1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh siêu sao: Vợ yêu của ám dạ đế vương - Tra Tiểu Cửu (68.1/138)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chương 23: Vào lòng.

      Edit: An

      Diện mạo của KelvinChu tuấn bằng Sở Quân Hàn và Hạ Tử Diệu, nhưng cả người ta mặc âu phục màu đen định chế cao cấp, dáng người cao lớn, đôi chân vừa dài vừa thẳng, tóc hơi dài chút, cho dù thời điểm ta chuyện, nhưng mặc quần áo như vậy, đứng trong đám đông, cũng rất nổi bật.

      Lúc này ta bước ra, ánh mắt sáng ngời, có thần nhìn về phía Đường Bội, thế nhưng lại mang theo vài phần khí thế khiếp người.

      Đường Bội đương nhiên bị ánh mắt của ta dọa sợ, chỉ đem súng lục trả lại đài thủy tinh, vén váy lên chậm rãi xuống đài cao, trong nháy mắt lại khôi phục vẻ ung dung tao nhã ban nãy.

      mặt của mang theo nụ cười tự tin, với hành vi ngang ngược và kì quái lúc nãy giống như chỉ là ảo giác của mọi người.

      Nhìn Đường Bội như vậy, thưởng thức trong ánh mắt của Kelvin Chu càng thêm ràng hơn.

      “Sở tiên sinh” Đường Bội đứng ở trước mặt ta, nho nhã vươn bàn tay.

      “Đường tiểu thư.” Kelvin cầm tay của , nữ diễn viên có thể thu phóng cảm xúc tự nhiên thế này, phải chưa từng thấy qua, nhưng phần lớn bọn họ trải qua vô số thử thách màn ảnh, mới có thể bồi dưỡng thành chuyên nghiệp như vậy.

      Nhưng người con xinh đẹp trẻ tuổi trước mặt này, ràng là người mới.

      “Nếu bận chuyện gì khác, chúng ta có thể tìm nơi khác để tâm .” Kelvin thu hồi say mê mặt, lộ vẻ thân sĩ hữu lễ :

      “Tự giới thiệu với , tôi là Sở Dực Thành”

      “Vinh hạnh của tôi.”

      Đường Bội cười xinh đẹp, quay đầu nhìn về phía Hạ Tử Diệu.

      Hạ Tử

      Diệu cũng về phía bọn họ, ràng với Sở Dực Thành có quen biết, lên liền vỗ vỗ bả vai của đối phương, cười hỏi:

      “Tới lúc nào thế?”

      “Tùy tiện dạo thôi” Sở Dực Thành thờ ơ quét nhìn đám người xung quanh, lại : “Đúng lúc cậu cũng ở đây, vậy cùng nhau .”

      Có ý gì?!. Đường Bội hơi kinh ngạc, chẳng lẽ nam chính trong bộ phim sắp tới là Hạ Tử Diệu?

      Nhưng mà rất nhanh phản ứng kịp, nếu như phải Hạ Tử Diệu cũng tham gia vào bộ phim đó, làm sao có thể biết được chuyện này chứ?

      Song, bây giờ còn có chuyện cần giải quyết.

      Đường Bội quay đầu nhìn về phía Sở Quân Hàn vẫn còn đứng lầu hai.

      Nơi này là địa bàn của Sở gia, tuy rằng biết Sở Dực Thành rốt cuộc có phải là người của Sở gia hay , có lẽ ta có tồn tại nào đó trong nhà họ Sở, nhưng vẫn chưa ngây thơ đến mức, vừa mới trêu chọc chủ nhân nơi này, lại hồn nhiên rời khỏi nơi này, xem như có chuyện gì xảy ra.

      Hơn nữa, chủ nhân của nơi này còn che giấu nanh vuốt vô cùng sắc bén.

      “Sở thiếu.”

      Đường Phỉ Phỉ chú ý tới ánh mắt của Đường Bội, đỏ mặt thấp giọng :

      ấy , rất đáng sợ, rất có tâm kế, mấy ngày trước ở studio, ấy… cứ như vậy… cứ như vậy…”

      ấy đến đây thanh có chút nghẹn ngào, lộ vẻ vô cùng ủy khuất.

      Người đẹp thẹn thùng, vốn có thể chọc cho người ta trìu mến, Đường Phỉ Phỉ ràng vô cùng hiểu vũ khí của bản thân mình, khóe mắt hơi đỏ lên, ấp úng :

      “Hôm nay lại tới đây quấy rối Sở thiếu, là… là… quá xấu rồi.”

      quả rất hận Đường Bội, mặc dù biết ban nãy xảy ra chuyện gì, nhưng lúc này Đường Phỉ Phỉ biết, Đường Bội những đoạt vai diễn mà phải mất rất nhiều thời gian mới tranh thủ được, bây giờ còn vừa mới đoạt được vai mới rất có trọng lượng.

      Con tiện nhân này, làm sao có thể so sánh với chứ?!

      nhất định phải làm cho nó sống bằng chết!

      “Sở thiếu…”

      lâu thấy đáp lời, Đường Phỉ Phỉ nhịn được kéo kéo góc áo của .

      Sở Quân Hàn quay đầu lạnh lùng liếc nhìn cái, giận mà uy, khiến cho cả người Đường Phỉ Phỉ đột nhiên cứng đờ, người đàn ông trước mắt này phải là ông già chỉ cần nũng nịu chút làm việc vì , mà là người thừa kế duy nhất của Sở gia, là thiếu gia nhà họ Sở ai dám đắc tội.

      hơi ngượng ngùng, lặng lẽ thu tay về, hơi cúi đầu, ngay cả thân thể cũng nhàng run rẩy vài cái, bộ dạng thoạt nhìn giống như tiểu bạch thỏ nhút nhát.

      Nhưng ở chỗ mọi người thấy, khóe môi ta lại lên nụ cười lạnh…

      Nếu như thể trêu chọc vào bọn họ, con tiện nhân Đường Bội đắc tội với thiếu gia nhà họ Sở, vậy ta có kết cục tốt.

      “Chú.” Sở Quân Hàn hề để ý đến Đường Phỉ Phỉ, Sở Quân Hàn nhìn xuống từ cao. “Nếu đến đây hãy chờ kết thúc rồi hãy .”

      Hóa ra Sở Dực Thành là chú của Sở Quân Hàn.

      Đường Bội nhìn hai người, ngũ quan giống nhau, nhưng cái loại tùy ý làm mọi chuyện theo ý mình, hoàn toàn đem cảm giác và ánh mắt của người khác để vào trong mắt, hơi giống.

      Sở gia thần bí lại mạnh mẽ, những đứa trẻ bọn họ nuôi dưỡng mặc kệ bây giờ làm cái gì kiêu ngạo toát ra từ trong xương cốt bao giờ thay đổi. Khí chất ấy phải sống nhiều năm trong thế gia mới có thể dưỡng thành, Đường gia giống như nhà giàu mới nổi đường lập nghiệp, cho nên khí chất bên trong hoàn toàn kém hơn rất nhiều.

      Ít nhất là Đường Phỉ Phỉ, người thừa kế đầu tiên của Đường gia, ở trước mặt Sở Quân Hàn quả giống như hạt cát trong đống bụi bặm.

      “Huống chi, cháu còn vài lời muốn với vị Đường tiểu thư này” Sở Quân Hàn rốt cục cũng chuyển ánh mắt sang người Đường Bội.

      “Người phụ nữ đó điên rồi...”

      “Đúng vậy, dám xúc phạm Sở thiếu...”

      ấy chết có chỗ chôn thân...”

      Tiếng xì xào bàn tán sau lưng Đường Bội ngừng vang lên, thanh lớn đến nỗi có thể nghe được. Chỉ có điều nụ cười mặt hề giảm, tựa như hoàn toàn có nghe thấy, bước từng bước tới lầu hai, tới trước mặt Sở Quân Hàn.

      Ánh mắt của sáng ngời gì sánh được, mặt lúm đồng tiền như hoa, ngón tay thon dài trắng nõn giống như cỏ thơm xanh tươi, dịch rượu đỏ sậm trong ly rượu thủy tinh, theo động tác của tạo ra những gợn sóng say lòng người.

      “Sở thiếu...” Đường Bội thoải mái đưa ly rượu cho Sở Quân Hàn, cười xinh đẹp: “Ngài đại nhân, đại lượng, so đo với hiểu chuyện như tôi chứ?”

      Sở Quân Hàn lạnh lùng nhìn , lát sau mới đưa tay nhận lấy ly rượu của .

      Khi tay muốn chạm vào ly rượu, ngón tay thon dài, có lực đột nhiên chuyển hướng, chế trụ vai của Đường Bội phen.

      Sau đó dùng sức kéo về phía bản thân mình.
      Last edited by a moderator: 5/5/15
      Thảo17, nhoxbina, Phong Vũ Yên9 others thích bài này.

    2. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Mong chương mới của bn
      Hay quá

    3. betrang

      betrang Active Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      147

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24: Hồ Điệp

      Lần này ngay cả tiếng xì xào bàn tán trong biệt thự cũng ngừng lại, mọi người có chút khiếp sợ nhìn Sở Quân Hàn và Đường Bội, tư thế ái muội như vậy, hành động thân mật như thế, chẳng lẽ người thiếu gia nhà họ Sở coi trọng là….

      “Ô uế”

      Ngón tay ôn nhuận nhàng xẹt qua gò má của Đường Bội, duỗi ngón tay thon dài, khô ráo mở rộng ra trước mặt , lòng bàn tay vẫn còn vươn lại màu sắc rất nhạt, hẳn là dấu vết màu sắc sương khói của viên đạn nổ tung vừa rồi.

      Đường Bội nhịn được mỉm cười.

      Dư quang khóe mắt liếc nhìn Đường Phỉ Phỉ đứng ở bên, đối phương tức giận đến cơ hồ cắn nát răng, mu bàn tay vốn trắng nõn tỳ vết nay hằn đầy gân xanh, thậm chí cả người đều run lên khe khẽ.

      Đường Bội cười càng thêm vui vẻ.

      Sở Quân Hàn cầm ly rượu từ trong tay , ánh mắt nhìn ánh mắt , cùng nhàng va chạm.

      “Đinh.”

      tiếng
      vang lên, tiếng ly rượu thủy tinh cụng nhau trong trung, chất lỏng màu rượu đỏ nhàng lay động, ánh lên ý cười trong đáy mắt của Đồng Bội.

      tiếng vang này cũng giống như công tắc, mọi người chờ xem náo nhiệt trong nháy mắt hồi phục tinh thần lại, vô số ánh mắt lướt qua người Đường Phỉ Phỉ, Sở Quân Hàn và Đường Bội, nhưng mà lúc này đây Đường Bội lại nghe thấy tiếng xì xào bàn tán, trong đại sảnh im lặng như tờ.

      “Cảm ơn Sở thiếu” mỉm cười uống cạn ly rượu, dịch rượu ngọt thuần, vào miệng giống như tơ lụa làm cho người ta say mê. Nhưng mà Đường Phỉ Phỉ đứng ở bên cạnh, sắc mặt trắng bệch giống như quỉ, cảm thấy cho dù trong ly là rượu độc, cũng vui lòng uống hết.

      Sở Quân Hàn giơ ly rượu lên với , cũng uống cạn.

      Thể diện như vậy, ý nghĩa là gì? Mọi người đến đây đều là dân lão luyện, căn bản cần người khác dạy.

      “Vậy…..” Đường Bội tiếp nhận ly rượu trong tay Sở Quân Hàn, cười xinh đẹp:” Sở thiếu đại nhân đại lượng, so đo với tôi, tôi xin tạm biệt trước”

      xong, xoay người muốn rời .

      Sở Quân Hàn đột nhiên :”Đợi chút”

      MC chủ trì vừa vặn cầm cái hộp lên lầu 2, chiếc hộp đẹp đẽ quí giá mà tinh xảo, phía dung qui- băng để thắt thành đóa hoa hồng .

      Đóa hoa kiều diễm ướt át, ở dưới ánh đèn, rạng rỡ phát sáng .

      Chỉ là chiếc hộp thôi, giá trị cũng rất xa cỉ rồi.

      Sở Quân Hàn tự tay tiếp nhận chiếc hộp, đặt nó vào trong tay của Dường Bội, nhàn nhạt :” Nó là của !”

      Nằm lẳng lặng trong hộp là khẩu súng lục hoàng kim vô cùng quí giá, Đường Bội mỉm cười khép lại nắp hộp, có vài phần true tức hỏi:

      “Bốn vạn?”

      “Bốn vạn” Sở Quân Hàn :” Nó càng cần chủ nhân biết sử dụng nó”

      “Vậy cảm ơn Sở thiếu” Đường Bội cười đến mứa mặt mày cong cong.

      Khẩu sung lục hoàng kim đương nhiên là bảo bối tệ, nhưng điều làm mừng hơn là, sắc mặt của Đường Phỉ Phỉ khi nhận chiếc hộp này , quả có thể đem nhuộm thành bản màu rồi.

      Đường Phỉ Phỉ làm thế nào cũng khogn6 khống chế được thân thể run run của mình ràng nhận thiệp mời là , ràng nhận được muôn vạn ánh mắt cũng là , ràng đạt được ưu ái của Sở thiếu cũng là .

      Nhưng mà Đường Bội,

      Con tiện nhân này!

      ta biết xấu hổ đoạt nổi bật của mình, cũng doạt ánh mắt của thiếu gia nhà họ Sở.

      “Đường tiểu thư” MC chủ trì tiếp nhận ám hiệu của Sở Quân Hàn, đối với khoát tay, nho nhã lễ độ :

      “Tôi bảo người dẫn thanh toán”

      “Cảm ơn” Đường Bội cười với ta.

      Bốn vạn, chỉ sợ viên kim cương cái hộp này cũng mua nổi.

      Cơ cầm chiếc hộp xuống phía sau MC, chê cười trong mắt mọi người thay đổi. khi Đường Bội đến đại sảnh lần nữa, mọi người đều tỏ ra mất tự nhiên và tự giác nhường lối cho .

      Ánh mắt của lưu chuyển, đảo qua khuôn mặt những người vừa rồi to nhất, khó nghe nhất, bọn họ hốt hoảng dám ngẩng đầu lên nhìn , hốt ha hốt hoảng trốn trong đám người.

      Đường Bội khẽ cười tiếng, quả nhiên có người bồi bàn đến giúp dẫn thanh toán, cuộc bán đấu giá bị gián đoạn trong giây lát, lại tiếp tục tiến hành, nhưng có tiết mục xen giữa ban nãy, mọi người tựa hồ vẫn còn đắm chìm trong cảnh tượng thay đổi ban nãy, thẩn tha thẩn thờ, ít nhiều cũng có chút yên lòng.

      Huống chi vật có giá trị nhất đêm nay, sung lục hoàng kim đại biểu cho tình của hầu tước có chủ nhân mới, cho dù xuất thứ gì khác, cũng khiến cho mọi người cạn kiệt sức lực.

      Tất cả mọi người đều suy đoán, ý nghĩa của khẩu sung lục này với Sở thiếu, phải chăng cũng giống như vị hầu tước biết tên ấy, là lễ vật tặng cho người mình thương.

      “Sở thiếu….” đường Phỉ Phỉ sợ hãi khẽ gọi tiếng, nước mắt của đảo quanh hốc mắt, từ khi Đường Bội mang theo hộp khẩu sung ấy rời , luôn tự hỏi, phải làm gì mới tốt.

      Sở Quân Hàn có nhìn chỉ lạnh lung hỏi:” Chuyện gì?”

      “Sở thiếu, ấy….” Đường Phỉ Phỉ vắt hết óc, lộ ra vẻ đáng thương :

      ấy….Sở thiếu….Ngài thích ấy sao?”

      xong nhàng cắn chặt môi dưới của mình, thoạt nhìn cực kì ủy khuất hy vọng có thể dung điều này để nhắc nhở Sở Quân Hàn, mới là người chủ động mời tới.

      “Tôi vốn cho là, là người thông minh”

      Sở Quân Hàn vẫn liếc nhìn Đường Phỉ Phỉ cái, phảng phất người con thoạt nìn xinh đẹp thuần khiết giống như công chúa thiên nga, ở trong mắt chỉ giống như con kiến bình thường.

      xong câu đó, ném Đường Phỉ Phỉ ở tại chỗ, xoay người rời khỏi.

      Buổi đấu giá của Sở gia còn cần đến chủ trì, chỉ muốn đến bắt con bươm bướm cẩn thận để bay mà thôi.

      Ánh mắt Sở Quân Hàn dừng lại đại sảnh hồi Đường bội tạm biệt rời , sâu thẳm khó dò.
      Last edited by a moderator: 6/5/15
      Thảo17, nhoxbina, Phong Vũ Yên7 others thích bài này.

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Sở thích của a 9 đặc biệt

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :