1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73.2: Nhà họ Lục

      Editor: Puck

      Trong phòng thoáng cái có vài người ra, nữ có nam có, trung niên, thanh niên đều có, Diêu Tiểu Cải lặng lẽ đánh giá, dù sao cũng nhận ra, dứt khoát lên tiếng.

      Diêu Tiểu Cải bị đám đông đưa vào phòng, liếc thấy ông cụ đầu tóc trắng xóa ngồi chiếc giường kê ở bức tường phía Bắc, dựa vào đống chăn nệm, khẽ cười nhìn .

      Diêu Tiểu Cải biết sao, đột nhiên trong lòng đau xót, suýt chút nữa rớt nước mắt.

      người phụ nữ lôi kéo đến trước giường, lớn tiếng với ông cụ: “Bác hai, bác xem, đây là cháu dâu bác, đối tượng của Cạnh Ba.”

      Ông cụ cười nhìn Diêu Tiểu Cải, thân thể giật giật, tự mình chống cánh tay định ngồi dậy, lập tức có người đỡ ông ngồi thẳng, lại kê cái gối ra sau lưng ông.

      Diêu Tiểu Cải tiến lên ngồi xuống mép giường, ông cụ cười ha hả mà đưa tay ra, Diêu Tiểu Cải vội đưa tay tới, ông cụ lập tức nắm lấy tay .

      “Được, được!” Ông cụ Lục vỗ tay Diêu Tiểu Cải, “Thằng nhóc kia, lại sớm với ông, ông còn lo lắng nó độc thân đấy!”

      “Ông nội, trách cháu.” Diêu Tiểu Cải , “Cháu nên sớm tới thăm ông.”

      trách cháu được, trách cháu.” Ông cụ luôn miệng , “Trách thằng nhóc Cạnh Ba kia, hiểu chuyện, nên sớm với ông.” Ông cụ xong, đưa tay lục lọi đầu giường, gọi người chung quanh, “Cái bao ông chuẩn bị đâu?”

      người đàn ông trung niên đưa tay luồn xuống dưới đống chăn nệm, móc bao bằng lụa màu đỏ ra, ông cụ cầm bao lụa, đặt trong tay Diêu Tiểu Cải, còn yên tâm mà vỗ vỗ.

      “Ông nội lần đầu thấy cháu, thể nhìn , cái này cho cháu mua bộ quần áo mặc.” Ông cụ đây là nghe thấy định tới, sớm chuẩn bị lễ gặp mặt cho !

      Diêu Tiểu Cải vội : “Ông nội, cháu có tiền, cháu kiếm tiền hiếu thuận ông mới đúng.”

      “Vào cửa nhà họ Lục ông, cầm!” Ông cụ đơn giản chỉ nhét bao lụa vào trong tay , lôi kéo giới thiệu từng người đứng trước giường, đây là ông năm, đây là chú ba, đây là thím hai... Ông chỉ người đàn ông trung niên bên giường , “Đây là cha Cạnh Ba.”

      “A!” Diêu Tiểu Cải vội vàng gật đầu, theo phong tục, bây giờ cũng cần gọi cha, nên dứt khoát gọi, dù sao... Cảm giác quan hệ của Lục Cạnh Ba và cha lạnh nhạt.

      Người phòng, có người ông cụ giới thiệu, có người giới thiệu, giới thiệu đến mẹ kế của Lục Cạnh Ba, Diêu Tiểu Cải tự nhiên cũng hỏi đến, chắc ông cụ sợ cảm thấy được tự nhiên, cố ý giới thiệu.

      Có hai nam thanh niên, chừng mười sáu mười bảy, chừng mười bốn mười lăm, ông cụ chỉ là em trai Lục Cạnh Ba, chắc chính là con trai của mẹ kế rồi.

      Diêu Tiểu Cải ngồi cùng ông cụ, ông cụ đột nhiên nhìn người bên giường cười, híp mắt : “Hôm nay ông còn chưa ăn cơm đâu! Ông hơi đói rồi.”

      “Ôi, bác hai bác đói rồi? Muốn ăn gì? Con làm cho bác.”

      Ông cụ “Canh mỳ”, lập tức khiến nhóm phụ nữ nhanh chóng thu xếp nấu canh.

      “Ông nội, cháu nấu cơm cũng tính khó ăn, cháu làm cho ông!” Diêu Tiểu Cải .

      Ai ngờ ông cụ giữ lại : “Để cho bọn họ làm , cháu mới đến đây sao có thể bảo cháu vào phòng bếp nấu cơm?”

      Mấy phút sau, có người bưng chén mỳ hơi lớn vào, cầm thìa đút ông cụ ăn, ăn xong chén, có người , để ông hai nằm xuống nghỉ ngơi chút .

      “Ông hai, ông mệt rồi, trước nghỉ ngơi chút .”

      “Ừ, vậy nghỉ ngơi chút.” Có người rút gối đầu chăn
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw688 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73.2: Nhà họ Lục

      Editor: Puck

      Trong phòng thoáng cái có vài người ra, nữ có nam có, trung niên, thanh niên đều có, Diêu Tiểu Cải lặng lẽ đánh giá, dù sao cũng nhận ra, dứt khoát lên tiếng.

      Diêu Tiểu Cải bị đám đông đưa vào phòng, liếc thấy ông cụ đầu tóc trắng xóa ngồi chiếc giường kê ở bức tường phía Bắc, dựa vào đống chăn nệm, khẽ cười nhìn .

      Diêu Tiểu Cải biết sao, đột nhiên trong lòng đau xót, suýt chút nữa rớt nước mắt.

      người phụ nữ lôi kéo đến trước giường, lớn tiếng với ông cụ: “Bác hai, bác xem, đây là cháu dâu bác, đối tượng của Cạnh Ba.”

      Ông cụ cười nhìn Diêu Tiểu Cải, thân thể giật giật, tự mình chống cánh tay định ngồi dậy, lập tức có người đỡ ông ngồi thẳng, lại kê cái gối ra sau lưng ông.

      Diêu Tiểu Cải tiến lên ngồi xuống mép giường, ông cụ cười ha hả mà đưa tay ra, Diêu Tiểu Cải vội đưa tay tới, ông cụ lập tức nắm lấy tay .

      “Được, được!” Ông cụ Lục vỗ tay Diêu Tiểu Cải, “Thằng nhóc kia, lại sớm với ông, ông còn lo lắng nó độc thân đấy!”

      “Ông nội, trách cháu.” Diêu Tiểu Cải , “Cháu nên sớm tới thăm ông.”

      trách cháu được, trách cháu.” Ông cụ luôn miệng , “Trách thằng nhóc Cạnh Ba kia, hiểu chuyện, nên sớm với ông.” Ông cụ xong, đưa tay lục lọi đầu giường, gọi người chung quanh, “Cái bao ông chuẩn bị đâu?”

      người đàn ông trung niên đưa tay luồn xuống dưới đống chăn nệm, móc bao bằng lụa màu đỏ ra, ông cụ cầm bao lụa, đặt trong tay Diêu Tiểu Cải, còn yên tâm mà vỗ vỗ.

      “Ông nội lần đầu thấy cháu, thể nhìn , cái này cho cháu mua bộ quần áo mặc.” Ông cụ đây là nghe thấy định tới, sớm chuẩn bị lễ gặp mặt cho !

      Diêu Tiểu Cải vội : “Ông nội, cháu có tiền, cháu kiếm tiền hiếu thuận ông mới đúng.”

      “Vào cửa nhà họ Lục ông, cầm!” Ông cụ đơn giản chỉ nhét bao lụa vào trong tay , lôi kéo giới thiệu từng người đứng trước giường, đây là ông năm, đây là chú ba, đây là thím hai... Ông chỉ người đàn ông trung niên bên giường , “Đây là cha Cạnh Ba.”

      “A!” Diêu Tiểu Cải vội vàng gật đầu, theo phong tục, bây giờ cũng cần gọi cha, nên dứt khoát gọi, dù sao... Cảm giác quan hệ của Lục Cạnh Ba và cha lạnh nhạt.

      Người phòng, có người ông cụ giới thiệu, có người giới thiệu, giới thiệu đến mẹ kế của Lục Cạnh Ba, Diêu Tiểu Cải tự nhiên cũng hỏi đến, chắc ông cụ sợ cảm thấy được tự nhiên, cố ý giới thiệu.

      Có hai nam thanh niên, chừng mười sáu mười bảy, chừng mười bốn mười lăm, ông cụ chỉ là em trai Lục Cạnh Ba, chắc chính là con trai của mẹ kế rồi.

      Diêu Tiểu Cải ngồi cùng ông cụ, ông cụ đột nhiên nhìn người bên giường cười, híp mắt : “Hôm nay ông còn chưa ăn cơm đâu! Ông hơi đói rồi.”

      “Ôi, bác hai bác đói rồi? Muốn ăn gì? Con làm cho bác.”

      Ông cụ “Canh mỳ”, lập tức khiến nhóm phụ nữ nhanh chóng thu xếp nấu canh.

      “Ông nội, cháu nấu cơm cũng tính khó ăn, cháu làm cho ông!” Diêu Tiểu Cải .

      Ai ngờ ông cụ giữ lại : “Để cho bọn họ làm , cháu mới đến đây sao có thể bảo cháu vào phòng bếp nấu cơm?”

      Mấy phút sau, có người bưng chén mỳ hơi lớn vào, cầm thìa đút ông cụ ăn, ăn xong chén, có người , để ông hai nằm xuống nghỉ ngơi chút .

      “Ông hai, ông mệt rồi, trước nghỉ ngơi chút .”

      “Ừ, vậy nghỉ ngơi chút.” Có người rút gối đầu chăn
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 74.2: Trăm ngày để tang

      Editor: Puck -

      Vài ngày sau, Diêu Tiểu Cải về nhà họ Diêu trước, theo như phong tục, Lục Cạnh Ba phải giữ tang đến “đầu bảy” * mới có thể rời nhà.

      (*) “Đầu bảy”: Là tập tục trong tang lễ, theo tập quán cho rằng “đầu bảy” chính là chỉ ngày thứ bảy sau khi người qua đời.

      Chuyến này của Diêu Tiểu Cải chừng mấy ngày, người nhà họ Diêu sớm hơi lo lắng rồi, sợ Diêu Liên Phát càu nhàu, Diêu Tiểu Cải nhiều chuyện đưa ma, chỉ là, ông cụ nhà họ Lục qua đời rồi.

      Chuyện đặc biệt, Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc cũng gì nhiều.

      Lại Diêu Liên Phát cũng có tâm tư hỏi nhiều, ông phiền lòng lắm phiền lòng gì chứ? Thím hai Diêu lại vay tiền rồi, là Diêu Đại Văn định kết hôn vào mùa xuân.

      Quả nhiên ngoài dự đoán của Diêu Tam Tam, năm ngoái chú hai Diêu, chú ba Diêu mỗi nhà mượn hai ngàn đồng, cũng chữ, bây giờ ngược lại đĩnh đạc tới vay tiền, mở miệng chính là tám ngàn đồng, còn lý luận hào hùng tính toán cho Diêu Liên Phát nghe: Sính lễ ăn hỏi đổi đại khải*, ít mất mặt, phải năm ngàn đồng chứ? Tiêu xài hôn lễ, tiệc rượu, phải bốn ngàn đồng chứ? Tám ngàn đồng còn chưa đủ! Nhà bà còn phải gom góp ngàn đồng mới được.

      (*) Đổi đại khải:

      Dựa sáu lễ trong lễ cưới cổ đại (nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp trưng, thỉnh kỳ, thân nghênh) mà diễn biến thành hình thức Cầu hôn, xem mắt, đính hôn, xem thời gian, thúc giục, thành hôn. (Việt Nam thu gọn thành ba lễ: Chạm ngõ, ăn hỏi, lễ cưới)

      Đính hôn, trước đây bình thường được gọi là “Trao đổi khải”. Khải là công văn dùng đính hôn, có cách viết cố định, khải được chia thành tiểu khải đại khải.

      Đổi đại khải là hình thức ký kết đính hôn chính thức. Sau khi đổi đại khải, hai nhà có thể bàn chuyện kết hôn, trao đổi quà tặng trong ngày lễ (nguồn: baike).

      Diêu Tam Tam cũng nhiều lời, chỉ cười cười với Diêu Liên Phát: “Cha, chuyện lúc đầu như vậy, chúng ta có ước định, bây giờ chính cha nhìn mà làm !”

      Năm ngoái nhà chú hai, chú ba vay tiền, Diêu Tam Tam trước với Diêu Liên Phát: Nếu họ trả hai ngàn đồng lại, còn tới vay tiền, vậy có lần tới nữa. Đến lúc đó cho dù bất cứ lý do gì, đều để ý đến.

      Diêu Liên Phát nhìn con , chỉ có thể há hốc miệng.

      Cái gọi là giúp đỡ khẩn cấp chứ cứu nghèo, nếu như có gì cần dùng gấp, Diêu Tam Tam tự nhiên giúp, nhưng có người luôn nghĩ làm mà hưởng, cầm tiền người khác đến tiêu xài xa hoa phung phí, để ý
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, lêthanh90096 others thích bài này.

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Hay quá, phải 1 lần như vậy DLP mới tỉnh ra a

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75.1: Vàng khảm ngọc

      Editor: Puck

      Lễ đính hôn của Diêu Tiểu Cải và Lục Cạnh Ba xác định vào hai mươi tám tháng chạp, thời gian cấp bách, người nhà vội vàng chuẩn bị.

      Diêu Tam Tam cẩn thận liệt kê lại danh sách đồ cưới của chị hai, người trong thôn Thổ Câu chỉ thấy nhà họ Diêu ngừng kéo đồ gia dụng, đồ điện về, lớn như tủ lạnh ti vi, như nồi cơm điện, bình đun nước, có thể nghĩ đến, hễ là đồ có thể sử dụng điện, Diêu Tam Tam đều chuẩn bị mua đủ thứ.

      Bây giờ cuộc sống trong nhà tốt, kinh tế rộng rãi, cho chị hai của hồi môn tử tế, sao cũng áy náy.

      Người trong thôn theo đó bàn tán, con rể lớn nhà họ Diêu mở quán ăn trấn, buôn bán náo nhiệt; mà con rể thứ hai nhà họ Diêu lại là nhân viên kỹ thuật nông nghiệp bưng bát cơm nhà nước, văn hóa cao, có uy tín danh dự có thân phận. Nhà họ Diêu sinh mấy con chịu thua kém, cặp đôi Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc này, mấy năm nay lên rồi.

      Người trong thôn có hâm mộ, có ghen tỵ, nhưng than thở nhiều hơn: Nhà họ Diêu có bốn con , có con trai, nhưng xem cuộc sống nhà người ta xem! Lại nhìn đồ Diêu Liên Phát mặc người, hề kém trưởng trấn!

      Cùng lúc đó, cũng định ngày kết hôn của Diêu Đại Văn, ngày sáu tháng giêng, việc vui hai nhà rất gần.

      Sau khi Diêu Liên Phát và bà nội Diêu náo loạn trận, ai tới nhà tổ nữa, chỉ có ông cụ Diêu gặp được Diêu Liên Phát trong thôn, với con trai chuyện Đại Văn kết hôn vào mùng sáu qua năm. “Mẹ con ấy mà... Con cũng đừng để ý. Con và thằng hai thằng ba, em ruột thịt tình cảm sâu đậm, đừng làm xa lạ.”

      “Vâng cha, có chuyện gì cha thông báo tiếng, con đây cũng bận rộn, thường qua được.”

      Hồi đầu Diêu Liên Phát thường xuyên đến nhà tổ, hôm nay xách hai cân đường, ngày mai xách miếng thịt, coi như hết sức ân cần rồi. mặt Diêu Liên Phát bị bà nội Diêu gây khó dễ quen, về mặt khác, ông có tư tưởng khác tác quái, luôn cho rằng mình có con trai, sợ người ta ông kính trọng người già, hiếu thuận.

      Ông cụ Diêu nghe xong, biết trong lòng Diêu Liên Phát có khúc mắc với bà nội Diêu, cụ há to miệng, cuối cùng thể gì, than thở rời .

      Mà cá chạch bùn nhà họ Diêu còn từng xe vận chuyển ra ngoài, đưa trước tết lịch, cá chạch bùn Diêu Tam Tam thu về và cá chạch bùn nhà mình, về cơ bản đều bán ra ngoài.

      Vương Lâm Siêu cũng hết sức giữ chữ tín, chủ động đưa về hơn nửa tiền hàng, còn chậm chút rồi thanh toán tiền.

      Diêu Tam Tam cũng chủ động vội, Vương Lâm Siêu tự mình khởi nghiệp bắt đầu buôn bán thủy sản, riêng gì làm cá chạch bùn nhà , còn có thủy sản khác, đoán chừng tiền bạc quá dư dả.

      Nhà họ Diêu bận đủ chuyện, Diêu Tam Tam dứt khoát dọn dẹp khử trùng ao cá, mướn người làm. nghĩ đến thời tiết giá rét lạnh, nên ra giá hai mươi đồng tiền công ngày, lúc ấy lương công nhân bình thường chính là ba bốn trăm đồng tháng, cho nên rất dễ dàng mừi được sáu lao động sung sức, kêu bọn họ xả sạch ao nước, trừ độc phơi nắng, chuẩn bị đầu xuân năm sau lại dùng.

      Bởi vì vậy, ngoại trừ tiểu Tứ phải đến trường, người nhà đều bận rộn đến chân chạm đất.

      Mười sáu tháng chạp, là thời gian Lục Cạnh Ba tới đặt sính lễ “Đổi đại khải”, người nhà sớm chuẩn bị chút.

      Theo như phong tục, nhà họ Diêu muốn mời các bậc bề trong trong dòng họ tới uống rượu, chính tức giới thiệu Lục Cạnh Ba cho người trong dòng họ biết.

      Nhà họ Diêu tính xong phải chuẩn bị ba mâm rượu tiệc, mấy ngày trước bắt đầu mua thức ăn.

      Đầu buổi chiều, Diêu Tiểu Đông và Dương Bắc Kinh tới sớm chút, nhà họ Diêu tự chuẩn bị đầu bếp, Dương Bắc Kinh đến mới chuẩn bị nấu ăn.

      Chân giò phải chưng rồi luộc, cá chép phải trụng qua dầu, thịt viên tứ hỉ vừa vào nồi, nổ ra từng đợt váng dầu nóng.

      Diêu Tiểu Đông ngồi trong phòng giúp Dương Bắc Kinh nhóm lửa, Diêu Tam Tam cũng bê băng ghế ngồi bên cạnh chị cả, giúp đỡ nhặt hành nhặt tỏi, băm ớt.

      “Chị cả, chị nghỉ lát , em phụ rể cả nấu rượu.” Diêu Tiểu Cải .

      “Em nghỉ ngơi , ngày mai chiêu đãi tốt em rể hai của chị là được.” Diêu Tiểu Đông đùa em , “Lại phụ rể em nấu rượu, cũng dễ dàng như vậy, người khác phụ ấy nấu rượu, ấy luôn ngại cái này được, cái kia được.”

      “Được rồi, nhóm chút lửa ấy còn muốn chọn! Hai vợ chồng chị, em biết hai người rồi, được chưa?” Diêu Tiểu Cải cũng bật
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :