1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ - Bảo Bảo Tuyền Nhi (c83)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 82: Đưa tiễn

      Vừa rồi lúc Lý Haọ gọi điện thoại, cũng cảnh cáo , như thế nào mà vẫn cứ vờ biết như vậy, tại Lý Hạo phải là người đàn ông quen biết lúc trước.

      "Chị” Lam Kỳ cái gì cũng nghe thấy, chỉ đau lòng, chị già mới mấy ngày gặp liền biến thành như vậy, sắc mặt tái nhợt, tránh là lỗ hổng rất sâu, phải vết thương cũ lần trước mà là vết thương mới.

      "Chị, chúng ta về nhà, rời xa cái tên đàn ông biến thái này.” dùng sức cởi dây trói cho Lam Vũ, nhưng mà dây trói thắt nút chết, như thế nào cũng cởi ra được.

      " mau, Kỳ Kỳ cần lo chị.” Lam Vũ mở miệng, tay Lý Hạo có súng, trước đó nhìn thấy, nhất định là buông tha cho , dù Lam Kỳ có muốn giúp cởi bỏ dây trói cũng vô dụng.

      "Muốn chạy? quá muộn rồi.” Lý Ho giọng mở miệng, dễ dàng mới lừa gạt tới đây, như thế nào có thể để cho cứ như vậy mà .

      nhìn Lam Kỳ ngồi xhồm hổm mặt đất vội vàng cởi bỏ dây trói, đột nhiên bước lên vài bước, kéo ôm vào trong ngực.

      "Lý Hạo, làm gì?” Hai giọng đồng thời vang lên, sợ hãi, giật mình.

      Lam Kỳ dùng sức giãy giụa, tên đàn ông này ôm , cảm giác cùng mùi người ta làm cho cảm thấy ghê tởm, hơn nữa làm sao có thê ôm trước mặt chị già, là muốn nhục nhã chị già, trả thù chị ấy, đồ đê tiện, mệt cho trước đó cha mẹ già còn đợi , sớm biết như thế khiến cho cả đời ngốc trong tù ra được.

      "Lý Hạo, buông em tôi ra.” Lam Vũ muốn tiến lên tát Lý Hạo cái, nhưng mà tay chân đều bị trói căn bản có cách nào, chỉ có thể rống lên.

      "Là tôi có lỗi với , có chuyện gì đều nhắm vào tôi, thả em ấy ra.” Là làm cho đau khổ, muốn như thế nào đều sao, nhưng mà liên quan đến Kỳ Kỳ.

      "Câm miệng." Lý Hạo rống, nhưng mà tay ôm Lam Kỳ vẫn có thả ra.

      "Kỳ Kỳ, đừng sợ, làm em bị thương, em như vậy làm sao có thể tổn thương em.” Lý Hạo dịu dàng mở miệng, nhắm mắt lại ngửi mùi hương tóc , vẻ mặt hưởng thụ, lâu trước kia muốn ôm như vậy, tại rốt cuộc có thể như mong muốn rồi.

      Lời này giống như quả bomb, làm cho hai trong phòng đồng thời ngẩn ngơ.

      "Lý Hạo, cái tên điên này, chuyện của chúng ta cần liên lụy đầu em ấy, nếu tôi nhất định bỏ qua cho .” mặt Lam Vũ mang theo tia kinh hãi, vừa rồi Lý Hạo cái gì? biết chuyện cùng Thiệu Tử Mục ở cùng chỗ kích thích , nhưng mà phải ý muốn của , trong lòng hi vọng người cả đời cùng với , tại muốn trả thù có phải hay ?

      "Tôi điên, từ đầu đến cuối người mà tôi là Kỳ Kỳ, nhưng vì vấn đề thân phận vẫn dám thổ lộ với em ấy, tại tốt rồi, rốt cuộc tôi có thể quang minh chính đại cùng với em ấy rồi.” Lý Hạo trầm thấp lên tiếng, bắt Lam Vũ vì muốn ràng trước mặt Lam Kỳ, như vậy liền cần phải kiềm chế tình cảm của chính mình, cũng cần vất vả như thế.

      Lam Vũ dại ra......

      "Chị, chị đừng nghe lời ta, Lý Hạo, mau thả tôi ra.” Lam Kỳ ra sức vùng vẫy, vì sao Lý Hạo lại những lời này trước mặt chị già, ? Cái rắm.

      "Kỳ Kỳ, biết em tin , nhưng em, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy em liền thích rồi.....Em có biết nhìn em ở cùng chỗ với người đàn ông khác đau khổ bao nhiêu hay ? hận thể giết , tồi, người cùng em đến cuối cùng là .”

      Lý Hạo nhắm mắt lại thỏa mãn mỉm cười, biết xong rồi, còn cơ hội trở mình, nhưng mà tồi, còn có cùng với .

      "Lý Hạo, tên khốn. . ."

      Lam Vũ mắng to, đôi mắt đỏ lên, coi như xảy ra nhiều chuyện như vậy, vẫn còn tình cảm với người đàn ông này, nhưng mà hôm nay dùng mặt vô sỉ nhất làm cho hiểu tình cảm trước kia của mình có bao nhiêu buồn cười, người là Lam Kỳ, là em của , là quá buồn cười.

      "Buông tôi ra, lời làm cho tôi ghê tởm, con mẹ nó phải là đàn ông.” Lam Kỳ dùng sức giẫm cho Lý Hạo cước, thừa dịp đau dùng lực tránh thoát chạy đến bên cạnh Lam Vũ.

      “Chị, chúng ta , cả đời cũng cần gặp lại tên đàn ông này.” Lời Lý hạo vừa rồi, từ đầu tin, ? nhảm, loại đàn ông này sớm nhìn con người chân chính cũng tốt, bên ngoài còn rất nhiều đàn ông, về sau lại tìm người tốt hơn cho chị già.

      “Muốn . Kỳ Kỳ, quá muộn.” Lý Hạo sâu xa mở miệng.

      “Em xem cái này, có thích hay ? Về sau nơi này chính là nhà của chúng ta vĩnh viễn.” Lý Hạo cười ha ha, đá đá cước vào góc tường.

      Thùng thùng, thùng mỡ lợn ngã lăn, trong gian yên lặng buổi tối vang lên tiếng động thât lớn, nắp thùng bị mở ra, chất lỏng màu nhạt ngừng chảy ra, mùi xăng nồng đậm tản ra trong khí.

      Sắc mặt Lam Kỳ trắng bệch, đây là muốn làm gì?

      nhìn về phía góc kia, nơi đó để ngay ngắn mấy chục thùng dầu lớn chỉnh tề.

      muốn giết bọn họ!

      “Phi, nắm mơ… dù chết chúng tôi cũng cùng người cặn bã như .” Lam Vũ phun nước miếng mặt đất, nước mắt đảo quanh tròng mắt, mới vừa rồi bị tên đàn ông khốn này đánh, trói, cũng có hận, là bị mù mắt mới tìm người đàn ông như vậy.

      “Câm miệng.” Lý Hạo rống, cách làm của Lam Vũ triệt để chọc giận , ghét nhất là bị người ta kinh thường, nhục mạ, là người đàn ông ưu tú, ai có tư cách đối với như vậy, ai có.

      phải sao? vẫn là người đàn ông dù cố gắng như thế nào cũng thể che dấu được tự ti trong lòng, mang vào mặt nạ quân tử làm hết chuyện xấu, phải cặn bã là cái gì?”

      muốn chết có phải hay ?”

      Lý Hạo móc súng chỉa vào Lam Vũ, người phụ nữ này cón dám cười nhạo .

      cần.” Lam Kỳ vội vàng ngăn trước mặt Lam Vũ, hối hận, nên tới đây mình, chẳng những thể giúp được chuyện gì, ngay cả bản thân cũng có thể thể sống sót ra ngoài.

      “Đừng khóc, Kỳ Kỳ, tổn thương em.” Lý Hạo dịu dàng an ủi.

      “Cách xa tôi chút.” Lam Kỳ mở miệng, lại gần chỉ làm nổi da gà.

      “Đến lúc này mà em còn suy nghĩ đến người đàn ông khác có phải hay ?” Cảm xúc của Lý Hạo lại bắt đầu dao động kịch liệt.

      “Phải, tôi nghĩ đến người đàn ông tôi nhất.” có tật xấu, nghĩ đến ai liên quan gì đến .

      co em như mong muốn, cũng để như mong muốn.” Đời này chiếm được cũng để ai chiếm được.

      đột nhiên bước lên trước mấy bước, thô lỗ kéo tay Lam Kỳ, ném chiếc nhẫn bạch kim tay .

      Ánh mắt của rơi vào cổ , sợi dây chuyền ngọc trai kia nhất định cũng là do người đàn ông kia tặng, thân thể thể có bất kỳ đồ vật nào của người đàn ông khác, có cũng là đồ của .

      Giựt xuống ném .

      . Bệnh thần kinh.” Lam Kỳ sốt ruột nhìn chiếc nhẫn cùng dây chuyền bị ném mặt đất dơ dáy bẩn thỉu, đây đều là đồ Thiệu ngốc đưa cho , là thứ thích nhất.

      Lý Hạo hề quan tâm ánh mắt oán hận của Lam Kỳ, lấy ra cái hộp từ trong túi ao, mở ra, mạnh mẽ đeo chiếc nhẫn vào tay .

      “Gả cho .” xong cúi đầu khẽ hôn lên mặt Lam Kỳ.

      “Buông tôi ra.”

      “Buông em ấy ra, đồ khốn khiếp.”

      mặt Lam Kỳ mang theo nước mắt khuất phục…

      Hơi sức của Lý Hạo rất lớn, bất kể ra sao cũng tránh thoát, cảm giác mặt rơi đầy nụ hôn của , nụ hôn kia cũng đường xuống phía dưới.

      Lam Vũ căn bản là đứng nổi, chỉ có thể mắng.

      Lý hạo say sưa hôn, dục vọng trong thân thể nóng lên thể kiềm chế mà xông ra.Trong gian tối tăm, tiếng mắng, tiếng khóc, tiếng thở dốc đan vào.

      Đột nhiên thân thể Lý Hạo dừng lại chút, vội vàng buông người trong tay ra, về phía cửa sổ rách nát bên cạnh.

      Lam Kỳ vô lực ngã xuống đất,tên khốn nạn Lý hạo này dám xâm phạm .

      “Kỳ Kỳ, sao chứ?” Lam Vũ khóc, đều tự trách mình mù mắt mới tìm người đàn ông như vậy.

      có việc gì.” Lam Kỳ lắc đầu, vội vàng dùng tay lau mặt, hai mắt nhìn quanh bốn phía, tại các cần nghĩ cách trốn ra ngoài.

      Trong bóng đêm chiếc Rolls-Royce màu đen lẳng lặng đậu ở lối vào khu công nghiệp bỏ hoang.

      Xe dừng lại, Sùng Tùng lập tức xuống xe mở cửa xe.

      Công Tôn Vân thân áo khoác đen xuống xe, ánh mắt màu xanh lam nhìn lướt qua bốn phía, sau cùng dừng lại tại phương hướng.

      “Đại ca, hay là để em .” Sùng Tùng cảm thấy loại chuyện này để xử lý là được, cần thiết phải để đại ca tự mình ra tay.

      Khóe miệng Công Tôn Vân giương lên, “Tôi qua với ta, vận mệnh cảu ta có thể nghịch chuyển cũng có thể hủy diệt, tại đến thời điểm thu hồi lại.” Trong mắt nổi lên tia sáng rét lạnh như băng, mặt kệ Lý Hạo có phản bội hay , làm cho bản thân mình đến trình độ này cũng còn lý do nào giữ lại rồi.

      “Dạ.” Sùng Tùng cúi đầu, cho tới bây giờ đối với mệnh lệnh cảu đại ca chỉ có phục tùng, theo sau Công Tôn Vân từ từ tới chỗ ánh sáng lầu kia.

      lầu Lý Hạo nhìn hai người tới tiếng động cười, “Công Tôn Vân.” biết ta tới.

      Công Tôn Vân từng qua có lẽ ngày nào đó đưa tiễn , nhưng hôm nay biết người nào đưa tiễn người nào.

      Nhìn hồi, xoay người vào trong phòng.

      làm gì?” Lam Kỳ hoảng sợ nhìn , bịch miệng chị già lại, còn dùng dây trói hai tay lại sau lưng.

      “Kỳ Kỳ, xin lỗi.” Lý Hạo hôn lên trán , bịch miệng lại, muốn chết cùng , nhưng mà phải ở đây, nơi này có quá nhiều người làm phiền bọn họ, thích, “Chị, hu hu” Lam Kỳ nhìn Lam Vũ ngồi dưới đất, người bị Lý Hạo từng bước kéo đến bên kia cầu thang.

      Lam Vũ muốn động cũng vô lực, chỉ có thể ngừng giãy giụa.

      Lý Hạo tay lôi kéo Lam Kỳ, tay khác cầm theo thùng xăng , đường đường vẩy.

      Nơi cầu thang tiến bước chân trầm thấp vang lên, Công Tôn Vân cùng Sùng Tùng lên lầu hai.

      “Làm sao vậy?”

      Đột nhiên đại ca dừng chân, Sùng Tùng khó hiểu.

      .” Công Tôn Vân thay đổi phương hướng.

      Sùng Tùng cảnh giác nhìn bốn phía, bọn họ là người có trực giác trời sinh với nguy hiểm, nhất là đại ca, luôn luôn có thể ngửi được hơi thở nguy hiểm.

      có để con kiến như Lý Hạo trong mắt, nhưng mà đại ca rời khỏi cũng chỉ có thể rời khỏi.

      Dưới lầu, Lam Kỳ dùng sức vùng vẫy, sợ hãi nhìn cái bật lửa trong tay Lý Hạo.

      Xăng vẫn theo đường dẫn đến lầu hai, mà lầu hai chỉ có mình chị già ở trong đó, liều mạng lắc đầu.

      Lý Hạo nhìn phía xa hiểm cười, rắc rắc. Trong đêm tối ngọn lửa sáng ngời thoát ra, sau đó tự nhiên rơi xuống đất, ngọn lửa màu lam nhạt bùng lên, nhanh chóng lan tràn thiêu đốt…

      “Ầm” tiếng nổ mạnh cang lên chiếu sáng màn đêm, nơi xa xa tòa lầu vỡ ta, sụp xuống.

      “Chị.” Lam Kỳ chỉ thấy trước mắt bỗng nhiên tối sầm, hôn mê bất tỉnh…
      Last edited by a moderator: 5/6/15
      Mizuki thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 83: Về nhà

      Thời điểm Thiệu Tử Vũ cùng Khương Hạo đến chỉ thấy ngọn lửa lớn hừng hực thiêu đốt, trong khí tràn ngập mùi khét lẹt.

      Tay Thiệu Tử Vũ từ từ nắm thành quyền, tính hiệu truy tìm bị mất, vị trí cuối cùng là ở đây, nhưng nơi này chỉ có vùng biển lửa như thế.

      Khương Hạo khom người thô lỗ giẫm vài cước, kéo cái mũ đầu quăng xuống đất, bọn họ đường chạy tới đây, nhanh kêu xe đuổi theo, ngờ vẫn chậm bước.

      Nhìn thấy bộ dáng nặng nề yên lặng của chiến hữu, hận thể tát mình bạt tai, nếu phải lơ là, tại cũng phải là cái dạng này.

      "Tử Vũ, xin lỗi."

      cảm thấy tại dù cái gì cũng vô dụng, hi vọng tên nhóc này có thể chịu đựng.

      "Tránh ra." Thiệu Tử Vũ đẩy Khương Hạo cái, đột nhiên về phía đám cháy.

      "Cậu làm cái gì?"

      Khương Hạo vội vàng ngăn ở trước mặt , là điên rồi sao, phía trước lửa lớn như vậy, lúc này thẳng vào nhất định mất mạng, hơn nữa nổ mạnh như vậy người có khả năng còn sống.

      "Cút" Ánh mắt Thiệu Tử Vũ mang theo mày đỏ máu, tin bé con lại chết như vậy, muốn cùng qua cả đời, mà lúc này đến cả đời còn xa lắm, chết, nhất định cứu ra

      "Tử Vũ, cậu bình tĩnh chút.” Khương Hạo khuyên can, còn chưa xong bị Thiệu Tử Vũ đánh cho quyền té ngã xuống đất.

      "Thủ trưởng có lẽ phu nhân có chết." Tiểu Lý võ trang đầy đủ cùng mấy binh lính khác chắn trước mặt, cậu cực kỳ áy náy vì bản thân lơ là nên mới biến thành cục diện như vậy, nhưng mà nhiệm vụ của cậu là bả vệ thủ trưởng toàn, còn xử phạt về chịu sau.

      Thiệu Tử Vũ yên lặng nhìn đống phế tích hừng hực thiêu đốt, ngoại trừ thanh vỡ vụn bên ngoài, toàn bộ yên lặng đến đáng sợ.

      tin cứ như vậy mà chết , trước đó lâu vẫn giống như thường ngày tạm biệt với .

      "Tìm" lớn tiếng rống, trong mắt có hơi ẩm gì đó bị mạnh mẽ đè ép trở về.

      "Dạ” Tiểu Lý vội vàng mang theo người tìm kiếm gần phụ cận đám cháy, chỉ cần thủ trưởng vẫn còn ôm tia hi vọng liền tốt rồi, ít nhất kích thích.

      Khương Hạo yên lặng bò dậy như cũ đứng bên cạnh Thiệu Tử Vũ nhìn .

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua Thiệu Tử Vũ vẫn đứng nhúc nhích.

      "Thủ trưởng có phát ." Đột nhiên Tiểu Lý cầm chiếc điện thoại di động màu trắng chạy tới.

      Thiệu Tử Vũ đợi cậu mở miệng liền đoạt lấy di động, đây là điện thoại của bé con, “Tìm thấy ở đâu?” biết, vẫn còn có hy vọng.

      "Bên kia." Tiểu Lý chỉ cái phương hướng, Thiệu Tử Vũ ngồm xổm xuống chỗ Tiểu Lý phát di động cẩn thận quan sát, cỏ dại mọc dài mặt đất, rất nhiều chỗ bị thiêu cháy kéo dài thành đường ràng, vẫn kéo dài đến vị trí đám cháy.

      nhặt lên bật lửa bị cháy sạch trong mắt có tia sáng, rất dễ nhận thấy trận lửa kia là từ nơi này dẫn đốt, nếu di động của bé con rơi xuống ở đây, như vậy chứng minh thời điểm nổ mạnh bé con có ở lầu. vén đám cỏdại tinh tế nhìn xung quanh, phương hướng ràng có người qua.

      Ánh mắt lạnh lẽo, nhanh như báo săn chạy đuổi theo phương hướng kia.

      Mọi người còn lại cũng vội vàng đuổi theo.

      "Ưm” Lam Kỳ trừng mắt nhìn Lý Hạo lôi kéo về phía trước, ánh mắt phẫn hận thể xé nát .

      Thỉnh thoảng lại quay đầu nhìnvề phía sau, ánh lửa nơi xa nhìn thấy, nhưng trong đầu vẫn dừng lại ở giây vừa rồi.

      " mau." Lý Hạo lôi kéo Lam Kỳ ra đến đường vắng người, mặt mang theo nụ cười điên cuồng, ha ha.... Công Tôn Vân có năng lực thế nào, sau cùng phải cũng chết tay , đời này hễ ai có lỗi với đều phải chết. "Kỳ Kỳ, đừng khóc, về sau còn có người đến làm phiền chúng ta rồi.”

      Lý Hạo dịu dàng lau nước mắt giúp Lam Kỳ, quay đầu , mặt tràn ngập chán ghét.

      Vẻ mặt Lý Hạo bắt đầu thâm trầm.

      " nên dùng ánh mắt như thế nhìn , rất thích."

      "Ưm” Lam Kỳ dùng sức vùng vẫy, vẻ mặt oán hận chút nào giảm.

      Lý Hạo đột nhiên bỏ miếng vải che miệng ra, hai tay bắt lấy đầu vai , rống.

      " được nhìn như vậy có nghe hay , làm như vậy đều vì em, vì để hai người chúng ta có thể ở cùng chỗ, cho nên em thể đối với như vậy.”

      “Phi. Cái tên điên này làm cho tôi ghê tởm, tôi? cho ta biết, tôi nhìn thấy ta là dạ dày liền khó chịu, là người đê tiện nhất đời này tôi gặp qua, xấu xa nhất, cho dù chết tôi cũng muốn cùng .” Lam Kỳ nghiến răng nghiến lợi mở miệng, nghĩ đến chị già trong nhà liền đau đớn, bây giờ đối với tên Lý Hạo này, còn biết sợ hãi, chỉ cảm thấy oán hận phát ra từ trong tim.

      “Em lặp lại lần nữa.” Vẻ mặt Lý Hạo kích động, đê tiện, xấu xa, có năng lực, đáng thương.

      Lam Kỳ chỉ trừng mắt nhìn cười lạnh.

      cần người khác thương hại, là đàn ông ưu tú nhất thế giời này.” Lý Hạo rống.

      “Ha ha.” Lam Kỳ cười, ánh mắt mang theo tia châm chọc lạnh lẽo.

      Châm chọc này giống như con dao đâm vào trong tim Lý Hạo, ánh mắt trở nên cuồng loạn.

      dùng súng chỉa vào huyệt thái dương của Lam Kỳ.

      “Trong lòng em vẫn người đàn ông kia có phải hay ? vì em làm nhiều chuyện như vậy em vẫn có phải hay ?”

      “Đúng vậy.” Lam Kỳ kiên định trả lời.

      Sức lực tay Lý Hạo lại tăng thêm, nét mặt trở nên khủng bố.

      “Rốt cuộc có chỗ nào kem hơn so với Thiệu Tử Vũ? Tới cùng là chỗ nào kém hơn so với ?” phải ta chỉ dựa vào gia thế hùng hậu mới được thuận bườm xuôi gió, mà so với chỉ thiếu phần gia thế được người ta hâm mộ, vẫn cho là Kỳ Kỳ giống như vậy, nghĩ tới cũng là người phụ nữ ham hư vinh.

      ấy chỗ nào cũng hơn , so với ấy ngón tay cũng bằng.”

      Trong mắt Lý Hạo lên tia tuyệt vọng, loại muốn hủy diệt tất cả, mà làm nhiều như vậy, kết quả là vẫn thích .

      “Câm mồm, còn nữa giết em.”

      “Tùy tiện, dù sao cũng phát điên rồi.” Lam Kỳ nhìn , cùng với việc rơi vào tay bị nhục nhã, thà rằng giết .

      “Được, vậy cho em tìm chị em.” xong ngón tay Lý Hạo bắt đầu bóp cò.

      “Lý Hạo.” Tiếng kêu to ngăn trở động tác của .

      Lam Kỳ nhìn theo phương hướng tiếng , chỉ thấy Thiệu Tử Vũ từ đường vọt tới chỗ họ, hô hấp của dồn dập, người tất cả đều là mồ hôi, đôi mắt dịu dàng tràn ngập thương nhìn .

      Trong lòng Lam Kỳ đau xót, nước mắt chảy ra.

      “Thiệu Tử Vũ.” Nhìn thấy , Lý Hạo khẩn trương giam cầm Lam Kỳ chặt chẽ bên người.

      “Lý Hạo thả ấy ra.” Thiệu Tử Vũ nhìn chằm chằm động tác của Lý Hạo, vẻ mặt khẩn trương.

      “Dựa vào cái gì phải thả?” Trong mắt Lý Hạo tràn ngập hận ý mãnh liệt, nếu phải Thiệu Tử Mục, làm sao có thể rơi vào hoàn cảnh này, như bây giờ đều do em nhà họ Thiệu làm hại.

      “Vậy muốn như thế nào mới có thể thả ấy?”

      “Như thế nào?” Lý Hạo cười, ra ta cũng có lúc ăn kép nép cầu xin .

      mạng đổi mạng.” mất tất cả, nhưng nếu có thể báo thù cũng có gì là đáng giá.

      Nghe thấy lời Lý hạo mà trong lòng Lam Kỳ căng thẳng, giờ chuyện gì Lý Hạo cũng có thể làm được.

      “Được.” chút do dự, Thiệu Tử Vũ sảng khoái đồng ý.

      “Ông xã, nhanh .” Lam Kỳ khóc kêu la, cần mà mạo hiểm, càng muốn mà bỏ mạng sống của mình.

      “Câm miệng.” Nhìn thấy ánh mắt quên mình cảu hai người, Lý Hạo tức giận, chết cũng cho hai người họ cùng nhau.

      “Bé con, đừng động, tất cả có .” Nhìn thấy vùng vẫy, Thiệu Tử Vũ an ủi, bộ dáng tại của càng chọc Lý Hạo tức giận thêm.

      Nghe lời tràn đầy cưng chiều của Thiệu Tử Vũ, lam Kỳ ngừng giẫy giụa, chỉ là ngừng rơi nước mắt.

      muốn tôi làm như thế nào?” Thiệu Tử Vũ bình tĩnh mợ miệng.

      Lý Hạo vốn mà nghĩ muốn phát bắn chết Thiệu Tử Vũ, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng của hai người, thay đổi chủ ý, muốn trước tiên nhục nhã tốt.

      “Tôi muốn quỳ xuống.” phải là Kỳ Kỳ ngay cả đầu ngón tay của ta, hắng cũng bằng sao, như vậy liền để nhìn xem bộ dáng quỳ gối của ta trước mặt .

      Thiệu Tử Vũ nhìn Lam Kỳ, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nước mắt, khóe miệng giơ lên, thân thể từ từ ngồi xổm xuống.

      “Đừng. cần.” Lam Kỳ liều mạng kêu lên, cần vứt bỏ tự tôn làm chuyện sỉ nhục như vậy.

      Nhưng kêu gào của chút nào ngăn cản được động tác của .

      “Ha ha.” Nhìn thấy gối của Thiệu Tử Vũ chạm đất, Lý Hạo điên cuồng cười, cho dù có gia thế tốt thế nào? Ưu tú thế nào? phải cũng như nhau, cũng phải cúi đầu xưng thần với , Lý Hạo mới là người ưu tú nhất, có năng lực nhất.

      “Đùng.” tiếng súng vang lên, tiếng cười của Lý Hạo ngưng bặt, nụ cười mặt đông lại, sau đó ngã xuống đất.

      Họng súng đầu vai lệch ra, thân thể Lam Kỳ mềm nhũn ngã xuống, sau giây liền rơi vào vòng tay mạnh mẽ.

      “Ông xã.” Nghe được mùi hương quen thuộc vây quanh, Lam Kỳ vẫn còn cảm thấy run sợ toàn bộ mọi chuyện xảy ra vừa rồi giống như là cơn ác mộng.

      Thiệu Tử Vũ cái gì cũng cúi đầu hung hăng hôn lên môi , nụ hôn mang theo bá đạo cùng trừng phạt, chút dịu dàng.

      này biết vừa rồi, làm cho tim qua lại nhiều lần giữa địa ngục và trần gian, bây giờ trái tim vẫn còn gắt gao treo cao.

      Hôn đến khi người trong ngực thiếu dưỡng khí, Thiệu Tử Vũ mới thả ra, nhìn đến đôi môi sưng đỏ, sắc mặt vẫn như cũ khó coi.

      Lam Kỳ động động miệng, muốn mở miệng, cái gì cũng ra được, chẳng qua là cảm thấy trong lòng đau khổ.

      khóc, về nhà.”

      xong Thiệu Tử Vũ cởi dây trói tay , ôm lấy bước nhanh về phía trước, trở về trừng phạt tốt.

      Tiểu Lý vội vàng chạy lại từ hướng ngược lại, đổ mồ hôi. Thủ trưởng cũng quá vui mừng, đường ngược lại, cái huớng kia… chẳng lẽ muốn như vậy ôm trở về?

      Khương Hạo đứng bên cạnh thi thể của Lý Hạo, dùng chân đá đá, bất ngờ tục.

      “Mẹ nó, làm hại hôm nay ông đây ăn mấy quả đấm, giết ngươi quả giải nổi hận, tồi, tại đủ rồi.” sờ sờ đôi gò má bấm tím, thiệt tình khó chịu.

      Troing đêm nay vửa bị đánh vừa giết người, về sau buổi tối đánh chết cũng chịu nhận điện thoại của tên nhóc kia.

      “Thu dọn nơi này sạch .” mở miệng ra lệnh cho mấy người bên cạnh, tranh cho người đường nhìn thấy kỳ lạ.

      “Dạ.”

      Khương Hạo theo sau lưng người nào đó từ từ bước , người còn lại ở lại xử lý trường.

      Cách đó xa Sùng Tùng giãn chân mày, Lý Hạo chết, tuy người phải do bọn họ giết nhưng kết quả đều giống nhau, chỉ là có việc , vừa rồi đại ca ràng giơ súng lên như thế nào lại buông xuống, tình hình vừa rồi cho dù là bọn họ giết Lý Hạo cũng có thể toành thân mà rút lui, chỉ là kia có khả năng chết cùng.

      .” Công Tôn Vân liếc mắt nhìn đam người nơi xa cái rồi xoay người rời khỏi.
      Last edited by a moderator: 5/6/15

    3. Kami_ngok

      Kami_ngok New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      1
      hay quá tiếp nàng
      :012:

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Z la c Lam Vu die rui oh bn ?

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      truyện này 3s ko??? sạch ko bạn??

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :