1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Trùng sinh] Mỹ thực tại dân quốc - Nguyệt Chiếu Khê

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      Chính thức xuống hố
      Thank các nàng
      Tea Chef thích bài này.

    2. Tea Chef

      Tea Chef Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      846
      Chương 11
      Hoa mai sau khi hái về được ủ trong bình, cứ lớp hoa lớp đường, ở lớp cùng trải đường dày hơn chút. Đem bình để nơi mát mẻ có ánh nắng chiếu tới, sau vài ngày là có thể lấy ra dùng. Những hoa mai còn lại đem rửa sạch, đưa đến vò rượu gạo thượng hạng, độ cồn cũng thấp, dùng để ngâm rượu hoa là vô cùng thích hợp.

      "Phải đợi ít nhất tháng mới có thể đem ra uống. tại chỉ có thể dùng hoa mai, nếu như là mùa xuân còn có thể dùng bách hoa để làm ra, làm bánh ngọt bách hoa..."

      Rất nhiều loại hoa có thể dùng làm thức ăn. Kiếp trước ở trong cung, các quý nhân rất thích tổ chức hội hoa. Hoàng hậu cũng nhân dịp hội hoa mà tụ họp mọi người lại chuyện, còn khiến mọi người chờ mong thức ăn! Ai cũng biết trong cung của hoàng hậu nương nương có làm đồ ăn sở hữu đôi tay khéo léo, có thể đem hoa chế biến thành mỹ thực, nào là rượu hoa, bánh hoa... loại hưởng thụ chờ mong nha.

      Lục Nghiên đem bình rượu chuẩn bị xong đưa cho Xuân Hạnh cất vào nơi râm mát, sau tháng liền có thể mở niêm phong. Lục Nghiên xử lý xong mọi việc liền thay ra quần áo ở nhà, mặc vào thân xiêm y nghiêm trang. Hôm nay, Lục lão gia muốn dẫn nàng đến Thực Mãn Lâu.

      Chờ nàng thay xong xiêm y cũng tới lúc nên rồi, liền nhanh chóng theo Lục lão gia ra ngoài. Bọn họ phương tiện giao thông gọi là "ô tô", Lục Nghiên theo trí nhớ của nguyên thân mơ hồ biết được thứ này, nhưng khi chính mắt nhìn thấy cũng vô cùng ngạc nhiên. Khi ngồi vào xe rồi, nàng nhịn được có chút khẩn trương, lại vô cùng hưng phấn. Xe vừa khởi động, nàng ngay lập tức áp mặt vào kính xe.

      Sau khi tỉnh lại ở thế giới này, đây là lần đầu tiên nàng ra ngoài, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy được cuộc sống ở thế giới này. Ở đây so với nơi nàng sống trước kia hoàn toàn khác nhau, phong tục cũng giống.

      đường, người qua kẻ lại tấp nập, nam nhân mặc âu phục tây trang, nữ nhân chân mang giày cao gót, tóc uốn quăn. Đương nhiên cũng có người ăn mặc kiểu xưa. Hai loại trang phục hòa lẫn vào nhau trong cùng chỗ làm cho Lục Nghiên cảm thấy kinh ngạc, mà mọi người nhanh đến nỗi nàng cũng kịp nhìn hết.

      Xe bỗng dưng dừng lại, lão Lưu tài xế mở miệng : "Lão gia, tiểu thư, phía trước xảy ra chuyện gì đó...."

      Lục Nghiên nhìn về phía trước nhìn thấy có đám người vây quanh chặn đường.

      Lão Lưu : "Ta xuống xe xem sao thế nào ."

      Lục Thực hiếu kỳ : " biết xảy ra chuyện gì nhỉ?"

      Lục lão gia gật đầu : "Người đời này ai cũng có tính hiếu kỳ, ngươi chỉ cần ném cái gì đó xuống đường sau đó ngồi xổm mà nhìn nó, lát liền có đám người vây quanh ngươi xem náo nhiệt!"

      Lão Lưu chen lấn hơn mười phút mới có thể trở về, kể lại cho bọn họ: "Phía trước có xe đụng trúng người, ta thấy có lẽ mất chút thời gian."

      Lục lão gia nhìn thời gian, suy nghĩ chút rồi : "Thôi, ở đây cách tửu lâu cũng xa, chúng ta tự qua đó, lão Lưu ngươi đợi lát rồi chạy qua đó sau."

      "Vâng." Lão Lưu lên tiếng.

      Lục Thực hôm nay mặc âu phục, bên ngoài khoác áo khoác dài màu đen, cổ quấn cái khăn, nhìn rất tuấn, hơn nữa gương mặt lại rất ưa nhìn, vừa xuống xe liền thu hút vô số ánh mắt của người khác.

      ---- Tiểu ca này bộ dáng soái nha, lại còn toát ra khí chất giàu có, biết là thiếu gia của nhà nào...

      Mọi người nhìn thấy tiểu thiếu gia nâng mũ, xuống xe trực tiếp rời mà quay về phía cửa xe đưa tay ra.... bên trong có nương sao? Điều này khiến ai nấy hết sức tò mò.

      Trước mắt mọi người liền xuất đôi tay thon thả như ngọc, sau đó là đôi chân mang đôi giày trắng thêu hoa mai đỏ, làn váy trắng gợn sóng đung đưa, người trong xe liền cũng xuất trước mặt tất cả.

      "Mẹ ơi..." Tới lúc mọi người nhìn thấy người ở xe đều trừng lớn mắt. Là nương cực kỳ xinh đẹo, tuổi tác quá lớn, khoác cái áo màu hồng nhạt, mặt đẹp như hoa, con ngươi trong suốt, phát ra cảm giác trầm tĩnh hợp với tuổi. Vừa là mỹ nhân xinh đẹp, lại vừa có khí chất cao quý bức người, cử chỉ dịu dàng hiền thục mê người.....

      Lục Thực cầm lấy tay Lục Nghiên bước xuống xe, nhìn quần áo nàng mặc, : "Tỷ tỷ nếu như ngươi mặc sườn xám càng đẹp hơn nha, khẳng định thu hút ánh mắt mọi người, Diệp Thanh kia làm sao có thể so sánh với ngươi! Cố Thành đúng là có mắt nhìn người!"

      Diệp Thanh chính là người của vị hôn phu nàng - Cố Thành. Lục Nghiên liền cười, : "Ngươi là đệ đệ ta, chắc chắn thấy ta xinh đẹp, vị Diệp tiểu thư kia là mỹ nhân nổi tiếng ở tỉnh S, còn được du học, có thể được Cố Thành thích, nhất định nàng có chỗ hơn người ."

      "Du học thế nào? Người như ta mà có thể có gì đặc biệt ?" Lục Thực bất mãn.

      Lục Nghiên mỉm cười, trời đông giá rét dù phố phường đông đúc cũng làm cho người ta cảm thấy lạnh, nàng kéo áo choàng lên che kín người, : " du học đúng là cũng phải rất giỏi, người, nếu như có tính tình tốt, dù có nhiều tri thức cũng trở thành lãng phí. Học tập khó, tu thân lại là khó."

      Nàng buông mắt, khóe miệng mỉm cười, đuôi mắt hơi hơi cong lên, ánh mắt trong suốt hồn nhiên, mọi thứ xung quanh bỗng dưng làm nền cho nàng, đẹp đến lóa mắt! gian xung quanh nàng bỗng chốc im ắng, mọi thanh hỗn tạp được trừ bỏ, trong lòng cảm thấy bình an.

      Lục Thực nhìn nàng đến ngơ ngẩn, lúc sau mới hoàn hồn : "Cố Thành ta thích tỷ tỷ, tuyệt đối là tổn thất của . Tỷ tỷ, tương lai ngươi nhất định xuất sắc gấp ngàn vạn lần nam nhân."

      Lục Nghiên bật cười, bình luận: "Ngươi đúng là trẻ con."

      Lục lão gia đội mũ vào, liếc mắt nhìn hai người bọn họ, nhịn được nở nụ cười, : "Được rồi, đừng nhiều nữa, phía trước chính là Thực Mãn Lâu , chúng ta thôi."

      "Vâng ạ."

      Chờ các nàng rời , mọi người mới hồi phục tinh thần, sau đó kịch liệt thảo luận.

      "Mẹ ơi, bộ dạng tiểu thư kia giống như thiên tiên nha ..."

      " chỉ tiểu thư kia, tiểu thiếu gia bên cạnh cũng dễ nhìn a..."

      Người của Lục gia bộ dạng đều rất đẹp; trong đó Lục Nghiên giống như thừa kế tất cả ưu điểm Lục lão gia và phu nhân, tựa đóa hoa mẫu đơn, khiến người khác vừa nhìn thấy liền thu hút lực chú ý của họ.

      đời này có ai mà cái đẹp, vừa nhìn thấy vẻ đẹp của hai người kia, làm sao mọi người có thể nén được tò mò.

      "Ta thấy hình như đó là xe của Lục gia phải!"

      "Đâu Lục gia đâu?"

      "Kìa, cái trước cửa Thực Mãn Lâu đó!"

      "Lục gia có hai tiểu thư, nhìn tuổi của nàng có lẽ là Lục gia đại tiểu thư a..."

      Lục Nghiên biết rằng bản thân bị người ta đem ra bàn tán về sắc đẹp của mình, nếu biết hiểu nàng nghĩ gì nha.

      ***

      Đây là trung tâm tỉnh S, khu vực xung quanh vô cùng phồn hoa tấp nập, người lại như thoi đưa, mà chỉ có mình Thực Mãn Lâu, ở đây còn có vô số tửu lâu khác. Có điều đối diện Thực Mãn Lâu là tòa nhà của đại sứ người Tây, nhà có lối kiến trúc hoàn toàn khác với Z quốc, là kiến trúc của Tây phương rất khiến người khác chú ý.

      Lục Thực bắt Lục Nghiên phải đội mũ vào, : "Tỷ tỷ, bộ dạng ngươi rất đẹp, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào ngươi, ngươi đội mũ vào che bớt mặt !" Lục Thực lý do ra vô cùng hợp tình hợp lý. Lục Nghiên bất đắc dĩ thở dài làm theo ý .

      Thực Mãn Lâu trước kia cũng là tửu lâu có tiếng, có điều sau khi Lục lão gia tử qua đời, đầu bếp chính của tửu lâu lại dẫn nhau , Lục lão gia chỉ có thể đóng cửa nó.

      "Thực Mãn Lâu này chính là đại biểu cho thanh danh của Lục gia chúng ta, nếu tửu lâu này ổn, ta cũng thể để nó tổn hại đến thanh danh của Lục gia, ta cũng còn mặt mũi nào gặp gia gia ngươi!" Lục lão gia thở dài, là người có dã tâm, nếu phải có chuyện ngoài ý muốn làm đương gia đứng đầu quản lý Lục gia cũng thành vấn đề.

      "Lão gia, thiếu gia, tiểu thư!"

      Trong tửu lâu có người đợi các nàng, mọi người vừa đến là có người ra đón. Đó là người đàn ông trung niên mặc chiếc áo bông màu xám, hai tay luồn trong tay áo, mặt cái hàm râu cá trê, mắt lóe lên vài phần khôn khéo.

      Lục lão gia giới thiệu cho hai tỷ đệ bọn họ: "Đây là Hứa thúc, làm chưởng quầy ở tửu lâu hơn nửa đời người, đối với tửu lâu thập phần hiểu biết. Lão Hứa, hôm nay làm phiền ngươi...."

      "Hứa thúc!" Lục Nghiên thi lễ với , Lục Thực thấy thế vộ vàng làm theo.

      "Tiểu thư, thiếu gia, khách khí rồi, ngươi làm vậy sao ta dám nhận."

      "Hứa thúc là trưởng bối lại làm việc ở Thực Mãn Lâu hơn nửa đời người, lễ này ngài đáng có." Lục Nghiên cười , ngữ khí mềm mại nhưng lại mang vẻ kiên quyết khiến người ta tin phục. Nàng ngẩng đầu nhìn bảng hiệu tửu lâu : "Hứa thúc, làm phiền ngài dẫn chúng ta xem xét tửu lâu vòng nha."

      "Được thôi." Hứa thúc hào hứng lên tiếng.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      Bóc tem chương mới nha
      Tea Chef thích bài này.

    4. Tea Chef

      Tea Chef Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      846
      Chương 12
      Hứa thúc là tay Lục lão gia tử dạy bảo, đối với Lục gia tuy là người làm nhưng tín nhiệm như người thân, Hứa thúc cũng vô cùng trung thành. Lục lão gia tử là người rất kiên nghị, tự tin, tự tin đó Lục lão gia thừa hưởng được tí nào, tính cách của lạnh nóng khác biệt. Bây giờ nhìn thấy, người thừa hưởng được tính cách của Lục lão gia tử chắc chắn là vị cháu Lục đại tiểu thư này rồi.

      Thực Mãn Lâu là tửu lâu có ba tầng, bên trong tại im ắng tiêu điều nhưng đứng chính giữa sảnh vẫn có thể cảm nhận được thời điểm huy hoàng nhất của nó, bốn phía bận rộn còn chỗ ngồi, các gian chật kín khách nhân.

      Lục Nghiên đến phòng bếp đầu tiên. Vì là nơi bán thức ăn nên phòng bếp Thực Mãn Lâu rất lớn, có điều tại lại chìm vào yên tĩnh, bếp lò nguội lạnh. Lục Nghiên lướt tay qua bếp liền thấy tầng bụi dày.

      Hứa thúc : "Lúc lão gia muốn đóng cửa Thực Mãn Lâu ta giải tán mọi người, tại cuộc sống rối ren, kinh tế trì trệ, hầu hết mọi người thể tìm được việc làm." đến đây Hứa thúc dừng lát liền hỏi: "Lão gia, hôm nay ngài đến là vì tìm được đầu bếp thích hợp nên muốn mở cửa lại sao?"

      Lục lão gia có chút ngại ngùng cười : "Ta nghĩ Thực Mãn Lâu vẫn còn hi vọng, khi đó ta mong lão Hứa ngươi quay về phụ giúp tay."

      "Nếu đúng như vậy quá tốt rồi, ta làm ở đây lâu như vậy, chỗ khác làm có chút quen..." Hứa thúc thở dài. người có kinh nghiệm làm đại chưởng quỹ, hiểu biết chữ nghĩa nên các tửu lâu thi nhau tranh cướp! Chỉ là trong lòng lưu luyến Thực Mãn Lâu cho nên chưa đáp ứng làm ở nơi khác.

      Hứa thúc vẻ mặt vui mừng : "Thực Mãn Lâu là tổ nghiệp Lục gia, ta làm ở đây nhiều năm như vậy nên rất luyến tiếc. Có điều biết lão gia tìm được vị đầu bếp nào? Ta có biết hay ?"

      Nghe vậy Lục lão gia có chút tự hào : "Đầu bếp này xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt!"

      Hứa thúc sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ làm Tam thiếu gia?"

      muốn gì đó nhưng thốt ra được. Lúc trước Lục lão gia tử từng thử dạy dỗ Lục Thực, Lục Thực đối với việc làm bếp có chút thiên phú nhưng đáng tiếc chỉ thích ăn muốn làm, tay nghề kia chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận, thể đem Thực Mãn Lâu vực dậy.

      Lục lão gia khoát tay : "Chắc chắn thể là tiểu tử thối này được."

      Như vậy...... Ngoài Tam thiếu gia cũng chỉ có....

      "Hứa thúc, về sau thỉnh ngài chỉ giáo nhiều hơn!" Lục Nghiên hướng , khẳng định suy đoán trong lòng .

      Trong lòng Hứa thúc giật mình, do dự đáp: "Trù nghệ của đại tiểu thư....."

      Lục Thực : "Hứa thúc, ngài có điều biết, tay nghề của tỷ tỷ rất giỏi, làm thức ăn so với gia gia càng ngon hơn! Nguyên liệu nấu ăn bình thường vô tay nàng cũng có thể biến thành cực phẩm."

      So với tay nghề Lục lão gia tử càng tốt hơn? Hứa thúc kinh ngạc!

      Lúc nãy Lục Thực có khả năng làm đầu bếp nhưng làm chuyên gia phê bình ẩm thực chắc chắn dư khả năng! Vị giác của rất sâu sắc, cũng thực xoi mói, nếu ăn món ăn nào, món đó chắc chắn chỉ có thể từ tạm được đến thượng đẳng tay nghề! Lúc trước khi Lục lão gia tử làm thức ăn, cũng chỉ là ăn ngon chứ hề tay nghề rất giỏi. Như vậy xem ra tay nghề đại tiểu thư rất tốt. Nhưng tại sao trước kia chưa từng nghe ai qua?

      Lục lão gia cũng thêm vào: "Nghiên nhi tay nghề rất được, lão Hứa ngươi thử qua biết, tuyệt đối khiến ngươi kinh ngạc."

      Lục Nghiên cười, nhìn quanh tửu lâu : "Hứa thúc, trong khoảng thời gian này gọi mọi người trở về , chúng ta sớm khai trương trở lại."

      Hứa thúc đáp tiếng, mặc dù đối với tay nghề Lục Nghiên vẫn còn hoài nghi nhưng chủ nhân lên tiếng, làm sao có thể từ chối?

      Mọi người vừa ra khỏi tửu lâu liền thấy đám người đến, dẫn đầu là nam nhân trung niên mặc áo dài, bụng phệ cười rất nhiệt tình : "Lục lão đệ hôm nay tại sao lại tới đây thế? Ngươi định mở cửa Thực Mãn Lâu trở lại sao? Lục lão đệ tìm thấy đầu bếp thích hợp? Ai... phải ta muốn , nhưng mà đầu bếp phải chọn lựa kĩ càng nha, thôi giống như đập vào bảng hiệu Thực Mãn Lâu tốt a."

      Nhìn thấy người này, Lục lão gia ánh mắt lóe lên tia chán ghét, ngoài cười nhưng trong cười : "Điều này cần Chu lão bản ngươi quan tâm! Chu lão bản vẫn là nên tập trung vào việc kinh doanh của Tụ Tiên Cư các ngươi , bảng hiệu Lục gia chúng ta chắc chắn đập!" xong khẽ chau mày nhìn về phía bọn người Lục Nghiên : "Chúng ta !" Sau đó liền dẫn mọi người khỏi.

      Lục Thực ngang qua Chu lão bản, hừ tiếng, khinh thường liếc mắt. Chu lão bản nhịn được gắt gao : "Đắc ý cái gì, tại Lục gia các ngươi sớm muốn tàn, còn kiêu ngạo? Cũng sợ cắn trúng lưỡi!"

      "Tụ Tiên Cư các ngươi đúng là giả nhân giả nghĩa, đoạt lấy đầu bếp Lục gia chúng ta rồi còn dám mặt dày chạy đến khoe khoang, biết xấu hổ!" Xa xa truyền tới tiếng chuyện của tiểu thiếu gia Lục gia. Sau đó thanh khác thêm vô: "Hoàng Nhân có thể phản bội Lục gia sớm muộn gì cũng phản bội Tụ Tiên Cư! Chu lão bản có thời gian lo lắng cho Lục gia bằng dành nó để lo lắng cho Tụ Tiên Cư của các ngươi. Nếu tới thời điểm đó... Ai.... thôi vậy!"

      Biểu cảm của Chu lão bản nhất thời thay đổi. Đầu bếp chính của Thực Mãn Lâu - Hoàng Nhân lúc trước rời chính là đầu quân sang Tụ Tiên Cư.

      Lục Thực ha ha cười : "Tỷ tỷ, bọn thực biến thành chó cắn chó nha!"

      Lục Nghiên lườm cái, mỉm cười. Đôi khi chỉ cần ngươi câu nhàng cũng có thể gieo rắc hạt mầm cắm rễ vào lòng người, sau đó từ từ sinh sôi phát triển lớn mạnh. Nếu vị Chu lão bản này rảnh rỗi chạy tới, nàng cũng sẵn lòng châm ngòi ly gián tí. Hoàng Nhân kia ai mà biết, ở Thực Mãn Lâu làm việc hai mươi mấy năm, tay Lục lão gia tử dạy bảo, vậy mà vẫn có thể phản bội Lục gia, Tụ Tiên Các là cái gì chứ!

      "Bất quá muốn đánh bại Tụ Tiên Các, vậy phải so trù nghệ rồi. Chỉ có người có thể làm ra món ăn ngon hơn mới có thể giữ khách!" Lục Nghiên bình tĩnh .

      Lục Thực: "Tỷ tỷ cố gắng lên, ta tin tưởng ngươi nhất định chiến thắng!"

      Ánh mắt Lục Nghiên đảo qua : "Đương nhiên, có điều ngươi là nam nhân duy nhất của Lục gia, sắp tới phải theo ta phụ giúp, còn để luyện cho tốt tay nghề."

      Lục Thực: "?!" nghe giống như sét đánh ngang tai!

      Phía sau, Chu lão bản gảy gảy phật châu phân phó người phía sau: "Phái người tìm hiểu xem, Lục gia bọn tìm đầu bếp nào. Nếu có thể, cho cái giá cao đem về đây. Ta muốn khiến cho Lục gia mãi mãi gượng dậy được, mãi mãi nằm trong vũng bùn!"

      "Nô tài biết rồi!" Người phía sau lập tức đáp.

      Chu lão bản hơi hơi nheo mắt, biết lời của Lục Nghiên chính là muốn châm ngòi ly gián, có điều thể nào để ý, vì những lời đó chính là !

    5. Tea Chef

      Tea Chef Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      846
      Spoil 1 chút cho nàng nào ngồi móc mỏ 12 chương vẫn chưa thấy nam và chị nữ nhà ta gặp nhau chương tiếp theo đây là được gặp rồi nha!!!!
      Trời ơi :))) t cứ tưởng Tứ thúc là nhân vật gì đó làm bếp chung với chị nữa, ai ngờ :))))))
      Chú Tư già ơi là chú Tư già :))))
      Chris_Luu, 1900, LyLy Mai3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :