1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh nữ tu tiên - Quyến Niệm (10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 10: Lữ trình gian khổ
      Edit: Pei

      Mùa xuân là mùa có cảnh sắc xinh đẹp nhất trong bốn mùa, trăm hoa đua nở, cành xanh nảy mầm, mảnh xuân ý dạt dào. Phần đông gia đình thừa dịp rảnh rỗi du xuân , dã ngoại.

      Nhưng bao gồm đoàn người Xích Thủy .

      Ít nhất phải là toàn bộ bọn .

      Chỉ thấy vị nhị gia kia hai tay đặt phía sau lưng, sải bước ở phía trước, nhàn nhã tự đắc nhìn trái chút, phải chút, bộ dáng ngắm cảnh xem hoa.

      Ở phía sau hơn mười thước, thiếu niên hơn mười tuổi theo , lưng mang hành lí, nhanh chậm theo, ra vẻ có thể theo cùng bước chân với vị phía trước, nếu nhìn vẻ mặt đầy mồ hôi của , hô hấp ồ ồ.

      Hơn hai mươi thước phía sau, hai tiểu nương lưng mang hành lý dìu dắt lẫn nhau , cầm theo cây gậy gỗ, gian nan về phía trước .

      Hai người này là Tứ tiểu thư cùng Xích Thủy.

      Mới đầu, nhị gia bảo Xích Thủy đem hành lí của Tứ tiểu thư đưa lại cho nàng. Lúc đó Xích Thủy còn có chút do dự, nhưng nghĩ lại, nhị gia khẳng định là muốn rèn luyện Tứ tiểu thư, hiểu , cũng có chối từ. tại trong lòng Xích Thủy vô cùng may mắn vì quyết định này.

      Tuy rằng Tứ tiểu thư cùng nàng giống nhau là đều có ra ngoài, nhưng Tứ tiểu thư dù sao cũng lớn tuổi hơn nàng a. Chênh lệch bốn tuổi, chính là Tứ tiểu thư bước hai bước bằng Xích Thủy bước ba bước!

      Cuối cùng, Xích Thủy kiên trì nổi, hận thể té xỉu, vị Đại gia phía trước rốt cuộc cũng lên tiếng: "Uh, nơi này cảnh sắc tồi, trước ở chỗ này nghỉ ngơi chút !" Sau đó nhoáng cái, người thấy tăm hơi.
      Xích Thủy dùng chút khí lực cuối cùng, đỡ Tứ tiểu thư tiến lên, tùy tiện ngồi ở phiến đá cuội, buông hành lí xuống, nghỉ ngơi, mới đưa ánh mắt tỉ mỉ nhìn xung quanh, oán hận trợn trắng cả mắt, nhìn cảnh sắc quỷ dị này, phải chỉ là con sông, đống đất cát cùng với đám cỏ dại thôi sao? Kể cả hoa dại cũng thấy đóa. Lúc cảnh sắc làm cho người khác dễ chịu cũng thấy ta câu.*
      (Pei: Đoạn này dịch khó cực)

      Xích Thủy cảm thấy cuộc đời nàng khổ nhất chính là thời điểm tại, nàng có thể khẳng định chân nàng nổi lên bọt nước, hơn nữa, chỉ cái, hơn nữa còn muốn vỡ ra .

      Nàng dám gỡ giày ra xem. Huống chi hai tay hai chân run rẩy ngừng, còn khí lực nữa nha!

      Tứ tiểu thư muốn té xỉu, Xích Thủy vội vàng đỡ nàng, chờ nàng hòa hoãn lại, nhịn đau đứng lên đến bờ sông, cầm cái hồ lô lấy nước, trở về đưa cho tứ tiểu thư.

      Sau chốc lát, chỉ thấy Tam thiếu gia Tần Ngọc ôm bó lớn cành cây khô trở lại, tới bên cạnh các nàng, để xuống, sau đó ngồi ở bên, cũng chuyện, chính là đưa ánh mắt hướng ra xa, biết nhìn gì, suy nghĩ gì.

      Xích Thủy có đôi khi nghĩ muốn đem miệng cạy mở, nhìn xem bên trong đầu lưỡi dài chưa?* Nhưng nghĩ tới thân phận của , lại nghĩ tới thân phận của bản thân, vẫn thôi.
      (* chắc tại vì Xích Thủy thấy Tần Ngọc cứ im thin thít nên mới nghĩ vậy)

      bao lâu, vị Đại gia kia trở lại, cầm trong tay con gà, con thỏ. Cũng kêu các nàng, bản thân tới bờ sông, nhổ lông, xử lý sạch rồi quay trở lại, cầm cái giá, đốt lửa, bắt đầu nướng.

      nướng con gà trước, dùng vải bọc cây gỗ, đặt ở lửa, sau đó , từ trong lồng ngực lấy ra vài cái chai , hướng thịt gà vẩy vẩy, Xích Thủy vội hỏi: "Để ta nướng cho!" xong, vội vàng tiếp nhận công việc trong tay , cho cự tuyệt.

      Đùa giỡn cái gì! Tuy rằng trước kia có hay làm món nướng, nhưng tốt xấu gì nàng ăn qua rất nhiều rồi a, hơn nữa đều là nhìn người khác nướng . Mặc kệ như thế nào cũng phải nướng cho giống.

      Vị đại gia* kia cũng có cùng nàng tranh, chỉ dời qua bên cạnh.
      (*Chắc các nàng cũng thắc mắc vì sao lúc gọi nhị gia lúc gọi đại gia đúng ko, Xích Thủy gọi là đại gia ý chỉ vị kia là ông lớn ,đại loại thế đó)

      Xích Thủy đem mấy cái chai mở ra, phân bên trong là gia vị gì, đợi đến khi thịt nướng gần chin , lại lần lượt hướng lên thịt mà rắc. Trong đầu nàng nghĩ tới kiếp trước ở chợ đêm có quán bán đồ nướng rất ngon, nhớ tới hương vị kia... Nhịn được nuốt nuốt nước miếng, thở dài: "Nếu như có mật rất tốt ."

      nghĩ tới, vị Đại gia kia lại từ trong lồng ngực móc móc, lấy ra cái chai đưa qua. Xích Thủy mở ra thấy, đúng là lọ mật.

      Xích Thủy nghi hoặc hướng trong ngực nhìn lướt qua, là Doraemon sao?

      Có mật là tốt rồi, bởi vì có bàn chải, Xích Thủy trực tiếp cầm lấy chút cây cỏ rửa sạch , cũng có thể miễn cưỡng dùng, quét mật, hương vị bỗng chốc liền tản ra, dẫn tới mấy người liên tiếp hướng phía nàng nhìn, làm Xích Thủy rất có cảm giác thành tựu.

      Đem gà nướng tốt đưa cho nhóm bọn , nàng lại đem con thỏ nướng tiếp, cầm lấy đùi gà bọn họ đưa, gặm ngụm, mĩ vị a! Mặc dù hương vị ngon bằng lúc trước , nghĩ đến tại còn phải đường, bánh bao cũng có thể ăn ra ba phần hương vị a.

      Mọi người ăn xong, nghỉ tạm lát, liền đứng dậy tiếp.

      Các nàng muốn trước khi trời tối phải tới trấn phía trước, bằng cũng chỉ có thể nghỉ ở bên ngoài . Trước tiên đừng có dã thú thường lui tới hay , chỉ là phần lớn muỗi kia cũng khiến cho các nàng rất là buồn rầu.

      Vị nhị gia kia thấy mọi người nhất trí mục tiêu, lập tức tuyên bố lên đường, lấy ngón tay chỉ đường, ba người giống như nhìn con đường như có thù oán, liều mạng về phía trước.

      Đợi cho đến khi tới khách sạn ở trấn , trời cũng sập tối .

      Thuê ba gian phòng, ba người ai về phòng nấy, Xích Thủy xin tiểu nhị ít vải bông màu trắng dùng qua, lại bảo tiểu nhị trước đưa chút nước ấm lên, rồi giúp nàng mua giày nhiều tầng*, đem kích cỡ giao cho , sau đó mới đỡ tiểu thư trở về phòng.
      (* Kiểu như giày mà có đế dày)

      Ngày mai tuyệt đối thể lại mang giầy thêu , nếu cứ mang quả thực chính là tự tìm đường chết!

      Tần Ngọc cũng chỉ mang đôi giày vải, cũng cho hai cặp, về phần vị Đại gia kia, hẳn là cần thiết, nhưng nàng cũng thể làm cho . Cùng lắm mua cho hai đôi.*
      (*Thực ra chỗ này ta cũng hiểu là gì nên ta đại, nàng nào biết chỉ ta nha)

      Khi nước ấm được đưa lên, Xích Thủy đến phòng riêng của Tần Ngọc, để dùng nước nóng rửa chân, cũng giúp mát xa giảm bớt thống khổ, dù sao cũng là thiếu niên mười bốn tuổi, chưa ăn qua loại khổ này.

      Sau đó về phòng, mới cùng Tứ tiểu thư cùng nhau để ý chân trần của chính mình. Quả nhiên, bọt nước bị vỡ, dính vào trong tất, dễ dàng tách ra, dùng nước nóng ngâm, vừa cẩn thận mát xa lúc, mới bọc chân lại bằng vải bông màu trắng, thay giày khác, qua loa ăn chút đồ ăn, cùng nhau ngã xuống giường nặng nề ngủ.

      Sáng sớm hôm sau, tiểu nhị đưa giày nhiều tầng tới, tuy rằng đủ tinh xảo, nhưng rất thực dụng a, Xích Thủy vội vàng thay vào , rồi qua lại vài bước, sai, so giầy thêu tốt hơn nhiểu! Bảo tứ tiểu thư cũng thay vào.

      Ra khỏi phòng, đến chỗ Tần Ngọc, bảo Tần Ngọc thay . Vị nhị gia kia dùng ánh mắt lướt qua giày các nàng mang, cũng gì thêm, ăn bữa sáng, tiếp tục lên đường.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Edit và Beta: Pei

      Chân của Xích Thủy sau khi bị vỡ bọt nước nhiều lần, bàn chân nổi lên tầng vết chai dày, nàng thích ứng với việc này khi cứ qua nơi này tới nơi khác, cứ như vậy chậm rãi trôi qua ba tháng . Ba tháng này xảy ra nhiều biến hóa . Trước tiên là Tần Ngọc, khuôn mặt tuấn tú đâu thấy , chỉ thấy làn da trở thành màu cổ đồng, hình dáng mặt dần dần ràng, ánh mắt càng thêm thâm thúy, lộ ra cỗ kiên nghị, thân hình cũng càng thêm cao ngất, khí thế giống như có thể chắn mưa chắn gió.

      Tứ tiểu thư Tần Tương từ được nuông chiều cái gì cũng hiểu, trở thành đảm , có thể nấu nướng, biết sửa giày, vá quần áo, nhưng lại gầy và cao hơn chút, từ mặt tròn biến thành mặt trái xoan .

      Xích Thủy chỉ cảm thấy thể chất so với lúc trước tốt hơn vài lần, tại có thể chạy nhảy bắt gà . Đôi khi nàng hoài nghi, nếu nàng gồng hai tay lên, chừng hai bên vai các bật ra con chuột !

      Chẳng qua nàng dám thử.

      Tối nay, bọn họ lại bỏ lỡ thành trấn, phải ăn ngủ ở nơi hoang dã. Nhưng bọn tại đều quen , ai tìm củi, ai bắt cá, ai phải bắt thỏ, hết thảy tiến hành ngay ngắn trật tự.

      Sau khi giải quyết vấn đề ấm no, mọi người vây cạnh đống lửa, Xích Thủy suy nghĩ biết có nên kể chuyện cười giải trí chút , thấy nhị gia từ trong lồng ngực lấy ra hai cuốn sách bìa trắng, ném cho Tần Ngọc cùng Tần Tương.

      Nàng có chút tò mò, nhị gia lại đưa quyển sách màu hồng đến trước mặt nàng.

      Nàng cũng có? Nàng có chút ngạc nhiên! Chợt nghe nhị gia phân phó: "Các ngươi hãy dựa theo nội dung sách mà luyện."

      Xích Thủy nhận sách liền đưa dưới ánh lửa lật ra xem, mặt bìa có tên, mở ra, trang thứ nhất là mục lục, có vẻ là bí kíp võ công, tổng cộng phân ra chín tầng.

      Xích Thủy trước tiên nhìn khẩu quyết tầng thứ nhất, từ ngữ tối nghĩa khó hiểu, miêu tả mơ hồ , nàng chỉ biết là muốn tu luyện trước phải tĩnh tọa, ngồi xếp bằng, thót bụng, hai tay đặt ngang chỗ hai gối, về phần cái gì dẫn đường cho năng lượng ngoại giới nhập vào kinh mạch, lại ấn phương hướng, lúc đầu từ đan điền vận hành tới toàn thân, lại trở lại đan điền kết thúc chu kỳ, nàng cảm thấy rất là u mê.

      Nàng nhìn nhìn lại chung quanh, nhìn thấy Tần Ngọc cùng Tần Tương rất tập trung tinh thần, vị nhị gia kia nhắm mắt dưỡng thần, biết suy nghĩ cái gì?

      Nàng nghĩ chút, thân mình cẩn thận xê dịch tới vị trí của Tần Tương, thấy có người chú ý tới nàng, lại cẩn thận di chuyển đoạn, vài lần lặp lại, rốt cục chuyển đến bên người Tần Tương.

      Tần Tương ngẩng đầu, hồ nghi nhìn nàng.

      Nàng vội dùng sách ngăn mặt, miệng hướng lỗ tai Tần Tương, giọng hỏi: "Tương tỷ, đan điền là ở đâu a?"

      Nếu nàng cầm sách che mặt, nàng thấy, nhị gia nhắm mắt dưỡng thần mày nhếch lên cái, khóe miệng Tần Ngọc chuyên tâm đọc sách hơi hơi vểnh .

      Tần Tương định trả lời, chỉ thấy nhị gia, từ trong lồng ngực lại lấy ra quyển sách, hướng Xích Thủy ném đến.

      "《 Đông y bảo giám 》, bản thân tự xem, đừng dọa tới người khác ." xong lại lần nữa nhắm hai mắt.

      Xích Thủy luống cuống tay chân tiếp nhận sách, sau khi xem mới biết được, ra đan điền gồm có hạ đan điền, là vùng dưới rốn, cách rốn ba tấc, còn gọi là Đan Điền Tinh, thượng đan điền, hay còn gọi là Đan Điền Thần. Cuối cùng là trung đan điền, còn gọi là Đan Điền khí.
      (Pei: Cái đoạn này nó hơi khó dịch vì thế ta lượt bỏ những câu ta khó hiểu lun, còn số câu ta dịch theo những gì ta tìm hiểu về đan điền google)

      Xích Thủy cầm sách, trở lại chỗ ngồi, ra phía dưới bụng chính là đan điền. Nàng nhìn lướt qua bụng của bản thân, trong lòng nhịn được hoài nghi, có đan điền tồn tại sao?

      Nàng vẫn cảm thấy có gì đó đúng lắm, khi sản phụ mổ bụng để sinh vừa vặn bị mổ ngay đan điền, nhưng vẫn thấy được cái gì gọi là đan điền tồn tại.

      Nghĩ nghĩ, nhưng nhìn thấy Tần Ngọc cùng Tần Tương dựa theo tư thế tĩnh tọa sách dạy, nhắm lại hai mắt, vẫn nhúc nhích . Nàng cũng dám dị nghị, ngồi giống như bộ dáng ở trong sách, nhắm hai mắt, ngủ.

      bao lâu, nơi hoang dã yên tĩnh chợt nghe đến tiếng ngáy nhàng vang lên.

      Sáng sớm ngày thứ hai, Xích Thủy eo mỏi lưng đau tỉnh lại, nghênh đón nàng chính là nhị gia trợn mắt, Tần Tương cười khanh khách cùng Tần Ngọc quay lưng lại run run bả vai.

      Xích Thủy giật mình , sợ hãi nhìn nhị gia, chợt nghe nhị gia : "Hành lí của Tần Ngọc Tần Tương, phạt ngươi mang, nếu như đêm nay lại như thế, ngươi tự hiểu được hậu quả."

      Xích Thủy vẻ mặt đau khổ, vội vàng cam đoan: "Ta dám làm như vậy nữa đâu ."

      Đáng thương tiểu thân thể của nàng, vác ba cái hành lí, chiều cao đều bị giảm thấp đoạn, dưới ánh mắt đồng tình của Tần Tương Tần Ngọc, nỗ lực di động về phía trước.

      Tối hôm đó, nàng dám lỗ mãng. Nghĩ đến khẩu quyết tầng thứ nhất, cái gọi là dẫn năng lượng bên ngoài tiến vào các kinh mạch trong cơ thể, làm thế nào để dẫn? Đây chính là điều làm khó nàng.

      Trầm tư lâu sau, nàng dùng biện pháp ngốc nhất. Nếu trong khí có năng lượng, vậy thời điểm hít vào, năng lượng khẳng định cũng cùng tiến vào trong cơ thể ? Nếu mình dùng lực hít sâu hơi thở, hít nhiều, thở ít, chắc phần lưu trong người thôi?

      làm liền làm. Nàng dùng sức hít vào, cố gắng thở ra. Cả đêm, đừng nghỉ ngơi , cái mũi của nàng còn vô cùng đau đớn.

      Ngày kế tiếp, nàng hai mắt uể oải, ngáp ngáp, bàn tay còn nâng cái mũi, nhị gia thấy thế hỏi tại sao nàng lại như thế, nàng liền thành khai báo .

      Nhị gia nhắm mắt trầm mặc lâu, đến khi Xích Thủy hoài nghi có phải hay ngủ, mới phun ra câu: "Ngươi cái gì cũng cần làm, trước cảm thụ, cảm thụ năng lượng chung quanh."

      Xích Thủy có chút hiểu, làm thế nào để cảm thụ đây? Liền nghe thấy Tần Ngọc ngay khi nàng cúi đầu lưu lại câu: "Ngu ngốc!" Liền lướt qua nàng xa, nàng nhìn bóng lưng , hận hai mắt thể hóa thành mũi tên nhọn, bay .

      Tần Tương tới vỗ vai nàng, an ủi : "Nghe lời nhị gia , ngươi cái gì cũng cần làm, chỉ cần thả lỏng thân thể, cảm nhận xung quanh, ta tại có thể nhìn thấy màu sắc rực rỡ của năng lượng nha, nhưng có biện pháp dẫn vào trong cơ thể."

      " ?" Xích Thủy ngạc nhiên thôi.

      Tần Tương gật gật đầu, " , lừa ngươi, chúng ta cũng thôi!" xong kéo tay Xích Thủy .

      Xích Thủy nghĩ rằng, nếu Tần Tương như vậy, vậy đêm nay ta thử lại.

      Tối hôm đó, Xích Thủy tư thế tĩnh tọa, nhắm hai mắt, cảm thụ chung quanh. Nàng cảm nhận được con suối bên cạnh nước ào ào chảy xuôi, những con côn trùng kêu xèo xèo, ngẫu nhiên, gió nổi lên, lá cây nhàng lắc lư...

      là buồn ngủ nha? Đúng là bội phục Tần Ngọc Tần Tương, vẫn có thể kháng được a.

      Choáng váng quá! tập trung được .

      Lại phải cảm nhận lại từ đầu!

      Trong đêm nay, Xích Thủy cứ tập trung cảm thụ, rồi lại thất thần, lặp lại qua lại, cho đến hừng đông

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :