1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông phu - Hoa Hòa Hoa Ảnh (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 34 Thành toàn cho người có tình


      Nhà mẹ đẻ Tuyết nương ở thôn gọi là Sa Thổ (đất cát) thôn, chỗ đó thổ địa phần lớn là đất cát, trồng hoa mầu cũng chỉ có thể trồng chút ít đậu phộng khoai lang khoai tây các loại mới có thể thu hoạch được chút, loại khác căn bản là trồng được, cho nên chỗ đó người sinh sống cũng giàu có, kém xa so với thôn Tiểu Pha.

      Cha Tuyết nương sớm qua đời, ở nhà chỉ có lão nương và ca ca tẩu tử và con cháu, bọn họ đều là người tốt, bởi vì trong nhà nghèo, lại biết Tuyết nương những năm này sống ở Trương gia dễ chịu, cho nên ngoại trừ trung thu tết ta những ngày trọng yếu khác, bọn họ cơ bản Trương gia, miễn cho bị Đỗ Quyên Hồng mấy lời chanh chua.

      Trương Thanh Thạch rất có cảm tình với người nhà mẹ đẻ Tuyết nương, nghe chuyện nhà bọn họ cũng thay bọn họ nhíu mày, nhưng cũng nóng nảy, bởi vì chuyện này cũng là do nghèo mà nên. Theo Trương Thanh Thạch tiền có thể mang đến phiền toái hết sức đáng ghét, nhưng tiền cũng có thể giải quyết được mọi chuyện. Đây là Trương Thanh Thạch tại, nếu đổi lại là Trương Thanh Thạch trước khi trùng sinh ở cái tuổi này nhất định là nghĩ như vậy, bởi vì khi đó có tiền a, đến chính mình còn phải bán chính mình, quá có tiền chịu bất đắc dĩ đau khổ cỡ nào, cho nên bây giờ nghe Tuyết nương chuyện nhà nàng mới có thể nhíu mày.

      ra cháu Tuyết nương và nương trong thôn tên là Tiểu Đào có tư tình, nhưng cha mẹ Tiểu Đào đều qua đời, ca ca tẩu tử tâm địa đen tối, dự định kiếm khoản từ Tiểu Đào, đương nhiên đem Tiểu Đào gả cho nhà Tống gia nghèo xơ nghèo xác. Lúc biết được Tiểu Đào và cháu Tuyết nương có tư tình, họ muốn để cho Tống gia hết hy vọng, muốn đem Tiểu Đào gả cho con trai bị gãy chân của gia đình sát thôn, nhà này nguyện ý bỏ ra mười lăm lượng. Nếu như Tống gia muốn kết hôn Tiểu Đào vậy phải ra ba mươi lượng, nếu đừng nghĩ đem Tiểu Đào lấy về nhà.

      Tuyết nương về nhà mẹ đẻ mới vừa ăn cơm xong, Tiểu Đào ca ca liền nháo tới cửa, Tiểu Đào treo cổ, nhưng được cứu sống, Tiểu Đào ca ca bắt cháu Tuyết nương với Tiểu Đào ta cần nàng nữa, làm cho nàng hết hy vọng lập gia đình. Tiểu Đào ca ca ở Tống gia cãi lộn, cầm trong tay gậy gộc làm ra tư thế các ngươi nghe lời, ta liền đập nát nhà các ngươi. Cuối cùng cháu Tuyết nương , sau đó về nhà co lại ở trong phòng ra ngoài. Tuyết nương và tẩu tử khóc nửa ngày, ở ngoài cửa khuyên cháu nửa ngày. Cuối cùng được ca ca tẩu tử khuyên ra, nàng tại đó cũng giúp được cái gì còn làm cho nàng khó chịu.

      Nhị Hoa hầm hừ : "Ca ca tẩu tử Tiểu Đào thực phải người, quả thực xấu! chút cũng sợ Tiểu Đào chết, trong con mắt của bọn họ chỉ còn lại tiền, cũng sợ bị nước bọt làm cho chết đuối!"

      Đại Hoa gật gật đầu, nàng tại là rất may mắn cha mẹ mình đều còn, lại phân ra gia, nếu giống như Tiểu Đào vậy đúng là muốn khóc chết nàng.

      "Đáng tiếc Lương Điền đứa bé kia, trốn ở trong phòng liên tục ra, cũng biết về sau như thế nào." Tuyết nương thở dài tiếng.

      "Nhà này muốn ba mươi lượng bạc? Nếu như cho bọn họ, bọn họ nguyện ý đem nương kia gả đến?"

      Trương Thanh Thạch hỏi Tuyết nương, ba mươi lượng bạc có, nghĩ đến vì Tuyết nương đừng là cho Tống gia mượn, coi như là cho, cũng có thể cho chút nhíu mày.

      Tuyết nương gật gật đầu, đột nhiên con mắt tỏa sáng nhìn Trương Thanh Thạch, tràn ngập hy vọng hỏi: "Cha bọn , chàng là muốn cho tẩu tử ca ca ta mượn tiền sao?!"

      Tuyết nương kỳ ngay từ đầu trong lòng cũng nghĩ đến trong nhà mình có tiền, có thể cho ca ca tẩu tử vay, nhưng vừa nghĩ tới đó là ba mươi lượng bạc, nàng lại biết Trương Thanh Thạch có nguyện ý hay , dù sao cũng là khoản tiền lớn, nàng cũng dám làm chủ, cho nên chỉ giấu ở trong lòng, gặp được Trương Thanh Thạch nàng cũng dám lập tức chuyện này, nghĩ tới Trương Thanh Thạch tự mình lộ ra ý này, sao có thể làm cho Tuyết nương vừa mừng vừa sợ?

      Đại Hoa Nhị Hoa cũng đều sít sao nhìn chằm chằm Trương Thanh Thạch, các nàng đều là tiểu nương, đều cảm thấy Tiểu Đào quá đáng thương, nếu như có thể cứu nàng ấy, các nàng đương nhiên rất mong đợi, đặc biệt là người cứu nàng ấy là cha các nàng, các nàng càng mong đợi hơn. Ngay cả Tiểu Hoa dù có chút mông mông lung lung cũng nhìn Trương Thanh Thạch.

      Trương Thanh Thạch dù quay đầu xem các nàng cũng biết các nàng bây giờ là cái vẻ mặt gì, cười : "Trong tay chúng ta tại có tiền, xuất ra chút đến giúp thân thích mình phen có cái gì thể? Đây chính là quan hệ đến cả đời hài tử, ta cam lòng."

      Trương Thanh Thạch nghĩ đến hôn Đại Hoa Nhị Hoa chịu đủ khổ, cũng muốn thấy có người chịu khổ vì việc hôn , huống chi còn là cháu Tuyết nương, đó cũng là cháu của .

      "Cha bọn !"

      Tuyết nương gọi tiếng, thanh hết sức kích động, hốc mắt lập tức liền hồng, cúi đầu lau nước mắt cái, nàng nghĩ mình là có phúc khí. Ba mươi lượng bạc, nguyện ý vì nàng xuất ra ba mươi lượng bạc! Trong vòng mười dặm tám thôn này có mấy nam nhân có thể vì nhà mẹ đẻ nương tử mà làm đến mức này? Dù trước kia bị chút ít khổ, nàng tại cũng cảm thấy đáng giá, đây cũng coi như là hồi báo !

      Đại Hoa cười đến mặt mày cong cong, ánh mắt nhìn Trương Thanh Thạch đặc biệt tự hào kiêu ngạo.

      Nhị Hoa ôm lấy Tiểu Hoa lớn tiếng hoan hô: "Cha tốt! Cha là người cha tốt nhất đời này!"

      Tiểu Hoa thấy tất cả mọi người cao hứng cũng theo ha ha cười, thanh như lục lạc nho vang lên.

      Trương Thanh Thạch dừng xe bò, nhảy xuống xe nhìn nương tử và khuê nữ, cười : "Nếu quyết định, chúng ta trở về Thổ Sa thôn đem chuyện này cho đại cữu ca bọn họ tiếng , cũng mau để cho đại chất tử cao hứng trở lại, mất công lại sinh bệnh, còn có Tiểu Đào kia, tránh cho nàng ấy lại treo cổ, người nếu chết có bạc cũng uổng công a!"

      Tuyết nương gật đầu liên tục, nàng ở nhà mẹ đẻ còn chưa ở đủ đâu, hơn nữa có thể giúp đến ca ca tẩu tử trong lòng nàng cũng cao hứng, nghĩ đến ca ca mặt ủ mày chau, tẩu tử hốc mắt hồng hồng nàng khó chịu chết được, hận thể lập tức trở về cho bọn họ biết đừng phiền não nữa.

      Người nhà lại cao hứng chạy về Thổ Sa thôn, ở đường Trương Thanh Thạch lại đem chuyện hôm nay làm lần. Nghe Trương Thanh Thạch lại kiếm được hơn năm mươi lượng bạc, mấy người Tuyết nương đều cao hứng cực kỳ, cảm thấy giống như nằm mơ, trước kia trong nhà kiếm tiền khó như vậy, tại bạc kiếm lời khoản lại khoản, còn phải như nằm mơ sao?

      Ca ca tẩu tử Tuyết nương thấy muội phu đánh xe bò đem Tuyết nương các nàng mang về, hơn nữa còn có vẻ mặt tươi cười, cũng biết xảy ra chuyện gì, chờ nghe Tuyết nương Trương Thanh Thạch nguyện ý cho vay ba mươi lượng bạc tất cả đều sợ ngây người. Đây chính là ba mươi lượng a, muội phu tại sao có thể có? Bọn họ phải là mới vừa ở riêng sao? Với thái độ nhà bọn họ trước kia, có thể phân cho bọn họ tiền bạc coi như tệ, sao có thể có ba mươi lượng?

      Trương Thanh Thạch ở đường bàn bạc tốt với mấy người Tuyết nương, đề cập tới chuyện phong lan bán lấy tiền, chỉ chuyện hôm nay chiêu đãi mấy thiếu gia nên được bạc.

      Ca ca Tuyết nương Tống Đại tẩu tử Lý Thảo đều sợ ngây người, nghĩ tới muội phu thế nhưng vận khí tốt như vậy, chỉ chiêu đãi chút vài vị thiếu gia ăn bữa cơm được vài mươi lượng bạc! Đây chính vận khí tốt cỡ nào a?

      Trương Thanh Thạch cười : "Đại ca, tẩu tử, bạc ta hôm nay mang ở người, các ngươi nếu là muốn có có thể cùng ta về nhà lấy, nếu là vội chờ chúng ta sau khi trở về đưa tới cho các ngươi. Như thế nào cũng được, các ngươi quyết định , có điều vẫn là mau cho Lương Điền tiếng, đừng để cho hài tử lại thương tâm. Còn có nhà Tiểu Đào cũng tiếng, đừng để cho Tiểu Đào lại làm mình bị thương, càng đừng để cho bọn họ vội vã đem hôn Tiểu Đào định ra, nếu định ra rồi phiền toái."

      Trong lòng Tống Đại rất là cảm tạ Trương Thanh Thạch, gật đầu liên tục.

      Lý Thảo cũng hết sức cảm kích, nhưng lại rầu rĩ ba mươi lượng bạc này về sau làm sao kiếm, có điều nghĩ tới chỉ cần con trai tốt là tốt rồi, chờ đem con dâu cưới về cả nhà bọn họ cùng nhau ăn mặc tiết kiệm liều mạng kiếm tiền, chỉ cần có người ở sợ có hi vọng, xem em của chồng phải là ví dụ sao? Trước kia cảm thấy cả nhà bọn họ làm trâu làm ngựa đến chết cho Trương gia, nào biết đột nhiên ra ở riêng, gia còn thoáng cái liền kiếm lời nhiều tiền như vậy!

      Tống Lương Điền nghe dượng đến đây, cho dù còn thương tâm cũng mất lễ nghi, đỏ hồng mắt mở cửa ra, trước hành lễ vấn an với Trương Thanh Thạch, sau lại chịu tội với Tuyết nương, lúc Tuyết nương mới vừa rồi còn ở đây trốn vào trong nhà, cũng ra đón.

      Trương Thanh Thạch trong lòng nghĩ Tống Lương Điền cũng tệ lắm, nếu như có thể nâng đỡ, về sau để ta cùng theo làm việc buôn bán, nếu như ta được vậy tìm đường kiếm tiền cho ta . Vì nương tử có thể an tâm có thể hạnh phúc, Trương Thanh Thạch quyết định dàn xếp tốt cho người nhà mẹ đẻ của nàng.

      Nhị Hoa cao hứng bừng bừng cho Tống Lương Điền ta có tiền cưới vợ

      Tống Lương Điền bắt đầu còn có chút tin, nhưng nhìn đến cha mẹ mặt đều tươi cười, ta liền ra hy vọng, chờ nghe được Trương Thanh Thạch kiếm tiền, nguyện ý đem tiền cho ta mượn, ta kích động được gì. ta vừa nhìn về phía mẹ , hỏi mẹ ta có phải là hay nguyện ý ra ba mươi lượng bạc cho ta cưới nàng dâu.

      Lý Thảo là nữ nhân tính cách rất thẳng thắn, với con trai: "Ở nông thôn cưới nàng dâu bình thường chỉ cần mấy lượng sính kim là đủ rồi, ba mươi lượng, cưới nương trấn cũng đủ, nhưng có điều ta cũng thích Tiểu Đào, sau khi lấy nàng các ngươi phải hảo hảo sống qua ngày, mau chút ít đem bạc trả lại cho dượng ngươi. Về sau nhớ phải hảo hảo báo đáp dượng ngươi, nếu là vong ân bội nghĩa cẩn thận ta đập gãy chân hai người các ngươi!"

      Tống Lương Điền gật đầu liên tục, mẹ rất đúng, nhiều bạc như vậy đủ cưới vài lần nàng dâu, ta có thể lấy Tiểu Đào, Tiểu Đào có thể gả cho , là phúc khí hai người bọn họ, bọn họ nhất định kiếm nhiều tiền. Nếu như vợ chồng bọn họ về sau hiếu thuận cha mẹ báo đáp người nhà dượng, vậy lão thiên gia cũng tha cho bọn họ, bị sét đánh!

      Tuyết nương liên tục cần.

      Trương Thanh Thạch cười : "Ngươi về sau nếu là có năng lực chiếu cố chút ba muội muội của ngươi, các nàng nếu là tìm ngươi giúp đỡ làm chỗ dựa, ngươi ra mặt là được."

      Trương Thanh Thạch mặc dù muốn đem khuê nữ bồi dưỡng thành nương lợi hại, nhưng vẫn cảm thấy có huynh đệ nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa càng nắm chắc hơn, cũng biết về sau và Tuyết nương có thể có con trai hay , nếu như có, vậy cũng chỉ có thể để đường huynh đệ, biểu huynh đệ tới giúp. Đường huynh đệ bên kia coi như giúp được gì, biểu huynh đệ ngược lại có thể tin hơn.

      Tống Lương Điền vội vàng gật đầu, ta vốn có muội muội, mặc dù gặp mặt mấy người Đại Hoa nhiều lắm nhưng vẫn thân với các nàng, tại quyết định coi mấy người Đại Hoa làm thân muội tử, về sau ai khi dễ các nàng người đó xong với .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, chương 35 Hôn thành

      Trương Thanh Thạch theo hai người phu thê Tống Đại đến nhà Tiểu Đào, bọn họ nguyện ý ra ba mươi lượng bạc sính kim, đương nhiên, vì để cho bọn cảm thấy bạc này đến dễ dàng mà tăng giá lần nữa, bọn họ còn thử trả giá, chỉ là ca ca tẩu tử Tiểu Đào chính là chịu bớt, hơn nữa thái độ đối với việc đem Tiểu Đào gả cho Tống Lương Điền còn ra vẻ do dự, bởi vì bọn xem trọng cái nhà kia mặc dù ra bạc đến ba mươi lượng, nhưng là gia cảnh tệ, bọn còn muốn tiếp tục tống tiền về sau, nếu đem Tiểu Đào đến Tống gia, Tống gia nghèo như vậy, về sau còn phải trả nợ, bọn khẳng định có ăn.

      "Các ngươi cho rằng đem muội muội đến nhà này liền có thể tùy ý lại nịnh nọt? Nằm mơ ?"

      Trương Thanh Thạch cười nhạo : "Con trai nhà này thân có tàn tật, tốn bạc cưới vợ cho chính là để hầu hạ , cũng phải là muốn làm thân gia lại với các ngươi. Con của bọn họ thân thể tốt, nhất định phải tích góp bạc gần bên thân, đến lúc đó chừng đồng tiền hận thể bỏ ra, lại có lẽ cũng muốn để Tiểu Đào ăn no, còn muốn tiết kiệm chút bạc từ khẩu phần lương thực của nàng! Các ngươi có thể có được cái gì tốt? Cho nên các ngươi muốn thả dây dài câu cá lớn phải thất vọng rồi. Ta xem bằng cứ thu trước ba mươi lượng bạc, này nhiều hơn mười lăm lượng bạc, mà các ngươi nếu là tống tiền nhà kia cũng biết được bao nhiêu tiền, bằng tại bạc cầm đến tay, như vậy mới có lời."

      lời khiến ca ca tẩu tử Tiểu Đào đều động tâm.

      "Người này rất có lý a, nếu chúng ta cứ đồng ý hôn của Tống gia , Tiểu Đào đến Tống gia ở cùng thôn, đến lúc đó có việc còn có thể sai sử nàng."

      Tẩu tử Tiểu Đào với ca ca Tiểu Đào, cho cùng thị ta còn muốn tiếp tục chiếm tiện nghi từ người Tiểu Đào.

      Ca ca Tiểu Đào gật đầu, gã nghĩ bạc Tống gia mặc dù là mượn, nhưng có thân thích thoáng có thể xuất ra ba mươi lượng bạc coi như là tệ, về sau chừng cũng có thể sống khá lên, đến lúc đó mình còn kém được sao?

      Tiểu Đào vừa nghe có thể gả cho Tống Lương Điền kích động đến khóc lên, với Lý Thảo sau khi gả đến nhất định hảo hảo mà hiếu thuận bọn họ, mặc kệ vất vả bao nhiêu năm cũng đem món nợ này trả lại. Nàng còn cho là mình hẳn phải chết thể nghi ngờ, bởi vì nàng dù đánh chết cũng gả cho cái gia đình mà ca ca và tẩu tử nàng nhìn trúng kia, kết quả lại có thể chuyển biến tốt. Nàng cảm thấy ông trời là chiếu cố chính mình.

      Hai nhà thương lượng xong, ngày hôm sau cấp bạc viết hôn thư, Tống gia là nóng nảy, chỉ sợ lại có biến cố. trai và chị dâu Tiểu Đào cũng gấp, bọn sợ Tống gia đổi ý, dù sao đó là ba mươi lượng bạc, nàng dâu tốt cũng có thể cưới thêm được mấy người.

      Trương Thanh Thạch đánh xe bò mang theo thê tử chúng nữ nhi về nhà, ngày hôm sau đến đưa bạc.

      Dọc theo đường người nhà hoan hô cười , may là mùa hè ban ngày dài, lúc về đến nhà là ánh chiều tà le lói rồi.

      Trương Thanh Thạch đem thê tử chúng nữ nhi thả trước cửa nhà, đến nhà Lý chính trả xe bò, là ngày mai còn muốn mượn ngày xe bò nữa dùng chút, cho nhà Lý chính năm mươi văn tiền.

      Lý chính cần, nhưng Trương Thanh Thạch thể dùng , nếu về sau ngượng ngùng lại dùng bò nhà , đem tiền để xuống liền .

      Lý chính nương tử khen Trương Thanh Thạch phúc hậu với lý chính.

      Lý chính xác thực Trương Thanh Thạch là người phúc hậu, nếu phúc hậu sao có thể bị trong nhà áp chế nhiều năm như vậy? Chỉ bằng đầu óc kia sao có thể gánh lưng tội nợ nhiều năm như vậy, chính là quá hiếu thuận quá hiền hậu. Trương Bà Tử bọn họ cũng là tự mình tìm đường chết, đem Trương Thanh Thạch người như vậy phân ra ở riêng, vì Triệu gia thân gia quan tâm danh tiếng mà cần Trương Thanh Thạch dưỡng lão, về sau cũng biết có hối hận hay . Tuy Lý chính để ý hôn của Triệu gia, và Triệu gia có ân oán gì, còn từng quen biết, nhìn ra nhà này có gì đúng, nhưng cảm thấy Triệu gia dù biết Trương gia gây ra chuyện xấu nhưng vẫn muốn kết cửa hôn này có cái gì đó đúng. Có điều nhắc nhở mấy người Trương gia, ánh mắt của bọn họ đều bị phú quý Triệu gia che mờ rồi, nếu là nhắc nhở bị thành hâm mộ ghen tị. mới làm cái loại chuyện được cảm ơn đó.

      đường trở về Trương Thanh Thạch lại mua thịt, bởi vì tất cả mọi người đói bụng, làm sốt thịt, mà để Tuyết nương trực tiếp làm cơm, làm nồi cơm trắng ( độn), người nhà ăn vui vẻ.

      "Cha, ngày mai cha trở lại nhất định phải làm sốt thịt và thủy tinh cao cho bọn con nha, người khác đều được ăn, chúng con còn chưa được ăn đâu!"

      Nhị Hoa làm nũng , nàng hé ra khuôn mặt nhắn có chút béo lên dưới ánh đèn càng thêm xinh đẹp, con mắt lấp lánh tỏa sáng.

      Trương Thanh Thạch cười : "Ngày mai nhất định làm cho các con. Ta chỉ sợ về sau các con ăn nhiều đến chán thôi."

      Đại Hoa hỏi: "Cha, cha định bán sốt thịt sao?"

      Đại Hoa nghĩ đến lúc trước kia cha qua dự định làm ít làm ăn, trong lòng nàng vừa mong đợi vừa khẩn trương.

      Trương Thanh Thạch gật đầu : "Đúng, cha dự định về sau bán những thứ này, những vị thiếu gia kia ăn xong đều ngon, người ngoài ăn khẳng định cũng cảm thấy ngon, đến lúc đó sợ bán được. Đến lúc đó chúng ta trước tiên bán cho tửu lâu , đợi có tiền có thể ở trấn thuê hoặc là mua được cửa hàng có hậu viện, nhà chúng ta đều dời qua, vừa sống qua ngày vừa làm việc buôn bán."

      Bọn vừa nghe trấn sống cũng rất cao hứng, lại ngóng trông có cửa hàng của nhà mình, như vậy cuộc sống của các nàng tốt hơn.

      Tuyết nương : "Hay là trước ở trong thôn đem phòng ở đắp lên rồi tính việc buôn bán , ta cảm giác, cảm thấy ở nơi này có việc."

      Nơi này cách Trương Bà Tử bọn họ quá gần, bọn họ dễ gặp phiền toái, nếu là chuyển xa chút tốt rồi. Cho dù ở trong cùng thôn xóm, bọn họ còn có thể tìm tới cửa sao?

      Trương Thanh Thạch với Tuyết nương rất nhanh chuyển , để cho nàng yên tâm.

      Mọi người nghe đắp tân phòng, bắt đầu cùng nhau thương thảo phòng ở muốn đắp mấy gian, đến lúc đó bọn họ ở như thế nào, muốn ở trước phòng sau nhà trồng cây gì hoa gì, có nuôi heo hay , nên nuôi mấy con gà, còn thương lượng nuôi con chó, được khí thế ngất trời.

      Trương Thanh Thạch cảm giác nhà nên là cái dạng này, về sau làm cho nhà của càng ngày càng tốt, làm cho người nhà của càng ngày càng hạnh phúc vui vẻ.

      Trương Thanh Thạch ngày hôm sau đem tiền đưa đến Tống gia, nhìn xong Lý chính Thổ Sa thôn giúp viết hôn thư, mới , chuyện còn lại quản, chỉ cần đến lúc thành thân đến mời bọn họ, bọn họ mang theo tiền biếu uống rượu mừng là được. nhà ba người Tống gia và Tiểu Đào đưa tiễn, Trương Thanh Thạch đánh xe bò vội vã .

      Đến nhà Lý chính trả xe bò, Lý chính với Trương Thanh Thạch, Trương Thanh Ngọc chọn nơi đắp phòng, dự định chọn gần nhà bọn họ.
      tart_trung, Phương Lăng, thuyt5 others thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 36 Chọn xong trạch (nơi ở)


      Trong tay Đỗ Quyên Hồng và Trương Thanh Ngọc có ít tiền, bọn vốn là tính toán muốn xây phòng ở mới, tại cảm thấy Trương Thanh Thạch trong tay có tiền, lại biết làm đồ ăn rất có thể kiếm được tiền, cảm thấy về sau nhất định có thể trôi qua tốt, cả hai liền tính toán tìm cách ở gần , như vậy cũng hảo qua lại, đương nhiên chủ yếu nhất là thuận tiện chiếm tiện nghi. Bọn nghĩ trong tay Trương Thanh Thạch có tiền khẳng định xây phòng, liền quanh co lòng vòng hỏi thăm hai người Lý chính xem Trương Thanh Thạch có hỏi chuyện nhà ở hay . Hai người Lý chính cũng là người có tâm nhãn, đương nhiên cho bọn biết.

      Lý chính với Trương Thanh Thạch chuyện này, nhắc nhở : "Ngươi nếu là nhìn trúng mảnh đất kia đoán chừng là tránh thoát người đệ đệ này của ngươi. Ngươi phải suy nghĩ kỹ."

      Góc tây bắc thôn rộng lớn, Trương Thanh Thạch nếu như tìm nơi này xây phòng như thế nào cũng tránh thoát Trương Thanh Ngọc.

      Trương Thanh Thạch nghĩ thầm hai người lão Tam đúng là thuốc cao bôi da chó (keo 502 đê!), cám ơn Lý chính, hơi suy nghĩ chút liền nghĩ ra biện pháp, với Lý chính phải về nghĩ chút, sau đó liền cáo từ về nhà. Về đến nhà liền đem chuyện này cùng với mấy người Tuyết nương.

      Nhị Hoa bĩu môi : "Tam thúc bọn họ sao lại như vậy a? Làm chuyện có lỗi với chúng ta như vậy còn muốn làm hàng xóm với chúng ta, phải là muốn về sau còn qua lại sao? Ta muốn cùng bọn họ lui tới. Cha, cha nghĩ biện pháp , nếu vẫn được chúng ta trực tiếp đến trấn ở thôi, trong tay chúng ta bạc phải là đủ mua cái nhà sao? Đến lúc đó chúng ta tiết kiệm chút, làm việc nhiều, nhất định bị đói, vẫn có thể qua được ngày thanh tĩnh."

      Nhìn Nhị Hoa bĩu môi như đứa bé, khẩu khí lại như người lớn, Tuyết nương sờ sờ đầu của nàng, cười : "Cho dù có tiền ở trấn mua phòng ốc, vẫn phải xây nhà trước ở trong thôn, như vậy trong lòng mới yên ổn."

      Tuyết nương là nữ tử sinh trưởng ở nông thôn, nếu như phải Trương Thanh Thạch trấn ở, nàng cả đời đều nghĩ tới trấn ở, cho dù trong tay tại có ít bạc, nàng cũng cảm thấy ở nông thôn thiết thực hơn, ở nông thôn có cái phòng ở chính là cái đường lui, vào trong trấn sống qua ngày cũng an tâm. Cho nên nàng cảm thấy nhất định phải xây căn nhà, cho dù chút cũng phải xây. Chỉ là nàng cũng muốn làm hàng xóm với mấy người Trương Thanh Ngọc.

      Đại Hoa cũng có ý tưởng giống Tuyết nương.

      Nhị Hoa : "Vậy chúng ta liền đem tiền xây phòng lưu lại, chờ Tam thúc bọn họ trước xây xong phòng ở rồi chúng ta lại xây, đến lúc đó có thể tìm nơi xa bọn họ nhất. Ta cũng tin trong tay bọn họ có tiền còn có thể liên tục chịu đựng ở tại đông sương phòng."

      Trương Thanh Thạch : "Bọn họ nhịn được, nhưng ta . Ta muốn hỏi Lô gia tây nam thôn bên cạnh có nguyện ý hay đem nhà ở bán cho chúng ta. Nhà bọn họ phòng ở vừa cũ lại hỏng, sớm muốn sửa chữa tân phòng. Nhà bọn họ lại quan hệ tốt với lão Quách gia hàng xóm, cơ hồ mỗi ngày đều chửi nhau, cách đầu tường cũng có thể mắng lên, ngày khẳng định trải qua thư thái. Ta muốn mua nhà ở trả bạc cho bọn họ, bọn họ tám phần nguyện ý đem nhà ở nhường lại."

      Đại Hoa vừa nghe ánh mắt sáng lên, ôn nhu : "Ta trước kia nghe Lô gia đại nương qua nhà bọn họ phiền chết Quách gia, hận đến vĩnh viễn muốn nhìn thấy người Quách gia."

      Nhị Hoa nhịn được cười lên tiếng, "Hai nhà này cũng thiệt là, vốn đều là người phẩm hạnh tốt, lại bởi vì chuyện mấy đời trước mà hận lẫn nhau đến bây giờ. Mua nhà Quách gia ta cảm thấy được rất tốt, chúng ta cũng coi như làm chuyện tốt, có thể để cho người hai nhà về sau đều sống yên ổn chút, thiếu gây gổ thiếu tức giận mới có thể sống lâu trăm tuổi a, chúng ta cũng coi như tích phúc."

      Tuyết nương gật đầu cười.

      Chuyện này cả nhà đều đồng ý, Trương Thanh Thạch cũng trễ nãi, lập tức Lô gia.

      Người Lô gia vừa nghe ý đồ đến của Trương Thanh Thạch có chút , hỏi tại sao nhà ở khác mua lại muốn mua nhà ở của bọn họ. Trương Thanh Thạch cũng gạt, chuyện Trương Thanh Ngọc hỏi thăm muốn ở nơi nào xây nhà, muốn cùng nhà Trương Thanh Ngọc kề quá gần.

      "Vốn là, ta nghĩ nhà phân ra, tuy bọn họ lừa ta, nhưng dù sao gãy xương còn liền gân, mọi người từng người qua tốt cuộc sống của mình, bình an vô là tốt nhất. Nhưng nghĩ tới cũng bởi vì ta kiếm lời chút ít tiền, Tam đệ trước mặt Lý chính và nhiều người trong thôn ta che giấu, tâm ý ta là hàn thấu. Vẫn là ở xa chút tự tại hơn, này xa thơm gần thối, chừng cách xa về sau tốt hơn."

      Trương Thanh Thạch lúc những lời này vẻ mặt rất trầm trọng, bộ vẫn còn vì bị người trong nhà đả thương mà uể oải.

      Người Lô gia rất đồng tình với Trương Thanh Thạch, hơn nữa bọn họ cũng động tâm với việc có thể đổi chỗ ở, nhà bọn họ kề bên Quách gia, ba ngày ầm ĩ trận năm ngày tranh cãi trận lớn, gặp mặt ầm ĩ cũng phải trừng nhau vài lần, tâm tình khá hơn cũng hư. Lô gia lão phu nhân tại lớn tuổi, cùng Quách gia lão phu nhân ầm ĩ xong lại bị choáng váng đầu hoa mắt, thở nổi, vì cái này còn tìm Phượng lang trung xem, là nóng giận hại đến thân thể, cần tĩnh dưỡng, nhưng tĩnh dưỡng cũng thể chỉ ở trong nhà? Ra cửa khó tránh gặp đến người Quách gia, dù ra cửa gặp được, hoặc là đợi ở nhà, hai nhà kề cùng chỗ cách đầu tường, tiếng mắng vẫn nghe rất ràng, lão phu nhân vẫn bị tức. Bọn họ cũng xác thực động tâm với việc đổi chỗ, chỉ là đổi nơi ở đâu dễ dàng như vậy? Mua nhà ở phải dùng tiền, nhà bọn họ còn muốn xây tân phòng, vậy phải tốn ít tiền, hơn nữa muốn mua nhà ở phải mượn tiền. Đem nhà bọn họ bây giờ bán cũng dễ dàng, bởi vì nhà bọn họ lớn, lại cũ, bọn họ bởi vì gây gổ tích lũy oán khí mới chịu dọn nhà, bởi như vậy người trong thôn mới muốn mua. tại Trương Thanh Thạch chủ động tới muốn mua nhà bọn họ, bọn họ như thế nào có thể động tâm đâu?

      Người Lô gia có lập tức đáp ứng Trương Thanh Thạch, muốn thương lượng chút, thương lượng tốt bọn họ trả lời .

      Trương Thanh Thạch đáp ứng.

      Ngày hôm sau đương gia Lô gia tới tìm Trương Thanh Thạch, nguyện ý đem nhà ở bán cho Trương Thanh Thạch.

      Hai nhà cùng tìm Lý chính, Lô gia muốn đem nhà ở bán cho Trương Thanh Thạch, Lô gia còn muốn nhờ thôn trưởng tìm mua nhà đất hộ bọn họ.

      Lý chính ha ha cười tiếng, lập tức xử lý thủ tục cho bọn họ, Quách gia và Lô gia cần lại ngày ngày ầm ĩ khiến cho Tiểu Pha thôn gà chó yên, cũng tránh cho Trương gia huynh đệ về sau ở cùng chỗ gà bay chó sủa, đối với Tiểu Pha thôn là đại đại hữu hảo a. người làm Lý chính này chỉ hy vọng cả thôn xóm đều sống yên ổn, vậy liền cao hứng.

      Trương Thanh Ngọc vừa nghe Trương Thanh Thạch thế nhưng lại mua nhà Quách gia, thoáng cái liền trợn tròn mắt, như vậy có biện pháp ở gần nhà Trương Thanh Thạch, bởi vì chỗ Quách gia kia ba mặt đều có nhà, phía trước là con đường, đường bên kia chính là cái cống, cống bên kia chính là mảng lớn ruộng lúa a, căn bản có chỗ cho xây phòng, trừ phi cũng ở bên kia mua nhà của người ta. Dù là nhà người ta nguyện ý bán, cũng chịu mua nhà cũ của người ta, đừng đó là chỗ ở cũ, chỉ phải ra tiền để cho người khác dọn nhà, vui ý a!

      Đỗ Quyên Hồng thẳng mắng Trương Thanh Thạch quá giảo hoạt.

      Cuối cùng vợ chồng dứt khoát ở bên cạnh nhà cũ xây phòng, kỳ bên cạnh nhà cũ cũng có chỗ xây phòng, chỉ là đất lớn, Đỗ Quyên Hồng muốn xây đại viện tử, lại muốn ở gần nhà Trương Thanh Thạch, cho nên mới muốn đổi chỗ, vì thế còn làm cho Trương Bà Tử vui ý, cảm thấy bọn là nghĩ cách cách xa bà ta, là muốn hầu hạ bà. tại thể ở gần nhà Trương Thanh Thạch, bọn vẫn là ở chỗ này xây phòng , phòng ở chút quan hệ, chờ bọn về sau có tiền trấn mua nhà, ở đây phòng ở quá lớn cũng vô dụng.

      "Hừ, trốn chúng ta được sao? phải là thêm hai bước đường sao? Lão nương sợ đường!"

      Đỗ Quyên Hồng hừ , nghĩ thể ở gần Trương Thanh Thạch, vậy ở gần cùng với đại ca bọn họ , Mai Hương gả tới Triệu gia, làm tốt quan hệ với bọn họ thị ta cũng có chỗ tốt.
      tart_trung, Phương Lăng, thuyt5 others thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 37 Đổi phòng ở

      Nhắc tới xây nhà vẫn là xây vào mùa xuân mới tốt, mùa hè đắp phòng chỉ sợ trời mưa, có điều nếu là sốt ruột cũng cần quản nhiều như vậy, cùng lắm trước đắp lên rồi phơi, dù là mùa xuân đắp phòng rồi cũng phải phơi xong mới vào ở. Lô gia ngày cũng muốn cùng Quách gia làm hàng xóm, so với Trương Thanh Thạch bọn họ còn sốt ruột hơn. Trương Thanh Thạch cũng rất muốn lập tức từ tây sương phòng Trương gia chuyển ra, cũng dự định lập tức đắp phòng, cuối cùng người hai nhà thương lượng, Trương Thanh Thạch mang theo người nhà dời đến Lô gia, mà người Lô gia trước chen đến mấy gian tây sương phòng của Trương Thanh Thạch.

      Người hai nhà vô cùng náo nhiệt chuyển nhà chuyển cửa, ngươi giúp ta ta giúp ngươi, nhờ ít bằng hữu thân thích hỗ trợ.

      Mấy người Trương Thanh Mộc còn chưa kịp phản ứng, Trương Thanh Thạch chuyển hết nhà, có biện pháp, đồ đạc của bọn họ quá ít, xe ngựa chuyển đồ hơn nữa còn được nhiều người như vậy hỗ trợ, chuyến chuyển xong rồi. Chờ bọn kịp phản ứng giúp được Trương Thanh Thạch tay, thấy Lô gia dọn nhà, Lô gia gì đó nhiều a, cho nên liền theo Lô gia, thấy Trương Thanh Thạch hỏi đây là có chuyện gì.

      Trương Thanh Thạch liền đem chuyện nhường tây sương phòng cho người Lô gia ở ra.

      Tôn Xảo : "Chuyện lớn như vậy ngươi thế nào cũng với chúng ta tiếng? Lúc trước rồi, phòng ở kia nếu ngươi phải trả cho chúng ta. tại ngươi cho người khác ở, còn với chúng ta, ngươi đây cũng quá đúng. Dầu gì chúng ta cũng là đại ca đại tẩu ngươi, dù đem chúng ta để vào mắt, còn có nương đấy."

      Tôn Xảo những ngày này đối với người nhà Trương Thanh Thạch rất bất mãn, vốn dĩ người nhà dễ bảo làm trâu làm ngựa đột nhiên nghe lời, còn làm cho thị ta mất mặt mũi, thị ta làm sao cao hứng đây? Trương Thanh Thạch kiếm lời nhiều tiền như vậy, thị ta cao hứng, Trương Thanh Thạch vội vã chuyển ra ngoài thị ta càng mất hứng, Trương Thanh Thạch muốn đắp tân phòng thị ta càng vô cùng mất hứng. Con trai thị ở trấn bắt đầu làm việc, khuê nữ có việc hôn nhân tốt, thị là nhạc mẫu con trai địa chủ, thị cũng muốn ở tân phòng!

      Trương Thanh Mộc cũng có chút bất mãn, tây sương phòng kia trong mắt chính là phòng ở của , mấy người Trương Thanh Thạch ở tại đó cái gì, cả nhà bọn họ đều là người thích sạch , phòng ở lúc nào cũng thu thập gọn gàng, đến lúc đó thu hồi lại là được. Người Lô gia lại là người ngoài, để cho ngoại nhân ở phòng ốc của là cái chuyện gì? Ai biết chờ bọn họ phòng ở lúc ấy thành cái dạng gì?

      Trương Thanh Thạch : "Phòng ở kia bây giờ vẫn là phòng ốc của ta, chờ ta cần nữa đương nhiên bán cho các ngươi. Yên tâm, ta bán cho người khác. Về phần trước khi bán ta cho ai ở, này là tự do của ta. Mấy người Lô gia rất tốt, bọn họ ở căn phòng kia các ngươi có cái gì hài lòng? Chỉ là ở thời gian ngắn mà thôi."

      "Đúng vậy, nhà chúng ta ở các ngươi có cái gì hài lòng?"

      Lô lão phu nhân bởi vì muốn từ nơi này dọn , ở chỗ này quay trở ra, xem chút có cái gì rơi xuống hay , nghe đến hai người Trương Thanh Mộc bất mãn với Trương Thanh Thạch vì cho bọn họ ở lại. Lão phu nhân thoáng cái liền mất hứng. Lão thái thái này chính là lão phu nhân cùng Quách gia cách vách đấu cả đời, đấu thôi, đấu sức chiến đấu kinh người, tròng mắt trừng, bộ các ngươi ràng cho ta các ngươi xong.

      Trương Thanh Mộc lập tức câm miệng, loại thời điểm này vẫn là để cho Tôn Xảo ra mặt .

      Tôn Xảo cũng muốn cãi nhau với Lô lão phu nhân, vội vàng ôn tồn giải thích.

      "Các ngươi yên tâm, chúng ta ở đó đến khi phòng ốc của chúng ta xong là , ai nguyện ý ở gần nhà các ngươi đâu, cũng phải chỗ gì tốt!"

      Lô lão phu nhân hừ tiếng, vênh váo tự đắc .

      Sắc mặt Trương Thanh Mộc và Tôn Xảo đen thui, muốn chuyện với Trương Thanh Thạch, Trương Thanh Thạch lại kêu gọi bọn họ giúp đỡ Lô gia khuân đồ. Đều là đồng hương, đứng ở chỗ này có thể giúp dọn nhà sao? Nhiều người như vậy nhìn xem đấy! Hai người chỉ có thể nhận mệnh giúp đỡ bắt đầu khuân đồ. Trong lòng ngoại trừ mắng Trương Thanh Thạch, còn mắng hai người Trương Thanh Ngọc, vợ chồng này đến, còn cái gì Trương Thanh Ngọc đắc tội Trương Thanh Thạch nên dám đến, kỳ chính là muốn đến hỗ trợ có?!

      "Đứa con trai này là uổng công nuôi a! Năm đó hại chết cha , vứt bỏ muội muội của , lỗi lầm lớn như vậy a, đàng hoàng được mấy năm nay chịu nổi, nghĩ bằng tất cả phương pháp lừa chúng ta đem phân ra, sợ sét đánh gì đó!"

      Trương Bà Tử nghe Trương Thanh Mộc và Tôn Xảo đáp lời, ngồi ở giường vỗ bàn đất mắng. Vốn là bà nghĩ cuộc sống của bọn họ trôi qua tốt, cuộc sống Trương Thanh Thạch trôi qua kém, đến lúc đó bọn họ (TTT) đến nịnh bợ cầu cạnh mình, đồ đạc phân cho bọn họ còn có thể đòi về, còn có thể giống như trước kia sai sử bọn họ, còn có thể thêm phần hiếu kính, kết quả lại là phòng nhà Trương Thanh Thạch càng ngày càng tốt!

      Trương Bà Tử vì mất đứa con trai hiếu thuận nghe lời mà thương tâm, bà vốn dĩ cũng phải là quan tâm con thứ hai, dù sao cũng là miếng thịt rớt xuống từ người bà, chỉ là bà quen phục tùng cung kính, quen đem chuyện trượng phu chết trách tội đến đầu của , cho nên mới đối xử với kém hơn so với mấy đứa con trai khác. tại con trai coi bà bằng trời, bà cảm giác mình mất , trong lòng bà khó chịu xông lên, chỉ có thể dùng bất mãn để áp chế loại khó chịu này.

      Trương Thanh Ngọc ở bên lửa cháy đổ thêm dầu Nhị ca đúng, Đỗ Quyên Hồng còn chưa kịp , nghe được Trương Bà Tử mắng Trương Thanh Ngọc, nháo đến tình trạng này tất cả đều là có nghe hươu vượn mới gây nên. Thị ta lập tức liền im lặng, loại thời điểm này thị ta vẫn là đừng xông vào để ăn mắng của bà bà.

      Tôn Xảo : " tình đến mức này chúng ta cũng đừng oán trách, ai đường nấy , chúng ta ngày về sau càng tốt hơn."

      Trương Thanh Mộc cũng muốn gây nữa, con trai trấn, khuê nữ cũng tìm được hảo nhân gia, cũng thể lại bởi vì làm ầm ĩ mà khiến bọn họ chậm trễ.

      Mấy người Trương Thanh Ngọc bọn họ vốn là muốn được chỗ tốt hơn từ Trương Thanh Thạch, vừa rồi xấu Trương Thanh Thạch bậy cũng chẳng qua là phụ họa Trương Bà Tử, để bà cao hứng, thuận tiện khiến cho đại ca đại tẩu càng bất mãn đối với nhà Trương Thanh Thạch, như vậy bọn họ ở giữa hai nhà, có thể cùng cả hai nhà giao hảo chính là được lợi nhiều nhất.

      Cơn tức của Trương Bà Tử tiêu chút, với bọn họ: " bất nhân, chúng ta thể bất nghĩa, phải là muốn đắp phòng sao? Các ngươi có thời gian cũng giúp tay. Cũng cần làm mình mệt nhọc, có rảnh , rảnh nghỉ ngơi, luân phiên , điểm cái mão là được*. Chờ lúc các ngươi có việc ta xem có dám đến , đến cho nước bọt dìm chết đuối !"

      * Ngày xưa, lệ các quan làm việc từ gìờ "Mão", do trưởng quan điểm danh, gọi là "điểm mão". Ý là làm cho có lệ.

      "Nương minh!"

      Trương Thanh Ngọc vội vàng khen, nghĩ nương và mình nghĩ giống nhau.

      Mấy người Trương Thanh Mộc cũng nghĩ như vậy.

      Trương Thanh Thạch lưu lại gian sương phòng của Lô gia đủ dung cả nhà bọn họ năm người ở, còn lại toàn bộ phòng ở đều phá hủy, bên mời người hủy phòng ở, bên đem ngói, đá tất cả đều mua về, lại bắt đầu để cho người làm bùn phôi, những thứ bùn phôi này là dùng để trải chuồng gia súc gia cầm, còn có nhà xí.

      Trong thôn có ít người xây nhà, vì mau chút ít đem phòng đắp kín phải mời nhiều người, mời người trong thôn chính mình đắp phòng hoặc là hỗ trợ, bao cơm ăn là được, hoặc là dùng tiền thuê, bao cơm tùy vào nhiều tiền hay ít tiền mà định ra. Trương Thanh Thạch vì muốn mau chút ít đem phòng ở đắp kín quyết định dùng tiền, dù sao tại cũng thiếu tiền, vì để cho nương tử và hài tử mệt mỏi, quyết định bao cơm, cho bọn họ thêm vài văn tiền để cho bọn họ về nhà ăn .

      Trương Thanh Thạch hỏi Lô gia mời người cho bao nhiêu tiền công, muốn bởi vì mời người mà phát sinh vui, bình thường nhà này đắp xong rồi đến nhà kia đắp, nếu tiền công nhiều văn thiếu văn cũng sao, tại hai nhà cùng nhau khởi công, có so sánh. Người Lô gia cảm thấy Trương Thanh Thạch thành , với nhà bọn họ mời người ngày hai mươi lăm văn tiền, bao cơm. Cái giá tiền này là giá tiền trung đẳng, rất nhiều người trấn làm công cũng là giá tiền này, nhiều cũng nhiều hơn được vài văn, trừ phi làm mệt chết mệt sống mới có nhiều tiền. Trương Thanh Thạch cũng liền chiếu theo cái giá tiền này mà cho.

      Người hai nhà Trương Tỏa Đầu và Lý Bảo Hòa đều đến hỗ trợ, nam nhân đắp phòng, nữ nhân giúp việc.

      Trương Tỏa Đầu và Lý Bảo Hòa rất hâm mộ Trương Thanh Thạch, bọn họ muốn đắp nhà ngói gạch xanh lớn như vậy còn biết đến khi nào đâu.

      Vợ Bảo Hòa cười với Tuyết nương: "Ngươi đúng là hết khổ! Chỉ còn sinh con trai là viên mãn. tại các ngươi cũng chuyển ra, nhà ngươi cũng có tiền, dưỡng thân thể tốt, mau chút sinh con trai ! Miễn cho có người có ý đồ xấu!"

      Tuyết nương lúc nghe được con trai mặt còn đỏ, nghe câu sau liền sững sờ, vội hỏi: "Ngươi tại sao như thế? Có người động tâm tư với đương gia sao?!"

      Vợ Tỏa Đầu kéo vợ Bảo Hòa cái.

      Vợ Bảo Hòa liếc nhìn nàng cái : "Ngươi kéo ta làm cái gì? Chúng ta là quan hệ như thế nào a? Có cái gió thổi cỏ lay phải cho Tuyết nương a! Miễn cho nàng thành như thế bị người làm cho mơ hồ!"

      Vợ Tỏa Đầu bất đắc dĩ thu tay, nhìn Tuyết nương, : "Đây cũng chỉ là Bảo Hòa tẩu tử đoán, ngươi cũng đừng gấp a."

      Tuyết nương vừa nghe lời này mặt trắng bệch, vội vàng kéo vợ Bảo Hòa hỏi là ai động tâm với nam nhân nhà nàng, tại cuộc sống của nàng vất vả mới tốt lên, nếu ai dám đến phá hư, nàng liền lột mặt người kia ra!









    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Nha nha nha~~~ có tiểu tam định chen chân.
      SooSyl thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :