1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh nghịch chuyển tiên đồ - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 36: Phá hoại

      Tư Lăng làm sao cũng nghĩ thông, bất quá chỉ mới bế quan nửa năm thôi mà, thế giới này thay đổi chóng mặt như vậy, chuyện phiền toái cũng liên tục kéo tới.

      Nhìn con thú màu đen ăn uống no đủ nằm ở bên cầu xoa xoa cái bụng, lại nhìn Tiểu Liên ôm trái linh quả còn to hơn thân thể gặm gặm, Tư Lăng khỏi sinh ra loại ý nghĩ bản thân mình có phải cực khổ nuôi dưỡng hai đứa bé hay đây.

      Thở dài, Tư Lăng xoa xoa bụng cho thú, lại chia ít trọng lượng cho Liên gần như bị Linh Quả đè sụp, sau đó suy nghĩ tin tức mà Tư Hàn cho .

      Lúc trước ở dãy núi Thập Vạn, và đám người phái Thiên Tông cùng nhau đánh giết tên ma tu, mà nhớ lại vẻ mặt lúc đó của Tiêu Trạc, hiển nhiên là ma tu này có nhiều chỗ sâu xa với Thiên Tông phái. Cũng biết lần ma tu xâm chiếm Thiên Tông phái này, còn có thể dễ dàng giết đệ tử nội môn phái Thiên Tông, có phải là có quan hệ gì với lúc đó ? Mà Tư Hàn đặc biệt cho biết chuyện này, là vì lúc trước cũng tham dự vào khoảnh khắc bại lộ chuyện của ma tu đó chứ?

      Nghĩ như vậy, Tư Lăng liền kiên định ý nghĩ sắp tới phải cẩn thận an ổn trốn trong thành Minh Hà. Dù sao trong thành Minh Hà cũng có tu sĩ Nguyên trấn giữ, thêm nữa trong thành có văn bản quy định cho phép tu sĩ đánh nhau đấu pháp. Chỉ cần có chấn động do pháp lực gây ra, Đội chấp pháp tới rất nhanh, ngược lại cũng lo lắng về vấn đề an toàn.

      Sau khi xuất quan, Tư Lăng vì vận dụng hồn lực thuần thục hơn, bắt đầu cả ngày cả đêm luyện tập chế tạo phù. Vẽ liên tục 50 tấm hồn phù tứ phẩm và 100 tấm linh phù mà chỉ mất thời gian hơn tháng, Tư Lăng rất hài lòng. Mỗi lần tiêu hao sạch hồn lực lại bắt đầu đả toạ tu luyện, tốc độ tăng trưởng hồn lực ràng còn nhanh hơn tốc độ tu luyện bình thường. Hơn nữa từ khi hồn lực tăng lên, thần thức tại của đột phá Kim Đan hậu kỳ, có thể so với tu sĩ Nguyên sơ kỳ.

      Đối với chuyện Tư Lăng điên cuồng tu luyện, Liên và thú đều có chút vui vẻ -- bởi vì Tư Lăng quá mức chăm chú nên quên chuẩn bị thịt nướng cùng linh quả cho chúng nó. Và đó là lí do mà tháng sau khi Tư Lăng nhốt mình ở trong phòng, hai con lại cào cửa, mà con thú đại gia hung hăng kia trực tiếp phun ra ngụm hoả, đốt thành cái lỗ vào.

      Nhìn thấy hai con này, Tư Lăng thực là tức giận đến chịu được. Quả thực là coi như người hầu mà. thú cũng đành, đánh lại nên trước cứ để đó, nhưng mà em Tiểu Hồng em làm sao vậy chứ? Tiểu Liên nhát gan như ngươi mà cũng học chủ nhân ngươi dám giỡn mặt với kẻ lo cơm áo như sao?

      Tiểu Hồng bị Tư Lăng túm lấy, hai mắt rưng rưng, vừa nức nở vừa : "Tư công tử, người ở chỗ cho thuê nhà trong thành tới đây hối thúc giao tiền thuê nhà, còn có hai ngày nữa là hết hạn, đưa tiền thuê nhà chúng ta có nhà ở đâu."

      Sau khi nghe xong, Tư Lăng mới bừng tỉnh nhớ tới mình tới Minh Hà thành được năm. Tiền thuê nhà cũng nên nộp rồi.

      Tư Lăng xoa xoa mặt Tiểu Hồng, rằng: "Biết rồi, sau này chuyện lanh lẹ chút, cũng đừng học chủ nhân ngươi làm người ta chán ghét, biết chưa?"

      Tiểu Liên hai mắt đẫm lệ gật đầu, trong lòng oan ức biện bạch cho chính mình: Nó có học theo chủ nhân mà, là chủ nhân đốt cửa xong nên nó mới thuận tiện vào thông báo cho Tư công tử chuyện này thôi.

      thú bị Tư Lăng "Khiến cho người ta chán ghét" kia trực tiếp bay đến đầu Tư Lăng, giày vò tóc của , làm cho biến thành tên điên.

      Theo lệ cũ đánh trận xong, Tư Lăng sửa soạn lại thân mình, mang theo hai con cùng ra ngoài. Đầu tiên là tới chỗ cho thuê nhà nộp năm tiền thuê nhà, sau đó liền dẫn hai con ồn ào muốn đến quảng trường duy nhất ở trung tâm thành Minh Hà để xem bố cáo.

      Bố cáo này treo ra được tháng, nhưng vẫn được treo ở cao nhất, hiển nhiên là ai có thể hoàn thành nhiệm vụ. Có lẽ là do ở quá hàm hồ, ngoại trừ màu đen ra biết muốn bắt thú loại gì, hình dáng như thế nào, đẳng cấp ra sao; cũng vì lẽ đó nên dù cho tiền thưởng rất cao nhưng rất ít người muốn điều ra xem. Tư Lăng tới xem qua, đúng là người của Kha gia trong thành Minh Hà phát bố cáo.

      Trong thành Minh Hà có 4 thế lực lớn kiềm chế lẫn nhau, trong đó có hai gia tộc lần lượt là Kha gia và Lôi gia, còn lại là hai thế lực là Tú Nữ Phường cùng Kim Hoa lâu. Mà trong 4 thế lực đó, có Kha gia là gốc gác thâm hậu nhất, cũng nên gây chuyện nhất. Họ gần như nắm trong tay 35 % địa bàn và tài nguyên trong thành Minh Hà.

      Bố cáo đưa ra tuy rằng ràng, nhưng cũng có thể thấy được Kha gia vì muốn bắt lấy con thú màu đen thuộc loại tốc độ mà ra tay vô cùng mạnh bạo, cũng có thể thấy được Kha gia hẳn là có tổn thất gì đó, mới có thể nổi điên như vậy.

      "Này, đến cùng ngươi làm gì Kha gia?" Tư Lăng giọng mà hỏi thú.

      thú kiêu ngạo mà ngước đầu lên, bộ dáng hống hách trâu bò coi Kha gia ra gì.

      Tư Lăng muốn cho nó cái tát, nhưng cân nhắc đến chênh lệch thực lực của bọn họ, chỉ có thể bỏ qua.

      Sau khi đến xem bố cáo, Tư Lăng liền chọn tửu lâu khá cao cấp ăn uống, chủ yếu cũng là tới nghe tý xem Tây Cảnh gần nhất có cái động tĩnh gì mới .

      Tửu lâu tên là Tiên Duyệt, khi vào, điếm tiểu nhị rất ân cần lại đây tiếp đãi, lúc nhìn thấy thú màu đen ngồi xổm ở vai Tư Lăng nhịn được mà quan sát thêm mấy lần. Bất quá chờ khi phát chỉ là con thú con bình thường, đẳng cấp cũng cao, liền hứng thú gì nữa mà thu hồi ánh mắt.

      Cũng chớ trách tiểu nhị lại có phản ứng như vậy, bởi vì khi Kha gia phát bố cáo ra, tu sĩ trong thành đều nhốn nháo ngừng. Đầu tiên là bởi vì có người dám to gan làm loạn ở Kha gia làm bọn họ bội phục dũng khí của người này. Thứ hai là bọn họ cũng hoài nghi rằng Kha gia có phải tổn thất bảo vật gì, nên mới phải chi tiền thưởng lớn như vật để bắt giữ thú cả giống loài, đẳng cấp cũng ràng. Nhất là tiền thưởng phong phú như vậy, tất cả mọi người đều nhịn được động tâm. Vì lẽ đó khi bố cáo mới ra, những tu sĩ nuôi dưỡng sủng màu đen đều bị bắt tới Kha gia để cẩn thận thẩm vấn phen.

      Bất quá tại qua hơn tháng, lại có mới lời đồn đãi mới xuất , ánh mắt của mọi người mới từ từ rời khỏi bố cáo của Kha gia, cho nên lúc này Tư Lăng mang theo thú màu đen xuất mới bị người ta chú ý như những tu sĩ trước kia.

      Sau khi Tư Lăng gọi thịt nướng, linh quả, linh trà trong chiêu bài[1] của tửu lâu, liền bắt đầu kéo dài lỗ tai lắng nghe những tu sĩ trong tửu lâu kia bát quái.

      [1]món tủ

      Thành Minh Hà là thành tu tiên lớn nhất khu vực Tây Cảnh, mỗi ngày tu sĩ ra vào vô kể nên cũng làm cho nó trở thành địa phương có tin tức linh thông nhất. Nửa năm trôi qua, kiện Liên huyên náo rầm rầm rộ rộ lúc trước biết bị ném tới tận nơi nào, tại mọi người đều về chuyện phái Thiên Tông bị ma tu xâm nhập. Bọn họ có bài có bản hẳn hoi, dường như lúc đó bọn họ đều bên quan sát vậy.

      Nghe hai tên ma tu xâm nhập vào Thiên Tông phái có vẻ rất tinh tường đối với Thiên Tông phái. Nếu chẳng trực tiếp mò vào Thiên Hạc Phong nơi đệ tử nội môn ở, sau đó giết chết mấy tên đệ tử nội môn. Phải biết cái danh hiệu ''Môn phái đệ nhất Tây Cảnh'' của phái Thiên Tông phải là chơi, bên trong có rất nhiều cơ quan cấm chế, có người chuyên biệt dẫn dắt, căn bản là có cách nào để bình yên vào sâu trong ngọn núi.

      Điều này làm cho Tư Lăng nhớ tới người tên ma tu mà bọn họ giết lúc trước tìm được tấm bản đồ các vùng cấm phía Tây của Thiên Tông phái. Xem ra tên ma tu đó có quan hệ rất lớn với phái Thiên Tông, có lẽ trước khi rơi vào ma đạo chính là đệ tử phái Thiên Tông, bằng lúc đó tên ma tu kia thể lời toạc ra thân phận của Tiêu Trạc được.

      lúc Tư Lăng nghe say sưa ở cửa tửu lâu lại có khách vào. Khách nhân vào lần này có lai lịch khá lớn, ở phía trước chính là nữ tu Trúc Cơ sơ kỳ xinh đẹp, mặc bộ y phục màu hồng nhạt, dưới ánh mặt trời khúc xạ ánh sáng lấp lánh nhàn nhạt. Đó hiễn nhiên là bộ vũ y tiên nữ thuộc pháp khí phòng ngự trung phẩm. Mà theo bên người nàng là sáu nữ tu mặc trang phục tỳ nữ, đều là Trúc Cơ kỳ, đội hình khá là hoa lệ.

      Trong tửu lâu, 90% ánh mắt của nam nhân đều bị hấp dẫn về đó. Tư Lăng cũng từ những lời xì xào bàn tán mà biết được nữ tu xinh đẹp đó là đệ tử của Tú Nữ Phường trong thành Minh Hà, tên là Thủy Nhu Thường. Đồng thời sư phụ của nàng chính là tu sĩ Kim Đan có địa vị khá cao trong Tú Nữ Phường.

      Điếm tiểu nhị ân cần tiến lên tiếp đón, người trong đám tỳ nữ còn kiêu ngạo mà đứng ra dặn dò. Tuy là chỉ tới dùng cơm thôi nhưng cũng cầu rất nhiều. Người ở đây đều thấy nhưng cũng kinh ngạc, điếm tiểu nhị kia cũng nịnh hót đáp lời, có lẽ là quen thuộc kiểu cậy thế này rồi.

      Nhưng mà ngay khi điếm tiểu nhị dẫn các nàng nhã sương[2] phía sau lại tới đám người nữa.

      [2]Sương phòng trang nhã.

      Lúc nhìn thấy nam tử mặc cẩm y được đám người vây quanh người trong tửu lâu lập tức sôi nổi lên, ai ai cũng lộ ra vẻ mặt "Oan gia ngõ hẹp", xem ra tình huống như thế từng xuất rất nhiều lần.

      Người đến chính là Kim Thế Bảo, con trai của Lâu trưởng lão - Kim Hoa, cũng là Trúc Cơ sơ kỳ, mặc bộ cẩm y xanh ngọc, cầm quạt giấy phe phẩy, mới nhìn giống Tiên nhị đại tài trí hơn người. Chỉ là nụ cười có vẻ ngả ngớn chút, đặc biệt là đôi mắt thành cứ nhìn chằm chằm mấy nữ tu xinh đẹp trong tửu lâu, xem ra làm giảm mất mấy phần khí chất.

      Mà theo lý thuyết, với sắc đẹp của Thủy Nhu Thường, Kim Thế Bảo hẳn là nên nảy sinh sắc tâm, nhưng tệ ở chỗ chính là hai người là người của hai thế lực khác nhau trong thành Minh Hà. Người của hai thế lực này thường xuyên vì tranh giành địa bàn và tài nguyên mà đấu tranh gay gắt, làm cho đệ tử hai phe cũng như nước với lửa, gặp mặt liền muốn cấu xé lẫn nhau. Giống như cấu cái bị coi là kém cỏi vậy.

      Vì lẽ đó, vào lúc này, hai phe vừa gặp gỡ liền bắt đầu hành động chửi bới mà mọi người trong thành Minh Hà thành thói quen.

      Nghe hai phe mắng nhau, Tư Lăng đột nhiên cảm thấy những tu tiên giả có thân phận chửi đổng cũng là văn nhã hơn nhiều, người có văn hóa nghe hiểu bọn họ mắng cái gì. Tư Lăng liếc mắt nhìn cái rồi để ý nữa, bắt đầu thưởng thức món tủ thịt nướng của Tiên Duyệt tửu lâu này. phát thịt nướng cũng coi như tệ, nắm bắt độ lửa rất tốt, chỉ là ước lượng gia vị ngon bằng thôi.

      Hiển nhiên con thú kia cũng cho là như thế, cho nên nó ngoạm từng miếng to như trước nữa, ăn chậm rì rì.

      Lúc người chầm chậm ăn thịt nướng, bên kia cãi vã đến mức độ gay cấn, sau đó -- ra tay đánh nhau.

      Quên nữa, thành Minh Hà tuy có văn bản quy định cho phép đánh nhau đấu pháp ở trong thành, nhưng nếu là đệ tử của 4 thế lực lớn trong thành có thể coi là chuyện khác, chỉ cần nguy hiểm tới tính mạng là được.

      Vốn ăn thịt nướng, Tư Lăng và thú đột nhiên đồng thời đứng bật dậy nhảy ra ngoài, rồi lập tức có tu sĩ mặc y phục Kim Hoa lâu kêu thảm thiết đập đến bàn của bọn họ. Thịt nướng chưa ăn hết bàn tất nhiên cũng bị rơi đất .

      Tuy rằng phải rất thích thịt nướng ở đây, thế nhưng còn chưa ăn xong bị người ta phá hoại, tâm tình của thú trở nên khó chịu. Nó gầm gừ nhe răng, Tư Lăng kịp ngăn cản, chỉ có thể nhìn thú lấy tốc độ mà mắt thường cách nào bắt bắt kịp biến mất ở trong khí, lúc sau, đám người Tú Nữ Phường và Kim Hoa lâu đều phun máu ngã xuống.

      Chuyện lớn rồi. . .

      Mà biến cố này cũng làm cho những tu sĩ trong tửu lâu kinh ngạc đến ngây người, chờ khi phản ứng lại lập tức ồ lên. Tuy rằng biết là thứ gì tấn công hai đám người này, nhưng mà bọn họ đều là đệ tử của hai thế lực lớn trong Minh Hà thành, tại bị người ta tấn công sống chết mà nằm đất, ai biết người kế tiếp bị tấn công có phải là mình hay ?

      Nghĩ ràng điểm ấy, mọi người đều đứng dậy muốn chạy ra ngoài.

      Lúc này, Tiểu Hồng nương vẫn luôn trốn ở trong tay áo Tư Lăng giọng : "Tư công tử, chủ nhân lại gây hoạ, chúng ta lặng lẽ chuồn thôi."

      Tư Lăng nặng nề gật đầu, chen chen lấn lấn mới tới chỗ điếm tiểu nhị kinh ngạc đến ngây người, đặt 5 khối linh thạch tiền cơm vào tay , muốn nhân lúc hỗn loạn mà lặng yên rời , đội chấp pháp trong thành Minh Hà ngăn chặn cửa tửu lâu, đồng thời cho phép bất kỳ ai rời . Mà khi phát người xảy ra chuyện chính là đám người Tú Nữ Phường cùng Kim Hoa lâu đội chấp pháp càng nghiêm túc ngăn chặn người rời khỏi tửu lâu.

      Lúc Tư Lăng thầm than xui xẻo bờ vai trầm xuống, nghiêng đầu nhìn sang, con thú nào đó làm chuyện xấu xong trở về bèn dùng vẻ mặt vô tội nhìn ngược lại .

      Làm chuyện xấu xong còn bày ra bộ mặt vô cùng vô tội- rốt cuộc được mở rộng tầm mắt.

      Đội trưởng Đội chấp pháp là người đàn ông trung niên đạt Trúc Cơ hậu kỳ, khí thế mạnh mẽ. Lúc này ông ta đứng ở đại sảnh, đôi mắt sắc bén chậm rãi nhìn mọi người trong đại sảnh tửu lâu, lạnh lùng : "Cẩn thận lục soát cho ta, ta muốn biết là ai dám sinh ở trong thành Minh Hà!"

      Khi mọi người hoang mang lo sợ tên tu sĩ lại, rằng: "Hách đội trưởng, bọn họ đều có chuyện gì, chỉ là. . ." Chần chừ lúc, tu sĩ kia khóe miệng mấp máy, truyền kết quả kiểm tra cho vị Hách đội trưởng này.

      Hách đội trưởng nghe xong sầm mặt lại, ánh mắt quan sát mọi người càng trầm nghiêm khắc. Ngay khi trong lòng những người ở tửu lâu càng thêm bất ổn ông ta rằng: "Trong số các người ai có sủng màu đen, đứng ra cho ta."

      Nghe vậy, Tư Lăng lập tức nhận được rất nhiều ánh mắt. Con thú màu đen kia vững vững vàng vàng mà ngồi xổm ở bả vai liếm móng vuốt đây nè, muốn nhìn thấy cũng khó khăn.

      ". . ."

      Ngoại trừ Tư Lăng ra, còn có vị nữ tu dáng dấp thanh tú xinh đẹp cũng run rẩy mà đứng dậy. sủng của nàng ta là con Bách Biến Thú màu đen, hình dáng giống thỏ tai ngắn, nhưng cơ thể lại , to gần bằng con nghé, trán có đôi sừng.

      Nữ tu này lo sợ bất an mà : "Tiểu Bách của ta đả thương người ta đâu, nó rất ngoan ngoãn, cả hại người cũng biết. . ."

      Tư Lăng sau khi nghe xong, cũng rất muốn mặt dày rằng ''Tiểu Hắc của cũng rất ngoan, làm người ta bị thương'', Hách đội trưởng nhịn được đánh cắt đứt lời của nàng ta, ''Ngoan hay ngoan lát nữa hẵn , hai người các ngươi theo ta chuyến."

      Thấy thế, Tư Lăng cũng biết tại được, hơn nữa còn chưa muốn rời khỏi Minh Hà thành, cho nên lúc này tốt nhất là nên phản kháng, nếu kết cục chỉ có thể bị đuổi khỏi thành Minh Hà mà thôi.

      Thấy hai người bị mang , tu sĩ trong tửu lâu nhất thời đồng tình nhìn bọn họ, nữ tu này cũng mang bộ mặt buồn rầu, chỉ có Tư Lăng cực kỳ bình tĩnh lạnh nhạt, giống như biết kế tiếp xảy ra chuyện gì.

      Bởi vì Tư Lăng đúng là biết mình bị mang nơi nào, tiếp đó xảy ra chuyện gì, cho nên rất bình tĩnh mà truyền cùng Tiểu Liên
      sarahminhhien thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 37: Chấp Pháp Đường

      Hách đội trưởng Đội chấp pháp trước dẫn đường, Tư Lăng và nữ tu nọ cùng ở phía sau, cuối cùng là bốn vị tu sĩ Trúc Cơ, dọc đường nhận được rất nhiều ánh mắt đồng tình.

      "Tiểu Hồng muội muội, ngươi có biết bọn họ muốn mang chúng ta đâu ?" Tư Lăng truyền cho Tiểu Hồng .

      Lại ngờ rằng trong giọng non non nớt nớt của Tiểu Hồng chứa lo lắng : "Tư công tử, ta cũng biết, chắc là Chấp Pháp đường rồi."

      Tư Lăng kinh ngạc, "Sao ngươi lại biết? Mấy ngày nay, các ngươi phải hay chạy vào thành chơi sao?" Bất tri bất giác, Tư Lăng coi Tiểu Hồng là tên mật thám -- ai kêu nó cứ luôn truyền lời giúp đại thú, lại còn là bộ dáng rất hiểu nữa chứ.

      Nghe được lời tựa như trách mắng của , Tiểu Hồng oan ức, "Tư công tử, chỗ nhiều người Tiểu Hồng dám đâu. . . Hu hu híc. . . Tiểu Hồng chỉ dám trốn trong góc nghe bọn họ chuyện thôi. Ta chưa từng chạy đến chỗ có nhiều người mà . . . Oa hu hu. . . Tư công tử phải tin tưởng Tiểu Hồng . . ."

      Tư Lăng hết biết gì, cái thanh non nớt tựa như đứa bé con này khiến người ta lập tức xiêu lòng. cần nhìn Tư Lăng cũng có thể tưởng tượng được hình ảnh Tiểu Hồng Nhân to bằng nắm tay ôm đầu gối của chính mình, ngồi xổm trong tay áo của ủy ủy khuất khuất rơi nước mắt. Liên thích khóc như thế rốt cuộc là làm sao mà sinh ra được vậy?

      Lúc này, nữ tu ở bên cạnh Tư Lăng ngại ngùng mà cười cười với Tư Lăng, vẻ mặt lo âu hỏi: "Vị đạo hữu này, huynh biết bọn họ muốn mang chúng ta làm gì ?"

      Tư Lăng lạnh nhạt : "Ta cũng biết." Trong lòng ra có chút kỳ quái, nhìn bộ dáng bi thảm của này, còn tưởng rằng nàng biết rồi đó chứ. Lại nhìn kỹ, này dung mạo rất xinh đẹp, chuyện dịu dàng, là bộ dáng tiểu thư khuê các ở trần tục giới, xem ra còn có chút ngây thơ đơn thuần.

      Nữ tu hiển nhiên có chút thất vọng, giọng rằng: "Tiểu Bách của ta rất ngoan, chưa từng làm bị thương ai cả, hơn nữa nó chỉ có năng lực biến ảo, căn bản hại người. . ." chút, nữ tu này lại ngại ngùng mà cười cười với Tư Lăng, giọng hỏi: "Ta là Truyền Sơ, vị đạo hữu này biết xưng hô như thế nào?"

      "Tư Lăng." Tư Lăng trả lời.

      Tuy rằng Tư Lăng nhiều lời, hơn nữa còn mang bộ dạng lạnh nhạt, nhưng Truyền Sơ lại cảm thấy, nếu so sánh với những người mang khí lạnh nồng nặc của Chấp Pháp đường kia Tư Lăng có vẻ vô hại hơn nhiều. Cho nên nàng lựa chọn bắt chuyện với Tư Lăng để biết thêm ít tin tức, chỉ tiếc Tư Lăng ràng là vừa mới xuất quan, kỳ thực cũng biết gì nhiều về những chuyện trong thành Minh Hà. Mà bản thân Truyền Sơ cũng mới đến thành Minh Hà được thời gian, nhiều chỗ còn chưa đến bao giờ, chỉ là thường nghe người ta rằng đội chấp pháp Hà thành rất đáng sợ mà thôi.

      khoảng chừng khắc, bọn họ đến đại điện, cao cao cửa nhà viết ba chữ "Chấp Pháp đường". Chỉ nhìn cách đơn thuần bề ngoài, vách tường cây cột ở đây đều dùng loại đá cẩm thạch màu đen dựng nên, tạo ra loại khí nghiêm trang, khiến lòng người trong phát run. cửa có bày cấm chế, chỉ có thể nhìn thấy cái cửa đen thùi lùi, mà hề thấy tình cảnh bên trong. Nếu như chỉ đơn thuần nhìn vào cánh cửa đen thui này có ai muốn vào đó cả.

      Chấp Pháp đường này chính là do bốn thế lực trong thành Minh Hà xây dựng lên, cho nên nó có tính độc lập riêng biệt. Chấp trưởng lão trong Chấp Pháp đường có bốn người, lần lượt là người của bốn thế lực kia. Mà ngoại trừ chấp trưởng lão của Chấp Pháp đường ra, những thế lực kia được nhúng tay vào công việc của Chấp Pháp đường. Vì lẽ đó nên nếu có ai phạm tội ở Minh Hà thành bị đội chấp pháp bắt được, dù cho có cầu được giúp đỡ của thế lực nào đó nhưng nếu có thu xếp được với ba thế lực còn lại; khi đó ý kiến của bốn chấp trưởng lão thống nhất, Chấp Pháp đường vẫn cho mặt mũi như thường.

      Hai người theo Hách đội trưởng vào, xuyên qua cái đạo trường yên tĩnh, rốt cuộc bọn tới đại điện được bố trí đơn giản. Khiến Tư Lăng mở mang tầm mắt chính là, những hình cụ chất đầy trong đại điện chẳng khác gì so với công cụ cực hình thời Mãn Thanh. Mà những vết máu cũ có mới có hình cụ lại càng khiến cho chúng nó nhìn có vẻ khá là uy hiếp. Hơn nữa chúng nó còn toả ra khí tức của pháp khí thượng phẩm, càng làm người ta kinh hãi ngớt.

      Truyền Sơ sợ đến khuôn mặt trắng bệch, cẩn thận mà bước hai bước về
      [​IMG]
      bellchuong thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 38: Lại gặp Tô Hồng Phi, Liễu Thành Phong

      "Tiểu Hồng, chủ nhân nhà ngươi chạy đến Kha gia làm cái chuyện . . . chuyện nhìn trộm tộc trưởng Kha gia song tu hả?" Tư Lăng mặt mày tối sầm lại, truyền cùng Tiểu Hồng.

      Tiểu Liên hiển nhiên cũng bị sét đánh khủng khiếp, muốn hồi đáp nghe được con thú mà Tư Lăng ôm phát ra thanh, bèn trả lời ngay: "Tư công tử, chủ nhân có cố ý đến xem, mà là trong lúc vô tình tới đó gặp được. . . Hơn nữa, hơn nữa. . . đối tượng mà tộc trưởng Kha gia song tu cũng phải tam phu nhân của ổng, là em dâu của tộc trưởng Kha gia . . ."

      xong lời cuối cùng, giọng non nớt của Tiểu Hồng rất suy yếu, có loại cảm giác ngổn ngang trong gió. Điều này hiển nhiên là kích tính quá to lớn đối với bé Tiểu Hồng lập chí sau này có thể lựa chọn giới tính phải làm nương.

      ". . ."

      Tin tức này còn khủng bố hơn so với chuyện thú nhìn trộm tộc trưởng Kha gia song tu cùng phu nhân của ổng. trách được chuyện này bại lộ xong Kha gia suýt chút nữa muốn đổi Tộc trưởng. Tư Lăng đè nén da mặt muốn co giật, tại cuối cùng ràng nguyên nhân bố cáo của Kha gia chi tiền lớn như vậy, chỉ sợ là hận chết con thú đụng vào vụ bê bối của Kha gia rồi. Nếu như để việc này lộ ra ngoài, danh dự Kha gia đều mất hết, trở thành trò cười cho toàn bộ Tây Cảnh.

      Nghe xong chuyện bát quái của nam tu sĩ này, Tư Lăng khách khí lời từ biệt với rồi cùng Truyền Sơ rời khỏi Chấp Pháp đường.

      Đại khái là trải qua việc này nên hình thành tình cách mạng hữu nghị, Truyền Sơ rất có hảo cảm với Tư Lăng, ngại ngùng mời Tư Lăng đến tửu lâu uống linh tửu, cũng để làm quen với nhau.

      Tư Lăng suy nghĩ chút, cũng có chối từ. Từ khi tới thế giới này, Tư Lăng ngoại trừ Tư Hàn ra có bất kỳ bằng hữu nào, trong lòng cũng hy vọng có thể kết giao vài người bạn. Mà Truyền Sơ này tựa như tiểu muội muội ngại ngùng đáng , ánh mắt sạch , tâm thái cũng ngay thẳng, giống như người xấu, kết thiện duyên cũng là chuyện tốt.

      Hai người lần này chọn tửu lâu khá là thanh tĩnh và đẹp đẽ. Sau khi gọi món ăn xong, Truyền Sơ liền cười với Tư Lăng: "Tư đạo hữu, vừa nãy ở Chấp Pháp đường, còn phải cảm ơn huynh giúp đỡ khi Tiểu Bách mất lý trí rồi đâm vào tường."

      Thấy vẻ mặt cảm kích của nàng ta, Tư Lăng ra có chút chột dạ. Bởi vì Minh Hương Thạch, Bách Biến Thú phát rồ va loạn khắp nơi, mà con thú nào đó thuần túy là cảm thấy hứng thú đối với các hình cụ trong đại điện nên mới cùng phát điên theo. Lúc đó Hách đội trưởng theo dõi nên Tư Lăng cũng chỉ có thể phối hợp chạy đuổi theo, trùng hợp là lúc đó Bách Biến Thú đụng tới, mới ra tay ngăn cản. Nếu như khi đó tránh ra, con Bách Biến Thú kia trực tiếp đụng vào bức tường phía sau , hẳn là đầu nở hoa.

      Cho nên, Tư Lăng kỳ thực chỉ là tiện tay mà thôi, cũng nghĩ lại lừa gạt được lòng cảm tạ của nương người ta, khiến chột dạ vô cùng.

      Hai người chuyện, con thú kia sớm từ trong lồng ngực Tư Lăng nhảy đến mặt bàn. Nó duỗi ra móng vuốt kéo mâm La quả lại gần, sau đó ngậm quả La đến bảo Tư Lăng lột da giúp.

      Tư Lăng nhịn, sau khi lột da cho nó xong thả vào cái đĩa để nó tự ăn. Sau đó thuận tiện lén lút cầm quả giấu ở ống tay cho Tiểu Liên đập ăn.

      Truyền Sơ thấy hành vi trân trọng quan tâm chu đáo với thú của Tư Lăng trong lòng càng lúc càng thừa nhận Tư Lăng là người tốt. Nàng nhìn về phía con thú gặm La quả, tỏ vẻ hâm mộ : "Tư đạo hữu, tốc độ khôi phục của Trọng Thiên nhanh, Tiểu Bách của ta bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng, ít nhất phải ba ngày mới có thể khôi phục như cũ được."

      ". . . ...Nó đẳng cấp thấp cho nên ảnh hưởng lớn." Tư Lăng mặt hề cảm xúc tiếp tục dối.

      Truyền Sơ gật đầu, ra nàng cũng biết Minh Hương Thạch ảnh hưởng lớn đối với những thú cấp thấp. Nhưng nàng ta lại biết đứng trước mặt mình là thứ đại biến thái, còn là cái loại ưa thích Minh Hương Thạch vốn chuyên môn khắc thú này.

      Món ăn được đưa tới rất nhanh, còn thêm bình linh tửu đặc biệt trong tửu lâu. Mùi vị của nó mát lạnh thơm ngọt, có tác dụng khôi phục linh lực, là trong những đặc sản của tửu lâu này, cực kỳ được các tu sĩ thích. Đa phần các tu sĩ tới nơi này đều là nhằm vào linh tửu này. Tư Lăng uống chén, phát kỳ thực tác dụng khôi phục lực linh của nó rất , chỉ là thử chút mùi vị thôi.

      Hai người vừa uống rượu vừa chuyện, bầu khí cũng coi như thoải mái. Truyền Sơ tuy rằng có vẻ là nữ tu thẹn thùng bẽn lẽn, nhưng kiến thức khá rộng rãi, rất nhiều thứ chỉ cần nhắc tới nàng đều có thể ra ràng chi tiết, khiến Tư Lăng khỏi hoài nghi về lai lịch của nàng, chỉ sợ những môn phái căn bản thể đào tạo ra nữ tu có kiến thức phong phú như vậy. Dù cho là đệ tử của đại môn phái cũng chỉ có những đệ tử nội môn đặc biệt mới có thể có kiến thức như vậy thôi.

      Uống rượu được nữa giờ tửu lâu lại có hai tu sĩ vào. Khi bọn họ vừa bước vào cửa nhìn thấy bàn Tư Lăng trong đại sảnh, ràng có chút giật mình, đợi điếm tiểu nhị ra tiếp đón tới đó.

      "Tư tiểu đệ!"

      Nghe được tiếng kêu vui vẻ này, Tư Lăng cũng có chút bất ngờ, quay đầu liền nhìn thấy Liễu Thành Phong và Tô Hồng Phi tới chỗ bọn . Liễu Thành Phong vẫn là dáng vẻ thiếu niên hoạt bát như trước, còn ánh mắt Tô Hồng Phi nhìn lại có sát ý ngầm như ở dãy núi Thập Vạn nưã, trở nên ôn hòa hơn ít, nhưng vẫn có chút dò xét.

      "Liễu đạo hữu, Tô đạo hữu." Tư Lăng gật đầu với bọn họ. Trải qua những ngày sống chung ở dãy núi Thập Vạn, ấn tượng khá tốt với Liễu Thành Phong. Quan hệ tăng lên thành quân tử chi giao[1], là loại gặp mặt có thể chào hỏi này nọ. Sau đó lại với Liễu Thành Phong: "Xin cậu sau này đừng gọi ta là Tư tiểu đệ nữa, ta lớn tuổi hơn cậu đó."

      [1]Cụm từ ‘Quân tử chi giao’ dùng để giải thích giao tình giữa những hiền giả.

      Liễu Thành Phong cười toe toét phất phất tay, rồi nhìn về phía Truyền Sơ, kinh ngạc : "Tư tiểu đệ, vị tỷ tỷ xinh đẹp này là ai? Lẽ nào. . ." hạ giọng : "Cậu nghe lời của Tư sư huynh, chia tay với Nguyệt sư tỷ rồi sao? Ta thấy Nguyệt sư tỷ đồng ý đâu, nếu cậu phản bội tỷ ấy, hậu quả rất thảm nha."

      Tư Lăng hắc tuyến, tiểu tử này cũng quá nhiều chuyện rồi."Chớ lung tung, nàng ấy gọi là Truyền Sơ, là bằng hữu hôm nay ta mới quen ."

      "Truyền. . ." Tô Hồng Phi vẻ mặt kinh ngạc.

      Tư Lăng mắt sáng lên, lại lần nữa xác định Tô Hồng Phi này cũng là người kỳ dị. Hơn nữa xem vẻ mặt nàng ta, hình như là nghe qua người tên Truyền Sơ rồi.

      "Sư tỷ, tỷ biết Truyền tỷ tỷ hả?"

      Thấy mọi người đều nhìn mình, Tô Hồng Phi cười : "Tất nhiên là quen biết, chỉ là họ Truyền này có chút quen tai thôi."

      Sau khi nghe xong, Truyền Sơ cũng cười , "Ta biết rồi, hẳn là Tô đạo hữu tình cờ nghe tới ông nội của ta. Trước đây ông nội của ta tới Tây Cảnh rồi quen biết với bà nội ta đó. Đây là ta lần đầu tiên tới Tây Cảnh."

      là tình cờ gặp, Truyền Sơ bèn mời bọn họ ngồi xuống cùng uống rượu, hai người cũng chối từ, rất sảng khoái mà ngồi xuống.

      Tư Lăng mặc dù có chút phòng bị Tô Hồng Phi, nhưng cũng đến mức nhìn thấy nàng ta liền đường vòng; mà ngược lại vì Tư Hàn là đệ tử phái Thiên Tông cho nên trong lòng cũng muốn có quan hệ thân thiết với Liễu Thành Phong.

      Mấy người chào hỏi mấy câu rồi rất nhanh liền trò chuyện thoải mái với nhau. Tô Hồng Phi sau khi nghĩ thông suốt cũng có ý định giao hảo với Tư Lăng; vì lẽ đó, ở dưới cố ý thúc đẩy của nàng ta, tâm tình mọi người đều khá là vui vẻ. Trong lòng Tư Lăng tuy rằng vẫn đề phòng nhưng nay thấy thái độ ôn hòa, dịu dàng thong dong của nàng ta cũng sinh ác cảm được.

      "Đúng rồi, mọi người sao lại vào trong thành vậy?" Tư Lăng hỏi: "Đại ca ta có đến ?"

      Liễu Thành Phong và Tô Hồng Phi liếc mắt nhìn nhau, rồi Tô Hồng Phi rằng: "Huynh biết sao? Tư sư huynh vì bị thương nên phải bế quan."

      Tư Lăng lấy làm kinh hãi, cũng còn cách nào duy trì vẻ mặt biểu cảm nữa, sốt sắng : "Làm sao vậy? Hôm qua huynh ấy còn dùng truyền phù chuyện mà."

      Vừa nghe như thế, Liễu Thành Phong lập tức hâm mộ : "Xem ra Tư sư huynh truyền với cậu trước khi bế quan rồi. Người lạnh lùng như Tư sư huynh ra cũng biết quan tâm người khác nha. Chuyện là như vầy, mấy ngày trước Tư sư huynh phụng lệnh chỉ huy đệ tử trong phái đuổi theo tên ma tu bỏ trốn, nhưng ngờ lại bị ma tu mai phục ở đường đánh lén nên bị thương. Cũng bởi vì như thế, chúng ta mới biết được ra ngoại trừ hai tên ma tu này ở Tây Cảnh còn có mấy chục ma tu nữa."

      Lông mày Tư Lăng nhíu chặt lại.

      Tô Hồng Phi thấy thế cũng : " cần lo lắng, ta nghe sư phụ của ta , Tư sư huynh chỉ cần bế quan tháng là có thể bình phục. Hơn nữa, mấy ngày này bọn ta đều trọ lại ở trong thành. Tư đạo hữu và Truyền đạo hữu nếu chuyện gì nên ra khỏi thành mới tốt."

      Tư Lăng trong lòng hiểu . Chắc hẳn là những tên ma tu này mai phục ở ngoài thành Minh Hà để dễ dàng phục kích những tu sĩ ra khỏi thành. Lúc này ngây ngốc ở trong thành mới là an toàn nhất, bất quá cũng bài trừ khả năng những tên ma tu kia lẻn vào trong thành làm loạn.

      Truyền Sơ hơi thay đổi sắc mặt, chắc là cũng nghĩ đến điểm ấy, bày tỏ cảm kích đối với Tô Hồng Phi, nàng : "Đa tạ Tô đạo hữu nhắc nhở."

      "Chuyện mà thôi." Tô Hồng Phi khẽ mỉm cười, lại nhìn về phía Tư Lăng, rằng: "Tư đạo hữu, lúc trước ở dãy núi Thập Vạn, nếu có chỗ nào đắc tội, ta ở đây tạ lỗi với huynh. Còn có, Nguyệt Thiên Dạ ba tháng trước gia nhập làm môn hạ của Thanh Nhã trưởng lão của Thiên Tông phái, trở thành đệ tử thứ bảy, rất có thiên phú luyện đan, vô cùng được môn phái coi trọng. Bất quá nàng và Tư sư huynh có chút xích mích, nàng từng tuyên bố ngày nào đó đánh bại Tư sư huynh, để cho các ngươi có thể quang minh chính đại mà ở cùng nhau."

      Sắc mặt Tư Lăng lập tức tối sầm lại, biết cái gì cho tốt. Lời này của Tô Hồng Phi ràng là xin lỗi, muốn giao hảo với , mà tin tức liên quan tới Nguyệt Thiên Dạ phía sau sợ là dạng thăm dò, nhưng cũng khiến trong lòng khá là buồn bực. Sao nàng ta lại chú ý Nguyệt Thiên Dạ như vậy chứ?

      Truyền Sơ chớp chớp mắt, có chút , Liễu Thành Phong xấu xa che miệng cười.

      "Ta biết rồi, cảm ơn." Tư Lăng nhàn nhạt .

      Mà con thú ở bên cạnh gặm La quả nghe được Tô Hồng Phi , cũng biết nó có cái cảm tưởng gì, nhảy đến ngồi xổm bả vai Tư Lăng, dùng đuôi quét tới quét lui ở bên tai Tư Lăng. ra có loại cảm giác như an ủi người em vậy, làm có chút dở khóc dở cười. Lẽ nào ở trong lòng nó, muốn dính lấy Nguyệt Thiên Dạ buông sao?

      Sau khi uống rượu xong, Tư Lăng từ biệt bọn họ, thuận tiện trao đổi truyền phù với Truyền Sơ, rồi dẫn thú trở về.

      đường về, Tiểu Liên lại bắt đầu lắm mồm mà thuật lại lời của thú cho Tư Lăng nghe:

      "Tư công tử, chủ nhân rồi, người cái gọi là Nguyệt Thiên Dạ kia có mùi vị rất kỳ quái, bảo huynh đừng tới gần nàng ta, nếu ngày nàng ta ăn huynh."

      Tư Lăng có chút 囧, cái chữ ''ăn'' này sao lại ám muội như vậy chứ? "Kỳ quái thế nào?"

      "Chủ nhân tại cũng ràng, bất quá chủ nhân nó rất ghét nữ nhân kia. Cướp thịt nướng của nó, sớm muộn có ngày nó cắn chết nàng."

      Tư Lăng khóe miệng co giật, sau đó bình tĩnh với con thú kiêu căng hống hách ngẫn cao đầu kia: "Vậy ta chờ ngày ngươi có thể cắn chết nàng nha."

      Tuy rằng đến tại vẫn biết người Nguyệt Thiên Dạ có bí mật gì, nhưng người mà ngay cả tố mạch đan trong truyền thuyết cũng có thể lấy ra hiển nhiên có chỗ hơn người. Muốn tính kế nàng ta, Đại gia thú ngài còn bằng cầu khẩn cho mình nhanh lớn lên chút, rồi trở nên mạnh mẽ tốt hơn đó.
      sarahminhhienbellchuong thích bài này.

    4. sarahminhhien

      sarahminhhien New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      1
      Tự dưng thấy hint tung tóe của TL vs TH :)))) cái tổ hợp người thú hoa thậ ba chấm hóng cuộc sống sau này của 3 bạn

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 39: Khách mời

      Tư Lăng lo lắng cho thương thế của Tư Hàn nên mấy ngày qua làm chuyện gì cũng đều có chút hững hờ.

      Tiểu Liên vừa mắt, bò lên bàn, rón ra rón rén tới, giọng khuyên nhủ: "Tư công tử, huynh nên nhanh chóng khôi phục bình thường , nếu chủ nhân tức giận đó. Huynh liên tục mấy ngày nướng thịt khét cho chủ nhân ăn, ngay cả linh quả của ta cũng . . ."

      Tư Lăng lạnh nhạt liếc nó cái, ra là lấy danh nghĩa của Đại gia thú kia để đến oán trách gần đây đưa cho nó linh quả hả? Nghĩ thế, Tư Lăng trực tiếp cong ngón tay lên bắn nó văng xuống mặt bàn, thèm nhìn nó hu hu gào khóc, Tư Lăng bình tĩnh lấy ra công cụ chế tạo bùa bắt đầu thử vẽ linh phù ngũ phẩm.

      Bế quan nửa năm, Tư Lăng chỉ giúp tu vi vọt tới Trúc Cơ kỳ, còn tu luyện cả [Luyện Hồn Quyết] và lĩnh ngộ Thuật chế tạo phù. Tuy rằng thực lực của bản thân rất quan trọng, nhưng trong chiến đấu tu sĩ phần lớn là dựa vào ít công cụ phụ trợ. Như Tư Lăng công cụ phụ trợ chính là linh phù, cấp bậc linh phù càng cao uy lực càng lớn, ở trong chiến đấu cũng chiếm được ưu thế hơn. Hơn nữa, từ khi nhìn thấy linh phù cấp 9 có loại gọi là Gian Phù Tư Lăng quả thực gặp ma chứng.

      Nghe cái tên gian phù có thể hiểu, đó chính là năng lực xé rách gian rồi lập tức truyền tống. Chính là công cụ chuẩn bị thoát thân tuyệt vời của nhà lữ hành. Hơn nữa nếu có được gian phù cũng có thể giảm bớt rất nhiều thời gian. Ví dụ, lấy quảng đường từ Tây Cảnh đến Đại lục Trung ương, nếu là với tốc độ phi hành của tu sĩ Kim Đan cần thời gian ba tháng chạy liên tục ngừng nghỉ, nhưng mà có Gian Phù dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần ba tấm Gian Phù liền có thể nội trong ngày là đến, rất tiết kiệm thời gian. Chỉ tiếc Gian Phù là linh phù cấp 9 cao cấp, Chế Phù Sư có năng lực vẽ được nó quá ít, ở nơi như Tây Cảnh này căn bản có Chế Phù Sư cửu phẩm, cho nên thị trường lưu thông cũng ít. Mỗi lần có Gian Phù xuất đều có thể vỗ cái giá trời ở nhiều trong phòng đấu giá.

      Tư Lăng tuy rằng thèm thuồng những Gian Phù kia, nhưng nghĩ tới bản thân mình tại mới chỉ miễn cưỡng lĩnh ngộ được ngũ phẩm, cả linh phù ngũ phẩm còn chưa chế ra được tấm nào, trong lòng liền có mấy phần lụn bại. Muốn chế thành công ra Gian Phù, biết đến năm nào tháng nào đây.

      Ủ rũ lúc, Tư Lăng rất nhanh liền tỉnh lại, chí ít cũng có hi vọng, cố gắng lên!

      Sau khi liên tục vẽ mấy lần đều thất bại, Tư Lăng thở dài, xem ra trạng thái hôm nay vẫn tốt, chỉ có thể ở dưới ánh nhìn chằm chằm đầy phẫn nộ của hai con mà cẩn thận thu dọn công cụ chế tạo phù lại, sau đó cùng chúng nó mắt to trừng mắt .

      bé Tiểu Hồng bị Tư Lăng trừng mắt có chút e sợ, trốn ở sau ly trà bàn lên tiếng. Còn thú Trọng Thiên trực tiếp nhảy lên mặt bàn, lắc lắc đuôi của nó, dùng loại ánh mắt khỉnh bỉ nhìn Tư Lăng, thuận tiện gừ gừ hai cái.

      Tư Lăng tất nhiên biết nó gừ gừ cái gì, lúc này bé Tiểu Hồng lập tức tới làm ống loa: "Tư công tử, chủ nhân , cứ ở đây lo lắng còn bằng ra ngoài vui chơi chút, chủ nhân gần nhất lại phát chỗ chơi rất vui, biết Tư công tử có muốn cùng hay ?"

      Tư Lăng mặt hề cảm xúc mà nhìn vị đại gia thú kiêu ngạo kia, khách khí hỏi: " biết cái gọi là chỗ chơi vui đó là cấm địa của thế lực nào trong thành vậy?"

      Tiểu Hồng kiêu ngạo : "Là Hồng lâu đứng đầu trong Tú Nữ Phường nha! Nghe ngoại trừ khách nhân tôn quý nhất, những người khác căn bản là thể nào tới gần Hồng lâu bước, hơn nữa bên trong có chứa có rất nhiều bảo vật của Tú Nữ Phường đó. À, nghe trong Hồng lâu có trồng gốc cây Vô Hoa (Cây sung[1]) vạn năm, ta nghe quả của cây Vô Hoa kia gần đây sắp chín rồi. . ." xong, Tiểu Hồng dùng tay lau lau khoé miệng.

      [1]Cây sung là thực ra có hoa, là phần quả mà ta thường nhìn thấy. Còn quả của nó chính là những hạt li ti bên trong. Nhưng người xưa (??) nhầm là cây có hoa và đặt tên như vậy.
      http://www.bachkhoatrithuc.vn/encyc...ua-vo-hoa-qua-sung-that-su-khong-no-hoa-u.htm


      ". . . Các ngươi muốn tìm đường chết đừng kéo ta theo!" Tư Lăng xoa bóp trán, cảnh cáo con thú kia: "Ta biết cấm chế trong thành vô dụng với ngươi, hơn nữa ngươi bản lĩnh cũng rất lớn, nhưng nếu ngươi bại lộ hành tung, bị người ta bắt được rút hồn luyện phách tuyệt đối đừng liên lụy tới ta, ta còn muốn sống lâu chút."

      Nghe được lời như kẻ yếu của Tư Lăng, thú khinh bỉ .

      Tư Lăng mặc cho nó khinh bỉ, bưng linh trà bàn lên, uống hớp. Linh trà này là thứ mua rẻ, năm linh thạch cân ở bên ngoài, uống nó bất quá vì là thói quen thôi, có bao nhiêu tác dụng. Mà mỗi lần uống linh trà thứ mùi thơm mang theo vị đắng chát này làm thú Trọng Thiên thích mà ra ngoài, càng khiến Tư Lăng uống nhiều hơn nữa. thậm chí mong chờ toàn thân mình đều là mùi linh trà, cho con thú kia dám nữa nhảy đến ngồi xổm bả vai nữa.

      Đêm đó, Tư Lăng đả toạ, thú màu đen theo thường lệ cuộn thành khối nằm ở giữa hai chân , bé tí hon toàn thân đỏ chót còn lại đè lên vạt áo bào của Tư Lăng ngủ đến chảy nước miếng ròng ròng.

      Tối nay gió cũng trăng, khu nhà bên này là màu đen kịt, bóng người màu đen đột ngột xuất ở trước tòa nhà, lúc đưa tay ra ngoài ý muốn chạm tới cấm chế cách trở. Người này hất tay lên, cái pháp khí hình dùi xuất ở trong tay, sau đó ném nó về phía cửa, đồng thời truyền linh lực cho Truỳ Bảo khí để điều khiển nó.

      Trong phòng, vốn thông qua việc Tư Lăng tu luyện hồn lực để chữa trị thân thể thú đột nhiên mở mắt ra. Trong bóng tối, cặp mắt kia léo lên ngọn lửa màu tím, sau đó nó nhảy lên, đặt móng vuốt mặt Tư Lăng.

      Tư Lăng đả toạ tỉnh lại. Ngay khi muốn nổi giận đột nhiên cảm nhận được cấm chế bảo vệ gian nhà chầm chậm biến mất, lập tức cảnh giác đề phòng. lập tức nhấc Tiểu Liên ngủ chảy nước miếng bên cạnh nhét vào trong tay áo, nhảy xuống giường bắt đầu chuẩn bị nghênh chiến.

      Gian nhà rất tối, yên tĩnh tựa như chủ nhân còn nghỉ ngơi vậy, chẳng qua mức độ bóng tối như thế này đối với tu sĩ mà có trở ngại gì. Hắc y nhân nhìn thấy người ngủ vô tri vô giác giường, nhàng nhảy cửa sổ vào, trong tay nháy mắt xuất thanh linh kiếm, rồi lập tức nhào tới đâm vào ngực người giường . . .

      thanh lúc linh kiếm đâm
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :