vẫn cười, vẫn rất nghiêm trang, đột nhiên Lam Kỳ nghĩ muốn đánh cậu ta, giả bộ cái dáng vẻ chết tiệt gì chứ.

      "Hai người biết nhau?” Mễ Đóa nhớ học trưởng Dung lớn hơn các ba tuổi, hẳn là có em trai kiểu này .

      "Ừ" Lam Kỳ đau khổ gật đầu, muốn chết, bộ dáng như thế này làm sao lại bị Khương Hạo nhìn thấy, nếu cậu ta hỏi Thiệu ngốc, tối hôm qua làm chuyện sả ra như thế nào, Thiệu ngốc có thể nhớ lại những hình ảnh tối hôm qua hay ? làm sao đối mặt với đây?

      "Vậy ta sao lại gọi cậu là chị dâu, còn chuyện tối hôm qua.....” Mễ Đóa thoáng cái hiểu , tối hôm qua Lam Kỳ phải cùng học trưởng Dung mà là cùng cái vị quân nhân đẹp trai kia.

      "Ừ" Lam Kỳ gật đầu, muốn hiểu lầm, nếu Mễ Đóa chạy tới hỏi Dung Bạch Minh, cần sống nữa, xấu hổ chết được.

      "Aiz, mấy tham gia quân ngũ đều như vậy sao, đều như vậy cũng biết tiễn người ta, cũng chịu trách nhiệm.” phải Dung Bạch Minh, Mễ Đóa có phần vì Lam Kỳ sốt ruột, lần đầu tiên của phụ nữ cũng biết thương tiếc, đều người tham gian quân ngũ đều thô lỗ, quả nhiên là như vậy, đáng tiếc người kia là trai đẹp, bộ dáng lại dịu dàng lịch .

      Thấy bộ dáng Mễ Đóa tức sôi máu, Khương Hạo có chút nghi ngờ.

      "Thằng nhóc đó có đưa chị dâu về?” thể nào, con hồ ly Thiệu Tử Vũ làm sao có thể buông tha cơ hội biểu tốt như vậy, vậy là tối qua quá mệt nên ngủ rồi? Cũng có khả năng, tên kia thể lực kinh người, chút vận động ấy đáng gì.

      " nhảm gì đó.” Lam Kỳ càng nghe đầu càng lớn, đây là cái gì cùng cái gì....Càng càng quá đáng....Càng càng chột dạ, tốt nhất vẫn là nhanh rời khỏi.

      "Mễ Đóa tìm chỗ để tớ thay quần áo."

      "A...."

      Mễ Đóa tức giận tan, nhưng mà nhìn bộ dáng của Lam Kỳ cũng có cái gì tốt để , vẫn là trước giúp thay quần áo sau đó lại tiếp, người đàn ông kia nếu được liền đổi người.

      Mễ Đóa cùng Lam Kỳ quay đầu liền , vài bước, đột nhiên Mễ Đóa quay đầu chạy tới bên cạnh xe, hung dữ mở miệng.

      "Lời vừa rồi tốt nhất là nên quên ."

      Còn muốn trêu chọc , nghĩ hay lắm.

      Khương Hạo híp mắt.

      "Vừa rồi cái gì?”

      . . . Mễ Đóa đột nhiên cà lăm, sáng sớm liền gặp hạn, khuôn mặt xnh đẹp buồn bực hồi, xoay người rời , hôm nay nhiện biết được việc, bản tính đàn ông là lưu manh, chẳng phân biệt nghề nghiệp.

      Nhìn bóng dáng xinh phía trước, trong mắt Khương Hạo tràn đầy tính toán, thích tính cách của này, hành động sảng khoái, biết từ đây đến hai mươi ba tuổi của còn bao lâu, nhiệm vụ gian khổ kia để cho hoàn thành rất tốt.
      Last edited by a moderator: 22/4/15
      MizukiB.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :