1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh sủng phi thượng vị ký - Mạch Thượng Phù Tô (33/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 20:

      Rời Vĩnh Ninh cung, Hoàng hậu dẫn đầu bước lên phượng liễn rời , tiếp theo là Hiền phi, Hiền phi trước khi còn nhìn lướt qua phi tần phía sau, biết vì sao, Cố Vân Yên cảm thấy cái liếc mắt kia của Hiền phi là nhìn mình.

      Mỗi lần có phia tần địa vị cao hơn các nàng bước lên kiệu là nhóm phi tần còn lại phải hành lễ lần, chờ nhóm phi tần địa vị cao lần lượt rời , các phi tần cũng dài thở phào cái, vì thế, vì lại phải phục thấp làm thiếp trước mặt người khác, nhóm người mới lại kiên định quyết tâm hướng về phía trước .

      Trong số phi tần còn lại, Nghiên tần Giang Vũ Nhiên vị phân cao nhất, Nghiên tần quay đầu nhìn Cố Vân Yên mỉm cười “ lâu cùng muội muội chuyện phiếm , hôm nay liền cùng trở về ?”

      Đoạn đường từ Vĩnh Ninh cung trở về đều ngang qua Sướng Xuân vườn, từ Sướng Xuân vườn nhóm hậu phi tần mới phân ra về cung điện riêng. Cho nên đối với việc có người làm bạn đoạn này, Cố Vân Yên vui vẻ đáp ứng “ Nghiên tần thương , kia tần thiếp liền từ chối bất kính .”

      Trong Sướng Xuân vườn hoa quế nở vô cùng tốt, ở dưới ánh nắng như tỏa sáng, mùi thơm ngào ngạt tự do, khiến chon gay cả tòa núi giả bên cạnh cũng như nhiễm tầng thiển kim sương khói, Cố Vân Yên rất là thích, đoàn người thả chậm bước chân.

      Cố Vân Yên ngoái đầu nhìn lại thản nhiên cười yếu ớt “Cảnh đẹp trước mắt là làm cho long người thanh thản.” Vừa vừa bước vào con đường lát đá cuội mặt sau hướng núi giả.

      Nghiên tần cũng đồng ý “Cũng phải sao, ta xem cũng rất thích.” xong theo đuôi Cố Vân Yên vào.

      bên Thị Thư nhìn mặt chủ tử ý cười ấm áp, cảm thấy vui mừng. Vừa định hỏi chủ tử có cần hái mấy đóa đem về Tĩnh Di hiên hay , liền thấy hòn đá núi giả bên cạnh chủ tử lung lay, “Chủ tử cẩn thận!”

      Cố Vân Yên mải mê ngắm nhìn hoa quế, chợt nghe thấy Thị Thư kinh hách hét lên, giương mắt nhìn lên liền thấy hòn đá núi giả sắp nện xuống, tim muốn nhảy ra ngoài, bên tai ngừng vang lên tiếng thét chói tai của nhóm cung nữ thái giám. Mắt thấy tảng đá kia sắp nện xuống đến đây, tại khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Cố Vân Yên đột nhiên cảm thấy sau lưng có lực đạo, bản thân bị người đẩy về phía trước. Ngay sau đó, liền nghe được “Oanh” tiếng. Hòn đá rơi xuống, va chạm cùng mặt đất, nháy mắt vỡ thành vài khối văng khắp chung quanh . Cố Vân Yên lại nghe thấy người bên cạnh rên tiếng, trong lúc nhất thời trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người bị màn vừa rồi dọa ngây ngốc.

      Lúc này Thị Họa mới phản ứng lại được, lập tức chạy vội đến, kinh hồn liên thanh hỏi Cố Vân Yên “Chủ tử, ngài thế nào? Có bị thương ?”

      Cố Vân Yên bị Thị Họa gọi phục hồi lại tinh thần, lúc này mới thấy người cứu mình khi nãy là ai, vẻ mặt Cố Vân Yên tái nhợt.

      “Thị Thư bị thương, Thường Phúc ngươi tìm vài người đưa nàng về Tĩnh Di hiên, mặt khác lại truyền lệnh của ta thỉnh Thái y qua xử lý vết thương cho nàng, Thường Quý ngươi đến Thừa Càn cung bẩm báo với Lưu tổng quản việc này. Sau đó lại đến Phượng Nghi cung báo cáo với Hoàng hậu, những người khác yên chỗ đừng nhúc nhích,” Cường tự trấn định lại Cố Vân Yên mở miệng phân phó.
      bên Nghiên tần sớm sợ tới mức hoa dung thất sắc, tựa vào thị nữ thiếp thân bên cạnh.

      Thường Quý rất nhanh chạy tới Thừa Càn cung, vừa lúc gặp đoàn người Tiêu Dục vừa hạ triều trở về, Thường Quý chạy nhanh xoa xoa cái trán mồ hôi, hơi chút sửa sang lại quần áo liền tiến lên quỳ lạy hành lễ “Nô tài tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế! Vạn vạn tuế!”

      Tiêu Dục nhìn thái giám trước mặt quần áo chỉnh tề, thở phì phò quỳ đất, mày rất nhíu lại, lạnh nhạt :“Chuyện gì kích động đến vậy?”

      Thường Quý phủ phục cung kính :“Hồi Hoàng thượng, Nghiên tần cùng Cố sung viện ở Sướng Xuân vườn suýt bị núi giả làm bị thương, nô tài tiến đến hồi bẩm.”

      Cố Trì tùy giá, nghe được Thường Quý đáp lời, cảm thấy căng thẳng lại lo lắng, chỉ là nhìn đến đế vương trước mặt lù lù bất động, hai tay chủ có thể nắm chặt lại, thu liễm vẻ mặt lo lắng, im lặng đứng phía sau Tiêu Dục.

      Quá lúc lâu, mới nghe thấy quân chủ trước mặt thản nhiên :“Cố ái khanh theo trẫm nhìn cái .” Ngữ khí nhìn như lạnh nhạt, nhưng Cố Trì nhiều năm theo hầu Tiêu Dục hiểu được, tại tâm tình Hoàng thượng dĩ nhiên bình ổn.

      Chờ đám người Tiêu Dục cùng Cố Trì tới Sướng Xuân vườn, Nghiên tần vừa thấy người phía trước là Tiêu Dục, liền bổ nhào vào trong lòng Tiêu Dục, nức nở khóc nỉ non, tựa hồ muốn đem tất cả kinh hách cùng ủy khuất khóc kể ra.

      mặt Tiêu Dục tuy có ngờ, lại phát tác, tay khẽ vuốt lưng Giang Vũ Nhiên, ôn nhu trấn an : “Ái phi đừng sợ, sao rồi, trẫm xử lý tốt việc này .”

      Cố Vân Yên nhìn Cố Trì phía sau Tiêu Dục, nghĩ đến ca ca biết mình chấn kinh sau lo lắng tới đây, thoáng chốc trong lòng ấm áp, lén lút cho huynh trưởng ánh mắt trấn an. Nhìn đến muội muội bình yên đứng ở trước mặt, tim Cố Trì vốn treo suốt dọc đường rốt cục bình tĩnh lại.

      Tiêu Dục trấn an Nghiên tầnxong, nhìn khuôn mặt Cố Vân Yên trắng bệch như tờ giấy dò hỏi “Ái phi có bị thương ?”

      Cố Vân Yên quỳ gối hành lễ, : “Hồi Hoàng thượng, tần thiếp ngại, đa tạ Hoàng thượng quan tâm .”

      Tiêu Dục nhìn thấy Cố Vân Yên mặc dù cũng bị kinh hách đến độ sắc mặt tái nhợt, nhưng giống Nghiên tần nhào lên khóc kể khổ với mình. Ngược lại ở lúc mình còn bận trấn an Nghiên tần, im lặng đứng yên bên, đối với Cố Vân Yên cố gắng tỏ vẻ kiên cường, Tiêu Dục tương đối vừa lòng, vì thế liền ôn hòa “Đại cung nữ bên người ái phi hộ chủ có công, ái phi có thể xin cái ân điển cho nàng ta.”

      đường đến đây Tiêu Dục nghe Thường Quý báo toàn bộ chuyện từ đầu đến cuối.

      Mặt Cố Vân Yên lộ vẻ cảm kích “Tần thiếp thay Thị Thư đa tạ Hoàng thượng, chỉ là tần thiếp tự tiện chủ trương thay nàng thảo ân điển, để Thái y trị liệu vết thương cho nàng, xin Hoàng thượng thứ tội.”

      Trong cung quy định, thái giám cung nữ sinh bệnh hoặc bị thương có tư cách được Thái y khám, bình thường chỉ có thể tìm dược đồng trong thái y viện lấy thuốc. Trường hợp nếu là cung nhân được thích bên người phi tần được sủng ái, chủ tử ban ân điển, phái người thỉnh Thái y đến xem bệnh cũng có, chính là cung nhân được hưởng loại vinh dự này cũng nhiều. Tiêu Dục hiểu “Đại cung nữ của ái phi trung tâm hộ chủ, để Thái y trị thương cho nàng cũng có gì ổn, lát trẫm phái người đem vài thứ đưa đến Tĩnh Di hiên...... Hai vị ái phi trước hồi cung , chuyện kế tiếp tình trẫm xử lý, các ngươi cần lo lắng.”

      Giang Vũ Nhiên mặc dù muốn nhanh như vậy liền rời , nhưng Hoàng thượng lên tiếng, bất đắc dĩ chỉ có thể cùng Cố Vân Yên hành lễ lui ra, đều tự hồi cung.

      Đợi đến Cố Vân Yên cùng Giang Vũ Nhiên rời khỏi, Tiêu Dục nhìn lướt qua núi giả bị sụp xuống, giây lát sau bảo Lưu Đức Phúc: “Tra chuyện này cho trẫm”.

      “Dạ, nô tài tuân mệnh.” Vẻ mặt Lưu Đức Phúc nghiêm túc trả lời.

      Ném câu phân phó ngắn gọn, Tiêu Dục liền mang theo Cố Trì trở về Thừa Càn cung.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 21:

      Trong Cảnh Dương cung, lúc này Hiền phi nhìn Trương thái y quỳ hỏi: “Như thế nào? Thân mình bản cung có chỗ ổn sao?”

      Trương thái y nâng tay xoa xoa cái trán thấm mồ hôi, vội vàng trả lời: “ Thân mình nương nương cũng có điểm ổn.”

      “Nếu tất cả bình thường, tại sao bản cung được sủng ái nhiều năm lại chưa từng mang thai?” Hiền phi cao giọng hỏi.

      “Nương nương, mang thai là chuyện thể nóng vội, trong lòng yên ổn mới có thể dễ dàng mang thai.” Trương thái y cảm thấy cực khẩn trương, nhưng mặt cực lực khống chế để lộ chút gì khác thường.

      Mặt Hiền phi lên vẻ giận dữ “Các ngươi đều bản cung nên bình tâm, nên gấp gáp, nhiều năm như vậy bản cung vẫn thể hoài thai, bản cung sao có thể sốt ruột? Ngươi trở về liền nghiên cứu phương thuốc giúp dễ mang thai cho bản cung. xuống .” Hiền phi kiên nhẫn phất tay .

      Trương thái y cung kính hành lễ lui ra.

      Hồng Ngọc tiến lên giúp Hiền phi ấn nhu huyệt Thái Dương, khuyên giải an ủi “Nương nương còn trẻ, dựa vào ân sủng Hoàng thượng dành cho nương nương, hoài thai chẳng qua là chuyện sớm hay muộn thôi.”

      “Bản cung chính là quen nhìn Đức phi đắc ý ở trước mặt lão tổ tông, phải là ỷ vào có đại hoàng tử sao? Bản cung nhưng ra muốn nhìn xem ả có thể đắc ý đến khi nào.” Mặt Hiền phi lộ vẻ ngoan sắc .

      khắc sau, tiểu thái giám tiến vào, thầm báo với Hồng Ngọc, Hồng Ngọc cho cái ánh mắt, tiểu thái giám liền khom người lui ra. Hồng Ngọc đem chuyện tiểu thái giám vừa hồi bẩm Hiền phi. Hiền phi cực kinh ngạc, Hoàng thượng luôn luôn nhúng tay vào việc hậu cung, lần này nhưng lại có thái độ khác thường, trực tiếp lướt qua Hoàng hậu, động thủ tra việc này. Trầm ngâm lát, trong lòng Hiền phi liền có suy tính.

      Cố Vân Yên về tới Tĩnh Di hiên lát, Hoàng hậu phái đại cung nữ Liên Hương tới an ủi cũng đến, Liên Hương thay Hoàng hậu chuyển đạt tới Cố Vân Yên quan tâm cùng trấn an. Cố Vân Yên cũng nhu thuận nhờ Liên Hương thay nàng chuyển đạt ý cảm tạ.

      Tiễn bước Liên Hương, trở lại nội thất, Thị Họa hầu hạ Cố Vân Yên rửa mặt chải đầu, lại thay đổi thân váy, liền thăm Thị Thư bị thương. Lúc này Thị Thư được Thái y băng bó, nằm yên giường dưỡng thương, nhìn thấy chủ tử đến vội giãy dụa muốn đứng dậy hành lễ. Cố Vân Yên bước nhanh đến, đè lại hai vai của nàng, khiển trách “ là lúc nào còn muốn làm mấy cái nghi thức xã giao, bản thân bị thương ngoan ngoãn nằm yên .”

      Thị Thư bị mất máu quá nhiều nên vẻ mặt có chút tái nhợt, nhưng trong mắt vẫn lộ ra chút ý cười may mắn xen lẫn vui mừng “May mắn trước kia nô tỳ theo Tố di tập võ, bằng hôm nay nếu là chủ tử xảy ra chuyện, nô tỳ......” Thị Thư vừa nghĩ nhớ lại tình huống lúc đó, liền đỏ hốc mắt nghẹn ngào được nữa, bên Thị Họa cũng lau nước mắt.

      Cố Vân Yên lấy khăn tử tự mình lau nước mắt cho Thị Thư, ôn nhu trấn an “Đừng khóc , tại phải ta tốt sao, ngược lại là ngươi mấy ngày này nghỉ ngơi tốt, được nghĩ nhiều.” Trấn an phen, lại phân phó Xuân Thiền cùng Xuân Quyên chiếu cố Thị Thư. Sau lại sợ nhiễu Thị Thư tĩnh dưỡng, Cố Vân Yên ở lâu, mang theo Thị Họa trở về đại điện.

      Vẫy lui cung nhân hầu hạ trong điện, Cố Vân Yên dựa vào tháp mỹ nhân, cân nhắc chuyện hôm nay gặp phải. thỉnh an Vĩnh Ninh cung tất phải ngang qua Sướng Xuân vườn, đối phương lựa chọn động thủ ở đường trở về là tránh cho kinh động đến nhiều người, lần này ràng là hướng đến mình, đối phương nghĩ làm cho núi giả sụp xuống, “ngoài ý muốn”, có thể hại chết mình? , trong cung thông thường rất ít khi có việc trực tiếp lấy mạng người, huống hồ biện pháp này cũng thể bảo đảm kích liền lấy được mạng mình.

      Đúng rồi, nếu hôm nay có Thị Thư phát kịp thời, như vậy tại cho dù mình chết cũng trọng thương. Tảng đá từ đỉnh nện xuống, kỳ mục đích của đối phương có lẽ là muốn bị hủy dung mạo của mình thôi. Trong thâm cung này, chết phải chuyện tàn nhãn nhất, tàn nhẫn nhất là ở lúc ngươi thịnh sủng hung hăng ngã xuống, ân sủng còn, tương lai dài dằng dặc, nhìn thấy chút hy vọng, làm bạn cùng ngươi chỉ có vô tận tuyệt vọng cùng dày vò, giống như ở lãnh cung vậy, sống ngày bằng năm.

      Nếu là hôm nay mưu kia thực được , rất nhanh mình sống bằng chết , chỉ tiếc đối phương biết chuyện Thị Thư biết võ, có thể cứu mình thoát kiếp này. Tâm cơ người này ác độc lại cực hận mình, trước mắt trừ bỏ “Nàng ta”, Cố Vân Yên nghĩ ra người thứ hai. Ở vạn thọ yến mình được tấn hai cấp, cực độ nổi bật, ngày gần đây lại được vạn tuế gia sủng ái. Luôn luôn thịnh sủng lại ương ngạnh phách lối, nàng ta sao có thể bỏ qua cho mình?

      Vốn cho là nhanh như vậy liền đánh vỡ cân bằng tại của hậu cung, nhưng địch nhân luôn mãi bức bách, chẳng lẽ muốn mình ngoan ngoãn chịu trói sao? Khóe miệng Cố Vân Yên mỉm cười “Thị Họa, điều động nhân mạch trong tay chúng ta, ta muốn đưa nàng ta phần đáp lễ...... Chặt cánh tay của nàng ta thế nào nhỉ?”

      biết vì sao, nhìn khuôn mặt chủ tử phong khinh vân đạm tươi cười, trong đại điện vốn ấm áp nhưng Thị Họa lại cảm giác được phía sau lưng truyền đến trận lạnh lẽo hàn ý.

      Thị Họa xoay con ngươi :“Dạ, chủ tử, nô tỳ tức khắc làm.”

      Phượng Nghi cung

      Liên Hương cung kính hồi bẩm Hoàng hậu trạng Tĩnh Di hiên. Hoàng hậu nghe xong lời, như trước thưởng thức trà Long Tĩnh trong tay, sau lúc lâu thả tay xuống ôn hòa “Xem ra trong cung này rất nhanh lại có trò hay trình diễn .”

      Liên Hương dò hỏi “Chủ tử, chúng ta có cần ở sau lưng đẩy phen ?”

      Hoàng hậu vẫn chưa trả lời Liên Hương, cầm lấy điểu thực đùa chim hoàng yến trong lồng sắt, chim hoàng yến đuổi theo cái ăn bay tới bay lui. Hoàng hậu vứt điểu thực còn lại vào hết trong lồng, chim hoàng yến bay tán loạn theo đồ ăn, ăn đến vui quên trời đất. Lúc này, Hoàng hậu xoay người lại nhìn chăm chú vào Liên Hương phía dưới, mỉm cười hỏi “Như thế nào?”

      Liên Hương bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt đầy ý cười : “Chủ tử minh.” Cũng phải vậy sao, hậu cung này trừ bỏ Hoàng hậu, phi tử khác dù được sủng ái đến đâu cũng chỉ là chim hoàng yến bị dưỡng ở trong lồng thôi. Dù các nàng náo loạn đến đâu, thủy chung vẫn là bị nhốt ở trong lồng ra được, mà Hoàng hậu chỉ cần ở bên xem các nàng đấu đá vùng vẫy. Hậu cung này trước nay cũng phải có vài chuyện thế này, còn hiếm lạ nữa sao?

      Hoàng hậu lấy khăn tử lau khô tay sau khi rửa, thản nhiên phân phó “Tháng sau là Trung thu, gọi các tư nội vụ phủ đến đây chuyến, bản cung phân phó công việc để bọn họ chuẩn bị Trung thu yến.”

      Liên Hương vội vàng đáp ứng, ra truyền khẩu dụ của Hoàng hậu.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 22

      Lâm tần vừa nhìn thấy đại cung nữ Hồng Ngọc bên cạnh Hiền phi xuất ở Mặc Ngọc trai của mình, trong lòng hiểu sao nổi lên cỗ bất an.

      Hồng Ngọc hành lễ qua loa với Lâm tần. Lâm tần thấy được thái độ Hồng Ngọc có lệ như thế, mặc dù cảm thấy căm tức cái cung nữ cũng dám như vậy hạ nhục nàng, mặt ngoài cũng dám chút nào tức giận, mặt vẫn lộ ra mỉm cười, nắm tay thân thiết hỏi: “Hồng Ngọc nương tự mình lại đây, nhưng là nương nương có chuyện quan trọng muốn phân phó ta?”

      Hồng Ngọc cũng lười khách sáo, trực tiếp thuật lại ý tứ của Hiền phi “Hiền phi nương nương sai ta chuyển cáo Lâm tần nương nương, tại Hoàng thượng để Lưu tổng quản tra việc này, nếu nghĩ bị Lưu tổng quản điều tra ra, vậy liền đem dấu vết lau cho sạch , đời này chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật. Người nên xử lý mau chóng xử lý xong.”

      Lâm tần vừa nghe Hoàng thượng sai Lưu tổng quản tra việc này, nhất thời hoảng sợ, trán rịn tầng mồ hôi. Lúc trước Hiền phi bảo nàng phái người ở núi giả động tay động chân, mượn việc này trừ bỏ Cố sung viện gần đây thịnh sủng, nàng cũng từng do dự thử từ chối, nhưng nề hà thái độ Hiền phi kiên quyết, khi mình nghe theo Hiền phi phân phó, như vậy mình liền thể lại dựa vào Hiền phi. Vậy cũng khác gì còn đất sống yên ổn trong hậu cung này nữa, rơi vào đường cùng, đành phải chấp hành mệnh lệnh của Hiền phi.

      Lại nghĩ tới Hoàng thượng lướt qua Hoàng hậu phái người tra án, vừa nghĩ tới Hoàng thượng đối với phi tần gây sóng gió ở trong cung có bao nhiêu lãnh khốc vô tình, nàng dám tưởng tượng nếu việc bị bại lộ, mình có kết cục như thế nào.

      Vì mạng sống, nàng tuyệt thể để Lưu Đức Phúc tra được người phía sau màn là nàng. Lâm tần cố gắng bình tĩnh lại, nâng bàn tay trắng nõn chậm rãi lau khô mồ hôi trán, tiếp theo truyền quản công công Mặc Ngọc trai. Trương công công khom thắt lưng tiến vào, Lâm tần gọi Trương Khởi tiến lên thầm phân phó.

      Trương Khởi nghe xong chủ tử công đạo sau vẻ mặt bình tĩnh, hiển nhiên phải lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ như vậy, khom người nghiêm túc cam đoan “Dạ, chủ tử yên tâm, nô tài chắc chắn làm tốt việc này.”

      Lâm tần vẫn còn lo lắng : “Mang thêm hai người, tay chân lưu loát chút, trăm ngàn đừng lưu lại dấu vết.”

      Lâm tần luôn mãi dặn dò, sau mới cho Trương Khởi lui ra, nhìn bóng dáng Trương Khởi, trong lòng Lâm tần dâng lên dự cảm điềm xấu. Lập tức sai người chuẩn bị hương án, quỳ trước mặt Phật tổ, hai tay cầm hương khói thành tâm cầu nguyện” Phật tổ phù hộ Trương Khởi có thể thuận lợi làm tốt việc này, giúp ta tránh được kiếp nạn này, ta nguyện ăn chay niệm phật tháng, mỗi ngày sao chép kinh Phật, cảm tạ Phật tổ phù hộ.” xong dáng vóc tiều tụy khấu đầu ba cái.

      Tĩnh Di hiên

      “Chủ tử, theo mật báo, Trương công công Mặc Ngọc trai vừa mang theo ba tiểu thái giám ra ngoài, thần sắc cảnh giác nhìn xung quanh.” Thị Họa giọng hồi bẩm .

      Cố Vân Yên thả du ký trong tay xuống, ngồi thẳng dậy, : “Nhìn chằm chằm bọn họ, khi phát có gì khác thường, phải hành động ở trước khi bọn họ động thủ.”

      Vài năm này nàng tỉ mỉ tính toán, lại nhờ có Cố Trì làm ở Ngự Lâm quân, thả vào trong cung ít người, trừ bỏ Thừa Càn cung của Tiêu Dục, cơ bản tất cả các cung còn lại đều có tai mắt của Cố Vân Yên, nay nên để bọn họ phát huy tác dụng.

      “Dạ, nô tỳ tức khắc liên hệ, nhắn mệnh lệnh của ngài.” Thị Họa quỳ gối .

      Nhanh như vậy liền thiếu kiên nhẫn sao? Xem ra đối thủ dễ đối phó hơn so với tưởng tượng của mình, vậy mỏi mắt mong chờ . Khóe miệng Cố Vân Yên khẽ cong, lúm đồng tiền như như , đứng dậy tiểu phòng thăm Thị Thư bị thương.

      Chờ Cố Vân Yên thăm Thị Thư trở về, Thị Họa cũng từ bên ngoài mang về tin tức. “Hồi bẩm chủ tử, hai khắc trước đám người Trương Khởi đến lãnh cung bí mật gặp tiểu thái giám, tiểu thái giám kia gọi Tiểu Bao Tử, trực ở Sướng Xuân vườn. Người của chúng ta trước khi bọn họ động thủ giết người diệt khẩu cứu Tiểu Bao Tử, lúc này giấu người ở địa phương an toàn, chờ chủ tử chỉ thị.” Thị Họa đem tình tiến triển bẩm báo đâu vào đấy.

      “Ân, làm sai, bảo bọn họ bảo vệ tốt Tiểu Bao Tử, sáng sớm ngày mai để Tiểu Bao Tử an toàn xuất ở trước mặt Lưu tổng quản, lấy năng lực làm việc của Lưu tổng quản, chủ mưu phía sau màn rất nhanh sa lưới, chúng ta chỉ cần ngồi chờ tin tốt. Còn nữa, bảo người kia núp cẩn thận, đem hành tung thu dọn sạch .”

      “Dạ, nô tỳ nhớ .”

      “Kế tiếp, thu hồi tai mắt các cung lại, tránh đả thảo kinh xà.” Cố Vân Yên phất phất tay, Thị Họa thong dong lui ra.

      Mặc Ngọc trai

      Trương Khởi hoang mang rối loạn từ bên ngoài chạy vào, Lâm tần vừa thấy liền biết đại ổn, vẫn ôm tia hy vọng hỏi: “Như thế nào, người xử lý sạch chưa?”

      Trương Khởi run giọng : “Chủ tử, nô tài vừa định xuống tay, Tiểu Bao Tử bị kẻ khác cướp .”

      mặt Lâm tần lúc này tái nhợt còn tia huyết sắc, thân mình vô lực ngã vào tháp mỹ nhân, khăn tử trong tay rớt xuống, giống như tàn hoa bại liễu vậy, điêu tàn mặt đất.

      Bật người dậy, Lâm tần vội tới Cảnh Dương cung. Hồng Ngọc ra thông truyền để cho nàng vào. Tiến vào trong điện Lâm tần vội vàng quỳ xuống bẩm báo Hiền phi “Nương nương, Tiểu Bao Tử rơi vào trong tay Lưu tổng quản, cầu ngài cứu tần thiếp...... Nương nương ngài nhất định phải cứu tần thiếp......” Tiếng khẩn cầu tràn đầy sợ hãi.

      Hiền phi ném quạt trong tay xuống, khuôn mặt giận dữ nhìn chằm chằm Lâm tần “Hôm qua phải Bản cung phân phó ngươi xử lý hết sao? Ngươi làm việc như thế nào, để Lưu Đức Phúc bắt được chứng cớ.”

      Lâm tần phủ phục, than thở khóc lóc “Nương nương, tần thiếp phái Trương Khởi làm, nhưng là biết sao người lại rơi vào trong tay Lưu tổng quản, Hoàng thượng rất nhanh biết chuyện này là tần thiếp sai sử Tiểu Bao Tử làm...... Nương nương! Xem ở tần thiếp luôn luôn trung thành và tận tâm, ngài cứu tần thiếp lần này !”

      Hiền phi lạnh giọng “Cứu ngươi? Ngươi làm việc bất lợi, tự tìm đường chết, ngươi bảo bản cung lấy cái gì cứu ngươi?”

      Lâm tần phút chốc ngẩng đầu lên, mặt nước mắt tung hoành, làm như thể tin được nhìn Hiền phi “Nương nương, lúc trước khi ngài sai tần thiếp làm chuyện này, bảo mọi việc có ngài , nay, ngài sao có thể quản tần thiếp?”

      Hiền phi thản nhiên cầm lấy quạt hương bồ vừa mới buông, đối với Lâm tần khóc kể phảng phất như thấy. Hồng ngọc tiến lên cười lạnh tiếng “Lâm tần nương nương, ta khuyên ngươi vẫn là đừng nghĩ kéo chủ tử nhà ta cùng xuống bùn, dù sao phụ thân ngươi vẫn còn tại trong tay Thượng thư đại nhân nhà ta, tùy tiện lấy cái tội danh liền có thể để cho nhà già trẻ của ngươi đời.”

      Hồng Ngọc là Hiền phi mang từ trong nhà tiến cung, cha mẹ cũng là người phủ Thượng thư, cho nên liền xưng Thượng thư đại nhân nhà mình.

      Nghe xong lời Hồng Ngọc , Lâm tần tuyệt vọng nhắm lại hai mắt, mặt chỉ còn vắng lặng.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 23

      Hai ngày sau, Cố Vân Yên mới từ Phượng Nghi cung thỉnh an trở về, liền nhìn thấy Lưu tổng quản cầm đạo thánh chỉ hiểu dụ lục cung, nội dung đó là Lâm tần bị tước đoạt phong vị biếm lãnh cung.

      Nghe được “Tin dữ” này trong lòng Cố Vân Yên trận thoải mái, liền ngay cả bước chân Thị Họa cũng nhàng hẳn lên. Chủ tớ hai người liền thăm Thị Thư, cũng báo cho nàng biết tin tức đại khoái nhân tâm này.

      Thị Thư vừa nghe cả người đều hưng phấn lên, buồn bực vì phải nằm yên dưỡng thương mấy ngày nay thoáng chốc còn. Nhất thời kích động muốn đứng lên, nghĩ tới chạm vào vết thương sau lưng, khuôn mặt nhắn xinh đẹp nhíu đau đến thấm ra tầng mồ hôi.

      Thị Họa lập tức đè lại nàng, giả bộ giận dữ : “ vất vả miệng vết thương mới sắp kết vảy, ngươi lại làm nó rách ra lại, làm cho người ta bớt lo.”

      Khuôn mặt nhắn của Thị Thư nhăn lại, tội nghiệp : “Hảo tỷ tỷ, ta nằm úp sấp thế này nhiều ngày , ngươi tha ta lần này .”

      Thị Họa gắt giọng: “Ta cũng dám trách mắng đại công thần a, lát chủ tử lại đau lòng .”

      Cố Vân Yên lắc đầu bật cười “Được rồi, hai nha đầu các ngươi dám trêu chọc ta, cơm trưa nay liền bị cắt, chịu đói hôm nha.” Chủ tớ thoải mái sung sướng cười đùa, trong điện mảnh ấm áp hài hòa.

      Nghỉ trưa thức dậy, Cố Vân Yên nhìn nhìn ngoài cửa sổ, trận gió đầu thu. khí sau cơn mưa phá lệ tươi mát, hít sâu ngụm, Cố Vân Yên hứng thú dạt dào bảo Thị Họa: “Vấn búi tóc đơn giản cho ta, lát nữa chúng ta đến Phong Hà uyển ngắm sen, thuận tiện lấy chút hạt sen về “

      Thị Họa mỉm cười gật đầu “Hiếm khi chủ tử chủ động muốn dạo bên ngoài, nô tỳ cầu còn được.”

      Chủ tớ đến Phong Hà uyển, đập vào mắt là hoa sen nở rộ, lá sen sau cơn mưa còn đọng vài giọt nước. trận gió lạnh thổi tới, giọt nước lá sen liền như chuỗi trân châu bị đứt, rơi xuống, tí tách trong hồ.

      Thỉnh thoảng có chuồn chuồn dừng lại ở đài sen, khiến cho đài sen càng thêm sinh cơ dạt dào. Cố Vân Yên hưng trí bừng bừng thưởng thức hoa sen động lòng người. Hoa sen sau cơn mưa tươi mát thoát tục, thướt tha lộng lẫy, là hoa của tiên tử, “Dư độc ái liên chi xuất ứ nê nhi bất nhiễm, trạc thanh liên nhi bất .” (Dịch thơ: Duy ta sen ở chỗ bùn lầy đọng bẩn mà nhiễm, gội sóng trong mà chẳng có cái đẹp lả lơi )

      Cố Vân Yên với tay tới đóa đài sen, mặt lộ ra tươi cười mê người. Miệng giọng vịnh ngâm: “Tiếp thiên liên diệp vô cùng bích, ánh nhật hà hoa biệt dạng hồng.” ( Dịch thơ: Lá sen xanh biếc, trời xanh biếc - Dưới nắng, hoa sen thắm thiết hồng )

      Tiêu Dục thân phía sau Phong Hà uyển, chăm chú nhìn về hồ sen, nữ tử duyên dáng kiều thản nhiên cười yếu ớt, được hoa sen phụ trợ, càng tôn vẻ thiên tư trăm mị, xinh đẹp tựa tiên tử.

      Cố Vân Yên dấu vết nhìn lướt qua xa xa, mảnh minh hoàng liền rơi vào mí mắt, liền biết thành, Tiêu Dục mai cũng sen.

      Qua nửa canh giờ, Cố Vân Yên hái tương đối nhiều hạt sen, hơi hơi vuốt ve quần áo người có chút nếp nhăn, chuẩn bị mang theo cung nhân rời , quay người lại liền thấy dáng người Đức phi nhanh nhẹn tiến đến, Cố Vân Yên cười yếu ớt bước lên quỳ xuống hành lễ “Tần thiếp tham kiến Đức phi nương nương, nương nương vạn an!”

      Đức phi hiển nhiên kinh ngạc gặp Cố Vân Yên ở chỗ này, đạm cười :“Miễn lễ , Cố sung viện luôn luôn thương ra ngoài, nghĩ tới hôm nay trùng hợp như vậy, lại gặp ở Phong Hà uyển.”

      Cố Vân Yên ôn nhu : “Vẫn nghe cảnh sắc Phong Hà uyển mê người, vừa lúc xuống trận mưa, tần thiếp liền nghĩ lại đây ngắm hoa sen sau cơn mưa, cảnh đẹp trước mắt khiến cho tần thiếp lưu luyến muốn về.” Cố Vân Yên liếc mắt cái đánh giá Đức phi ăn diện, hiển nhiên so với bình thường tốn nhiều chút tâm tư, xem ra Đức phi cũng là hữu tâm nhân.

      Cũng đúng, Đức phi luôn luôn thận trọng, lại theo Hoàng đế nhiều năm, tất nhiên có thể phát ít chuyện người khác phát , tựa như thích của đế vương. Chỉ là, bóng minh hoàng xa xa kia sớm rời , lần này Đức phi hao tổn phen tâm tư nhất định là uổng phí.

      Cố Vân Yên cung kính cáo từ đối Đức phi: “Tần thiếp ra cũng lâu, lại quấy rầy nương nương thưởng ngoạn .” Được Đức phi cho phép, Cố Vân Yên liền mang theo đoàn người phía sau rời .

      Cách bữa tối đoạn thời gian, Tĩnh Di hiên nhưng lại xuất Hoàng thượng loan giá, Cố Vân Yên vội vàng mang theo cung nhân Tĩnh Di hiên ra ngoài nghênh đón. Gần đây Tiêu Dục đến Tĩnh Di hiên đều thường phái người thông truyền. Cố Vân Yên quy củ hành lễ “Tần thiếp thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc kim an!”

      Tiêu Dục vui vẻ : “Ái phi đứng lên.” Cố Vân Yên nương theo Tiêu Dục đỡ đứng dậy, cùng nhau vào trong điện.

      Cố Vân Yên ôn nhu hỏi: “Hoàng thượng dùng bữa chưa ?”

      Tiêu Dục tùy ý lắc lắc đầu “Vẫn chưa, hôm nay liền dùng bữa cùng ái phi .”

      Cố Vân Yên vui mừng đáp ứng, truyền ngự thiện lên. Đồ ăn trong cung đều theo phân lệ riêng, phân lệ của Cố Vân Yên đương nhiên thể so sánh với Tiêu Dục, nhìn bàn thức ăn được tỉ mỉ chế biến trước mặt này, Cố Vân Yên cảm thấy mình hôm nay nhờ Tiêu Dục có được bữa thịnh yến rồi, nhưng trước lúc đó nàng cần hầu hạ tốt Tiêu Dục dùng bữa. Lúc này Cố Vân Yên liền sắm vai cung nữ, đứng im lặng bên cạnh Tiêu Dục chia thức ăn cho .

      Tiêu Dục nâng mắt nhìn thoáng qua, thấy mặt Cố Vân Yên bộ muốn mà cố nhịn, bật cười :“Ái phi ngồi xuống dùng bữa cùng trẫm , những chuyện này giao cho cung nhân là được rồi.” xong nhìn lướt qua chiếc đũa trong tay nàng chuẩn bị gắp rau.

      Cố Vân Yên cũng từ chối, đoan trang vui vẻ ngồi xuống, khẩu vị đại khai ăn trận thoải mái.

      Vẻ mặt Tiêu Dục ôn hòa nhìn tướng ăn người đối diện tao nhã nhưng cũng ăn ít, hai người im lặng dùng bữa tối. Thị Họa lập tức bưng lên nước trà vừa ngâm, Tiêu Dục nhấp ngụm sau, khen:“Hương vị sai, có thêm chút vị lá sen phải.” Nâng mắt liền thấy ánh mắt Cố Vân Yên hàm chờ mong.

      Nghe được Tiêu Dục như thế, Cố Vân Yên lập tức trả lời: “Tháng trước tần thiếp phân phó cung nhân ngắt lấy ít lá sen về, phơi nắng sau cùng phục linh, sơn tra dùng để phao trà, có thể thanh lọc tràng vị, thải độc dưỡng nhan, tư can nhuận phế. tại trời nóng, Hoàng thượng có thể uống nhiều ít.”

      Tiêu Dục cười trêu ghẹo “Ái phi còn hiểu dưỡng sinh, có thể thấy được ái phi hiểu biết được ít thứ nha!”

      Cố Vân Yên ửng đỏ mặt thẹn thùng :“Hoàng thượng quá khen , tần thiếp cũng là trong lúc rảnh rỗi mới phao chút trà.”

      “Cũng là nhàn rỗi vô , kì nghệ có thể có tiến bộ?”

      “Tần thiếp ngày gần đây nghiên cứu sách dạy đánh cờ, nhưng ra tinh tiến ít.” Vẻ mặt Cố Vân Yên ngây thơ .

      Tiêu Dục nửa tin nửa ngờ sai người chuẩn bị bàn cờ, đánh vài ván xong, Cố Vân Yên vẫn là thua tơi bời, nhìn Cố Vân Yên bại trận sau ngừng thở dài thở ngắn, Tiêu Dục đạm cười : “Sắc trời tối muộn, ái phi vẫn là cùng trẫm sớm nghỉ ngơi hơn.”

      xong liền tiến lên bế người lên, đường hướng nội thất mà , hai người quấn cùng chỗ, bên trong độ ấm đột nhiên lên cao, đêm xuân sắc phủ đầy......
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 24

      Đến Trung thu, mặc dù cần thỉnh an, nhưng Cố Vân Yên vẫn là dậy sớm, phân phó Thị Thư cùng Thị Họa chuẩn bị tốt lễ vật.

      Hai ngày trước Thái hậu hạ ý chỉ, niệm tình phi tần , đặc biệt cho phép hôm nay các mệnh phụ cho Trung thu tiến cung thăm cung phi, lúc này Cố Vân Yên rất kích động . Kiếp trước nàng vào cung , Thái hậu cũng cho ân điển này, mãi cho đến nàng thăng làm Tiệp dư, mới được phép mỗi 3 tháng triệu kiến người nhà lần. Gần bốn tháng thấy mẫu thân , trong lòng là tưởng niệm.
      Đợi hơn nửa canh giờ, mới thấy được Thường Phúc khom người tiến vào hành lễ : “Khởi bẩm chủ tử, Cố Triệu thị cùng Cố Từ thị ở bên ngoài, chờ chủ tử triệu kiến.”

      Cố Vân Yên bình ổn kích động “Tuyên!”

      Thường Phúc cung kính đáp “ Dạ.”

      Thối lui đến ngoài cửa, cao giọng xướng “Tuyên Cố Triệu thị cùng Cố Từ thị tiến điện!”

      Thường Phúc vừa dứt lời, liền thấy được ngoài điện chậm rãi tiến vào hai người, Cố Vân Yên nhìn thấy bóng dáng của mẫu thân cùng tẩu tử , thân thể khẽ nhúc nhích, khăn tử trong tay vo thành nắm.

      Mẫu thân Triệu thị đứng ở phía trước, tẩu tử Từ thị đứng ở phía sau Triệu thị, hai người hành lễ quân thần với Cố Vân Yên xong mới đứng dậy. Cố Vân Yên phất phất tay với Thường Phúc, Thường Phúc liền mang theo cung nhân trong điện lui ra ngoài, chỉ để lại Thị Thư cùng Thị Họa ở bên hầu hạ.

      Cố Vân Yên cố nén lệ, giọng kêu:“Nương, tẩu tử......” Vừa vừa tiến lên đỡ Triệu thị.

      Vẻ mặt Triệu thị từ ái nhìn chằm chằm đánh giá cao thấp Cố Vân Yên phen, thấy được sắc mặt nữ nhi hồng nhuận, thân mình so với trước thoáng đẫy đà chút, mới yên lòng.

      Ba người ngồi xuống, Cố Vân Yên ôn nhu hỏi “Nương, trong nhà thế nào? Phụ thân, đệ đệ cùng Lăng ca nhi tốt ?” Lăng ca nhi là con Cố Trì, ba tháng nữa liền tròn hai tuổi.

      Triệu thị cười : “Tiểu chủ yên tâm, trong nhà hết thảy mạnh khỏe. Nay con đường làm quan phụ thân ngươi thuận lợi, Tuân ca nhi tại học, ở học làm văn, còn cả ngày nhắc muốn làm văn cho tỷ tỷ xem, thân mình Lăng ca nhi khỏe mạnh, trắng trẻo tròn trĩnh.”

      “Vậy liền tốt, có nương cùng tẩu tử coi chừng trong nhà, ta cũng an tâm.”

      Từ thị dịu dàng : “Tiểu chủ ở trong cung như thế nào? Trong ngày thường huynh trưởng ngươi đều trong cung hết thảy mạnh khỏe.”

      Trước khi Cố Vân Yên vào cung cảm tình hai tỷ muội luôn luôn tốt, Từ thị làm người đoan trang rộng lượng, quan hệ cùng bà bà cũng thực thân mật.

      “Tẩu tử nghe huynh trưởng là được, ta ở trong cung có huynh trưởng chiếu ứng, ngày luôn tốt.” Cố Vân Yên biết tẩu tử lo lắng cho mình, cảm thấy cảm động, nhưng nếu là chi tiết bẩm báo, e chỉ làm cho tẩu tử thêm phiền não, bằng vậy an lòng của nàng.

      “Tiểu chủ là người có phúc khí , thần phụ liền an tâm .” Từ thị tự đáy lòng .

      Triệu thị do dự mà thấp giọng dò hỏi:“Tiểu chủ vào cung cũng mấy tháng , còn có tin tức sao?”

      Khuôn mặt Cố Vân Yên bình tĩnh :“Còn có, thời gian nữ nhi vào cung còn ngắn.”

      “Tuy nay tiểu chủ thịnh sủng, nhưng vẫn là sớm có tính toán cho thỏa đáng, tại hậu cung chỉ có con nối dòng mới là chân chính cậy vào.” Triệu thị thấm thía .

      Cố Vân Yên gật đầu “Nương đạo lý, nữ nhi hiểu được, trong lòng nữ nhi có tính.”

      Triệu thị vừa nghe, liền biết nữ nhi là muốn mình lo lắng, vì thế liền tiếp tục đề tài này.

      Mấy người lại chút việc nhà, đề tài rời Tuân ca nhi nhập học cùng Lăng ca nhi đáng , Triệu thị nhìn thời gian sai biệt lắm , liền đem ngân phiếu sớm chuẩn bị tốt đưa cho Cố Vân Yên. Cố Vân Yên có chối từ, để Thị Họa nhận lấy bảo quản. Ở trong cung này, bạc là bảo đảm cơ bản, nàng nhận nương mới có thể an tâm.

      Triệu thị vỗ vỗ tay Cố Vân Yên “Hôm nay có thể tiến cung, là ân điển rất lớn, chúng thần phụ cũng tiện lại ở lâu.”

      Cố Vân Yên mặc dù rất là muốn, nhưng cũng biết quy củ trong cung, phen từ biệt, công đạo Thị Họa gọi hai tiểu thái giám, mang theo lễ vật nàng chuẩn bị cho Cố gia. Triệu thị cùng Từ thị nhìn lướt qua lễ vật, cho Triệu thị cùng Từ thị đều là đồ trang sức, chế tác tinh xảo, phần Triệu thị quý trọng hơn chút. Cho Cố lão gia là quyển bản đơn lẻ sách dạy đánh cờ, Tuân ca nhi là khối nghiên mực tốt nhất, liền ngay cả Lăng ca nhi cũng có phần, là món đồ chơi thông hành mới nhất nay.

      Triệu thị cùng Từ thị cảm thấy vui mừng, lễ vật đều là dựa theo nhân thân phận cùng thích của bọn họ mà chuẩn bị , biểu đạt tâm ý lại phù hợp quy củ. Hai người lúc này cảm tạ, lại theo đám người Thị Họa xuất cung.

      Tiễn bước thân nhân, trong lòng Cố Vân Yên khỏi có vài phần phiền muộn. Nhưng nàng biết , lúc này cũng phải thời điểm nàng nên phiền muộn, bởi vì buổi chiều còn có Trung thu gia yến. Cố Vân Yên điều chỉnh tốt tâm tình, gọi người tiến vào, lần nữa rửa mặt chải đầu phen, chuẩn bị dự tiệc.

      --- ------ ------ ------ --------

      Trung thu gia yến vẫn là ở Tử Thần điện. Trong đại điện còn dựng sân khấu kịch, Thái hậu nương nương hưng trí chọn vài vở. Chúng phi tần ấn theo thứ tự vị phân cao thấp ngồi xuống hai bên, phi tần từ theo lục phẩm trở xuống có tư cách tham gia yến hội.

      Rất nhanh đài liền bắt đầu hát hí khúc, mọi người đều bộ mười phần hứng thú, dù sao là vở Thái hậu chọn ai dám tốt. Cố Vân Yên cũng thích hí khúc, chỉ cúi đầu ăn chút đồ, ngẫu nhiên uống vài hớp rượu trái cây, hương vị ngọt lành ngon miệng, gắn bó lưu hương, cống rượu trong cung đều là tuyệt nhất.

      đài hí khúc kết thúc, được ít Thái hậu cùng Hoàng thượng ban thưởng, nhóm con hát đều quỳ xuống tạ ơn.

      Tiêu Dục thỉnh thoảng cùng Thái hậu thầm hai câu, vẻ mặt ôn hòa. Tiêu Dục có lẽ là chút chuyện thảo Thái hậu niềm vui, khiến Thái hậu mặt đầy tươi cười, bên Hoàng hậu ngẫu nhiên cũng theo hai câu. Hiền phi cam lòng lạc hậu, chậm rãi bưng lên ly rượu trong tay, đối với Hoàng thượng Thái hậu khen tặng vài lời, vì thế bầu khí của mấy vị đầu lĩnh nhưng ra mảnh hoà thuận vui vẻ.

      Đức phi dù theo như Hoàng hậu cùng Hiền phi, nhưng cũng vẫn duy trì mỉm cười vừa đúng.

      Thái hậu dùng chút đồ, liền cười Hoàng thượng “Ai gia bó tuổi, tinh thần thể so với mấy người trẻ tuổi các ngươi, trời vừa tối liền có chút mệt rã rời. Hôm nay là ngày hội Trung thu, các ngươi cùng nhau vui chơi phen, chớ vì lão bà tử này quét nhã hứng.”

      Hoàng thượng đứng dậy giúp đỡ Thái hậu : “Nhi thần đưa mẫu hậu hồi cung.”

      Thái hậu cười xua tay cự tuyệt : “Bên cạnh ai gia đều có ma ma cùng thái giám cầm đèn hộ tống, cần làm phiền con bôn ba qua lại.”

      Hoàng hậu mang theo chúng phi tần đứng dậy hành lễ cung đưa Thái hậu.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :