1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh: Sủng phi - Cửu Lam (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Mụ hoàng hậu bị vào tầm ngắm của hoàng thượng rùi

    2. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Truyện càng lúc càng hay ah

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 100. Báo cho biết.

      Editor: Linh

      mấy ngày Triệu Hữu Đường vẫn lâm triều, chỉ kêu quan viên có việc dâng tấu chương, đợi khỏi hẳn phê duyệt, đồng thời cũng đến thời gian Triệu Hữu Trinh thành hôn.

      Hoàng thượng giao cho Phương Yên lo liệu, có chút ý lấy công chuộc tội.

      Phương Yên lần trước được Hoàng thái hậu gõ, dạo này đóng cửa suy nghĩ, hôm qua còn Càn Thanh cung thăm Triệu Hữu Đường, có điều hai người có gì để .

      Ở trong mắt Phương Yên, nàng ta có thể lùi bước, nhưng muốn nàng ta xin lỗi về việc của Phùng Quý phi là tuyệt có khả năng, cho nên quan hệ của hai người cũng có tiến triển gì.

      Nhưng hôn của Triệu Hữu Trinh, Phương Yên vẫn lo liệu chu đáo, nên có đều thiếu, còn phái ngự trù qua phủ Tĩnh vương nấu 20 bàn tiệc. Tuy khách nhân tính nhiều, nhưng đều là trọng đầu, Trần gia - Thái hoàng thái hậu nương gia, Giang gia - Hoàng thái hậu nương gia đều có người đến, bao gồm của Phương gia, còn có thân bằng hảo hữu bên nhà , ít tôn thất gần, phủ Trưởng công chúa Vĩnh gia.

      Cho nên cuộc hôn này mặc dù tính quá long trọng, nhưng vẫn có ảnh hưởng trong Kinh thành và văn võ bá quan.

      Dù sao đây là người thứ nhất từ khi khai quốc đến nay có phiên vương ở lại Kinh thành, thể đây là thay đổi , đối tương lai thể nghi ngờ cũng là ảnh hưởng to lớn.

      Nhưng kết quả như thế nào, ai cũng dám kết luận trước.

      Ngày hôm sau, Triệu Thừa Diễn nghe giảng trở về, với Phùng Liên Dung: " đường gặp được Tứ hoàng thúc, thúc hôm qua Tam hoàng thúc thành thân, thúc ấy vốn định mang còn cùng ."

      Phùng Liên Dung cười : "Vốn con là nên , chỉ là con tuổi còn , bọn họ đều là người lớn, ngồi cùng nhau con cũng thể uống rượu."

      Triệu Thừa Diễ gật gật đầu.

      Phùng Liên Dung hỏi: "Tứ điện hạ còn gì khác ?"

      Triệu Thừa Diễn nghĩ nghĩ: "Hình như còn tẩu tử gì đó, thấy cao hứng lắm." ngừng chút, " dễ nhìn, mẫu phi, tẩu tử là nương tử của Tam Hoàng thúc ạ?"

      Phùng Liên Dung nghĩ đến lời Triệu Hữu Đường , có chút muốn cười, xem ra Triệu Hữu Trinh thích, Triệu Hữu Ngô khẳng định thích, như vậy thê tử tương lai của có lẽ là phải trắng, phải yểu điệu rồi.

      Hai người , Càn Thanh cung phái người đến mời nàng qua.

      Phùng Liên Dung vội hỏi: "Hoàng thượng khỏe chưa?"

      Tiểu hoàng môn : "Vẫn chưa, còn uống thuốc, Hoàng thượng mời Quý phi nương nương qua cùng nhau dùng bữa."

      Nếu vẫn còn chưa khỏi hẳn, Phùng Liên Dung cũng dám mang bọn qua, nàng là người lớn, dễ dàng bị lây, nhưng trẻ con chưa chắc, liền chỉ dặn Chung ma ma chiếu cố tốt ba đứa .

      Nàng lập tức cùng tiểu hoàng môn.

      Triệu Hữu Đường lúc này dựa người vào cạnh giường, án kỷ bên giường đặt chồng tấu chương, Phùng Liên Dung vừa vào liền thấy, nhịn được lên tiếng: "Sao Hoàng thượng lại nghỉ ngơi còn xem cái này nữa!"

      "Rảnh rỗi có việc gì làm." Triệu Hữu Đường : " phải là gọi nàng tới sao."

      Phùng Liên Dung ngồi xuống đầu giường, lấy tấu chương ra khỏi tay : "Dù rảnh cũng thể bị mệt, xem tấu chương hao tổn tinh thần lắm, nhóm thần tử đó nhất định là lại ra đề khó với Hoàng thượng rồi."

      Triệu Hữu Đường cười rộ lên: " rất đúng, chỉ mới mấy ngày mà bên này hạn hán, bên kia tham ô, ngày được an ổn."

      "Cho nên Hoàng thượng mới phải bảo trọng long thể, Cảnh quốc cao thấp bao nhiêu việc đều cần Hoàng thượng phải quan tâm đến." Nàng đặt tay lên trán Triệu Hữu Đường, cười : "may là còn nóng nữa."

      " ra Trẫm cảm thấy khỏe rồi, là do đám thái y đáng ghét kia, thế nào cũng bắt trẫm phải nghỉ ngơi thêm mấy ngày." Triệu Hữu Đường đột nhiên kéo Phùng Liên Dung qua, "Cởi giày ra lên, chỉ trông chờ vào nàng giải buồn thôi."

      Mặt Phùng Liên Dung lập tức đỏ lên, e lệ : "như vậy, như vậy tốt lắm đâu."

      Triệu Hữu Đường thấy nàng hiểu sai, mặc dù phải bệnh nặng mới khỏi, nhưng cả năm bị bệnh, cũng phải đến lần nữa, cũng muốn lại nằm giường, chế nhạo : "Chơi cờ có gì tốt, nàng Trẫm nghe nào."

      "Chơi cờ?" Phùng Liên Dung trợn tròn mắt.

      "Chính là chơi cờ." Triệu Hữu Đường tay dài, với tay lấy bàn cờ, quân cờ bày ra giữa giường, cười nhìn nàng : "Vừa rồi nàng nghĩ gì vậy?"

      Phùng Liên Dung đỏ mặt : " có, có thể nghĩ cái gì." Chạy nhanh cởi giày trèo lên.

      Triệu Hữu Đường lại bắt lấy tay nàng, tay kia vòng qua, ôm ghì nàng vào trong ngực.

      Mùi hương người lấp đầy mũi nàng.

      Cũng biết có phải mới tắm xong hay , thay áo lót khác, đặc biệt tươi mát, Phùng Liên Dung khẽ ngửi, có chút giống như mùi hoa lan, lại như có chút hương bồ kết.

      Thấy nàng như chó con, Triệu Hữu Đường buồn cười: "Dễ ngửi ?"

      "Có, muốn cắn miếng." Phùng Liên Dung trêu ghẹo.

      "Cắn dễ thôi." nâng cằm nàng lên, cúi đầu cắn cái lên miệng nàng, "Ừ, ăn rất ngon, hôm nay dính đường."

      Phùng Liên Dung phì cười, coi miệng là đường nữa, nàng cũng dán lên liếm bờ môi : "Cái này cũng ngon, non mềm như đậu hũ vậy."

      Bị đầu lưỡi mềm mại của nàng chạm vào, như là lông chim gãi vào lòng , con ngươi Triệu Hữu Đường thêm sâu, giọng hơi khàn : "Vậy nếm thử bên trong xem."

      áp xuống hung hăng hôn nàng.

      Qua hồi lâu mới ngẩng đầu lên, quyết đoán : "Chơi cờ."

      Phùng Liên Dung lén cười, cũng nhanh chóng ngồi xuống đối diện.

      Hai người chơi sáu bàn, Phùng Liên Dung khó lắm mới thắng được bàn, cũng biết có phải thấy nàng đáng thương mà nhường , dù sao Phùng Liên Dung phát hơi đong đưa bên dưới.

      Nàng hơi có chút áy náy, xem sách dạy đánh cờ mấy năm mà vẫn rối tinh rối mù, chính mình quả là phụ rồi.

      Có điều Triệu Hữu Đường cũng thèm để ý, vốn là giải buồn, chỉ chỉ quân cờ bàn: "Thu lại ."

      Phùng Liên Dung quỳ thu lại, đặt lên án kỷ.

      Triệu Hữu Đường dựa vào đầu giường, tiếp tục xem tấu chương, Phùng Liên Dung việc để làm, nằm bên cạnh , chốc nhìn mặt , chốc lại tựa đầu vào ngựa cọ cọ, kết quả bị nàng phát hôm nay mặc áo lót tự nàng làm, vạt áo thêu là đồ án tứ quân tử..

      Trong lòng nàng ngọt ngào, thầm nghĩ rảnh lại làm cho mấy bộ.

      Triệu Hữu Đường đột nhiên sờ sờ đầu nàng, hỏi: "Nàng cảm thấy ca ca nàng tệ?"

      "Đúng vậy." Phùng Liên Dung chút do dự, "Ca ca của thiếp thân, trong bất cứ người nào đều là tốt nhất, chẳng lẽ Hoàng thượng phát ca ca rất có khả năng?"

      Là người nhà của Phùng Liên Dung, Triệu Hữu Đường quả chú ý rất nhiều, theo ý , Phùng Mạnh An dù còn hơi trẻ, nhưng ngắn ngủi mấy năm lộ ra tài cán phi phàm. hỏi Phùng Liên Dung cũng là bởi vì Phùng Mạnh An dâng tấu chương, chỉ ra vấn đề của Hà Dịch, còn có ý tự đề cử mình.

      Hay là tìm cho Hà Dịch phó thủ?

      nghĩ nghĩ, đặt tấu chương xuống, với Phùng Liên Dung: "Qua hai ngày nữa Trẫm muốn gặp ca ca nàng lần."

      Phùng Liên Dung tự nhiên quan tâm, vội hỏi vì sao.

      "Làm việc cho Trẫm, đến hôm đó nàng có muốn gặp ?"

      Phùng Liên Dung cầu còn được: "Đương nhiên, Hoàng thượng đồng ý ạ?"

      Triệu Hữu Đường cười : " đồng ý hỏi, về sau hàng năm Trung thu, năm mới đều chuẩn cho người nhà nàng vào cung lần, xem như Trẫm thưởng cho nàng."

      Phùng Liên Dung bị tin vui đến đột nhiên này đập cho ngây ngốc, năm có thể gặp hai lần, đó là hoàn toàn vượt quá mong đợi của nàng, nàng nhào lên ôm cổ : "Cám ơn Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế!"

      Triệu Hữu Đường cười lên ha ha, bóp bóp mặt nàng: " vui đến vậy à?"

      "Vui!" Phùng Liên Dung : "Nhưng vì sao lại muốn thưởng cho thiếp thân?"

      Nàng hiểu, thầm nghĩ chính mình hình như cũng lập công lớn gì, chỉ sinh con, đó cũng là chuyện của mấy tháng trước rồi.

      Triệu Hữu Đường : "Cần gì làm gì cũng phải có lý do, Trẫm muốn thưởng thưởng."

      Phùng Liên Dung nghĩ, quả nhiên là Hoàng đế có khác, cái gì cũng tùy thuộc vào cảm xúc của .

      Nàng nhào lên, hung hăng hôn cái.

      Ba ngày sau, Triệu Hữu Đường bắt đầu lâm triều lại, hôm nay triệu Phùng Mạnh An đến Càn Thanh cung.

      Triệu Hữu Đường : "Trẫm xem qua tấu chương, cảm thấy có thể làm, có điều ngươi có dũng khí vậy ạ? Hà Dịch người này dễ ở chung, còn nữa, việc thanh tra đất đai nhiều chướng ngại, Ngô đại nhân cũng chủ động từ quan."

      Phùng Mạnh An : "Trong lòng thần có tính toán, nhưng chỉ thôi mãi nhìn ra được."

      Triệu Hữu Đường cười cười: "Cũng phải, ngày mai ngươi liền khởi hành Ninh Huyện ."

      Ninh Huyện ruộng tốt vạn khoảnh, ở đây có được điền trang đa số đều là hoàng thân quốc thích, Hà Dịch chính là bị ngăn trở ở chỗ này, mấy tháng có tiến triển.

      Phùng Mạnh An lĩnh mệnh.

      Triệu Hữu Đường lại chuẩn cho gặp Phùng Liên Dung.

      Phùng Liên Dung nhìn thấy ca ca lập tức kéo chuyện, hỏi đều là chuyện nhà, Phùng Mạnh An nhất nhất đáp, lại thấy nàng vẫn là dáng vẻ ngày trước, hề có thần sắc tiều tụy, trong lòng cũng an tâm.

      "Hoàng thượng muốn ca ca làm việc gì vậy?" Phùng Liên Dung tò mò.

      "Việc của Hộ bộ, muội yên tâm, ta , dễ như trở bàn tay.

      Phùng Liên Dung phì cười, lúc có phụ thân, ca ca luôn rất cuồng ngạo, là người đặc biệt tự tin, nhưng có phụ thân ở, như vậy là tốt, cho nên ca ca cũng lộ ra thực lực .

      Nhưng Phùng Liên Dung rất hiểu , cũng tin tưởng có thể làm tốt.

      Hai huynh muội chuyện được lát, Phùng Liên Dung kêu Bảo Lan lấy ít vải ra đưa Phùng Mạnh An mang về, làm cho mẫu thân, đại tẩu mấy bộ quần áo, Phùng Mạnh An cũng từ chối, cầm rồi cáo từ.

      Hoàng Ích Tam thấy , bước nhanh tiến lên muốn đích thân tiễn .

      Hai người ra cửa điện, Phùng Mạnh An nghiêng đầu nhìn : "Hoàng công công là có chuyện muốn ?"

      Hoàng Ích Tam nở nụ cười, khen : "Phùng đại nhân quả nhiên là người thông minh."

      Phùng Mạnh An khóe miệng hơi nhếch, lại lập tức nghiêm túc nó: "Là muội muội ta có việc?"

      Hoàng Ích Tam gật gật đầu: "Khoảng thời gian trước Hoàng hậu nương nương tìm cớ bắt nương nương quỳ đường, may mắn Hoàng thượng đến kịp, bằng biết thế nào nữa. Nô tài nghĩ nương nương nhất định với Phùng đại nhân, thế nên mới nhắc đến."

      Chân mày Phùng Mạnh An cau lại.

      trầm ngâm nửa khắc: "Cám ơn Hoàng công công báo cho biết."

      Hoàng Ích Tam cười : "Nô tài cũng là vì tốt cho nương nương."

      Phùng Mạnh An nhìn cái, chân thành : "Sau này vẫn mong Hoàng công công chiếu cố tốt nương nương, muội muội này của ta trời sinh đơn thuần, bên cạnh có người như Hoàng công công, thể tốt hơn."

      Hoàng Ích Tam nhanh chóng dám.

      Phùng Mạnh An xoay người bước .

      Đến ngoài cung, mới quay đầu nhìn cửa cung cái, trong đầu khỏi có chút cân nhắc.
      Last edited: 12/5/16
      Minhang, lehanh, thuyt13 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Đợt này người nhà hoàng hậu chuẩn bị vào tầm ngắm của Phùng Mạnh An đê. Hoàng hậu dám bắt PLD của quỳ à

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 101. Ý nguyện.

      Editor: Linh

      Ở Phùng Mạnh An xem ra, muội muội này của có thể ngồi vào vị trí Quý phi hoàn toàn là bánh thịt từ trời rơi xuống. Cũng phải xứng, chỉ là tính tình, thủ đoạn này của nàng, nếu phải Hoàng thượng mười phần mười sủng ái, tuyệt đủ để chống đỡ nàng đến bước này.

      Giờ còn kéo đến Hoàng hậu hận, Hoàng Ích Tam là muốn cho , tình cảnh của Phùng Liên Dung có tốt như trong tưởng tượng.

      Phùng Mạnh An thở dài.

      Tốt mới lạ, trừ khi Hoàng hậu là thánh nhân, nhưng nghe Hoàng Ích Tam , người này vẫn cách thánh nhân vô cùng xa. tại nếu như bắt đầu, sau này nhất định cũng bỏ qua, muội muội này của phải làm thế nào mới được đây?

      dừng chân lát mới rời , về đến nhà, Phùng Mạnh An kêu thê tử Ngô thị thu thập hành lý, lại với Đường Dung muốn Ninh Huyện.

      Đường Dung giật mình : "Hoàng thượng mệnh ngươi ?"

      Phùng Mạnh An: "Đương nhiên rồi, còn được gặp mặt muội muội nữa."

      "Được?"

      Phùng Mạnh An tự nhiên ra chuyện kia "Gặp được, chỗ vải này là muội muội đưa, nghe trong khố chất đầy, luôn có ban cho, để đó cũng dùng."

      còn báo cho tin tức tốt: "Nghe muội muội , Hoàng thượng đồng ý chúng ta hàng năm Trung thu, năm mới đều có thể tiến cung lần, nương cần sợ gặp được muội muội nữa."

      Đường Dung vô cùng cao hứng: "Như vậy tốt rồi, ta cũng cần lại suy nghĩ linh tinh, có chuyện gì lo lắng ít nhiều cũng có thể dặn nàng mấy câu."

      Phùng Mạnh An gật gật đầu.

      Đợi đến chạng vạng Phùng Lâm trở về, nghe Phùng Mạnh An sáng mai Ninh Huyện, lập tức gọi đến, mặt trầm xuống : "Ngươi rốt cục dâng tấu chương gì? Việc hiệp tra này cái nào mà phải là quan viên tam tứ phẩm, ngươi chỉ là chủ , Hoàng thượng lại đột nhiên dùng ngươi?"

      Phùng Mạnh An cười : "Là nhi tử chủ động đợi lệnh."

      "Cái gì!" Phùng Lâm ngẩn ra, "Ngươi muốn cùng làm việc với Hà đại nhân?"

      "Nhi tử cũng phải muốn cùng ." Phùng Mạnh An nhíu mày, giọng điệu pha chút xem thường, "Nhi tử chỉ làm việc cho Hoàng thượng."

      Phùng Lâm nhắc nhở: " thời Dung Dung là Quý phi, chúng ta làm việc ạn thể qua loa."

      sợ nhất bản thân bị người là mượn thế của nữ nhi.

      Có điều Phùng Mạnh An chẳng liêng dè mấy cái này, nghiêm mặt : "Thân chính sợ tà, lại , bọn họ cũng chỉ là ghen tị mà thôi, hận thể trong nhà cũng ra Quý phi."

      Phùng Lâm răn dạy : " như vậy, ngươi ở bên ngoài làm việc khiêm tốn chút, thanh tra đất đai phải việc dễ làm, càng là Ninh Huyện..." Ông ngừng chút, "Giang gia kia cũng phải dễ đối phó, đến cùng cũng còn Hoàng thái hậu, dù là Hà đại nhân cũng còn phải bó tay bó chân."

      Phùng Mạnh An : " đắc tội nhiều người, tất nhiên là khó khăn trùng tùng, ai cũng muốn làm hỏng việc này của ."

      Phùng Lâm ừ tiếng: "Vậy cũng đúng, lần trước vì vấn đề lương thực, gọt sạch bao nhiêu quan viên, còn lại đều nơm nớp lo sợ, sợ bị để mắt đến, ngươi cũng phải cẩn thận chút, đừng để tra mũ quan cũng mất."

      "Phụ thân cứ yên tâm ." Phùng Mạnh An mỉm cười, "Ta , chính là để nhìn chằm chằm."

      Lời này là có ý gì?

      Phùng Lâm , Hà Dịch người này có tiếng là soi mói, phàm là quan viên thấy thích hợp, hoặc là giúp được , chẳng phân biệt trắng xanh báo lên.

      Vấn đề là, Hoàng thượng đa số đều duy trì .

      Cho nên tại có rất nhiều người giận mà dám gì.

      Phùng Lâm cũng nhìn ra, Hoàng thượng người này rất có quyết tâm, cho nên trong tay Hà Dịch này quyền lợi cũng rất lớn, ông là lòng lo lắng cho nhi tử mình.

      Nhưng mà Phùng Mạnh An cũng sợ, cũng giải thích, tấu chương này của cũng phải chỉ để làm quan viên cùng nhau giải quyết, Hà Dịch người này tuy có chút tài cán, nhưng còn vừa mắt đâu.

      vốn có ý đồ của chính mình.

      Hà Dịch, của làm cũng chỉ đến đó thôi.

      chuyện với Phùng Lâm xong rồi lại về Đông sương phòng nơi mình ở.

      Ngô thị gọi người chuẩn bị tốt hành lí mang , nô bộc theo cũng điểm. Phùng Mạnh An ngồi xổm xuống chơi với nhi tử Đại Nguyên: "Phụ thân muốn Ninh Huyện, cũng chưa biết khi nào mới trở về, con ở nhà được gây phiền toái cho nương, biết ?"

      Đại Nguyên năm nay ba tuổi, bộ dáng to hơn đứa cùng tuổi, : "Phụ thân phải sớm trở về đó."

      Phùng Mạnh An cười cười, xoa xoa đầu .

      Ngô thị : "Tướng công cần lo lắng chuyện trong nhà, thiếp thân chiếu cố tốt cha và nương."

      "Ta biết, cũng chưa từng lo lắng." Phùng Mạnh An nắm lấy tay nàng, kéo nàng về phía mình, Ngô thị thế này mới thẹn thùng dựa vào trong lòng ,

      "Nhưng chính nàng phải giữ gìn sức khỏe, đừng để nhạc phụ nhạc mẫu thấy đau lòng, nhìn cũng có chút gầy rồi." Tay khẽ vuốt gương mặt nàng.

      Thê tử này là năm đó Hoàng thượng nhắc tới, nhìn cũng rất thích, nhưng mấy năm nay ở chung mới càng phát ra điểm tốt của nàng, bốn chữ hiền thê lương mẫu là lời khen thỏa đáng nhất cho nàng.

      Cho nên mặc dù ra ngoài, bỏ xuống được cũng chỉ có mình nàng.

      Ngô thị sắc mặt khẽ biến hồng gật đầu.

      Sáng sớm hôm sau Phùng Mạnh An xuất phát Ninh Huyện.

      Dạo Này Triệu Huy Nghiên lớn rất nhanh, có thể phát ra thanh kỳ kỳ quái quái, người cũng có thể ngồi dậy, còn nhận ra Phùng Liên Dung, chỉ cần nhìn thấy nàng yy nha nha, đặc biệt cao hứng.

      Phùng Liên Dung ôm nàng ngồi trong phòng, bây giờ là giữa hè, có lúc nào nóng bằng lúc này, nếu có hai chậu băng to, nàng nhất định chết khô.

      Nhưng mặc dù như vậy nàng vẫn cảm thấy nóng, khắc cũng cách được chậu băng.

      Nhớ đến ngày xưa ở trong nhà, cũng là mùa hè như này, chỉ có thể lấy quạt hương bồ quạt cho mát, chính nàng cũng cảm thấy mình trở nên chiều chuộng hơn.

      Khó trách người xưa xa xỉ dễ tằn tiện khó.

      Chung ma ma phân phó Ngân Quế: "Băng này chỉ chút nữa là tan hết, lại bảo bọn lấy thêm ít.

      Ngân Quế lập tức ngay.

      Phùng Liên Dung còn nghĩ chuyện đặt nhũ danh cho Triệu Huy Nghiên: "Nghĩ tới nghĩ lui cũng có cái tên nào dễ nghe."

      Chung ma ma : "Chỉ là nhũ danh thôi mà, còn có thể nghĩ cả tháng? Theo lão nô thấy, để dễ nuôi, đơn giản chính là mấy tên miêu miêu cẩu cẩu, hoặc là khúc khúc tiểu trùng gì đó."

      "Nhưng lại dễ nghe, nàng là nương, thể đặt như vậy." Phùng Liên Dung lại suy nghĩ, qua lát, con mắt sáng lên, "Hay là gọi Trùng Nương."

      Chung ma ma cũng bị nàng biến thành phiền, có lệ : "Cái này được, vừa là côn trùng vừa là nương, vừa nghe liền bết là nhũ danh của nương."

      Phùng Liên Dung thầm cao hứng, càng nghĩ càng cảm thấy hài lòng.

      Ngược lại có phải Triệu Huy Nghiên vừa ý hay , cái miệng bỗng khóc lên.

      Phùng Liên Dung đưa nàng cho Phương thị: "Sợ là đói bụng rồi."

      Phương thị ôm cho ăn sữa, trở về : "Hóa ra là mọc răng rồi."

      Phùng Liên Dung giật mình: "Sớm vậy?"

      Nàng nhớ hai đứa trước hơn nửa năm mới mọc, nhưng đứa này mới năm tháng, nàng tới gần én môi Triệu Huy Nghiên lên, quả nhiên thấy cái răng như gạt gạo.

      Chung ma ma ôi tiếng: "Mọc sớm, sau này nhanh biết , tiểu công chúa khẳng định là người thông minh, kém hai vị ca ca."

      Phùng Liên Dung : "Đứa của Hoàng thượng, há lại có ngốc."

      Triệu Hữu Đường vừa vặn đến, nghe được mỉm cười, vẫn là có tự mình hiểu lấy, giống nàng.

      Kim Quý Ngân Quế vội vàng hành lễ.

      Phùng Liên Dung cười nghênh tiếp : "Hoàng thượng, Huy Nghiên mọc răng sữa rồi, thiếp thân cũng vừa nghĩ ra nhũ danh, kêu Trùng Nương, Hoàng thượng thấy được ?"

      Triệu Hữu Đường ôm lấy Triệu Huy Nghiên xem.

      Tiểu nương tuy rằng còn , bộ dáng cũng mi thanh mục tú, ánh mắt còn đen nhánh ngập nước, cằm đầy, nhìn ra tương lai nhất định là mỹ nhân.

      Như vậy kêu Tiểu Trùng thích hợp sao?

      Có điều nhìn dáng vẻ đắc ý của nàng vừa rồi, cũng nghĩ đả kích nàng, chỉ cười : "Nàng thích gọi vậy gọi ." bên ôm lấy Triệu Huy Nghiên giơ lên cao, "Trùng Nương, Trùng Nương, khi nào gọi phụ thân đây?"

      Triệu Huy Nghiên chỉ cười khanh khách, xem ra rất thích như vậy.

      Triệu Hữu Đường bế ngang nàng ra, xoay mấy vòng, nàng vẫn cười đến rất khoan khoái.

      " là nữ nhi gan to." ngạc nhiên.

      "Giống Hoàng thượng." Phùng Liên Dung , bên để Kim Quế gọi Triệu THừa Mô dậy, "A Lý còn ngủ trưa, đứa này đến mùa hè càng thêm hay ngủ."

      " ngủ thôi, đừng đánh thức ." Triệu Hữu Đường ngăn cản.

      Kim Quế liền .

      Phùng Liên Dung ngồi xuống, hai người xem nữ nhi lát, nàng : "Trời nóng như vậy, Hoàng thượng có phải nên kêu bọn nghỉ ngơi mấy ngày ?"

      Nàng đành lòng nhìn Triệu Thừa Diễn mỗi lần trở về đầu đầy mồ hôi.

      Xuân Huy các có nhiều băng cho làm mát.

      Triệu Hữu Đường : "Chút khổ đó cũng chịu được, sau này phải làm sao? Trời nóng như vậy Trẫm phải vẫn phải lâm triều, phải phê tấu chương?"

      Phùng Liên Dung thở dài: "Tiểu Dương giống, Hoàng thượng nghiêm túc với Thái tử điện hạ chút cũng là lẽ thường, Tiểu Dương cần gì phải vậy, nào có cần phải học nhiều như thế."

      Nếu là người khác những lời này, có thể cho rằng nàng dụng tâm kín đáo, nhưng Phùng Liên Dung ra, nhất định phải vậy.

      Nàng đây là ăn ngay , hoàn toàn lòng.

      Triệu Hữu Đường bỗng có chút phiền muộn, trầm giọng : "Có gì mà khác, đều là Nhi tử của Trẫm! Hôm nay Trẫm đến, vừa vặn có chuyện với nàng, "Tiểu Dương sang năm bảy tuổi, đến lúc đó phỉ chuyển đến Nguyên Hòa điện ở."

      Phùng Liên Dung vừa nghe, lập tức đau lòng: " thể để thêm thời gian nữa à?"

      " thể, tuổi này nên như vậy." Triệu Hữu Đường có đường sống cho thương lượng.

      Phùng Liên Dung cũng dám lại , chỉ cúi đầu nhìn ngón tay mình, môi mím lại, vốn là đôi môi đẹp, thành đóa hoa nhắn rơi xuống.

      Triệu Hữu Đường thấy nàng như vậy, mặc dù có chút mềm lòng, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

      Triệu Thừa Diễn còn , bất kể như thế nào đều thích hợp ở lại đây. Nàng làm mẫu thân, cũng nên có giác ngộ, tương lại Triệu Thừa Mô, Triệu Huy Nghiên đều phải sống riêng.

      Phùng Liên Dung im lặng lát, mới ngẩng đầu, đưa tay kéo ống tay áo : "Vậy khi đó thiếp thân có thể gặp con ?"

      cầu này cũng quá đơn giản chút.

      Triệu Hữu Đường : "Dù Trẫm được, nàng có nguyện ý ?"

      Phùng Liên Dung lại cao hứng trở lại, cười cười : " ra Hoàng thượng cũng đúng, cho dù ở thêm hai năm, sau này cũng phải chuyển ra, tương lai thế nào cũng phải thành gia, còn muốn sinh đứa , ở đây được."

      nàng nghĩ ít, lúc này nàng lại nghĩ nhiều rồi.

      Triệu Hữu Đường than tiếng, đưa tay chọc trán nàng: "Nàng cái này gọi là cái nên nghĩ nghĩ, nên nghĩ, lại lãng phí đầu óc..." , đột ngột dừng lại.

      Phùng Liên Dung theo ánh mắt nhìn xuống.

      Tốt rồi, nữ nhi đái cho đầy quần.

      Đây là lần đầu tiên, hai đứa con trai trước cũng làm như vậy!
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      lehanh, thuyt, Phong Vũ Yên10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :