1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh sủng phi thượng vị ký - Mạch Thượng Phù Tô (33/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 15:

      Từ Phượng Nghi cung ra, Cố Vân Yên bao lâu bị phía sau Giang Vũ Nhiên gọi lại “Muội muội, có thể bồi tỷ tỷ dạo Ngự Hoa viên ?”

      “Giang sung dung có nhã hứng này, tần thiếp tự nhiên xin bồi.” Cố Vân Yên cung kính trả lời.

      Đây là lần đầu tiên Cố Vân Yên gần gũi nhìn kỹ Giang Vũ Nhiên, trán nga mi, mắt ngọc mày ngài, mỉm cười khuynh quốc khuynh thành, nếu luận xinh đẹp so với chính mình còn muốn thắng hai phân, hổ là Thịnh Kinh đệ nhất mỹ nhân.

      Hai người cùng bộ đến Ngự Hoa viên, cung nữ thái giám theo phía sau cùng hai người bảo trì khoảng cách, đoạn khoảng cách này vừa vặn, nghe được chủ tử gì lại có thể thấy ràng nhất cử nhất động của chủ tử.

      Giang Vũ Nhiên hái được đóa mẫu đơn kiều diễm nở rộ, đặt ở mũi nhàng ngửi, ôn nhu : “Tin tưởng muội muội là người thông minh, ta liền thích cùng người thông minh chuyện.”

      “Tần thiếp ngu dốt, xin Giang sung dung chỉ điểm.” Cố Vân Yên khẽ cũng vuốt đóa mẫu đơn khác.

      “Ta tin tưởng muội muội hẳn là hiểu được tại hậu cung có chân chính hữu nghị, chỉ có tạm thời đạo lý bằng hữu, muội muội cũng nên ràng tại địch nhân của chúng ta là ai, có câu rất hay, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu của mình, muội muội cảm thấy thế nào?”

      “Lời Sung dung rất phải, tần thiếp cũng có đồng cảm.” Cố Vân Yên ngoái đầu nhìn lại cười yếu ớt.

      “Ta cùng muội muội là hợp ý, muội muội có rảnh rỗi có thể đến Chung Túy cung thăm ta.”

      “Tạ sung dung ưu ái, tần thiếp rảnh rỗi nhất định đến quấy rầy.” Cố Vân Yên quỳ gối trong suốt thi lễ.

      Hai người đạt thành nhận thức chung, liền cáo từ, đều tự hồi cung.

      Tiến vào tháng tư, thời tiết từ từ nóng bức. Trong mấy ngày này Tiêu Dục lại lục tục triệu vài vị người mới thị tẩm, bất quá vẫn chưa tấn chức thăng phân vị, chính là ấn lệ thường hạ chỉ ban cho phen.

      Cố Vân Yên nằm tháp mỹ nhân chơi cờ, cũng gọi người đánh cờ, chỉ mình đùa nghịch quân cờ, nhìn ván cờ lâm vào trầm tư.

      Buổi trưa vừa qua, Lưu Đức Phúc tiến đến truyền chỉ, nội dung là đêm nay Hoàng thượng đến Tĩnh Di hiên. Cố Vân Yên toát ra nụ cười vui sướng, trở lại nội thất vui mừng mặt Cố Vân Yên bị trầm tĩnh thay thế.

      Ngồi trước gương, nhìn chính mình trong kính, tiểu mỹ nhân trong veo động lòng người, thoáng điểm trang, lại xem xét, giữa trong veo tăng thêm phần kiều mỵ.

      Lúc Tiêu Dục nương ánh trăng đến Tĩnh Di hiên, liền thấy được cảnh tượng đẹp như vẽ. Trong viện hoa đào nở rộ tươi đẹp, dưới tàng cây hoa đào, tiểu mỹ nhân dựa vào, so với hoa đào càng xinh đẹp được lòng người. Quần áo màu thiên thanh lưu vân sa cùng ngực váy dài, đầu mềm mại như thác nước thả xuống thắt lưng, gió thổi, tóc phía sau theo gió phất động, lay động sinh tư. Càng ra dáng người linh lung, thanh lệ xuất trần khuôn mặt bị hoa đào nhiễm thượng tầng mê ly đỏ bừng, tươi đẹp thể nên lời.

      ‘Nhân diện đào hoa tương ánh hồng’ màn trước mặt làm cho Tiêu Dục nhớ tới câu thơ này. Cố Vân Yên nhìn đến bóng dáng Tiêu Dục, lúm đồng tiền như hoa.
      Tiêu Dục tiến lên nâng dậy Cố Vân Yên, hai người dắt tay tiến vào nội thất.

      Tiêu Dục thấy tháp mỹ nhân để hai quyển sách, quyển là du ký là sách dạy đánh cờ, hỏi:“Ái phi thích xem du ký?”

      “Tần thiếp trong lúc rảnh rỗi liền nhìn xem du ký, mặt ghi lại rất nhiều chuyện thú vị, tần thiếp thể chính mắt thể nghiệm, đành phải mượn sách thỏa lòng mong ước.” Khẩu khí rất là tiếc nuối.

      “Nga, bình thường nữ tử khuê các cũng vui ra khỏi nhà, ái phi nhưng ra hiếm thấy.” Trong mắt Tiêu Dục lộ ra tia hứng thú, biểu tình mặt cũng nhu hòa hơn.

      “Tần thiếp từ nghĩ đến ra bên ngoài, nhìn xem núi sông Đại Chiêu bao la hùng vĩ, thể hội dân tình phong tục các nơi hoàn toàn bất đồng, chỉ tiếc tần thiếp sinh làm thân con , thể rong ruổi bốn phương.” đến chỗ này trong cặp mắt phượng linh động của Cố Vân Yên toát ra hào quang, đến mặt sau lại đựng tiếc nuối cùng cam lòng.

      “Ái phi cần buồn rầu, ngày sau có cơ hội trẫm mang ngươi xem non sông Đại Chiêu hùng hồn bao la hùng vĩ.” Tiêu Dục ôn hòa , mặt khó được lộ ra ý cười thản nhiên.

      ? Hoàng thượng được gạt tần thiếp đâu đấy.” Lúc này mặt Cố Vân Yên lại lộ ra tươi cười.

      “Ân.” Tiêu Dục đạm cười gật đầu.“Ái phi cũng nghiên cứu sách dạy đánh cờ, kì nghệ thế nào?”

      “Tần thiếp tự cho là tệ, biết Hoàng thượng có nhã hứng đến đánh vài ván hay .”

      Tiêu Dục vung tay áo lên ngồi xuống tháp mỹ nhân “Canh giờ còn sớm, trẫm liền cùng ái phi đánh hai ván cờ .”

      Cố Vân Yên gọi người dọn xong bàn cờ, hai người ra sức chém giết. Cố Vân Yên chỉ biết kiếp trước Tiêu Dục thích chơi cờ, lại biết kì nghệ cao siêu. Lúc trước Cố Vân Yên còn do dự mình có cần giấu hay , miễn cho thắng hạ mặt mũi đế vương. Lúc này Cố Vân Yên mới biết mình băn khoăn hoàn toàn là làm điều thừa.

      Tiêu Dục mỗi bước đều bày bố cục, từng bước đem đối thủ hướng dẫn đến trong vòng mai phục, chờ đối thủ phát trúng mai phục cũng muộn, chỉ có thể trơ mắt nhìn từng điểm từng điểm thôn tính tiêu diệt lại vô lực chống cự.

      Có thể ở trước tiên hiểu ý nghĩ địch nhân, lại rất nhanh làm ra sách lược tương ứng, đem toàn cục nắm giữ ở trong tay mình, tâm cơ cùng mưu lược của Tiêu Dục có thể thấy được thông qua ván cờ.

      Ở lúc Cố Vân Yên thua bàn thứ ba, rốt cục suy sụp hé ra khuôn mặt nhắn, trong mắt lộ vẻ cam lòng cùng ảo não. Kì thực kì nghệ của Cố Vân Yên ra ngoài Tiêu Dục dự kiến, Tiêu Dục muốn lâu gặp được đối thủ như vậy, có thể làm cho hao tâm tốn sức bày bố cục. Vốn tưởng rằng chỉ cần tùy ý ứng phó hai là có thể, chưa từng tưởng thực lực của đối thủ tha khinh thường, thắng được ba bàn này khiến Tiêu Dục thỏa mãn , quả nhiên là đại khoái nhân tâm!

      Bởi vì cao hứng nên khuôn mặt Tiêu Dục đều tràn đầy ý cười, mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, đôi môi bạc mà có hình, mặt tuấn mỹ làm cho người ta có loại cảm giác như gió xuân vừa thổi qua, đây là Cố Vân Yên chưa bao giờ gặp qua mặt, nhất thời sửng sốt, chăm chú nhìn Tiêu Dục chuyển mắt.
      Tiêu Dục thấy trong mắt Cố Vân Yên toát ra ngưỡng mộ, cảm thấy vui sướng, vung tay lên đem mỹ nhân ôm lấy vào trong ngực, nhìn Cố Vân Yên khẽ nhếch môi đỏ mọng cùng khóe mắt như có như quyến rũ, hai mắt Tiêu Dục từ từ nóng cháy đứng lên, thoáng cái hai người đến giường, Cố Vân Yên mắc cỡ đỏ mặt thân thủ cởi quần áo vướng bận người hai người, tay Tiêu Dục hạ bức mành.

      Đêm, còn thực dài lâu......
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 16:

      Thời gian trôi qua nhanh, đảo mắt Cố Vân Yên vào cung hơn hai tháng, hai tháng này Tiêu Dục mỗi tháng luôn luôn ba bốn ngày ngủ lại Tĩnh Di hiên, đương nhiên, được sủng ái nhất vẫn là Hiền phi, tiếp theo đó là có danh xưng Thịnh Kinh đệ nhất mỹ nhân Giang sung dung, trừ bỏ Hiền phi cùng Giang sung dung chính là Cố Vân Yên cùng Hoàng hậu số lần thị tẩm nhiều nhất.

      Bởi vì người mới vào cung, theo dĩ vãng vốn là Tiêu Dục mỗi tháng chỉ có nửa tháng triệu phi tần thị tẩm, nay gia tăng lên khoảng hai mươi ngày, đến hôm nay người mới vào cung có hai phần ba người được thị tẩm. Còn lại chưa thị tẩm đều dồn hết tâm sức, chuẩn bị ở vạn thọ yến bỗng nhiên nổi tiếng, đưa tới vạn tuế gia chú ý, tốt nhất đạt được thịnh sủng.

      Tiếp qua hai ngày đó là vạn thọ chương, bởi vì kiêng kị vu cổ thuật, cực ít người biết trong ba ngày vạn thọ chương, cụ thể ngày nào mới là sinh nhật Hoàng thượng.

      Vạn thọ chương ngày đầu tiên Hoàng thượng mang theo văn võ bá quan tế bái Thái Miếu, cầu tổ tông phù hộ thiên tử Đại Chiêu, tạo phúc vạn dân. Hôm sau Hoàng thượng ở Nghi Nguyên điện mở tiệc chiêu đãi dòng họ hoàng thất cùng văn võ bá quan. Ngày thứ ba mới là Hoàng thượng cùng phi tần hậu cung gia yến, lần này gia yến là ở Tử Thần điện.

      Sáng sớm Cố Vân Yên liền trang điểm ăn mặc, khác với bình thường tùy ý ăn diện, dù sao đây là lần đầu tiên nàng tham gia vạn thọ yến từ lúc vào cung tới nay. Chọn cung trang đạm màu tím duệ váy dài, sơ cái phi thiên kế, cái kim điêu bước diêu cùng chạm rỗng điêu khắc ngọc bích trâm. Cả người làm cho người ta loại cảm giác xinh đẹp lại mất đại khí.

      Trong Tử Thần điện, hoàng đế thân Long bào tú mãng minh Hoàng ngồi ngay ngắn ở ghế chủ vị, Thái hậu cùng Hoàng hậu phân ngồi hai bên Hoàng thượng. Thái hậu trải qua hơn tháng tỉ mỉ điều dưỡng, thân mình có chuyển biến tốt, cho nên có thể tham dự vạn thọ yến của Hoàng thượng. Thái hậu thân minh màu vàng trang phi đoạn cung bào, cổ áo cùng tay áo đều dùng tơ vàng thêu Đóa Đóa tường vân, chỉnh kiện trường bào thượng trán phóng đại đóa mẫu đơn, tinh tế ngân tuyến câu ra hoa hình, ung vinh hoa quý, cũng như thân phận cao quý của nàng, có vẻ trang trọng đoan trang tao nhã, chỉ là cặp mắt kia nhân thấm nhuần đen tối ở chốn hậu cung nhiều năm mà nhiễm đục ngầu.

      Mà bên trái Hoàng hậu thân ngũ phượng cát phục chính màu đỏ phi la túc kim thứ, màu cung trang ngàn diệp toàn kim trang sức, chi cành lá diệp triền kim nhiễu ra thạc đại vàng ròng trọng cánh hoa cũng đế mẫu đơn bàn li hạng quyển, thập phần đẹp đẽ quý giá loá mắt. Mặt mày đoan trang ngồi ở bên người hoàng thượng, trước sau như vẫn duy trì mỉm cười đúng mực.

      Phía dưới phi tần người người đều là trang phục ăn mặc, đẹp đẽ quý giá xuất chúng nhất dĩ nhiên là Hiền phi luôn luôn cao ngạo, minh lung màu tím chọn tuyến quần lụa mỏng, đầu đầy trang sức đẹp đẽ, phi thiên kế thượng chi khảm kim hợp cùng như ý trâm, thuần lam thủy tinh tham ngân phát trâm cùng nước cất tinh vang linh treo trụy càng hiển lay động sinh tư, khiến Hiền phi vô cùng tôn quý, nét mặt toả sáng.

      Mặc dù là Đức phi luôn luôn đoan trang điệu thấp cũng là quần áo thiển hồng sắc xóa sạch ngực váy, sa mỏng phủ vai thượng, động long người nên lời. Càng đừng các phi tần oanh oanh yến yến ở dưới.

      “Cố mỹ nhân hôm nay ăn mặc nhưng ra rất tươi đẹp, khó trách Hoàng thượng thích.” Ngồi Cố Vân Yên, Lâm tần chanh chua .

      “Lâm tần nương nương hôm nay cũng ăn mặc hoa mỹ, nghĩ đến Hoàng thượng thích ?” Cố Vân Yên lời ngầm là ngươi ăn mặc thế nào Hoàng thượng cũng thích.

      “Hừ.” Lâm tần mạnh thả xuống cái chén trong tay giận dữ rầm rì tiếng. Bởi vì đại điện tương đối ồn ào náo nhiệt, cho nên động tác của Lâm tần vẫn chưa khiến cho những phi tần địa vị cao chú ý, chỉ có vài vị phi tần vị phân thấp bên cạnh Cố Vân Yên thấy màn này, bất quá mọi người đều giống như chưa thấy, mặt vẫn như cũ duy trì tươi cười kiều mỵ động lòng người.

      Nữ nhân trong cung này người người đều là cao thủ diễn trò. Trong đại điện ca cơ vừa múa xong lui ra ngoài, Hoàng hậu mỉm cười bưng lên ly rượu thanh điền ngọc trong tay đối Hoàng thượng bên cạnh :“Nô tì vì Hoàng thượng làm thân cẩm bào, cung chúc Hoàng thượng long thể an khang.” cung nữ lập tức mang thọ lễ của Hoàng hậu tiến lên.

      Hoàng thượng tiếp nhận ly rượu trong tay Hoàng hậu uống hơi cạn sạch, đạm cười : “Hoàng hậu hiền lành dịu dàng, trẫm rất vui mừng.”

      Tiếp theo đó là Hiền phi trình thọ lễ, chỉ thấy Hiền phi trong suốt cúi đầu “Nô tì bằng Hoàng hậu nương nương tri kỷ, chỉ vì Hoàng thượng chuẩn bị phương nghiên mực, mong rằng Hoàng thượng chớ ghét bỏ.” Thanh mềm mại uyển chuyển, hoàn toàn khác vẻ cường thế lúc ở trước mặt phi tần khác.

      Hoàng thượng nhìn thoáng qua nghiên mực Hiền phi trình lên ôn hòa “Thọ lễ của Nhan nhi, trẫm thích. Ban thưởng Hiền phi quả Đông hải minh châu.”

      Lời vừa ra, nhóm phi tần đều là hít vào, chỉ vì Đông hải minh châu này Đại Chiêu chỉ có ba viên, là thời tiên đế, Giao Châu quốc chiến bại sau tiến cống Đại Chiêu. Tiên đế lúc còn tại thế ban thưởng cho Ý quý phi cả đời nhận hết vinh sủng viên, cho đến tại trừ bỏ Ý quý phi cũng chỉ có Hiền phi nương nương có được vinh quang này , có thể thấy được Hiền phi nương nương thánh quyến thịnh sủng.

      Cố Vân Yên đồng dạng kinh ngạc, chẳng qua nàng kinh ngạc phải Hoàng thượng ban cho Hiền phi dạ minh châu, mà là Hoàng thượng vừa mới gọi Hiền phi là “Nhan nhi”, tự nhiên vô cùng thân thiết, chẳng lẽ Hoàng thượng luôn luôn lãnh tình lãnh tâm thích Hiền phi? Nghĩ tới nghĩ lui lại nhớ tới việc tháng này Uy Viễn đại tướng quân vừa mới lĩnh mười lăm vạn đại quân Tây Bắc tác chiến, ra là thế, Cố Vân Yên cảm thấy trào phúng.

      Sau đó là Đức phi dâng tặng lễ vật, vòng xuống dưới phi tần hiến lễ đều chiếm được Hoàng thượng ban cho. Đến phiên Giang sung dung Giang Vũ Nhiên, mọi người chỉ thấy nàng sính sính đình đình vào trong đại điện hướng về phía trước hành lễ với Hoàng thượng, động tác giống như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, nhất cử nhất động là mê người.

      “Hoàng thượng, vì chúc mừng ngài vạn thọ chi hỉ, tần thiếp chuẩn bị riêng điệu múa, mong rằng Hoàng thượng ân chuẩn.” Giang sung dung .

      “Nga? Kia ái phi liền vì trẫm dâng lên .” Hoàng thượng tay áo vung lên.

      Lập tức giai điệu u nhã vang lên, vân tay áo Giang Vũ Nhiên khinh bãi, eo chậm ninh phiêu ti thao theo nhạc vũ động mạn diệu, dáng người như bướm bay lượn, vừa tựa như là mảnh lá rụng trung lay động, càng làm như tùng trung nhất thúc hoa theo gió tiết tấu vặn vẹo vòng eo nở rộ chính mình sáng rọi, vòng eo xinh đẹp động lòng người xoay tròn, ngay cả làn váy đều nhộn nhạo thành đóa hoa sen trong gió, đẹp làm cho người ta dám dời mắt.
      Điệu vũ kết thúc, mọi người đều thán phục vũ kĩ của Giang sung dung, liền ngay cả Cố Vân Yên thừa nhận cũng được điệu múa này đẹp.

      “Điệu múa này chỉ e nhân gian mấy người làm được!” Hoàng thượng vỗ tay khen ngợi .
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 17:

      Sau Giang Vũ Nhiên lại có mấy người tiến lên dâng tặng lễ vật, tiếp theo mới đến Cố Vân Yên. Cố Vân Yên tiến lên thi lễ, chợt hai tay nhàng vỗ, liền thấy được ở cửa đại điện bốn thái giám khom người mà vào, đến giữa đại điện, bốn người cùng nhau chậm rãi mở bức tranh thuỷ mặc dài ba thước, cao thước, đợi lúc toàn bước tranh được mở, mọi người mới nhìn cảnh trong tranh.

      Tranh vẽ là mùa xuân tháng 3, nhiều loại hoa nở rộ, cảnh tượng trong thành Thịnh Kinh phồn vinh, dân chúng an cư lạc nghiệp, văn nhân nhà thơ cười yếu ớt vui mừng, buôn bán hưng thịnh, tiếng hoan hô cười tùy ý có thể thấy được. Ở giữa bức tranh là nam tử đứng Trích Nguyệt lâu, thân minh hoàng bào thượng thêu Thương Hải long đằng đồ án, ống tay áo đón gió tung bay, đế vương khí mày kiếm vi thiêu, hai mắt lóe ra ấm áp sáng rọi, khuôn mặt tuấn mỹ vô đào ở thần khởi ánh sáng mặt trời quanh quẩn hạ, giống như thánh nhân được thế nhân cúng bái, lấy tư thái bễ nghễ thiên hạ đem hết thảy dưới chân thu vào đáy mắt.

      Mọi người lại nhìn kỹ, đế vương trong bức họa kia nghiễm nhiên chính là đương kim Vĩnh Dật đế. Cố Vân Yên nhìn khóe mắt Tiêu Dục tràn ra vui sướng, liền biết đối bức họa này rất đỗi hài lòng, vì thế vui vẻ hạ bái, “Tần thiếp cung chúc ngô hoàng thọ cùng trời đất, sánh cùng nhật nguyệt, vạn thọ vô cương. Nguyện Đại Chiêu ta, vận mệnh quốc gia hanh thông, cẩm tú kéo, phồn vinh hưng thịnh!”

      “Tốt! Tốt! Tốt! Người tới đem bức họa này nâng treo ngự thư phòng cho trẫm, Lưu Đức Phúc truyền ý chỉ của trẫm, Cố mỹ nhân thăng chức theo tứ phẩm sung viện. Giang sung dung tấn chức chính tứ phẩm tần, ban phong hào “Nghiên”. Tiêu Dục vui sướng liên thanh khen ngợi đồng thời hạ chỉ sắc phong.

      Cố Vân Yên cùng Giang Vũ Nhiên quỳ xuống tạ ơn “Tần thiếp tạ Hoàng thượng long ân.”

      Phi tần ở đây người người mặt đều là lúm đồng tiền như hoa, miệng ngừng chúc mừng với hai người Cố Vân Yên cùng Giang Vũ Nhiên, về phần trong lòng như thế nào chỉ có bản thân biết được.

      Bức họa này là Cố Vân Yên căn cứ trí nhớ của kiếp trước vẽ ra từng nét từng nét , mà nguyên bản người vẽ nó chính là Tiêu Dục, cho nên lúc này Tiêu Dục mới vừa lòng như thế. Sao có thể hài lòng chứ, này vốn là suy nghĩ trong lòng . Ra ngoài Cố Vân Yên dự kiến là mình thăng đến hai cấp, vốn tưởng rằng nhiều nhất là tấn cấp mà thôi, có lẽ là được ngôn từ chúc mừng kia phụ trợ thêm.

      Phi tần còn lại đều tiến lên dâng tặng lễ vật, kỳ vọng chính mình cũng có thể như Cố sung viện cùng Nghiên tần, Hoàng thượng thích tiện đà tấn vị, bất quá kết cục lại làm cho các nàng rất là thất vọng, trừ bỏ hai người Cố Vân Yên cùng Giang Vũ Nhiên, ai lại có thể lấy được tấn chức.

      Yến hội xong, chúng phi tần lần lượt rời .

      Ban đêm Hoàng thượng nghỉ tại chỗ Hoàng hậu Phượng Nghi cung, Hiền phi dù được sủng ái đến đâu, hôm nay Hoàng thượng cũng là cho Hoàng hậu đủ thể diện.

      Ngày hôm sau, từ Phượng Nghi cung thỉnh an trở về, Vương tiệp dư cùng Cố Vân Yên trở lại Trường Xuân cung, Cố Vân Yên vừa định cùng Vương tiệp dư bái biệt, liền nghe được Vương tiệp dư cười yếu ớt lâu cùng muội muội chuyện phiếm , hôm nay ta liền đến chỗ muội muội ngồi chút, chúng ta tỷ muội hảo trò chuyện.”

      Cố Vân Yên biết thể chối từ, chỉ có thể đưa người nghênh tiến Tĩnh Di hiên chiêu đãi phen.

      Uống xong ly trà, Vương tiệp dư mở miệng “Muội muội là người có phúc khí , được Hoàng thượng thích, tiến cung chỉ mới hai ba tháng liền từ tài tử đường thăng làm sung viện.”

      “Nương nương đừng lại trêu ghẹo tần thiếp, có thể trở thành nữ nhân của Hoàng thượng, là phúc khí của chúng ta, tận tâm hầu hạ Hoàng thượng, phụ thánh ân chẳng qua là chức trách mỗi người thôi.”

      “Muội muội lời này có lý, chỉ là lão nhân hậu cung như tỷ tỷ, mấy tháng thể gặp thiên nhan, sợ là nghĩ muốn tận tâm hầu hạ cũng có cơ hội......”

      đợi Vương tiệp dư xong Cố Vân Yên liền :“Nương nương cẩn thận, lôi đình mưa móc đều là quân ân, Hoàng thượng sủng ái, chỉ có thể mong thể tùy ý vọng ngôn .”

      Vương tiệp dư phản ứng lại sau cũng là vẻ mặt kinh hoảng, nàng vừa rồi nếu là truyền ra ngoài ắt hẳn bị người nắm đuôi , hồi lâu mới cường tự trấn định lại, ôn nhu :“Tỷ tỷ nhất thời hồ đồ, muội muội chớ để trong lòng.”

      Cố Vân Yên nháy nháy mắt cười khẽ “Nương nương vừa mới cái gì sao? Tần thiếp chỉ lo thưởng thức trà lưu ý.”

      “Muội muội nhưng ra khéo hiểu lòng người, trước đây bản cung nhìn ra.” Mặt Vương tiệp dư lộ vẻ kinh ngạc cùng tự giễu .

      “Tạ nương nương khen ngợi, chỉ là trong cung này lại có ai tâm tư đúng như biểu mặt, nương nương ngài ?”

      “Muội muội phải, nếu như thế, bản cung quấy rầy nữa .” Vương tiệp dư đứng dậy rời .

      “Tần thiếp cung đưa nương nương!” Cố Vân Yên buông ly trà, đứng dậy mỉm cười hành lễ.

      Cố Vân Yên biết hôm qua nàng ở vạn thọ yến tạo đại náo động, còn muốn bình tĩnh qua ngày sợ là thể , sau này chính mình cũng có thời gian nhàn rỗi tiếp tục cùng Vương tiệp dư lá mặt lá trái, còn bằng thừa dịp tại khéo léo trắng ra, cũng đỡ phải mọi người cùng diễn trò, mệt đến hoảng.

      Trở lại nội thất, mình đem hai người Thị Thư cùng Thị Họa giữ lại “Gần đây nhìn chằm chằm người phía dưới, đừng để bọn họ làm ra chuyện thiêu thân gì” Cố Vân Yên thản nhiên phân phó .

      Hai người Thị Thư, Thị Họa quỳ gối trả lời:“Dạ, nô tỳ hiểu được.”

      “Ân, hai người Thị Cầm, Thị Kì mấy ngày nay như thế nào?”

      Thị Thư cười yếu ớt :“Hồi chủ tử, hai người thường ngày làm việc thỏa đáng, nô tỳ nhìn là tốt .”

      “Ta coi cũng sai, ngày sau để cho các nàng cùng hai ngươi nhìn chằm chằm mấy kẻ kia .” mặt Cố Vân Yên cũng lộ ra ý cười, tiếp theo lại hỏi “Thường Phúc công công đâu, ngày gần đây có gì khả nghi ?”

      Thị Họa tiến lên đáp lời “Hồi chủ tử, mấy ngày này, Thường Phúc công công trừ bỏ cùng ngài ra bên ngoài, liền an phận đứng ở Tĩnh Di hiên, chưa từng cùng người các cung khác tiếp xúc, tại xem ra ổn thỏa.”

      “Nếu như vậy, về sau chuyện hành tẩu bên ngoài có thể giao cho Thường Phúc làm, nhưng, chuyện trung tâm chỉ có thể ngươi cùng Thị Thư làm, người khác ta lo lắng.” Cố Vân Yên trầm ngâm ôn nhu phân phó.

      “Nô tỳ ghi nhớ lời chủ tử , nô tỳ hội nắm chắc đúng mực làm việc, thỉnh chủ tử yên tâm.” Thị Họa trầm ổn đáp lời.

      “Ngươi cùng Thị Thư từ liền theo ta, tình cảm này tự nhiên phải người bên ngoài có thể so sánh , trong cung này to như vậy ta chỉ tin tưởng hai người các ngươi.” tới đây, Cố Vân Yên nhịn được đơn.

      Phất phất tay, hai đại cung nữ thong dong thối lui ra khỏi nội thất, Cố Vân Yên tựa vào tháp mỹ nhân nhắm mắt dưỡng thần.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 18: ( H)

      Hậu thất Tĩnh Di hiên, Cố Vân Yên tắm rửa, nghe được phía sau truyền đến tiếng bước chân, cũng quay đầu lại liền đối với người tới :“Thị Thư, lại đây xoa bóp cho ta.” Đợi lát vẫn như cũ thấy người phía sau tiến lên hầu hạ, Cố Vân Yên lại nũng nịu thúc giục “Ngươi đấy, càng ngày càng lười nhác .”

      Tiếng vừa dứt, vai Cố Vân Yên liền hạ xuống đôi tay, từ từ vuốt ve đứng lên, Cố Vân Yên bị niết thoải mái, nhắm mắt lại hưởng thụ

      Nhưng chỉ chốc lát sau đôi tay kia liền theo vai từ từ về phía trước, đợi đến khi nơi đẫy đà bị bàn tay to bao trùm, Cố Vân Yên chấn kinh mở hai mắt, chợt liền thấy ánh mắt nóng bỏng, lúc này hề chớp mắt nhìn chằm chằm mình.

      “Ái phi nhưng là người đầu tiên sai sử trẫm hầu hạ, đối thủ pháp đấm bóp của trẫm có vừa long ?” Giọng Tiêu Dục hơi ám ách .

      “Hoàng thượng, ta...... Tần thiếp......” Cố Vân Yên nhất thời kinh hoảng năng lộn xộn.

      “Ái phi cần khẩn trương, hồi ngươi đem trẫm hầu hạ tốt lắm, trẫm tự nhiên liền quên chuyện ái phi sai sử trẫm hầu hạ .” Tiêu Dục nhìn lướt qua long bào người mình, hứng thú .

      Cố Vân Yên ửng đỏ mặt xoay người lại, giúp Tiêu Dục cởi xuống long bào, tiếp theo đó là áo sơ mi, chờ thoát đến tiết khố, động tác tay Cố Vân Yên do dự mà ngừng lại.

      “Ái phi cùng trẫm ngay cả chuyện thân mật nhất cũng làm mấy lần, sao còn thẹn thùng như vậy?” Tiêu Dục mang ý cười trêu chọc.

      Cố Vân Yên bên tai phiếm hồng, hai má giống như muốn máu ra, ngoan nhẫn tâm, rất nhanh cởi tiết khố Tiêu Dục. thoáng tiểu Tiêu Dục lộ ra, tính cả hai đời đây là lần đầu tiên Cố Vân Yên gần gũi nhìn nó như vậy, tuy rằng biết khả năng Tiêu Dục ở chuyện phòng the luôn luôn rất cao, nhưng nay tận mắt nhìn thấy hùng vĩ như thế, vẫn là khỏi kinh ngạc.

      “Ái phi đối trẫm vừa lòng ?” Giọng Tiêu Dục khàn khàn truyền đến, Cố Vân Yên xấu hổ nhắm mắt lại dám nhìn nhân.

      Tiêu Dục cười bước vào thùng nước tắm, đem mỹ nhân ôm vào trong ngực, bàn tay to nắm nơi mềm mại đẫy đà, nhàng xoa, Cố Vân Yên khỏi đỏ mặt, đôi mắt phượng dần mê man, khóe mắt như có như quyến rũ phong tình, kích thích toàn bộ cảm quan của Tiêu Dục, cảm giác được phân thân càng phát ra bành trướng đứng lên, dùng lực đem người dựa vào thùng nước tắm, Cố Vân Yên hơi hơi giãy dụa, bộ dục cự còn nghênh, lại châm dục hỏa người Tiêu Dục, Tiêu Dục gầm tiếng liền vào. Nước trong thùng nước tắm theo luật động của hai người xô ra ngoài, rất nhanh liền ướt cả sàn. Cố Vân Yên kiều thở hổn hển.

      thể thừa nhận, cho dù sau khi trùng sinh nàng còn giống như kiếp trước , nhưng hai người ở phương diện này vẫn như trước rất là hài hòa, rất nhanh, tư duy Cố Vân Yên liền mảnh mơ hồ, ở Tiêu Dục dũng mãnh công thành hoàn toàn biến mất. Mà người trước mặt lại như biết mỏi mệt vậy, liên tục thảo phạt. Tiêu Dục nghe Cố Vân Yên n đạt tới cực hạn mà khống chế được thân, ngâm tiếng, thân thể chấn động phóng ra. Chờ hai người bình phục lại, phát nước trong thùng nước tắm mất hơn phân nửa, bất đắc dĩ đành phải gọi người tiến vào thêm nước, lần nữa tắm rửa lần.
      Hai người nằm ở tháp, Tiêu Dục vỗ về hai má Cố Vân Yên, mặt lộ ra ôn nhu ít có “Ái phi, hôm qua đưa quà sinh nhật rất được lòng trẫm”

      Tiêu Dục nghĩ chỉ dựa vào tưởng tượng liền có thể đem họa sinh động như như vậy, trong lòng là , bằng sao có thể nhớ mỗi chi tiết của .

      Cố Vân Yên thẹn thùng đem mặt chôn ở trước ngực Tiêu Dục, giống như nữ tử động tình, trước mặt người trong lòng xấu hổ biểu đạt tình . Tiêu Dục cười ra tiếng, Cố Vân Yên ngẩng đầu hờn dỗi :“Hoàng thượng khi dễ tần thiếp.”

      “Ái phi thử xem, trẫm khi dễ ngươi như thế nào.” Tiêu Dục hôn môi phấn nộn của Cố Vân Yên, bên tai thấp giọng hỏi. Bàn tay to cũng dọc theo đường cong linh lung của Cố Vân Yên qua lại vuốt ve, Cố Vân Yên vừa định phản bác, Tiêu Dục lại mạnh cúi đầu, đem đỉnh nhụy hoa hàm vào trong miệng, khi mạnh khi liếm cắn. Bị khoái cảm tê dại truyền đến, Cố Vân Yên liền đem lời muốn quên còn mảnh, bên trong vang lên lần nữa tiếng động cùng ngâm nga......

      Trời còn chưa sáng, ngoài cửa liền truyền đến tiếng Lưu Đức Phúc giọng gọi Tiêu Dục đứng lên vào triều, Cố Vân Yên nghe được động tĩnh người bên cạnh đứng dậy mặc quần áo, than thở tiếng lại ngủ tiếp. Tiêu Dục nhìn thoáng qua nữ tử giường còn ngủ say, bán nghiêng thân mình, môi đỏ mọng vi đô, khuôn mặt trắng nõn trơn mềm phiếm tầng thản nhiên đỏ ửng, biết là bởi vì giấc ngủ hoặc là bởi vì tối hôm qua được dễ chịu.

      Nhớ tới bộ dáng tối hôm qua thể lực nàng chống đỡ hết nổi liên tục nũng nịu cầu xin tha thứ đáng thương, khóe miệng Tiêu Dục chút cười yếu ớt, tiện đà gọi Lưu Đức Phúc tiến vào hầu hạ, rửa mặt mặc xong long bào thần thanh khí sảng lâm triều.

      Nghe được tiếng bước chân xa Cố Vân Yên mới ngồi dậy, lẳng lặng nhìn Ngọc Lan nơi cửa sổ, lúc này nở xán lạn. Từ lúc Cố Vân Yên trùng sinh, giấc ngủ trở nên cực thiển, phàm là có điểm gió thổi cỏ lay nàng đều tỉnh lại. Sở dĩ làm như còn ngủ mà đứng dậy hầu hạ, bất quá là cách nho thử Tiêu Dục thôi, nếu như lúc này có thể bao dung ít tiểu khuyết điểm của nàng, như vậy Cố Vân Yên liền có thể làm việc kế tiếp đúng mực vừa ý . Đối với kết quả lần thử này, Cố Vân Yên tỏ vẻ tương đối vừa lòng.

      Từ Phượng Nghi cung trở về lâu, tổng quản nội vụ phủ Lý Toàn Quý liền mang theo mười tám cung nữ thái giám đứng ở trong viện Tĩnh Di hiên, chờ Cố Vân Yên tiến đến chọn lựa.

      Cố Vân Yên mang theo Thị Thư Thị Họa chậm rãi đến, liền thấy đầu lĩnh thái giám thân bảo thạch lam tú tiên hạc trường bào, cầm trong tay phất trần, đầu đội khổng tước mao đỉnh tương bảo thạch mạo, thấy được liền biết người này là tổng quản nội vụ phủ Lý Toàn Quý.

      Thấy được đám người Cố Vân Yên chầm chậm tiến đến, Lý Toàn Quý vội vàng tiến lên khom mình hành lễ “Nô tài thỉnh an tiểu chủ, tiểu chủ vạn phúc kim an.”

      “Lý tổng quản miễn lễ.” Cố Vân Yên nâng tay đạm cười .

      “Tạ tiểu chủ.” Vị trước mặt này gần đây thịnh sủng, Lý Toàn Quý cũng dám chậm trễ, vì thế vẻ mặt tươi cười tiến lên cung kính, hồi bẩm :“Y theo vị phân tại của tiểu chủ ngài, ấn cung quy Tĩnh Di hiên có thể thêm hai tam đẳng cung nữ, tiểu thái giám nữa.

      Hôm nay Hoàng hậu nương nương công đạo việc này, nô tài liền bắt tay vào làm dẫn theo người lại đây, tiểu chủ nhìn cái có thể có hợp ý ? Nếu là vui, Hoàng hậu nương nương phân phó lại cho ngài đưa nhóm người lại đây.”

      Cố Vân Yên thái độ ôn hòa :“Hoàng hậu nương nương khách khí , công công hồi thay ta hướng nương nương chuyển đạt lòng biết ơn, ta xem xét lát.”
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 19:

      Lý Toàn Quý vung phất trần, phía sau cung nữ thái giám nhất tề tiến lên quỳ xuống hành lễ, động tác chỉnh tề có tự, lễ nghi quy phạm. Xem ra lần này nội vụ phủ đưa tới người, hẳn là cung nhân vừa được đào tạo .

      Cố Vân Yên cẩn thận đánh giá phen tám cung nữ trước mặt, trong đó hai cung nữ mặc lục y phục cùng màu hồng sắc, thoạt nhìn so với vài người khác muốn trầm ổn chút, đầu vi thấp, hai mắt trộm nhìn xung quanh, làm cho người ta loại cảm giác thực im lặng, Cố Vân Yên liền để lại hai cung nữ này.

      Lại nhìn bốn tiểu thái giám, thấy gương mặt tương đối quen thuộc, Cố Vân Yên nhớ ở kiếp trước lúc nàng thất sủng, Thị Thư ngự thiện phòng lĩnh đồ ăn trở về đều là lạnh. Có ngày Thị Thư lại cao hứng mang theo đồ ăn còn nóng trở về, Cố Vân Yên hỏi mới biết là ít nhiều nhờ công của tiểu Đặng Tử lúc ấy ở ngự thiện phòng. Lúc này tiểu Đặng Tử bộ dạng phục tùng liễm mục nhìn chăm chú vào dưới chân, cũng dám nhìn thẳng quý nhân.

      Cố Vân Yên khẽ nâng nâng tay “Liền .”

      Lý Toàn Quý lại khách sáo khen vài câu Cố Vân Yên khéo lựa chọn người, mới hành lễ lui ra. Có thể hỗn đến vị trí tổng quản nội vụ phủ này, liền biết là kẻ tâm tư linh lung biết tính toán.

      Tiểu Đặng Tử cùng hai cung nữ vừa được chọn lựa quỳ gối trong điện Tĩnh Di hiên, chờ Cố Vân Yên dạy bảo. Cố Vân Yên ngồi ngay ngắn ghế ôn nhu : “Ba người các ngươi từ hôm nay trở cũng là thành viên Tĩnh Di hiên, ngày sau an phận thủ thường làm tốt bổn phận của mình, lát đại cung nữ bên cạnh ta an bài cho các ngươi làm việc.”

      “Tạ chủ tử dạy, nô tỳ/ nô tài chắc chắn cẩn thủ bổn phận, tận tâm hết sức hầu hạ chủ tử.” Ba người cung kính trả lời.

      “Ân, tiểu Đặng Tử thay tên thành Thường Quý, ngày sau theo Thường Phúc công công. Còn hai người các ngươi cũng là tam đẳng cung nữ, liền cũng cùng Xuân Nguyệt các nàng, gọi Xuân Thiền, Xuân Quyên .” Cố Vân Yên lại chỉ hai cung nữ .

      “Tạ chủ tử ban thưởng tên.” mặt ba người đều là vẻ mừng rỡ, Thường Quý càng sâu, có thể theo lãnh công công Tĩnh Di hiên, đại biểu có thể diện hơn các thái giám khác.

      Ngày kế sáng sớm đứng lên trang điểm, Thị Họa giúp Cố Vân Yên chải vuốt búi tóc tốt xong, từ hộp trang sức chọn chi trân châu bước diêu, cắm ở búi tóc, có vẻ đoan trang lại mất uy nghi. Hôm nay là mười lăm, lát chỉ có thỉnh an Hoàng hậu, còn muốn thỉnh an Thái hậu. Cho nên Cố Vân Yên cố ý thay đổi vẻ kiều mỵ, bởi vì hẳn có mẫu thân nào thích nhìn nữ nhân bên người con trai mình quá mức xinh đẹp, càng đến Thái hậu ?

      Trong chủ điện Phượng Nghi cung, các vị phi tần đều đến đông đủ. Hoàng hậu hỏi chuyện vài vị phi tần có hoàng tử công chúa, cũng dặn các nàng phải giáo dưỡng tốt nhi nữ của mình, liền nhiều lời nữa, mang theo chúng phi tần Vĩnh Ninh cung hướng Thái hậu thỉnh an.

      Đến ngoài Vĩnh Ninh cung, tâm phúc bên người Thái hậu Từ ma ma đứng ở cửa đại điện đón chào, tuy là đón chào, mặt vẫn chưa thấy tươi cười, chính là vẻ mặt đoan trọng nghiêm túc thỉnh an chúng phi tần, tiếp theo liền đối với Hoàng hậu nương nương :“Xin các chủ tử nhóm chờ lát, lão nô tiến vào thông bẩm Thái hậu.”

      Hoàng hậu khách khí đáp ứng. Ma ma được thích bên người Thái hậu, tôn quý như Hoàng hậu cũng phải cấp vài phần mặt mũi.

      Cố Vân Yên nhìn Vĩnh Ninh cung trước mặt, thanh chuyên bạch ngọc phô liền mà thành mặt đất ở tịch dương chiếu rọi xuống, chiếu rọi hoàng lê tượng điêu khắc gỗ khắc mà thành trăm điểu hướng hoàng đồ, phượng hoàng trông rất sống động giương cánh muốn bay, di động cửa sổ Ngọc Thạch nội khảm kim châu, xây mà thành cung điện, xa hoa lại mất trang trọng. Này là chỗ ở của người thắng sau cùng trong hậu cung.

      Người bên ngoài chỉ nhìn thấy Vĩnh Ninh cung vàng son lộng lẫy, lại quên mất chỗ ngồi này là xây từ xương cốt của biết bao nhiêu nữ nhân chồng chất mà thành. Liền ngay cả đương kim Thái hậu năm xưa chẳng phải vì tranh đấu hậu cung mà bị thương thân thể sao? Thâm cung tàn khốc, nhưng vô số nữ nhân vẫn liều mạng tiến vào!

      lâu sau, Từ ma ma ra thỉnh mọi người tiến vào. Đến trong điện, Thái hậu thân thường phục ngồi ngay ngắn ghế chủ vị, Cố Vân Yên cùng nhóm phi tần quỳ xuống hành lễ “Nô tì / tần thiếp thỉnh an Thái hậu nương nương, Thái hậu vạn phúc kim an!”

      Lúc này liền ngay cả Hiền phi trong ngày thường luôn ngạo mạn cũng dám có chút lỗ mãng, quy củ hành lễ vấn an. Ở trước mặt hoàng thượng có thể ngẫu nhiên làm nũng khoe mẽ, nhưng ở trước mặt Thái hậu cũng dám quy củ .

      Rất nhanh chợt nghe tiếng Thái hậu trầm ổn truyền đến “Đứng dậy cả , ban thưởng tọa.” Tuy là ban thưởng tọa, nhưng cũng chỉ có vị phân Tiệp dư mới có chỗ ngồi, phi tần vị phân thấp chỉ có thể đứng hai bên, mà Cố Vân Yên chính là trong số này.

      Phi tần địa vị cao sau khi ngồi xuống, liền thấy vẻ mặt Hoàng hậu đầy ý cười ôn nhu hỏi “Hôm nay mẫu hậu cảm thấy như thế nào? Bọn nô tài hầu hạ chu đáo ạ?”

      Trong mắt Thái hậu thoáng lóe ra tia sáng rồi thản nhiên cười “Hoàng hậu hiếu tâm, gần đây ai gia ngày càng tốt lắm. Các ngươi cũng cần lo lắng, chỉ cần hầu hạ tốt hoàng đế, sớm ngày sinh hạ long tự, ai gia cũng liền an tâm .” Thái hậu vừa vừa nhìn về phía phi tần .

      Mọi người lại hành lễ thưa vâng. Thái hậu quay sang Đức phi hỏi “Gần đây Mộc Nhi như thế nào? Ai gia cũng mấy ngày gặp .”

      Nghe được Thái hậu nhắc đến đại hoàng tử, mặt Đức phi lộ ra vui sướng tươi cười, dù sao nàng cũng là đặc biệt nhất trong chúng phi tần. Tiện đà đứng dậy cười “Nô tì thay Mộc Nhi tạ lão tổ tông quan tâm. Mộc Nhi vẫn khỏe, so với vài ngày trước đó cao hơn chút, cả ngày la hét muốn lại đây bồi lão tổ tông, chỉ là nô tì sợ nhiễu lão tổ tông tĩnh dưỡng nên cho đến. nay thân mình ngài tốt hơn , sáng mai nô tì liền để đến thăm lão tổ tông.”

      Thái hậu vui mừng gật gật đầu “Đức phi làm đúng , đem Mộc Nhi giáo dưỡng vô cùng tốt. đem trâm như ý của ai gia đến đây.” Thái hậu xoay người bảo Từ ma ma .

      Rất nhanh Từ ma ma liền mang hộp trang sức lại, Đức phi vui mừng tiếp nhận tạ ơn, mặc dù cực lực khắc chế, nhưng tự hào vui sướng mặt là như thế nào cũng che giấu được.

      Ngồi ở đối diện, Hiền phi nhìn mặt Đức phi tươi cười xán lạn, hai tay giấu trong ống tay áo nắm chặt thành quyền, móng tay dài đăm vào trong thịt, thẳng đến khi cảm thấy đau, mới từ từ thả lỏng ra, từ đầu tới cuối mặt vẫn duy trì khéo léo mỉm cười.

      Thái hậu tiếp theo lại hỏi tình hình hai vị công chúa, Trương phi cùng Phùng tiệp dư nhất nhất tiến lên đáp lời. Thái hậu nay mặc dù còn quản , nhưng dù sao bị thương nguyên khí, thân mình ngày càng sa sút, chỉ hàn thuyên lát liền lộ ra vẻ mệt mỏi. Hoàng hậu thấy được như thế, liền dẫn chúng phi tần lui ra.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :