[Trùng sinh, nữ cường] Quý nữ trở về -Thập Nguyệt Vi Vi Lương(Update C26/262)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Dã

      Diệp Dã Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      1,016
      Chương 21:
      Editor: Diệp Dã


      Lời của Hòa Tuyết là như sấm sét giữa trời quang. Mọi người đều nhìn Hòa Linh với ánh mắt khó hiểu.

      Hòa Linh hơi gợi khóe miệng:

      “ Phong thái của Lục Hàn công tử người sánh bằng, ta ngưỡng mộ chút được sao? Ngưỡng mộ chứ phải cái khác. Người trong Sở gia ai chẳng ngưỡng mộ tổ phụ, chẳng lẽ bọn họ đều hy vọng gả cho tổ phụ? Muội muội khỏi quá mức hẹp hòi rồi. Ta cũng chưa từng gặp Lục Hàn công tử, phải là lộ liễu thích nam nhân, chỉ đơn thuần là ngưỡng mộ nhân phẩm người ta, xin hỏi, như vậy thể sao?” Đây chính là lời chính nghĩa. Bất quá lúc chuyện, nàng còn muốn tiện thể người nào đó chút. Lão phu nhân lớn tuổi như vậy, tự nhiên nghe ra. Kỳ Hòa Linh trộm thay đổi khái niệm có nghĩa là nàng truy cứu.

      “Vậy ngươi ngưỡng mộ là ngưỡng mộ, còn ta ngưỡng mộ chính là lộ liễu thích nam nhân? Sở Hòa Linh, ngươi là buồn cười.” Hòa Tuyết kêu gào.

      Tứ phu nhân thể nhíu mi, người ta vẫn chưa người lộ liễu là nàng, nàng nên như thế, ương ngạnh đối chất với người ta mà suy nghĩ cạm bẫy trong lời .

      Hòa Linh lời nào, chỉ cười như có như . Lão phu nhân thấy vậy, thở dài sâu. Tuy vợ lão Tam so với vợ lão Tứ kém hơn nhưng Hòa Tuyết lại giống mẫu thân nàng nửa phần. Lại tiếp, Hòa Tuyết còn bằng Hòa Linh, tuy rằng Hòa Linh chuyện và làm việc đôi lúc đúng mực, nhưng rốt cuộc vẫn mạnh hơn Hòa Tuyết ít. tại có nút thắt đơn giản như vậy, nàng có thể dễ dàng tháo gỡ, quả nhiên là làm cho bà cảm thấy đau đầu.

      “Được rồi, các ngươi cũng đừng cái gì Hàn Mộc công tử nữa, người ta và các ngươi chẳng có quan hệ. Hòa Tuyết, cháu ràng cho ta, tại sao cháu lại bới lông tìm vết, mới sáng sớm như thế Hòa Linh nào trêu chọc cháu .” Lão phu nhân hỏi ngược lại.

      Hòa Tuyết ngập ngừng, đúng lý hợp tình đáp

      “Là tỷ ấy khi dễ đại ca!”

      Hòa Linh ngẩng khuôn mặt nhắn, tỏ vẻ thắc mắc:

      “Ta khi dễ đại ca? Ta khi dễ đại ca cái gì ? Nếu như muội chuyện hôm qua, đại ca có chút ổn, ta cũng có chút xúc động, nhưng cuối cùng chúng ta đều muốn làm hòa rồi. Ta và đại ca hóa giải hiểu nhầm. Chuyện này phải rất tốt sao? Nếu kết thúc, vậy biết, lục muội muội lại nhắc tới chuyện này là vì cái gì: êm đẹp, định làm loạn tiếp sao?”

      Hòa Linh truy vấn ngừng khiến cho Hòa Tuyết biết trả lời thế nào.

      “Vẫn là , muội tức giận ta hôm qua cho Tạ công tử mặt mũi, muội luôn miệng nhắc tới Tạ công tử, nhưng cùng nhà chúng ta có quan hệ gì chứ! Cùng Sở Hòa Tuyết muội lại có quan hệ gì.”

      Hòa Tuyết cắn môi:“Ta, ta chỉ là bênh vực kẻ yếu!”

      “À, bênh vực kẻ yếu, vậy vì sao hôm qua Lục muội muội tìm ta luôn , sao phải đợi đến sáng nay.” Hòa Linh từng bước ép sát.

      Tầm mắt Lão phu nhân cũng nhìn về phía Hòa Tuyết, đây cũng là điểm bà nghi hoặc. Nếu như phải có người khuyến khích Hòa Tuyết, nàng nhất định lỗ mãng như vậy. Tuy rằng Hòa Tuyết kiêu căng chút, nhưng phải đứa ưa thêu dệt chuyện. Đột nhiên như vậy, tất có nguyên do.

      Hòa Tuyết hề chần chờ,“Lúc trước là ta nghĩ tới. Nếu như phải tối hôm qua ở hoa viên gặp Tứ tỷ tỷ, chuyện này cứ thế trôi qua.”

      Sắc mặt Hòa Chân lập tức trắng xóa, nàng vốn chỉ muốn xem cuộc vui, cũng nghĩ đến lửa này liền ném lên người nàng. Thực ra, đúng là nàng cổ động Hòa Tuyết, Hòa Tuyết có tính tình như vậy, chỉ cần hơi tác động chút đầu óc, là có thể đem nàng ta đùa giỡn vòng quanh. Kẻ ngu dốt tuy rằng được bài bố tốt, bất quá cũng vẫn có khuyết điểm, vậy mà đem tên nàng ra.

      Nàng cắn cắn môi, bùm tiếng quỳ xuống,“Tổ mẫu, cháu biết lục muội muội cái gì. Trước nay Lục muội muội cùng cháu thân cận, sao lại nghe lời cháu chứ, tổ mẫu minh giám a!”

      Hòa Tuyết bị nàng như vậy, đến đây tức giận:“Cái gì mà ta nghe lời tỷ, ràng là tỷ , Hòa Linh làm như vậy ràng là vì tranh thủ gây chú ý với Tạ công tử. Tạ công tử thường gặp gỡ những nương ôn nhu, nếu như có nương kiêu căng để ý tới , nhất định để ý, ràng là tỷ thế .”

      Náo loạn nửa ngày, ra là vì gã nam tử. nương chưa lấy chồng lại thảo luận về nam tử, mặt lão phu nhân nhất thời trở nên khó coi đến cực điểm. Tuy rằng hy vọng cháu mình có thể gả đến chỗ tốt, nhưng vì người vẫn đóng mác là “Người xa lạ” mà nương nhà mình náo loạn, việc này hết sức khó coi .

      Lão phu nhân nhìn chằm chằm Hòa Chân, hỏi:“Cháu từng qua như vậy?”

      Hòa Chân lắc đầu:“ có, cháu chưa từng gì, là nàng vu hãm cháu. Tổ mẫu, Hòa Tuyết luôn luôn cũng thích cháu, là nàng cố ý . Cháu......” Hòa Chân cúi đầu rơi lệ, bộ dáng ủy khuất.

      Hòa Tuyết mở to hai mắt nhìn tức giận:“Ta oan uổng tỷ? Sở Hòa Chân, lúc ấy cũng chỉ có mình ta , nha hoàn bên cạnh ta đều có thể chứng minh, tỷ những lời đó.”

      Hòa Chân yếu ớt khóc, cơ hồ như sắp té xỉu,“Nha hoàn của muội muội, đương nhiên là cùng phe với muội muội, nha hoàn của ta còn có thể chứng minh cho ta nhưng chưa gì đâu. Sao muội có thể vu hãm ta, sao có thể, ô ô ~” Hòa Chân khóc lợi hại.

      Nhị phu nhân vừa thấy khuê nữ nhà mình bị ủy khuất, oán hận ,“Lục nha đầu, ngày thường con vẫn khi dễ tứ tỷ con, chẳng lẽ cũng cho rằng, chúng ta dễ khi dễ . Như thế nào? Tưởng ỷ vào thân phận mình cao chút là bắt nạt người khác sao? có chuyện như vậy đâu, mẫu thân, người thể tùy ý để tiểu Tứ nhà chúng ta bị người khi dễ a. Nha đầu Hòa Chân rất ngốc, bị muội muội khi dễ, nhưng đều câu.Con cũng qua với nó, tỷ muội nên quan tâm nhau, chúng ta chịu chút ủy khuất, thiệt thòi quan hệ, nhưng mà các ngươi lại làm mọi chuyện trầm trọng thêm a!”

      Trong phòng nhất thời an tĩnh lại.

      Tứ phu nhân chậm rãi tiếp,“Chuyện này mặc kệ như thế nào, đều là lỗi của Hòa Tuyết.”

      Hòa Linh cười thầm. Tứ thẩm của nàng đây là muốn ra chiêu lớn nha, lấy lui làm tiến, quả nhiên lợi hại.

      “Hòa Tuyết, con hãy giải thích với hai vị tỷ tỷ . Mặc kệ như thế nào, chuyện này đều là con đúng, tuổi con nhất. Cung kính tỷ tỷ, là việc phải làm.” Tứ phu nhân từ tốn .

      Hòa Linh nhợt nhạt cười:“Tứ thẩm lời này cháu tán thành. phải vì tuổi , sai tức là sai. Sáng sớm chạy tới phòng của cháu mắng chửi ầm ĩ, người biết , còn tưởng rằng muội muội là nương đàng hoàng, ương ngạnh, giáo dưỡng đâu!”

      Hòa Tuyết tức giận vô cùng , nhưng nàng cũng biết, nếu nương mở miệng , nàng mà thêm nữa, thành đúng. Bởi vậy đành nắm chặt khăn tay quỳ gối nơi đó, đáng thương hề hề .

      Từng người giả bộ đáng thương, quả nhiên nằm ngoài dự liệu của Hòa Linh.

      Tứ phu nhân có chút ngoài ý muốn vì Hòa Linh cho mình cây thang xuống. Bất quá bà ta cũng biết tính tình Hòa Tuyết như vậy, ôn nhu cười:“Chuyện này ấy mà, là Hòa Tuyết đúng, Hòa Linh, cháu hãy cho tứ thẩm chút mặt mũi, cần tức giận với nó có được ? Nó đâu biết rằng, người cháu thích phải Tạ công tử, mà là Hàn Mộc công tử!” Trong lòng tứ phu nhân cười lạnh, ngươi tưởng tất cả đều bị ngươi qua mặt à, vậy cũng có khả năng. Nữ nhi của ta vì Tạ công tử, ngươi cũng ngưỡng mộ Lục Hàn, cũng chẳng có tiếng tốt đâu,“Kỳ Hòa Tuyết tuổi còn , nàng nào biết đâu cái gì thích với thích , hoàn toàn đều là nghe xong người khác . Tứ nha đầu mình gì cả, vậy xin hỏi, tối hôm qua xác thực là nó hoa viên? Nếu như , lúc ấy đứng ở chỗ nào! Hôm đó là sinh thần của phụ thân nó, mặc dù là chạng vạng, cũng thiếu nha hoàn, bà tử, gã sai vặt chiếu cố bận rộn, nếu làm có người thấy chuyện này .”

      Hòa Chân lập tức bối rối đứng lên, tuy rằng nàng cố che giấu, nhưng rốt cuộc là tiểu nương, trốn chỗ nào khỏi ánh mắt những người này, mọi người lập tức liền hiểu ra Hòa Chân mới là kẻ dối. Mặt lão phu nhân lập tức trầm xuống.

      Tứ phu nhân tiếp tục:“Kỳ , con tiếp tục biện giải, nhưng chuyện này, xin mẫu thân hãy điều tra ràng, quan hệ đến Hòa Tuyết có hay dối. Con tin tưởng, nữ nhi của con phải nương miệng đầy lời dối, hơn nữa nàng tuổi nhiều xúc động, cũng thích hợp ra mấy lời dối.”

      “ Vợ lão Tứ , lời này ta thích nghe , khuê nữ mình thể dối, vậy khuê nữ nhà ta dối ? đúng là có ý tứ. Đừng tưởng rằng mình xuất thân tốt là có thể khi dễ người.” Nhị phu nhân gào lên:“Các ngươi đều khi dễ nhi quả phụ chúng ta, các ngươi đều khi dễ ta, ta muốn sống, ta muốn sống......”

      Nhị phu nhân định xông ra ngoài, lão phu nhân quát:“Đủ rồi!”

      Nhị phu nhân bị quát lớn, thành ngồi xuống dưới, thanh lão phu thập phần thoải mái,“Mới sáng sớm , tiểu nhân hiểu chuyện, các ngươi cũng vô dụng, chỉ biết ở trong phủ dọa người. Tứ nha đầu, ta cho cháu cơ hội cuối cùng, cháu mình dối. Nếu cháu , ta xem như cháu là vi phạm lần đầu mà khiển trách. Nếu như để tự ta điều tra ra, đừng trách ta làm tổ mẫu lưu tình. Đừng tưởng rằng ta thể điều tra. Trong phủ này chỉ cần ta nghĩ đến chuyện gì, vốn có gạt qua mắt ta .”

      Hòa Chân bị lão phu nhân dọa, hai mắt trợn lên, ngất ......

      “Trời ơi, Chân Nhi của ta a!” Trong phòng lại hỗn loạn lên, Hòa Linh lặng lẽ đứng ở bên, nàng thấy Hòa Chân nhàng nhéo chút tay của nhị phu nhân, nhịn được cười lạnh, giả bộ bất tỉnh! Sở Hòa Chân, ngươi đây là muốn chơi với ta sao!

      Chuyện này xong lời cuối cùng, cũng giải quyết được gì, Hòa Linh cũng muốn tiếp tục bát nháo ở đó mà thẳng trở về phòng.

      Vì sao Hòa Chân càng ngày càng đối địch với nàng, thậm chí vượt qua Hòa Tuyết ngu xuẩn. Hòa Tuyết là ngốc lại ương ngạnh, mà Hòa Chân để lộ ác độc.

      Năm đó nàng bị Tạ gia hối hôn, Tạ gia đại công tử Tạ Du Vân rời , bọn họ thế nhưng muốn con vợ kế nhà khác thú nàng, mà người kia ở trong kinh nổi tiếng ăn chơi trác táng, thậm chí còn...... Là người mắc bệnh hoa liễu. Mà đề nghị này, đó là do người gả cho Tạ gia làm bình thê Hòa Chân đề nghị . nghĩ đến, thân tỷ muội đủ ác độc như vậy. Sau khi hồi phủ thấy sắc mặt tiểu nhân của nàng ta lại làm cho nàng cả đời đều ghi tạc trong lòng. có gì ngạc nhiên, nàng ta đối với người Sở gia tính kế nhiều đếm xuể, thế cho nên của mẫu thân Hòa Linh mới đấu với chi thứ hai quyết liệt. Cũng vì hành vi của Hòa Chân, khiến tổ phụ nàng tức giận bệnh càng thêm nặng, cuối cùng đời nhà ma.

      Nàng từng suy nghĩ, từ khi nào thay đổi, kết quả khó mà hiểu . Kiếp này nàng mang theo trí nhớ trước kia, đúng là đột nhiên liền phát , vẫn có gì thay đổi, là bọn căn bản phát ra nàng.

      Suy nghĩ lúc, Hòa Linh cũng trở về phòng, nàng xoa huyệt thái dương phân phó :“Sáng sớm, đầu ta đau nhức, làm cho ta ít đồ ăn , ta muốn bồi bổ chút.”

      Xảo Nguyệt vâng dạ, vội vàng rời .

      Hòa Linh,“ cần theo ta , ta nằm lát. Chuẩn bị xong gọi ta.”

      Xảo đáp ứng.

      Hòa Linh lười nhác vào trong nội thất, đột nhiên cứng đờ, nàng chậm rãi cúi đầu, ôm ngang thắt lưng nàng, là cánh tay của nam tử......

      Thanh lãnh liệt ghé vào sát bên tai nàng :“Đừng kêu!”
      P/s: Mn đoán xem là ai nào?:03:
      Dion, Ngọc Ngố242, Kimiko9 others thích bài này.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      là bạn Lục Hàn chắc rồi, bạn này ghê , cũng nhanh tay
      Diệp Dã thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nam chinh phai ko ta
      Diệp Dã thích bài này.

    4. meomeo1993

      meomeo1993 Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      54
      o la la sang som ma da co kich hay, con hoa tuyet nay ngu thay gom bi con hoa chan kich deu mot cai la chay di gay chuyen
      mu tu tham nay dung la ke am hiem gia tao ma
      mi nam mnao dang an dau hu cua chi hoa linh vay , ko phai han nha ta do chu
      Diệp Dã thích bài này.

    5. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      hehe.chắc chắn n9 r. Bá đạo quá!!!!! Cơ mà ta thích
      Diệp Dã thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :