1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh hào môn: Làm con dâu cả thật là khó! - Ân Ngận Trạch (Q2-C7) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ♥ Quyển 1- Chương 47♥: Edit: Tịnh An

      Gara ngầm.

      Bên trong chiếc xe hơi màu đen, lửa nóng nhiệt tình kéo dài suốt 5 phút, người đàn ông chợt có chút tức giận đẩy người phụ nữ ra, mở cửa xe, sau đó đóng cửa xe rời khỏi.

      Người phụ nữ hờn dỗi dậm chân, ràng có làm cái gì, tại sao lại giẫm phải lông của ta, tâm tình tốt, ta dẫm lên đôi giày cao gót mặc chiếc váy còn bao nhiêu vải, nhấn chân ga rời .

      Rời lâu, Diêu Bối Địch mới mở cửa xe, xuống xe.

      “Đừng để cho bố tôi biết.”

      “Được, tiểu thư.” Lái xe vội vàng gật đầu.

      Người lái xe nhìn bóng lưng Diêu Bối Địch rời khỏi, với điều kiện của tiểu thư, vì sao khăng khăng chọn người đàn ông như vậy, có lẽ năm 18 tuổi…



      Diêu Bối Địch vào thang máy, nhìn con số thang máy tăng lên từng chút .

      Thang máy trực tiếp vào nhà, nhìn giày da màu đen của đàn ông ở cửa, mím môi, ngồi xổm xuống, lấy nó đặt ngay ngắn lên tủ giày, chính mình cũng cởi giày rồi mang dép lê vào.

      Tiêu Dạ có ở phòng khách, thẳng lên lầu hai, khi ngang qua phòng của Tiêu Dạ bên trong truyền đến thanh tắm rửa.

      đứng ở cửa đợi lát, Tiêu Dạ để trần nửa thân , phía dưới bọc chiếc khăn tắm ra, tắm xong thích lau thân thể, tóc cũng để mặc chúng nước xuống, bởi vì thường xuyên luyện tập nên vóc người của rất đẹp, cơ ngực cơ bụng ràng, hình xăm ở dưới, cho nên khiến đường cong thân thể càng thêm quyến rũ, tăng thêm vài phần mị hoặc.

      “Muốn chất vấn tôi?!” Tiêu Dạ thờ ơ nhìn .

      Cho nên, ở xe, nhìn thấy .

      Diêu Bối Địch cắn môi.

      Chất vấn?!

      Có cái gì để chất vấn?!

      Bắt đầu rất nhiều năm, tập mãi thành thói quen rồi, cũng muốn so đo.

      lắc đầu: “Ngày mai Tiêu Tiếu có tiết mục biểu diễn ở trường, ?”

      ?” hỏi ngược lại, có chút buồn cười.

      “Được, tôi biết rồi.” rời khỏi phòng của .

      Từ khi chuyển vào nhà tân hôn, bọn họ bắt đầu ở riêng.

      Tiêu Tiếu là con của Tiêu Dạ, thế nhưng từ trước đến giờ chưa từng ôm con bé lần, chưa từng lần coi trọng, thậm chí có chút ghét bỏ…

      nằm cái giường của mình, khóe mắt bỗng nhiên xẹt qua giọt nước mắt…

      Trái tim vốn tê liệt, thi thoảng cũng co rút đau đớn.


      ....


      Đại sảnh bữa tiệc.


      Kiều Tịch Hoàn vẫn luôn ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh Tề Tuệ Phân cho đến khi bữa tiệc kết thúc.


      Cố Tử Hàn và Ngôn Hân Đồng ngồi chiếc xe khác rời khỏi còn Kiều Tịch Hoàn theo Cố Diệu và Tề Tuệ Phân.


      Bên trong xe, Tề Tuệ Phân vô cùng thân thiết lôi kéo tay của Kiều Tịch Hoàn, ôn hòa : “Năm đó gả vào nhà họ Cố, con chỉ mới tốt nghiệp cấp ba, miễn cưỡng cũng học hai năm đại học, nghe tiếng tốt lắm, con học khi nào thế?”


      “Ở trong tù, con từng theo cai ngục người nước ngoài để học.” Kiều Tịch Hoàn .


      Đương nhiên là dối.


      từng là Hoắc Tiểu Khê, làm được.


      “Vậy rất tốt, rất tốt.” Tề Tuệ Phân hài lòng gật đầu, lại thêm: “Hôm nay con chọn bộ lễ phục này cho mẹ, James tiên sinh tựa hồ rất thích.”


      từng hợp tác với James tiên sinh, tốn ít công phu, cho nên đương nhiên biết sở thích của ông ấy, khóe miệng mỉm cười:


      “Đó là do dáng dấp của mẹ đẹp, nếu như đổi lại là người khác, làm sao có được hiệu quả này.”


      Bất kể là phụ nữ ở giai đoạn nào, đều thích được ca ngợi, hơn nữa còn cực kì hưởng thụ.


      “Kiều Tịch Hoàn” Cố Diệu đột nhiên mở miệng: “Biểu đêm nay của con quả ngoài dự đoán của bố. Thời điểm chúng ta rời , ấn tượng của James tiên sinh về con hình như rất tốt.”


      “Cám ơn bố khích lệ, con chỉ cố gắng làm, để nhà họ Cố bị mất mặt.” Kiều Tịch Hoàn khiêm tốn , xong mày hơi nhíu lại, mở miệng tiếp: “Ban nãy thời điểm khiêu vũ, vô ý nghe James tiên sinh , ông ấy có dự án hợp tác ở Thượng Hải, tựa hồ là dự án hợp tác khác với công ty Hoàn Vũ, hình như vì người hợp tác với ông ấy đột nhiên qua đời, cho nên có người khác thay thế.”


      Đôi mắt Cố Diệu căng thẳng chút.


      Kiều Tịch Hoàn nhìn sắc mặt của Cố Diệu, cười tiếp tục: “Trong chuyện làm ăn con cũng rành lắm nhưng nghe là hạng mục lớn.”


      “Hoàn Vũ phải là công ty của Lăng Phong sao?” Tề Tuệ Phân chợt phản ứng kịp, mở miệng .


      Sắc mặt Cố Diệu biến hóa càng thêm ràng.


      Cố Diệu thích Tề Lăng Phong, hẳn phải là thích, mà là thích nhìn thấy ta thành công.


      “Tề Lăng Phong tuy rằng là cháu của em, nhưng trong chuyện làm ăn, em im miệng cho , nếu như có tổn thất gì, là tổn thất bạc trăm triệu đấy.” Cố Diệu hừ lạnh .


      “Diệu, điểm ấy còn chưa yên tâm sao? Có khi nào em kín miệng đâu.” Tề Tuệ Phân vội vã .


      Cố Diệu nữa, gian lâm vào im lặng.


      Kiều Tịch Hoàn nhìn cảnh đêm lướt qua ngoài cửa sổ, khóe miệng cười lạnh lùng.


      đường trở về biệt thự nhà họ Cố.


      Cố Tử Hàn và Ngôn Hân Đồng đến trước, Kiều Tịch Hoàn theo Tề Tuệ Phân và Cố Diệu lên lầu, trong biệt thự rất yên tĩnh, cho nên giọng nữ đột nhiên vang lên trong biệt thự trống trải lộ ra vang dội dị thường.


      Tất cả mọi người bước nhanh đến chỗ phát ra thanh.


      Đẩy mạnh phòng của Cố Tử Thần ra, bên trong hỗn độn, quần áo đầy đất, drap giường bừa bộn, drap giường là hai thân thể lõa lồ, người phụ nữ run run bọc lấy chăn, khóe mắt vươn lệ, thanh vừa rồi dĩ nhiên phát ra từ miệng của ta.


      Nhưng người đàn ông nằm ở giường lại lộ ra vẻ thong dong hơn nhiều, thân thể tuy rằng ở trong chăn, cần đoán cũng biết bên trong có mảnh vải, sắc mặt lạnh nhạt nhìn vài người đứng ở cửa.

      Chết tiệt!


      Lão nương bắt gian ngươi tại giường mà ngươi lại nhìn lão nương bằng ánh mắt cá chết là sao!


      “Sao lại thế này?!” Cố Diệu vô cùng nghiêm khắc, trong thanh lộ ra vẻ uy nghiêm, tức giận.


      “Hôm nay cháu vốn muốn đến tìm chị, nhưng chị bận dự tiệc, thấy Tử Thần ở nhà có mình nên con ở cùng ấy, ngờ lúc ngủ, Tử Thần cho cháu , bảo cháu....” Ngôn Hân Nghiên hai mắt đẫm lệ, nhìn qua rất đáng thương.


      Ngôn Hân Đồng và Cố Tử Hàn cũng xuất ở cửa, đôi mắt Ngôn Hân Đồng lên tia ác độc.


      “Bảo cháu cái gì?!” Tề Tuệ Phân cũng nhịn được, hỏi.


      “Mẹ chuyện này còn phải hỏi sao? Mẹ xem, chắc hai người họ ngủ với nhau rồi.” Ngôn Hân Đồng đứng ra, bao che khuyết điểm :


      “Em của con là chưa chồng, bị cả làm bẩn như vậy, làm thế nào có thể gả ra ngoài? Mẹ, làm thế nào mẹ cũng phải khiến cả cho em con câu trả lời! Mẹ, cũng thể vì thân thế của em con tốt, lại thiên vị được.


      “Cố Tử Thần là người tàn tật, bảo ấy làm sao chịu trách nhiệm với em ?” Kiều Tịch Hoàn mở miệng, gằn từng chữ, nóng lạnh .
      Last edited by a moderator: 18/6/15
      Chris, bornthisway011091, thienbinh23884 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 48:

      Cố Tử Thần là người tàn tật!

      Những lời này ngoại trừ Kiều Tịch Hoàn, bất cứ ai trong nhà họ Cố cũng dám ra miệng, ngay cả Cố Diệu cũng hết sức lãng tránh những từ đó. Nhưng Kiều Tịch Hoàn lại hết sức tự nhiên, khỏi làm mọi người hít hơi, ánh mắt tự chủ nhìn về phía Cố Tử Thần.

      Cố Tử Thần vẫn lạnh lùng, lời.

      cả, thân tàn nhưng chí tàn, người đàn ông nên chịu trách nhiệm với những gì mình làm.” Ngôn Hân Đồng nhìn .

      “Em dâu, em lý giải sai rồi, ý của tôi là Cố Tử Thần là người tàn tật làm sao có thể quyến rũ em của em, nếu như ấy hề làm bẩn em của em, tại sao phải chịu trách nhiệm?”

      “Ai ấy có?! thấy em của tôi như vậy sao?”

      khẳng định như vậy?” Kiều Tịch Hoàn từng bước ép sát.

      Ngôn Hân Đồng có chút hoảng hốt: “Tôi, tôi…”

      “Tôi ngược lại rất hiếu kỳ, em của người khỏe mạnh có chân có tay, có thể chạy, Cố Tử Thần cho dù muốn dùng sức với em của , hằn cũng được .” Kiều Tịch Hoàn trực tiếp cắt ngang lời của Ngôn Hân Đồng, lạnh lùng hỏi.

      “Là Tử Thần gạt em, ấy rất sợ ở mình nên bảo em lên giường ngủ với ấy, nhưng mà chỉ ngủ đơn thuần mà thôi, nghĩ tới em vừa mới nằm lên giường, ấy lột quần áo của em, em lại sợ từ chối Tử Thần, cho nên…”

      Ngôn Hân Nghiên giải thích, nước mắt càng chảy càng nhiều, cả người càng thêm ủy khuất.

      “Là như vậy sao, Cố Tử Thần.” Kiều Tịch Hoàn chuyển mắt nhìn .

      Đôi mắt thâm thúy nhưng lạnh lùng thoáng nhìn : “ cảm thấy sao?”

      “Đừng chơi đánh thái cực với tôi.” Kiều Tịch Hoàn hung hăng , giọng điệu rất cường thế.

      Phương thức sống chung giữa Kiều Tịch Hoàn và Cố Tử Thần, là như vậy sao?!

      Thời gian 3 năm, dài cũng ngắn, nhưng khiến cho tất cả mọi người đều hoảng hốt!

      Kiều Tịch Hoàn phải rất sợ Cố Tử Thần sao? Rất nhiều khi sợ đến thấp thỏm.

      phải.” Cố Tử Thần gằn từng tiếng .

      Kiều Tịch Hoàn dời mắt: “Cho nên, Ngôn Hân Nghiên, chuẩn bị duy trì lời dối của mình như thế nào đây?”

      “Dựa vào cái gì chỉ nghe lời phía của cả!” Ngôn Hân Đồng bất mãn tranh cãi.

      “Vậy dựa vào cái gì chỉ nghe lời phía của Ngôn Hân Nghiên.”

      “Chúng ta đến bệnh viện làm kiểm tra!” Ngôn Hân Đồng hung hăng .

      “Tốt nhất đừng hối hận.” Kiều Tịch
      [​IMG]
      Chris, bornthisway011091, thienbinh23884 others thích bài này.

    3. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      :hoho::hoho::hoho:kiểm chứng aaaaaaa:060: luôn và ngay chị :cute::cute:
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 49: Cố đại thiếu nhắc nhở.


      Nghiệm chứng cái đầu !

      Kiều Tịch Hoàn ném bàn chải tắm rửa lên người Cố Tử Thần: “Sạch rồi đấy, tự mình tắm .”

      xong, thẳng ra khỏi phòng tắm.

      Ban nãy, hiểu sao trái tim của lại đập rất nhanh.

      hít sâu hơi, ngừng lại hơi, nghĩ có lẽ tim đập hỗn loạn chỉ là phản ứng sinh lý ngẫu nhiên mà thôi.

      làm sao có thể vì câu của Cố Tử Thần mà mặt đỏ tai hồng, tim đập rộn lên!

      từng vì người đàn ông mà đánh mất tất cả, trả giá tất cả!. Có kiếp trước làm bài học, làm sao có thể phạm sai lầm ngu ngốc như vậy nữa?

      Tỉnh táo lại.

      chuyển ánh mắt liền nhìn thấy Cố Tử Thần cả người ướt chèm nhẹp ra, bởi vì có mặc quần áo vào cho nên người chỉ mặc chiếc quần lót ẩm ướt ban nãy, Kiều Tịch Hoàn nhìn đường cong than thể , xoay người vào trong phòng tắm, tự mình tắm rửa.

      Làn da trắng trẻo, luôn luôn phải là màu da của đàn ông mà thích.

      Khoảnh khắc vừa rồi, bị trúng tà rồi!

      Kiều Tịch Hoàn tắm rửa xong ra, Cố Tử Thần thay bộ quần áo ngủ sạch nằm ở giường, Kiều Tịch Hoàn nhìn tóc ướt sũng như cũ, nhịn được cầm máy sấy:

      “Ngồi dậy, sấy khô tóc

      Cố Tử Thần ngồi dậy, Kiều Tịch Hoàn quỳ gối ở giường sấy tóc cho , ngực dán ở sau lưng của , thân thể mềm mại vô ý xọ xát vào người .

      Mặt Cố Tử Thần có chút hồng, ngay cả lỗ tai cũng có chút hồng.

      Vô cùng thân thiết như vậy, có loại ảo giác khiến người ta biết làm thế nào.

      Kiều Tịch Hoàn sấy tóc rất nghiêm túc nên cũng phát cái gì. vẫn cả thán, tóc của Cố Tử Thần rất ngắn, nhìn qua chỉ nhiều hơn đầu đinh chút, bình thường chắc cũng xử lý kiểu cọ gì, vẫn cho là tóc của thuộc dạng tóc cứng, ngờ sờ lên lại mềm mại như vậy, cảm giác tệ!

      Rất nhanh thổi xong, Kiều Tịch Hoàn đem máy sấy tóc bỏ vào trong phòng tắm, rồi ra nằm ở bên cạnh Cố Tử Thần.

      Trong phòng thay đổi bằng ngọn đèn vàng mờ nhạt, cả phòng trở nên yên tĩnh.

      “Tôi ngủ được” Kiều Tịch Hoàn xoay người, thẳng.

      Cố Tử Thần cũng ngủ được, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe thanh của Kiều Tịch Hoàn, cũng chậm rãi mở 2 mắt: “ muốn cái gì?”

      “Vì sao lại cùng Ngôn Hân Nghiên nằm ở giường?” Kiều Tịch Hoàn hiểu, ràng Cố Tử Thần cũng thích Ngôn Hân Nghiên, cho dù đối với Ngôn Hân Nghiên có vẻ ôn nhu.

      “Bị hạ thuốc mê. Sau khi tỉnh lại cảnh tượng giống như các người nhìn thấy”. Cố Tử Thần .

      Kiều Tịch Hoàn nghĩ thầm, hoàn hảo là thuốc mê, nếu ……………

      Lòng ngừng lại chút.

      Khoan ! Cơ mà lo lắng cái gì chứ?! bàn đến có cảm thấy chán ghét hay , nhưng người đàn ông này có “được” hay mới là vấn đề lớn.

      “Nhưng mà bây giờ tất cả mọi người đều tin tưởng dụ dỗ Ngôn Hân Nghiên, cho dù thực chất xảy ra chuyện gì, nhưng cũng là bỉ ổi rồi”. Kiều Tịch Hoàn rất nghiêm túc :

      “Tôi đoán, cho dù lùi vạn bước, Ngôn Hân Đồng cũng ép chúng ta ly hôn, nhưng thế nào cũng tìm cách để Ngôn Hân Nghiên vào cửa, làm vợ lẽ cũng được”.

      Hào môn quý tộc, còn thiếu cảnh vợ hai vợ ba sao?!

      Cố Tử Thần im lặng: “ có biết ba tôi để ý nhất là cái gì ?”

      Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra.

      “Thương nhân để ý nhất chính là giá trị thặng dư”. Cố Tử Thần gằn từng tiếng: “Nếu như có giá trị thặng dư cái gì cũng sai”.

      Kiều Tịch Hoàn cau mày nhìn Cố Tử Thần, ta nhắc nhở sao?!

      Nhắc nhở , nếu như Ngôn Hân Nghiên có bất luận giá trị thặng dư nào Cố Diệu cũng chẳng thèm ngó tới ta?

      có thể tìm Tử Tuấn giúp ”. Cố Tử Thần câu cuối cùng, xoay người đưa lưng về phía .

      Chuyện đó có quan hệ gì với Cố Tử Thần……..

      Đôi mắt của Kiều Tịch Hoàn căng thẳng.

      Cố đại thiếu, nha, mới chính là người phúc hắc nhất!

      Kiều Tịch Hoàn nở nụ cười.

      Trong lúc bản thân hết đường xoay xở, người đàn ông này lại cho nhắc nhở hữu hiệu như thế, phải là mà là hai!

      cảm thấy, mình có thể ngủ thoải mái rồi.

      Sáng sớm hôm sau.

      Trời hừng sáng, Kiều Tịch Hoàn rời giường, xét thấy biểu tối hôm qua của ai đó rất tốt, rời giường hết sức cẩn thận, chỉ sợ đánh thức ta, rón ra rón rén rửa mặt, ra cửa, theo quy cũ đứng chờ Cố Diệu và Tề Tuệ Phân ở cửa.

      Đợi khoảng nửa giờ, cửa phòng mở ra.

      Cố Diệu và Tề Tuệ Phân mặc quần áo chỉnh tề, chuẩn bị ra ngoài, nhìn thấy Kiều Tịch Hoàn đứng ở trước cửa, Tề Tuệ Phân mở miệng hỏi:

      “Sớm như vậy, có chuyện gì sao?”

      “Ba, con có thể vào chuyện với ba ?” Kiều Tịch Hoàn rất cung kính với Cố Diệu.

      Cố Diệu giật mình: “Con theo ba đến thư phòng”.

      Bên trong thư phòng, người hầu rót ly trà dưỡng sinh cho Cố Diệu, Cố Diệu uống ngụm, buông xuống, ngẩng đầu nhìn :

      ”.

      “Ba, con nghĩ ba cũng biết con muốn gì với ba, hơn nữa chắc chắn bố cũng nghe , trong khoảng thời gian này, quan hệ của con và Tử Thần càng ngày càng tốt”. Kiều Tịch Hoàn cũng quanh co lòng vòng mà trực tiếp mở miệng : “Chuyện tối hôm qua xảy ra như thế nào, bất kể Tử Thần phủ nhận có làm như thế nào, Ngôn Hân Nghiên cũng mảnh vải, nằm cùng Tử Thần giường. Con làm khó ba, con biết ba là chủ của gia đình này, thể thiên vị ai, thế nhưng bây giờ con lại muốn cùng với Tử Thần tiếp tục sống vui vẻ”.

      “Cho nên…” Đúng là, gừng càng già càng cay.

      Cố Diệu biết Kiều Tịch Hoàn muốn gì, hơn nữa tựa hồ chờ Kiều Tịch Hoàn tiếp.

      Chuyện này, kỳ trong lòng ông nghĩ cách từ sớm.

      “Ba, con hy vọng, sau khi con ba tức giận” Kiều Tịch Hoàn nhìn ông.

      “Cứ đừng ngại”

      “Dự án hợp tác của James tiên sinh với công ty Hoàn Vũ, con có cách giành lại cho ba”. Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng :

      “Nhưng điều kiện tiên quyết là, chuyện của Ngôn Hân Nghiên phải xử lý theo cách của con”.
      Last edited by a moderator: 19/6/15
      Chris, bornthisway011091, My Lam Lam3 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 50: Cố tam thiếu ra tay.

      Cố Diệu hơi nhướng mày.

      Ông biết sáng sớm Kiều Tịch Hoàn tới tìm ông vì chuyện gì. Chuyện này xảy ra, cho nhà họ Ngôn câu trả lời là thể tránh được, phương pháp cực đoan là buộc Kiều Tịch Hoàn phải ly hôn, Cố Tử Thần cưới Ngôn Hân Nghiên, đương nhiên chuyện này chắc chắn có khả năng. Mặt khác, còn có cách giải quyết khác, chính là để Tử Thần thu Ngôn Hân Nghiên ở bên cạnh, với thân phận là con riêng của ta, bị quở trách nhiều.

      Cho nên bất kể kết quả như thế nào, đối với Kiều Tịch Hoàn mà cũng là chuyện tốt.

      Cố Diệu ngờ, Kiều Tịch Hoàn lại khoe khoang khoác lác với ông như thế.

      Dự án hợp tác đầu tiên của Cố thị và James tiên sinh đều do cơ duyên xảo hợp mới có thể đạt được, có thể có năng lực gì hay chỉ dựa vào vận khí?

      “Con muốn bàn điều kiện với ba?” Cho dù trong lòng kinh ngạc cũng có chờ mong nhưng ngoài mặt vẫn xử như sợ hãi.

      “Ba tức giận.” Kiều Tịch Hoàn chu môi: “Thương nhân phải luôn bàn điều kiện sao? Con chỉ theo ba học kinh doanh thôi.”

      Cố Diệu nhịn được, nở nụ cười.

      Cũng biết bắt đầu từ khi nào, Kiều Tịch Hoàn càng ngày càng hợp khẩu vị của ông, ông uống ngụm trà, giọng điệu cũng trở nên ôn hòa hơn:

      “Con , con muốn xử trí Ngôn Hân Nghiên thế nào?”

      “Ba, ba chỉ cần đồng ý với con, ngày mai cho nhà họ Ngôn câu trả lời là được.” Kiều Tịch Hoàn muốn chính là kéo dài thời gian ngày.

      “Được.” Cố Diệu thậm chí do dự: “Đừng làm cho ba thất vọng.”

      Ông cũng muốn nhìn xem, người con dâu này làm sao xoay chuyển càng khôn.

      Kiều Tịch Hoàn ra khỏi phòng của Cố Diệu, thẳng đến phòng của Cố Tử Tuấn, gõ cửa.

      Cố Tử Tuấn thích ngủ nướng, cho dù nghe tiếng đập cửa cũng xem như nghe, tiếp tục ngủ ngon.

      Kiều Tịch Hoàn đơi 2 phút, trực tiếp đẩy cửa phòng ra.

      Cố Tử Tuấn tỉnh ngủ được 7, 8 phần, híp mắt nhìn người phụ nữ tới.

      Khóe miệng cong lên, khi nhích lại gần mình đột nhiên kéo cánh tay , dùng sức cái, xoay người, người phụ nữ vững vàng nằm dưới thân thể , vùi đầu vào tóc ngửi lấy hương tóc độc nhất
      [​IMG]
      Chris, bornthisway011091, oxy5013 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :