Chương 11 : Tiến Triển Edit : Bear Có Chương Duyên ở bên cạnh, Lục Tĩnh Xu có cách nào cùng gia nhân quá mức thân mật. Nàng muốn truyền lại vài tin tức cho gia nhân cũng có chút khó khăn . đến chuyện nàng có chuẩn bị trước mà chỉ riêng hoài nghi của Chương Duyên đối với Lục gia ,cũng đủ khiến cho nàng phải suy tính cẩn thận. Ở trước mặt cung nhân, những việc nàng muốn báo cho gia đình căn bản có biện pháp , mà nếu như nàng để cung nhân lại để chuyện riêng với gia nhân lại càng khiến cho Chương Duyên hoài nghi hơn . Lục Tĩnh Xu cảm giác có chút bối rối , nàng biết đây là cơ hội rất tốt. Nàng chẳng hy vọng nhiều rằng có thể rữa sạch tất cả hàm oan của Lục gia ngay , mà nàng chỉ cần khiến Chương Duyên xác định có số việc nghĩ sai cũng đủ làm cho thái độ thay đổi. Nếu được như ý nàng ,đại khái Chương Duyên dùng mọi biện pháp để thăm dò Lục gia, nhưng là dùng chính phương thức của lần nữa định vị Lục gia, mà phải ôm ý tưởng như ở đời trước . Lục gia phải sợ những thứ đó nữa. Vốn Lục Tĩnh Xu muốn tìm gia nhân, nhưng khi nàng tỉnh táo suy nghĩ lại lại phủ quyết cái ý tưởng này . Chuyện về sau , Lục gia đều nên can thiệp bất cứ chuyện có liên quan gì đến cung đình , phàm là bị tra được có nửa điểm liên lụy cũng có thể đem đến tai họa lớn cho toàn gia . Lục Tĩnh Xu cười ngồi ở bên cạnh Chương Duyên nghe cùng cha mẹ mình chuyện, bề ngoài nàng dịu ngoan phảng phất như hiền thê, nhưng suy nghĩ của nàng lại vẫn nghĩ về chuyện khác. Đầu nàng chợt lóe lên ý nghĩ, Lục Tĩnh Xu nghiêng đầu nhìn khóe miệng thủy chung vẫn duy trì nụ cười của Chương Duyên, rốt cuộc nàng vẫn đem cái ý tưởng kia bác bỏ. Có số việc có thể thay đổi , nhưng có số việc tuyệt đối thể thay đổi . Nàng thể tin Chương Duyên tin lời của nàng, mà đánh cuộc lần trực tiếp hết với Chương Duyên mọi chuyện năm đó , vì nàng thua nổi. Lại bác bỏ thêm ý nghĩ, Lục Tĩnh Xu phát ,nàng thể để cho Lục gia có liên quan , thể chủ động đối nghịch với Chương Duyên ,vậy đại khái chỉ có thể tìm biện pháp mịt mờ . chỉ mịt mờ, còn phải để Chương Duyên tuyệt đối thể nghĩ là nàng cố ý, đặc biệt làm cho tin rằng lời nàng là vô tình , cũng chỉ là ngẫu nhiên nhắc đến thôi . Lục Tĩnh Xu thoạt nhìn như nghe Chương Duyên chuyện, lâu lâu cũng vài câu phụ họa , nên bị người ta nhận ra rằng nàng chuyên tâm , nhưng chất tâm tư nàng lại ngừng lưu chuyển . Chương Duyên phái Hạ Xuyên dẫn người ra ngoài điều tra, mà giả sử như vậy, Chương Duyên cũng cần tự mình đến. Chương Duyên đến Lục phủ là có mục đích khác ... Lục Tĩnh Xu to gan suy đoán, có thể hay kỳ Chương Duyên sở dĩ đến Lục gia, là tâm có lòng ? thí dụ như, trong lòng Chương Duyên kỳ có ít ý tưởng. khẳng định là so với nàng càng ràng hơn , nhiều năm trôi qua như vậy, đối phương quỷ kế đa đoan, rất nhiều chứng cớ bị xóa bỏ . Trong tình huống như vậy , muốn tra nhất định phải tìm cửa khác, mà Chương Duyên chắc chắn có cảm giác cửa này rất có khả năng có thể tìm được ở Lục gia . Lục Tĩnh Xu nhịn được lại nghiêng đầu nhìn về phía Chương Duyên, tình huống cả hai gặp phải là cũng có chút tương tự. bên tiểu tâm cẩn thận muốn kinh động Lục gia, bên muốn tìm được đầu mối mới ; nàng vừa suy đoán tâm tư , vừa nghĩ làm như thế nào ngầm bảo vệ tốt Lục gia, cả hai cũng đều thoải mái dễ dàng gì . "Làm sao vậy ?" Chương Duyên nhận thấy được tầm mắt của Lục Tĩnh Xu, quay đầu nhìn nàng, sau đó lại duỗi tay niết niết rồi nắm lấy tay Lục Tĩnh Xu . Thanh của Chương Duyên hết sức ôn nhu, động tác có chút lơ đãng của khiến cho Lục phu nhân càng thêm vui mừng , Lục Tĩnh Hảo cũng hiểu được bệ hạ sủng tỷ tỷ của mình như vậy tỷ tỷ của nàng về sau ở trong cung phải sợ . Lục Tĩnh Xu cũng muốn người nhà của mình phải lo lắng, nên nàng liền phối hợp với Chương Duyên,đưa ánh mắt tha thiết nhìn , cười đến môi mắt cong cong ôn thanh , " có chuyện gì... Chính là đột nhiên muốn nhìn bệ hạ thôi ." Nửa câu sau nghe như đè nén tình cảm ràng . Bị ánh mắt tình nhìn như vậy lại thêm câu có chút mập mờ của Lục Tĩnh Xu, khiến cho Chương Duyên vừa sợ vừa vui trong nháy mắt đầu như bị ngây ra , đúng là biết nên cái gì cho phải. Vì thế Chương Duyên cũng làm như Lục Tĩnh Xu tình nhìn lại nàng, lời gì cũng , khiến cho cả sảnh chính của Lục phủ nghiễm nhiên xuất hình ảnh ấm áp tuyệt vời... Bệ hạ cùng hoàng hậu nương nương nhu tình đối diện nhau , khiến Lục thừa tướng và mọi người đều mỉm cười nhìn nhau gì . Đợi đến lát qua , nhưng vẫn duy trì trạng thái như vậy , nên khí cũng trở nên có chút xấu hổ, khiến những người khác đều biết nên như thế nào mới tốt. Lục Tĩnh Xu mặt ôn nhu mật ý, mặt oán thầm Chương Duyên đây là diễn cái trò gì , mà Chương Duyên bên vẫn là bộ dáng vô hại từ đầu đến chân, bên lại oán thầm mình vì sao nhất định muốn làm như vậy. Hai người đều hận thể lập tức giải thoát ra khỏi tình trạng này , Lục Tĩnh Xu nghĩ nên chờ Chương Duyên có động tác trước , còn Chương Duyên lại cảm thấy trước mặt người Lục gia nên biểu tốt chút ... Vì thế, hai người càng thêm đau khổ. Thẳng đến khi có người hầu đến báo ngọ thiện chuẩn bị xong, Lục thừa tướng phản ứng cực nhanh , "Thỉnh bệ hạ cùng hoàng hậu nương nương dời bước đến thiện sảnh dùng bữa." Lúc này cả đám người ở chính sảnh mới có thể gải thoát khỏi tình trạng xấu hổ, Chương Duyên cùng Lục Tĩnh Xu cũng thầm nhàng thở ra. · Sau khi mọi người tới thiện sảnh , Lục thừa tướng vài câu khách sáo với Chương Duyên sau đó mới mời ngồi vào bàn , Chương Duyên lúc này mới mang Lục Tĩnh Xu ngồi xuống vị trí chủ vị , rồi sau đó lại cho Lục thừa tướng và mấy người lần lượt ngồi vào ghế . Bọn nha hoàn đem đồ ăn bưng lên, tuy so được với những món ăn tinh xảo trong cung , nhưng đây là những món Lục phủ có thể chuẩn bị tốt nhất rồi . Lục Tĩnh Xu nhìn mấy món nàng thích ăn , trong lòng trào ra cảm giác ấm áp. Nhưng khi quét mắt đến món cá Lư hấp mắt Lục Tĩnh Xu liền sáng lên. Nàng ăn cá đây là chuyện mọi người trong phủ đều biết , mà hôm nay trong phủ chủ yếu là chiêu đãi Chương Duyên, cho dù Lục Tĩnh Xu luôn luôn ăn hoặc là ăn rồi muốn ói ra cũng thể làm vậy được . Lục Tĩnh Xu cũng có thói quen kén ăn, duy chỉ có cá là nàng mực chạm đến , vì mỗi lần nàng ăn cá đều ói . Nhưng trở lại quá khứ ,nguyên nhân tạo thành thói xấu của nàng là do lúc nàng còn rất trãi qua vài kiện . Trọng yếu nhất là, chuyện này cùng với chuyện nàng biết bơi là có liên hệ với nhau . Sau khi thức ăn bày hết lên bàn , Lữ Lương cũng mang theo cung nhân nhất nhất ăn thử kiểm tra qua mỗi món ,thấy cần lo lắng có vấn đề gì . "Bệ hạ khẩu vị thanh đạm, thử xem món Ngọc Lan măng phiến này ." Lục Tĩnh Xu xong, cười thay Chương Duyên gắp món ăn ở trước mặt để vào trong dĩa của . Chương Duyên nhắc chiếc đũa nghiêm túc nếm món Lục Tĩnh Xu đề cử ,sau đó mới buông ngữ khí sủng nịch , "Món ăn A Xu giới thiệu , quả nhiên là hương vị rất ngon ." Sau đó, cũng để tỏ lòng chút tâm ý, Chương Duyên liếc mắt chọn trúng món cá Lư hấp thoạt nhìn rất ngon . cố ý gắp miếng thị cá , còn cẩn thận gắp hết xương cá ra , sau đó mới đưa tới cái dĩa của Lục Tĩnh Xu . "Nàng cũng ăn , cần lo cho trẫm." Chương Duyên thích ăn cái gì, chung quy ở trong Lục phủ, những món này đều là Lục phủ làm, cũng hiểu Lục Tĩnh Xu thích ăn gì . nhìn thấy Lục thừa tướng và mọi người đều nhấc đũa nhưng động, Chương Duyên liền , "Lục thừa tướng sao dùng bữa ? Chẳng lẽ lúc này còn câu nệ với trẫm sao?" hồn nhiên biết Lục thừa tướng bọn họ là khẩn trương cho Lục Tĩnh Xu. Ánh mắt Lục Tĩnh Xu phức tạp nhìn thịt cá trước mặt , lại thấy ánh mắt chờ mong của Chương Duyên, rốt cuộc nàng cười, sau đó gắp lên miếng thịt cá rồi từ từ đưa tới miệng...
chỉ mấy chương thôi con 1c la minh mới edit nên post bên người tinh râu xanh mình mới phải post lai hết từ dâu hên là o dài lắm ,thank @Cố Huân Nhiên vào dây ủng hộ nhé