1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ - Bảo Bảo Tuyền Nhi (c83)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kami_ngok

      Kami_ngok New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      1
      hóng chương ms.... sắp full chưa z?

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 74: Bữa tiệc nhà họ Thiệu (1)

      Ban đêm biệt thự nhà họ Thiệu đèn đuốc sáng trưng, cửa mở ra Lam Kỳ xuống xe, cho dù trong lòng có chuẩn bị nhưng mà nhìn thấy cảnh sắc trước mắt trong lòng vẫn kinh ngạc chút, biết gia cảnh nhà Thiệu ngốc rất tốt, chỉ là ngờ bây giờ nhà họ Thiệu lại trở nên tốt như vậy.

      xoay người mỉm cười nhìn người đàn ông đứng sau lưng , quá nhiều chuyện đều thay đổi, nhưng mà cưng chiều của Thiệu ngốc đối với đều có thay đổi, cực kỳ may mắn. (Chị Lam buôn bán lời to rồi, cũng mau mau tìm mối buôn bán có lời giới thiệu cho Kẹo vs nè, người tar sắp chết đói)

      "Sao lại nhìn cười ngây ngô như vậy?” Ánh mắt Thiệu Tử Vũ dịu dàng, có chút hối hận hôm naylại để cho ăn mặc xinh đẹp như vậy, sườn xám vừa vặn, tuy điểm cũng lộ, nhưng mà dáng người bé con quá bốc lửa, sườn xám cũng bị ăn mặc làm thay đổi mùi vị.

      "Ai cười chứ.” Lam Kỳ thay đổi nét mặt, nghĩ đến lập tức liền muốn gặp ba mẹ trong lòng là có chút hồi hộp, sớm biết có ngày hôm nay trước đây nghịch ngợm như vậy.

      "Vậy đổi lại , hôm nay đến gặp ba mẹ em.” Thiệu Tử Vũ cười, bé con chút tin tưởng nào đối với , ngày đó đều đến cửa nhà vẫn ngăn lại.

      " cần, đến đây rồi còn sợ cái gì.” Ngày đó là đề nghị hoãn chút thời gian gặp cha mẹ già, sợ đến lúc đó cha mẹ già đồng ý ba mẹ lại đồng ý, trước đây chuyện bị mẹ Thiệu đuổi ra ngoài ký ức còn mới mẻ, tại nếu lấy thân phận con dâu đứng trước mặt bà, biết bà ấy có thể chịu chấp nhận hay .

      "Được rồi, vậy chúng ta vào."

      Hôm nay nhà họ Thiệu người tới tương đối nhiều, nhân vật có uy tín có danh dự tại thành phố A hầu như đều đến đông đủ, ít người mang theo phụ nữ xinh đẹp cùng đến, người nào cũng hiểu dụng ý của phu nhân Thiệu, tuy con trai lớn Thiệu Tử Mục ăn chơi trác táng, thanh danh làm cho người ta lùi bước, nhưng như cũ vẫn có ít phụ nữ đổ xô vào ta.

      Liễu Phương chu đáo tiếp đãi khách khứa, nụ cười mặt khi nhìn thấy Thiệu Tử Vũ tay trong tay cùng Lam Kỳ tới liền cứng lại, sắc mặt cũng có chút khó coi.

      Con trai của mình thế nhưng mang theo cái con nhóc kia tới đây, lời của bà nghe thấy?

      "Mẹ, người xem, con chết tiệt Lam Kỳ cũng đến đây.” Cách đó xa Nhiễm Khả cắn môi đỏ mọng oán hận, Thiệu Tử vũ vậy mà ngang nhiên mang ta về nhà, vậy phải chứng minh còn cơ hội? được, nhất định để cho chuyện này cứ như vậy phát triển tiếp tục.

      Hoàng Yến Linh thèm để ý chút nào quan sát chiếc nhẫn kim cương vừa mới mua tay mình, “Gấp cái gì, hồi để cho nó xem màn diễn kia phải càng tốt sao.”

      "Mẹ. Người là …..” Nếu kế hoạch trước đó Nhiễm Khả còn có chút do dự, nhưng tại con đường lui cũng có.

      "Ừ" Hoàng Yến Linh gật đầu, "Rất nhanh con nhóc kia trở thành trò cười trong bữa tiệc, bây giờ tức giận vì nó đáng.” Con của bà vẫn còn tuổi, thiếu kiên nhẫn, người làm mẹ như bà cần phải giúp chút.

      mặt Nhiễm Khả dần dần lộ ra nụ cười, tại đối với nhà họ thiệu có Liễu Phương làm chỗ dựa, nếu xảy ra chuyện gì đối với bà càng có lợi, Thiệu Tử Vũ nghĩ muốn chấp nhận cũng được.

      Trong phòng khách, vẻ mặt Lam Kỳ uể oải, vẻ mặt mẹ Thiệu thể thích , chưa được mấy câu liền mượn cớ rời , là rất thất bại, uổng công tốn nhiều thời gian để ý đến cách ăn mặc như vậy.

      "Như thế nào, nản lòng rồi?” Ở bên cạnh Thiệu Tử Vũ trêu ghẹo.

      "Ừ"

      " có việc gì, chỉ cần thích là được, người nào đối với hình tượng trước đây của em như thế cũng sợ, tại sửa lại, ai dám tin."

      "Thiệu Tử Vũ” Lam Kỳ cắn răng, đây là vui sướng khi người gặp họa mà.

      "Được rồi, chọc em thôi, hơn nữa cũng ai muốn em thay đổi.” Ánh mắt Thiệu Tử Vũ mềm mại, biết đau lòng, nhưng mà gả cho , có số việc cần phải đối mặt.

      Hai người thấp giọng chuyện có chú ý đến Lý Hạo cầm ly rượu từng bước tới gần, ánh mắt gần như tối tăm, thể tin được những gì mình nhìn thấy, tại sao có thể như vậy, mới có thời gian mấy ngày, Kỳ Kỳ lại để cho người đàn ông khác cầm tay thân mật như vậy, bọn họ quen biết lâu như vậy, cũng chưa từng quyến luyến với như vậy. (Ai mua dưa bở , có người bày sạp bán dưa bở đây này, mại dô mại dô, 10kg/ 1đồng, mua 2 trái tặng 2 trái :)) )

      "Kỳ Kỳ" khàn khàn mở miệng.

      " rể” Lam Kỳ có chút kinh ngạc, như thế nào Lý Hạo cũng ở đây? Bây giờ rất sợ nhìn thấy , phải là vì những chuyện lúc trước mà là vì chuyện của chị già.

      Thiệu Tử Vũ nhìn người đàn ông từng bước đến gần, nụ cười mặt biến thành như có như , tư thế nắm tay cũng biến thành thân mật ôm eo .

      Lam Kỳ gọi tiếng ‘ rể’ kia khiến Lý Hạo nhíu mày, “Em vẫn gọi Hạo.” Giọng của biến thành vô lực, đều do mấy ngày nay bận quá, xem , cho nên mới đối với lạnh nhạt như vậy, trong lòng ngừng với chính mình, giải quyết những chuyện này xong mọi việc đều tốt lại.

      "Em....” Lam Kỳ nhìn Lý Hạo, cái loại cảm giác kỳ lạ này lại ta trước mắt, muốn cái gì đó lại ra lời, có phải là vì chuyện của chị già nên mới biến thành như vậy, sau khi chị già mất tích mới trở nên kỳ quái như vậy.

      Như vậy chuyện của chị già có nên cho biết hay ? Nghĩ đến những ngày bận bịu trong nhà, trong lòng dễ chịu, vẫn coi ta là rể, cũng hi vọng chính là rể của , nhưng mà nghĩ tới mọi việc lại phát triển thành như vậy, tên khốn kiếp Thiệu Tử Mục kia chếm tiện nghi của chị già, cùng chị già cũng còn khả năng trở lại bộ dáng trước kia.

      "Bé con, chúng ta bên kia .” Trong lúc Lam Kỳ khó xử, Thiệu Tử Vũ kéo tay , tâm tư Lý Hạo vừa nhìn liền hiểu ngay, chỉ có ngốc nghếch này là phát , nhưng mà để cho nhích lại gần người phụ nữ của .

      Hai người thân mật rời , Lý Hạo muốn ngăn cản cũng ngăn cản được, quả đấm trong tay nắm chặt, nhắm mắt lại hít thở vài lần mới để lửa giận choáng váng đầu óc, được, trường hợp như vậy thể xằng bậy, hủy chính mình, Tới cuối cùng Lam Kỳ nhất định là của , nhất định là vậy, ai cũng thể cướp đoạt.

      Xuyên qua đám người Thiệu
      [​IMG]

      Chương 75: Bữa tiệc nhà họ Thiệu (2)

      Lam Vũ dịu dàng nhìn Lam Kỳ, biết như thế nào nhìn thấy liền có cảm giác rất thân thiết, ra ngốc ở trong xe cũng buồn bực, Tử Mục để rất nhiều đồ ăn vặt trong xe, còn có tạp chí thời trang, nhưng mà vẫn gọi lại.

      "Cái tên khốn Thiệu Tử Mục kia.” Trong lòng Lam Kỳ phiền muộn, biết nhân phẩm của ta đáng tin cậy, làm sao có thể lại ngốc như vậy.

      Nghe Lam Kỳ mắng chửi, nụ cười mặt Lam Vũ tan biến, “ ấy rất tốt, cần như vậy.” Tuy cảm thấy thân thiết, nhưng thích người khác mắng .

      Lam Kỳ chỉ cảm thấy đỉnh đầu có con quạ bay qua, làm ơn, trước kia lời này chính là câu cửa miệng chị thường có được hay , bây giờ bắt đầu bao che khuyết điểm của Thiệu Tử Mục, đổ mồ hôi lạnh....Chỉ mong sau khi chị già khôi phục trí nhớ liền quên đoạn ký ức này, nếu làm sao chị ấy có thể gặp người.

      "Đừng ta, trước tiên em giúp chị ra ngoài."

      Xem ra trước tiên chỉ có thể đưa chị già về nhà mới an toàn, mặc dù đối với người trong nhà giống như trận động đất, nhưng mà so ra tốt hơn là tiếp tục sai lầm.

      Hôm nay Thiệu Tử Mục mang chị già tới, Lý Hạo lại ở đây, dụng ý cực kỳ ràng, nhất định là nghĩ muốn làm chị già xấu hổ, để loại chuyện này xảy ra. (Chị Lam à, làm ơn , xem nhiều phim quá rồi nên bị nhập có phải hay , Mục còn ước gì cột chị Vũ bên người, 24h dứt ra, huống chi là để chị gặp lại người tình cũ)

      Tin tưởng trong nhà có cha mẹ già khuyên bảo, chị già nhận khuôn mặt của Thiệu Tử Mục, tỉnh táo lại.

      "Tôi muốn tìm Thiệu Tử Mục.” Sau khi xuống xe Lam Vũ mở miệng, , rất lo lắng, hồi hộp.

      " được." gì cũng thể cho chị già tiếp xúc với ta, hơn nữa hôm nay còn có Lý Hạo ở đây, trước khi chị gáigià khôi phục muốn để cho hai người chạm mặt, tại chị già trái câu Thiệu Tử Mục, phải câu Thiệu Tử Mục, đoán chừng Lý Hạo phun máu.

      vì chị già cũng bỏ ra ít, nhiều năm tình cảm như vậy, chị già thay lòng đổi dạ liền thay lòng đổi dạ, mặc kệ nguyên nhân gì, người đàn ông kia cũng chấp nhận được.

      "....” Lam Kỳ kỳ lạ nhìn , vì cái gì cho gặp mặt , trước đó Tử Mục cũng thích nhắc đến Lam Kỳ, hai người bọn họ thích nhau nhưng làm sao lại thể ở chung, nước mắt đảo quanh tròng mắt.

      "Trời ạ.” Lam Kỳ đỡ tránl, chỉ số thông minh tại của chị già.....

      " tại Thiệu Tử Mục có chuyện, để em mang chị về trước.” dối, trước kia chị già xem như trẻ con, tại lại đem chị già biến thành trẻ con, trao đổi nhân vật đúng là thích ứng.

      "Như vậy à." Lam Vũ dừng nước mắt, cảm xúc xuống thấp, Tử Mục rất bận, nhưng mà lúc này rất nhớ .

      "Ừ"

      Lam Kỳ dời mắt sang chỗ khác, chị già như vậy làm cho người ta sợ hãi, nhưng mà tại Thiệu ngốc bị bệnh, được, vậy chị già làm sao bây giờ, đúng là vấn đề cực kỳ khó giải quyết.

      Lúc này chiếc xe con chậm rãi lái vào bãi đậu xe, hai mắt sáng lên, có cách rồi.

      "Thủ trưởng phu nhân, hôm nay bác sĩ cũng vô ích.” Kéo cửa kính xuống Tiểu Lý cười ha ha mở miệng, xe cậu vừa mới chạy bao lâu liền nhận được điện thoại của thủ trưởng kêu cậu chạy trở về, cậu liền quay lại, hơn nữa nghe giọng của thủ trưởng giống như là bị bệnh, ngược lại giống như là bốc lửa, nộ khí rất lớn.


      "Cậu lại ở đây đùa với tôi.” Lam Kỳ nhìn cậu, trước kia cảm thấy Tiểu Lý làm việc cực kỳ chắc chắn, nghĩ tới thời điểm mấu chốt lại thế này, về sau kêu Thiệu ngốc dạy dỗ cậu tốt.

      Giống như là nhìn thấu tâm tư của , Tiểu Lý sờ sờ tóc húi cua, “Tôi liên lạc với vị bác sĩ, lập tức liền tới.” Thà đắc tội tiểu nhân cũng thể đắc tội với thủ trưởng phu nhân, điểm này cậu vẫn biết nên sớm tìm cái cớ tốt.

      "Như vậy còn được."

      Lam Kỳ xoay người nhìn Lam Vũ chút, mở cửa xe đẩy Lam Vũ vào trong.

      "Giúp tôi trông chừng chị ấy."

      Tiểu Lý nghi hoặc nhìn hai trước mặt, đều là người đẹp, nếu thủ trưởng phu nhân kêu trông chừng này, khẳng định lại là tự mình đa tình với thủ trưởng.

      "Yên tâm, bảo đảm nhiệm vụ hoàn thành."

      Chuyện của thủ trưởng chính là chuyện của cậu, toàn bộ chướng ngại gây ảnh hưởng đến hạnh phúc của thủ trưởng cậu đều phụ trách dẹp yên.

      "Ừ"

      "Liễu Phương, nhìn xem bà dạy dỗ con trai tốt như thế nào.” Vẻ mặt Hoàng Yến Linh tức giận xuống lầu, giọng cực lớn làm cho phòng khách bữa tiệc nháy mắt yên tĩnh.

      "Làm sao vậy?” Liễu Phương hạ thấp giọng chuyện, mặt duy trì nụ cười ý bảo mọi người tiếp tục vui đùa, trong lòng có chút thoải mái, trong buổi tiệc của người khác hô to gọi , đúng là quá có lễ phép, có chuyện gì mọi người ổn định tâm thần xuống rồi chuyện.

      Hoàng Yến Linh biết tâm tư của Liễu Phương muốn chuyện lớn hóa , nhưng mà bà muốn ồn ào, càng náo nhiệt càng nhiều người biết càng tốt, bà muốn nhìn lần này Thiệu Tử Vũ làm sao thoát thân.

      "Tự bà lên lầu mà xem, tôi ra lời.” Vẻ mặt Hoàng Yến Linh phẫn nộ.

      Trái tim Liễu Phương nhảy cái, xem bộ dáng của phu nhân Nhiễm giống như là việc , hơn nữa còn chỉ đích danh con mình, chẳng lẽ là tên nhóc Thiệu Tử Mục kia lại làm ra cái chuyện hoang đường gì rồi, tên nhóc này trước đó mới để bà bớt lo lắng chút, vừa trở về liền gây rắc rối.

      Bà nhìn Thiệu Phong bên cạnh, nhiều khách khứa như vậy làm sao giải quyết cho xong việc để bị người khác chê cười.

      Mặt Thiệu Phong trầm xuống, ông sớm đồng ý việc cùng nhà họ Nhiễm lui tới, tại quả nhiên xảy ra chuyện, chỉ là ông tin con trai ông lại làm ra chuyện gì để cho phu nhân Nhiễm tức giận như vậy, ông cực kỳ yên tâm Tử Vũ, Tử Mục cũng giống nhau rất yên tâm.

      "Tôi lên.” Ông lên lầu, nghĩ tới Hoàng Yến Linh lập tức chặn đường của ông.

      "Vẫn là để cho phu nhân Thiệu .” Giọng điệu Hoàng Yến Linh dịu xuống, Thiệu Phong là ba chồng tương lai, trường hợp như vậy để cho ông ta thấy về sau sống chung khó tránh khỏi có chút xấu hổ, lại tính tình ông bình tĩnh, nếu cẩn thận hỏi tới, khó tránh khỏi làm cho ông ta nghi ngờ, còn bằng để Liễu Phương , Liễu Phương vốn thích Nhiễm Khả, xảy ra chuyện như thế này, bà ta nhất định bắt Thiệu Tử Vũ phụ trách với Nhiễm Khả.

      Hơn nữa phụ nữ với phụ nữ, trong lúc đó dễ chuyện hơn, bà nhìn thấy được, Liễu Phương cũng thích Lam Kỳ.

      Sau khi bàn bạc chuyện xong, Liễu Phương chỉ cần với người ngoài Thiệu Tử Vũ cùng Nhiễm Khả sớm qua lại, hôm nay Thiệu Tử Vũ dẫn đến là vì hai người cãi nhau, những người còn lại nghe lời giải thích như vậy kỳ lạ chuyện vừa rồi bà tức giận như vậy.

      Hừ, sau khi mọi người tin nguyên nhân việc, đêm nay con nhóc Lam Kỳ chết tiệt kia cũng dễ chịu gì.....

      "Ông tiếp đãi khách, để tôi lên xem.” Liễu Phương biết tính tình Thiệu Phong nóng nảy, nếu con trai làm ra cái chuyện gì khác người, bà lo lắng ông bộc phát ngay tại chỗ làm trò cười cho mọi người.

      "Ừ"

      Hoàng Yến Linh cùng Liễu Phương bước nhanh lên lầu.

      Lầu dưới mọi người đâu còn tâm tư vui đùa, xì xào bàn tán, sôi nổi suy đoán tới cùng xảy ra chuyện gì khiến phu nhân Nhiễm tức giận như vậy, nhưng mà việc xảy ra ở lầu, bọn họ là khách cũng thể tùy tiện lên.

      Lời vừa rồi Lam Kỳ cũng nghe thấy, nhớ tới hành động kỳ quái của Nhiễm Khả trước đó, còn có mẹ ta, trong lòng đột nhiên cảm thấy lo lắng. (Chị Lam ngốc, bây giờ mới biết lo, biết Thiệu có giỡ mình trong sạch được , nế Thiệu có chuyện gì Kẹo cũng ghét chị)

      Nhanh chân bước theo.

      Thấy có người lên lầu, mấy người phụ nữ thường tới nhà họ Thiệu cũng tò mò bắt kịp.

      "Tự bà vào xem .” Hoàng Yến Linh cùng Liễu Phương đứng trước cửa phòng.

      Liễu Phương vừa đưa tay cầm nắm cửa, trong phòng liền truyền ra tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng kêu rên nũng nịu, xấu hổ trận, trong lòng hồi tức giận, tên nhóc Tử Mục này là đáng đánh đòn, còn biết đúng mực.

      "Phu nhân Nhiễm, chuyện này....” Tuy biết người bên trong là con trai mình,
      [​IMG]
      hirari thích bài này.

    3. Kami_ngok

      Kami_ngok New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      1
      đáng đời con Nhiễm Khả....đúng là gậy ông đập lưng ông..tự lm tự chịu:yoyo35:

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 76: Bữa tiệc nhà họ Thiệu (3)

      “Ưm” Tiếng rên trầm thấp vang lên, người đàn ông giường cử động.

      Lý Hạo lắc lắc đầu, đầu óc choáng váng, người còn chút sức lực nào, hơn nữa vừa rồi còn bị công kích, tại trân người đều nóng rát đau đớn.

      "Tên đàn ông chết tiệt này dám khi dễ con tôi.” Hoàng Yến Linh lại nhào đến muốn đánh nhau, lần này lại bị mạnh mẽ đẩy xuống đất.

      "Đủ rồi." Lý Hạo nghiêm mặt rống lên tiếng, chán ghét tranh cãi ầm ĩ, chán ghét lải nhải, lúc này làm cho đầu to ra, muốn đánh người cũng muốn giết người.

      tiếng rống này làm cho căn phòng nhất thời yên tĩnh trở lại, mọi ánh mắt đều tập trung người .

      "Luật sư Lý?” Liễu Phương nhận ra người đàn ông giường, phải là đại luật sư nổi danh nhất thành phố A hay sao? Làm sao lại có thể làm ra loại chuyện này tại nhà bà?

      "Là cậu." Hoàng Yến Linh cũng nhận ra, người đàn ông này giúp cháu ngoại trai bà cải thắng mấy vụ kiện, là người rất giỏi thủ đoạn, nhưng mà thủ đoạn có giỏi thế nào cũng thể khi dễ đến đầu con bà.

      Lý Hạo thờ ơ quét mắt quanh phòng cái, sau đó lại nhìn lại chính mình, giờ phút này toàn thân người chỉ có cái chăn mỏng che lại bộ vị quan trọng, cực kỳ ràng là có người hãm hại , là ai? Vì sao lại muốn hãm hại mình trong bữa tiệc nhà họ Thiệu, tới cùng là muốn làm cái gì, có mục đích gì?

      "Bốp” Nhiễm Khả tát cái vào mặt Lý Hạo, vừa rồi chính là người đàn ông này cùng mình hoan ái, nghĩ tới liền cảm thấy ghê tởm, tại toàn thân dưới của đều là mùi vị của tên đàn ông này.

      Mặt Lý Hạo bị tát cái nặng nề lệch sang bên, đôi mắt càng thêm u, từ trước đến giờ có ai dám đánh , nhất là mặt.

      "Cái tên cầm thú này.” Nhiễm Khả khóc lớn, muốn người đàn ông giường phải là , bây giờ hoàn toàn bị hủy, việc này lập tức được truyền ra, mọi người đều biết, đơn vị của ba, đồng của , bạn bè, tất cả đều biết, còn mặt mũi gặp người. (Hừ, bây giờ mới biết xấu hổ? Lúc tính kế bò lên giường đàn ông sao thấy xấu hổ ? Đáng lắm)

      "Hừ, vừa rồi phải cũng rất sảng khoái.” Lý Hạo cười lạnh, biết người đàn bà này là hợp tác cùng ai hãm hại , mặc kệ là mục đích gì, đều để cho bọn họ đạt được mong muốn.

      " còn dám bậy." Nhiễm Khả lại giơ tay lên, tại cái gì cũng dám nghĩ, chỉ muốn đem người đàn ông trước mặt này bầm thây vạn đoạn.

      "Bốp” cái tát còn có đánh ra, Nhiễm Khả bị cái tát nặng nề đánh ngã giường.

      "Khả Khả" Hoàng Yến Linh chạy tới, giận đến nước mắt tràn ra, con mình những bị chà đạp, còn bị người khác nhục nhã, tàn nhẫn, lần này trở về bà phải đòi lại cái công đạo, “Tên họ Lý kia, chờ ngồi tù .”

      Lý Hạo nhặt quần áo dưới đất lên bắt mặc vào người, luật sư, muốn kiện cưỡng gian? Bà ta lấy cái gì kiện? Vừa rồi con bà ta còn hưởng thụ.

      "Tôi khuyên bà tốt nhất là quên chuyện vừa rồi , truyền ra ngoài đối với mọi người đều có lợi.” cười lạnh mở miệng.

      Lời này khiến Hoàng Yến Linh yên lặng, bà xáx thực dám, nếu sớm gọi điện thoại, lần này tốt rồi, Thiệu Tử Vũ bị thiết kế lại góp thêm con mình vào, nghĩ tới đây muốn khóc lớn.

      Mắt nhìn thấy, Lam Kỳ cố gắng dùng lỗ tai nghe, nghe được mấy chữ Lý Hạo này nghĩ mình nghe nhầm rồi, cho rằng giống như trước đó hiểu lầm Thiệu ngốc, nhưng mà trong phòng ràng truyền ra giọng quen thuộc như thế, mạnh mẽ kéo tay Thiệu Tử Vũ ra nhì vào trong phòng.

      Quần áo Lý Hạo mặt xong, Thiệu Tử Vũ buông tay, để cho Lam Kỳ mở mắt ra.

      " rể” Lam Kỳ nhìn vào trong phòng, có chút choáng váng, làm sao Lý Hạo có thể cùng chỗ với Nhiễm Khả? Đây là cái tình huống gì?

      Nhìn thấy Lam Kỳ tay cài nút áo của Lý Hạo cứng đờ, như thế nào lại ở chỗ này? nghe được bao nhiêu?

      "Kỳ Kỳ, ....Em hãy nghe , phả giống như những gì em nhìn thấy như vậy đâu, nghe giải thích.” Bình tĩnh mặt lúc trước biến mất, sắc mặt của trở nên bối rối.

      Lam Kỳ cảm thấy lúng túng, xông vào phải là hướng về Lý Hạo, mà chỉ là quan tâm, chỉ là kinh ngạc, dù sao Lý Hạo vẫn là người khiên tốn, rất khó làm cho người ta tin lại làm ra loại chuyện như vậy, nhân phẩm Nhiễm Khả thể tin tưởng được, sợ bị mắc mưu của Nhiễm Khả. Hơn nữa nào có lo lắng chỉ trích .

      "Em” Nhất thời cũng biết dưới tình huống tại nên cái gì.

      " ra là , Lam Kỳ, hại tôi.” Nhiễm Khả từ giường bật ngồi dậy, bộ dáng giống như phát điên đánh về phía Lam Kỳ, là ta, đều là tại ta, mới lâm vào tình trạng như thế này, bỏ qua cho ta.

      Thiệu Tử Vũ kéo Lam Kỳ cách xa ra bảo vệ bên người, được rồi, để cho vào xem, cần thiết tiếp tục ở lại chỗ này, người phụ nữ này là tự làm tự chịu, nếu phải ta bỏ thuốc trong rượu cũng xuất chuyện như vậy.

      "Khả Khả, con tỉnh táo lại chút.” Hoàng Yến Linh lôi kéo con lại an ủi, tại thể lại náo loạn, thể lại dọa người, phải mặc quần áo tử tế rồi rời khỏi, làm như chuyện gì cũng có xảy ra.

      Trong phòng mấy người nhìn thấy cái dạng này cũng xấu hổ tiếp tục ở lại, giống như là con phu nhân Nhiễm bị người khác khi dễ, nhóm người ở đây vui vẻ xem náo nhiệt cũng tốt, cả đám liền vội vàng xuống lầu, Liễu Phương cũng khôn phải nên đành ở lại an ủi.

      "Liễu Phương, con tôi bị người đàn ông khác khi dễ trong phòng của con trai bà, nhà họ Thiệu cũng thoát được quan hệ.” Hoàng Yến Linh đem tức giận đỗ người Liễu Phương, bà làm sao biết trong phòng Thiệu Tử Vũ lại có àn ông khác, tội nghiệp Nhiễm Khả.

      Liễu Phương ngượng ngùng chút, bà nhớ tới chuyện lần trước, Nhiễm Khả muốn xem phòng Tử Vũ chút, bà thể nào cự tuyệt nhưng cũng biết tính tình con trai, thích người khác khiếm nhã đồng ý mà tiến vào phòng , cho nên liền mang đến phòng Tử Mục, nhưng mà chuyện này cùng chuyện tại có quan hệ gì?

      "Trước tiên bà hãy để Nhiễm Khả bình tĩnh chút.” Liễu Phương cũng biết tại cái gì cũng vô dụng, phu nhân Nhiễm nghe vào, bà vẫn là xuống lầu trước, hơn nữa dưới lầu chắc là Thiệu Phong cũng lo lắng.

      Vườn hoa nhà họ Thiệu, Lam Kỳ hít sâu hơi, chuyện vừa rồi còn kịp tiêu hóa, thực thể tin chính mắt mình nhìn thấy, gần đây như thế nào có nhiều chuyện như vậy, việc việc làm co người ta đau đầu.

      “Đến điờ vẫn phản ứng kịp.” Thiệu Tử Vũ xoa tóc cười.

      “Ừ.” Lam Kỳ tựa đầu vào cánh tay , chị già xảy ra chuyện, tại Lý Hạo lại gặp chuyện may, đại não rối loạn.

      “Bé con, em cứ như vậy tin tưởng .” Thiệu Tử Vũ nhớ lại chuyện vừa rồi.

      Lam Kỳ đỏ mặt lên, vừa nghe tên của liền nổi lửa, nhưng nhiều hơn là sợ, sợ mất .... biết từ lúc nào, dịu dàng của giống như thuốc mê thấm sâu rót vào đáy lòng , làm cho khôngl cso chút năng lực chống cự, chỉ có thể ỷ lại vào , cũng chỉ muốn dựa vào , sợ hãi phản bội, sợ hãi bị tổn thương.

      phủ nhận chính là thừa nhận.” Thiệu Tử Vũ thưởng thức bộ dáng gương mặt đỏ ửng của .

      phải tin , là tin Nhiễm Khả.” Người phụ nữ Nhiễm Khả này có bao nhiêu vô sỉ biết .

      “Còn ngụy biện? Trở về trừng phạt em.” Thiệu Tử Vũ nhéo nhéo mũi .

      “Đúng rồi, chị già.” trở lại, Lam Kỳ nhớ tới chị già, nên tìm chị ấy rồi.

      “Chị em như thế nào?”

      “Chúng ta lên xe rồi .”

      “Ừ.”

      Hai người từ vườn hoa đến bãi đậu xe.

      “Kỳ Kỳ” chưa được vài bước, phía trước Lý Hạo chặn lại đường của hai người, quần áo của mặc lại chỉnh tề, chỉ là vẻ mặt mang theo tia chật vật.

      “Kỳ Kỳ, chúng ta chuyện chút .” Giọng điệu hăn cầu xin.

      Lam Kỳ nhìn “Em chuyện này cho ba mẹ.” Do dự chút, ra suy nghĩ của mình, nếu lo lắng cái này vậy cần, chuyện ngày hôm nay chữ cũng ra, nhưng nếu là theo con đường khác truyền đến lỗ tai của bọn họ, liền có năng lực rồi.

      phải muốn cái này.” phải để ý cái này, chỉ cần hiểu lầm liền tốt rồi. (Hừ, hiểu lầm? Ở đây chỉ có hiểu đúng có hiểu lầm)

      “Vậy muốn cái gì?”

      “Kỳ Kỳ muốn để em hiểu lầm, em có biết hay ....” lo được nhiều như vậy, nhất định phải đem chuyện trong lòng ra, nếu bị người đàn ông khác cướp , phải là Kỳ Kỳ của .

      “Lý Hạo, đừng quên thân phận của mình.” Thiệu Tử Vũ cắt ngang lời , lời người đàn ông này muốn kế tiếp có đủ khả năng làm cho bé con rung động, tính dung lượng đại não của vẫn là nên biết tốt.

      Lời Thiệu Tử Vũ làm cho trong lòng Lý Hạo chấn động, thân phận, tại thân phận của rể tương lai của Lam Kỳ, mà quan hệ giữa hai chị em rất tốt, nghĩ tới đây cảm thấy hít thở thông.

      Lam Kỳ khó hiểu nhìn hai người bọn họ, cảm giác bọn họ có bí mật gì đó, cách nào hiểu nổi....

      . Tại sao tiếp?” biết lúc nào Thiệu Tử Mục đứng cách đó xa, nhìn mấy người cười quỷ dị, lúc trước Tiểu Vũ làm sao có thể nhìn tới loại đàn ông như thế này, ăn trong chén lại ngó trong nồi.

      Lúc này Lý Hạo mới chú ý tới Thiệu Tử Mục, ánh mắt dần chuyển thành u ám, nghĩ ra rồi, vừa rồi trong bữa tiệc sau khi cũng Thiệu Tử Mục uống rượu than thể bắt đầu có biến hóa kỳ lạ.

      Thiệu Tử Mục nhếch môi, thừa nhận, cũng phủ nhận, trong mắt có tia sáng lưu chuyển.

      Chuyện vừa rồi đích là do làm, vốn là sắp đặt cho người phụ nữ, nghĩ tới lại có người tự động vào phòng, đương nhiên vui mừng tác thành.

      “Quả nhiên là , vì cái gì muốn hãm hại tôi?” Tuy thừa nhận nhưng Lý Hạo cũng có thể từ mặt nhìn ra được.

      Lam Kỳ giật mình, Lý Hạo Thiệu Tử Mục hãm hại ? Lý do như vậy.... có chút dám nghĩ tới, khả năng kia dường như lớn.

      Thiệu Tử Vũ nghe như thế dường như có giật mình.

      mau tại sao?” Lý Hạo vội tới trước mặt Thiệu Tử Mục nắm lấy cổ áo , vẻ mựt phát cuồng, hãm hại , cần, so với những chuyện đê tiện làm cùng gặp qua tính là cái gì, nhưng mà những thứ này nên để cho Kỳ Kỳ thấy, thể.

      “Thiệu ngốc, kéo bọn họ ra, bọn họ muốn đánh nhau kìa.” Lam Kỳ sốt ruột.

      “Đánh nhau lại tiếp.” Thiệu Tử Vũ tính toán trước tiên giam lại vội vàng xao động này, nếu có thể đánh nhau càng tốt, đỡ phải cho động thủ.

      .” Lam Kỳ muốn khuyên can, nhưng lại bị người gắt gao ôm chặt căn bản là có cách nào.

      “Tử Mục.” Lúc này giọng mềm mại vang lên, Lam Vũ vội vàng tới, vẫn thấy Tử Mục tới nên đành tìm , nghĩ tới lại tranh chấp với người khác.

      Lam Vũ? Tay Lý Hạo nới lỏng, đúng vậy, trong lòng thích nhất là Lam Kỳ nhưng cũng phải có tình cảm với Lam Vũ, Lam Vũ thông minh, kiên cường, lại có lòng cầu tiến, những thứ này đều thưởng thức, nếu có Lam Kỳ cùng này qua cả đời. (Hừ tên thối tha ghê tởm, còn dám đúng lý hợp tình như vậy, thay lòng mà còn như là việc đương nhiên, đúng là đủ thối)

      Nhìn thấy Lam Vũ tới, Thiệu Tử Mục bỏ tay Lý Hạo ra, về phía ôm lấy .

      Lam Kỳ cảm giác khí đông cứng lại, chuyện lo lắng vẫn xảy ra, chị già, Lý Hạo, chạm mặt rồi.

      “Lam Vũ.” Lý Hạo quả thể tin vào hai mắt mình, cho rằng Lam Vũ chạy về phía , nhưng mà lại ôm ấp người đàn ông khác, hơn nữa còn ôm đối thủ mất còn?

      Nghe thấy tiếng gọi, Lam Vũ quay mặt nhìn Lý Hạo, trong đầu xẹt qua cảm giác quen thuộc, nhưng mà còn chưa kịp bắt lấy mặt bị xoay qua.

      “Sao lại ra, phải kêu em ở trong xe chờ hay sao?” Thiệu Tử Mục hôn cái mạnh lên mặt Lam Vũ, Lam Vũ bỏ xuống nghi hoặc trong lòng chuyên tâm nhìn người đàn ông trước mặt.

      “Em rất nhớ .” nghĩ muốn cho nên mới tìm . (Ôi ôi, chị Vũ à, ngọt quá, Kẹo nghe xong như muốn nuốt nguyên hũ mật ong rồi nè * hắc hắc, cười thỏa mãn*)

      ‘Em rất nhớ ’. Bên tai Lý Hạo vang vọng lại lời này, lúc này A Hươngứn mới quan sát bên cnahj Thiệu Tử Mục, này khẳng định phải là Lam Vũ, cho tới bây giờ Lam Vũ cũng thích cười, cũng mặc váy xinh đẹp như vậy, lại càng dịu dàng chuyện, nhất định là hoa mắt, Lam Vũ có khả năng như vậy, cũng biểu như vậy.

      Nhiều năm tình cảm kia, Lam Vũ phản bội , , hiểu đến mức nào kia chứ. (Cái gì gọi là phản bội? Nghĩ kỹ xem câu này phải đặt người ai mới đúng, đúng là đồ trơ trẽn biết thẹn khi ra hai chữ này mà)

      rể, chị già gặp chuyện may đầu bị thương cho nên mới biến thành bộ dáng tại.” Lam Kỳ thấp giọng giải thích, ra lời giải thích này chính cũng thấy miễn cưỡng.

      Lý Hạo trong nháy mắt phản ứng kịp, cười khổ, hiểu rồi, rốt cuộc hiểu vì sao Thiệu Tử Mục làm như vậy là muốn nhục nhã , nhục nhã Lam Vũ.

      Cảm xúc phẫn nộ bạo phát, lôi kéo tay Lam Vũ đến trước mặt mình.

      “Lam Vũ, em tỉnh táo chút, em nhớ là ai , em nhớ bản thân mình là ai .... Tỉnh tỉnh?” Lam Vũ trước kia phối hợp ăn ý với đâu rồi, trở thành điểm sáng chói mắt trong cuộc đời , tại lại trở thành nét bút hỏng trong cuộc đời của , chịu được.

      “Chị....”

      “Buông ấy ra.”

      Hai giọng đồng thời vang lên, Lý Hạo bị quyền nặng nề đánh mặt.

      có việc gì chứ?” Thiệu Tử Mục nhàng trấn an .

      Lam Vũ nhìn Lý Hạo bên, sau đó nhìn Thiệu Tử Mục, vẻ mặt mờ mịt....

      “Chị, chúng ta về nhà .”

      Lam Kỳ lôi kéo tay Lam Vũ liền rời , thể để cho chị ấy ngốc ở đây, chị ấy bây giờ phải Lam Vũ, mặc kệ chuyện gì cũng phải là ý của chị ấy, làm tổn thương chính mình, tổn thương Lý Hạo.

      được .” Lý Hạo đột nhiên đoạt Lam Vũ từ tay Lam Kỳ, kéo qua, động tác rất thô lỗ.

      “Buông ấy ra.” Thiệu Tử Mục xông lên lại đánh quyền tới Lý Hạo, hai người xoay tròn đánh nhau.

      “Chị....” Lam Kỳ kêu to, nhìn Lý Hạo ra tay, dùng sức quăng chị già, chị già liền té ngã mặt đất.

      “Chị, có sao chứ?” Máu.... nhìn thấy máu đỏ tươi từ cái trán trắng nõn của chị già ngừng trào ra.

      “Tiểu Vũ.” Thiệu Tử Mục đánh văng Lý Hạo ra, vội vàng ôm lấy Lam Vũ, trong mắt lên toàn bộ là đau lòng.

      Lý Hạo té xuống đất mở to miệng thở, ánh mắt dần dần u ám....

      đưa em bệnh viện.” Thiệu Tử Mục nhanh chóng ôm Lam Vũ chạy về phía bãi đậu xe.

      Lam Kỳ nhìn vết máu tay, sau đó nhìn Lý Hạo té mặt đất nhúc nhích, trong lòng đột nhiên cảm thấy hít thở cũng khó khắn, hai người bọn họ làm sao lại biến thành cái bộ dáng này.

      P/s: Đoạn này Kẹo thích cách xử lý của chị Lam về chuyện chị Vũ và tên khốn Lý Hạo kia, người như vậy đáng được đồng cảm, ko bàn đến việc mẹ con Nhiễm Khả đê tiện ra sao nhưng sau chuyện như vậy làm người đàn ông ko trách nhiệm đành còn lên tiếng sỉ nhục người mình vừa mới lăn lộn cùng giường? Đúng là súc sinh còn bằng.

      Tội Mục, biết chị Vũ có sao ? Cũng biết sau vụ đập đầu này có thể khôi phục lại trí nhớ mà hận ? Trong phim, truyện thường hay xảy ra mấy loại tình huống cẩu huyết này lắm.
      Last edited by a moderator: 26/5/15
      hirari thích bài này.

    5. Kami_ngok

      Kami_ngok New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      1
      hay quá:yoyo44: tội chị vũ quá... mong là chị ấy nhớ lại k hận Mục:014:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :