1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh thiên kim thế gia - Tường Vi Nịnh Mông (11/333) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10. Đệ nhất quần là áo lụa của thủ đô

      Liễu Úy Hồng có thể khẳng định rằng Phương Đông Lâm tính toán rất tốt thời gian nàng học rồi ở bên ngoài nhà Ấn giáo sư chờ nàng ra sau đó theo nàng tới nơi này. Dù sao chuyện buổi chiều nàng đến nhà Ấn giáo sư học vẽ là chuyện thường lệ, có lẽ Phương Đông Lâm biết từ lâu.

      Quả nhiên hổ là Phương Đông Lâm a, dễ dàng nổi giận như vậy.

      " Đông Lâm, cũng đến xem triển lãm tranh à?"

      Liễu Úy Hồng tò mò hỏi thăm.

      Chắc hẳn phải mất lúc mới lấy được vé vào cửa?

      Phương Đông Lâm cười : "Người tổ chức triển lãm tranh chính là đàn em trong trường đại học của nên đến đây để xem tác phẩm của , lại đúng lúc gặp phải em."

      lên tiếng hướng Dịch Thanh Phong chào nhưng Dịch Thanh Phong chỉ là nhàng gật đầu đáp lại. Phương Đông Lâm thấy thái độ Dịch Thanh Phong đối với lạnh nhạt như vậy cũng để ý, bởi vì lực chú ý của chỉ tập trung vào người Liễu Úy Hồng.

      "Nguyên lai là như vậy à! Vị họa sĩ này cũng là đàn trong lớp học vẽ của em á." Liễu Úy Hồng giả bộ giật mình. Trước kia nàng chưa từng nghe Phương Đông Lâm nhắc tới vị đàn em là họa sĩ này, chừng khi tới trước cửa rồi mới phát vị họa sĩ này chính là đàn em của . Quả nhiên đúng là "khéo" mà.

      Đúng là phong cách hành hàng đầu của Phương Đông Lâm, lợi dụng triệt để hết tất cả những mối quan hệ mà mình có được.

      "Vi Vi, phải lần trước em muốn vẽ tranh phong cảnh sao? Chủ nhật này rảnh, mình cùng được ?"

      Phương Đông Lâm cười rạng rỡ, có đề cập chút xíu nào tới việc xấu hổ buổi sáng, toàn tâm toàn ý lấy lòng Liễu Úy Hồng. nghĩ rằng Liễu Úy Hồng vẫn còn là thiếu nữ ngây thơ chỉ cần đem nàng dỗ dành việc có chuyển biến.

      Liễu Uý Hồng lộ ra vẻ mặt khó xử, thấp giọng : "Tốt quá, nhưng mà . . . . . . Đông lâm phải bề bộn nhiều việc lắm hay sao? Em nghe ở trung ương đoàn có rất nhiều việc có phải vậy ?"

      Nghe được Liễu Úy Hồng nhắc về chuyện đắc ý nhất của mình, Phương Đông Lâm nhịn được bèn đứng lên gật đầu : "Đúng vậy, nhiệm vụ của có chút nặng nề, bất quá cho dù bận rộn hơn nữa vẫn cố rút để giành thời gian cho em nhiều hơn."

      cúi đầu dùng ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú vào Liễu Úy Hồng nhưng mà Liễu Úy Hồng để ý tới tiếp tục hỏi: "Vậy gần đây Đông Lâm bận rộn vì việc gì vậy?"

      Phương Đông Lâm có nghĩ nhiều, còn tưởng rằng Liễu Úy Hồng quan tâm tới mình liền : "Sắp tới là cuộc thi hùng biện của các trường đại học do trường tụi đăng cai tổ chức nên công việc phụ trách tướng đối nhiều."

      Cho dù là tâm cơ của thâm trầm cũng khỏi lộ ra vẻ đắc ý. Thuận thế Liễu Úy Hồng dùng ánh mắt sùng bái ngưỡng mộ nhìn , nhờ đó mà biết được cặn kẽ tình trạng công việc nay của .

      Nhưng lúc gần về vẫn cự tuyệt chuyện Phương Đông Lâm đề nghị đưa về nhà. Vì có Dịch Thanh Phong ở đây quả có lí do gì để Phương Đông Lâm đưa về cả. --"Đại nội" cũng phải nơi có thể tùy tiện vào.

      giả vờ đáp ứng với là khi nào vẽ tranh phong cảnh nhất định mời cùng. Lúc ngồi xe sau, đầu óc chỉ nghĩ về công việc mà Phương Đông Lâm phụ trách trong "cuộc thi hùng biện giữa các trường đại học".

      Nếu chỉ là cuộc thi hùng biện bình thường đối với có giá trị lợi dụng gì cả. Nhưng ở chỗ Lãnh tiên sinh biết được hoạt động lần này có liên quan đến việc "kế hoạch bồi dưỡng con cháu cán bộ" của đoàn trung ương.

      Vậy hoàn toàn bất đồng rồi.

      cách khác trong hoạt đông lần này sinh viên nào có biểu xuất sắc nhất có cơ hội trở thành trong các "trọng điểm bồi dưỡng". Đây chính là cơ hội tốt để bọn họ có thể tiến thân vào thành cán bộ cơ quan trong tương lai, chắc hẳn là có rất nhiều người trông đợi hoạt động này.

      Phương Đông Lâm là người ra mặt tổ chức chuyện lần này nên hẳn là có rất nhiều người theo nịnh bợ nhỉ?

      Liễu Úy Hồng thầm cười lạnh, tin tưởng Phương Đông Lâm chắc để cho thất vọng. . . . . . nhất định có thể bắt được nhược điểm của !

      giờ chính là thời cơ tốt nhất. còn là thực tập sinh, ngay bước ngoặc quan trọng này mà xảy ra chuyện vấn đề trở thành cán bộ chính thức phỏng chừng gặp rất nhiều khó khăn a?

      Ý nghĩ trong đầu dần dần được hình thành. Cái chính là chuyện này phải làm cho tốt mới được, nhất định phải nhờ trợ giúp của nhân vật mạnh mẽ mới thành!

      Sau bữa cơm chiều Liễu Úy Hồng cùng Dịch Thanh Phong rời khỏi Thanh Tùng viện đến nhà hàng phương Tây có tiếng ở thủ đô.

      Vào lúc kinh tế Hoa Hạ vừ mới trổi dậy chỉ có khách sạn lớn cao cấp thậm chí là khách sạn chuyên môn dành để chiêu đãi bạn bè quốc tế mới có nhà hàng phương Tây. Bởi vậy người có thể đến nơi này tiêu khiển cũng là người có thân phận và địa vị nhưng chủ yếu là các vị thiên kim, công tử thế gia như Liễu Úy Hồng.

      Vừa vào sảnh nhà hàng liền thấy được Diệp Gia Minh ngồi ở cái bàn trong góc kia.

      Đồng thời Diệp Gia Minh cũng thấy được , mỉm cười đứng dậy, làm tư thế "xin mời".

      thực tế Diệp Gia Minh cũng phải là người khôi ngô tuấn tú cho lắm. trán rộng, môi mỏng, ánh mắt hơi hẹp dài, nhưng lại có cái mũi cao thắng cùng với mái tóc đen dầy. Mặt mũi phá lệ đặc biệt thâm thúy, có phần giống như những pho tượng thần Hy Lạp cổ vậy.

      Điều này là bởi vì bà nội là người Nga nên Diệp Gia Minh mang phần tư dòng máu ngoại quốc cho nên khuôn mặt khắc sâu tầng băng lãnh so với đàn ông bình thường. Diệp Gia Minh hôm nay mặc áo sơ mi xanh đậm nên dưới ánh đèn diu của nhà hàng làm tỏa ra khí chất vương tử mê người.

      " hai!"

      Liễu Úy Hồng được bồi bàn dẫn dắt, nhàng đến bên cạnh Diệp Gia Minh, vẻ mặt hơi xin lỗi, cười : "Chắc đợi lâu lắm hả?"

      "Em thử ?"Diệp Gia Minh vô cùng thân thiết hướng mũi của nhéo nhéo, cưng chìu mà : "Ngồi xuống trước ."

      " hai em phải là trẻ , nên đừng có nhéo mũi người ta." Liễu Úy Hồng kháng nghị: "Ngộ nhỡ làm mũi ta biến dạng rồi sao?"

      "Ha ha ha!" Diệp Gia Minh cười vui thành tiếng, ràng là rất thích trêu chọc em này.

      lại mời Dịch Thanh Phong ngồi xuống, thuận miệng : "Thanh Phong này, lần trước tôi ở khách sạn dành cho bộ đội thấy bác Dịch a, ông vẫn còn rất là khí phách đó, mình ông uống hết chai rượu trắng mà như uống nước lã vậy. lợi hại!"

      Đến người giỏi giao tiếp như Dịch Thanh Phong ở bên cạnh Diệp Gia MInh cũng thoái mái hơn rất nhiều, cười cười : "Ừ, ba của ta thích uống rượu."

      Với (Dịch Thanh Phong) mà đây là biểu thân thiết lắm rồi a.

      Có thể làm cho Thanh Phong sinh ra cảm giác thân cận như vậy đúng là dễ dàng, Bất qua Diệp Gia Minh có loại khả năng này. Cũng hổ danh là "đệ nhất quần là áo lụa của thủ đô". Quả phải hư danh mà!
      Last edited by a moderator: 28/5/15

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 11. Diệp Gia Minh

      Diệp Gia Minh hiển nhiên cũng là con cháu thế gia. Diệp gia từng là hào môn quyền thế kém Liễu gia, bất quá năm Diệp lão gia qua đời lực ảnh hưởng của Diệp gia tựa hồ giảm dần.

      Chủ yếu là do con cháu đời thứ hai của Diệp gia biểu rất là bình thường, hăng hái nên thể kéo dài thời đại huy hoàng của bậc cha chú đời trước.Tới thời của Diệp Gia Minh lại có nhân tài nổi bật về chính trị.

      Mặc dù những trưởng bối đời thứ hai của Diệp gia có hứng thú theo đuổi chính trị, nhưng ở thủ đô lại có rất mối giao thiệp rộng với đủ loại người. Tuy rằng Diệp gia phát triển bằng trước kia nhưng trong mắt những tiểu thế gia cùng nhân dân mà vẫn là "cây đại thụ" khó có thể động vào được.

      Diệp Gia Minh thời niên thiếu chính là "đại ca" trong các con cháu thế gia ở thủ đô; biết đánh nhau, tửu lượng cao, là người nghĩa khí. Tuy rằng được lòng các tiền bối nhưng với tiểu bối lại có uy danh rất cao. Trong vòng luẩn quẩn của những kẻ quần là áo lụa, khi nhắc tới Diệp Gia Minh ai cũng phải cho vài phần mặt mũi. Nhưng sau khi tốt nghiệp đại học rồi làm ở bộ ngân sách nhà nước hai mới thu liễm lại bớt.

      Chỉ là Diệp Gia Minh là quần là áo lụa nhưng lại giống với đám quần là áo lụa, rất ít nháo ra chuyện gì xấu. Cho tời bây giờ cũng chưa từng nghe qua gặp phải đơn kiện hay khiếu nại gì cả, tựa hồ từ nhiều phương diện vẫn có "lối sống lành mạnh".

      Có người thấy vậy cười đáng tiếc cho cái mã bên ngoài đẹp đẽ của . Vốn trêu chọc con lại bị đa số con bám lấy, hậu quả làm cảm thấy có hứng thú với con nữa, hai mươi ba tuổi còn chưa có bạn . Thiên kim thế gia duy nhất có lui tới thân thiết cũng chỉ có Liễu Úy Hồng. Ai cũng biết Liễu gia Đại tiểu thư chính là em nuôi mà Diệp Gia Minh nhận thức từ .

      Tại thời điểm mẹ Liễu Úy Hồng còn sống, cha của cũng có ngoại phóng mà là làm việc tại thủ đô. Khi đó Liễu Úy Hồng có ở "đại nội" mà ở cùng với ba mẹ. Khi đó bác Diệp làm cùng đơn vị với cha , hai gia đình là hàng xóm của nhau. Lúc Liễu Úy Hồng vừa mới chập chững biết chính là "cái đuôi " bám theo Diệp Gia Minh. Trong nhà dì Diệp có con nên rất là thích , thường thường đem về nhà chơi.

      Kỳ quan hệ giữa Diệp gia và Liễu gia thực vi diệu, chẳng những tính là thân cận mà còn chút cạnh tranh ngầm nữa. Thế nhưng điều này cũng cản trở đứa hai nhà chơi chung -- trong vòng luẩn quẩn quyền quý ở thủ đô thiếu loại tình huống các bậc cha chú cạnh tranh với nhau còn con em giao hảo, huống hồ gì chỉ là hai đứa bé cùng chơi chung?

      Sau đó phát ra mẹ Liễu Úy Hồng bị ung thư giai đoạn cuối, nhập viện khẩn cấp nên lúc Liễu Úy Hồng còn liền tới Diệp gia ở, được dì Diệp chiếu cố. Lúc dì Diệp làm việc liền để cho Diệp Gia Minh lớn hơn sáu tuổi tới cùng chơi đùa. đến cũng lạ, Diệp Gia MInh rất ghét chơi đùa cùng những đứa bé nhưng đối với em nho trắng trón đáng này lại cức kì thích.

      Tình nghĩa kết lúc nối khố thường cực kì bền. Cho dù sau này Liễu Úy Hồng trụ ở "đại nội" thường lui tới với Diệp Gia Minh. Nhưng mà Diệp Gia Minh chưa bao giờ đem Liễu Úy Hồng đến gặp các huynh đệ quần là áo lụa, che chở chăm sóc như em ruột. Ví dụ từ lúc Liễu Úy Hồng theo học tiểu học, trung học cũng có bạn học nam nào dám đến khi dễ .

      Cũng phải tiếng tăm Liễu gia vang dội. Đứa làm sao trông nom nhiều như vậy? Cho dù là "tiểu công chúa đại nội" nữa cũng có thể bị bạn học khi dễ. Mà các trường theo học vừa vặn đều chính là trướng cũ mà Diệp Gia Minh từng học. Diệp Gia Minh thường xuyên phái "tiểu đệ" của mình nhìn chằm chằm vào trường học, nhờ cái loại cảnh cáo phủ đầu này mà ai cũng dám làm xằng bậy đối với Liễu Úy Hồng bằng hừ. . . . . . Quả đấm của Diệp Gia Minh cũng phải vừa đâu!

      Cho nên Liễu Úy Hồng vừa "trở về" liền lập tức phải vội vàng gặp vị hai này. Đại vị của người hai này trong lòng cao hơn cả họ Văn Ứng Khâm.

      "Em tính học Na Sở đại học à?"

      chuyện phiếm vài câu sau, Diệp Gia Minh nhấc lên cái đề tài này.

      Liễu úy hồng liền cười, làm cái thí sinh, mỗi người gặp đều hỏi vấn đề này.

      "Em nghĩ đọc Hoa Nam đại học."

      thản nhiên đáp. Ở trước mặt hai có gì thể , điều này làm cho Dịch Thanh Phong hơi kinh ngạc nhìn nàng cái.

      Diệp Gia Minh rất nhạy bén liền bắt được ánh mắt của Dịch Thanh Phong, kinh ngạc mói: "Nga, đến chỗ chú Liễu à? Em còn có cùng người trong nhà đề cập qua phải ?"

      Bình thường những con chaú thế gia như bọn họ ai muốn rời thủ đô hết. Những người có thành tích tốt chút đều đến học hoặc làm việc ở đại học thủ đô, là học tại trường khoa học tự nhiên Thủy Mộc đại học. Con cũng có vài người học tại đại học sư phạm, nhưng mà đến Hoa Nam . . . . . . đúng là hiếm thấy!

      Hơn nữa nhìn phản ứng của Dịch Thanh Phong Diệp Gia Minh đoán chắc là Liễu Úy Hồng còn chưa có ông nội của bằng khẳng định Dịch Thanh Phong sớm biết.

      Liễu Úy Hồng cười :"Ừm, em nhớ ba ba. Ông nội hội hiểu em, để sau. . . . . .Em cũng muốn rời khỏi thủ đô đến phương Nam học hỏi thêm. Đọc vạn quyển sách bằng ngàn dặm đường thôi!"

      "Tiểu nha đầu, học được cách khoe chữ rồi!"

      thực tế việc Liễu Úy Hồng chọn học ở chỗ ba , suy nghĩ cặn kẽ rồi.

      Trải qua lần tang cha mới hiểu được cha quan trọng với biết chừng nào. Mặc dù chăm sóc ông nội cũng khiến rất vui vẻ nhưng nào có thể bỏ qua cơ hội cùng cha hàn gắn tình cảm

      Hơn nữa biết cha cũng khát vọn được nhìn thấy hằng ngày. Cha rất nhưng ông lại giỏi biểu đạt, đó chính là điểm khác biệt giữa ông với những người đồng tuổi.

      Nhưng mà việc lựa chọn ở gần cha cũng có nguyên nhân. Nguyên nhân sâu xa nhất là muốn ngăn cản quyết định sai lầm của cha .

      Có năng lực biết trước được tương lai là ưu thế nhưng hiểu được trọng trách vai mình ngày càng nặng. Nếu đến chỗ ba lịch sử tái diễn lần nữa, Liễu gia thể thoát khỏi vận mệnh suy sụp.

      Tuy rằng việc làm cho chính trị gia thành thục như ba nghe theo ý kiến của là chuyện rất khó khăn nhưng Liễu Úy Hồng vẫn quyết đình làm vậy.

      Vì gia tộc thể trốn tránh!

      "Đến Hoa Nam cũng được. Ai, cũng muốn rời khỏi thủ đô để thanh tỉnh thới gian. Mỗi ngày ở trong phòng làm việc buồn chán chết được!"

      Diệp gia minh hai tay nhất quán, hiếm thấy ảnh khởi xướng bực tức.

      Liễu úy hồng nhớ Diệp Gia Minh cuối cùng cũng vẫn là ly khai quốc gia kế ủy, đến tới Bắc Phương thành thị cùa La Sát đãi vàng . Tính tình vốn chính là cực kì bướng bỉnh, tuy rằng theo gia tộc an bài vào cơ quan công tác, chung quy là chịu nổi a.

      Nguyên bản có huyết thống La Sát nên Diệp Gia Minh tới bên kia là như cá gặp nước, ở biên giới Hoa Hạ cùng La Sát buôn bán lời ít tiền. vẫn nghĩ muốn giúp đỡ cho Liễu Úy Hồng, nhưng mà với tánh tình quật cướng của Liễu Úy Hồng tất nhiên kiên quyết chịu "Tiếp tế" , đành phải thường xuyên mua rất nhiều quần áo cùng đồ dùng hằng ngày "tặng" cho .

      "Dệt hoa gấm dịch, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi nan, lộ xa biết Mã Lực, lâu ngày gặp người tâm". Trải qua việc cực thịnh tất suy ở kiếp trước, Liễu Úy Hồng thấy bộ mặt của rất nhiều người, đồng dạng cũng hiểu được ai mới là thiệt tình đối tốt với .

      Tỷ như Dịch Thanh Phong, tỷ như Ấn giáo sư, tỷ như. . . . . . Diệp Gia Minh.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :