Trùng Sinh Nhàn Hậu - Hàn Hoa Nhất Mộng (Update C15 ) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Cái Tôn cầm thú kia còn định tính kế sao? Nằm mơ

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      k chịu đâu nàng ơi...................ta k thích tên cẩu hoàng đế kia làm nam 9.............
      lần này đk sống lại sao c k cố gắng làm cho mình đừng tiến cung
      ghét quá
      thank nàng

    3. bear

      bear Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      1,962
      Chương 5 : Xuất Giá

      Edit : Bear

      kiện Ngắm hoa yến qua bao lâu có bà mối đến Lục phủ, vì Tôn gia làm mai mối. Lục phu nhân cũng nhận lời ngay mà cũng lập tức cự tuyệt, bà chỉ cần suy nghĩ kỹ. Bà mối ba ngày lại đến, đúng là vui vẻ mà đến, mất hứng mà về.

      nữa , Lục Tĩnh Hảo từng "Vô tình gặp được" Tôn Lễ vài lần, những lần đó khiến cảm giác thích Tôn Lễ của nàng cao hơn tầng lầu. Tôn Lễ thấy tình cứu vãn được, cũng dám sử dụng mưu quỷ kế hoặc là làm bậy nên chỉ có thể từ bỏ.

      Như thế Lục Tĩnh Xu cũng cần lo lắng cho muội muội mình cùng Tôn Lễ có khúc mắc gì . Chuyện hôn nhân đại của muội muội tuy còn chưa định, nhưng Lục Tĩnh Xu cũng có biện pháp vì nàng làm chủ, chỉ phải đem tâm tư chuyển tới nơi khác.

      Qua tháng 5, trong cung liền phái vài ma ma dạy lễ nghĩa đến Lục phủ . Thời gian Lục Tĩnh Xu đều cần phải dành cho những ma ma này , còn thừa thời gian nhiều là cùng mẫu thân, muội muội ở cùng chỗ, đặc biệt là Lục Tĩnh Hảo.

      Lục Tĩnh Xu rất ràng đoạn thời gian này, vô luận là nàng, hay là là người nhà của nàng cũng có bất kỳ tình gì nên tạm thời cũng xem như an tâm.

      Kỳ chuyện triều đình nàng , nàng chỉ biết phụ thân và ca ca đều là người kiên trung , họ trung với hoàng đế, tuyệt hai lòng , mà kiếp trước, hoàng đế sở dĩ đối với bọn họ khởi lên nghi ngờ cùng cảnh giác nhất định là có nguyên nhân.

      Lục Tĩnh Xu nghiêm túc hồi tưởng chuyện kiếp trước , suy trước tính sau, nàng đem hết thảy căn nguyên đều đổ vào chuyện Chương Duyên rơi xuống nước.

      Nàng rất ràng tính cách của Chương Duyên rất —— cẩn thận, rất rất cẩn thận, nếu phải vô luận tra như thế nào , tất cả chứng cớ đều chỉ hướng về phía phụ thân của nàng, tuyệt đem tình cho định luận như vậy . Như vậy, nhất định có cơ hội khiến Chương Duyên sinh ra nghi ngờ.

      Lục Tĩnh Xu mạc danh cảm giác, nếu phải lần Chương Duyên quỷ dị rơi xuống nước kia , hết thảy đều tuyệt phát triển theo chiều hướng xấu đến vậy . Bởi vì đó cũng phải lần đầu nàng cùng Chương Duyên gặp mặt.

      Nàng thậm chí còn có chút hoài nghi, đời trước, có phải Chương Duyên hoài nghi nàng có mục đích tiếp cận , mới có thể đối với nàng như vậy .

      Lục Tĩnh Xu từng ngầm tìm ca ca của mình hỏi qua về chân tướng năm đó Chương Duyên rơi xuống nước nhưng lại hề thu hoạch được gì , ca ca của nàng còn cùng nàng cần tìm tòi . tình trở nên càng quỷ dị hơn, rất bí , cũng tựa hồ xác nhận với suy đoán của nàng .

      Hết thảy tất cả, phảng phất như khổng lồ đợi bị giải khai.

      Lục Tĩnh Xu có cảm giác, lần này và lần tiến cung trước của nàng, ước chừng bắt đầu khác .

      Thời gian bình tĩnh an tường qua nhanh.

      Giống như trong nháy mắt, đến ngày Lục Tĩnh Xu xuất giá , đó là ngày trước khi nàng vào cung.

      Bữa tối, cả nhà đều có mặt , cùng thường ngày có gì khác. Sau khi dùng bữa xong ,mọi người ngồi ở chỗ uống trà lúc bắt đầu mặt mọi người đều tươi cười, trò chuyện về việc nhà hồi lâu. Chờ đến cuối cùng, ai cũng cười được nữa .

      Hậu cung đến tột cùng là loại địa phương nào, chẳng sợ cần trong lòng ai ai cũng hiểu.

      Nếu có thể, Lục Thừa tướng cùng Lục phu nhân đều hi vọng Lục Tĩnh Xu vào cung. Từ ban đầu, Lục Thừa tướng vốn dựa vào chính mình, từng bước tới vị trí thừa tướng này ,cũng phải do hi sinh con của mình. Chỉ là...

      Lục Thừa Ân cùng Lục Thừa tướng tính tình cũng như nhau, y lại càng có cảm giác tương lai cần dựa vào muội muội mình mà thăng quan được lộc gì . Lục Tĩnh Hảo cùng Lục Tĩnh Xu vẫn luôn là tỷ muội tình thâm, như thế nào có thể bỏ được tỷ tỷ của mình.

      Nguyên bản khí cười cười rất nhanh liền tán , lưu lại chỉ có gian im lặng cùng trầm mặc.

      Lục Tĩnh Xu nghĩ tới,lúc Thái Hậu ban ý chỉ truyền đến Lục phủ chính phụ thân từng , nếu nàng muốn vào cung, ông có liều mạng kháng chỉ cũng tuyệt đối cho nàng đến chỗ đó .

      Nhưng khi đó, nàng vừa có khả năng mặc cho người nhà ghánh lưng tội danh kháng chỉ , cũng có biện pháp buông tha cho người nàng trót phải kia . Vì thế, nàng chọn liều lĩnh vào cung.

      Đời trước , nàng quá sai lầm ...

      Cuối cùng tiếng thở dài của Lục Thừa tướng đánh vỡ yên lặng này , trong giọng của ông tựa hồ như mang theo vài phần già cõi, có tinh thần như trước kia , , "Ngày mai còn có rất nhiều chuyện phải bận rộn, mọi người đều sớm nghỉ ngơi thôi."

      Nhìn phụ thân mình , nghĩ đến chính mình từng hiểu chuyện đến mức nào , Lục Tĩnh Xu lập tức thể nhịn xuống mà nước mắt liền rơi xuống.

      Nếu phải nàng nhầm Chương Duyên còn bị tình che mù đôi mắt, nếu phải nàng để ý đến ý kiến của cha mẹ mà nhất tâm đòi vào cung, tình có lẽ biến thành như vậy. Dù cho có bởi vì vậy mà cả nhà nàng còn phú quý như trước nữa , nhưng người nhà của nàng ít nhất có thể sống khỏe mạnh ...

      Áp lực trong tâm của Lục Tĩnh Xu vốn kìm nén lâu nay rốt cuộc chiếm được cơ hội phóng thích, nàng nhịn được khóc rống lên.

      Lục phu nhân cùng Lục Tĩnh Hảo đều lập tức tới bên người Lục Tĩnh Xu, im lặng an ủi cùng trấn an nàng . Nhìn Lục Tĩnh Xu Lục Thừa tướng cùng ca ca Lục Thừa Ân cũng tràn đầy đau lòng.

      Lục Tĩnh Xu khóc hồi mới có thể bình tĩnh trở lại, Lục phu nhân vì giảm bớt khí, liền cười trêu , "Con lớn như thế , khóc lên nước mũi tèm nhem y như lúc còn , để người phát sầu mà ." Sau đó bà lại lấy tấm khăn, hồng mắt ôn nhu thay nữ nhi lau nước mắt.

      "Cha, nương, nữ nhi vào cung về sau nhất định chiếu cố tốt chính mình, để cho mọi người phải lo lắng." Lục Tĩnh Xu như cũ có chút nghẹn ngào , "Sau này thể thường xuyên ở bên cha mẹ, là nữ nhi bất hiếu, nữ nhi thực xin lỗi cha mẹ..."

      "Ca ca, muội muội, về sau chiếu cố cha mẹ đều dựa vào hai người . Nếu có chuyện gì, nhất định phải phái người thông tri cho muội biết , dù cho ta gả , nhưng ta cũng vẫn là muội muội, tỷ tỷ của hai người , vẫn là nữ nhi của cha mẹ." Lục Tĩnh Xu , thiếu chút nữa lại rơi nước mắt.

      Lục Thừa Ân nhìn mình muội muội, mặt cứng ngắt, thanh nghe vẫn trầm ổn bình tĩnh như cũ , "Muội muội, ở trong cung, rất nhiều chuyện ca ca đều giúp được gì, muội trăm ngàn lần phải tự chiếu cố tốt chính mình." Dừng chút y lại , "Phụ thân cùng mẫu thân còn ở trong phủ, muội cần lo lắng vô ích, hết thảy có ca ca ở đây ."

      Lục phu nhân cùng Lục Tĩnh Hảo vừa rồi còn nhịn khóc, nghe đến những lời này lại có biện pháp tiếp tục nhịn xuống nữa . Hai người đều khỏi rơi lệ, căn bản có biện pháp mở miệng cái gì.

      "A Xu, Thừa Ân sai. Chuyện trong phủ con có lo cũng vô dụng , tiến cung rồi phải tự chiếu cố tốt chính mình, chúng ta mới có thể an tâm vui vẻ . Thời gian còn sớm, mau trở về nghỉ ngơi , ngày mai còn phải bận rộn."

      Lục Thừa tướng dấu vết khuyên Lục Tĩnh Xu vài câu, sau đó liền đứng dậy qua ôm chặt Lục phu nhân khóc đến nghẹn ngào , vỗ vỗ vai bà .

      đám người lại lặng im hồi lâu, mới về phòng nghỉ ngơi.

      Lục Tĩnh Hảo đêm nay muốn cùng Lục Tĩnh Xu ngủ chung , nàng liền dắt tay Lục Tĩnh Xu ra sân.

      Đêm nay trăng rất sáng, sương mù dường như bị ánh sáng bao phủ hết thảy. Cây cối có nhiều mầm non đâm chồi , ban đêm hết sức dễ khiến người khác chú ý.

      Vừa rồi Lục Tĩnh Xu khống chế mà khóc lớn hồi, lúc này nàng điều chỉnh xong cảm xúc nên khó chịu trong lòng cũng tán ít .

      Lúc nha hoàn hầu hạ hạ rửa mặt chải đầu xong , nàng cùng Lục Tĩnh Hảo cùng nhau nằm lên giường. Hai người lặng lẽ trò chuyện , nội dung đều là những chuyện lý thú trước kia.

      Lục Tĩnh Xu nhớ lại những chuyện tốt đẹp kia , nghe giọng muội muội mình mà dần dần ngủ...

      Trang điểm hoàn tất , Lục Tĩnh Xu an vị ở trong phòng chờ người đến đón dâu. Những thứ này đều là chuyện kiếp trước nàng trải qua , nay lại trải qua lần nữa nàng cũng còn như lúc trước vui sướng, kích động, bất an cùng chờ mong, mà chỉ có bình tĩnh.

      Tình kiếp trước dành cho Chương Duyên sớm theo những chuyện kia đều tan thành mây khói. Nàng lầm người , vì thế phải trả giá vô cùng đắc, đời này, nàng để cho mình giẫm lên vết xe đổ đó nữa . Ít nhất ở trong chuyện này, nàng cũng trong đợi gì ở Chương Duyên.

      Người đến đón dâu rất đúng giờ, Thái Hậu còn tự phân phó Ôn thượng cung đắc lực nhất ở bên người mình tới , hoàng đế cũng phái thái giám Lữ Lương đắc lực nhất đến.

      Trang điểm xong Lục Tĩnh Xu được Ôn thượng cung đỡ từ trong nhà ra, theo phía sau là Lữ Lương, đến tiền thính nàng bái biệt cha mẹ của mình.

      Lục phu nhân nhìn thấy Lục Tĩnh Xu, lập tức liền ứa nước mắt , nhưng lúc này đây bà cố nhịn khóc, Lục Thừa tướng tựa hồ cố gắng hết sức làm cho sắc mặt mình thoạt nhìn cần quá ngưng trọng.

      Nhìn cha mẹ, mũi Lục Tĩnh Xu cũng khỏi cay, lần này đến lúc chia tay rồi . Nàng mở miệng, mang theo chút giọng mũi, , "Cha, mẹ , nữ nhi... Về sau cũng thể ở bên người hai người tẫn hiếu..."

      Ôn thượng cung đỡ Lục Tĩnh Xu thấy nàng cơ hồ như muốn khóc lên, liền nhàng mà vỗ vỗ mu bàn tay của nàng. Lục Tĩnh Xu minh bạch ý của bà , lại , "Cha mẹ bảo trọng..."

      Ôn thượng cung vài câu cát lợi liền đỡ Lục Tĩnh Xu ra ngoài . Theo như phong tục của Đại Khải , dâu cần khăn voan đỏ, nghênh đón dâu cũng là xe ngựa.

      Cho nên, Lục Tĩnh Xu đến cửa phủ ở trước mắt nàng là chiếc xe ngựa thoạt nhìn vô cùng xa hoa , đỉnh xe màu vàng kim có teo dây hoa bay bốn phía, theo gió nhàng đong đưa.

      Nàng được Ôn thượng cung đỡ lên xe ngựa, đợi đến khi nàng ngồi lên xe , xe ngựa liền chạy về phía cửa cung .

      Tốc độ xe ngựa tuy rằng nhanh, nhưng đến khắc đến ngoài cửa cung. Lục Tĩnh Xu ngồi ở bên trong xe ngựa, mặt bình tĩnh đến mức nhìn ra cảm xúc.

      Chương Duyên đứng ở ngoài cửa cung nhìn đội ngũ đón dâu cách càng ngày càng gần, xe ngựa chở Lục Tĩnh Xu cuối cùng cũng dừng đến trước mặt . Xa phu xuống xe ngựa, Chương Duyên ngồi vào vị trí của xa phu , tự mình đánh xe ngựa từ ngoài cửa cung vòng quanh ba vòng, sau đó mới từ xe ngựa xuống.

      Nguyên bản chuyện này phải làm từ cửa phủ của Lục phủ, nhưng Chương Duyên có khả năng tự mình đến Lục phủ đón Lục Tĩnh Xu, nên đành phải lui lại tiến hành ở ngoài cửa cung.

      Xe ngựa lần nữa đổi lại thành xa phu ban đầu ,còn Chương Duyên lên chiếc xe ngựa khác. Xe ngựa lần nữa bắt đầu chuyển động, dù cho nàng nhìn thấy, Lục Tĩnh Xu cũng biết đây phải vào cung rồi .

      Đợi đến lúc xe ngựa lại dừng lại cũng là lúc xe ngựa đến ngoài đại điện cử hành hôn lễ . Chương Duyên xuống xe ngựa trước , sau đó đến chiếc xe ngựa theo sau , Lữ Lương vô thanh vén lên mành xe ngựa.

      Lúc bức mành bị vén lên, Lục Tĩnh Xu liền nhìn thấy mặt Chương Duyên, nàng rũ mắt xuống, lại nhìn thấy bàn tay to đưa tới trước mặt nàng .

      Bàn tay này , từng có bao nhiêu lần nắm chặc tay nàng ,nhưng nay nàng muốn đem tay mình đặt lên bàn tay này , rốt cuộc là cần dũng khí rất lớn.

      Chần chờ trong nháy mắt , để cho Chương Duyên phát ra chuyện gì đúng cũng làm cho mất kiên nhẫn, Lục Tĩnh Xu nâng tay đem tay phải của mình bỏ vào lòng bàn tay của Chương Duyên, tiện đà bị phen nắm lấy.

      Lục Tĩnh Xu đáy lòng run rẩy, cúi đầu được Chương Duyên đỡ xuống xe ngựa, rồi sau đó mới lần nữa ngẩng đầu, nàng lại khôi phục bộ dạng bình tĩnh vốn có.

      Chương Duyên mang theo Lục Tĩnh Xu vào trong điện, bá quan quỳ xuống hành lễ, cùng hô lên, "Bái kiến bệ hạ, bệ hạ đại an! Bái kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương đại an!"

      Tại vang dội trong thanh , Chương Duyên mang theo Lục Tĩnh Xu đến phía trước bá quan . Chương Duyên nhìn lướt qua người phía dưới rồi mới miễn lễ, sau đó Lục Tĩnh Xu học bộ dáng Chương Duyên cũng câu "Miễn lễ" . Bá quan lại chỉnh tề đồng thanh tạ ơn.

      Sau đó , là hôn lễ.

      Chương Duyên cùng Lục Tĩnh Xu cùng nhau được cung nhân hầu hạ rửa tay và mặt. Lục Tĩnh Xu tuy trang điểm dày, nhưng đến cùng cũng thể dính nước được , cho nên rửa mặt nhưng nàng cùng lắm chỉ là làm dáng chút. Đây là tục lệ thứ nhất của hôn lễ "Ốc quán" .

      Rửa tay và mặt qua xong , hai vợ chồng mới làm lễ giao bái, Lục Tĩnh Xu cùng Chương Duyên cùng ngồi xuống đối diện nhau .

      Lúc này ở trước mặt bọn họ là khay trà lớn lắm , mặt đặt ít vài thứ , trước mặt bọn họ còn có cốc rượu của mỗi người .

      Cùng làm lễ hợp cẩn, tượng trưng cho bọn họ từ nay về sau hợp hai làm , vĩnh kết đồng tâm , hơn nữa còn có đồng cam cộng khổ.

      Lúc Chương Duyên đem chén rượu trong tay đưa tới, Lục Tĩnh Xu cũng đem chén rượu trong tay đưa qua, trong vô tình da thịt đụng vào khiến Chương Duyên giương mắt nhìn người ngồi ở đối diện Lục Tĩnh Xu.

      Lục Tĩnh Xu làm như nhìn thấy ánh mắt Chương Duyên, nàng chỉ uống cho xong chén rượu. Rượu đắng vào miệng khiến đầu lưỡi đắng đến tê rần, Lục Tĩnh Xu chỉ cúi mắt đem cốc rượu đặt về bàn thấp.

      Lễ "Đối tịch" cũng hoàn thành, Lục Tĩnh Xu liền được bọn họ đưa vào trong phòng. Chương Duyên còn có nhiều tình cần ứng phó, nhất thời tới tìm nàng.

      Lục Tĩnh Xu ngồi ở giường, khẽ thở dài hơi,nhưng lập tức tâm tình lại trở nên trầm trọng . Những lễ này tuy rằng đều thập phần thuận lợi , nhưng phía sau mới là...

      Nghĩ đến phải cùng với Chương Duyên cùng phòng, lòng Lục Tĩnh Xu nên lời là cái tư vị gì . Nhưng vô luận nàng nghĩ như thế nào, muốn đặt chân vào hậu cung, tình này đều tránh khỏi mà cũng có khả năng tránh khỏi.

      Vừa bỏ những ý tưởng loạn thất bát tao , liền có cung nữ vào trong phòng, nàng ấy cùng nàng hành lễ xong , "Bệ hạ sợ nương nương bị đói, nên phân phó nô tỳ đưa điểm tâm đến đây, để nương nương tạm lót dạ trước ."

      Lục Tĩnh Xu gật gật đầu, ý bảo kia cung nữ đem món gì đó đặt xuống rồi phân phó cho nàng ấy lui xuống.

      A Miêu cùng A Hòa rất nhanh liền được cung nhân mang tới đây, các nàng là được Lục Tĩnh Xu mang vào cung , các nàng nguyên bản là nha hoàn ở Lục phủ.

      Nhìn thấy các nàng, Lục Tĩnh Xu trong lòng lại an định vài phần, sau đó mới phân phó cung nhân chuẩn bị nước ấm để tắm rửa trang điểm.

      Bóng đêm lặng yên liền rơi xuống , nhiều nến đỏ trong tân phòng sớm tan chảy gần hết .

      Cung nhân tiến vào truyền báo bệ hạ lập tức tới ngay, Lục Tĩnh Xu gật gật đầu ý bảo biết, rồi sau đó nàng ngồi yên ở giường.

      A Miêu đưa qua chiếc quạt lụa vẽ hình hoa mẫu đơn , Lục Tĩnh Xu tiếp nhận, lấy quạt che mặt, chỉ để lộ ánh mắt ở bên ngoài.

      Chương Duyên bước vào phòng, rẽ qua vài bước, xốc lên bức rèm che liếc mắt liền thấy được Lục Tĩnh Xu an tĩnh ngồi giường . Nàng cũng bị quạt lụa che khuất đôi mắt kia, đôi mắt ấy sáng lấp lánh, làm cho lập tức liền nhớ đến ngày đó.

      Ngày đó rơi xuống nước , từ sau hôn mê tỉnh lại, nằm ở giường Lữ Lương cho biết, là trưởng nữ của Lục Thừa tướng cứu lên.

      nghiêng đầu, liền thấy được bọc áo choàng còn ướt lạnh, hiển nhiên nàng vẫn chưa thay y phục ẩm ướt . ràng thoạt nhìn chật vật như vậy nhưng đôi mắt của Lục Tĩnh Xu lại giống như phát ra bảo tàng gì đó , ánh mắt như vậy ... ?

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Này này cái Chương Duyên này có đừng nghĩ cái gì tối nghĩa nhá

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Betty, bearNeavah Redneval thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :