1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 96: Có tiến bộ

      Editor: Puck

      Bởi vì sinh con tự nhiên, ba ngày sau Diêu Tiểu Cải có thể xuất viện. Thời gian mang thai kiên trì hoạt động, dinh dưỡng tốt, thể chất vốn cũng tốt, ngày thứ hai sau khi sinh, cũng bắt đầu xuống giường hoạt động, lại vòng trong phòng bệnh, hoặc tự toilet.

      Chiều ngày thứ ba, làm xong thủ tục xuất viện, Lục Cạnh Ba và Trương Hồng Cúc, Diêu Tam Tam thu dọn đồ đạc, xuống lầu trước, trước khi ra cửa, Lục Cạnh ba còn căn dặn Diêu Tiểu Cải ngồi giường bệnh: “Tiểu Cải, em ngồi đây canh chừng con bé, tụi mang đồ xuống xe xong, trở lại đón hai mẹ con.”

      Phòng bệnh ở lầu bốn, ba người ôm chăn, cầm bình nước xách chậu, xuống trước.

      Diêu Tiểu Cải nhìn đứa bé được bọc chăn dày nằm giường, nhịn được cúi đầu, gần như dán lên gương mặt trẻ nít, để sát vào nhìn con bé.

      Nhìn sao cũng xinh xắn như vậy!

      Diêu Tiểu Cải nhìn nhiều đứa mới sinh, ban đầu chị cả sinh Tráng Tráng, còn có cục cưng cùng phòng bệnh, cục cưng phòng bệnh bên cạn... Cục cưng mới sinh dường như đều nhăn nhúm, thịt đỏ hồng giống như con trùng, mà khuôn mặt nhắn của tiểu Viên Viên, cũng là màu hồng phấn, long lanh, làn da rất đầy đặn, sống mũi này, miệng này, nhìn thế nào cũng xinh. Tóc dài nửa tấc, mềm nhũn dính vào đầu, mềm mại sáng bóng, giống như sợi tơ tằm vậy.

      Vẻ đẹp nổi bật!

      Diêu Tiểu Cải càng nhìn, trong lòng càng tuôn ra vẻ mềm nhũn, ấm áp, cầm khăn quàng cổ chuẩn bị bên cạnh quàng lên, ôm lấy con bé, nhìn qua hai lần giường bệnh và cái tủ dọn dẹp sạch , xác định bỏ sót thứ gì, rồi dứt khoát ôm con ra khỏi phòng bệnh, bản thân tự từ từ xuống lầu.

      Mới xuống tầng cầu thang, Lục Cạnh Ba bước nhanh từ dưới lầu trèo lên, nhìn thấy hai mẹ con, lập tức sợ hết hồn, vội vàng chạy tới, trong miệng trách : “Sao em lại ôm con bé ra! phải bảo em chờ sao?”

      “Em có thể ôm.”

      “Có thể ôm cũng được, em mới sinh được ba ngày, thân thể còn yếu, cũng nên quá cậy mạnh.”

      Sản phụ nhà người khác xuất viện, hoặc do người nhà mang xuống, hoặc do người nhà cõng xuống, ít nhất cũng do người nhà đỡ xuống lầu, vợ hay rồi, tự mình ôm đứa bé xuống lầu. Lục Cạnh Ba vừa buồn cười đau lòng lại thêm bất đắc dĩ, cậy mạnh cũng phải là phương pháp cậy mạnh như vậy!

      có chuyện gì, em muốn ôm con bé.” Diêu Tiểu Cải , “Tương lai còn có thể ba hoa, với con bé, con do mẹ ôm từ bệnh viện về.”

      Trách cứ lo lắng đầy bụng Lục Cạnh Ba lập tức hóa thành hồ nước xuân. Nhưng mấy người già luôn , phụ nữ ở cữ phải thế này thế kia, thể thế này thế nọ, Lục Cạnh Ba yên lòng để cho ôm con xuống lầu như vậy.

      “Bây giờ em cảm thấy như thế nào, ngày ở cữ chú ý, mệt nhọc, tương lai thân thể bị thiệt.” Lục Cạnh Ba trách cứ, định cẩn thận đỡ , chặn ngang ôm kiểu công chúa, lập tức nâng Diêu Tiểu Cải lên, Diêu Tiểu Cải cũng quản , chỉ cẩn thận ôm đứa bé trong ngực, Lục Cạnh Ba cứ như vậy bản thân vừa ôm vợ vừa ôm con xuống lầu.

      Sau đó Diêu Tam Tam chạy tới, nhìn thấy tình hình như vậy, vừa lo lắng vừa buồn cười, đây là xuống lầu đó, nhà ba người này cần phải ân ái vào lúc này?

      “Lỡ như chân bước ổn định, ném nhà ba người.” Trong miệng Diêu Tam Tam trách cứ, vội vàng tới đỡ cánh tay Lục Cạnh Ba, giúp nhìn cầu thang.

      đây ôm vợ và con đấy, nào dám cẩn thận chứ! Lục Cạnh Ba cười cười, lên tiếng, mặc cho Diêu Tam Tam đỡ cánh tay xuống.

      Bốn người cứ chậm rãi từ từ xuống lầu như vậy, lên xe về nhà.

      Diêu Tam Tam vốn hơi bận tâm về Diêu Liên Phát, chị hai sinh con , sợ khi về đến nhà, Diêu Liên Phát lộ ra vẻ được vui vẻ gì đó.

      Qua năm cửa hàng khai trương, Bào Kim Đông tỉnh thành, tiểu Tứ hết nghỉ đông học lại, Diêu Tam Tam có người nào khác dùng làm chân sai vặt, thể làm gì khác hơn là trước khi xuất viện trốn chị hai và rể hai, đặc biệt gọi điện thoại về nhà, dặn dò Diêu Liên Phát mua pháo.

      Ở đây sinh em bé khi về nhà, bản thân trước tiên phải đốt tràng pháo, ăn mừng thêm nhân khẩu, đồng thời cũng báo tin mừng cho người trong thôn.

      “Cha, cha mua dây pháo, đừng quên, mua loại dài nhất trong tiệm lão Hầu ý.”

      “Pháo trong tiệm lão Hầu được, ông ấy bán chậm, cũng biết để bao lâu, sợ bị ẩm nổ vang dội, ngày hôm qua cha trấn mua rồi.” Trong điện thoại chỉ nghe Diêu Liên Phát , “Cha hiểu quy củ này, nên chuẩn bị cha đương nhiên chuẩn bị, cần con dặn dò.”

      “Cha, cha mua dài ?”

      Lỡ như cha trọng nam khinh nữ mua dây pháo ngắn, chị hai và rể hai vui.

      “Hai dây đại địa hồng.” Diêu Liên Phát , “Bây giờ chúng ta thiếu chút tiền này.”

      Phải! Xem ra là lòng dạ tiểu nhân! Diêu Tam Tam cảm thấy, bây giờ ở nhà, mặc dù Diêu Liên Phát càng ngày càng quản việc nhà nữa, nhưng cũng dịu dàng hòa nhã rất nhiều, lâu rồi thấy ông gây .

      Xe về đến nhà, đợi hai mẹ con Diêu Tiểu Cải vào phòng, Diêu Liên Phát liền dặn dò Lục Cạnh Ba: “Con đóng cửa, nhét con bé vào trong chăn, cha muốn đốt pháo.”

      Trương Hồng Cúc vội vàng chạy vào trong nhà, định che tai cháu ngoại, để cho tiếng pháo làm kinh sợ.

      Lục Cạnh Ba đóng cửa
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, lêthanh90095 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 97.1: Công việc dùng thể lực

      Editor: Puck

      Tiệc rượu ngày đầy tháng của tiểu Viên Viên, mẹ Bào cũng tới, bà lặng lẽ nhờ cậy Trương Hồng Cúc chuyện.

      “Bà chuyện Kim Thành cứ kéo dài như vậy, người lớn hai nhà cũng tiện chuyện, tôi suy nghĩ muốn nhờ bà làm người làm mai!”

      “Lẽ ra nhà hai bà nên sớm định ra, phải chỉ kém bối phận thôi sao, là chi thứ có bắn đại bác cũng tới, chuyện tình vì chút điểm hạt mè này, làm trễ nải chuyện lớn hôn nhân của hai đứa bé?” Trương Hồng Cúc suy nghĩ chút lại : “Bản thân tôi ấy mà, miệng lưỡi vụng về, cũng biết giờ thái độ nhà Bào Xuân Bình là như thế nào. Tôi sợ khó mà được!”

      “Haizzz, người lớn cũng chính là nhất thời mất mặt, hai đứa trẻ tuổi tốt cũng tốt rồi, xã hội bây giờ cũng thịnh hành cha mẹ xử lý, người lớn căng thẳng như vậy ngược lại khó coi. Tôi nghĩ rồi, Bào Xuân Bình cũng mềm nhũn, ban đầu ông ấy hơi tí là nghiến răng trề môi với con ông ấy, thời gian này ông ấy cũng thế nào cả. Nhưng dù sao nhà ông ấy là đằng nhà , cũng thể vội vàng trước tôi, cho nên chúng tôi trước tiên tìm người vài lời, để ông ấy thuận dưới con lừa *. Họ Bào người nào cũng thích hợp, hai nhà tôi và bà đội đầu là thân thích, bây giờ bà ở trong thôn cũng xem như mặt mũi lớn, bà chuyện, thể thích hợp hơn.”

      (*) Thuận dưới con lừa (顺坡下驴): từ Hán ngữ, xuất phát từ "Phong vân sơ ký" của Tôn Lê, so sánh với mượn cơ hội xuống đài.

      Trương Hồng Cúc suy nghĩ die,n; da.nlze.qu;ydo/nn chút, cũng đúng, bà phải người nhà họ Bào, nhưng quan hệ lại rất gần, chuyện cũng dễ, vì vậy sảng khoái đồng ý.

      “Vậy được rồi, tôi thêm vào đôi câu.”

      Ngày hôm sau, Trương Hồng Cúc tới nhà Bào Xuân Bình như thế, tốn nhiều miệng lưỡi gì, xong rồi.

      Lão Bào Xuân Bình cố chấp, nhưng ông ngốc! Bạn nghĩ , con xinh đẹp động lòng người nhà ông, bây giờ người trong thôn đều biết chuyện đương với Kim Thành, các bậc cha chú dạy dạy dỗ dỗ, mắng cũng mắng, hai đứa bé bỏ trốn hai ồn ào, chính là làm thế nào làm, dứt khoát công khai lui tới, Bào Kim Thành thằng nhóc thúi này mỗi ngày chạy về thôn sau, gặp phải Bào Tiểu Song có thời gian ra ngoài, đến nỗi Bào Kim Thành chạy đến bên ngoài tường rào nhà ông lượn quanh.

      Cho nên, đừng kém vai vế, cho dù kém thêm hai vai vế ba vai vế nữa, người lớn hai nhà còn có thể có biện pháp gì?

      Loại bỏ chuyện cùng họ và kém bối phận, bản thân thằng nhóc Bào Kim Thành này rất tốt, có soi mói, Trương Hồng Cúc vừa tới cửa làm mai, Bào Xuân Bình vẫn cúi đầu xuống thế nào, trầm mặc lâu, , con trai lớn theo cha, con lớn cần người lớn làm chủ *, muốn đính hôn đính hôn chứ sao.

      (*) Con trai lớn theo cha (儿大不由爷): ám chỉ văn hóa truyền thống Trung Quốc, con trai trưởng thành, theo cha mẹ làm chủ.

      Mùng sáu tháng ba, nhà họ Bào đính hôn cho con trai út Kim Thành và Bào Tiểu Song, mẹ Bào khi cao hứng, lập tức ôm bọc lớn điểm tâm, bánh kẹo cưới tới nhà họ Diêu tạ ơn người làm mai.

      “Ai lại còn khách khí như vậy, cám ơn làm mai cái gì! Tôi người làm mai này, thuần túy là nhặt cái có sẵn.”

      Cũng phải nhặt cái có sẵn nha! Mẹ Bào vỗ Trương Hồng Cúc cười đến xong.

      Hai bà vừa vừa cười, Diêu Tiểu Cải ôm tiểu Viên Viên ra, ngày xuân tháng ba, trời ấm hoa
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, Nhiên Nhiên5 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 97.2: Công việc dùng thể lực

      Editor: Puck

      “Bà cụ có dáng vẻ của người bề sao? Thôi , tôi còn lâu mới quản lý những chuyện xấu xa này của nhà ông!” Trương Hồng Cúc thuận theo càu nhàu, cứ thế dọn chén đũa, mặc kệ.

      Mấy năm nay hễ là việc cần giao thiệp với ông bà cụ, chỉ có Diêu Liên Phát , hàng năm trừ tặng lễ mười lăm tháng tám, lễ tiết, ông bà cụ có động tĩnh gì, thỉnh thoảng Diêu Liên Phát xem hai ông bà cụ chút, về phần bà nội Diêu có ý kiến gì về nhà bọn họ, ai quan tâm để ý.

      Diêu Liên Phát , buổi tối hôm sau, chú hai và ông cụ Diêu tới ngồi chút, hỏi có việc gì cần giúp đỡ , người khác, bao gồm mấy người thím ba, đều có.


      Diêu Tam Tam biết người khác kết hôn có cảm giác gì, tự tổng kết chính là: Kết hôn là công việc cần thể lực!

      Ngày cưới xác định xuống, trước đủ loại chuẩn bị, đủ loại bận rộn, mồng tám tháng ba các họ hàng tới tặng quà cưới, hàng xóm người trong thôn, cộng thêm rất nhiều người lui tới theo chân bọn họ làm ăn cũng đều tới đưa quà cưới rồi, chuyện đến miệng phát khô, khuôn mặt tươi cười đến mỏi nhừ.

      Mệt mỏi.

      Buổi tối ngày hôm trước, vẫn còn bận đến mười mấy giờ, sau khi khách tặng quà cưới , Diêu Tam Tam còn tưởng rằng, cuối cùng có thể nghỉ ngơi, ai ngờ Diêu Liên Phát hoảng hốt đột nhiên nhớ tới, bận rộn quên mất, còn chưa lên mộ báo việc vui đâu!

      “Đêm hôm khuya khoắt như vậy, lên mộ cái gì! Dù sao Kim Đông đến nhà chúng ta, chờ sau cưới ba ngày, cùng lên thôi.” Trương Hồng Cúc .

      “Vậy sao giống? Bây giờ là lên mộ die~nd a4nle^q u21ydo^n báo việc vui, là xin phép tổ tông, Tam Tam nhà chúng ta phải lấy chồng rồi. Sau ba ngày cưới lên mộ, là Kim Đông nhà ta viếng mồ mả bái tế lão tổ tông, vậy giống nhau.”

      “Chỉ ông lắm chuyện!”

      “Được rồi, cha mẹ, hai người cũng đừng tranh cãi nữa, con là được.” Diêu Tam Tam vội . Mấy năm này Diêu Liên Phát càng ngày càng sống yên ổn, tính khí Trương Hồng Cúc ngược lại tăng lên rồi.

      Được rồi, đây là phong tục.

      Bóng đêm tối om, Lục Cạnh Ba bật đèn pin cùng , Diêu Tam Tam thất thểu theo sau lưng Diêu Liên Phát lên viếng mộ, lên mộ báo việc vui xong, thất thểu trở lại, có thể nghỉ ngơi chứ?

      Kết quả, Diêu Tam Tam bị Trương Hồng Cúc sai khiến, tắm, gội đầu, mang theo đầu tóc ướt nhẹp cán mỳ trường sinh.

      Mỳ trường sinh là tập tục trong cưới hỏi, buổi tối ngày đầu tiên lấy chồng dâu mới phải tự tay cán kỹ mỳ sợi vừa dài vừa to, trùm giấy đỏ lên, ngày kết hôn đó thêm hành lá, trứng gà, dùng nước nấu sơ, làm thành hai chén mỳ, ra vốn nấu chín, ngụ ý sinh.

      Chén long phượng, đũa gỗ tử đàn, chú rể dâu ngồi đối diện ăn mỳ, lấy may mắn “Trường sinh đầu bạc”, hơn nữa cũng ngụ ý “Sớm sinh quý tử.”

      (*) nấu chín = sống, sống và sinh trong tiếng Trung đều là 生.

      Tuy Diêu Tam Tam hay làm cơm, nhưng bên tới tài nấu nướng, tay chân lanh lẹ cán kỹ sợi mỹ, Trương Hồng Cúc bên kia lại kêu “Bày biện rương hòm”, đồ dùng trong phòng cưới, thể có khoảng , đều phải nhét điểm tâm số chẵn vào.

      Phòng cưới là phòng nhà họ Diêu mới xây, cách chừng trăm mét, Diêu Tam Tam theo Trương Hồng Cúc, trong bóng đêm cửa chính khép hờ, trong phòng cưới đèn sáng, truyền đến loạt tiếng cười khanh khách.

      Bào Kim Đông đứng trước ghế sa lon, rửa chân cho Lôi Lôi, vừa thọc lét cu cậu, vừa dặn dò bé: “Thằng nhóc này, ban đêm cho đái dầm, nếu ngày mai cháu để cho chú và thím ba cháu ngủ đống nước tiểu con nít, xem chú có đánh mông cháu hay .”

      Diêu Tam Tam cười thầm, theo Trương Hồng Cúc vào, Bào Kim Đông vừa thấy vội vàng tới, nhận lấy túi Trương Hồng Cúc xách.

      “Bày biện rương hòm”. Trương Hồng Cúc cười giải thích, “Tối nay Lôi Lôi lăn giường, con có thể ôm nó yên ổn? Ban đêm đừng tìm mẹ nó đấy.”

      chuyện gì, cục cưng lớn rồi.” Bào Kim Đông , “Thằng bé quen thuộc với con. Chính là ở đây thằng nhóc hưng phấn, trễ như vậy vẫn chịu ngủ.”

      Trương Hồng Cúc cầm điểm tâm nhét vào trong ngăn kéo tủ đựng, Bào Kim Đông nhìn thấy
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, B.Cat3 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 98.1: Lấy chồng

      Editor: Puck

      sai, Diêu Tam Tam cuối cùng phải lấy chồng!

      Đợi chút, phải ở nhà kén rể sao? đâu lấy chồng chứ? ràng phải là ở nhà chờ “Cưới” Kim Đông của mới đúng chứ!

      Hôn lễ kén rể truyền thống của nông thôn địa phương, đàng chỉ cần ở nhà ăn mặc chỉnh tề, chờ người đàng nhà trai đưa chú rể tới là được, nhiều lắm chính là ngồi lên xe, tự mình đến đàng nhà trai đón người. Chú rể xuống xe vào cửa, bởi vì là kén rể, cũng giống như dâu mới vậy, ngồi ở trong phòng cưới, mà đàng nhà trong trong ngoài ngoài tự do hoạt động, chiêu đãi bạn bè người thân tới chúc mừng.

      Cho nên, đàn ông kén rể tránh được hơi xấu hổ!

      Sau lại đến những năm chín mươi, có hôn lễ kén rể của vài nhà, có chút cải tiến, chú rể tới nhà đàng , vào cửa, đổi thành dâu ngồi giường trong phòng cưới, còn chú rể ra ngoài chiêu đãi khách.

      Bào Kim Đông là đấng mày râu tiêu chuẩn, chủ nghĩa đàn ông cũng có, bạn kêu để cho gióng trống khua chiêng đến nhà họ Diêu xuống xe, vào cửa, vào trong phòng cưới đàng hoàng ngồi... Đùa giỡn hả?

      Bạn vẫn tha cho người ta !

      Lại bởi như vậy, con kết hôn diee ndda fnleeq uysd doon lần, vốn trải nghiệm được quá trình và cảm nhận khi dâu lấy chồng, pháo thúc giục, đón dâu, lên xe xuống xe, ngồi giường náo việc vui... Qua liên tiếp các nghi thức, từ con lớn biến thành vợ người ta rồi.

      Nếu Diêu Tam Tam thể vui vui vẻ vẻ làm dâu mới, mọi người ai cũng cao hứng rồi.

      Cho nên bây giờ Diêu Tam Tam phải lấy chồng lập gia đình. Chuyện vui làm việc vui, hôn lễ của , coi như tay Lục Cạnh Ba thiết kế. Phòng cưới của bọn họ phải ở nhà mới chỗ khác sao? Diêu Tam Tam chính là phải lấy chồng từ nhà họ Diêu, mà Bào Kim Đông giống như chú rể mới vậy, lại lần nữa tới nhà cưới vợ. Bởi vì đường gần, thậm chí cần về nhà từ biệt cha mẹ, dù sao trong hôn lễ cha mẹ hai nhà cũng tham gia.

      Nghi thức phong tục lấy chồng nên có của con , dĩ nhiên thứ cũng thể thiếu.

      Ngoài cửa lớn pháo thúc giục vang lên ba lần, trong tiếng chiêng trống rung trời, Bào Kim Đông bị Bào Kim Thành và mấy người em họ chưa lập gia đình vây quanh, dưới bạn bè người thân chờ đón, đường vào phòng Diêu Tam Tam. liếc mắt cái thấy dâu mới của ngồi giường, cố gắng... Mang giày.

      dâu của trang điểm phong cách tây mới, phối hợp chính là giày boot nữ màu đỏ, giày mới như vậy, kiểu dáng thanh tú, cao gót mảnh dài, kiểu dáng như vậy vào thời điểm đó rất ít thấy , Diêu Tam Tam thường làm việc bận rộn, bình thường nào mang vật như vậy?

      Theo như phong tục, dâu mới tôn quý, trước khi lấy chồng lên xe hai chân cao, thể dính bùn. Diêu Tam Tam ngồi ở giường, gác chân, đeo giày vào, đưa tay định kéo khóa lên.

      Bào Kim Đông giờ phút này, vốn thấy người khác trong phòng rồi. thẳng qua, ngồi chồm hổm xuống, cầm chân của , cẩn thận kéo khóa giày lên giúp , sau đó, đeo chiếc còn lại cho .

      Diêu Tam Tam nhìn Bào Kim Đông, hôm nay Bào Kim Đông mặc
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 98.2: Lấy chồng

      Editor: Puck

      Đối mặt với tình huống “Chúng bạn xa lánh”, Diêu Tam Tam định kéo cửa xe, né tránh đợt công kích đầu tiên.

      Bào Kim Đông vội vàng lấy ra cây dù đỏ, bảo vệ dâu, hai người chỉ dựa vào cây dù, nhanh chóng tránh đông tránh tây, đối mặt với vài lượt người ngựa trấu cám công kích, bỏ chạy thẳng về phía phòng cưới trong tiếng cười vui của mọi người.

      Nghe có nhiều chỗ trong hôn lễ kiêng kỵ dùng đến cây dù, mà trong tập tục hôn lễ lại “Che dù”, cái này gọi là “ tranh giành với ông trời”, ngày này khi dâu lấy chồng, thân phận siêu nhiên, địa vị cao nhất, phải mở cây dù kiêng kỵ, được tranh với ông trời. Mặt khác, cũng ngụ ý vợ chồng mới cưới gió mưa chung lòng, đường đồng hành.

      Ngày này, phòng cưới khóa lại từ sáng sớm, dâu chưa vào trước, bất kỳ ai cũng có tư cách bước vào bước chân.

      Đến cửa phòng cưới, “người toàn phúc” giữ khóa cửa nhanh chóng mở cửa phòng cưới, dâu lập tức dưới bảo vệ của chú rể chạy vào trong phòng.

      Mặc dù như thế, vào phòng cưới, đầu, mặt Diêu Tam Tam vẫn dính đầy trấu cám, nhìn hơi tức cười. Búi tóc xinh đẹp của cũng biết dùng bao nhiêu keo xịt tóc, tất cả mặt đều là mỹ phẩm, bởi như vậy, trấu cám dính đầy lên , các bậc bề cũng cho phủi xuống, bạn nghĩ , sao có thể phủi ‘Phúc’ chứ!

      đầu Bào Kim Đông cũng bị thằng nhóc gian xảo nào tung đống trấu cám. Tóc ngắn, trấu cám d1en d4nl 3q21y d0n theo động tác của rớt xuống, ngay cả lông mi cũng dính đầy, vừa mới giơ tay lên, các bác các thím theo vào vội vàng ngăn lại, cho phủi xuống, Bào Kim Đông cười bất đắc dĩ, ngón tay cẩn thận vạch mắt ra, dính vào lông mi, ngăn cản tầm mắt đó.

      Trong sân sớm có người bày bàn, kéo cha mẹ nhà họ Bào và cha mẹ nhà họ Diêu ngồi lên. Thảm đỏ rải đất, Bào Kim Đông ôm lấy Diêu Tam Tam ra ngoài, trang trọng quỳ xuống dập đầu cho cha mẹ hai bên. Làm cha kìm được vui mừng, làm mẹ lại vội vàng đỡ dâu chú rể lên.

      Quỳ lạy cha mẹ, tiếp theo do người trẻ tuổi náo nhiệt, mấy thanh niên theo chú rể đồng loạt xông lên, lôi kéo dâu chú rể chào lạy lẫn nhau. Thế nào gọi là chào lạy lẫn nhau? Đè xuống thôi! Chú rể cúi người chào tới chín mươi độ, vậy ấn chú rể xuống! Đáng thương Bào Kim Đông hôm nay làm chú rể, cũng đành phải tùy lũ thanh niên chưa ráo đầu bình thường dám lỗ mãng giày vò thôi!

      Trở lại phòng cưới, tiếp tục náo nhiệt, trước để dâu chú rể ăn mỳ trường sinh...

      Phong tục đúng là nhiều!

      Diêu Tam Tam hơi hối tiếc. Sớm biết, ở nhà “Cưới” Bào Kim Đông là xong rồi, nào nhiều chuyện như vậy? Nhưng mà trước mắt dám lời này ra.

      Thời gian hối tiếc được bao lâu, rất nhanh có người khuyến khích chú rể hôn dâu, để cho chú rể “Lịch trình lừa vợ”...

      Tiệc mừng bắt đầu vào buổi trưa, vẫn náo nhiệt đến chiều muộn, tiệc mừng chủ yếu là chuyện của Bào Kim Đông.

      Ở nơi này, mời rượu dường như do chú rể ra mặt,
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :