1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh danh môn, quân quyền nịch sủng - Loan Chúc Diêu Duệ (76/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44: Lăng Khải Hoa.

      Quyền Thiệu Viêm là người từ trước tới giờ đều để ý tới mấy cái trinh tiết này, cũng tính sửa đổi, chỉ có Mục Giai đủ cho hết phương cứu chữa rồi, vẫn là nên nhanh chóng chạy khỏi giường bệnh của Quyền Thiệu Viêm, để cơ hội cho người khác chữa bệnh mới được.

      “Quyền Thiệu Viêm, tại sao bên ngoài đều đồn gần nữ sắc.”

      Ăn cơm xong, Mục Giai khó hiểu nhìn Quyền Thiệu Viêm, ở thành phố A có ít tin đồn về Quyền Thiệu Viêm, chẳng qua 8 năm nay, Quyền Thiệu Viêm đều ở nước ngoài làm nhiệm vụ, cho nên tin đồn mới lắng xuống.

      Có thể do Mục Giai dũng cảm đào hôn, nên Quyền Thiệu Viêm vừa về nước mấy tin đồn nhảm nhí về cũng được đưa lên trang nhất. Nghĩ thử xem, sau này tin tức Mục Giai mang thai được tung ra, chuyện trước kia của bọn họ nhất định bị đào lên.

      dọn dẹp bát đũa Quyền Thiệu Viêm sững người lại: “Em phải là nữ sao?”

      có ý đó. Với lại, có phải là nữ hay , thấy Quyền Thiệu Viêm biết rất mới đúng.
      Thấy vẻ mặt sắp bạo phát của Mục Giai , Quyền Thiệu Viêm mới nghiêm mặt : “Lời đồn thể tin được.”

      Đương nhiên rồi, kiếp trước hoàn toàn lĩnh hội được mấy lời này rồi.

      Chỉ có điều khác biệt hơi nhiều phải.

      chỉ Mục Giai , ngay cả người trong quân đội cũng bị biểu của Quyền Tiệu Viêm làm cho tròn mắt. Vừa hết giờ làm việc, giây cũng nán lại, đây là Quyền thiếu lấy công việc làm đầu vang danh trong giới quân đội đây sao?

      Nhìn kim đồng hồ dần dần về điểm, Mục Giai biết, thời gian Quyền Thiệu Viêm thích nhất đến.

      Thời điểm lên giường ngủ!

      “Quyền Thiệu Viêm.” Mục Giai mở to mắt đáng thương nhìn Quyền Thiệu Viêm, sau đó mới nhớ, thời điểm ở giường Quyền Thiệu Viêm cứng mềm đều ăn. Mục Giai lập tức bài ra dáng vẻ nữ vương đầy khí thế, dáng vẻ cho phép từ chối.

      “ Ngày mai ông nội muốn tìm em bàn bạc vài chuyện, cho phép làm mấy cái dấu đó ở cổ em.”

      Nếu ngày thường Mục Giai những lời này, Quyền Thiệu Viêm bận tâm mà xem .

      Nhưng mà, lời Mục Giai ngày hôm nay lại khiến Quyền Thiệu Viêm chần chừ.

      Lúc giữa trưa, Mục Uẩn Ngạo cố tình gọi điện thoại hỏi han cuộc sống tân hôn của hai đứa.

      Điện thoại chuyện lúc lâu, sau khi Mục Uẩn Ngạo lại bảy lần, rốt cuộc Quyền Thiệu Viêm cũng phát , Mục Uẩn Ngạo cảnh cáo , tiểu tử ngươi đừng có hành động lỗ mãn, muốn làm gì ngoan ngoãn đợi thêm năm nữa , nếu nhịn được nữa phải còn trợ thủ giúp đỡ sao? Làm gì cũng được, miễn sao được đánh chủ ý lên người Mục Giai .

      Sau đó, Quyền Duệ Tân cũng gọi điện thoại.

      Cả đời Quyền Duệ Tân đều ở quân khu, làm tướng quân đời. Tuy đầu có cái danh tốt nghiệp đại học, nhưng chỉ cần khảo nghiệm chút liền biết, hàng này trình độ văn hóa chỉ ở cấp bậc tiểu học, cùng với Mục Uẩn Ngạo chỉ nổi danh tốt nghiệp đại học mà còn nổi tiếng về phẩm chất ai bì được.

      Quyền Duệ Tân cực kì thẳng thắn, nhịn được phải ? nhịn được Duy Hòa, ở đó có đống phần tử khủng bố sẵn sàng thi đấu quyền cước với . Dù sao năm này bọn họ chăm sóc Mục Giai cũng được, hoàn toàn cần đến có mặt của Quyền Thiệu Viêm. (Gớm chưa gì QTV bị ghét bỏ rồi…)

      Nếu Mục Uẩn Ngạo lấy chuyện này làm công tác tư tưởng cho Mục Giai làm sao bây giờ? Quyền Thiệu Viêm biết định lực của có thể chịu đựng được năm trời hay . Bây giờ đợi hai tháng sắp tới đây, vì hạnh phúc sinh hoạt sau này, đêm hôm nay, trước hết cứ nhịn .

      Đến tối nằm giường Quyền Thiệu Viêm chỉ ôm Mục Giai ngủ, Mục Giai liền cảm thấy kì lạ.

      Quyền Thiệu Viêm nghe lời từ khi nào vậy? Mặc kệ nguyên nhân gì, ngủ trước , nếu Quyền Thiệu Viêm đổi toi.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Quyền Thiệu Viêm mới bước chân ra khỏi cửa, sau lưng, Mục Giai bị Mục Uẩn Ngạo gọi tới.

      Địa điểm rất kì quái, là nhà hàng chuyên bán bánh kem.

      Mục Giai rất thích bánh kem ở nhà hàng này, vô tình mới biết được.

      Ngẫu nhiên ở trung tâm thành phố có tòa cao ốc năm tầng, hai tầng dưới cùng là nơi bán bánh kem, còn ba tầng là văn phòng làm việc.

      Lúc Mục Giai mới tới lầu , có người tiếp đón đưa lên tầng cao nhất.

      Kì quái, ông nội kêu tới nơi này làm gì?

      Đến khi Mục Giai đến phòng của giám đốc, gõ cửa rồi vào bên trong mới thấy ông nội ngồi ở trong phòng, Mục Giai mới thở phào nhõm. Trước đó cứ tưởng lại có người muốn gây rối nữa chứ.

      Bên cạnh ông nội còn có người đàn ông mặc đồ tây, bề nhoài đoan chính, mắt to mày rậm, mặt chữ quốc, tràn ngập khí phách, mái tóc được cắt tỉa tỉ mỉ, vừa nhìn biết là người đáng tin cậy.

      Với lại, ánh người này nhìn ông nội cực kì kính trọng.

      “Giai , đến đây.” Mục Uẩn Ngạo kêu Mục Giai tới bên cạnh cái bàn trước bàn làm việc của tổng giám đốc: “Tới đây, ngồi xuống trước.”

      “Dạ.” Mục Giai vâng lời ngồi xuống, sau đó mới đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Mục Uẩn Ngạo.

      Nếu phải kết hôn, còn tưởng ông nội kêu tới đây để coi mắt.

      “Tới đây, ông giới thiệu với con chút.”

      Mục Uẩn Ngạo cười chỉ vào người đàn ông bên cạnh : “ ấy tên là Lăng Khải Hoa, là tổng giám đốc công ty này.”

      Mục Uẩn Ngạo lại chỉ Mục Giai : “Đây là người mà ông từng với con, cháu ông, Mục Giai .”

      khỏe.” Mục Giai đứng lên chủ động bắt tay Lăng Khải Hoa.

      Lăng Khải Hoa rất lễ độ, đưa tay đáp lễ với Mục Giai , Mục Uẩn Ngạo càng nhìn càng thấy vừa lòng.

      “Mục tiểu thư, khỏe.” Lăng Khải Hoa : “Trăm nghe bằng thấy, Mục tiểu thư so với lời kể của Mục lão gia còn ưu tú hơn.”

      khen lầm rồi.” Thương nhân có khác, trắng trợn dối chớp mắt mà? Lăng Khải Hoa đúng là khuôn mẫu điển hình.

      “Được rồi, cần khách sáo, đều là người trong nhà cả.” Mục Uẩn Ngạo vỗ vai Mục Giai với Lăng Khải Hoa.

      “Đây là trai của con.”

      trai.”

      Mục gia luôn thịnh dương suy, nhà bọn họ cần phải , ba người đều là con , các chi bên họ nữ cũng chiếm đa số, nếu trai diện mạo tuấn sáng ngời, nghiệp thành công như vậy, thể nào biết được.

      Gương mặt Lăng Khải Hoa lên tia xấu hổ.

      Trái lại Mục Uẩn Ngạo lại thản nhiên: “Ừ, ông vừa mới nhận nó làm tôn tử.”

      Mục Uẩn Ngạo xong lại vỗ bả vai Mục Giai : “Giai , sau này nếu có chuyện gì ủy khuất, cứ với Lăng Khải Hoa.”

      Đương nhiên, Lăng Khải Hoa có chịu làm hay cũng hơi khó . Lời này, bị Mục lão cố tình bỏ qua.

      “Tại sao con lại bị ủy khuất hả ông?”

      Ông nội nhận cháu trai cũng quá đột ngột , đối với người đàn ông tên Lăng Khải Hoa này hoàn toàn có ấn tượng gì.

      Lúc này Mục Uẩn Ngạo mới vỗ đại não, cười : “Con xem sao ta lại quên chứ, Giai , ông nhớ trước đây con làm điểm tâm cũng tệ phải ?”

      “Vâng.” Mục Giai nghĩ đoán được ý của ông nội khi kêu đến đây rồi.

      ra muốn đến làm ở công ty đối đầu với Tả Trí Viễn kia hơn.
      Chương 45: trai.

      “Vậy con tới đây làm thử ?” Mục Uẩn Ngạo : “Dù sao con cũng là người mới, làm nhân viên thực tập trước .”

      Hoàn toàn cho cơ hội cự tuyệt, ở làm việc cũng sao. Dù sao bây giờ cũng có danh tiếng gì, cũng chưa từng làm ở công ty điểm tâm nào, làm ở đây thời gian, sau đó tới công ty kia chắc cũng sao. Nghĩ tới đó, Mục Giai gật đầu : “ Vâng ạ.”

      Mục Giai sảng khoái nhận lời khiến Lăng Khải Hoa liếc nhìn cái.

      Cũng chỉ vừa mới gặp mặt ấn tượng của Lăng Khải Hoa về Mục Giai cũng chỉ là ngoài mặt, nếu muốn đến ấn tượng khác, bây giờ cũng chỉ thêm hai chữ cấp mà thôi thôi.

      “Tốt, rất tốt.” Mục Uẩn Ngạo cười tít mắt, vẻ mặt an tâm: “Nơi này cũng gần bệnh viện quân khu, ông vào đó kiểm tra sức khỏe chút.”

      “Ông nội bệnh viện A nữa sao?” Trước kia kiểm tra sức khỏe Mục Uẩn Ngạo đều tới đây khám.

      “Bệnh viện quân khu đương nhiên phải tốt hơn rồi.” Mục Uẩn ngạo cười cười xoa đầu Mục Giai : “ mình ông là được rồi, Giai con chuyện với Khải Hoa , tìm hiểu nhau chút, trước sau gì cũng là người nhà.”

      Hôm qua Đàm Kinh Tâm có với , có thế lực nào đó cũng điều tra chuyện của vị bác sĩ trưởng đó, chẳng lẽ ông nội phát được cái gì rồi? Bây giờ còn chưa phát được dị trạng của ông bác sĩ kia, với lại, vị bác sĩ riêng của ông nội cũng bị bệnh viện A sa thải rồi. Người kia, Đàm Kinh Tâm cho người theo dõi, nếu có chuyện gì nhất định báo cho biết.

      Mục Uẩn Ngạo xong cũng nhanh chóng ra khỏi phòng, bên trong chỉ còn lại hai người Mục Giai với Lăng Khải Hoa.

      May mà Lăng Khải Hoa là thương nhân ưu tú chuyện vô cùng khách sao, cho nên khí cũng quá xấu hổ.

      “Tôi có thể hỏi câu được ?” Mục Giai bày ra vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Sao quen biết được với ông nội tôi? Bởi vì từ trước tới giờ tôi chưa nghe về lần nào.”

      “Quen từ rất lâu rồi, ông nội Mục có ơn đối với tôi.” Lăng Khải Hoa nhanh chậm : “Công ty này cũng là ông ấy cho tôi.”

      “HẢ.” Mục Giai chút nữa bị sặc nước miếng, sao lại biết ông nội mình còn thành lập công ty nữa vậy.

      “Ông nội Mục chưa với mấy chuyện này.” Lăng Khải hoa nhớ lại mấy lời Mục Uẩn Ngạo từng , mới lặp lại lời cũ: “Ông nội Mục tới thời điểm thích hợp ông cho hết mọi chuyện, nên suy nghĩ lung tung.”

      Mục Giai gật đầu, nghe giọng điệu của Lăng Khải Hoa, chắc là Mục Giai Thu với Mục Giai Nhan cũng biết. Kỳ quái, ông nội cũng có nhiều tiền, sao có thể lập công ty được?

      Với lại, sao người ngoài có thể biết chuyện này, mà là cháu ruột của ông, lại phải giấu giếm lâu như vậy?

      ra ông nội Mục cũng có nhiều bí mật, cái này có thể xem như trong số những bí mật của ông .”

      vẫn cảm thấy bí mật lớn nhất của Mục Uẩn Ngạo là, ràng biểu của Mục Giai bằng Mục Giai Thu, thậm chí Mục Giai Nhan cũng bằng, sao ông nội vẫn thích Mục Giai nhất.

      Thậm chí cả công ty này, cũng muốn giao cho Mục Giai

      “Cái đó…” Mục Giai chần chừ lúc lâu mới : “ hai, ông nội phải là người qua loa, sao đột nhiên ông lại nhận làm cháu trai, có bí mật gì phải ?”

      .”Lăng Khải Hoa cười chân thành .

      thương nhân, đương nhiên phải làm việc có lợi cho mình nhất. Như em nghĩ, đây vốn là phần thế lực sau lưng của Mục gia, với lại, cũng muốn công khai mối quan hệ của mình với ông nội Mục, nếu thế lực này bị đưa ra ánh sáng. biết mới là đáng sợ nhất, cần để nó thân, càng khiến cho người xung quanh suy đoán hơn phải sao?”

      Đúng là chủ ý thông minh.

      Như vậy sợ bị các thế lực khác thăm dò, nếu công khai mối quan hệ này, Lăng Khải Hoa là nam thừa kế duy nhất ở Mục gia, thân phận so với tổng giám đốc tại còn tôn quý hơn.

      “Còn có, là người ai cũng có thời khí huyết dâng trào.”

      Lăng Khải Hoa Nhún vai .

      “Em cũng biết 20 là tuổi rất dễ xúc động háo thắng, năm đó lúc ông nội Mục chuyện này, chút do dự liền cự tuyệt, còn muốn dựa vào năng lực của mình để lên, giờ nghĩ lại, lúc đó quả là tâm tình thiếu niên, nếu được chọn lại, chắc lúc đó làm như vậy.”

      Trong mắt Lăng Khải hoa lên tia hoài niệm: “Chỉ có điều, mấy năm trải nghiệm, cũng hiểu được cuộc đời phấn khích này.”

      Mục Giai gần như hiểu , nhưng mà vì sao Lăng Khải Hoa lại đột nhiên đồng ý cầu của ông nội?

      Mục Giai biết, trước khi tới, trong căn phòng này trải qua trận hài kịch.

      Nhân Vật chính là Mục Uẩn Ngạo vs Lăng Khải Hoa.

      Đương nhiên, lấy tính tình chất phát cùng nghiêm túc của Lăng Khải Hoa, người diễn chủ yếu là Mục Uẩn Ngạo.

      Bối cảnh của câu chuyện là: Công ty sắp phá sản, Lăng Khải Hoa giống như kiến bò chảo nóng, lúc này Mục lão xuất , ông có thể giới thiệu cho thầy làm điểm tâm cấp bậc quốc tế, có thể giúp công ty vượt qua tình cảnh khốn đón này, lại là người quen chỉ làm điểm tâm ngon mà còn tiện nghi vô cùng.

      Mục lão đến miệng nở hoa, rốt cuộc lấy chuyện chịu làm cháu trai ta, ta giới thiệu người đó với ngươi, ngươi ngồi chờ công ty phá sản , lúc đó ngồi khóc đừng hỏi tại sao, cộng thêm dụ dỗ uy hiếp nặng vài giọt nước mắt kể lể cuối cùng buột Lăng Khải Hoa mở miệng chấp nhận.

      Kết thúc câu chuyện Mục Giai đến, Mục lão liền muốn kiểm tra sức khỏe.

      Nhét người quen vào đây có thể nhịn, nhưng mà…Người Mục Uẩn Ngạo muốn giới thiệu đâu? Lăng Khải Hoa muốn hỏi vấn đề này nhất, Nghĩ nửa ngày, Lăng Khải Hoa rốt cuộc có được kết luận, bị lừa rồi!

      Mục Uẩn Ngạo từ khi khỏi bệnh đến giờ, càng ngày càng sơ sót rồi, công ty này còn có thể cứu sao?

      Trước đó Lăng Khải Hoa cũng tin tưởng lắm, mấy năm nay cũng trải qua rất nhiều sóng gió, tiền bạc cũng dành dụm đủ rồi, nửa đời sau, muốn cùng vợ của mình du lịch núi sông bốn bể, hưởng thụ tuổi già.

      Ngược lại ông nội Mục lại đưa ra đề nghị với , nhưng mà ngờ người thừa kế mà Mục Uẩn Ngạo đề nghị lại là Mục Giai người suốt năm ở nước ngoài biết chút gì về kinh doanh quản lí công ty này.

      Tuy Lăng Khải Hoa cũng muốn tạm thời từ chức, nhưng tình cảm của đối với công ty cũng rất nhiều, làm sao có thể cho phép để công ty bị hủy trong tay tiểu thư Mục Giai chưa hiểu đời này? Huống chi, nguy cơ trước mắt còn chưa giải quyết được, sợ là công ty cũng sắp phá sản rồi.

      Nghĩ như vậy, Lăng Khải Hoa vô cùng sốt ruột.

      Vốn định giới thiệu đơn giản tình hình công ty cho Mục Giai , bí thư lại vào hối thúc họp.

      Lăng Khải Hoa đành phải gập đầu rồi với Mục Giai .

      “Cuối tuần em tới công ty làm nhé, gần đây chỉnh đốn nhân .”

      Chỉnh đốn? Giảm biến chế nhân viên? Lăng Khải Hoa Hoa vội vàng ra ngoài sau đó mới quay đầu lại với Mục Gia .

      “Mong em cho ai biết về mối quan hệ của với ông nội Mục, cho dù là chị hay em em cũng được, có được ?”
      thuyt, ChrisHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46: Vô tình gặp ở tiệm bánh.

      “Có thể.” Nhớ đến những điều Lăng Khải Hoa , Mục Giai gật đầu.

      Nếu Lăng Khải Hoa như vậy, chứng tỏ ông nội cũng ngầm đồng ý với cách làm của , cần phải làm chim đầu đàn nhiều chuyện làm gì.

      “Đợi chút.” Mục Giai khó xử nhìn Lăng Khải Hoa : “Em có thể mối quan hệ của chúng ta cho ông xã của mình biết được ?”

      Lăng Khải Hoa nghi hoạc quay đầu lại ,lúc này mới nhớ tới, Mục Giai kết hôn, bây giờ còn mang thai nữa.

      ấy có hơi…ừm…hay ghen.”

      Mục Giai ngập ngừng , biết Quyền Thiệu Viêm nghe thấy những lời này có phản ứng gì, có điều nhìn Lăng Khải Hoa cũng phải người nhiều chuyện, ở trước mặt như vậy chắc cũng sao.

      và Quyền Thiệu Viêm kết hôn vốn là do mai mối, tình cảm chưa ổn định, nó những điều này là để giảm bớt phiền phức, giảm được bao nhiều hay bấy nhiêu.

      Lăng Khải Hoa lúc này mới lộ ra nụ cười tâm: “Chỉ cần ông xã em có thể giữ bí mật là được.”

      Bản thân cũng thường xuyên bị vợ là thùng giấm chua, suy bụng ta ra bụng người, Lăng Khải Hoa cực kì hiểu , Mục Giai đột nhiên có quan hệ thân thiết đối với cấp , chỉ sợ ông xã của nhất định bình tĩnh được.

      “Em có thể cho ông xã của mình, cần phải lo lắng.” Lăng khải Hoa : “ với bà xã mình quen nhau hai mươi năm, kết hôn mười sáu năm, cũng có hai đứa con rồi.”

      Lăng Khải Hoa 35 tuổi rồi.

      Lúc đến vợ mình, gương mặt cứng nhắc chất phát của Lăng Khải Hoa cũng lên vài tia chói sáng: “ phải em mang thai sao? Ông nội Mục thai nhi của em ổn định, rảnh rỗi em có thể tìm ấy chuyện, bản thân ấy sinh hai đứa con, lại là bác sĩ phụ khoa, có thể giúp em rất nhiều.”

      “Em biết rồi.” Mục Giai gật đầu cười đáp.

      biết Quyền Thiệu Viêm ở bên ngoài khi về , gương mặt băng sơn có thể xuất ôn nhu như vậy nữa?

      Chắc là có, Mục Giai lạc quan nghĩ.

      Chờ Mục Giai ra khỏi thang máy, thấy hình ảnh phản chiếu của bản thân tấm thủy tinh của tiệm bánh ngọt hơi kinh ngạc, thời điểm nhắc tới Quyền Thiệu Viêm, lại có thể nở nụ cười hạnh phúc như vậy.

      Chắc là do bị cuốn theo cảm xúc của Lăng Khải Hoa, Mục Giai liền thu lại nụ cười mặt, muốn nâng chân bước . Đột nhiên đụng phải người, may mắn Mục Giai kịp thời tránh được, nếu cốc cà phê nóng của người kia nhất định hắt hết lên người

      “Chị ba, ngờ lại chị.” Mục Giai Nhan vẻ mặt vui mừng cùng với xin lỗi nhìn Mục Giai : “Em vừa thấy chị, nên hơi nhanh, xém chút nữa hắt cà phê lên người chị rồi, chị ba, chị trách em chứ.”

      sao hết.” Mục Giai liếc nhìn ly cà phê trong tay Mục Giai Nhan: “Cơ thể em tốt, mấy hôm trước còn té xỉu, nên uống cà phê.”

      xong, Mục Giai cầm lấy ly cà phê ném vào thùng rác.

      Xen vào việc người khác, thực phiền, đáng tiếc, nhìn được bộ dáng thê thảm khi bị hắt nước của chị ta.

      Mục Giai Nhan nhìn ba người bạn ngồi trong tiệm bánh ngọt, liếc mắt ra hiệu với nhau, Mục Giai Nhan mới lôi kéo Mục Giai : “Chị ba, chị tới đây làm gì, chị muốn ăn bánh ngọt hả, cùng , lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau.”

      Mục Giai hoàn toàn bị Mục Giai Nhan kéo vào.

      Mục Giai cũng muốn ở bên ngoài tiệm bánh ngọt bất hòa với Mục Giai Nhan, tiện nghi cho Mục Giai Nhan kéo vào.

      “Giới thiệu chút, vị này là chị ba của mình, rất xinh đẹp phải , hôm qua tớ có với các cậu, chị ba của mình cùng năm trước hoàn toàn khác xa, đẹp hơn rất nhiều.”

      Mục Giai Nhan vẻ mặt hâm mộ .

      “Chỉnh sửa bên Mĩ cũng phát triển quá nhỉ.” trang điểm đậm khinh thường .


      Từ lâu biết Mục Giai bởi vì được Mục Uẩn Ngạo thích, cho nên quanh năm đều ở nước ngoài, lần này là vì chuyện kết hôn với Quyền Thiệu Viêm mới trở về. Chỉ tiếc là Quyền Thiệu Viêm đối với phụ nữ có hứng thú, mà quanh năm còn làm nhiệm vụ ở nước ngoài. Đám cưới của Mục Giai và Quyền Thiệu Viêm cũng chỉ là hôn nhân chính trị mà thôi, Mục Giai chỉ là quân cờ bị gia tộc bỏ , người như vậy chỉ xứng cho ta giẫm dưới chân.

      Mục Giai Nhan đúng là cao tay.

      Mục Giai nhíu mày đánh giá người thứ nhất: “ là người hiểu nhất mới đúng? Coi kìa, cắt mắt hai mí, ở góc mắt còn lưu lại sẹo, phẫu thuật yếu kém.”

      Mục Giai ngó lơ sắc mặt bối rối của ta tiếp tục phân tích: “Mũi có đệm lót, chất lượng được tốt lắm, dưới thái dương vẫn có thể nhìn ra. Ngực to quá cỡ, người ta độn ngực tăng nguy cơ mắc bệnh về tuyến nhũ đó, tôi đề nghị nên sớm bệnh viện thử. Tiếp theo muốn sửa cái gì có thể với tôi, tuy tôi lắm phẫu thuật thẩm mỹ ở Mỹ có phát triển hay , nhưng nếu cần hỗ trợ, dựa vào chuyện là bạn tốt của Giai Nhan, tôi giúp liên lạc với vài người bạn nước ngoài của tôi cho .”

      Người thứ nhất sắc mặt đen thui.

      Trừ bỏ Mục Giai Nhan hai người còn lại đều dùng ánh mắt hèn mọn nhìn về phía ta.

      Tuy bên ngoài Mục Giai Nhan tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng trong lòng lại ngừng châm chọc, hèn gì mấy năm nay ta càng ngày càng đẹp ra, ngực càng lúc càng lớn,chẳng trách…mệt cho ta ngày nào cũng khinh bỉ những người phẩu thuật thẩm mĩ, ta có tư cách gì mà ?

      Mục Giai chuyển tầm nhìn qua người thứ hai.

      Toàn thân ta nhanh chóng cứng đờ, nụ cười mặt trông vô cùng miễn cưỡng, ta chưa làm gì cả, cũng chưa gì hết.

      thu chân lại giùm tôi, tôi biết muốn tôi trượt chân, đáng tiếc hôm nay tôi mang giày cao gót, bằng tôi muốn giẫm lên phát.” này vừa rồi mới cùng Mục Giai Nhan Liếc mắt.

      Bây giờ mang thai, nếu bị ngã nhất định có chuyện, ai biết chắc được.

      Tầm mắt Mục Giai rơi xuống người số ba, đỉnh đầu ta nhanh chóng chảy ra vài giọt mồ hôi. Tuy ta cũng có ý xấu, nhưng ta chưa làm gì, cũng chưa gì hết.

      biết người có mùi nước hoa rất nồng sao.”

      Mục Giai cau mày lui về sau hai bước: “ Tôi kiến nghị nên chỉ xài duy nhất loại nước hoa, chẳng những làm người xung quanh thích, đối với mùi nước hoa kia càng tệ hơn, sau này càng cùng nhiều, người có mùi khiến người ta cảm thấy khó chịu.”

      Người số ba tầm mắt hướng về người thứ nhất, ánh mắt càng ngày càng bất thiện, là do ta mùi nước hoa này người rất dễ chịu, tất cả đàn ông đều thích, nên ta mới chỉ dùng loại nước hoa này.

      ta cũng có lo lắng mùi nước hoa quá nồng, nhưng người thứ nhất mùi này hề nồng đậm chút nào. Chẳng trách dạo này có tên đàn ông nào tới tìm , tất cả đào hoa đều chạy tới chỗ người thứ nhất.

      Mục Giai xong ánh mắt mới nhàn nhạt liếc về phía Mục Giai Nhan.

      Tay chân Mục Giai Nhan liền cứng ngắt, nhưng mặt vẫn cố gắng nở nụ cười: “Chị ba…”

      “Chị biết em muốn cái gì.”

      Mục Giai chân thành : “Thích , gãi đúng chỗ ngứa đều là ưu điểm của chị, cần khen ngợi.”

      Ai muốn khen ngợi .
      HaYen, Hoa vô ngữ, PhongVy3 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47: Ly gián.

      Nụ cười mặt Mục Giai Nhan sắp giữ nổi, chưa thấy ai tự mãn khoe khoan bản thân như vậy.

      “Chị ba đúng lắm.” Mục Giai Nhan miễn cưỡng cười tiện tay cầm hộp kem .

      “Chị ba đây là kem em mới mua, chị nếm thử có hợp khẩu vị .”

      “Chị mang thai, kị ăn đồ lạnh.” Mục Giai chút do dự cự tuyệt, ngồi chéo chân nhìn sang hướng khác, người thứ hai khẩn trương bám vào ghế dựa : “Chuyện này cũng cần quan trọng như vậy chứ.”

      Lại còn cần gì quan trọng hóa như vậy nữa chứ? Người thứ hai dưới ánh mắt băng lãnh của Mục Giai câu phản kháng cũng dám .

      “Vốn chuyện này là bình thường, các đối với đề mang thai muốn làm gì tôi quan tâm, nhưng tôi đối vấn đề con , nhất định phải cẩn thận mới được.”

      Mục Giai xong nhíu mày nhìn qua người thứ hai gương mặt xinh đẹp như kết tầng băng.

      Mục Giai Nhan vốn định khuyên can, nhưng ngẫm lại hành vi của người thứ hai kia là do ta tự tìm, ta chỉ đứng bên lời nào. Ai biết được Mục Giai có đột nhiên tìm gây khó dễ hay ?

      Mục Giai xong mới quay đầu nhìn Mục Giai Nhan, mặt cũng xuất nụ cười như gió xuân: “ Chỉ có em là hiểu chị nhất, biết chị thích ăn đồ ngọt liền kéo chị vào tiệm. Chỉ tiếc, bạn em…bạn của em…ây da bụng chị đột nhiên thấy thoải mái, chị trước đây. Em , hẹn gặp lại.”

      “A…a…” xong liền , để Mục Giai Nhan kịp phản ứng lại.

      ràng ta kéo Mục Giai vào đây để nhục mạ chị ta, vì sao các còn chưa bị Mục Giai đánh cho còn mảnh giáp? tốt Mục Giai châm ngòi với ba người này.

      Mục Giai vừa , ba người kia bắt đầu ầm ĩ ngừng.

      Người thứ ba oán trách người thứ nhất hãm hại chuyện nước hoa, người thứ nhất kìm nén bụng khí đành chất vấn người thứ hai sao lại ngu xuẩn muốn Mục Giai bị trượt chân như vậy.

      Mục Giai Nhan thấy tình huống thích hợp nghĩ chút liền lấy cớ toilet.

      Mục Giai Nhan vốn định đợi lát nữa bọn họ phục hồi lại lí trí, sau đó ta mới qua khuyên bảo, như vậy những có thể đơn giản hóa giải vấn đề, mà còn, thắng được hảo cảm của bọn họ.

      Chỉ tiếc, chỉ số thông minh của người thứ hai đúng là quá thấp.

      Mục Giai Nhan để ta gạt chân Mục Giai là vì trong số ba người này IQ của ta là cao nhất.(Đọc thôi cũng biết bạn Mục Giai Nhan não tàn cỡ nào rồi đó.)

      Lúc nãy Mục Giai chuyện, cũng giúp các .

      Trong ngày thường Mục Giai Nhan đều các bạn tốt của mình, các mới quyết lòng theo Mục Giai Nhan. Nhưng dựa vào ban nãy, mặc dù nhà bọn họ quyền thế bằng nhà người ta, nhưng cũng là nhà giàu phương, sao lại bị hạ thấp thành làm người hầu cho người ta chứ?

      Người thứ hai bên người Mục Giai Nhan lâu từ sớm hoài nghi Mục Giai Nhan có phải chỉ là lợi dụng các thôi hay .

      Có vẻ như, bởi vì tồn tại của bọn họ mới làm nổi bật lên Mục Giai Nhan mảnh mai đáng .

      Hơn nữa, càng đáng giận hơn, Lúc nãy khi Mục Giai châm biếm bọn họ, Mục Giai Nhan hoàn toàn có ý định giải vây. Nếu phải Mục Giai Nhan nháy mắt, sao lại gạt chân Mục Giai chứ.

      Với lại Mục Giai mang thai, Mục Giai dám ra thoải mái như vậy, đứa bé nhất định là con của Quyền Thiệu Viêm. Thế lực của Quyền gia ở thành phố A cực kì lớn, nghĩ tới chuyện suýt nữa hại đứa bé của Quyền Thiệu Viêm, người thứ hai chỉ cảm thấy sau lưng chạy dòng khí lạnh.

      Bị người thứ nhất oán trách, người thứ ba cũng có dấu hiệu chỉ trích ta, người thứ hai vẻ mặt ủy khuất : “Chúng ta đắc tội Mục Giai phải đều vì Mục Giai Nhan sao? Vì cái gì Mục Giai Nhan được với lại, lúc nãy Mục Giai Nhan cũng gỡ rối cho chúng ta.”

      Cảnh tượng lúc này, dưới ánh mắt sắc bén của Mục Giai mà Mục Giai Nhan hoàn toàn cái gì hết.

      Người thứ hai xong liền che mặt khóc.

      theo bên người Mục Giai Nhan ta cũng học được chút tuy thể muốn chảy nước mắt nhưng thanh nức nở vẫn có, còn có thể hạ bút thành văn.

      Người thứ hai vừa khóc, người thứ nhất và người thứ ba cũng ngại ngùng dám nữa.

      Hai người nghĩ lại, đúng vậy, vì cái gì chủ mưu là Mục Giai Nhan mà lại được Mục Giai tán thưởng còn bọn họ lại bị chỉ trích.

      Người thứ nhất vỗ vai người thứ hai do dự : “ đừng để bụng, chúng tôi cũng cố ý, mấy hôm trước tôi có nghe được chuyện.”

      “Chuyện gì?” Người thứ ba mặt vẫn còn tức giận, ta cũng ghét bỏ mùi hương người mình, cứ như hận thể chạy về nhà rửa sạch mùi hương người vậy.

      Người thứ nhất nhìn về phía toilet, thấy có ai ra, mới lén lút vẫy tay với hai người, ý bảo các đưa tai lại gần.

      Thấy dáng vẻ cẩn thận của người thứ nhất chắc chắn là tin hot người thứ hai và người thứ ba nhất thời quên mâu thuẫn.

      “Biết Ngô Oánh Oánh , em trai ta trước kia rất thích Mục Giai Nhan gần đây lại cãi nhau với ta biết tại sao ?”

      Người thứ nhất thừa cơ nước đục thả câu. Lại bị người thứ hai với người thứ ba nóng nảy gõ đầu.

      Dạo này các cũng tò mò chuyện này, tuy các là bạn tốt của Mục Giai Nhan, nhưng thấy Mục Giai Nhan tốt số như vậy, các cũng rất ghen tị, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn ghen tị này tích tụ rất nhiều năm cho đến bây giờ liền biến thành chỉ cần Mục Giai Nhan có tin tức xấu hổ gì các đều nhịn được ở trong lòng cười nhạo phen.

      “Theo lời người hầu lâu năm ở Mục gia, Mục Giai Nhan với nam giúp việc trong nhà có quan hệ mờ ám nhưng chung quy cũng chỉ mới là nghe mà thôi. Nghe quan hệ của Mục Giai với ông nội tốt đều là do Mục Giai Nhan châm ngòi.”

      Giọng người thứ nhất càng ngày càng thần bí: “Em trai của Ngô Oánh Oánh vốn tin, nhưng sau này thấy được ảnh chụp thể tin được. bức hình đó Mục Giai Nhan được người hầu kia ôm trong lòng, tay người hầu đó còn sờ mông ta.”

      Đúng là tin hot, người thứ hai và người thứ hai căm tức gõ đầu người thứ nhất: “Sao lại cho bọn tôi biết sớm hả.”

      phải do tôi sợ các tin tôi sao.”

      ta tưởng chỉ bản thân mình bất mãn với Mục Giai Nhan, cho nên dù biết chuyện này, cũng dám lung tung, chỉ sợ trong mấy người bọn họ lại với Mục Giai Nhan.

      Người số ba khỏi bĩu môi : “ ghê tởm, tới người hầu cũng quyến rũ được, trách được, hôm trước ở sân thể dục tôi thấy ta chuyện với Hạ Triều Dương, nhất định ta có ý với Hạ Triều Dương.”

      “Hèn gì bữa trước Hạ Triều Dương muốn chia tay với tôi.” Người thứ hai nổi giận .

      “Cái gì.”

      Người thứ hai quay đầu lại, thấy vẻ mặt khổ sở của Mục Giai Nhan đứng ở bên cạnh bàn: “ ấy vốn muốn chia tay với cậu, tớ khuyên ảnh rất nhiều, chỉ là ấy… ấy thích tớ, tớ khuyên bảo được.” Mục Giai Nhan thành khẩn , bộ dáng nước mắt chực trào.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 48: Trong chăn ấm áp.

      Nếu là trước đây các vội vàng đứng lên khuyên bảo, nhưng bây giờ, mấy người các đều thờ ở với Mục Giai Nhan, treo vẻ mặt chuyện liên quan tới mình.

      Mục Giai Nhan giả vờ khóc lúc, cũng thấy ai lên khuyên nhủ ta, đành hậm hực tới cái bàn trước mặt.

      Kỳ lạ, sao lần này bọn họ lại dừng cãi nhau nhanh như vậy? Sớm biết vậy ta ở trong toilet đánh phấn thơm lâu như thế.

      Cho dù phá hỏng mối quan hệ của Mục Giai Nhan với ba người kia, tâm tình của Mục Giai vẫn vô cùng khó chịu, Mục Giai Nhan… ta vậy mà dám động đến đứa bé của , là ngại cuộc sống quá yên ổn sao?

      Mục Giai Nhan muốn chĩa họng súng về , vậy cũng đừng trách ác.

      khúc nhạc đệm này Mục Giai cũng tính cho Quyền Thiệu Viêm biết, có chuyện quan trọng muốn với Quyền Thiệu Viêm hơn.

      Ban đêm, Mục Giai với Quyền Thiệu Viêm lên giường chuẩn bị ngủ.

      Quyền Thiệu Viêm ôm Mục Giai cầm lấy tay , đột nhiên nhớ tới chuyện sáng nay Mục Giai bị Mục Uẩn Ngạo kêu : “Giai , buổi sáng ông nột tìm em chuyện gì vậy?”

      “Em muốn chuyện này với đây.”

      Mục Giai ngẩng đầu, sắc mặt cực kì phức tạp: “Em mới có thêm người trai, ba mươi lăm tuổi, tuy lớn tuổi hơn em, nhưng em vẫn cảm thấy được tự nhiên, tuy nhiên em cũng bài xích chuyện này. ấy thích chuyện, nhưng nhìn cũng thấy được là người rất tốt.”

      Ít nhất gặp được Lăng Khải Hoa, cũng có đồng minh rồi.

      trai?” Chưa từng nghe Mục gia có con trai.

      Mục Giai thấy Quyền Thiệu Viêm có hứng thú, liền kể hết toàn bộ mọi chuyện diễn ra trong sáng hôm nay ở phòng làm việc cho Quyền Thiệu Viêm nghe, kể xong lời cuối, Mục Giai vẫn cố ý dặn dò: “ được để lộ tin tức em có thêm người ra ngoài, như thế khiến công ty gặp nhiều rắc rối.”

      “Còn nhớ ngày hôm qua với em công ty Cơ U Tứ đối nghịch .” Quyền Thiệu Viêm cau mày , còn có công ty của Lăng Khải hoa, hai việc làm người ta vui lại ở chung chỗ, tâm tình thể nào thoải mái được.

      Cơ U Tứ? Tên rất dễ nghe, Nhưng đó là ai?

      Mục Giai hồi tưởng lại chút, rồi gật đầu, đó phải là người hợp tác với công ty Tả Trí Viễn sao? Mục Giai nhìn sắc mặt khó coi của Quền Thiệu Viêm, trong lòng đột nhiên có suy nghĩ vui mừng.

      “Công ty của họ đối nghịch với công ty Ngẫu Ngộ của em.” Giọng của Quyền Thiệu Viêm chứa đầy hàn khí băng lãnh.

      Ông nội Mục sao lại kiếm thêm phiền toái cho rồi?

      tốt quá.” Mục Giai giấu được niềm vui sướng hôn cái lên mặt Quyền Thiệu Viêm.

      Đối với nụ hôn này, Quyền Thiệu Viêm tỏ vẻ chút cũng cao hứng. Ánh mắt rét lạnh của Quyền Thiệu Viêm nhìn Mục Giai : “Người nào hôm qua hứa danh dự với có bất cứ mối quan hệ nào với Cơ U Tứ.”

      “Em chỉ có quan hệ với công ty thôi.” Hai tay Mục Giai tạo thành hình chữ thập, chỉ lên trời bày tỏ trong sạch của bản thân: “Đây là do ông nội tìm việc cho em, cũng nên từ chối đúng .”

      thấy em là 100% bằng lòng.” Quyền Thiệu Viêm chút lưu tình vạch trần hành vi bán manh lừa dối cho qua của Mục Giai .

      Bây giờ em mới chấp nhận được ?

      Mục Giai nháy mắt nhìn Quyền Thiệu Viêm: “ dù sao sau này tập đoàn Ngẫu Ngộ cũng là của em, em chỉ trước để xem tình hình mà thôi.”

      Vốn muốn nhúng tay vào chuyện này, Quyền Thiệu Viêm nhíu mày, vậy bằng ra tay trước áp chế thế lực của Cơ U Tứ.

      Lâu lắm rồi cũng đụng tới mấy thế lực ở thành phố A, lúc này hoạt động gân cốt chút cũng hay.

      “Em chỉ giỏi ngụy biện.” Quyền Thiệu Viêm bóp cái mũi của Mục Giai . Đây cũng là cơ hội của , Quyền Thiệu Viêm đột nhiên nghĩ tới chuyện.

      “Chủ nhật Mục Giai Nhân muốn làm tiệc mừng sinh nhật 21t.” Quyền Thiệu Viêm từ đầu giường lấy ra hai cái thiệp giễu cợt .

      khó chịu!

      Mục Giai Nhan dám lộ liễu như vậy, là sợ biết ta muốn quyến rũ Quyền Thiệu Viêm sao?

      May mắn, Mục Giai Nhan phải loại người mà Quyền Thiệu Viêm thích.

      Mục Giai dựa đầu vào vai Quyền Thiệu Viêm: “Đừng là đưa tận tay chứ.”

      có mệnh lệnh của , ta vào được quân khu.” Quyền Thiệu Viêm nhìn Mục Giai cười : “Nhưng mà, em có thể tùy tiện ra vào, làm cho em giấy phép thông hành, sau này muốn vào cầm theo là được.”

      Cũng khác lắm.

      “Em với Tả Trí Viễn gặp Hoàng Khắc trong tiệc sinh nhật của Mục Giai Nhan, để xem, yên tâm .” Trong tiệc sinh nhật của Mục Giai Nhan tất nhiên gặp Tả Trí Viễn, quyền Thiệu Viêm nghĩ tới lúc gặp Tả Trí Viễn trong lòng có chút phiền muộn.

      Mục Giai tắt đèn, chui vào trong chăn, kéo toàn bộ chăn đắp lên người mình : “Cho dù có ở đó, em cũng có cái gì với Tả Trí Viễn.”

      xong, Mục Giai lại xốc chăn lên, xoay người nhìn Quyền Thiệu Viêm, đôi môi vì ủy khuất mà cong lên: “ đừng lo lắng, sau này mỗi lần gặp Tả Trí Viễn em đều bật camera lên.”

      Đề nghị này tệ!

      Quyền Thiệu Viêm dám ra, chỉ nằm ở bên người Mục Giai , chui vào chăn ôm lấy : “ chỉ là lo lắng, sợ gây bất lợi với em. Dù sao chuyện tiểu Lục lần trước nhất định có liên quan tới ta.”

      Coi như Quyền Thiệu Viêm sai, Mục Giai hừ tiếng, coi như tha thứ cho tin tưởng của Quyền Thiệu Viêm.

      cũng đào tim đào phổi đối với Quyền Thiệu Viêm rồi, Quyền Thiệu Viêm còn dám nghi ngờ , đúng là nổi mà.

      “Sao bây giờ lại dễ bị tức giận như thế.” Quyền Thiệu Viêm trêu chọc nhìn Mục Giai .

      Có sao? cũng đâu có giận đâu, nếu giận sao có thể vì hai ba câu khuyên nhủ của Quyền Thiệu Viêm mà hết giận được? Mục Giai chột dạ tránh né ánh mắt của Quyền Thiệu Viêm.

      “Có phải do hôm nay chúng ta chưa hôn hay ?” Quyền Thiệu Viêm xong liền cúi đầu ngậm lấy môi Mục Giai .

      …. nên sớm nghĩ tới Quyền Thiệu Viêm chuyển đề tài đến chuyện này chứ.

      Hôn Mục Giai tới choáng váng, đột nhiên Quyền Thiệu Viêm nhớ tới chuyện của Mục Giai , biết từ cái lỗ nào chui ra trai.

      Cố tình người này cả Mục Giai với Mục Uẩn Ngạo đều công nhận, lại thể làm gì, Quyền Thiệu Viêm với Mục Giai : “Sau này ở công ty, có chuyện gì gọi cho , được tìm trai đó.”

      …Quyền Thiệu Viêm cũng phải tổng giám đốc của Ngẫu Ngộ, gọi cho làm cái quái gì.

      Mục Giai thuận miệng đáp: “Ừ.”

      được có bất va chạm thân thể nào.”

      “Ừ.”

      được cười với ta.”

      “Ừ.”

      được…”

      “Ừ.”

      còn chưa hết điều kiện, Quyền Thiệu Viêm nhìn theo giọng càng ngày càng , thấy hai mắt nhắm chặt của Mục Giai , híp mắt : “Mục Giai , em có nghe ?”

      Tuy là câu nghi vấn, nhưng giọng điệu khẳng định.

      Bên kia vạn năm đổi trả lời: “Ừ.”

      Quyến Thiệu Viêm vốn định hôn tỉnh Mục Giai , lại nhìn gương mặt lúc ngủ say của Mục Giai , thở dài, thôi, cho dù lúc tỉnh táo Giai có đồng ý với cũng vô dụng thôi, Mục Giai giỏi nhất là bằng mặt bằng lòng mà.

      vẫn nên gặp Lăng Khải Hoa hơn.

      “Quyền Thiệu Viêm.” Mục Giai ngủ bỗng chừa ra góc chăn : “Trong chăn rất ấm.”

      Quyền Thiệu Viêm nhìn kỹ lại, Mục Giai vẫn ngủ, Quyền Thiệu Viêm sửng sốt lát, hoàn toàn mất hình tượng băng sơn, vui tươi hớn hở ôm vợ ngủ. Mà Mục Giai cũng tự giác nhích tới lòng ngực Quyền Thiệu Viêm, hình như mơ phải ác mộng,…, chui vào trong chăn, ôm được người khóe môi tự giác mà cong lên.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 49: Tiệc sinh nhật.

      Lần sinh nhật này của Mục Giai Nhan tổ chức rất lớn, đương nhiên bản thân Mục Giai Nhan cũng có sức hút lớn như vậy.

      Do tin tức Quyền Thiệu Viêm tham gia bữa tiệc được truyền ra, có xuất của Quyền Thiệu Viêm, bốn đại thiếu gia có thế lực trong thành phố tỏ vẻ họ cũng tham gia. Kẻ khác lại theo những người này, nhất là người theo Quyền Thiệu Viêm nhất định ít, rất nhanh, thiệp sinh mời sinh nhật của Mục Giai Nhan trở thành thứ chạm tay là bỏng ở thành phố A.

      Mà Mục Giai Nhan càng được mọi người hâm mộ, trong lúc nhất thời nổi tiếng khắp nơi, thậm chí còn nổi hơn tin tức Mục Giai đào hôn lúc trước.

      Tiệc sinh nhật lần này của Mục Giai Nhan trở nên vô cùng phô trương.

      Dù sao những thân thích chi thứ với những người quyền quý đều rất muốn tham gia bữa tiệc sinh nhật này, đúng là ủng hộ vô cùng. Mục Uẩn Ngạo có hơi muốn phản đối, chỉ có điều đều bị mọi người xem .

      Dù sao Mục Uẩn Ngạo cũng lui về ở quá lâu, ở trong nhà mãi uy tín cũng bị giảm xút.

      Bây giờ mấy người bên trai của Mục Uẩn Ngạo lại có xu hướng ngày càng phát triển hơn, chỉ là nhà bọn họ ở trong chốn quan trường khắp nơi đều bị Mục Giai Thu áp chế, cho dù có dã tâm chăng nữa cũng dám ra vẻ ở trước mặt Mục Uẩn Ngạo.

      Huống chi, lần này Mục Giai gả cho Quyền Thiệu Viêm, trở thành thế lực lớn mạnh chống lưng cho Mục gia, nhóm người bên chi thứ bề ngoài bình tĩnh nhưng nội tâm lại vô cùng rối loạn. Nhưng mà, bọn họ lại có suy nghĩ muốn lôi kéo Mục Giai với Quyền Thiệu Viêm.

      Ngày bình thường, bọn họ tìm được Mục Giai , hay cơ hội gặp được Quyền Thiệu Viêm, lần này, thừa dịp sinh nhật của Mục Giai Nhan, lại cho bọn họ cơ hội vô cùng tốt.

      Đối với chuyện bốn đại thiếu gia tham gia sinh nhật của mình, Mục Giai Nhan tin chắc là do công lao của Quyền Thiệu Viêm.

      đúng là do công lao của Quyền Thiệu Viêm, nhưng Mục Giai Nhan lại biết được mục đích của hai người giống nhau.

      Mục Giai Nhan biết được giọng điệu càng ngày càng huênh hoang, Mục Giai Nhan tự tổng kết là: Quyền Thiệu Viêm muốn ta tổ chức bữa tiệc sinh nhật hoành tráng, cho nên mới cố ý mời ba người Hàn Tử Nghị tới.

      ra cũng đúng phần, Quyền Thiệu Viêm hi vọng bữa tiệc sinh nhật này tổ chức long trọng hoành tráng, còn về việc giúp sức ?

      Mục Giai vẫn còn nhớ chính nhắn tin cho ba người Hàn Tử Nghị. Dựa theo giọng điệu của Quyền Thiệu Viêm, tin nhắn như sau: ‘Đến bữa tiệc sinh nhật của Mục Giai Nhan’. Ừm, cố gắng giúp đỡ, sau khi nhắn xong tin đó tự động xóa để lại dấu vết gì.

      Khi Quyền Thiệu Viêm và Mục Giai đến bữa tiệc sinh nhật rất náo nhiệt.

      Lúc này, người ở mọi tầng lớp cũng vui vẻ hòa thuận, vui vẻ chuyện, tất cả mọi thứ đều rất tốt, chỉ là tất cả đều quên đây là sinh nhật của Mục Giai Nhan.

      Bị nhiều người nhìn như vậy, trong lúc nhất thời Mục Giai cảm thấy quen, hơn nữa trong ánh mắt của bọn họ đều là tính toán cùng với nịnh nọt.

      ra Mục Giai vẫn còn nhớ vài người, vẫn còn nhớ lúc ở kiếp trước, những người này ánh mắt như người cao nhìn châm chọc hèn mọn như thế nào.

      “Sao vậy.” Cảm giác được người bên cạnh mình bỗng nhiên trở nên hoảng hốt u, Quyền Thiệu Viêm giọng hỏi: Nếu em quen, chúng ta về.”

      Bọn họ chỉ vừa mới vào, giờ lại ra ngoài vậy mạt mũi Mục Giai Nhan biết để đâu?

      Ít nhất, ngoài mặt, vẫn là người chị tốt của Mục Gian Nhan.

      Hơn nữa, hôm nay Quyền Thiệu Viêm tới đây phải vì kế hoạch của sao?

      “Em sao.” Mục Giai nhàng kéo tay Quyền Thiệu Viêm, tay cầm ly rượu giơ về phía những chào hỏi với nở nụ cười tươi sáng.

      Hàn Tử Nghị lần theo tầm mắt của Mục Giai , liếc mắt cái thấy trong đám người chật chội có thiếu niên trẻ tuổi khoát tay Hướng Tình. Cho dù cậu ta ta cố gắng biểu lộ ra vẻ già dặn, nhưng vóc dáng kia nhìn là biết, còn có cậu ta đứng ở trong hoàn cảnh này lại lộ ra vẻ mặt khẩn trương cũng tiết lộ số tuổi của cậu ta.

      Chẳng trách Hướng Tình lại tìm , ra là bị cám dỗ bởi đóa hoa này.

      Bình thường Hàn Tử Nghị ôm lấy minh tinh hạng hai mới nổi gần đây, rồi hôn lên trán ta.

      Nhưng mà… Bây giờ lực chú ý của toàn bộ đều đặt người của Hướng Tình với cậu thiếu niên kia, Hàn Tử Nghị có bất cứ động tác nào.

      Ngược lại, tiểu minh tinh kia kêu tiếng, Hàn thiếu, là hư, khiến nổi hết cả da gà.

      Ai cũng chú ý đến động tác mờ ám của Hàn Tử Nghị, toàn bộ ánh mắt xung quanh đều đặt người Mục Giai và Quyền Thiệu Viêm.

      Bao gồm cả Mục Giai Nhan cao hứng tính tới chào hỏi Quyền Thiệu Viêm.

      Tất cả mọi người đều kinh diễm nhìn Mục Giai mỹ lễ cùng Quyền Thiệu Viêm tuấn.

      Bởi vì mang thai, mặt Mục Giai thoa phấn, làm nổi bật lên làn da trắng nõn gương mặt lại hơi đỏ ửng càng làm tăng vẻ đẹp kiễu diễm hơn, đôi mắt to tròn con ngươi linh động trong suốt, chiếc mũi nhắn tinh xảo, đôi môi phấn nộn, như đóa hoa mê người. Mái tóc đen của Mục Giai được bới lên cao, tai là đôi hoa tai bằng ngọc trai trắng tinh thuần khuyết, càng làm nổi lên cái cổ thon dài của Mục Giai .

      thân váy dài cúp ngực màu trắng sữa càng tôn lên vóc dáng nóng bỏng của hơn.

      Mang thai chỉ mới có tháng, bụng của vẫn chưa lộ ra, nhưng bộ ngực lại đầy đặn hơn rất nhiều, cũng biết là do mang thai hay là do người đàn ông bên cạnh nữa.

      Quyền Thiệu Viêm thân tây trang màu đen, trang phục cao cấp càng thể vóc dáng hoàn mỹ của , gương mặt Quyền thiệu Viêm vẫn giữ vẻ lạnh lung, nhưng khi nhìn về phía Mục Giai lại lộ ra vẻ ôn nhu làm cho những xung quanh như đình chỉ hô hấp.

      môi Quyền Thiệu Viêm nở nụ cười như có như , gương mặt đẹp trai tuấn lại lộ ra ít tà mị gần như làm cho tim các ngừng đập, các chưa bao giờ biết, tám năm chưa từng trở lại thành phố A, từng nổi danh lừng lẫy tại thành phố A Quyền Thiệu Viêm lại là nhân vật kinh tài tuyệt diễm như vậy, so với lời đồn đại còn cao quí thần bí hơn rất nhiều.

      Hai người kia….

      Mục Giai Nhan biết tại sao, trong lòng lại thoáng qua suy nghĩ kỳ quái, Mục Giai với Quyền Thiệu Viêm chính là trời sinh đôi.

      thể nào, Mục Giai là dạng người như thế nào, ta biết rất , với lại, khog phải Mục Giai thích Tả Trí Viễn nhất sao?

      Nếu để Quyền thiệu Viêm biết Tả Trí Viễn? mặt Mục Giai Nhan lộ ra nụ cười vui sướng, sao đó lập tức khôi phục lại vẻ mặt thường.

      Quyền Thiệu Viêm vô cùng khó chịu ôm lấy Mục Giai từ phía sau: “Sau này được mặc trang phục hở hang như vậy nữa.”

      Hở hang? Mục Giai cúi đầu nhìn xuống, tuy là áp cúp ngực dài, nhưng cả người trước sau đều lộ ra cái gì hết, đuôi váy còn kéo dài mặt đất.

      Nhìn khắp xung quanh, những vì ganh đua sắc đẹp chỗ nào cũng có, lộ ngực thôi cũng có gì đáng , trang phục xuyên thấu, sườn xám xẻ dài tới hông ít. Ngay cả Mục Gia Nhan nổi danh thanh thuần thơ ngây sau lưng cũng để lộ mảng lớn!

      “Sau lấy đồ che mặt em lại luôn .”

      Mục Giai bất đắc dĩ liếc nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Quyền Thiệu Viêm.
      HaYen, Hoa vô ngữ, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :