1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh sủng phi thượng vị ký - Mạch Thượng Phù Tô (33/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 10:

      Nhóm người mới vào cung được năm ngày , vài ngày này Vĩnh Dật đế chỉ triệu Đỗ sung nghi cùng Giang sung dung thị tẩm, ngày hôm qua vốn là triệu Mạnh mỹ nhân thị tẩm , nửa đường lại bị Hiền phi ở Ngự Hoa viên ngăn thánh giá, xem ra hôm nay vì trấn an Mạnh mỹ nhân cùng nhà mẹ đẻ của nàng, Hoàng thượng định là muốn triệu nàng thị tẩm .

      Dùng ngọ thiện xong, Cố Vân Yên mang theo Thị Họa cùng Thị Cầm lại bái phỏng Vương tiệp dư. Do vì vẫn trong Trường Xuân cung, Cố Vân Yên cần mang theo Thường Phúc. Hành lễ với Vương tiệp dư sau liền ngồi xuống.

      “Muội muội tới vừa vặn, Lưu Vân vừa làm đĩa mứt táo, ngươi tới nếm thử, ta coi hương vị sai.” Vương tiệp dư nhiệt tình .

      Cố Vân Yên nhéo khối để vào miệng, mặt lộ ra tươi cười “Mứt táo của chỗ nương nương ăn ngon , tần thiếp nhưng là rất thích , đáng tiếc vừa mới dùng cơm trưa, bằng tần thiếp định là muốn ăn nhiều mấy khối .”

      “Nhìn ngươi thèm ăn, hồi ta bảo Lưu Vân mang qua cho ngươi ít.”

      Vẻ mặt Cố Vân Yên thiên chân vô tà sao? Kia tần thiếp khách khí .”

      “Ngươi tham ăn, chẳng lẽ ta còn có thể cướp của ngươi mấy khối mứt táo sao.” Vương tiệp dư bất đắc dĩ cười cười, lại tiếp:“Ngự Hoa viên độ hoa cúc hoa nở, ngươi nhàn rỗi cũng đừng cả ngày ở Tĩnh Di hiên, có thể đến Ngự Hoa viên chút.”

      “Tần thiếp thương lại, chỉ thích lẳng lặng xem chút sách giết thời gian là được rồi.” Trong đầu Vương tiệp dư đánh chủ ý gì Cố Vân Yên nhưng là rất rang. Đơn giản chính là hy vọng mình có thể ở Ngự Hoa viên cùng Hoàng thượng ngẫu ngộ ( tự nhiên gặp mặt ), được Hoàng thượng coi trọng, đạt thành mục đích của nàng thôi. Cố Vân Yên sao như nàng mong muốn, đem bản thân làm bia cho mọi người ngắm bắn đâu?

      vào cung, tật xấu này của ngươi nên sửa lại . Tuy tại ngươi chỉ là tài tử, còn chưa có tư cách sáng sớm thỉnh an Thái hậu cùng Hoàng hậu, nhưng dựa vào tư sắc của muội muội, nghĩ đến ngày đó là xa .”

      Cố Vân Yên cảm thấy buồn cười, Vương tiệp dư đây là sợ mình nghe hiểu ý tại ngôn ngoại của nàng khi bảo mình Ngự hoa viên, cố ý lấy tư cách thỉnh an mà tiếp. Phi tần hậu cung chỉ có từ theo ngũ phẩm trở lên mới có tư cách thỉnh an Thái hậu, Hoàng hậu.

      “Nương nương dạy phải, ngày sau tần thiếp chắc chắn nhiều lại hơn.” Cố Vân Yên vờ như nghe hiểu hàm nghĩa trong lời của nàng ta.

      Đối với Cố Vân Yên dầu muối vào, Vương tiệp dư chỉ có thể tạm áp chế bực bội trong lòng, tiếp theo lại tùy ý ứng phó Cố Vân Yên vài câu liền làm cho nàng trở về.

      Đoàn người Cố Vân Yên vừa rời , Lưu Danh hiên liền truyền ra tiếng đồ sứ bị đập phá. Vương tiệp dư hổn hển là uổng phí khuôn mặt kia.”

      “Nương nương cần gì vì người như vậy mà tức giận, đáng giá bị thương bản thân thân mình.” Lưu Vân vội vàng trấn an, vài cung nữ thay phiên khuyên hồi lâu, Vương tiệp dư mới bình tĩnh lại.

      Cố Vân Yên cùng Thị Họa chơi cờ vây suốt cả buổi sáng, đầu buổi chiều, Thị Cầm đem tin tức tìm hiểu được đến bẩm báo cho Cố Vân Yên “Chủ tử, hôm qua Hoàng thượng tuyên Mạnh mỹ nhân thị tẩm, sáng sớm hôm nay hạ chỉ sắc phong làm quý nhân, Mạnh quý nhân ở đường thỉnh an trở về biết sao va chạm Hiền phi nương nương, bị phạt quỳ.”

      Khóe môi Cố Vân Yên hơi hơi gợi lên, nhàng hạ quân cờ. Hiền phi chính là kẻ an phận , bất quá nàng an phận mới tốt, càng an phận càng dễ dàng làm lỗi, còn giúp nàng cần phí sức thiết kế Mạnh Nguyệt.

      Ngự thư phòng

      Vĩnh Dật đế ngồi ngay ngắn trước ngự án phê tấu chương, đồ đệ Lưu Đức Phúc Tiểu Toàn Tử bộ dạng phục tùng đứng ở cửa, Lưu Đức Phúc chậm rãi qua, Tiểu Toàn Tử bên tai Lưu Đức Phúc, Lưu Đức Phúc phất phất tay ý bảo Tiểu Toàn Tử lui ra, quan sát chút thần sắc chủ tử gia, phát chủ tử vẫn trầm tĩnh phê duyệt tấu chương, liền dám tùy tiện tiến lên quấy rầy, chỉ lẳng lặng đứng ở bên.

      Non nửa canh giờ sau, phê xong tấu chương bàn rồi, Vĩnh Dật đế nhu nhu mi tâm, mới ngắn gọn hỏi “Chuyện gì?”

      Lưu Đức Phúc khom người trả lời:“Hồi vạn tuế gia, Mạnh quý nhân va chạm Hiền phi nương nương, bị nương nương phạt quỳ ngoài Phong đình.”

      “Cậu của Hiền phi Uy Viễn tướng quân sắp từ Mạc Bắc khải hoàn trở về, hẳn là cuối tháng này đến kinh thành !” lúc lâu sau Vĩnh Dật đế mới mặt chút thay đổi câu nhìn như liên quan gì đến.

      Lưu Đức Phúc trầm ngâm hồi mới cung kính trả lời “Dạ, nô tài hiểu .”

      “Tuyên Kỉ Thành tiến đến yết kiến!” Lưu Đức Phúc lập tức lui người ra ngoài.

      Hai nén hương sau Lại bộ Thị lang Kỉ Thành quỳ trước ngự án “Vi thần tham kiến Hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế.”

      Ba tiếng, chỉ thấy quyển sổ con có ấn kí ám vệ của hoàng đế bị ném xuống đất, Kỉ Thành vội vàng cầm lên xem xét “Tra ” Chỉ nghe đế vương lạnh lùng ném ngắn gọn hai chữ.

      Cảnh Dương cung

      Hiền phi tựa vào tháp quý phi chế tác từ cây hoa cúc lê, đại cung nữ Hồng Ngọc đứng ở bên quạt mát cho nàng,“Hừ, chỉ là tiện nhân nhoi, dám ngại mắt bản cung.” Vẻ mặt Hiền phi ghét bỏ .

      “Nương nương, ngài phạt Mạnh quý nhân cũng là quan trọng, chính là việc này rơi vào tay Hoàng thượng cùng Thái hậu nơi đó tóm lại đẹp.”

      “Bản cung sao biết? Bản cung chính là muốn cho mấy kẻ tiện nhân vừa được chút sủng ái lên mặt kia cái cảnh cáo thôi.” Hiền phi đùa nghịch bộ móng tay vừa sơn.

      “Nương nương cũng phải, dù sao cũng chỉ là quý nhân nho thôi.” Hồng Ngọc cũng rất chướng mắt những nữ nhân được sủng ái ngoại trừ chủ tử của mình.

      Tĩnh Di hiên

      “Đêm nay Hoàng thượng triệu ai thị tẩm ?” Cố Vân Yên tùy ý hỏi.

      Thường Nhạc khom mình hành lễ “Hồi chủ tử, nô tài dò la tin tức, đêm nay Hoàng thượng còn chưa truyền đòi phi tần thị tẩm.”

      Cố Vân Yên cảm thấy kì quái, giờ này còn chưa truyền ra thánh dụ triệu người thị tẩm, đêm nay sợ là truyền đòi , đúng rồi, kiếp trước Tiêu Dục là vị đế vương cực kỳ chú trọng dưỡng sinh, trừ bỏ tập võ kiện thân, chuyện phòng the cùng phi tần hậu cung cũng cực vì khắc chế, mỗi tháng có hơn phân nửa tháng mình nghỉ ở Thừa Càn cung, liền ngay cả tại Hiền phi được sủng ái nhất mỗi tháng số lần thị tẩm cũng vượt qua bốn năm ngày.

      Phi tần hậu cung với , bất quá là cách cân bằng tiền triều kiếp cùng công cụ sinh con nối dòng thôi. Hợp ý liền sủng ái vài phần, chán ghét liền tùy tiện phân đến cung điện, để tự sinh tự diệt, mà hết thảy này quan hệ tình . Buồn cười là chính mình kiếp trước vì vài phần sủng ái của vị đế vương kia mà hao tổn tâm cơ.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 11:

      Nghỉ trưa thức dậy, Cố Vân Yên liền bảo Thị Họa đem bức tranh nàng vẫn chưa xong đem ra, tiếp tục tinh tế lại vẽ

      Nghiền ngẫm lần nữa hình ảnh trong trí nhớ, từ từ vẽ xuống, nhất bút nhất họa đều là dụng tâm.

      Bên trong mảnh yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng ma sát khi ống tay áo Cố Vân Yên vẽ tranh giấy Tuyên Thành. lúc lâu sau, Thị Thư tiến vào hồi bẩm “Chủ tử, Lưu tổng quản bên người hoàng thượng tiến đến truyền thánh dụ, ở ngoài điện.”

      Cố Vân Yên hiểu , đứng dậy sửa sang lại ống tay áo hướng ngoài điện bước .

      “Nô tài thỉnh an Cố tài tử, tài tử vạn phúc kim an.” Lưu Đức Phúc mang theo thái giám phía sau cùng nhau hành lễ với Cố Vân Yên.

      Cố Vân Yên biết Lưu Đức Phúc là thái giám tâm phúc của Vĩnh Dật đế, cho nên đối với có chút khách khí “Lưu tổng quản cần đa lễ.”

      Lưu Đức Phúc đứng dậy sau đối Cố Vân Yên “Nô tài đến đặc biệt truyền khẩu dụ Hoàng thượng, đêm nay tuyên Cố tài tử đến Thừa Càn cung thị tẩm, giờ hợi có loan giá tiến đến tiếp tài tử, xin tài tử sớm làm chuẩn bị!” Lưu Đức Phúc đối Cố Vân Yên thái độ lạnh cũng nóng, đúng mực đắn đo vừa vặn.

      Cố Vân Yên cùng chúng cung nhân Tĩnh Di hiên sau khi Lưu Đức Phúc truyền xong mặt đều lộ ra ý mừng.

      “Làm phiền Lưu tổng quản !” Thị Họa tiến lên đưa cái hà bao, Lưu Đức Phúc vẫn chưa chối từ, chính là mặt vẫn có lộ ra nhiều lắm ý mừng.

      Cố Vân Yên biết xoay người Lưu Đức Phúc đem việc này đăng báo cho chủ tử , càng là như vậy hà bao lại càng phải đưa, người khác đều đưa, chỉ ngươi cho, thế này mới làm cho người ta khả nghi. Lưu Đức Phúc mang theo thái giám phía sau lui ra ngoài.

      Cố Vân Yên cho người chuẩn bị nước ấm hầu hạ tắm rửa, Thị Họa rải vào thùng nước tắm cánh hoa mai được phơi cất cẩn thận, hương hoa mai vô hình toả khắp, ở trong nước ấm, da thịt trắng nõn mềm mại nổi lên đỏ ửng, đại khái tắm hai khắc ( chừng 30 phút ), Thị Họa cùng Thị Thư tiến vào hầu hạ thay quần áo.

      Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng xong, bao lâu sau Thừa Càn cung bên kia phái tới loan giá liền đứng ở trước đại môn Tĩnh Di hiên, Thị Họa giúp đỡ Cố Vân Yên lên loan giá, phía dưới cung nữ thái giám quỳ xuống hành lễ “Cung đưa chủ tử.”

      Phi tần lần đầu thị tẩm đều là ở Thừa Càn cung, sau đó địa điểm thị tẩm là ở Thừa Càn cung vẫn là tẩm điện của mình phải xem tâm tình Hoàng thượng.

      Đến Thừa Càn cung, Lưu Đức Phúc chào đón đem nàng lĩnh vào, Lưu Đức Phúc khom người :“Xin tài tử chờ lát, Hoàng thượng hồi liền lại đây.”

      Cố Vân Yên cười yếu ớt gật đầu. Nhìn cảnh vật trước mắt đều là mảnh minh hoàng, cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ, ký ức kiếp trước lại lên, mọi thứ chỉ như mới hôm qua. Cố Vân Yên áp chế tia buồn bã trong lòng, ở trong lòng tự với mình nàng phải Cố Vân Yên lúc trước, nàng muốn dùng mỉm cười cáo biệt đoạn ký ức đó.

      Vì thế khi Vĩnh Dật đế từ sườn điện tới, vừa vặn thấy màn như vậy, nữ tử thân váy dài đạm hồng nhạt, lưng áo hệ xanh nhạt sắc, eo vừa nắm tay, trang điểm nhàng làm nổi bật gương mặt tinh xảo, đôi mắt phượng trong veo như nước lại thoáng nét non nớt, mặt lộ ra ý cười thản nhiên, trong ngây ngô hàm chứa phong tình nên lời, làm cho người ta xem qua khó quên.

      Vĩnh Dật đế dừng bước chân. Nghe được tiếng bước chân, Cố Vân Yên ngẩng đầu liền nhìn thấy Tiêu Dục thân Long bào minh Hoàng đứng ở cửa đại điện, nhìn mình hề chớp mắt, Cố Vân Yên ngẩn người mới phản ứng lại, tiến lên hành lễ “Tần thiếp thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc kim an!”

      “Đứng lên ! để ái phi đợi lâu.” Giọng trong trẻo nhưng lạnh lung, mang theo tia cảm tình.

      “Hoàng thượng bận chính vụ, lo lắng thiên hạ, tần thiếp dám kể công.” Cố Vân Yên dịu dàng .

      Tiêu Dục chậm rãi hướng nàng tới, dựa vào gần, liền ngửi được người nàng thoang thoảng hương hoa mai.

      “Ái phi thích hương mai?” Tiêu Dục làm như tùy ý , Cố Vân Yên lại bắt được hoài nghi chợt lóe trong mắt . Đế vương vốn đa nghi, Tiêu Dục càng là trầm trọng. Điểm này, Cố Vân Yên chưa từng quên.

      “Ân, tần thiếp thích, khi còn bé bướng bỉnh còn từng trèo lên cây ngắt lấy đóa hoa, thường khiến huynh trưởng phải đau đầu giáo huấn.” Làm như bởi vì xấu hổ, mặt trắng nõn của Cố Vân Yên nổi lên mây đỏ, thấy bộ dáng nàng như vậy, lại nhớ tới Cố Trì trung tâm, lại luôn luôn giỏi che giấu, chưa từng biểu ra quá nhiều thích cái gì, liền ngay cả Hoàng hậu hầu hạ nhiều năm cũng biết được thích Mai Hương, Tiêu Dục cảm thấy mình quả thực quá đa nghi, vẻ mặt liền hòa hoãn xuống.

      Tiêu Dục đem Cố Vân Yên ôm vào trong ngực, cúi đầu ngửi từng trận Mai Hương người nàng phát ra, nhàng rút tram cài tóc đầu nàng, đầu tóc đen mềm mại tuột xuống, có vài sợi tóc dừng ở gương mặt Cố Vân Yên. Tay trái Tiêu Dục mơn trớn hai má phấn nộn, cuối cùng dừng ở vài sợi tóc đen kia, mây đỏ mặt Cố Vân Yên từ từ đến bên tai, bộ dáng trông rất đẹp mắt.

      Mâu quang Tiêu Dục sâu thẳm ít, “Nghỉ ngơi thôi!”

      Hồi lâu, cảm giác được người bên cạnh đứng dậy xuống giường đến phía sau điện, trong chốc lát liền nghe được tiếng nước truyền đến, Cố Vân Yên mở hai mắt, trong mắt mảnh thanh minh. Nàng biết sau điện có ôn tuyền tự nhiên, mỗi lần xong chuyện, đều có thói quen ngâm ôn tuyền.

      khắc sau, Tiêu Dục ngâm ôn tuyền trở về, Cố Vân Yên chậm rãi mở hai mắt, giống như vừa bị tiếng bước chân của Tiêu Dục làm bừng tỉnh.

      “Hoàng thượng, tần thiếp cần phải trở về.” Thấy ràng mình ở nơi nào liền vội vàng ôn nhu .

      Lấy thân phận tại của Cố Vân Yên là thể lưu đêm ở Thừa Càn cung, dựa theo quy củ tổ tông Đại Chiêu, chỉ có chính cung Hoàng hậu mới có tư cách qua đêm ở đây, tuy cũng có những lúc có ngoại lệ, tỷ như Hiền phi. Nhưng Cố Vân Yên dù sao phải Hiền phi, Tiêu Dục cũng vì nàng ngoại lệ, cho nên nàng thức thời đúng lúc mở miệng.

      Quả nhiên, đối với nhu thuận biết điều của nàng, trong mắt Tiêu Dục hơn phần vừa lòng. Đối với nữ nhân có thể nhận thân phận mình cùng tuân thủ quy củ, mà chính mình cũng có chút vừa lòng, nếu là ngày sau có thể an thủ bổn phận, ngại cho nàng hai phân sủng ái, Tiêu Dục trong long liền có tính toán so đo.

      Cố Vân Yên nhìn lướt qua quần áo rách mướp dưới giường, cúi đầu nhìn xem mình, lại ngẩng đầu nhìn Tiêu Dục trước mặt, do dự biết nên mở miệng thế nào hỏi muốn quần áo. Tiêu Dục cũng nhìn thấy loạt động tác này của nàng, đạm cười phân phó “Lưu Đức Phúc chuẩn bị thân quần áo cho Cố tài tử.”

      Lưu Đức Phúc ở ngoài điện khom người trả lời “Nô tài tuân mệnh.”

      Lưu Đức Phúc làm việc hiệu suất cực cao, rất nhanh liền mang tới thân váy trang màu lam nhạt cho Cố Vân Yên, để cung nữ mang vào, Cố Vân Yên cố nén thân thể khoẻ, đứng dậy xử lý y phục. Hướng Tiêu Dục hành lễ cáo lui.
      Ngồi trong loan giá trở về, Cố Vân Yên chậm rãi thở phào cái, diễn trò nhưng là chuyện khiến người mệt chết .
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 12:

      Trở lại Tĩnh Di hiên, hai người Thị Thư, Thị Họa tiến lên đỡ nàng xuống kiệu.

      “Chủ tử, nước ấm được chuẩn bị.” Thị Thư giúp đỡ Cố Vân Yên vào trong điện .

      “Ân.” Cố Vân Yên gật gật đầu đáp.

      Vào phòng tắm, Cố Vân Yên đem bản thân chôn sâu ở trong nước, nước ấm hòa tan mệt mỏi người nhưng giảm được mệt mỏi nội tâm, khóe miệng gợi lên tia cười lạnh, ngày mai cùng bọn tỷ muội kiếp trước gặp gỡ, là so với mong muốn còn nhanh hơn, bất quá quan trọng, ta từ từ cùng các ngươi thanh toán mối thù kiếp trước.

      Ban đêm Cố Vân Yên bị ác mộng bừng tỉnh. Ấu tử mất lại xuất ở trong mộng của nàng, trong mộng im lặng tựa vào trong ngực của nàng, chính là thân thể vốn nên ấm áp mềm mại lại cứng ngắc lạnh như băng tia độ ấm, nàng ôm thân mình còn của , lần lần gọi nhũ danh của , nước mắt mơ hồ hai mắt của nàng, lại thủy chung thể che giấu tuyệt vọng cùng bi thống trong con ngươi.

      Tiếng khóc nức nở của Cố Vân Yên làm Thị Thư gác đêm bên ngoài giật mình tỉnh giấc, cả người cuống quít nhảy vào bên trong.“Chủ tử, chủ tử tỉnh tỉnh!” Thị Thư lo lắng kêu.

      Cố Vân Yên từ từ chuyển tỉnh, nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài “Ta sao, hầu hạ ta đứng dậy thay quần áo .”

      Sáng hôm sau khi được thị tẩm, phi tần phải thỉnh an Hoàng hậu, thể đối trung cung tôn kính, tuy rằng canh giờ còn sớm, nhưng Cố Vân Yên có tâm tư ngủ lại. Thị Thư nghĩ khuyên bảo, chợt nhìn đến khóe mắt chủ tử có dấu nước mắt liền xoay người chuẩn bị dụng cụ rửa mặt, cảnh tượng giống đêm nay như vậy Thị Thư cũng phải lần đầu tiên nhìn thấy. Từ vài năm trước, cách đoạn thời gian chủ tử gặp như thế, Thị Thư xem ở trong mắt đau ở trong lòng, lại làm sao được.

      Rửa mặt sau, Thị Thư Thị Họa hầu hạ thay quần áo lại trang điểm, Cố Vân Yên đối với hai người :“Tìm kiện váy trang nhã, trang điểm chút, cần quá mức rưc rỡ.”

      Nàng vừa thị tẩm, nếu là ăn mặc quá lộng lẫy, hôm nay thỉnh an chắc chắn đưa tới ghen tị, gặp phải phiền toái cần thiết. Nhìn thoáng qua gương đồng, thanh thuần khả nhân, vẻ mặt vô hại, Cố Vân Yên mới vừa lòng, ngồi xuống dùng đồ ăn sáng.

      Canh giờ sai biệt lắm , Cố Vân Yên liền mang theo Thị Họa Thị Kì cùng với Thường Phúc, Thường Hỉ Phượng Nghi cung. Phàm là ra Trường Xuân cung, bên người Cố Vân Yên luôn mang theo hai thái giám, vừa phù hợp quy tắc trong cung cũng dễ dàng làm việc khi cần. Chỉ có phân vị Tiệp dư trở lên mới có tư cách ngồi kiệu, dưới Tiệp dư chỉ có thể bộ, cho nên đoàn người Cố Vân Yên là bộ đến Phượng Nghi cung , nếu muốn đến muộn, vậy cũng chỉ có thể sớm chút .

      Thời điểm Cố Vân Yên đến, người trong Phượng Nghi cung còn nhiều, phần lớn là phi tần vị phân cao, bao gồm Phùng tiệp dư sinh được nhị công chúa, Phùng tiệp dư nguyên là đại nha hoàn của Hoàng hậu lúc còn tại phủ tiềm đệ ( phủ hoàng tử ), sau được đưa hầu hạ Hoàng thượng lúc ấy vẫn là Vương gia, về sau sinh được nhị công chúa nên thăng làm Tiệp dư, đủ tư cách dưỡng dục nhị công chúa. Phùng tiệp dư vì cảm động và nhớ nhung ân đức Hoàng hậu, cùng với biểu trung tâm, mỗi lần thỉnh an đều là người đến sớm nhất, Cố Vân Yên tiến lên hành lễ.

      Thời gian nén nhang sau, phi tần tới sai biệt lắm , liền ngay cả Đức phi có hoàng trưởng tử cũng đến, trừ bỏ ghế phượng chủ vị, cũng chỉ có ghế đầu tiên ngay dưới chủ vị còn trống, là chỗ của Hiền phi luôn luôn đúng giờ thỉnh an Hoàng hậu. Cố Vân Yên hơi hơi nhìn chung quanh vòng trong điện “nhóm cố nhân”.

      Bên trái phía dưới ghế phượng là Đức phi, mắt phượng mày liễu, mặt ôn nhu lộ ra ý cười thản nhiên, sơ Bát Bảo đọa vân kế, búi tóc hai bên cài bộ diêu chín cây tram bằng vàng, cùng ngọc trâm. Lại ở giữa thêm ngọc trai màu trắng hiền hào, làm cho người ta loại cảm giác dịu dàng hiền lành. Cố Vân Yên oán thầm, nếu đúng như mặt ngoài thoạt nhìn hiền lương vô hại, sao có thể theo tiềm phủ đệ đến trong cung vẫn sừng sững ngã, còn là phi tần duy nhất sinh được hoàng tử, đường che chở đại hoàng tử 3 năm đến giờ bình yên vô trưởng thành.
      Cho nên trong cung mỗi nữ nhân đều mang theo mặt nạ.

      Dưới Đức phi là Quý chiêu nghi, Quý chiêu nghi cũng là lão nhân phủ tiềm đệ, trước khi chưa lấy chồng là tài nữ nổi danh Thịnh Kinh, thân váy dài tố sắc khắc hoa, quanh thân thản nhiên có khí chất thư hương, khuôn mặt thanh tú, thỉnh thoảng cùng Phùng tiệp dư bên cạnh vui đùa vài câu.

      “Hoàng hậu nương nương giá lâm!” Theo nội thị tiếng thông báo, Hoàng hậu thân phượng bào minh màu vàng được cung nữ hai bên đỡ ra, ngồi ổn phượng vị xong, chúng phi tần quỳ xuống hành lễ “Nô tì/ tần thiếp tham kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!”

      “Miễn lễ, bình thân.” Hoàng hậu hơi hơi nâng tay miễn lễ .

      “Hôm qua thị tẩm là ai nhỉ?” Hoàng hậu nhìn phía dưới nghi vấn

      “Tần thiếp tài tử Cố thị thỉnh an Hoàng hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an!” Cố Vân Yên cung kính hành đại lễ.

      Hoàng hậu nhìn Cố Vân Yên quy củ hành lễ, mỉm cười nâng tay ý bảo Cố Vân Yên đứng dậy “Miễn lễ , là người quy củ thủ lễ , bản cung nhìn thích.”

      Phi tần lần đầu thừa sủng hướng Hoàng hậu thỉnh an, tuy cần kính trà nhưng có ban cho.

      Ngay sau đó, Cố Vân Yên liền nghe được tiếng Hoàng hậu ôn hòa truyền đến “Hôm qua là ngày lành của ngươi, bản cung chưa kịp chúc mừng, bộ trang sức này liền thưởng ngươi .” Ống tay áo Hoàng hậu vung lên, đại cung nữ bên cạnh lập tức mang cái khay tiến lên, phía bộ đồ trang sức tinh xảo.

      Xem ánh sáng liền biết là tốt nhất . Cố Vân Yên vội vàng quỳ xuống hành lễ tạ ơn, “Tạ Hoàng hậu nương nương thưởng!”

      Lần này Hoàng hậu vẫn chưa kêu dậy, mà là thừa cơ “Cố tài tử ngày sau liền cùng mọi người giống nhau là tỷ muội trong cung này, nên tuân thủ bổn phận, muốn chặt chẽ ghi nhớ, cùng tỷ muội trong cung hòa thuận ở chung, hầu hạ tốt Hoàng thượng, đó là phân ưu với bản cung.”

      “Tần thiếp cẩn tuân Hoàng hậu nương nương dạy bảo, ngày sau nhất định cẩn thủ bổn phận, cùng tỷ muội trong cung hòa thuận ở chung, lấy việc lấy hầu hạ Hoàng thượng làm chủ.” Cố Vân Yên cung kính, vẻ mặt nghiêm túc trả lời.

      “Ân, đứng dậy ! Cùng nhóm tỷ muội gặp mặt !” Hoàng hậu đối với biểu của Cố Vân Yên cảm thấy vừa lòng, có thể nhận thân phận của mình, người cũng quy củ thủ lễ, liền để nàng quỳ lâu liền cho qua.

      Cố Vân Yên đứng dậy cùng phi tần trong điện nhất nhất hành lễ, được ít ban cho, vừa đứng dậy định ngồi xuống, chợt nghe thái giám ngoài cửa bén nhọn xướng “Hiền phi nương nương đến!”

      Hiền phi vẫn là ngạo mạn như vậy, thỉnh an sắp kết thúc nàng mới khoan thai đến chậm. Cố Vân Yên liếc mắt cái nhìn về phía cửa, liền gặp mỹ nhân sính sính đình đình theo cửa đại điện tới. đầu sơ phi thiên kế, chạm rỗng kim trâm, trung gian tương ruby, phía dưới xuyết hồng ngọc lưu tô, mặt sau bím tóc cắm ngọc trâm lục chi bích điêu, thân váy đạm màu tím lộ kiên tề ngực, trong lúc giở tay nhấc chân đều là phong tình, ánh mắt mang quyến rũ xinh đẹp nên lời.
      “Nô tì thỉnh an Hoàng hậu nương nương, nương nương vạn an.” Hiền phi quỳ gối hành lễ. hổ là Hiền phi, ngay cả thỉnh an kính ngữ đều so với người khác ngắn gọn.

      “Hiền phi đứng lên .” Hoàng hậu đối với việc Hiền phi đến muộn tựa hồ thành quen, mặt vẫn như cũ duy trì mỉm cười.

      “Nô tì sáng sớm vừa mới chuẩn bị lại đây thỉnh an, đau đầu lại tái phát, chỉ có thể hoãn hoãn, thoáng thoải mái chút liền chạy lại đây, ngờ vẫn là muộn canh giờ, xin nương nương trách phạt.” Hiền phi nhìn như thành tâm thỉnh tội, mặt lại thấy chút áy náy.
      PhongVy thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 13:

      “Cũng là thoải mái, hảo hảo nghỉ ngơi là phải, chỉ là thỉnh an chậm hồi, bản cung cũng vì việc này mà so đo, chính là, Cố tài tử dù sao cũng là lần đầu thỉnh an, biết tình huống còn tưởng rằng Hiền phi tuân thủ quy củ, thỉnh an đến chậm, sinh ra hiểu lầm ngược lại tốt.

      May mà hôm nay , các ngươi cũng tốt gặp mặt, ngày sau, giữa tỷ muội cũng tốt hòa thuận ở chung.” Hoàng hậu đoan trang cười .

      Hoàng hậu theo như lời kia kêu cái trong bông có kim, Cố Vân Yên cảm thấy cười lạnh, Hoàng hậu đây là muốn Hiền phi chán ghét nàng, mặt cũng biến sắc, vẫn bộ thiên chân vô tà.

      Hiền phi nghe Hoàng hậu nhắc tới Cố Vân Yên, liền xoay người lại dịu dàng đối Cố Vân Yên “Vị muội muội xinh đẹp này, hẳn là Cố tài tử ? Khó trách Hoàng thượng thích, chính là bản cung nhìn cũng động lòng.”

      Nghe được Hiền phi như thế, Cố Vân Yên kinh sợ hành lễ “Tần thiếp thỉnh an Hiền phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an.”

      Hoàng hậu, Hiền phi cái hai cái ngừng gia tăng cừu hận cho nàng, chính là muốn làm cho Cố Vân Yên ở lần đầu tiên thỉnh an liền đem toàn bộ nữ nhân trong cung đắc tội , ở trước mặt đống nữ nhân của Hoàng thượng Hoàng thượng thích mình, hậu quả có thể nghĩ.

      Cố Vân Yên hành lễ với Hiền phi, đợi nàng ta mở miệng liền “Nương nương lời này tần thiếp nhưng là dám ứng , trong cung này ai biết người Hoàng thượng thích nhất là nương nương ngài? Nếu sao sắc phong ngài làm tứ phi đứng đầu? Vị phân Hiền phi này Hoàng thượng cũng phải là xem ở mặt gia thế ngài mới phong .”

      Cố Vân Yên lời này vừa ra, phi tần trong đại điện người người cúi đầu, xiết chặt khăn tay, sợ bản thân nhịn được lộ ra biểu tình nên có.

      Biểu tình của Hiền phi rất là phong phú, hồi lâu mới khôi phục tươi cười, chỉ là nụ cười kia thấy thế nào cũng được tự nhiên. Sau lúc lâu Hiền phi cũng có thể nghĩ ra cách phản bác lời Cố Vân Yên , khăn tử trong tay bị nàng vo tròn thành nắm.

      Lúc này Hoàng hậu mới nhanh chậm “Hiền phi đừng đứng nữa, ngồi xuống hảo hảo nghỉ ngơi, đỡ phải hồi đầu lại đau .”

      Hiền phi ngồi xuống vị trí của mình, cũng ai gì nữa. có người nhắc Hiền phi cho Cố Vân Yên lễ gặp mặt , Hiền phi lại càng nhắc tới. Trong lòng nàng nhưng là cực hận Cố Vân Yên, khả Cố Vân Yên cũng để ý, bởi vì vô luận nàng hay lời này, Hiền phi cũng khả năng thích người phân sủng ái của Hoàng thượng với nàng ta, xem nàng trừng phạt Mạnh Nguyệt liền biết, nàng chán ghét tất cả nữ nhân bên cạnh Hoàng thượng, bao gồm cả Hoàng hậu được Hoàng thượng cưới hỏi đàng hoàng.

      khi như vậy nàng còn bằng mặt đứng về phía Hoàng hậu, xem Hoàng hậu vừa mới mở miệng giúp nàng giải vây, chỉ biết lời nàng là lời Hoàng hậu muốn lại có thể , vừa mới nãy nàng ra , khiến Hoàng hậu tương đối vừa ý.

      Nhóm phi tần lại ngồi thêm nén nhang, Hoàng hậu mới cho mọi người tan. Bởi vì thân mình Thái hậu tốt, sợ nhiễu Thái hậu nghỉ ngơi, cho nên mỗi tháng chỉ mùng cùng mười lăm chúng phi tần mới thỉnh an Thái hậu. Nhóm phi tần từ Phượng Nghi cung ra liền theo đường cũ trở về cung của mình.

      Trở lại Tĩnh Di hiên Cố Vân Yên vẫn chưa dỡ xuống trang phục và trang sức, bởi vì nàng biết ngày hôm sau lần đầu được thị tẩm, vô luận thích hay , Hoàng thượng đều cho chút ân điển, về phần là ban cho này nọ hay là tấn chức, vậy phải xem tâm tình Hoàng thượng, bất quá bình thường đều là ban cho này nọ nhiều.

      bao lâu sau, Lưu tổng quản liền mang theo thánh chỉ lại đây , Cố Vân Yên quỳ xuống tiếp chỉ.

      “Tài tử Cố thị, ôn nhu nhàn thục, được lòng trẫm, đặc tấn chức làm theo ngũ phẩm mỹ nhân. Ban thưởng ngọc như ý đôi, kim bước diêu đôi, ngọc trâm đôi, lưu vân sa lục thất, tơ lụa gấm vóc đám...... Khâm thử.”

      “Tần thiếp tiếp chỉ, Ngô hoàng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế.”

      Thái giám phía sau Lưu Đức Phúc đưa đồ ngự ban vào Tĩnh Di hiên dài như nước chảy. mặt Cố Vân Yên vẫn duy trì mỉm cười khéo léo chờ Lưu Đức Phúc đọc xong danh sách, tiếp chỉ xong biểu tình mặt Vân Yên càng phát ra xán lạn .

      “Thời tiết nóng bức, còn làm phiền công công chuyến.” Cố Vân Yên khách khí .

      “Cố mỹ nhân khách khí , nô tài cũng là phụng mệnh làm việc, Hoàng thượng còn chờ nô tài phục mệnh, nô tài xin được cáo lui trước.” Lưu tổng quản cung kính đáp.

      “Nếu như thế, Lưu tổng quản thong thả, Thường Phúc thay ta đưa Lưu tổng quản ra ngoài!” Cố Vân Yên xoay người hướng Thường Phúc phân phó .

      Tiễn bước đoàn người Lưu Đức Phúc, Cố Vân Yên để Thị Họa hầu hạ thay y phục khác, rửa mặt xong, lại bảo Thị Thư, Thị Họa canh giữ ở ngoài cửa, mình thân áo sơ mi trở về giường nghỉ ngơi, tối hôm qua ép buộc trận, người bây giờ còn ê ẩm, sáng sớm lại ở Phượng Nghi cung chu toàn, hao phí rất nhiều tinh lực, vì thế vừa nằm xuống, Cố Vân Yên liền ngủ.

      Mãi cho đến buổi trưa bị Thị Họa gọi tỉnh lại, hai tay Cố Vân Yên ôm gối đầu, ngồi giường hai mắt nhập nhèm nhìn Thị Họa.

      “Chủ tử, nô tỳ chuẩn bị canh hạt sen cho ngài, gần đây ngài ngủ an ổn, hạt sen có tác dụng bổ tì ích thận, dưỡng tâm an thần, trợ giúp giấc ngủ, bây giờ vẫn còn nóng, nô tỳ mang lên cho người nhé?.” Thị Họa ôn nhu hỏi .

      Cố Vân Yên gật gật đầu, chậm rãi từ giường đứng lên, Thị Họa ra bưng canh hạt sen tiến vào, thuận tiện bảo Thị Cầm Thị Kì ở cửa tiến vào hầu hạ chủ tử rửa mặt chải đầu.

      Cố Vân Yên thay quần áo rửa mặt, chậm rãi nhấm nháp canh hạt sen Thị Họa làm, trận hương vị ngọt ngào, hương vị tốt lắm, Cố Vân Yên uống hết chén, dùng khăn tử xoa xoa miệng, đối Thị Họa khen ngợi “Thị Họa làm canh hạt sen ngày càng ngon a, hương vị cực mĩ. Vòng tay này liền thưởng ngươi ” Cố Vân Yên cởi ra cái vòng tay tay đến.

      “Tạ chủ tử khích lệ, nhưng ngài trong ngày thường ban cho nô tỳ muốn quá nhiều , nô tỳ mang hết được rôi.” Cố Vân Yên đối với người bên cạnh luôn luôn hào phóng.

      “Cho ngươi ngươi liền nhận, đây là ngươi nên có. Thị Thư cũng có phần, tuyệt ít hơn”. Cố Vân Yên bắt lấy tay Thị Họa đeo vào cho nàng.

      “Tạ chủ tử ưu ái, nô tỳ ngày sau chắc chắn càng thêm tận tâm hết sức hầu hạ chủ tử.” Thị Họa chối từ nữa, tạ ơn.

      Từ lúc Thị Họa học y thuật trở về, thường xuyên làm ít canh thang bổ dưỡng thân thể cho Cố Vân Yên uống, thân thể Cố Vân Yên trải qua bản thân cùng Thị Họa tỉ mỉ điều dưỡng, ngày lại ngày, chỉ có thân thể phát dục tốt lắm, liền ngay cả kia đầu tóc đen cũng là dưỡng rất tốt, có thể có thành quả này, nhưng là hao phí ít tâm tư cùng thời gian của Thị Họa.

      Tiếp theo gọi Thị Thư “Ta cho ngươi ở lại Tĩnh Di hiên, nhìn chằm chằm bọn , mấy ngày nay có phát cái gì?”

      “Hồi chủ tử, trải qua nô tỳ mấy ngày nay lưu ý quan sát, phát Thường Khánh cùng Xuân Hoa thường xuyên chuồn êm ra ngoài, cùng Thường Khánh lén gặp là tiểu thái giám bên người Hiền phi, mà Xuân Hoa là gặp đồng hương cùng nàng vào cung, người đồng hương kia là nhị đẳng cung nữ trong cung Phùng tiệp dư, những người khác tạm thời chưa phát khả nghi.” Thị Thư hành lễ trả lời.
      “Ân, tiếp tục nhìn chằm chằm bọn , nếu phát bọn họ có động tác gì lập tức hồi bẩm.”

      “Chủ tử yên tâm, nô tỳ chắc chắn nắm chặt bọn họ, tuyệt để bọn họ làm ra chuyện tổn hại chủ tử.” Ngữ khí Thị Thư kiên định.

      “Ân, ngươi làm được sai, vòng tay này là thưởng cho ngươi, ngươi cùng Thị Họa mỗi người cái.” Cố Vân Yên đem vòng tay tay phải cởi xuống.

      “Tạ chủ tử thưởng!” Biết Thị Họa cũng có cái, Thị Thư liền thoải mái nhận.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 14:

      “Chủ tử, Mạnh quý nhân bái phỏng Vương tiệp dư sau hướng Tĩnh Di hiên chúng ta lại đây.” Thị Kì tiến vào hồi bẩm.

      Trong mắt Thị Kì mang theo tia nghi hoặc, theo lý thuyết Mạnh quý nhân này cùng chủ tử nhà mình có giao tình gì, vị phân lại so với chủ tử nhà mình cao hơn, sao lại chủ động đến Tĩnh Di hiên?

      thôi, hồi ngươi chẳng phải biết sao.” Cố Vân Yên thả tay xuống , xếp lại bộ sách, đạm cười .

      Bị chủ tử xem thấu tâm , mặt Thị Kì xuất mảnh mây đỏ, làm như cực ảo não mình nghi hoặc bị chủ tử xem thấu .

      Cố Vân Yên mới vừa đến cửa đại điện Tĩnh Di hiên, Mạnh Nguyệt vừa vặn mang theo cung nhân phía sau tới.

      “Tần thiếp thỉnh an Mạnh quý nhân, quý nhân vạn phúc kim an!” Cố Vân Yên tiến lên quỳ gối hành lễ .

      Mạnh Nguyệt vội vàng giúp đỡ Cố Vân Yên đứng lên,“Muội muội mau mau đứng lên, chúng ta vào trong phòng chuyện.” Vừa vừa dắt tay Cố Vân Yên vào trong, người biết chuyện nhìn thấy màn như vậy còn tưởng rằng hai người giao tình sâu đậm, Cố Vân Yên cảm thấy cười lạnh.

      “Tĩnh Di hiên của muội muội ta còn là lần đầu tiên đến, ngày đó ngươi ta cùng trúng cử, tiến cung sau tỷ tỷ vẫn muốn đến thăm muội muội, lại sợ mạo muội tới chơi muội muội thích, thẳng đến hôm nay ở Phượng Nghi cung lại cùng muội muội gặp lại, vì thế liền da mặt dày lại đây thăm muội muội, muội muội trách cứ tỷ tỷ trước đó chưa báo tới chứ?” Mạnh Nguyệt bộ tình chân ý thiết .

      “Quý nhân quá lời, quý nhân có thể đến Tĩnh Di hiên thăm tần thiếp là tần thiếp có phúc, tần thiếp lại như thế nào biết tốt xấu.” Cố Vân Yên bên đem tay bị Mạnh Nguyệt nắm rút ra bên đạm cười .

      “Vậy tốt, ta biết muội muội là người hiểu lí lẽ mà .” Mạnh Nguyệt bưng lên ly trà bàn nhấp ngụm mỉm cười .

      “Ủy khuất quý nhân, nước trà nơi này sợ là so được với Hoa Thanh cung, quý nhân uống được ?” Cố Vân Yên ôn hoà .

      Biểu tình Mạnh Nguyệt cứng ngắc trong nháy mắt chút, lập tức rất nhanh cười “Muội muội chu đáo, tỷ tỷ uống vô cùng tốt.”

      Thâm ý trong lời của Cố Vân Yên nàng sao lại hiểu, đơn giản chính là nghĩ với mình các nàng phải người chung đường. Nếu đối phương muốn cho thấy muốn kết minh với mình, vậy nàng cũng cần da mặt dày lưu lại, vì thế khách sáo phen, liền mang theo người rời .

      Cố Vân Yên nhìn đoàn người Mạnh Nguyệt rời , mặt hàn ý cao đến đáy mắt. Tỷ muội? Kiếp trước chính là bởi vì ta tin ngươi này hảo tỷ muội, mới có thể đối với ngươi chút phòng bị, để cho ngươi có cơ hội cùng người khác liên thủ hại chết hoàng nhi của ta.

      tại còn muốn trò cũ làm lại, làm cho ta lại mắc mưu bị lừa, tiện đà lại lặp lại bi kịch kiếp trước sao? Thực xin lỗi, thể như ngươi mong muốn . Bất quá, ta muốn lại đường cũ, nhưng ra ta để ngươi được tự mình thử nghiệm.

      Ngay sau đó hàn ý mặt Cố Vân Yên bị mỉm cười thay thế, giống như màn vừa nãy chỉ là ảo giác.

      Bởi vì ngày hôm qua Cố Vân Yên tấn chức thành theo ngũ phẩm mỹ nhân, có tư cách thỉnh an Hoàng hậu, cho nên giữa giờ mẹo bị Thị Họa gọi dậy, ngày thanh nhàn còn. Tối hôm qua Hoàng thượng truyền đòi người mới thị tẩm, hôm nay thỉnh an cũng liền cần cho người mới lễ gặp mặt, cho nên Cố Vân Yên bảo Thị Thư vấn tóc nhàng, đỡ phải nặng nề. Cố Vân Yên vừa mang theo Thị Họa cùng vài người ra ngoài, liền thấy Vương tiệp dư vẻ mặt tươi cười đứng đợi.

      “Tần thiếp thỉnh an Tiệp dư nương nương, nương nương vạn phúc kim an.” Vương tiệp dư hư giúp đỡ phen “Muội muội mau mau miễn lễ, nay tốt, về sau có muội muội làm bạn tỷ tỷ cần mình người Phượng Nghi cung .”

      Cố Vân Yên ra vẻ tiếc hận “Tần thiếp vị phân thấp thể ngồi kiệu, sợ là thể bồi nương nương Phượng Nghi cung .”

      ngại, hôm nay canh giờ còn sớm, ta liền cùng muội muội bộ, cũng có thể hảo hảo thưởng thức chút phong cảnh ven đường.” Vương tiệp dư cười dài .

      “Như thế, nhưng ra tần thiếp phúc khí.” Cố Vân Yên biết nàng nay chỉ thị tẩm còn tấn chức cấp, tâm tư Vương tiệp dư vừa yên tĩnh lại sống lại. Biết điều này nên nàng cũng đáp ứng, vì thế hai người cùng bộ đến Phượng Nghi cung. Dọc theo đường Vương tiệp dư rất là nhiệt tình giới thiệu với nàng phong cảnh ven đường, Cố Vân Yên cười yếu ớt phụ họa.

      Trong Phượng Nghi cung, lúc này phi tần đến thỉnh an đến hơn phân nửa, tại trong các phi tần này Trương phi vị phân cao nhất, cho nên Cố Vân Yên cùng Vương tiệp dư trước hết hành lễ với nàng ấy, sau đó mới chào hỏi các phi tần khác.

      Nếu trong cung này còn có ai là tương đối sạch , chỉ sợ cũng chỉ còn mình Trương phi này, Trương phi cùng phi tần khác lập bang kết phái, cũng chủ động cùng người trở mặt, đối đãi cung phi phía dưới cũng tương đối hiền lành. Trong ngày thường tất cả tâm tư dồn vào người đại công chúa, đem đại công chúa cũng dạy tốt lắm. Nàng mặc dù tranh đoạt, nhưng Tiêu Dục con nối dòng điêu linh, xem ở Trương phi an phận thủ lễ cùng mặt mũi đại công chúa, Tiêu Dục cũng từng vắng vẻ nàng, mỗi tháng cũng cung nàng hai ba hồi.

      Qua ly trà, Đức phi cùng Hiền phi cũng lần lượt đến, khó được lúc này Hiền phi có tới trễ. Rất nhanh Hoàng hậu liền từ sau điện ra, mọi người thấy lễ.

      Vừa ngồi xuống liền nghe được Phùng tiệp dư ngọt ngào cười “Hôm nay khí sắc nương nương tốt, thân phượng phục sinh huy, làm cho nô tì ngưỡng mộ nương nương phượng tư.” Phùng tiệp dư này lúc nào là quên vuốt đua ngựa Hoàng hậu nương nương.

      “Hôm nay nhưng là ăn mật sao , miệng ngọt như vậy.” Hoàng hậu nghe được lời Phùng tiệp dư, mặt ý cười hoà thuận vui vẻ.

      “Nô tì nhưng là lời , nương nương tin có thể hỏi chút các vị tỷ muội.” Phùng tiệp dư sẳng giọng.

      Quý chiêu nghi phụ họa :“Nô tì nhìn cũng vậy, nương nương phượng tư nô tì theo kịp.”

      Hoàng hậu cười yến yến “Nhìn xem, người so người càng ngọt hơn.”

      “Nương nương phong tư tuyệt sắc mọi người nhưng là ràng.” Phùng tiệp dư tiếp.

      Phùng tiệp dư vừa dứt liền nghe được Hiền phi mặn nhạt đáp “ đến dung mạo tuyệt sắc, nô tì cảm thấy Giang sung dung cùng Cố mỹ nhân nhưng ra cũng là khó ai bì kịp.”

      muốn đứng ở hàng ngũ của Hiền phi, Lâm tần lập tức phụ họa “Cũng phải sao, hai vị muội muội thiên tư quốc sắc, nô tì rất hâm mộ.”

      Lời vừa ra, Hoàng hậu còn nữa vừa mới tươi cười, Giang Vũ Nhiên cùng Cố Vân Yên hai người vội vàng hành lễ “Hiền phi nương nương cùng Lâm tần nương nương quá khen, tần thiếp dám nhận, Hoàng hậu nương nương nhưng là vua trong vạn hoa, cho dù hoa khác có lúc nở rộ, nhưng cũng duy chỉ mẫu đơn là quốc sắc!”

      “Hay câu duy chỉ mẫu đơn là quốc sắc, bản cung là thích.” Hoàng hậu nương nương sáng sủa cười, lại nhìn về phía Hiền phi nhướng mày “Hiền phi cảm thấy như thế nào?”

      mặt Hiền phi tuy có cam lòng, lúc này nhưng cũng thể đứng dậy quỳ gối hành lễ “Nương nương lời là phải.”

      “Giang sung dung cùng Cố mỹ nhân đứng dậy an tọa .” Hoàng hậu bưng lên ly trà bên cạnh .

      Cố Vân Yên hiểu , nếu phải mới nãy nàng cùng Giang Vũ Nhiên ứng đối thích đáng, chỉ sợ các nàng thể giống như bây giờ toàn thân lui ra. Đây là chiến trường của nữ nhân, có khói thuốc súng nhưng chỉ cần hơi có sai lầm liền tánh mạng khó bảo toàn, hậu cung từ xưa giờ chính là như vậy.
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :