1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh kiều thê vô địch - Mị Dạ Thuỷ Thảo (40/242)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6: Vị trí mà muốn.

      Lạc U bị tai nạn gãy xương trong thời gian dài cần phải ở bệnh viện. Ăn, mặc, ở, lại tự nhiên có người chăm sóc. Tuy rằng Diệp Vẫn Thần mặc cho đánh, mặc cho mắng, săn sóc tỉ mỉ nhưng cuối cùng vẫn là đàn ông, rất nhiều chuyện vẫn là tiện. Vì lẽ đó, vào buổi tối Lạc U liền gọi người hầu trong nhà là thím Ngọc tới chăm sóc. Thuận tiện mang ít đồ vật cần dùng ngày thường.

      Lạc U từ khi học cao trung liền chuyển ra khỏi Lạc gia. Mua căn nhà gần trường học với ba phòng hai sảnh. Lạc gia cũng vì đưa đến hai người hầu, thím Ngọc chính là trong những người đó. Đối với tính cách của Lạc U hiểu rất . Cho nên, vào lúc bà nhìn thấy Diệp Vẫn Thần trong phòng bệnh cũng rất là kinh ngạc. May là bà phải là người nhiều chuyện. Ngay lập tức đem Lạc U nhìn lượt, còn giúp tắm rửa đơn giản. Tuy rằng Lạc U thích người bên ngoài đụng chạm vào nhưng vào thời kì đặc biệt cũng có cách nào.

      Vào buổi tối, thím Ngọc nghĩ rằng mình nên ở lại chăm sóc, liền với Diệp Vẫn Thần rằng: “Diệp thiếu gia, trời cũng tối rồi, cậu mau mau về nhà . Tôi chăm sóc tiểu thư tốt. Cậu cần lo lắng.”

      Từ đến lớn thím Ngọc đều chăm sóc Lạc U, đối với quan hệ của Lạc U và Diệp Vẫn Thần cũng biết hai, cũng tính là quá mức xa lạ.

      Hiển nhiên Diệp Vẫn Thần muốn cự tuyệt nhưng từ chối trước mà nhìn về phía Lạc U xin ý kiến. Nếu như Lạc U muốn , tự nhiên là thể ở lại.

      Lạc U nhận ra ý nghĩ của Diệp Vẫn Thần, suy nghĩ chút mới quay lại với thím Ngọc rằng: “Thím Ngọc, thím trở về . Ngày mai đem bữa sáng tới đây cũng được.”

      Thím Ngọc hơi kinh ngạc, nghi hoặc liếc mắt nhìn Diệp Vẫn Thần. Sau đó lại nhìn tiểu thư nhà mình, lập tức liền lộ ra vẻ mặt hiểu, có chút mập mờ rằng: “Vâng. Vậy tôi đây. Tiểu thư đúng là trưởng thành rồi.”

      Ý riêng của thím Ngọc là để Diệp Vẫn Thần ở đây có chút tiện. Lạc U nhíu mày, thừa nhận cũng từ chối.

      Sau khi thím Ngọc rời , dường như bầu khí trong phòng bệnh hơi lúng túng. Lạc U suy nghĩ chút mới : “Mở ti vi , thời gian còn sớm, dù sao cũng ngủ được.”

      Hiển nhiên phòng bệnh cao cấp cái gì cũng thiếu, Diệp Vẫn Thần sau khi mở ti vi liền đem đồ điều khiển đưa tới trong tay Lạc U. Sau đó trở lại ghế salon, ghế salon còn bày ra bộ chăn gối. Đó là trước khi rời thím Ngọc cầu y tá tìm. Sô pha cũng đủ lớn, Diệp Vẫn Thần nằm ở nơi này cũng tính là khó chịu.

      Lạc U ngắm nghía đồ điều khiển rồi nhấn đài, tiếp tục mở qua đài khác. Sau đó dừng lại xem cái kênh, sắc mặt liền trở nên phức tạp.

      Lúc này ti vi chiếu hình quảng cáo, đây là lần đầu tiên chụp hình quảng cáo trong đời của . Kỳ thực, cũng có ý nghĩ muốn bước vào thế giới giải trí, cũng chưa hề nghĩ tới chính mình chụp hình, quay quảng cáo gì đó. Có điều, út là chủ của công ty giải trí lớn, cậu út lại là tổng giám đốc của công ty điện tử. Công ty của cậu út mỗi lần có sản phẩm mới được ra mắt đều đưa cho dùng thử trước. Mà quảng cáo điện thoại di động đều do út tìm các đại minh tinh trong công ty giải trí của mình. Khi đó mới tốt nghiệp trung học sơ cấp tìm út chơi, đúng lúc gặp hai người bàn luận vấn đề này. Cũng biết làm sao liền đem chuyển đến . Sau hồi thảo luận, hiểu ra sao liền trở thành người phát ngôn của công ty cậu út. Sau đó cùng cái điện thoại đó quảng cáo.

      Quảng cáo điện thoại lấy bối cảnh ở trường học. Lạc U mặc bộ đồng phục được làm riêng sân trường, tóc dài tung bay. Tiếng chuông lanh lảnh reo lên, điện thoại di động tao nhã màu trắng nhưng bên trong lại lộ ra vẻ đáng . Lạc U hơi ngẩng đầu nghe điện thoại, biết dưới ánh mặt trời cái gì. Sau đó, biểu lộ ra nụ cười vui vẻ. Hình ảnh bị ngắt quãng nhưng lại ra vô số liên tưởng. Lúc đó, điện thoại này cũng gây nên vô số truy đuổi của thiếu nam thiếu nữ, nhiệt tình thời. Cũng bởi vậy Lạc U có tiếng tăm .

      Quảng cáo này làm xong cho đến tại cũng chỉ hơn có tháng nhưng thực tế ở trong lòng Lạc U cũng là mười năm trước. Cái này cũng là bước ngoặt vô cùng trọng yếu ở đời trước của . Có thể nếu như có cái bất ngờ này, cũng nhờ nó bước vào thế giới giải trí. tại sống lại, có muốn vào thế giới này hay , chuyện này làm cho có chút do dự.

      - Tiểu U, tôi nghe có mấy đạo diễn muốn mời em đóng phim, em đóng chứ?
      Diệp Vẫn Thần say mê nhìn Lạc U bên trong màn ảnh. Lạc U trong lòng người con hoàn mỹ nhất, là công chúa mà dùng tâm mình để bảo vệ, cũng là nữ hoàng mà tôn sùng.

      - cảm thấy thế nào?

      Lạc U có chút hiếu kì hỏi ngược lại. Mặc dù Lạc gia là gia đình giàu có, quân chính thương hắc đều có. Nhưng thực tế cũng có tư tưởng bảo thủ, cứng ngắc. Những cầu của họ đối với hậu bối cũng tính là nghiêm ngặt, người trong gia đình phần lớn đều là thái độ ủng hộ. Nhưng vào lúc này Lạc U lại muốn biết thái độ của Diệp Vẫn Thần, là ủng hộ hay phản đối đây?

      Lạc U ở thế giới giải trí lăn lộn mười năm, bên trong thế giới đó nhìn qua những cảnh chia chia hợp hợp rất nhiều. Có nhiều cặp tình nhân hiểu nguyên nhân ra sao liền chia tay. Rất nhiều người đàn ông tâm dạ muốn bạn mình xen lẫn trong thế giới giải trí, bởi vì nó là quá phức tạp và hỗn loạn.

      - Tôi đương nhiên là ủng hộ.

      Diệp Vẫn Thần chút do dự , giọng điệu vô cùng kiên định, ánh mắt đặc biệt sáng ngời.

      Lạc U có chút kinh ngạc. Diệp Vẫn Thần phản ứng mãnh liệt như thế cũng là nằm ngoài dự liệu của .

      - Tại sao?

      Vốn tưởng rằng mình hiểu rất người đàn ông này nhưng Lạc U phát cũng có nhiều điều hiểu về Diệp Vẫn Thần.

      Ánh mắt Diệp Vẫn Thần vô cùng sâu sắc mà kiên định nhìn Lạc U, từng chữ từng câu vô cùng lòng : “Ở trong mắt tôi ai có thể ưu tú hơn em. Những sân khấu này trời sinh vì em tạo ra, chỉ cần em đồng ý đứng đó, em có thể đem toàn thế giới này đạp dưới chân, làm cho tất cả mọi người đều tôn sùng em.”

      Diệp Vẫn Thần tới đây liền chậm rãi đứng lên, bước chân kiên định tới trước giường Lạc U. Nhìn Lạc U kinh ngạc vì mình, chậm rãi quỳ chân đất, nhàng đặt những ngón tay của Lạc U tay của mình, khẽ ngẩng đầu nhìn Lạc U.

      - Ở trong lòng tôi,em là công chúa đẹp nhất,là nữ hoàng tôn quý, cũng là tín ngưỡng của tôi. Mà tôi cũng muốn cho người toàn thế giới này nhìn thấy rực rỡ và cao quý của em, đều làm cho họ giống như tôi tôn sùng em. Cho dù ở trong lòng tôi cảm thấy, bọn họ ngay cả tôn sùng cũng có tư cách nhưng tôi vẫn đồng ý để em trở thành nữ hoàng tôn quý nhất.

      chính là kỵ sĩ bảo vệ nữ hoàng, là người hầu trung thành nhất. Vị trí mà muốn, từ trước đến nay phải được chỉ mong càng ngày càng rực rỡ, phong hoa tuyệt đại.
      Phong Vũ Yên, ly sắc, thuyt8 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7: Người đàn ông cố chấp.

      Nhìn người quỳ gối trước mặt mình, người đàn ông với vẻ mặt cực kỳ cung kính. Lạc U kinh ngạc, biết người đàn ông này ái mộ . Thậm chí ái mộ đến mức nguyện ý nghe bất cứ mệnh lệnh gì từ , nhưng lại biết địa vị của mình trong lòng người đàn ông này khó có thể tưởng tượng nổi.

      Nữ hoàng sao? Lúc trước hoặc là bây giờ, mình từng phải sao. vẫn luôn như vậy, kiêu ngạo đứng ở chỗ cao, cho dù cuối cùng rơi thê thảm nhưng vẫn thay đổi điểm này.

      kiêu ngạo của , đến chết cũng hối hận. Nhưng đời này, quyết định, nhất định so với đời trước càng thêm huy hoàng chói mắt, cũng tuyệt đối để cho mình rơi vào hoàn cảnh thê thảm.

      - Tôi đứng càng cao, người quý mến tôi càng nhiều, sợ người khác cướp tôi hay sao?

      Lạc U giống như đùa giỡn , nhưng ánh mắt lại nhìn về Diệp Vẫn Thần, muốn nhìn đến cùng người đàn ông này có loại phản ứng nào.

      Trong nháy mắt sắc mặt của Diệp Vẫn Thần có chút kì lạ, muốn cái gì nhưng dường như dáng vẻ xấu hổ được.

      - Muốn cái gì .

      Lạc U nhịn được nhắc.

      Lúc này giọng của Diệp Vẫn Thần có chút đơn rằng: "Em cũng thuộc về tôi, làm sao đến chuyện cướp ."

      Chưa từng nắm giữ, gì đến mất . xưa nay đều thuộc về , mà nhiều nhất cũng chỉ là người theo đuổi thôi. Ở đâu mà dùng đến chữ “cướp” này.

      Lạc U có loại kích động muốn gõ đầu, dĩ nhiên muốn gõ chính là Diệp Vẫn Thần. Lúc trước người đàn ông uy hiếp bá đạo người theo đuổi chạy đâu? Làm sao ở trước mặt lại trở nên tự ti như vậy. Là đả kích quá mức hay là trước đó khoảng cách của bọn họ xa xôi như vậy?

      Lạc U suy nghĩ chút, cảm thấy những suy đoán này cũng quá đúng. Xét đến cùng nguyên nhân vẫn là người đàn ông này, trái tim của người đàn ông này cùng với người bình thường đều giống nhau. Làm cho có chút bất đắc dĩ nhưng cũng có thêm chút thương hại.

      Tuy rằng thương hại chàng trai làm cho cảm giác rất kỳ quái, nhưng thực tế tâm tình lúc này của chính là quái đản như vậy.

      Trong lúc đó hai người tiếp tục đề tài đó nữa, bởi vì bác sĩ đến kiểm tra phòng. Nhìn thấy trong phòng là nam nữ, vẻ mặt còn biểu lộ ra tia mập mờ. ràng là đem hai người thành cặp tiểu tình nhân, dù sao dáng vẻ ở cùng nhau của hai người, cũng vô cùng xứng đôi.

      Bác sĩ đến rồi lại , bầu khí trong phòng bệnh cũng trở nên yên tĩnh lại. Tuy rằng ánh mắt của Lạc U đặt ở ti vi nhưng lại dường như suy nghĩ cái gì. Tuy rằng Diệp Vẫn Thần cũng xem ti vi nhưng toàn bộ tinh thần đều đặt ở người Lạc U. biết lời lúc nãy rốt cuộc để lại cho Lạc U cảm tưởng gì nhưng đáy lòng của là chân . Có điều cũng tin tưởng, cho dù Lạc U lựa chọn phải là con đường thế giới giải trí này, ở trong lòng vẫn là nữ hoàng độc nhất vô nhị ai sánh bằng.

      Lạc U ở bệnh viện hơn nửa tháng, trong lúc người Lạc gia đến nhìn , biết là say rượu lái xe, cũng nhịn được giáo huấn vài câu. Dù sao nha đầu này vẫn là vị thành niên, nếu như phải mặt mũi của Lạc gia còn đặt nơi đó, nơi nào còn có thể nằm yên tĩnh giường bệnh như vậy.

      Mà ngoại trừ người Lạc gia, bạn học của cũng có mấy người đến, đặc biệt là Hứa Quỳnh, càng là ân cần đến thăm. Làm cho mỗi lần nhìn thấy Hứa Quỳnh lần, vẻ mặt liền khó coi thêm lần nhưng Hứa Quỳnh cũng phải là người có mắt, vẫn là thông minh, căn bản là đem cái nhìn căm ghét của ở trong mắt.
      Có điều người đàn ông làm cho muốn tự tay giết chết lại chưa từng xuất . Bởi vì lúc này người đàn ông đó ở trong quân đội tham gia huấn luyện ngay cả lên lớp lần cũng được, càng cần phải ra nhìn . Nhưng mà lại gọi điện thoại mấy lần nhưng Lạc U đều có tiếp.

      Mà ở trong này hơn nữa tháng, Diệp Vẫn Thần vẫn coi giữ ở trong phòng bệnh, giúp đỡ thím Ngọc chăm sóc Lạc U. Thái độ của Lạc U đối với Diệp Vẫn Thần cũng rất tốt. Làm cho cả người Diệp Vẫn Thần cũng trở nên có sức sống, hơi thở trầm quanh thân hoàn toàn tiêu tan.

      Chân của Lạc U cần tu dưỡng khoảng ba tháng, sau nửa tháng ở bệnh viện thực Lạc U có chút ghét khi nhàm chán ở trong đây, cuối cùng vẫn là dứt khoát về nhà dưỡng thương. Người làm đưa về nhà lớn của Lạc gia, như vậy thuận tiện chăm sóc nhưng Lạc U lại cố ý muốn ở khu nhà gần trường học. Nhà lớn của Lạc gia tuy rằng rất rộng, nhưng thực tế cũng phải là nơi ở thoải mái. Mặc dù gười nhà đối với vẫn tính là thương , nhưng so với nhiều việc khác, căn bản cũng có tốn quá nhiều thời gian người . Huống chi ở nơi đó trong hồi tưởng của cũng còn có kẻ thù. Lúc này có bệnh người, đúng là muốn đối mặt với những người làm cho cảm thấy chán ghét.

      Thu dọn đồ đạc trong phòng xong, thủ tục xuất viện cũng xong xuôi. Thím Ngọc cầm đồ đạc trước, trong phòng bệnh còn lại Lạc U cùng với Diệp Vẫn Thần. Lạc U gì, Diệp Vẫn Thần cánh tai hơi đỏ.

      - Tôi, tôi ôm em xuống.

      Diệp Vẫn Thần lắp ba lắp bắp , con mắt cũng dám nhìn về phía Lạc U. Tuy ôm vài lần, nhưng còn có chút dễ chịu, khoảng cách gần tiếp xúc như vậy, đối với chính là loại hành hạ ngọt ngào.

      Lạc U nhíu mày, ánh mắt nhìn hồi lâu về phía xe lăn bị lạnh nhạt bên, người đàn ông này cũng là ôm nghiện rồi sao?

      - Dùng xe lăn .

      Nghe xong lời của Lạc U, vẻ mặt Diệp Vẫn Thần lộ ra tia thất vọng nhưng cũng nghe lời đem xe lăn đẩy tới, đỡ Lạc U ngồi lên, sau đó đường đem Lạc U đẩy ra bệnh viện.

      Hai người mới vừa tới phòng khách của bệnh viện, biểu liền nghiêm nghị lên.

      - Xảy ra chuyện gì?

      Vây quanh cửa lớn là đống phóng viên, cũng biết là xui xẻo hay . Lạc U nghĩ có chút bất đắc dĩ, trong ký ức cũng có tình cảnh này, xem ra rất nhiều chuyện cũng xảy ra biến hóa.

      Diệp Vẫn Thần đẩy Lạc U lùi lại mấy bước, đem hình dạng của hai người giấu ở khúc quanh. Tuy rằng Lạc U chỉ quay đoạn quảng cáo nhưng cũng coi như là nhân vật nổi danh. Hình ảnh này mà ra ống kính, vẫn có chút thích hợp.

      - Chúng ta từ cửa sau?

      Diệp Vẫn Thần dò hỏi nhưng từ trong giọng cũng có thể nghe ra, dường như quá đồng ý như vậy.

      Ở vấn đề của Lạc U, Diệp Vẫn Thần có loại cố chấp kỳ lạ. Trong lòng cảm thấy chuyện cửa sau như vậy Lạc U nên làm. Cho dù là tình huống đặc biệt, cũng oan ức cho Lạc U.

      Lạc U biết tâm tư Diệp Vẫn Thần, nếu liền chửi lại câu biến thái. Tâm tư của người đàn ông này cũng là kì lạ, người bình thường có mấy ai lại nghĩ như thế.

      Có điều sau khi Lạc U suy nghĩ chút, nhưng vẫn quyết định từ cửa sau. tới nơi này lại vòng ra phía sau, sau đó ra bãi đậu xe, cũng quá lãng phí thời gian. Vì lẽ đó, sau phút, ánh mắt của Lạc U liền đặt ở mặt Diệp Vẫn Thần.

      - Ôm tôi ra ngoài .

      Trái lại chỉ cần cho những phóng viên này phát ra , che khuất mặt là được rồi.

      Thân thể của Diệp Vẫn Thần cứng ngắc lúc, lập tức liền gật đầu, : “Được.”
      Phong Vũ Yên, ly sắc, thuyt7 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8: Cho giữ ở vị trí này.
      Khi Diệp Vẫn Thần ôm Lạc U ra bệnh viện cũng gây chú ý cho những phóng viên nhưng vừa nhìn thấy bọn họ vẫn còn , hơn nữa đùi Lạc U còn bó bột nên họ tiếp tục nhìn.
      Hai người cũng thoải mái ra ngoài. Diệp Vẫn Thần trực tiếp ôm Lạc U vào trong xe, chiếc xe lăn đáng thương trực tiếp bị vứt bỏ ở bệnh viện.
      Diệp Vẫn Thần là con riêng của Diệp gia nhưng thực tế cũng nhận tổ quy tông. Tuy rằng ở Diệp gia nhận được đối đãi nhưng Diệp gia cũng là danh môn cao cấp.
      Thân phận thiếu gia của Diệp gia vẫn làm cho Diệp Vẫn Thần được lợi rất lớn, chí ít ăn, mặc, ở, lại cùng người nhà họ Diệp đều ngang bằng. Chính là mở xe ra cũng có bảy chữ số, hơn nữa cùng Lạc U là con nhà danh môn, cho dù vị thành niên có giấy phép lái xe nhưng vẫn có thể trở ngại chạy đường.
      Lạc U cùng thím Ngọc ngồi ở phía sau, Diệp Vẫn Thần lái xe. Thỉnh thoảng ánh mắt nhàng nhìn qua kính chiếu hậu.
      Từ góc độ nhìn của , vừa vặn có thể nhìn thấy dáng vẻ nghỉ ngơi của Lạc U, tao nhã, hờ hững, lại làm cho người ta cảm giác loại lạnh lùng. Thậm chí Diệp Vẫn Thần còn có thể từ bên trong cảm giác được tia áp lực, để muốn kích động thần phục.
      - Nhìn đường nên nhìn tôi. Tôi cũng muốn mới từ bệnh viện ra lại bị đuổi về. Lúc chuyện Lạc U vẫn nhắm mắt lại nhưng có thể khẳng định, ánh mắt của người đàn ông kia nhìn vào mình, loại ánh mắt chăm chú cực nóng , thể sai được.
      - Xin lỗi. Diệp Vẫn Thần có chút lúng túng thu hồi cái nhìn của mình.
      Điều chỉnh thân thể chút liền chăm chú lái xe. cũng muốn xảy ra những việc bất ngờ nhưng nơi nào có tồn tại của Lạc U, ánh mắt hoặc là tâm tư của chính là tự chủ được nhìn vào đối phương. Loại cảm giác đó mãnh liệt như dùng thuốc phiện, thể kháng cự.
      bên thím Ngọc nhìn hai cái miệng , vẻ mặt càng trở nên hiền lành. Bà có thể cảm giác được dường như tiểu thư có chút giống, so với lúc trước lộ liễu tựa như có thêm phần nội liễm bình tĩnh.
      Thím Ngọc nghĩ lần tai nạn xe cộ lần này giống như có cảm giác nhân hoạ đắc phúc. Đặc biệt trong lúc Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần ở chung cũng làm cho thím Ngọc cảm thán. Quả nhiên tiểu thư lớn rồi đều có người con trai thích.
      Vị trí của khu nhà rất gần trường học, tính cao cấp nhưng cũng vô cùng tốt. Tòa nhà có tổng cộng mười tám tầng, Lạc U ở tầng thứ mười tám. Cũng may có thang máy, chân của Lạc U bị bó bột nếu phỏng chừng tháng cũng chưa chắc có thể leo lên.
      Đây là lần đầu tiên Diệp Vẫn Thần đến nơi này, nơi ở của Lạc gia từng qua mấy lần nhưng đây là nơi sau khi Lạc U học cao trung thu xếp. Mặc dù Diệp Vẫn Thần biết vị trí nhưng chưa từng vào. Còn Diệp Vẫn Thần vì sao lại biết vị trí nơi này, vậy cũng chỉ có Diệp Vẫn Thần biết.
      Những tin tức liên quan đến Lạc U giờ nào phút nào đều quan tâm, nếu biết Lạc U bị tai nạn giao thông mà gọi điện đến. Diệp Vẫn Thần đỗ xe xong liền ôm Lạc U lên lầu, cánh tai vẫn còn đỏ.
      Lạc U nhìn ở trong mắt, trong lòng đột nhiên nghĩ, trước đây sao lại phát người đàn ông vậy mà lại biết thẹn thùng.
      Trong thang máy có mấy học sinh là người sống ở đây, nhìn thấy ba người vào chủ động tránh ra chút. Có điều khi những người kia nhìn thấy hình dáng của Lạc U và Diệp Vẫn Thần vẻ mặt trong nháy mắt cũng trở nên kì lạ.
      Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần cùng học trong học viện Tinh Vũ là ngôi trường vô cùng có danh tiếng. Trong trường giáo dục thể hóa, từ bắt đầu là nhà trẻ cho đến đại học đều có, xem như là ngôi trường tư nhân cao cấp nhất trong nước.
      Ở Bắc Kinh đại đa số những đứa trẻ có chút bối cảnh danh vọng cao đều ở trường này tốt nghiệp. Mà khoảng cách của tiểu khu này với trường học là gần nhất cho nên phần lớn ở trong đó đều là học sinh. Tuy rằng Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần mới chuyển vào lớp mười nhưng lại cùng nhau tới.
      Bắt đầu từ lúc gầ như chính là người có tiếng tăm trong trường học quý tộc này. Đặc biệt là sau khi Lạc U quay xong quảng cáo kia, toàn bộ trường học từ xuống dưới bao gồm cả thầy giáo có người nào biết Lạc U.
      Mà Diệp Vẫn Thần thân phận đặc biệt vẫn theo bên cạnh Lạc U nhiều năm, hơn nữa mặt mày tuấn, thành tích học tập vô cùng tốt, cũng là người có tiếng tăm trong trường.
      Mà lúc này bọn họ nhìn thấy Lạc U được Diệp Vẫn Thần ôm vào thang máy, từng đôi mắt đều trợn tròn, chớp chớp như là xem người ngoài hành tinh.
      Đương nhiên Lạc U cũng nhận ra ánh mắt khác thường của những người này, vừa nghĩ ở trong lòng liền hiểu được chuyện gì xảy ra.
      Đôi lông mày khẽ nhíu, ánh mắt lạnh lùng quét qua từng người, ngay lập tức những người kia liền liếc mắt nhìn nhau, cúi đầu dám nhìn nữa.
      Từ kiêu ngạo của Lạc U là do bồi dưỡng mà thành, khí thế của Lạc U là trải qua nhiều năm gian khổ mà tạo thành.
      Mười lăm tuổi nhưng từng trải qua hai mươi lăm tuổi, tao nhã, cao quý, phong thái nữ hoàng, cho dù chân bị bó bột được người đàn ông ôm vào trong ngực nhưng khí chất vẫn vô cùng tôn quý, làm sao những đứa hơn mười tuổi có thể chống lại.
      Diệp Vẫn Thần vẫn chú ý đến Lạc U, tự nhiên cũng thấy cảnh này, ánh mắt càng trở nên lấp lánh, tim đập đều nhanh hơn mấy phần.
      chính là thích loại phong thái nữ hoàng này của Lạc U, mỗi khi nhìn thấy đều có loại kích động muốn quỳ gối bên chân .
      Trong nháy mắt Diệp Vẫn Thần thay đổi Lạc U cũng nhận ra được, thân thể trở nên cứng ngắc, hô hấp trở nên gấp gáp, ánh mắt nhìn càng thêm nóng bỏng.
      Lạc U có thể cảm nhận được thay đổi của Diệp Vẫn Thần nhưng lại hết sức nghi hoặc loại thay đổi này của đến cuối cùng là bởi tại sao. chỉ là nhìn mấy người kia chút, chẳng lẽ còn xảy ra việc nào đó mà hay sao.
      Ánh mắt của Lạc U nhìn Diệp Vẫn Thần hơi nghi hoặc chút, luôn cảm thấy bên trong ánh mắt cực nóng của người đàn ông này dường như còn kiềm nén cái gì đó.
      Đến tầng mười tám, Diệp Vẫn Thần ôm Lạc U vào căn phòng nhưng trong nháy mắt Diệp Vẫn Thần cùng Lạc U đều có loại cảm giác kì quái. Chuyện này làm sao giống như chú rể ôm dâu vào phòng tân hôn vậy?
      Lạc U trở về nhà, Diệp Vẫn Thần cũng có lí do chăm sóc, bởi vì nơi này có hai người hầu chăm sóc cuộc sống cơm áo hằng ngày của Lạc U.
      Diệp Vẫn Thần dùng xong cơm tối liền lưu luyến muốn rời . Có điều trước khi vẫn cẩn thận hỏi: “Tiểu U, tôi có thể đến chăm sóc em được ?”.
      - Ừ. Đối với chuyện Diệp Vẫn Thần ở bên cạnh , Lạc U cũng có bài xích.
      Kỳ thực người đàn ông này rất yên tĩnh, hơn nữa vô cùng nghe lời, lúc ở bên cạnh cũng có cảm giác an tâm.
      Cũng giống như được con trung khuyển dũng mãnh trung thành bảo vệ, loại cảm giác đó rất tốt. - Vậy ngày mai tôi có thể đến đây sao?
      Diệp Vẫn Thần tiếp tục hỏi, trong ánh mắt nhìn Lạc U mang theo chờ mong. Lạc U cũng nhìn lại Diệp Vẫn Thần.
      Vốn là vẻ mặt lạnh nhạt cũng trở nên chăm chú mấy phần, chậm rãi mở miệng rằng: “Tôi thích ở bên tôi làm những việc nên làm, chỉ cần chạm đến giới hạn cuối cùng của tôi, bên cạnh tôi vẫn có thể cho vị trí, hiểu ý của tôi chứ?”.
      Diệp Vẫn Thần vui mừng khôn xiết gật đầu mạnh, đương nhiên hiểu ý tứ của Lạc U. Những điều này đều chờ mong, còn những chuyện nên làm kia, rút kinh nghiệm lần trước bao giờ lặp lại.
      Phong Vũ Yên, ly sắc, thuyt7 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9: Nữ nhân gia, nữ nhân tâm (Nhà của phụ nữ, lòng của phụ nữ).
      Lạc gia là đại gia tộc, bốn đời đều giống nhau, thành viên rất nhiều, thế lực phức tạp, quân chính thương hắc đều trải qua. Trong thế hệ này, Lạc U là người nhất, cũng là người được sủng ái nhất. Trong gia đình hay ở bên ngoài đều xưng là tiểu công chúa Lạc gia.
      Tuy rằng người của Lạc gia đều rất bận rộn nhưng kỳ thực đối với Lạc U rất là thương . Lạc U trở lại căn nhà của mình. Buổi tối hôm đó mẹ của Lạc U là Tô liền tự mình đến thăm .
      Trong lúc Lạc U nằm viện bà Lạc cũng đến thăm , bà Lạc là nhân vật Thiên hậu nhưng rút ra khỏi thế giới giải trí, đồng thời cũng là nhà từ thiện. Bà chính là người phụ trách quỹ từ thiện, hơn nữa còn là toàn thế giới, mỗi ngày phải bay tới bay lui ở các nơi thế giới.
      Tuy rằng thương con nhưng quá bận rộn cũng chỉ có thể tranh thủ tới thăm lần. Mẹ con hai người tán gẫu lúc. Bà Lạc oán trách Lạc U tại sao ra bệnh viện lại trở về nhà nghỉ dưỡng.
      Lạc U giải thích nơi này thuận tiện gần trường học, qua khoảng vài ngày nữa còn tính học, điều này làm cho bà Lạc rất kinh ngạc. Bà nghĩ khi nào con của mình lại biết điều như vậy, còn muốn mang thương tích đến trường học, việc này giống với tác phong của Lạc U, nhịn được liền trêu chọc vài câu.
      Lạc U cũng giải thích, chỉ là cười vô tội. Hai mẹ con đều nở nụ cười. Bầu khí ở chung trong lúc đó rất hòa hợp, giống như mẹ con mà như là bạn bè.
      Lúc còn trẻ bà Lạc là nhân vật nổi tiếng trong thế giới giải trí, cho dù rút khỏi nhưng vẫn là đề tài cũ giảm. Thường thường vẫn có ít tin tức liên quan đến bà. Lạc U từng lựa chọn bước vào thế giới giải trí cũng bởi vì ở phương diện này có bà Lạc. Mà sau khi sống lại, quyết định lần thứ hai của Lạc U đều như nhau.
      Lúc này cũng là thời gian để cùng mẹ chút. - Mẹ, con định đồng ý đề nghị vào thế giới giải trí của út. Mẹ ủng hộ con chứ? Ở trong hồi tưởng của Lạc U dường như chữ đều sai. Tô hơi bất ngờ nhưng rất nhanh liền biểu ra vẻ mặt ủng hộ, rằng:
      “Nếu như là con của gia đình bình thường, mẹ nhất định đồng ý. Thế giới giải trí hỗn loạn cùng phức tạp phải người bình thường có thể tưởng tượng được. Nhưng nếu như là con, mẹ tin tưởng con bất luận làm cái gì đều có vấn đề.”
      Có bối cảnh, có dung mạo, có thông minh, Lạc U ở nơi hỗn loạn nào đều thành vấn đề. Căn bản Tô lo lắng. út của Lạc gia là bà chủ của công ty giải trí. Mà Tô gia cũng nắm giữ thế lực hắc đạo mà người bên ngoài thể tưởng tượng được. Hơn nữa thế lực ở bên ngoài của hai nhà Lạc – Tô, người nào muốn trêu chọc Lạc U đoán chừng chính là muốn sống.
      - Cảm ơn mẹ. Con nhất định cố gắng.
      Lạc U là người rất kiêu ngạo, đồng thời cũng rất nghiêm túc, làm thôi, nếu làm phải là tốt nhất
      Lần thứ hai lực chọn con đường này, muốn đứng ở vị trí càng cao hơn lúc trước. Mấy ngày tiếp theo Lạc U vẫn ngoan ngoãn ở nhà tĩnh dưỡng. Diệp Vẫn Thần vẫn đến đây từ năm giờ sáng đến chín giờ tối, ngày ba bữa đều ở nhà Lạc U giải quyết.
      Thím Ngọc cùng người hầu khác là chị Chu đều từng đùa rằng để Diệp Vẫn Thần trực tiếp chuyển đến căn nhà này. Dù sao nơi này cũng có căn phòng cho khách. Căn phòng này bao gồm ba phòng ngủ, hai phòng chính cùng với phòng sách.
      Thím Ngọc cùng chị Chu ở phòng, luân phiên ngủ lại chịu trách nhiệm chăm sóc Lạc U. Đương nhiên Diệp Vẫn Thần cũng hi vọng có thể được ở lại nơi này nhưng Lạc U mở miệng, chỉ có thể giữ yên lặng. Diệp Vẫn Thần là con riêng Diệp gia nhưng sau khi mẹ mất lúc còn được cha đưa về Diệp gia.
      Ở Diệp gia cũng rất nhiều năm rồi, cũng xem như là thiếu gia Diệp gia danh chính ngôn thuận. Thậm chí ngay cả người bình thường đều biết đoạn lịch sử này. cũng từng nghĩ đến việc chuyển ra Diệp gia nhưng lại bị cha phản đối, lý do vì tuổi còn quá .
      Muốn ở bên ngoài ít nhất phải đợi đến khi học Đại học, bây giờ vẫn phải ở Diệp gia. Mà thời gian đó Diệp Vẫn Thần về nhà hiển nhiên người nhà họ Diệp cũng biết.
      Diệp Vẫn Thần cũng có che dấu, thẳng là ở bệnh viện chăm sóc Lạc U. Đối với việc này phản ứng của người Diệp gia khá là phức tạp. Ông Diệp rất là tán thành nhưng người mẹ danh nghĩa của Diệp Vẫn Thần sắc mặt rất khó coi. Còn trai và em danh nghĩa của vẻ mặt ràng đều mang theo trào phúng. Giống như là leo lên cành cao Lạc gia.
      Tuy rằng Diệp gia so với Lạc gia kém bao nhiêu nhưng ít ra vẫn là kém chút. Huống chi ở trong mắt bọn họ Diệp Vẫn Thần là đứa con riêng ra gì. Đối với việc này căn bản Diệp Vẫn Thần thèm để ý.
      lạnh nhạt của Diệp gia chỉ làm cho thêm chán ghét. Nếu như có thể cùng Lạc U ở lại nơi này, chính là để cho rời khỏi Diệp gia cũng nguyện ý. Nhưng Lạc U có mở lời, cũng chỉ có thể thất vọng từ bỏ ý nghĩ này. Phản ứng của Diệp Vẫn Thần, Lạc U vẫn thu vào trong mắt. Trong lòng cũng biết ý nghĩ của Diệp Vẫn Thần.
      Nhưng đối với ý nghĩ để Diệp Vẫn Thần tiến dần từng bước, Lạc U vẫn còn do dự. có thể cho Diệp Vẫn Thần giữ ở vị trí bên cạnh mình nhưng chuyện này cũng thể đại biểu cho việc hoàn toàn tiếp nhận Diệp Vẫn Thần.
      Vào giờ phút này lấy tâm tư của thích người đàn ông là việc dễ dàng. tiếp nhận tình cảm Diệp Vẫn Thần đối với nhưng tình cảm của đối với Diệp Vẫn Thần là loại nào ngay cả bản thân cũng biết .
      Là cảm động, là ngọt ngào, là tín nhiệm nhưng cũng hẳn là tình , ít nhất tại còn phải. Cho nên thể quyết định để người đàn ông này vào ở đây. Ngôi nhà của người phụ nữ chính là trái tim của người phụ nữ, vào trong nhà chính là vào trong tim. Nhưng có thể hay vào ở nơi này còn cần nhiều yếu tố mới có thể khẳng định.
      Diệp Vẫn Thần có chút thất vọng nhưng có nửa điểm nản lòng, dù cho trời mưa gió đúng thời gian liền có mặt .
      người đàn ông ít , mặc dù có lòng muốn cùng Lạc U trò chuyện nhưng lại biết cái gì mới được. Cho dù từ ở bên cạnh Lạc U nhưng vẫn còn căng thẳng, vì vậy lại càng biết cái gì. Chính vì lẽ đó, mỗi ngày đều yên tĩnh ngồi bên.
      Thỉnh thoảng xem sách, thỉng thoảng nhìn Lạc U, thỉnh thoảng làm số chuyện, cứ như vậy trôi qua từng ngày. Lạc U cũng phải là người nhiều, có thể toạc ra nhưng cũng là người yên tĩnh. Hơn nữa lúc này hành động có hiệu quả.
      Mỗi ngày việc làm nhiều nhất chính là đọc sách, hơn nữa còn là sách giáo khoa cao trung. thực tế ký ức về cao trung qua hơn mười năm. Nếu như phải trí nhớ Lạc U đủ tốt, có thể học thêm lần nữa chương trình học của cao trung.
      Dù sao sau khi lên Đại học, kiến thức có thể sử dụng ở cao trung là ít đến đáng thương. Nếu như là người bình thường sớm quên hết rồi. Lạc U đọc sách giáo khoa xem như là chuẩn bị bài, tốn công sức mấy ngày xem xong sách của năm lớp mười . Ở bên nhìn Diệp Vẫn Thần, tiến độ cũng kém.
      Từ đối với tài năng xuất chúng của đối phương đều biết rất . Đối với việc này cũng mấy kinh ngạc. Vì lẽ đó cho dù tiếng nào, ở chung cũng khá hòa hợp, có thể biết là loại hiểu ngầm.
      Phong Vũ Yên, ly sắc, thuyt6 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10: Quay lại trường học.

      Giữa cuối tuần tháng mười hai, đêm trước lễ Giáng sinh, Lạc U ở bệnh viện nửa tháng, lại ở nhà ngột ngạt hơn nửa tháng, thực có chút khó chịu. Tuy rằng lợi dụng khoảng thời gian này suy nghĩ những việc sau này cần phải làm. Cũng thuận theo làm vài vấn đề nhưng vẫn có chút khô khan. Nghiêm túc suy nghĩ chút, liền quyết định muốn trở lại trường học, làm học sinh giỏi.

      Mùa đông rất lạnh. Thím Ngọc vì sợ Lạc U lạnh nên mặc rất nhiều lớp áo mới để ra ngoài. Tất nhiên là do Diệp Vẫn Thần ôm ra ngoài. Đối với việc này Lạc U quen. Tuy rằng Diệp Vẫn Thần còn có chút ngượng ngùng nhưng động tác tự nhiên hơn, đúng là thành thói quen tự nhiên.

      đường về phía dưới, xe của Diệp Vẫn Thần chờ ở dưới lầu. Trong cốp xe cũng chuẩn bị thêm xe lăn. Cẩn thận bế Lạc U ổn định ở ghế sau, mới an an ổn ổn lái xe .
      Kỳ thực tình huống thông thường như thế này, người bình thường đều ngồi ở vị trí kế bên người lái. Chỉ có tài xế hoặc người hầu lái xe, ông chủ gì đó mới ngồi ở phía sau. Vừa an toàn vừa có phong thái, cũng xem như là thói quen mang tính lễ nghi. Nhưng nếu như là bạn bè hoặc bạn học, ngồi ở phía sau có vẻ hơi kỳ quặc.

      Lạc U chớp mắt cái, ra là nghi vấn cái gì nhưng trong lòng lại cảm thấy quái lạ. Từ ngày Diệp Vẫn Thần quỳ gối trước giường với những câu kia. Lạc U cảm giác sâu sắc thái độ của Diệp Vẫn Thần đối với giống, loại cảm giác đó có chỉ là thái độ đối với người mình thích. Hay như Diệp Vẫn Thần từng , ở trong mắt là công chúa, là nữ hoàng. Loại thái độ hoàn toàn tuân theo kia, làm cho cảm thấy quái dị, đồng thời cảm xúc cũng thay đổi.

      Là vui mừng, cũng có lẽ là động lòng? Là khống chế dục vọng thỏa mãn, hay chinh phục dục vọng kêu gào? Lạc U có chút mê man nhưng bất luận đến cùng là cái gì, loại thái độ này của Diệp Vẫn Thần rất ràng lấy được lòng .

      Sau năm - sáu phút liền lái xe vào học viện Tinh Vũ, trong trường đương nhiên cho phép tùy ý lái xe vào. Nhưng bất cứ là nơi nào đều có chút nhân vật đặc thù. Diệp Vẫn Thần thuộc về loại này, Lạc U hiển nhiên cũng thuộc loại này. Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần trở lại trường học người có quan hệ đều sớm đến thăm hỏi. Thậm chí hơn nửa số người của trường đều biết. Có điều lúc mọi người thấy Diệp Vẫn Thần ôm Lạc U ngồi lên xe lăn, vẫn là nhịn được kinh ngạc thốt lên.

      Lạc U có bệnh thích sạch , căn bản cho người bên ngoài tiếp xúc, đây là việc mà toàn trường đều biết. Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần quan hệ rạn nứt, thậm chí còn tuyên bố cho Diệp Vẫn Thần xuất ở vị trí của . Cho dù ở trong lớp, cũng đem Diệp Vẫn Thần đuổi tới ngồi ở góc cuối cùng bên trong phòng học. Thế nhưng tại hai người vậy mà lại dùng dáng vẻ thân mật như vậy xuất , là làm cho mọi người thể kinh ngạc.

      Lớp học cao trung của Tinh Vũ học viện có tổng cộng năm tầng lầu, bên trong có bố trí thang máy nhưng cũng cung cấp cho học sinh sử dụng. Đương nhiên cũng có những tình huống đối xử đặc biệt. Dưới hàng trăm con mắt đổ dồn vào, Diệp Vẫn Thần đẩy Lạc U vào trong thang máy, ngăn cách rất nhiều ánh mắt kinh ngạc.

      Mà sau khi bọn họ vào trong thang máy, tiếng bàn luận huyên náo của mọi người cũng nhộn nhịp vang lên. Các loại tin đồn giống nhau mà tương đồng.
      Bên trong thang máy, Diệp Vẫn Thần cẩn thận kiểm tra đồ dùng của Lạc U lần, thân thiết sắp xếp lúc, mới lại lần nữa đứng phía sau Lạc U.

      Ngày hôm nay, toàn thân Lạc U mặc bộ tuyết trắng. Áo khoác nhung cừu màu trắng thêm quần dài ca rô màu trắng, vừa che kín vị trí bị thương lại lộ ra phần linh khí tao nhã. Mái tóc đen dài xõa ở sau lưng, tóc mái ngang che kín lông mày. Cả người đẹp đẽ như cỏ thơm. Mà Diệp Vẫn Thần lại mặc bộ âu phục màu đen nhàn nhã. Thân hình đứng phía sau Lạc U, thấy thế nào cũng giống như công chúa cùng quản gia theo bên cạnh.

      Hai người từ thang máy ra, lần thứ hai thu hút vô số chú ý. Thậm chí rất nhiều bạn học từ trong lớp ra vì để nhìn bọn họ. Hai người đều là người có tiếng tăm trong trường học, ở thời đại này mạng lưới tin tức phát triển. Chỉ là trong thời gian ngắn lên lầu, diễn đàn trang web của trường học cũng bắt đầu loan truyền tin tức quan hệ của hai người bọn họ. Trong đó càng xem các loại suy đoán càng khiến người ta quáng mắt.

      - Chị Tiểu U, chân đỡ hơn chưa, em đến đẩy chị được ?

      Trước cửa phòng học, Hứa Quỳnh nghênh đón, mang theo nụ cười quan tâm hỏi. Chỉ là nụ cười này ở trong mắt Lạc U, thấy thế nào cũng cảm thấy dối trá cùng chói mắt.

      Lạc U lạnh lùng lướt qua Hứa Quỳnh chút, cái gì cũng đều . Diệp Vẫn Thần cảm giác được thái độ lạnh lùng của Lạc U lúc này, cũng dừng lại, trực tiếp đẩy Lạc U vào lớp học, hoàn toàn xem như Hứa Quỳnh tồn tại.

      Sắc mặt của Hứa Quỳnh trở nên khó coi, cắn cắn môi dưới nhưng cũng có tiến lên để tự tìm phiền phức nữa.

      Trong phòng học bàn ghế đều là người, Diệp Vẫn Thần đem cái ghế của Lạc U chuyển , rồi đẩy Lạc U qua. Sau đó liền đến vị trí của chính mình – bên trong góc cuối của phòng học.

      Nhưng vào lúc này, giọng điệu Lạc U hờ hững rằng: “ ngồi ở bên trái của tôi .”

      Giọng của Lạc U lớn nhưng người xung quanh đều có thể nghe thấy ràng. Trong chốc lát sắc mặt mọi người đều trở nên quái dị. Vị trí bên trái Lạc U vẫn luôn trống , bởi vì đó là vị trí của Trịnh Nghị Phong. Sau khi tựu trường Trịnh Nghị Phong chỉ học tháng liền xin nghỉ cho đến tại. Trịnh gia là thế gia quân nhân, lần này Trịnh Nghị Phong cũng là tham gia tổ chức quân đội đơn giản để huấn luyện thành bộ đội đặc chủng. Loại huấn luyện này, tiêu chuẩn tham gia có hạn. Nếu như có bối cảnh hùng hậu người bình thường căn bản thể tham dự.
      Toàn trường học người người đều biết đại thiếu gia Trịnh gia Trịnh Nghị Phong theo đuổi Lạc U. Vị trí bên trái là Trịnh Nghị Phong chủ động tìm giáo viên sắp xếp. Nhưng lúc này Lạc U câu liền để Diệp Vẫn Thần ngồi ở chỗ đó. Vẻ mặt của mọi người làm sao trở nên quái lạ đây.

      Vị trí bên phải của Lạc U cũng là bạn học nam nhưng cũng là lớp phó học tập đeo đôi kính gọng đen cồng kềnh. Thấy cảnh này, chớp mắt cái, lại chớp mắt thêm lần nữa, có chút ngượng ngùng đứng lên : “Tớ, tớ nhường vị trí này cho cậu đó.”

      Mặc dù lớp phó học tập Triệu Viễn xem như có chút ngây ngô nhưng thực tế vẫn rất thông minh, bằng cũng ra những lời như vậy. Vị trí ở bên cạnh Lạc U này, có khi lại là chỗ ngồi tốt.

      Có điều ý tốt của Triệu Viễn đương nhiên được tiếp nhận. Bất luận là Lạc U hay Diệp Vẫn Thần đều có phản ứng. Diệp Vẫn Thần chỉ sững sờ chút liền ngồi ở vị trí của Trịnh Nghị Phong. Ánh mắt nhìn về bạn học, bạn học kia lập tức tới vị trí trước kia của Diệp Vẫn Thần, thu dọn đồ đạc của Diệp Vẫn Thần rồi đưa đến. Mà sau đó, Diệp Vẫn Thần cũng đem đồ đạc của Trịnh Nghị Phong số lượng nhiều lắm, thu dọn xong liền ném bục giảng. Hành vi vô cùng kiêu ngạo.

      Lớp phó học tập lúng túng ngồi xuống. Xung quanh yên tĩnh đến kì lạ. Ánh mắt vô tình hay cố ý đều nhìn hai người Lạc U và Diệp Vẫn Thần. Nghĩ đến lúc Trịnh Nghị Phong trở lại đến cùng là việc kinh khủng gì xảy ra.

      Mà ở trong khí kì lạ này, Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần lại có vẻ vô cùng thản nhiên. Hai người yên tĩnh xem sách, căn bản đem phản ứng của mọi người nhìn ở trong mắt.
      Phong Vũ Yên, ly sắc, thuyt8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :