1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh danh môn, quân quyền nịch sủng - Loan Chúc Diêu Duệ (76/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 50: Cách xa bọn tôi chút.

      “Đề nghị của em suy nghĩ.” Quyền Thiệu Viêm cực kì tôn trọng ý kiến của Mục Giai .

      Mục Giai giơ tay hướng ngay phần thịt mềm bên hông của Quyền thiệu Viêm bấm mạnh cái, muốn che, cũng là lấy khăn che mặt của Quyền thiệu Viêm lại. thấy ánh mắt của các phu nhân với thiếu nữ xung quanh đều biến thành trái tim phấn hồng hết rồi sao?

      Đây là Quyền Thiệu Viêm nổi tiếng là GAY đây sao…Nếu họ biết Quyền Thiệu Viêm ở giường dũng mãnh như thế nào, chừng sớm kiềm chế được.

      Mục Giai Cùng Quyền Thiệu Viêm trao đổi với nhau Mục Giai Nhan tự nhiên là thấy trong mắt.

      Ngay cả ở nơi xa, Tả Trí Viễn chuyện với em mình cũng phải nhíu mày, thấy hành động của Mục Giai giống như kháng cự. Là diễn xuất của Mục Giai , hình như khả năng lớn lắm…Có thể diễn xuất ứng phó đặc sắc như vậy, đến cũng làm được nữa là.

      Là ở bên cạnh lâu nên học được sao?

      rể, chị ba, hai người đến rồi.” Mục Giai Nhan từng bước về phía Quyền Thiệu Viêm.

      Mấy Người đàn ông xung quanh thấy trang phục của Mục Giai Nhan, trong nháy mắt ánh mắt từ người Mục Giai chuyển dời lên người Mục Giai Nhan.

      Mục Giai cho bọn họ cảm giác đánh sâu vào thị giác, nhưng dù sao Mục Giai cũng là người phụ nữ của Quyền thiếu, người toàn thân đều được bao bọc kín đáo, bọn họ chút phúc lợi nào, so sánh tương đối mà , lộ mảng sau lưng, gần như sắp lộ cả mông cho bọn họ nhiều phúc lợi hơn.

      Thấy lực chú ý của mọi người đều chuyển hết lên người mình khóe miệng Mục Giai Nhan dấu vết hơi cong lên, mặt lại là biểu tình vô tội.

      Bài đặt làm dáng, Hướng Tình thấy ánh mắt tràn đầy hứng thú của Hàn Tử Nghị, nhịn được bĩu môi. Loại trình độ quyến rũ này cũng chịu nổi. đúng là đồ động vật chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới.

      Hướng Tình nhìn ánh mắt thủy chung vẫn đặt người Mục Giai của Quyền Thiệu Viêm khỏi có cảm giác chênh lệch lớn. Lại nhìn ánh mắt chút nào che giấu bên cạnh mình, vẻ mặt lộ ra vẻ chán ghét của tiểu thiếu niên, mà trong lòng lệ rơi đầy.

      Hàn Tử Nghị sao lại có tiền đồ như vậy!

      “Giai Nhan hỏi thăm kìa.” Mục Giai thấy Quyền Thiệu Viêm vẫn chỉ nhìn mình, mặt đỏ lên nhịn được nhắc nhở Quyền Thiệu Viêm. Trước công chúng, sao lại lỗ liễu như vậy chứ?

      dám nhìn.” Ánh mắt Quyền Thiệu Viêm vẫn như cũ rời khỏi người Mục Giai .

      cũng phải là thùng dấm chua… bởi vì Quyền Thiệu Viêm chuyện với Mục Giai Nhan, đương nhiên, nhiều hơn câu, liền…Ừm, cũng nên ăn dấm chưa chứ, cùng lắm mài dao soàn soạt trong lòng thôi.

      rể, hai người chuyện vui vẻ, chẳng thèm để ý đến em luôn.” Mục Giai Nhan bĩu môi , đôi môi óng ánh màu son hồng dưới ánh đèn càng thêm chói mắt, Mục Giai Nhan chớt hai con mắt nai tơ nhìn Quyền Thiệu Viêm : “ rể, chị ba, chúng ta tới phía trước , yến hội sắp bắt đầu rồi, em muốn đọc diễn văn.”

      Mục Giai sờ môi của chính mình, bây giờ người chút trang điểm cũng có, nhất định so được với Mục Giai Nhan. Huống chi, Mục Giai Nhan lại còn ra chiêu ánh mắt nai hồng đặc trưng của mình.

      Khi Mục Giai Nhan đến gần Quyền Thiệu Viêm Quyền Thiệu Viêm cũng chỉ ngửi thấy mùi nước hoa gay mũi.

      Trong những bữa tiệc như thế này, bởi vì những khách mời là nữ đều dùng nước hoa, vì để tránh cho mùi nước hoa bị phai mờ, phần lớn mọi người xịt nhiều nước hoa hơn bình thường ít. Cách làm của Mục Giai Nhan cũng chỉ theo lẽ thường mà thôi, chỉ có điều lâu ngửi thấy những thứ này mũi của Quyền Thiệu Viêm cảm thấy vô cùng khó chịu.

      Mục Giai cũng thế, gần như hề nôn nghén gì, nhưng ở đây bị kích thích của mùi hương, bụng của cũng dậy sóng hai lần.

      “Cách xa bọn tôi chút.” Quyền Thiệu Viêm nhìn dáng vẻ khó chịu của Mục Giai , thái độ đối với Mục Giai Nhan càng lạnh hơn ba phần: “ đọc diễn văn kêu chúng tôi làm gì.”

      Mục Giai Nhan vốn định mời Quyền Thiệu Viêm giới thiệu giúp mình vài câu.

      Nhưng thấy thái độ khó chịu của Quyền Thiệu Viêm đối với ta, cũng chỉ vì Mục Giai .

      Mục Giai Nhan hơi cúi người xuống, nhìn sắc mặt tái nhợt của Mục Giai , chiêu này rất quen thuộc, chị ta nhất định cố ý!

      Mục Giai Nhan cũng suy nghĩ trong lòng ra, chỉ nhu thuận : “Em chỉ nghĩ chúng ta là người nhà nên có thế đứng chung chỗ thôi, nếu chị ba thoải mái, chị đến khu nghỉ ngơi ngồi lát .”

      Quyền Thiệu Viêm chuyện thanh cũng lớn lắm, người đứng gần Mục Giai với Quyền Thiệu Viêm cũng nhiều, vì thế mấy người nghe được Quyền Thiệu Viêm gì, nhưng lời của Mục Giai Nhan lại được rất nhiều người nghe được.

      Quả nhiên là có lễ nghĩa tri thức, những trưởng bối muốn tìm con dâu cho con cháu mình mặt đều nở nụ cười hài lòng.

      rể, chị ba, em đọc diễn văn đây.” Mục Giai Nhan nở nụ cười động lòng người, thấy Mục Giai gật đầu, mới xoay người rời .

      Chỉ là khi Mục Giai Nhan vừa xoay người, những người đàn ông cũng quanh lại nhìn thấy.

      Cả người Mục Giai Nhan nghiêng về phía trước, hình như là bị vấp giày cao gót.

      Cho dù Mục Giai Nhan rất nhanh ổn định lại cơ thể, nhưng những người đứng xung quanh có thể thấy được đường cong mềm mại của cái mông được bao bọc trong chiếc váy, mà Mục Giai Nhan đứng gần Mục Giai với Quyền Thiệu Viêm nhất gần như có thể nhìn thấy được những thứ nên thấy nhất.

      Ý cười mặt những vị trưởng bối xung quanh biến mất còn.

      Mục Giai cưỡng chế khó chịu trong người, với Quyền Thiệu Viêm: “Chúng ta tới khu nghỉ ngơi ngồi .”

      Giọng của Mục Giai ràng có vài áp chế.

      Lúc Mục Giai Nhan ‘té ngã’, là vì diễn trò nên cũng quay lại nhìn vẻ mặt của Quyền Thiệu Viêm, nhưng mà nghe thấy giọng của Mục Giai , Quyền Thiệu Viêm nhất định là do dự. Trong lòng Mục Giai Nhan vô cùng cao hứng, mới nhất chân yểu điệu bước .

      Chờ đến khi Mục Giai Nhan bước , cũng ngăn lại được khó chịu trong cơ thể.

      Mấy tên đàn ông vừa nhìn thấy Mục Giai Nhan té súy ngã, cũng ai tốt bụng tới đỡ ta.

      Hướng Tình trao đổi ánh mắt với Mục Giai , cả người lùi về phía sau, bên cạnh có người đàn ông cao 1m9 cũng đủ gian.

      Mà tên đàn ông kia trong mắt chỉ toàn là mỹ nữ, nên phát được hành động mờ ám của Hướng Tình.

      Mục Giai Nhan ngờ mình bị trượt giày cao gót, nhất định có người gạt chân , nhưng chờ đến khi Mục Giai Nhan nhìn qua bên cạnh, chỉ nhìn thấy muôn vàn ánh mắt như sói đói của mấy tên đàn ông mà thôi.

      Sao lại có ai tới đỡ lên vậy?

      Thiếu niên bên cạnh Hướng tình mặt mày tuy nhăn lại, nhưng khi nhìn Mục Giai Nhan điềm đạm đáng , lại nhìn mấy người đàn ông xung quanh hề động đậy, rồi do dự vươn tay ra, tính đỡ Mục Giai Nhan dậy.

      Ba ba , mỗi ngày nên làm việc thiện…

      Hàn Tử Nghị tuy vẫn luôn theo dõi Mục Giai Nhan, nhưng khóe mắt vẫn hướng bên động tĩnh Hướng Tình.

      Nhìn động tác của thiếu niên kia…Thuận theo cầu của lão đại, nhất định phải ngăn cản! cũng thấy được hành động mờ ám của Hướng Tình, Hàn Tử Nghị còn chưa kịp gì, bên kia Đổng Lê Triệu khinh thường mở miệng: “Em Mục đây là muốn nằm đọc diễn văn sao.”
      HaYen, thuytChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 51: với Chân Phó Dương.

      Nhất Định là bút tích của Quyền Thiệu Viêm?

      Mục Giai nhìn Quyền Thiệu Viêm bên cạnh, yên tâm ra khỏi đám người.

      được bao xa, Mục Giai thấy vẻ mặt thỏa mãn của những người đàn ông cùng với gương mặt lã chã nước mắt của Mục Giai Nhan.

      Mục Giai Nhan khóc nhiều lần lắm, Mục Giai Nhan gần như phân biệt được, Mục Giai Nhan rốt cuộc là tâm hay giả vờ.

      “Còn khó chịu sao?” Quyền Thiệu Viêm cầm ly nước lọc của người hầu bàn gần đó đưa cho Mục Giai .

      Mục Giai uống hết ly nước, sắc mặt rốt cuộc cũng khôi phục lại bình thường.

      “Bây giờ tốt hơn nhiều rồi.” Mục Giai nhìn Quyền Thiệu Viêm cười cười : “Em sao, bọn người Hàn Tử Nhị hình như kiếm kìa, mau .”

      cũng chỉ vừa tới bữa tiệc mà thôi, nhất thời quen được với khí ở đây, lại thêm bị mùi nước hoa người Mục Giai Nhan kích thích, mới cảm thấy khó chịu trong người mà thôi.

      Quyền Thiệu Viêm thấy Mục Giai khôi phục lại, lại dặn dò Mục Giai đủ thứ, lúc sau mới chịu rời .

      “Giai , đối phó với Mục Giai Nhan em có ý gì chứ.” Quyền Thiệu Việm nhớ lại tin nhắn buổi sáng Đổng Lê Triệu gửi cho mình, mày nhíu lại hỏi.

      Mục Giai gật đầu.

      Dù sao Mục Giai Nhan cũng thành công khiến Quyền Thiệu Viêm khó chịu, cũng cần để ý hai chữ đối phó đó có ý nghĩa gì.

      Chờ Quyền Thiệu Viêm rời , tới ngồi bên cạnh Mục Giai .

      “Chị Giai , Quyền thiếu nghiêm túc…Có ấy bảo vệ chị, em muốn cũng dám lại gần.”Chân Tư Hân vô cùng thân thiết ngồi ở bên cạnh Mục Giai , cánh tay cũng bám dính lấy tay , trông khác gì chú gấu koala.

      “Chị thấy em dòm ngó nãy giờ rồi.” Bởi vậy mới kêu Quyền Thiệu Viêm rời .

      Nhóc con Tư Hân này sợ trời sợ đất vậy mà vừa thấy Quyền Thiệu Viêm sợ tới như vậy. Nhưng mà, Quyền Thiệu Viêm đáng sợ như vậy sao?

      “Bởi vì Quyền thiếu lúc nào cũng ở bên cạnh chị.” đứng lâu cũng có lá gan bước qua: “Chị Giai , bây giờ chị có phải rất hạnh phúc ?”

      Tay Chân Tư Hân nắm thành quyền đặt dưới cằm Mục Giai , dáng vẻ như phóng viên chuyện nghiệp săn tin tức vậy.

      thế nào đây?” Hạnh phúc sao? Ừ, ít nhất cuộc hôn nhân này so với tưởng tượng của còn hài lòng hơn, nhưng cũng có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ. Ví dụ như, Quyền Thiệu Viêm vậy mà trở lại thành phố A.

      Chân Tư Hân thấy Mục Giai trả lời, gương mặt nhắn suy sụp, bất mãn : “em cũng nghe ba ba , ông ấy Quyền Thiệu Viêm trở lại thành phố A. Nhất định là vì chị, với lại, Quyền Thiệu đối xử với chị tốt.”

      Tuy thích kiểu soái ca ấm áp như ánh mặt trời giống như Hàn Tử Nghị, Quyền Thiệu Viêm khí thế quá cường đại, cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa mà thôi. Nhưng khi nhìn thấy Quyền Thiệu Viêm giúp chị Giai uống nước, lại còn chút che dấu xoa bụng giúp chị Giai , lại còn dặt dò đủ kiểu bên tai. Nhìn Quyền Thiệu Viêm đối với Mục Giai vô cùng chiều thân thiết, làm cho trái tim nhịn được đập nhanh vài phần.

      Lúc trước ba ba đám cưới của chị Giai cũng chỉ làm đám cưới chính trị, nếu đám cưới chính trị mà có thể hạnh phúc như vậy, cũng muốn thử lần!

      “Nhóc con.” Mục Giai thấy vẻ mặt cực kì hâm mộ của Chân Tư Hân, nhịn được đưa tay ấn trán Chân Tư Hân hung hăng : “Em mới có mấy tuổi? Cả ngày nghĩ bậy nghĩ bạ gì đâu? Em năm nay sắp lên cấp ba thôi, lo mà học hành cho tốt, cẩn thận đậu bị ba em trách mắng đừng có trách.”

      “Em học rất giỏi đó.” Chân Tư Hân đắc ý : “Lần trước môn nào em cũng đứng nhất, ba ba còn đặc biệt khen thưởng hè này em cần phải học bù nữa đó.”

      “Đúng rồi, chị Giai , em mang lễ vật của hai tới cho chị.” Chân Tư Hân cuối cùng cũng nhớ được chính , từ trong tay lấy ra hộp lễ vật đưa cho Mục Giai : “ hai xin lỗi vì hôn lễ của chi ảnh được, chị trong hôn lễ gặp chuyện may, hai vô cùng lo lắng, tiếc mấy ngày trước em liên lạc được với chị, hôm nay mới cố ý tới sinh nhật Mục Giai Nhan để đưa cho chị.”

      Chân Tư Hân có hơi chút phiền muộn. Khoảng thời gian trước Mục Giai gặp chuyện may, cũng rất lo lắng, nhưng lại gọi được cho Mục Giai . vốn định tới bệnh viện thăm Mục Giai , nhưng khoảng thời gian đó ba mẹ lại cho lui tới với Mục Giai , còn bị cấm túc trong nhà.

      hai em…” Mục Giai khẩn trương nhìn xung quanh, lỡ như Quyền Thiệu Viêm thấy được Chân Phó Dương nhất định là xong, ánh mắt hoảng hốt dạo quanh vòng, sau đó mới ảo nảo cắn môi, vừa rồi quá khẩn trương mà mất lí trí, Chân Tư Hân như vậy ràng Chân Phó Dương có tới, Mục Giai bình tĩnh lúc mới : “ hai em khi nào trở về?”

      “Đại khái hai tuẫn nữa.” Chân Tư Hân bất mãn : “ hai đúng là quá du lịch, ngay cả hôn lễ của chị cũng bỏ qua.”

      Chân Phó Dương cũng phải là thích du lịch, ấy là có chuyện quan trọng cần làm.

      Mục Giai sờ đầu Chân Tư Hân : “Nhớ hai rồi hả?”

      thèm nhớ ảnh.” Chân Tư Hân giận dỗi, đáng tiếc hai cố gắng, đối với chị Giai chút cũng để tâm, nếu với điều kiện của hai, chừng chị Giai đáp ứng sao?”

      Chỉ là, Quyền Thiệu Viêm đối với chị Giai rất tốt, Chân Tư Hân nhìn bụng Mục Giai lại lén lút đặt tay lên bụng , bí mật ghé vào tai : “Chị Giai , em nghe mẹ chị mang thai, có phải hay ?”

      Ba mẹ cũng là để xác nhận chuyện này có hay , đúng là đôi gió chiều nào theo chiều đó, Chân Tư Hân nghĩ thầm, vừa thấy chị Giai với Quyền Thiệu Viêm quan hệ tốt, tâm tư bọn họ liền thay đổi theo. Mấy ngày hôm trước bọn họ vẫn ép thề cả đời được qua lại với Mục Giai .

      Mục Giai mỉm cười gật đầu.

      “Em mà.” Chân Tư Hân vỗ tay : “Hồi nãy thấy chị ôm bụng, em liền đoán chị nhất định là khó chịu.”

      “em phải tin tức tốt này với hai.” Chân Tư Hân xong liền phất tay với Mục Giai , muốn chạy lấy di động của mình.

      cho Chân Phó Dương biết sao? lo tin tức này phải như thế nào. Chân Tư Hân lại giúp giải quyết khó khăn.

      “Lễ vật của Chân Phó Dương.” Hướng tình đứng ở bên cạnh từ sớm, chỉ là thấy Mục Giai với Chân Tư Hân quá mức thân mật, cũng tiện tới quấy rầy: “Vẫn là nên để cho Quyền thiếu biết.”

      Chân Tư Hân vẫn cho rằng Mục Giai với Chân Phó Dương đơn thuần chỉ là bạn bè, nhưng Hướng Tình lại biết chuyện đơn giản như vậy.

      Mục Giai gật đầu, cầm lễ vật xiết chặt vài phần mới hỏi: “Vị này là.”

      Hướng Tình sao lại tìm thiếu niên tuổi như vậy kết làm bạn trai chứ? nhớ bạn thân Hướng Tình của mình kết bạn với đàn ông rất nhiều, giữa bọn họ cũng vui vẻ giúp đỡ lẫn nhau. Hướng Tình : “Giới thiệu với cậu chút, cậu ta tên là Lăng Diệc Dương, là con trai của CIO công ty Ngẫu Ngộ, học chung trường trung học với mình, là học đệ.” Hướng Tình bên kéo Lăng Diệc Dương tới trước mặt Mục Giai bên giới thiệu.
      PhongVy, thuytChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 52: Nước trái cây bị bỏ thuốc.

      “Tập đoàn Ngẫu Ngộ.” Mục Giai giật mình đứng lên, khách khí bắt tay với Lăng Diệc Dương mới : “Ba cậu bảo cậu tới tìm tôi sao? xảy ra chuyện gì?”

      Tại sao Lăng Khải Hoa trực tiếp gọi điện cho ?

      “Giai sao cậu biết cậu ta tới tìm cậu? Biết trước sao?” muốn mang Mục Giai với viện khoa học quốc gia để nghiên cứu, à, , trước đó, phải để cho Giai có mặt tại hôn lễ của với Hàn Tử Nghị mà cậu ấy tiên đoán trước đó .

      Lăng Diệc Dương cũng vô cùng mờ mịt, người phụ nữ này sao lại có vẻ rất quen thuộc với cậu như vậy chứ?

      Hơn nữa ràng cậu còn chưa có nhắc tới ba ba.

      …Vừa thấy là biết tới tìm rồi, là sao.

      Nhưng mà, Lăng Diệc Dương cũng nhớ tới nhiệm vụ chính miệng ba ba giao cho, nhanh chậm : “Chị khỏe, ba em ngẫu nhiên nhìn thấy món thịt nguội chị trang trí, ông ấy cảm thấy chị ở phương diện này rất có thiên phú, cho nên hi vọng chị có thể công ty chung tôi, điện kiện tùy chị quyết định.”

      Mấy ngày nay Lăng Khải Hoa thấy ai liên lạc với mình, nhưng lại dễ dàng từ bỏ ý định nên để cho con trai của mình dự sinh nhật của Mục Giai Nhan, vì đoán Hướng Tình nhất định cũng tham gia.

      Mà người nhận được nhiệm vụ này là Lăng Diệc Dương, mang theo thái độ cảm thấy chuyện này nhất định thành công tìm Hướng Tình chuyện.

      Lúc này Hướng Tình mới nhớ lại chuyện này, quan trọng là, sao Mục Giai lại biết chuyện này.

      Mục Giai nghiêng đầu, vô cùng khó hiểu : “Nhưng tôi làm nhận viên của các người rồi mà, nhân viên thực tập.”

      cũng muốn gặp Lăng Khải Hoa đây, lẽ Lăng Khải Hoa bỏ quên rồi sao? phải chứ, lẽ bệnh tuổi già tái phát?

      Tốt xấu gì danh nghĩa cũng là em ta, là làm người ta thương tâm mà.

      “A.” Gương mặt cứng ngắc giống trẻ con của Lăng Diệc Dương hoàn toàn bị kinh ngạc chiếm hết. Cậu há miêng to, gần như ngừng thở.

      “Trình độ của cậu mà chỉ làm nhân viên thực tập? Đùa hả?” Hướng Tình tức giận : “ làm.”

      tưởng Giai thích làm, nên cũng khong để ý mấy chuyện này lắm.
      Nhưng mà Giai cái khác , kĩ thuật cắt rau củ là xuất sắc nhất, trình độ này mà ở tập đoàn Ngẫu Ngộ chỉ làm nhân viên thực tập, chính cũng thấy tức thay Giai . Nếu là như vậy, sẵn lòng trả số tiền lớn để mời Giai về làm thầy điểm tâm cho riêng mình .

      Hướng Tình vuốt cằm ảo tưởng mỗi ngày được ăn điểm tâm của các quốc giai khác nhau cảnh tượng bỗng nhiên thay đổi, gương mặt áp suất thấp của Quyền Thiệu Viêm đột nhiên xuất khí xung quanh như cứng lại, tưởng tượng của Hướng Tình tan vỡ thành mây khói.

      tốt nhất nên tự giữ đường sống cho bản thân, thuê Giai làm việc? tự nhận bản thân mình có khả năng đó.

      thể nào sao chỉ làm nhân viên thực tập.” Lăng Diệc Dương phủ nhận. Lấy trình độ thưởng thức của ba ba đối với người này, cho dù là phó tổng ba ba cũng cho được, …Coi như chức tổng giám đốc ba ba cũng chịu nhường.

      Lăng Diệc Dương đột nhiên nghĩ tới vấn đề: “Xin hỏi tên gì?”

      “Mục Giai .” cảm thấy mình nên dành chút thời gian thăm hỏi gia đình Lăng Khải Hoa mới được, ít nhất cũng để cho bọn họ biết được mặt của mình.

      “Dì .” Giọng của Lăng Diệc Dương cao hơn mấy phần: “ lẽ dì lại là người mà baba muốn tìm.”

      lẽ tìm ngươi hả thằng quỷ? Mặc dù, cũng miễn cưỡng mới có thể đảm nhận được thân phận này, chỉ là muôn hù dọa người khác mà thôi.

      “Dì , ôi trời, sao tớ biết nhà hai cậu lại có quan hệ thân thích chứ.” Hướng Tình cũng bị chấn động, hai người này lại có quan hệ thân thích đúng là bất ngờ mà.

      Hướng Tình vốn định vỗ vài cái lên vai Mục Giai , nhưng mà ngẫm lại ánh mắt của Quyền Thiệu Viêm, Hướng Tình quyết đoán lựa chọn đập vai thiếu niên bên cạnh mình hơn.

      Lăng Diệc Dương đổ lệ, Mục Giai nhịn được nở nụ cười vui sướng khi người khác gặp họa.

      Tuy còn nhưng Lăng Diệc Dương có bộ dáng của tiểu đại nhân, lần đần tiên lại chật vật như vậy, tuy Lăng Diệc Dương rất nhanh kìm lại nước mắt, nhưng người lại lén lút bước tới gần Mục Giai vài bước.

      “Vút.” Mục Giai định nhường người cho Hướng Tình bước qua, lại thấy người con mặc đồ đắt tiền gợi cảm bước tới, Mục Giai tiếng động thủ thế với Hướng Tình.

      Lăng Diệc Dương cũng mình luống cuống trước mặt dì , vội vàng gặp lại sau rồi chạy như bay ra ngoài.

      vẫn còn vài chuyện muốn hỏi! Mục Giai còn chưa biết, nhóc con này tìm làm cái gì.

      “Ai, sao lại rồi.” Sắp tới màn khiêu vũ rồi, bạn nhảy của lại chạy, đây là chuyện gì?

      “Chị Hướng Tình, chị Giai , các chị ở đây hết sao?” Ngô Oánh Oánh nở nụ cười như hoa với Hướng tình và Mục Giai .

      Người này đúng là biết xấu hổ, gặp liền kêu chị, Mục Giai nghĩ thầm.

      “Ngô Oánh Oánh, sao lại tới đâ? Có chuyện gì sao?” Hướng Tình bất ngờ, Ngô Oánh Oánh này chính là nữ hoàng tai tiếng, luôn cách xa Ngô Oánh Oánh.

      Ngô Oánh Oánh này nhất định có ý tốt, Mục Giai cảm nhận được ánh mắt oán hận của ta chiếu tới người mình nghĩ thầm, với này có ân oán gì, chẳng lẽ là, tình địch? ta thích Quyền Thiệu Viêm.

      “Nghe chị Giai mang thai, em tới chúc mừng phen.” Ngô Oánh Oành cười duyên,nhìn Mục Giai : “Chị Tinh Lành đúng là có phúc lớn, có thể gả cho người như Quyền thiếu.”

      “Cảm ơn.” Mục Giai xong nhận lấy ly nước trái cây của Ngô Oánh Oánh.

      Hai ly còn lại là sâm panh, tất nhiên phải do rồi.

      Thấy Mục Giai cầm lấy ly nước, nụ cười mặt Ngô Oánh Oánh ngày càng rực rỡ: “Chị Tinh Lành mau uống ? Đó là em cố ý chuẩn bị cho chị đất.”

      Ngô Oánh Oánh này cũng quá mức ràng , Mục Giai nhìn sơ cũng biết là ta có mưu. Nhất là mắt Ngô Oánh Oánh sáng rực nhìn chằm chằm ly nước trong tay , Mục Giai cũng muốn nâng tay đỡ trán, tiếp theo, Ngô Oánh Oánh lại nhìn chằm chằm vào , diễn xuất cũng nên tệ như vậy chứ.

      Ngô gia tốt xấu gì cũng chuyên bên ngành giải trí, Ngô Oánh Oánh này sao chút cũng học được gì hết?

      Mục Giai che giấu đôi mắt thương tiếc, đặt tay ngực, nhàng đè ép xuống dưới, đầu hơi cúi thấp, cũng trả lời.

      Thấy Mục Giai có dáng vẻ như vậy ai cũng biết là bụng khó chịu.

      xin lỗi.” lúc sau, Mục Giai mới : “Có thể là do quen với khí buổi tiệc cho lắm, bụng luôn khó chịu, làm em mất hứng rồi.”

      Trong mắt Ngô Oánh Oánh lóe lên thất vọng, nhưng vẫn tiếp tục cười đùa chuyện với Mục Giai .

      Mà bên kia, Quyền Thiệu Viêm được mọi người vây quanh lại bị Mục Giai Thu gọi vào góc chuyện.

      “Quyền thiếu.” bề ngoài Mục Giai Thu vẫn giữ vẻ lạnh lùng. Nhưng động tác lại thêm vài phần nóng bỏng, mà giọng cũng nhanh hơn: “Lúc nãy tôi thấy Ngô Oánh Oánh cầm ly nước trái cây có bỏ thuốc, trong lòng tôi cảm thấy rất kì lạ, nên lén trộm lọ thuốc kia, lại phát đó là thuốc phá thai.”

      Mục Giai Thu xong lại từ trong tay đưa bình thuốc cho Quyền Thiệu Viêm.

      Đây là thuốc nhập khẩu, nhưng Quyền Thiệu Viêm chỉ nhìn lướt qua cũng biết đó là thuốc phá thai. Vậy Giai …Đầu Quyền Thiệu Viêm khẽ chuyển, lại thấy bên Mục Giai như thể từ chối, lại thấy mặt đầy son phấn cố ép Mục Giai uống nước trái cây.
      HaYen, thuytChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53: Thuốc sảy thai.

      “Quyền thiếu, gần đây tôi trong giai đoạn trao đổi chức vụ hơi nhạy cảm, tiện nhúng tay vào việc này, em tôi đành phải nhờ rồi.” Giọng của Mục Giai Thu vừa u buồn lại vừa lộ ra tia quan tâm.

      Quyền Thiệu Viêm xa từ lâu…Thậm chí có thể là chạy về phía Mục Giai .

      Hi vọng quá trễ, Mục Giai Thu nhìn bóng hình lướt qua trong đám người của Quyền Thiệu Viêm, lại nhìn chằm vào cái ly bị ép đưa tới bên miệng của Mục Giai long mi hơi buông xuống.

      ta cảm thấy dạo gần đây Mục Giai thông minh ra rồi, Mục Giai tốt nhất đừng khiến ta thất bại trong gang tấc.

      Mục Giai cảm thấy Ngô Oánh Oánh này quá mức càn rỡ rồi, dáng vẻ này là sợ người khác nhìn thấy ý đồ của bản thân sao?

      Nhìn cái ly càng ngày càng sát khóe môi hơn, Mục Giai vốn định giả vờ cẩn thận lỡ tay làm rơi ly.

      Nhưng là cái ly lại bị bàn tay to khớp xương có hơi thô của phụ nữ cướp lấy, đúng vậy, là cướp lấy!

      “Giai , dù sao bây giờ cậu cũng khó chịu, lại uống được, vậy tớ uống giùm cậu nhé.” ra cũng muốn uống nước trái cây, nhưng mà Ngô Oánh Oánh chỉ cầm tới có ly.

      Nhìn Ngô Oánh Oánh với Giai tới cự tuyệt, Hướng Tình nên lời.

      ràng cũng là con người đây sao lại bị xem như vậy chứ?

      Dưới ánh mắt kinh hãi của Mục Giai và Ngô Oánh Oánh, Hướng Tình há miệng uống ngụm nước trái cây. Sau đó lại phóng khoáng lau miệng : “Ngô Oánh Oánh, phải , nước trái này hương vị tồi.”

      “A…” Ngô Oánh Oánh xoa cái trán hề có giọt mồ hôi nào của mình.

      Chờ lát nữa thuốc phát tác, Hướng Tình nhất định nghi ngờ ta, cái kia… ta muốn chạy khỏi đây. Nhưng mà Hướng Tình lại cầm chặt lấy cổ tay ta : “Nước trái cây ở đâu? Tôi nãy giờ vẫn tìm được, dẫn tôi lấy thêm ly nữa.”

      Tới bây giờ Hướng Tình mới cảm thấy với Ngô Oánh Oánh có thể chung chủ đề?

      Mục Gia cảm thấy vô cùng lo lắng đối với vấn đề thân thể và chỉ số thông minh của Hướng Tình lúc này.

      Chỉ là, chuyện cấp bách bây giờ là buộc Ngô Oánh Oánh phải ra ta bỏ thuốc gì vào ly nước này.

      Nhưng mà lại giỏi về khoản bức cung, Mục Giai nhìn thấy bóng dáng của Quyền Thiệu Viêm tới, mặt liền lộ ra vẻ vui mừng. Chẳng lẽ đây là tâm ý tương thông sao? Khi suy nghĩ đến Quyền Thiệu Viêm, Quyền Thiệu Viêm tới trước mặt .

      Lúc Quyền Thiệu Viêm nhìn thấy Hướng Tình đoạt lấy ly nước trái cây trong nháy mắt tâm của cũng ổn định lại.

      Vừa thấy Quyền Thiệu Viêm nóng nảy chạy tới, Ngô Oánh Oánh cảm nhận được tình hình đúng.

      Vô cùng ràng là nhắm về phía ta.

      Ngô Oánh Oánh vội vàng rụt khỏi tay Hướng tình muốn bỏ chạy.

      Gương mặt Mục Giai trở nên sắc bén hơn vài phần, nhìn Quyền Thiệu Viêm như vậy chứng tỏ biết được chuyện gì: “Hướng Tình, ngăn ta lại.”

      “Ừ.” Hướng Tình theo bản năng trả lời, trực tiếp chặn đường Ngô Oánh Oánh.

      Ngô Oánh Oánh sốt ruột lại muốn bỏ chạy qua phía Mục Giai .

      Ngô Oánh Oánh tính toán tông ngã Mục Giai qua bên để mở đường, nhưng, ta lại quên mất Quyền Thiệu Viêm cũng ở đây.

      Ngô Oánh Oánh còn chưa có chạm được vào người Mục Giai , bị Quyền Thiệu Viêm đá cái rất có kỹ xảo lên đầu gối, Ngô Oánh Oánh nằm bò mặt đất. Die nd da nl e q uu ydo n

      Ngô Oánh Oánh ngã phải là cảnh đẹp như Mục Giai Nhan, đây hoàn toàn là tư thế chó đớp shit( vâng đây là nguyên văn).

      Ngô Oánh Oánh còn chưa kịp đứng dậy, chai thuốc lăn tới trước mặt ta.

      Thấy bình thuốc trước mặt mình Ngô Oánh Oánh dứt khoát nhắm mắt lại, bộ dạng là nhận mệnh.

      Mục Giai nhìn chằm chằm vào bình thuốc kia hai giây, bất ngờ ngồi xổm xuống, cầm lấy bình thuốc bình tĩnh nhìn.

      muốn hại tôi sinh non.” Tay Mục Giai siết chặt lấy.

      Ngô Oánh Oánh bị giọng trầm của Mục Giai dù dọa, cơ thể co rúm lại.

      Mà cơ thể của Mục Giai Nhan ở cách đó xa cũng run rẩy phen, Ngô Oánh Oánh này, làm việc sao lại cẩn thận như vậy, bình thuốc cũng bị người ta phát ra. Đáng lẽ ra ta nên tính kế lên loại bao cỏ này mới đúng, chỉ là, phải làm sao để lửa dính thân đây.

      Mục Giai Nhan cúi đầu suy nghĩ hồi, hình như tên kia theo lời rời rồi phải. Vừa nghĩ tới đó, lí trí Mục Giai Nhan lại cứng lên. Giả vờ cúi đầu chuyện với người con trai bên cạnh: “Sao ấy lại nằm ở đó? chị của em hình như rất tức giân, biết xảy ra hiểu lầm gì, ấy làm gì mà chọc giận chị em như vậy chứ.”

      Trong lời có vài phần lo lắng mơ hồ cho Ngô Oánh Oánh.

      Bạn trai bên cạnh ánh mắt khen ngợi nhìn Mục Giai Nhan, mặc dù đầu tiệc Mục Giai Nhan nháo loạn thành chuyện cười, nhưng mà hành vi sau này của ta lại khiến người khác nghĩ đó chỉ là hiểu lầm.

      Quan hệ của Mục Giai Nhan với Ngô Oánh Oánh cũng tốt lắm, vậy mà Mục Giai Nhan lại bằng lòng bảo hộ cho Ngô Oánh Oánh. Mục Giai Nhan quả nhiên là người lương thiện trong sáng mà, tên con trai nghĩ như vậy, ánh mắt say đắm dán lên người Mục Giai Nhan.

      .” Thấy Ngô Oánh Oánh trả lời, Quyền Thiệu Viêm kiềm được cơn giận, môi mỏng dần mím lại thành đường thẳng.

      Ba người Hướng Tình rất quen thuộc với tính cách của Quyền Thiệu Viêm, giờ phút này đều tự động cách xa .

      “Tôi sai rồi, xin lỗi.” Ngô Oánh Oánh dám đứng dậy, cũng màng tới mặt mũi, co người lại, người quỳ mặt sàn lớn tiếng nhận sai, cuối cùng cũng hại được Mục Giai , kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, sớm nhận sai chừng còn có thể được khoan hồng.

      “Đợi chút, chị cái gì.” Ngô Oánh Oánh cẩn thận nhớ lại lời của Mục Giai , lại nhìn bình thuốc trong tay Mục Giai , mới mê mang mở miệng: “Cái gì hại chị sinh non, đó thuốc gây nôn…Tôi, tôi chỉ muốn khiến xấu mặt mà thôi.”

      ta với Mục Giai Nhan là kẻ thù, thấy Mục Giai Nhan nhờ có Mục Giai mà nở mày nở mặt như vậy, ta sao có thể nuốt trôi cơn giận này? Huống chi có người Tả Trí Viễn thích Mục Giai , chính ta cũng thấy ánh mắt của Tả Trí Viễn thỉnh thoảng dừng người Mục Giai .

      Lúc đó ta mới nghĩ ra ý định này, dù sao sao khi nôn xong, ta cũng có thể đổ là do Mục Giai bị nôn nghén liên quan tới ta.

      Người đưa cho ta bình thuốc này, thuốc này các minh tinh dùng để giảm cân rất tốt, có bất cứ tác dụng phụ nào. ta mới can đảm dùng loại thuốc này, về phần hại Mục Giai sinh non? Cho ta mười cái can đảm ta cũng dám làm.

      “Mấy năm nay tôi đều ở nước ngoài, nghĩ tôi phân biệt được mấy chữ tiếng này sao?” Mục Giai cầm bình thuốc giơ trước mặt Ngô Oánh Oánh : “Biết tác dụng của thuốc này là gì ?”

      ta thích học mấy thứ này nên hoàn toàn biết, tâm Ngô Oánh Oánh đột nhiên nặng tịch, lắp bắp mở miệng: “Cái,cái gì?”

      Hướng Tình đứng cách xa bỗng nhiên chạy lại bên cạnh Mục Giai , cầm lấy bình thuốc tay Mục Giai , sau đó há to miệng ra, nhịn được mà chửi tục: “Mẹ nó, lão tử bị lừa ăn thuốc sảy thai.”

      Hướng Tình xong ném bình thuốc tay cho Mục Giai , lại chạy như điên ra ngoài.

      Hàn Tử Nghĩ có chút lo lắng, nhưng lại tiện đuổi theo.

      Mục Giai vuốt vuốt trán, rất ràng Ngô Oánh Oánh bị người ta lợi dụng: “Hàn Tử Nghị, Đường Tuấn Thần, các xem thử Hướng Tình thế nào rồi.” Mục Giai xong lại nhìn Quyền Thiệu Viêm : “Chúng ta lên lầu hai chuyện, ở đây nhiều người nhiều miệng, thêm rắc rối nữa phiền.” Quyền Thiệu Viêm cũng đồng ý với .
      thuytChris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 54: Trộm Đổi thuốc.

      Dựa theo kế hoạch củ Quyền Thiệu Viêm Đổng Lê Triệu lén lút lui khỏi đám người.

      Mục Giai Nhan ở trong đoàn người nghe được đoạn đối thoại trợn to mắt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Làm sao có thể? ta đưa cho Ngô Oánh Oánh ràng là thuốc gây nôn, ta cũng ngu tới nỗi chính tiệc hội của mình mà ra tay, mà cũng giao chuyện quan trọng này cho Ngô Oánh Oánh làm.

      Rốt cuộc là ai lén đổi thuốc?

      Mục Giai Nhan nhìn Ngô Oánh Oánh bị bảo an mang lên lầu hai cơ thể run lên từng đợt, ta cảm giác hôm nay xảy chuyện may nào đó.

      Mục Giai lên lầu lơ đãng quan sát cử động của Mục Giai Nhan, nhưng cihr thầm nhíu mày, liền lên lầu.

      Bị bảo an mang vào trong phòng, bị cưỡng chế ngồi ghế Ngô Oánh Oánh ngày càng hoang mang hơn.

      “Các người muốn làm cái gì?” Ngô Oánh Oánh cố gắng giãy giạu, nhưng vẫn được khỏi hai cái tay cứng rắng đè vai mình.

      Ngô Oánh Oánh thấy Mục Giai mang theo ý cười lạnh nhìn mình, đại não rốt cuộc hoang mang tới cực điểm, Ngô Oánh Oánh ngoài mạnh trong yếu : “Tôi cho các người biết, nếu hôm nay các người dám làm hại tôi, Ngô gia nhất định bỏ qua cho các người.”

      tha cho chúng tôi.” Mày Quyền Thiệu Viêm hơi nhíu lại: “ cần, tôi cũng bỏ qua cho Ngô gia các người.”

      Cả người Ngô Oánh Oánh chấn động, nếu Quyền Thiệu Viêm muốn ra tay đối phó Ngô gia… MẠc dù Quyền Thiệu Viêm tám năm trở lại thành phố A, nên cũng có nhiều thế lực, nhưng nếu Quyền Thiệu Viêm như vậy ta cảm thấy nó nhất định xảy ra.

      Nếu để cha mẹ biết được chuyện này, ta trở thành tội nhân của Ngô gia.

      Ngô Oánh Oánh lập tức dám vùng vẫy, thành ngồi xuống ghế, gương mặt trang điểm bị nước mắt làm cho lem luốc, phấn mặt cũng theo động tác của ta mà rớt xuống, nhìn khác gì quỷ nữ bò ra từ trong địa ngục.

      Kết hợp với biểu tình dữ tợn mặt ta, hai bảo vệ bên cạnh cũng dám nhìn. Đầu năm nay mỹ nữ chỉ toàn là hóa trang mà thôi.

      Xinh đẹp tự nhiên giống như Mục Giai nhiều lắm.

      “Thuốc này từ đâu tới?” Quyền Thiệu Viêm thấy Ngô OÁnh OÁnh an tĩnh lại, mới lên tiếng hỏi.

      “Là…Là người đàn ông đưa cho tôi, đó là thuốc gây nôn, Tả Trí Viễn vẫn luôn nhìn Mục Giai , Tả Trí Viễn thích Mục Giai , Mục Giai Nhan lại được nhờ vào danh tiếng của Mục Giai , lúc đó tôi mới nghĩ tới chuyện đối phó với Mục Giai ” Mục Giai Nhan bên kia được đủ loại đàn ông vây quanh, lúc nào cũng nhìn vào Mục Giai Nhan, ta tự nhiên cũng dám đối phó Mục Giai Nhan.

      Mà Mục gia còn hai người, là Mục Giai Thu với Mục Giai .

      ta thấy Mục Giai Thu gương mặt cao quý lãnh diễm nên cũng dám xuống tay, cho nên liền chọn Mục Giai Nhan trông có vẻ ôn nhu dịu dàng hơn nhiều. Hơn nữa, Tả Trí Viễn vẫn cứ luôn nhìn Mục Giai .

      Tả Trí Viễn Ánh mắt Quyền Thiệu Viêm rét lạnh thêm vài phần.

      mặt Mục Giai cũng lộ ra nụ cười đùa cợt, nơi đông người, Tả Trí Viễn luôn luôn tránh tiếp xúc với , sao có thể nhìn chằm chằm vào được? Hôm nay Tả Trí Viễn gặp mặt vị Hoàng Khắc kia, Tả Trí Viễn muốn nhìn, cũng là nhìn di động của ta.

      đó.” Ngô Oánh Oánh tưởng Mục Giai tin lời của mình, tranh thủ giải thích: “Tôi có nhìn qua Tả Trí Viễn mấy lần, đều thấy ta nhìn .”

      Tả Trí Viễn lá gan cũng lớn , mày Quyền Thiệu Viêm hơi nhíu rồi lại giản ra, cũng uổng phí sắp xếp của .

      Dựa theo lẽ thường, Tả Trí Viễn tuyệt đối nhìn , là Tả Trí Viễn cố tình diễn trò cho Ngô Oánh Oánh thấy? Tả Trí Viễn muốn hại sinh non? Mục Giai lập tức lắc đầu, tâm tư ngày hôm nay của Tả Trí Viễn đều tập trung người Hoàng Khắc, có khả năng phân tâm vào chuyện khác.

      “Người đàn ông đưa thuốc là ai?” Mục Giai lại hỏi.

      “Là…” Ngô Oánh Oánh suy nghĩ lâu, mới xấu hổ : “Tôi cũng biết.”

      Bây giờ mặt mũi người đàn ông kia như thế nào ta cũng nhớ , dáng dấp của ta quá bình thường, phong cách cũng rất bình thường, lúc đó ta chỉ nghĩ đến chuyện bị Mục Giai Nhan đoạt hết danh tiếng, ngay cả bạn trai của ta cũng vây bên người Mục Giai Nhan, đột nhiên có người đàn ông đến gần. ta với người đàn ông đó mấy câu, sau đó người đàn ông đó tức giận đưa cho ta chai thuốc, muốn cho chị em Mục gia đẹp mặt.

      ta nghĩ hại Mục Giai ói hết ra chỉ cần đổ cho việc bị nôn nghén, nhưng ai ngờ, bình thuốc của lại bị người ta cầm .

      cảm thấy tên đàn ông là người của ai.” Mục Giai nghĩ ngợi lát, sau đó mới hỏi Ngô Oánh Oánh.

      “Cái gì người của ai.” Ngô Oánh Oánh còn chưa tiếp nhận được, chuyện này là do người ta thiết kế.

      là ngu hết chỗ .

      Mục Giai bóp chặt cổ tay.

      Mục Giai nhìn đầu tóc hỗn loạn, quần áo xộc xệch của Ngô Oánh Oánh rồi : “Em cảm thấy phải là Tả Trí Viễn, thử xem?”

      “Tả Trí Viễn?” Ý của Giai là đổ hết chuyện này lên đầu Tả Trí Viễn sao? Quyền Thiệu Viêm phối hợp ừ tiếng, mới lại : “Chúng ta thôi.”

      Ngô Oánh Oánh lên tiếng.

      Chờ sau khi Mục Giai và Quyền Thiệu Viêm khỏi, Ngô Oánh Oánh mới lộ ra nụ cười sau khi sống sót. Sau đó Ngô Oánh Oánh mới thoải mái đứng lên, sau đó giẫm lên ghế dựa sau lưng mình, vừa giẫm lại đạp mạnh mấy cái, giống như phát tiết hết bất mãn trong lòng.

      Đơn giản như vậy bỏ qua cho rồi sao? ta còn tưởng rằng Quyền Thiệu Viêm dùng thủ đoạn nào đó đối phó mình nữa chứ.

      Quả nhiên giống như lời đồn đại ở bên ngoài, Quyền Thiệu Viêm cưng chiều Mục Giai hoàn toàn là do đứa bé trong bụng kia, chỉ cần làm tổn thương đến đứa bé kia, mọi chuyện đều ổn thỏa cả.

      Ngô Oánh Oánh quên mất mấy lời vừa rồi của Quyền Thiệu Viêm, ta nghĩ rằng mấy lời vừa rồi của Quyền Thiệu Viêm chỉ là uy hiếp ngoài miệng mà thôi.

      Ngô Oánh OÁnh vỗ vỗ thân thể của chính mình, ánh mắt ác độc thêm vài phần.

      Câu sau cùng của Mục Giai là giải vây cho Tả Trí Viễn sao? Chẳng lẽ Mục Giai cũng giống Mục Giai Nhan có ý đồ muốn quyến rũ Tả Trí Viễn? ổ hồ ly tinh mà.

      Chờ cho đến khi ra tới ngoài cửa, Quyền Thiệu Viêm mới : “Là Mục Giai Nhan làm.”

      “Em cũng nghĩ như vậy.” Mục Giai gật đầu: “Trước đó nó gần như dám nhìn em, nhưng mà sao lại biết được?”

      Quyền Thiệu Viêm bắt được người đàn ông kia rồi sao?

      Mục Giai nghi ngờ nhìn Quyền Thiệu Viêm.

      Quyền Thiệu Viêm cúi đầu mũi chạm vào chóp mũi Mục Giai : “ thông minh, trước bữa tiệc Đổng Lê Triệu thấy người đàn ông vội vã chạy từ cổng nhân viên ra, liền cho người bắt , bây giờ cũng có chút công dụng rồi.”

      “Nhưng người muốn hại em sinh non chắc phải ta đâu.” Mục Giai liếc mắt nhìn Quyên Thiệu Viêm, lui về phía sau kéo dài khoảng cách , Mục Giai Nhan cũng có ngu ngốc như vậy đâu.

      “Ừm.” Quyền Thiệu Viêm nhìn tin tức Đổng Lê Triệu gửi qua : “Người đàn ông kia làm theo lời của Mục Giai Nhan tới kích thích Ngô Oánh Oánh, mà bình thuốc kia cũng là Mục Giai Nhan đưa cho , cũng cho qua ta người nào.”

      Theo lời của ta, thuốc Mục Giai Nhan đưa cho là thuốc gây nôn, lúc ấy Mục Giai Nhan còn dặn dò bảo Ngô Oánh Oánh được bỏ nhiều quá ba viên, nếu xảy ra cố. Mà cố này đương nhiên là liên quan đến đứa .
      HaYen, thuytChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :