1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh trở về năm ba tuổi -Giai Nhân Chuyển Chuyển (c111) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 51: Dượng nhỏ tương lai
      Editor: Á bì

      Năm nay nhà trẻ của mẹ Mạnh được xử lý xong, nên bao lì xì cho Mạnh Tĩnh Nghiên cũng dày hơn trước, sờ trong túi thấy có năm tờ tiền lớn, nên cười híp cả mắt. Làm con nít rất tốt, hai câu chúc may mắn là có tiền cầm rồi. Hơn nữa có bà ngoại, bà Chu, chú thím, cậu mợ và dì út, thu hoạch rất phong phú!

      Đối với ở thế kỷ hai mươi mốt có thể gánh vác trách nhiệm mua nhà ở với chồng mười đồng tiền chẳng là gì, nhưng đối với đây chính là khoảng tiền rất lớn! Phải nghĩ biện pháp để giữ nó lại, thể để mẹ lấy với câu để mẹ giữ cho được.

      Trước kia mẹ nhiều lần dùng câu ‘tiền này để mẹ giữ cho, sau này trả lại cho con’, vì muốn lấy tiền của cách hợp lý, tiền nóng hổi ở trong túi tự nhiên bị sung công, tâm tình bỗng chốc như từ trời rớt xuống vực thẩm sâu. Đừng tưởng con nít dễ lừa, năm nay cũng thể để mẹ lấy được dễ như vậy!

      Đêm ba mươi năm rồi đều có dượng và chú thím ở với bà ngoại, nhưng năm nay chú muốn tới nhà của thím ăn tết, hai người cũng bày tỏ muốn qua nhà chồng ở nghỉ tết, nên ba mẹ Mạnh dứt khoát thương lượng, dẫn bà ngoại qua ở với bọn họ. Đúng lúc học sinh đều được nghỉ học, nhà trẻ cũng có nhiều phòng rộng, so với ngôi nhà của nhà họ Mạnh thoáng hơn nhiều, thân thích có tới cũng chứa nổi.

      Nghe hàng xóm có giới thiệu đối tượng xem mặt cho dì của , hai người gặp mặt nhau vài lần cũng tệ lắm, đúng lúc mượn dịp này mọi người có thể biết nhau hơn, xem xét kỹ hơn.

      Loại chuyện đương này tất nhiên là trước mặt bạn học Mạnh Tĩnh Nghiên được, cho nên lúc thấy có người lạ tới nhà mừng năm mới liền ngẩn ra. Sao người đàn ông này nhìn có chút quen mắt vậy kìa? Kệ thôi, cứ chạy tới trước mừng năm mới lấy lì xì rồi sau.Bà ngoại vỗ vào mông của , trách mắng lễ phép chút nào, bảo với kêu chú Từ. Mạnh Tĩnh Nghiên bĩu môi, hừ, là con nít, nên mới cần phải lễ phép đâu. Cho tiền lì xì, tiền lì xì, tiền lì xì !

      Người đàn ông này sớm chuẩn bị, chỉ đưa cho túi lì xì dày, mà còn có kẹo toffee hình con thỏ lớn nữa. Ừm, lì xì thăm dò, bóc viên kẹo ăn, còn lại tặng cho chú đó.

      bàn cơm có con nít cũng dễ chuyện hơn, đầu tiên là hỏi về vấn đề học hành của Mạnh Tĩnh Nghiên, tính khi nào lên tiểu học, mấy đề tài vặt về trường học, uống rượu quá ba lần câu truyện người Mạnh Tĩnh Nghiên chuyển qua chú Từ rồi.

      Nghe mọi người lòng vòng thăm hỏi gia đình, địa chỉ, thành viên trong nhà, nơi làm việc của chú Từ, chẳng bỏ sót thứ gì, lại nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của dì muốn nhìn chú Từ nhưng dám nhìn, Mạnh Tĩnh Nghiên mới bắt đầu phản ứng kịp---à, đây phải là dượng ở kiếp trước của hay sao?

      Dáng người của dượng cao, cũng cỡ mét bảy, ở thập niên 90 đó chính là tiêu chuẩn của chiều cao. Chỉ có điều bộ dáng của dượng mi thanh mục tú, còn có ánh mắt như tơ vàng, khuôn mặt chính trực.

      Lúc này mới biết, vì sao dượng có bối cảnh gia đình tốt, nhưng vẫn có thể lấy được dì , ra thằng nhãi này hồi còn trẻ lại có bộ dạng lịch và bại hoại như thế! Dì à dì , dì cũng quá đơn thuần rồi, trông mặt mà bắt hình dong, biến bản thân mình rơi vào cuộc hôn nhân có hạnh phúc. Đừng nhìn thấy bộ dạng bây giờ lịch và trẻ tuổi, qua thêm hai mươi lăm năm nữa, lưng cứng, mặt mụn cũng xuất , còn hay uống rượu, vừa thích dùng bạo lực gia đình, cuộc đời người tốt đều bị hủy như vậy!
      ly sắcA fang thích bài này.

    2. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 52: Cố ý đá chú đấy
      Editor: Á bì

      “Ôi trời, xin lỗi chú Từ, cháu phải cố ý đâu!”

      “Sao vậy? Sao lo ăn cơm mà còn sách gì nữa? ( sách: tiếng địa phương, cố tình gây , gây vô cớ) mẹ mạnh liếc mắt giận dữ nhìn Mạnh Tĩnh Nghiên, bình thường rất nghe lời, mới có khách tới liền giở chứng rồi.

      Mạnh Tĩnh Nghiên đáng lè lưỡi, ý muốn bản thân mình vô tội, thuận tiện dùng bề ngoài đơn thuần của mình tranh thủ chút tình cảm của mẹ. “Mẹ, vừa rồi con cẩn thận đá vào chân của chú Từ, mà con cũng xin lỗi chú rồi, phải con rất ngoan sao?”

      Với tính cách của mẹ Mạnh, chắc chắn bà khen mình, ngược lại trách mắng nên ngồi nghiêm túc , được giỡn nữa. Cũng chờ bà chuyện, người dượng trước lịch và bại hoại kia mở miệng, “Biết sai mà nhận Nghiên Nghiên rất ngoan, chị Lý, chị dạy bảo Nghiên Nghiên rất tốt, trách được chị còn có thể quản lý nhà trẻ.”

      xong còn ‘ thương’ sờ đầu của Mạnh Tĩnh Nghiên, còn vui né tránh. Còn chị Lý nữa chứ, ai là chị Lý của dượng? Còn chưa có gì với dì của đâu, còn muốn kêu mẹ bằng chị? biết xấu hổ!!!

      Mẹ của mình bị hai câu của người ta làm cho cao hứng chẳng biết trời trăng mây gió là gì, khí trong phòng của vui vẻ hòa thuân. Bà ngoại nhìn dượng bại hoại kia giống như mẹ vợ nhìn con rể, bộ dạng càng nhìn càng vừa ý. Trong lòng của Mạnh Tĩnh Nghiên tức giận, chẳng lẽ chỉ có mình có thể nhìn ra bên ngoài nhã nhặn nhưng phía sau lưng bại hoại của người này thôi sao? Chính là người có cái miệng khéo léo, lời nịnh nọt để lừa bịp!

      Mà cũng đúng thôi, nếu tất cả mọi người đều có đôi mắt hỏa nhãn kim tình như , làm sao có thể gả dì cho người như vậy. Vừa rồi là chỉ mới đá thôi, nên giờ mới dùng sức đá dượng ấy ở dưới bàn. Đá cho dượng ấy quen con nhà người, làm hại con nhà người ta. đáng tiếc, dượng ấy ngồi xa quá, mà chân lại ngắn, dù có dùng bao nhiêu lực vẫn thể đá tới mà hiệu quả còn giảm bớt nữa.Hời hợt, vậy còn ‘ thương’ cười với nữa chứ, là làm cho hàm răng của ngứa ngáy!

      cũng phải là người xinh đẹp gì, nhưng thân hình trước lồi sau lõm cũng có thể đoán được. Càng nhìn mông dì chậc chậc, mười bà mối nhìn có hết chín bà đều dì có tướng sinh con trai, còn duy nhất người còn lại chính là người mắt có vấn đề.

      Bởi vì Mạnh Tĩnh Nghiên mang theo thành kiến nhìn dượng trước của mình, dù biểu của dượng ấy có tốt cỡ nào, khi biết bản chất của dượng ấy rồi, dù có nhìn cỡ nào cũng thấy vừa mắt. Ở mặt ngoài gắp thức ăn cho bà ngoại, kính rượu với ba và cậu, nhưng ra ánh mắt của dượng ấy luôn dừng lại ở bộ phận quan trọng ở người dì , Mạnh Tĩnh Nghiên thề, thấy dượng bại hoại này nuốt nước miếng rồi!

      Hừ, dám chiếm tiện nghi của dì , để sau này phải đổ máu lên người dượng, làm cho dượng ấy phải trả giá nhiều!

      Bữa cơm này trôi qua cũng rất đơn giản, dù cho là ăn lót bụng, buổi cơm tối mười hai giờ đón giao thừa cũng là đại tiệc. Dượng trước bại hoại còn ân cần chạy vào bếp thu dọn chén bát, hành động này của dượng ấy làm cho ai nấy cũng vui vẻ, giờ còn chưa thành con rể, đương nhiên cũng dám sai dượng ấy làm nhiều chuyện. Mấy bà và đều đuổi dượng ấy về lại phòng khách, kêu dượng ấy xe ti vi với nhóm ba Mạnh.

      Mạnh Tĩnh Nghiên cảm thấy đây chính là cơ hội, liền dẫm chân chạy tới trước mặt dượng trước , “Bại…à , ý cháu là chú Từ, tuyết bên ngoài rất đẹp, chú dẫn cháu ra ngoài đắp người tuyết có được ?”

      Thiếu chút nữa là kêu ra hai chữ bại hoại rồi, cũng may là phanh kịp. Giọng điệu như vậy làm cho muốn buồn nôn. Làm nũng với ba mẹ và người thân là chuyện, mà làm nũng với tên bại hoại này làm cho chịu nổi. Nhưng vì lấy máu của dượng ấy, nhịn!
      Dion, song ngưA fang thích bài này.

    3. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 53: Khơi lên cuộc chiến gia đình
      editor: thao1504

      “Con , đừng quấn bên người chú Từ, người ta rất vất vả mới tới đây, là khách. Tới ngồi ba đùi, để ba ôm con xem tiết mục cuối năm, có tiểu phẩm con thích, mau lại đây!”

      Tiệc mừng xuân của hai mươi năm trước rực rỡ hơn nhiều, mặc dù chi phí trang trí sân khấu cùng tiệc mừng xuân so với sau này lại kém xa, đồng phục cùng tạo hình cũng rất dân dã, nhưng tiết mục là toàn bộ tâm quyết của mọi người, hơn nữa khí cùng người nhà tham gia tiệc liên hoan làm cho rất hưởng thụ.

      Nhưng là hôm nay cũng bởi vì tên bại hoại này phá hư nhã hứng của , được, thể rồi khỏi người , đây là quyết tâm trong lòng ! cho biết tay biết chị đây đại diện cho ánh trăng tiêu diệt bộ mặt máu lạnh của ngươi!

      sao em cũng muốn ra ngoài làm người tuyết ~~~”

      đứa bé đáng như vậy nắm chặt vạt áo mình mà làm nũng, người nào có thể nhẫn tâm cự tuyệt được chứ? Thứ bại hoại này trước khi làm dượng của nên chưa lộ thể ra bộ mặt bại hoại gian ác cho mọi người thấy, nhìn bộ dáng bé của Mạnh Tĩnh Nghiên như vậy cũng đành lòng tâm, huống chi, còn theo đuổi dì của người ta, đây là cơ hội tốt để cho biểu nha, ngu mới có cự tuyệt cơ hội này!

      “Chớ phiền chứ Từ của con, mau tới đây!” Ba Mạnh nghiêm mặt .

      Chỉ là sợ có sợ bộ dáng này đâu rồi, Mao gia gia qua, chân lý đứng về phía chánh nghĩa, tất cả người thuộc phái phản động đều là con cọp giấy. A…. câu trước đó là do tự mình thêm, dĩ nhiên đại diện chân lý cùng chánh nghĩa chính là tiểu Mỹ Nữ . Mặc dù những lời này có nữa là giả, nhưng phái phản động kia là ba là con cọp giấy. Đừng nhìn ba động chút nghiêm mặt hù dọa , nhưng ra là người thương nhất, tuyệt đối nỡ đánh cái nào.
      Mắt thấy ba định đứng lên cưỡng ép bế lại, vội vàng xoay người cái, trốn phía sau lưng tên dượng bại hoại. Chính là muốn lợi dụng người ngăn cản ba lại, làm sao bị bắt được?

      Quả nhiên tựa như Mạnh Tĩnh Nghiên tính toán, tên dượng bại hoại ở phía trước ngăn Ba Mạnh lại, cười cười : “ rể làm gì vậy, phải đứa bé nào mà cũng thích chuyện này sao, Nghiên Nghiên muốn cùng em làm người tuyết em vui mừng còn kịp nữa đấy. Đây do con bé thấy thích ở chung với em nhai, thấy em cùng đứa bé này có duyên sao. rể, quần áo của Nghiên Nghiên để chỗ nào? Em cùng đứa bé chơi lát .”

      “Tiểu Từ à ngươi cần quan tâm , chính tự mặc. Đứa này, bị mẹ nó nuông chiều, bệnh tật đầy người.” Mạnh ba hung hăng trợn mắt nhìn con cái, trong miệng lầm bầm: “Bình thường bảo con ra cửa cũng khó khăn, tối hôm nay lạnh như thế, lại còn muốn ra ngoài làm người tuyết gì đó.”

      cũng muốn ra a, ai kêu xuất tên dượng bại hoại đánh chủ ý lên người dì của chứ? xả giận giúp dì , thấy xin lỗi với dì luôn đối xử tốt với như vậy!

      Mặc dù chính Mạnh Tĩnh Nghiêm tự mặc quần áo, nhưng Tên họ Tư bại hoại này vì biểu mình, nên cầm từng món từng món quần áo mặc giúp Mạnh Tĩnh Nghiên. Xét thấy buông lỏng phòng bị, Mạnh Tĩnh Nghiên ngoan ngoãn để mặc cho mình. Mặc quần áo xong bao thành cục bông , trước khi ra cửa còn chạy vào phòng bếp tội cáo với mẹ chuyện lão ba cái ——

      “Mẹ, ba con con có thân đều là tật xấu đều do người nuông chìu làm con quen!”

      Khi cửa phòng bếp vang lên tràn giọng , liền vui vẻ chay ra khỏi vòng chiến hỏa. Đóng cửa lại còn có thể nghe lão mẹ Hà Đông Sư Tử Hống: “Ông được lắm lão Mạnh, bình thường ông cưng chiều con tựa như cưng chìu cung phụng vị tổ tông chỉ còn kém để cho leo lên đầu ngồi, tôi mấy lần muốn đánh con bé để giáo dục chút ông lại bày ra bộ dạng muốn liều mạng với tôi, ông còn biết xấu hổ lại dám những cái này tật xấu của con bé là do ta nuông chìu ra?”

      Tiểu nha đầu Mạnh Tĩnh Nghiên cười thầm, cuộc chiến gia đình là chuyện dễ thương nhất hắc hắc he he......
      A fang thích bài này.

    4. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 54: Làm thịt ngươi ngươi còn xin lỗi
      Editor: thao1504

      “Nghiên Nghiên, tuyết sân cỏ bên kia tương đối sạch , bằng chúng ta bên kia làm người Tuyết to, con như vậy có được ?” ra nam nhân này đeo mắt kiếng nhìn lịch đến dọa người, khi đến người Tuyết còn cố ý chữ to lớn lên, đây ràng là muốn lấy lòng .

      Nếu như phải biết hai mươi năm sau xảy ra chuyện gì, bị lừa gạt rồi...! Mạnh Tĩnh Nghiên liền lên nụ cười tươi, “Dạ được dạ được, chú Từ, chắc chú giúp con phải a.”

      thành vấn đề.” Lần này lại sờ cái đầu Mạnh Tĩnh Nghiên, tiểu nha đầu này có né tránh, liền rất vui mừng, mặc dù chỉ đụng vào cái nón hình con thỏ , cũng vui hăn hái làm quả cầu tuyết to giúp Mạnh Tĩnh Nghiên. Tiểu nha đầu chỉ cần đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt, kiên quyết động thủ, chỉ là lâu lâu chú từ cố gắng lên. Trời lạnh như thế này, động tay vào cũng có đụng vào tuyết bị cóng đến phải dậm chân, nam nhân kia còn tự mình làm người tuyết nữa, a hống hống hống ~

      “Chú Từ con lạnh quá a, muốn ăn hoa quả, chú cứ làm con mua.”

      “Nghiên Nghiên chờ chút!”

      Mạnh Tĩnh Nghiên nhẹo cái đầu , “Sao vậy chú Từ? Có phải chú muốn giúp con mua đồ sao?”

      “Ừ cầm ví tiền của chú mua , muốn ăn cái gì mua cái gì cần khách khí với chú, chú mời khách!”

      đợi chính ngươi những lời này! Ha ha ~ tiểu nha đầu phúc hắc này sao mà từ chối được, vừa cười tươi vừa nhận lấy ví tiền, nhảy nhảy nhót nhót chạy . Từ Tư Hải lắc lắc đầu, sau đó cuối người tiếp tục dùng hai tay bị cóng đến đỏ bừng làm tiếp đầu người Tuyết.

      Thời điểm chạy đến tiệm tạp hoá là lúc bà chủ chuẩn bị đóng cửa, may nhờ Mạnh Tĩnh Nghiên cùng bà chủ quen biết, vừa năn nỉ vừa làm nũng kèm theo lừa gạt chút sau khi mua bọc Hoa quả, đồng thời quét sạch tất cả đồ ở trong tiệm, khiến cho tiền bên trong chiếc ví của bại hoại bị rút ngược cả đáy lên trời.Đêm trừ tịch- đêm 30 còn phải đến thăm nhà ba mẹ vợ tương lai và họ hàng thân thích, lại phải mua quà lễ tết, lại còn phải cho Mạnh Tĩnh Nghiên bao lì xì, lại còn phải chừa lại chút để ứng phó mọi chuyện xảy ra bất ngờ khi với dì nhằm biểu mình, vì vậy mang theo ít tiền đâu. Tên dượng bại hoại tại là công nhân bình thường, tiền lương ít nhưng cũng chỉ đủ mình xài mà thôi, cho nên số tiền này để dành chắc là tốn ít thời gian phải? Nhưng mà nghĩ lại trước kia đối xử với dì như thế nào, lại cảm thấy như vậy cũng quá tiện nghi cho !

      Mạnh Tĩnh Nghiên vui vẻ nhi chạy về phía sân cỏ chỗ nơi tên dượng bại hoại vẫn còn cực khổ làm người Tuyết ha ha, đầu cùng thân người cũng làm xong, chỉ còn thiếu làm thêm cho người Tuyết mắt, mũi và miệng là được. Thời gian sai biệt lắm, tiểu nha đầu liền ai oán mở miệng: “Chú Từ ơi lạnh quá, con muốn chơi nữa con muốn về nhà.”

      “Hả? Nhưng chỉ còn chút nữa thôi người tuyết này làm xong rồi a….!”

      “Con muốn chết rét rồi chết rét rồi..., chúng ta trở về thôi.”

      Từ Tư hải bất đắc dĩ, “Vậy cũng tốt, chúng ta trở về nhà...... Ah, Nghiên Nghiên làm sao ngươi mua nhiều đồ như thế, chắc là cầm nặng lắm? Để chú giúp con xách nha!”

      “Rất nhiều sao, tại vì con muốn ăn nên con mua hết đó. Chú còn với con là chú mời khách, kết quả lại đủ, cuối cùng hộp sinh gum to này là con tự mình dùng tiền mừng tuổi để trả...hừ.” bộ dáng ra rất là uất ức, ra bản thân thích ăn đồ ăn vặt, chỉ là tìm cớ để tiêu tiền mà thôi.

      Đứa bé khi có tiền phải đều chỉ thích mua đồ ăn vặt ăn thôi sao? Hơn nữa còn đặc biệt chọn những món đắt tiền nhất mua đấy, kẹo sing gum to, ba đồng hộp, có thể mua sáu cây que kẹo, ở trong lòng đứa bé tuyệt đối là xa xỉ phẩm ồ!

      Từ Tư Hải biết tiểu nha tà ác này bóp méo , lúng túng mở bóp tiền lép xẹp của mình ra, sắc mặt tối sầm lại 黒 sau đó giải thích với Mạnh Tĩnh Nghiên, “Lần sau, lần sau chú mua hộp sing gum mời!”

      kha kha kha, cảnh giới đe dọa người của đây đạt cảnh giới cao nhất rồi...! Làm thịt ngươi người còn cảm thấy ngượng ngùng còn xin lỗi ta! ha ha ~
      DionA fang thích bài này.

    5. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 55: Đi mua xì dầu
      editor: thao1504

      Tiểu nha đầu bất đắc dĩ gật đầu cái, quyệt miệng : “Vậy cũng được, lời định.”

      “Ơ, Nghiên Nghiên là lợi hại nha, còn có thể thành ngữ nữa? lời định, dùng rất chính xác!” Tiểu nương gật đầu cái, bộ ta thông minh, nhanh khen ta chút , khen ta ngươi chính là người có ánh mắt nhìn người.

      Giả bộ dáng đứa bé ra thành thói quen, được người khác khen ngợi liền muốn bay lên trời.

      “Nha đầu thối, ở bên ngoài chơi đến điên rồi sao, giờ mới biết trở lại.” Dì lôi Mạnh Tĩnh Nghiên vào, giúp cởi quần áo ngoài ra. Mặc dù có đội mũ cùng khăn quàng cổ, nhưng gương mặt cũng đỏ lên vì bị đông lạnh. Lấy tay chà xát mặt cho Mạnh Tĩnh Nghiên hoạt huyết, ánh mắt lại nhìn về phía Từ Tư hải, “ xin lỗi Tử, Nghiên Nghiên nhà ta hiểu chuyện.”

      “A a sao, Nghiên Nghiên rất thông minh ta cũng vậy rất thích bé, mới mấy tuổi còn chưa học tiểu học đâu, vậy mà nàng cũng được thành ngữ, Ở nhà mọi người dạy bé sao?”

      cũng rất kinh ngạc, “ thể nào? nhóc này còn có thể thành ngữ sao? Ưmh, có thể là lúc xem truyền hình học được, đứa bé học hỏi rất nhanh, đứa bé nhà ta có trí nhớ rất tốt, năm ngoái có thể học thuộc nằm lòng bảng cửu chương, là đáng vui mừng đúng ?”

      Tên dượng Bại hoại liền muốn nhân chuyện của Mạnh Tĩnh Nghiên mà cùng dì chuyện với nhau thân cận cận chút, đột nhiên mẹ Mạnh từ trong phòng bếp đưa đầu ra nhìn ra ngoài, “Tiểu Khởi, nước tương trong nhà dùng hết rồi, em đến tiệm tạp hóa mua chai . Nhanh lên chút a,chị cần dùng liền, nhanh trễ quá tiệm tạp quá đóng cửa.”

      “Dạ chị, ta liền ngay.”

      Đây là thời điểm tốt nhất để biểu ân cần chăm sóc nha! Từ Tư Hải liền vội tỏ thái độ, “Chuyện này, tiểu Khởi cứ ở nhà nghỉ ngơi , bên ngoài rất lạnh đừng . Vừa đúng lúc quần áo của ta còn chưa có cởi, để ta cho.”

      “Người tới là khách, làm sao lại phiền mua đồ được.”
      “Ai nha dì , người cứ để cho chú Từ , loại chuyện như vậy nam nhân nên chăm sóc nữ nhân. Chú có đúng , chú Từ?” Tiểu nha đầu liền ngẩng đầu lên nhìn tên dượng bại hoại phía trước, làm nổi bật hình tượng nam nhân của lớn lên.

      “A...đúng đúng, ta là đấng mày râu mà! tại, về sau ta chăm sóc tốt.”

      Mạnh Tĩnh Nghiên nhìn thấy mặt của dì đỏ lên chút, thầm oán thầm, tại để cho ngươi biểu mình, hừ hừ, xem lát ngươi làm thế nào có thể đứng hả hê như vậy! Càng nghĩ càng vui vẻ, tiểu nha đầu liền nhịn được cười, vội vàng cúi đầu, che miệng, người khẽ run lên.

      Nhưng người nên cảm giác tồn tại cũng thấp, hai người lớn đứng đó nhưng phát cười trộm.

      Thấy Từ Tư hải ân cần kiên quyết như vậy, dì của Mạnh gia thể làm gì khác hơn là đồng ý để .”Xin chờ chút, để em lấy bình đựng cùng tiền đưa cho mua bình xì-dầu.”

      “Ai cần, bình xì-dầu như vậy mua được, nước tương chỉ có giá đồng tiền, chút tiền ta cũng đến nỗi...... Ách, em...... em......”

      “Sao vậy?”

      “Cái đó...... hôm nay có mang đủ tiền, số tiền kia......”

      Mạnh gia sửng sốt chút, nhưng rất nhanh liền phản ứng kịp, lấy bình đựng xì-dầu đưa cho Từ Tư Hải, cùng tiền lẻ đưa cho . Sau khi đưa rời khỏi liền đóng cửa lại, chỉ là trong lúc này cái gì nữa.

      Phía sau lưng Mạnh Tĩnh Nghiên cười đến muốn chết nghẹn, nhìn Từ Tư Hải ra cửa nên còn cố kỵ nữa, liền cười to ra tiếng. ôm bụng cười đến đau, thể làm gì khác hơn là ôm bụng ngồi chồm hổm đất. Ba Mạnh từ trong nhà vệ sinh quay ra nhìn thấy cả người con vo thành cục, vừa đấm xuống đất vừa xoa bụng, cả người cũng cười thành đoàn.

      “Con ngoan, có chuyện gì mà vui vẻ đến thế cơ à? tới kể cho ba nghe chút?”
      A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :