1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh: Thê tử định mệnh của tướng công khờ khạo (c72) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16: Bản thân lựa chọn
      Thương Đông Thần mặt nét khổ sở, giữ chặt Hàn Mạch Như muốn về phía trước, chu môi đỏ, khuôn mặt tuấn tú nổi lên rặng mây đỏ, ngại ngùng , "Như Nhi muội muội, ngươi cần giận ta, ta cùng ngươi , ta cùng ngươi ta vì sao muốn che miệng."
      Hàn Mạch Như dừng bước, quay đầu lại, nhìn về phía , nhất thời lắp bắp kinh hãi, đáng ngốc tử này đương nhiên đem việc bản thân muốn dẫn về thành bản thân giận , kỳ thực nào biết đâu rằng, bản thân sở dĩ muốn dẫn trở về, còn phải nhìn đến mặt của đều ra khổ sở , biết mệt , cho nên mới như vậy .
      Nàng nghiêm cẩn nhìn mặt , bỏ qua thái độ kỳ quái của , nghe .
      "Mẫu thân muốn Thần Nhi cần ở trước mặt Như Nhi muội muội nhiều lời, như vậy Như Nhi muội muội mới thích Thần Nhi." Thương Đông Thần bộ dáng buồn rầu .
      Hàn Mạch Như nhìn biểu cảm mặt , trong lòng đầu tiên là có chút hiểu, lập tức nhìn đến bộ dáng lúc này, nàng rốt cục cũng hiểu vì sao Thương mẫu muốn Thương Đông Thần ít chuyện.
      " thôi." Hàn Mạch Như đến cúi đầu bên người , nắm lấy tay , bởi vì nàng quyết định phải gả cho nam nhân này, theo giờ phút này bắt đầu, bảo hộ là chuyện trọng yếu nhất trong đời của Hàn Mạch Như nàng.
      Trở lại phòng khách, hai bên cha mẹ còn tại cao hứng xong, khi bọn họ nhìn bên ngoài thấy con cùng nữ nhi vào, đều thấy trong lòng vừa lòng.
      Ở trong lòng Thương mẫu và Thương phụ khi nhìn đến tay con trai mình bị nữ nhi của Hàn gia nắm đều sáng tỏ có lẽ chuyện của con trai mình bị nữ nhi Hàn gia biết.
      Chỉ là bọn họ theo như trong mắt Hàn Mạch Như thấy có khinh thị cùng chán ghét, mà là thích, bọn họ trong mắt lóe lên tia gian xảo, quyết định con dâu Thương gia là tại đây.
      "Cha, nương, thương bá phụ, thương bá mẫu." Hàn Mạch Như nhún người hành lễ với bốn người ngồi ghế.
      Hàn phụ nhìn mắt nữ nhi bên này, thấy nàng trong mắt đối với bản thân truyền tín hiệu, liền cùng Thương gia hai người hữu lễ : "Thương lão đệ, tại sắc trời cũng có chút muộn, Thương lão đệ nhà hãy ở lại đây, tối hôm nay ta thay các người mở tiệc tẩy trần".
      Thương Vô Lăng cùng với phu nhân, vợ chồng đều thấy trong mắt đối phương có đồng ý, Thương Vô Lăng liền trả lời, "Vậy quấy rầy Hàn huynh ."
      Trong thư phòng, Hàn lão gia gọi hạ nhân tới đem Thương gia ba người an bài ở vào ở sau phủ, bọn họ người nhà liền tới trong thư phòng bí mật trao đổi chuyện này.
      "Nữ nhi, ngươi luôn luôn cha mẹ đối với ngươi hôn quá mức bá đạo, tại cha cùng nương lại cho ngươi lần cơ hội lựa chọn, ngươi cũng nhìn ra, Thương gia lần này đến chúng ta Hàn gia, là vì ngươi cùng Thần nhi có hôn , nếu ngươi đồng ý, cha cùng nương cùng đáp ứng suy nghĩ của ngươi, mà theo Thương gia lại chuyện này." Hàn phụ nghiêm cẩn .
      Hàn Mạch Như nghe phụ thân lên chuyện này, đều hiểu phụ thân những lời này là có ý tứ gì, nếu ở trước kia, bản thân khi nghe đến cha mẹ cư nhiên mình thay bản thân quyết định việc hôn nhân, điều này làm cho nàng phản cảm, tức giận, cho nên sau này gặp Ngô Hạo Thiên, lúc đó vì tiếp cận bản thân mà thiết kế ra cảnh hùng cứu mỹ nhân, nhận thấy và mình mới là cả đời nhân duyên, càng là do trước kia bản thân thấy việc hôn nhân này là cỡ nào sỉ nhục.



      Chương 17: Cha mẹ ưu sầu

      Hàn Mạch Như đầu óc vòng vo vài vòng, mặt nàng nghiêm cẩn nhìn Hàn phụ cùng Hàn mẫu: "Cha, nương, nữ nhi đáp ứng cha mẹ thay nữ nhi định cửa hôn nhân này".
      "Lão gia, Như Nhi nàng đáp ứng rồi." Hàn mẫu cao hứng nhìn tướng công.
      Hàn phụ cười híp mắt, mấy ngày nay, liền thấy nữ nhi thay đổi rất nhiều, liền ngay cả mấy ngày nay trong cửa hàng buôn bán cũng là do nữ nhi hỗ trợ, tại có mấy gian cửa hàng bởi vì nữ nhi hỗ trợ phát triển càng ngày càng tốt, tại bằng hữu trong thôn trấn nếu nhìn thấy bản thân đều bản thân có nữ nhi tốt.
      "Như Nhi, ngươi quyết định việc hôn nhân này, quyết hối hận?" Hàn phụ mặt biểu cảm cực kỳ nghiêm cẩn hỏi.
      Hàn Mạch Như cười gật gật đầu: " hối hận."
      Hàn Mạch Như ở trong lòng kỳ thực còn sợ phụ mẫu của chính mình hối hận đấy, nếu làm cho bọn họ biết bọn họ thay bản thân định tướng công là người tâm trí chỉ có mười tuổi tiểu hài tử biết bọn họ còn có phải hay thuyết phục bản thân cùng Thương gia thành thân.
      "Tốt lắm, ta phải ngay cùng Thương huynh đệ chuyện này". Hàn phụ hưng phấn đứng lên, cao hứng chạy ra ngoài, trực tiếp về phía sau viện tìm người Thương gia.
      "Cha, cha." Hàn Mạch Như ở phía sau Hàn phụ hô, chính là thanh của nàng sớm bị hưng phấn của Hàn phụ che giấu , nơi nào còn nghe được đến tiếng nàng ở phía sau gọi .
      Hàn mẫu đồng dạng mặt khí vui mừng, nàng giữ chặt nữ nhi hô to ở bên, thân thiết : "Quên , nữ nhi, cha ngươi là cao hứng chạy tới cùng người Thương gia thương lượng việc hôn của ngươi cùng Thần Nhi ."
      Lại , ở Hàn gia hậu viện, Thương Vô Lăng nghỉ ngơi cùng vợ Thương Lưu thị, hai vợ chồng cũng thảo luận việc hôn nhân này.
      "Lão gia, ngươi xem Hàn gia nữ nhi thế nào?" Thương Lưu thị ngồi ở ghế bên cạnh bàn, trong tay cầm cái cốc trà, muốn uống ngụm trà, đột nhiên lại ngừng lại, quay qua người ngồi bên cạnh mình Thương Vô Lăng hỏi.
      Thương Vô Lăng nhìn thoáng qua người ngồi ở bên trong cười đùa, ánh mắt lộ ra vẻ từ phụ.
      "Tạm thời thoạt nhìn là cái sai nữ hài, nàng đối Thần Nhi tốt, cũng có giống những người trước kia giống nhau ở chỗ bởi vì Thần Nhi đặc biệt liền khi dễ , ngược lại còn chiếu cố , cũng biết trong lòng nàng là nghĩ như thế nào, có nguyện ý hay gả cho Thần nhi của chúng ta". Thương Vô Lăng dù sao cũng là ở bên ngoài theo buôn bán qua nhiều năm như vậy, xem tâm tư người khác rất là cẩn thận kín đáo.
      Thương Lưu thị nghe đến lên chuyện này, trong mắt nàng sung sướng cũng chậm chậm biến mất, nàng đảo mắt nhìn bên trong con mình liếc mắt cái, vợ chồng cả hai đều là lần lượt thở dài.
      "Đúng vậy, bọn họ hai người ra ngoài lâu như vậy, Hàn gia nữ nhi làm sao có thể nhìn ra Thần Nhi của chúng ta là người tâm trí hơn đứa ."
      Chuyện này luôn luôn là nỗi đau trong lòng của cả hai vợ chống , nếu phải là ở bảy năm trước, bọn họ vợ chồng đều bởi vì có tẫn trách chiếu cố tốt con trai, thiên tư thông minh như vậy cũng thể chỉ lưu lại ở mười tuổi.
      "Cha, nương, các ngươi làm gì nha, vì sao đều thở dài, có phải do Thần Nhi làm việc gì sai?". Tại thời điểm, vợ chồng bọn họ vừa xong chuyện này, nguyên bản ở bên trong vui đùa Thương Đông Thần giờ phút này ra, đứng ở phía sau bọn họ, vừa khéo nghe được bọn họ than thở.
      Ở bên trong nội tâm của Thương Đông Thần, từ xưa đến nay khi thấy phụ mẫu hai người bọn họ than thở đều là do bản thân làm sai việc gì, cho nên lần này cũng lại nhận thức như vậy.
      bornthisway011091Chris thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18: Đây là từ hôn sao?

      Thương Lưu thị xoay người nhìn con ở phía sau, vẫy tay kêu lại đây, bảo đứng ở bên người hai vợ chồng rồi hỏi, "Thần Nhi a, ngươi hãy cho phụ thân và mẫu thân biết, ngươi cùng Như Nhi muội muội trong hoa viên với nhau những gì?"

      "Đúng rồi, con, ngươi hãy cho cha và nương, Như Nhi muội muội đối với ngươi có tốt , nàng có giống như những người khác khi dễ ngươi hay ?" Thương Vô Lăng hỏi tiếp, ở trong đầu Thương Vô Lăng, chỉ có bản thân cùng với người ở trong phủ là khi dễ Thương Đông Thần thôi.

      Thương Đông Thần ánh mắt mở lớn, cùng với phụ mẫu mình trừng mắt nhìn vài lần, "Như Nhi muội muội mới có khi dễ Thần Nhi đâu, Như Nhi muội muội thích Thần Nhi, nàng thích Thần Nhi ."

      Thương Đông Thần thấy phụ thân hảo đáng giận, lại còn Như Nhi muội muội bậy, về sau cũng cần với phụ thân .

      Thương Lưu thị cũng mặc kệ bản thân con bộ dạng phát giận, tại ở trong đầu của nàng chỉ có nghe thấy con là nữ nhi Hàn gia thích con mình, nàng tại thầm nghĩ hướng con chứng thực chuyện này.

      "Con, ngươi cho nương nghe, Như nhi muội muội với ngươi những gì?”.

      Thương Đông Thần nhíu mày, bởi vì tay của mình bị nương tóm chặt có chút đau, chính là lúc này nhớ lại lời của Như nhi muội muội, nhất thời mặt nở nụ cười xán lạn.

      nghiêng đầu, biểu cảm túc , "Như Nhi muội muội nàng ghét bỏ Thần Nhi ngây ngốc, nàng luôn luôn ở bên cạnh Thần nhi, bảo vệ thần nhi”.

      Nghe đến đó, Thương Lưu thị vui mừng dị thường, nàng đem ánh mắt nhìn về phía Thương Vô Lăng, giọng điệu dị thường hưng phấn, "Lão gia, Thần nhi của chúng ta lần này có nàng dâu rồi".

      "Đúng vậy, ha ha,Thương gia chúng ta lần này đến đúng rồi, tổ tông Thương gia phù hộ a". Thương Vô Lăng vuốt chòm râu bạc cười .

      Ngoài cửa, Hàn phụ định đến bên này làm mai, nghe bên trong truyền đến tiếng cười to, bản thân muốn quấy rầy nhà nghỉ ngơi vào lúc này, nhưng lại nghĩ đến chuyện này của bản thân cũng rất quan trọng, hơn nữa nếu thỏa thuận xong việc, chỉ sợ rồi lại đêm dài lắm mộng.

      "Thương lão đệ, Thương đệ muội." Hàn phụ khẽ hạ giọng gọi, làm cho lúc giọng của bản thân dễ nghe hơn.

      Bên trong Thương Vô Lăng và Thương Lưu thị nhìn nhau cười, nghe tiếng gọi, Thương Vô Lăng nhanh ra mở cửa.

      "Hàn đại ca, sao ngươi lại tới đây?" Thương Vô Lăng thấy Hàn Thiên Liễu đứng ở ngoài cửa liền hỏi.

      Hàn phụ nhìn vào bên trong gật gật đầu với Thương Lưu thị, rồi nhìn phía Thương Vô Lăng : "Thương lão đệ, chuyện mười bốn năm trước, ngươi có thể cùng ta đến thư phòng để trao đổi được ?”.

      Thương Vô Lăng quay đầu lại liếc mắt nhìn với Thương Lưu thị, hai người trong mắt lúc này cũng có cao hứng, có chính là lo lắng, vợ chồng bọn họ ở trong lòng đều là lo lắng, lúc này Hàn lão gia mời mình đến thư phòng để về chuyện mười bốn năm trước, việc đó phải là việc hôn của con mình và nữ nhi của Hàn gia sao? Bọn họ thấy bộ dáng này của Hàn lão gia có vẻ như tình được tốt lắm.

      Lúc này trong đầu hai vợ chồng Thương gia đều có chung suy nghĩ, phải chăng người Hàn gia biết con mình có vấn đề cho nên muỗn đưa ra việc từ hôn, nghĩ vậy, trong lòng hai người bọn họ khỏi thở dài hơi, chẳng lẽ Thần nhi của bọn họ cả đời này thể cưới nữ tử đau thương cách bình thường sao?

      ", Hàn đại ca, thỉnh chờ chút, ta vào trong tiếng với phu nhân rồi ra" Thương Vô Lăng mặc dù trong lòng cảm thấy bi thống, nhưng là nhà người ta muốn từ hôn, sao lại có khả năng cầm dao đặt tại cổ người nhà người ta buộc họ gả nữ nhi cho con mình đây, muốn trách liền tự trách người nhà mình có mệnh này mà thôi.
      bornthisway011091, Tôm ThỏChris thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Trao đổi việc hôn nhân

      Thương Vô Lăng cùng Thương Lưu thị mấy câu, lúc rời , ánh mắt của lưu lại ở người Thương Đông Thần lát, lập tức lại rất nhanh thu trở về, nhanh ra ngoài, theo Hàn Thiên Liễu.

      Hàn phủ thư phòng

      Hàn Thiên Liễu chỉ vào cái ghế trong thư phòng, hô: "Thương lão đệ, mời ngồi."

      Thương Vô Lăng liếc mắt nhìn cái ghế dựa bên người cái, trước hết ngồi xuống.

      Hàn Thiên Liễu nhìn đến ngồi xuống xong, làm Hàn phủ chủ nhân có thế này nhanh chậm theo sát sau Thương lão gia ngồi xuống.

      quá lâu sau, bọn hạ nhân liền đem trà tiến vào, Hàn Thiên Liễu chỉ vào ly trà bốc hơi bàn : "Thương huynh đệ, mời uống ngụm trà."

      "Cám ơn." Thương Vô Lăng theo lời dùng tay phải bưng lên ly trà, đầu tiên là dùng nắp vung gạt gạt vài cái lá trà màu xanh trong nước trà, giống như là cao thủ phẩm trà, thưởng thức nước trà trong chén.

      Uống mấy ngụm trà, tâm Thương Vô Lăng luôn luôn đặt ở người Hàn Thiên Liễu, thấy chính là chăm chú uống trà, lại thấy gì đến việc mời mình đến đây chuyện.

      Đợi hồi lâu, Thương Vô Lăng nhịn được , dè dặt cẩn trọng thử hỏi, "Hàn đại ca, ngươi phải có chuyện muốn cùng lão đệ sao, biết là chuyện gì?"

      tiếng vừa dứt, Hàn Thiên Liễu dùng sức a tiếng, "À, đấy, xem ta này, uống trà vào, làm cho chút nữa quên mất chuyện trong yếu." Hàn Thiên Liễu vỗ chán cái, bộ dáng ảo não, người này còn có cái tật xấu, liền tính trong lòng có việc trọng đại, chỉ cần uống trà vào, liền đem chuyện quan trọng gì cũng đều hết thảy vất ra sau đầu.

      Hàn Thiên Liễu buông ly trà trong tay, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc nhìn Thương Vô Lăng , "Thương lão đệ, ta cùng chị dâu ngươi biết, nhà các ngươi đến bái phỏng Hàn gia chúng ta là có ý tứ gì, chính là việc hôn nhân của bọn , ta vừa rồi cũng hỏi ý tứ của Như Nhi, ý tứ của nàng là đồng ý ta cùng nương nàng thay nàng định việc hôn nhân này, chính là biết Thương gia các ngươi có ý tứ gì?"

      Nghe được những lời này của , Thương Vô Lăng thấy gánh nặng trong tâm nửa ngày cũng có thể an tĩnh lại , lại cần nghe đến những lời dài dòng kia.

      Thương Vô Lăng kích động nắm giữ tay Hàn lão gia , "Hàn lão ca, ngươi những lời này là suy nghĩ , các ngươi Hàn gia có chê bộ dáng này của Thần nhi nhà ta sao?”

      cho rằng nữ nhi Hàn gia khi biết bản thân con mình là cái ngốc tử chỉ số thông minh chỉ như đứa trẻ mười tuổi, nhất định cho hai người Hàn gia biết, liền ngay cả lần này, Thương Vô Lăng theo Hàn Thiên Liễu đến thư phòng chuyện cũng tưởng là đến chuyện từ hôn, nhưng ngờ chính là đến với lại là tin tức tốt, phấn chấn tinh thần.

      Hàn Thiên Liễu có chút nhăn mày, mí mắt giật vài cái, nghi hoặc vừa rồi mình ghét bỏ con của là có ý tứ gì, cho rằng đây là sợ mình từ hôn, cho nên mới như vậy , Hàn Thiên Liễu giải thích , "Ta cùng chị dâu ngươi dựa vào cái gì ghét bỏ Thương cháu a, ta cùng chị dâu ngươi đều vừa lòng Thương cháu đấy, lớn lên vừa tuấn tú lịch , lại có lễ phép, vừa thấy là biết các ngươi hai vị làm phụ mẫu giáo dục tốt con trai, chúng ta cao hứng còn kịp, làm sao có thể ghét bỏ đây."

      "Ách. . . . ." Thương Vô Lăng nghe đến đó, thế nào càng nghe càng thấy khả nghi, nghe qua, này Hàn đại ca giống như căn bản cũng biết bản thân con là người thiếu thông minh, chẳng lẽ nữ nhi Hàn gia căn bản là có đem chuyện này cùng phụ mẫu nàng.
      bornthisway011091Chris thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Thương phụ vì con giấu diếm

      Nghĩ tới khả năng này, Thương Vô Lăng nghĩ nên như thế nào về việc này, con mình khi nào hiểu chuyện, khi nào được người ta ưa thích, Thương Vô Lăng bỗng chốc thấy khó mở miệng a, thế khó xử, biết bản thân có nên đem chân tướng việc này ra hay .

      Nhưng là nếu ra , e rằng kết quả dẫn đến việc Hàn gia từ hôn.

      Sau khi khen ngợi con của Thương gia, Hàn Thiên Liễu mặt ý cười từ từ thu lại, mặt lại có chút bi thương, khẽ thở dài, "Thương lão đệ, kỳ thực đại ca còn có việc nghĩ nên cùng Thương gia các ngươi chút, tránh cho đến lúc đó hai nhà thành thông gia, lại ảnh hưởng đến hòa khí."

      Hàn Thiên Liễu nghĩ đến chuyện này, cả người khó chịu, mở miệng , "Thực dám dấu diếm, vào thời điểm tháng trước, tiểu nữ bởi vì nhất thời hồ đồ, kém chút gả cho Ngô gia, cũng may ở trước lúc thành thân cách ngày, nàng tỉnh ngộ nghĩ lại, có thể như vậy cũng tạo ra sai lầm lớn”.

      "Này là chuyện gì xảy ra?" Thương Vô Lăng nghe được chuyện này, ánh mắt vội vã hướng Hàn Thiên Liễu hỏi.

      Hàn Thiên Liễu nhìn khẩn trương như vậy, cho rằng Thương Vô Lăng là tức giận nữ nhi mình lúc trước hồ đồ tạo ra việc như vậy, vội mở miệng cùng giải thích, "Thương lão đệ, chuyện này ngươi đừng vội, ta hôm nay có thể đem chuyện này ra cho ngươi nghe, liền có tính toán giấu diếm, ngươi nghe ta chậm rãi giảng giải với ngươi."

      Thương Vô Lăng gật đầu, ngồi thẳng thân mình, nghiêm túc theo dõi, chờ .

      "Khi đó cũng là tiểu nữ nhất thời xúc động, lúc đó tiểu nữ cũng biết ta cùng nương nàng thay nàng đính ước cùng với các người, tiểu nữ năm nay mới mười bốn tuổi, tuổi trẻ hiểu chuyện, để cho người đáng giận là, Ngô gia đại thiếu gia kia ngang nhiên thừa dịp này thiết kế diễn màn hùng cứu mỹ nhân, làm hại Như nhi đối vừa gặp thương, ở tháng trước, Như nhi thậm chí lấy chết uy hiếp ta cùng nương nàng nhận lời nàng cùng Ngô gia việc hôn nhân, may mắn, ở buổi tối trước khi thành thân ngày, Như nhi tỉnh ngộ lại với chúng ta đồng ý cửa hôn nhân này nữa".

      Thương Vô Lăng mặt biểu cảm cũng có tức giận, tâm bình khí hòa nghe xong lời Hàn Thiên Liễu , sau khi nghe xong, chỉ nghe hô to tiếng, "Ngô gia này thực là quá , rất khinh người, thế nhưng lại làm ra loại việc như vậy để lừa gạt tâm tư của nữ tử, quả thực là bằng cầm thú."

      Hàn Thiên Liễu nhìn đến Thương Vô Lăng cũng có lộ sắc mặt khinh bỉ đối với nữ nhi của mình, mới có thể yên tâm, càng là thấy được việc nữ nhi gả cho Thương gia là quyết định đúng đắn.

      "Thương lão đệ, có những lời này của ngươi, ta chắc chắn đem Như nhi gả đến Thương gia." Hàn Thiên Liễu mặt lộ vui mừng .

      Thương Vô Lăng thấy những lời này thế nhưng sắc mặt có chút được tự nhiên né tránh, tại Thương Vô Lăng có chút ngượng ngùng , nhà người ta đều đem tình chi tiết của bản thân cho mình, nhưng là ngược lại bản thân mình lại đem việc con là ngốc tử giấu diếm , điều này làm cho Thương Vô Lăng có chút đối với người Hàn gia cảm thấy phi thường áy náy.

      "Hàn đại ca, kỳ thực ta. . . . Kỳ thực ta. . . Cũng có. . . . tình. . . . Muốn. . . . Cùng ngươi ." Thương Vô Lăng chuyện đứt quãng , trong lòng bối rối bản thân muốn hay đem chuyện này ra.

      "Tốt lắm, Thương lão đệ, tình hôm nay liền tới đây, chúng ta hai nhà ngày mai liền chính thức trao đổi ngày sinh tháng đẻ của nhi tử, chọn ngày lành tháng tốt, đem việc hôn nhân tổ chức." Hàn Thiên Liễu đợi Thương Vô Lăng cho hết lời, liền đánh gãy lời của, thẳng hạ quyết định này.




    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Mạch Như đến gặp

      Thương Vô Lăng mơ hồ trở về phòng.

      Thương Lưu thị vừa thấy Thương Vô Lăng trở về, lập tức đến bên người điều tra tin tức, "Lão gia, Hàn lão gia kéo ngươi là có chuyện gì? Ngươi nhanh chút cho ta".

      Thương Vô Lăng bị Thương Lưu thị đẩy ngồi xuống, lúc này mới hồi phục lại tinh thần, cùng Thương Lưu thị , "Hàn đại ca gọi ta qua, cùng với ta là bàn việc hôn nhân của hai nhà, , Hàn gia đồng ý cửa hôn nhân này cùng với Thương gia, bảo chúng ta hai nhà tìm ngày lành tháng tốt tổ chức cửa hôn nhân này”.

      "Ai nha, vậy chăng, lão gia, đây là vậy chăng?" Thương Lưu thị cao hứng hai tay tạo thành chữ thập, hô to , "Đa tạ Thương gia liệt tổ liệt tông phù hộ a."

      Bái xong, Thương Lưu thị quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy nét âu sầu trong mắt Hàn lão, liền hỏi: "Đây là chuyện tốt, ngươi vì sao mất hứng?"

      Thương Vô Lăng liếc mắt nhìn nàng cái, lắc đầu giận dữ , "Hàn gia đem tình của nhà bọn họ đều với ta, ngay cả việc gần đây nhất là chuyện nữ nhi của Hàn gia cùng Ngô gia từ hôn, Hàn đại ca cũng kể lại tường tận cho ta, tâm của ta có chút bất an, chuyện của Thần nhi ta xem thấy là nữ nhi của Hàn gia chưa cùng bọn họ qua, bọn họ căn bản cũng biết về chuyện của Thần nhi".

      "Vậy làm sao bây giờ?" mặt cùng trong ánh mắt Lưu thị nét vui vẻ dần bị thay thế bằng sầu lo.

      Hàn gia hai người đáp ứng chuyện hôn nhân này, đó là bởi vì bọn họ tại còn biết chuyện của con mình, khi bọn họ biết chuyện này, có phải bọn họ đồng ý gả nữ nhi cho con trai mình nữa, chuyện này còn biết thế nào , nghĩ đến đây, Thương Lưu thị trong lòng như là bị ngàn vạn con kiến cắn dường như khó chịu.

      Ngay tại lúc hai người bọn họ còn chưa hết lo lắng về chuyện này, ở An Thấm viên Hàn Mạch Như nghe được hạ nhân bẩm báo, biết phụ thân cùng Thương lão gia chuyện nửa canh giờ, nàng cũng đoán được nội dung bọn họ chuyện.

      "Tiểu thư, Lục nhi xem vị Thương công tử kia lớn lên cực kỳ tuấn tú, cười rộ lên thập phần hoàn hảo, làm hôn phu của tiểu thư, quả thực là cùng với tiểu thư trai tài sắc a." Lục nhi từ cửa vào, xoay người đối diện với tiểu thư tinh tế phẩm trà .

      Hàn Mạch Như mỉm cười buông cái cốc trong tay ra, rút ra cái khăn tay ở bên hông chấm chấm chút nước trà dính ở khóe miệng, ánh mắt có chút phiêu miễu nhìn ra ngoài cửa sổ , "Đúng vậy, mới là người Hàn Mạch Như ta đời này phải gả, đời trước bỏ lỡ, lần này , ta cùng nhất định có cuộc sống hạnh phúc." Những lời ở phía sau Hàn Mạch Như càng ngày càng .

      Lục nhi nghe mơ mơ hồ hồ, chút cũng đều có nghe được, nghiêng đầu hỏi, "Tiểu thư, người cái gì đời trước, đời này, Lục nhi đều nghe ."

      Hàn Mạch Như lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, muốn đem những ủy khuất của kiếp trước đều sạch ra, thở hơi đứng lên , " có gì, , chúng ta Hà viên bên kia nhìn chút”.

      Hà viên

      Hàn Mạch Như mang theo Lục nhi, chủ tớ đến.

      Hà viên là tiểu trạch viện của Hàn phủ, có ba gian viện, có sân vườn, ao hồ, hồ nước trong viện trồng đủ loại hoa sen, bởi vậy mới lấy tên là Hà viên.

      Vừa tiến đến Hà viên, Hàn Mạch Như liền nhìn thấy có người cười đùa là Thương Đông Thần, bây giờ còn mặc bộ bạch sam mà hôm nay nàng thấy, chẳng qua tại bạch sam này hẳn là bạch sam, phải là thành hoàng sam cũng sai, bởi vì tại, người mặc quần áo dính đầy bùn đất màu vàng, liền ngay cả trán và khóe miệng cũng đều dính ít bùn đất vàng.
      bornthisway011091, Tôm Thỏ, Chris2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :