1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh danh môn, quân quyền nịch sủng - Loan Chúc Diêu Duệ (76/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 88: Hàn Tử Nghị cặn bã & Đàm Tân Kinh tỏ tình

      Edit: Thanh Xuân.

      "Giai , tối có buổi họp mặt đồng học, ở quán bar của Đàm Tân Kinh, cậu có muốn tới ?" Trong điện thoại Hướng Tình dùng giọng tương đối vui vẻ với Mục Giai .

      Mấy ngày nay Hướng Tình và Hàn Tử Nghị ở trong tình cuồng nhiệt, bây giờ giọng điệu Hướng Tình chuyện gần như sắp bay lên.

      Ngày này Mục Giai trôi qua rất mệt mỏi.

      Ngẫu Ngộ mua mảnh đất kia của Chính phủ, kế tiếp phải chuẩn bị nhiệm vụ xây dựng trung tâm thương mại.

      Bên cạnh mảnh đất kia còn có những kiến trúc khác, vẫn chưa dỡ bỏ xong. Mặc dù Chính phủ cũng có giúp tay, nhưng chủ yếu khuyên bọn họ dời , biến thành chuyện tình của Ngẫu Ngộ. Dù sao bán cho Ngẫu Ngộ, xử lý như thế nào, ra cũng liên quan tới Ngẫu Ngộ.

      Cả ngày Mục Giai đều ở đây khô miệng khô lưỡi chuyện làm ăn với người khác, trong lúc đó, còn có đủ loại, có người quen biết gọi điện thoại tới cùng chuyện về Mục Giai Thu. Thậm chí đồng học của Mục Giai Thu trực tiếp mở miệng phân phó với , để bỏ tội danh của Mục Giai Thu.

      nào có năng lực lớn như vậy, mấy năm này Mục Giai Thu làm quan cũng sạch gì, trong tư liệu mà Tả Trí Viễn gửi qua toàn bộ đều ghi chép rất ràng. Hơn nữa, những năm gần đây nhà nước lại gắt gao chống tham ô.

      Đứng lập trường của , kiện Mục Giai Thu cũng rất tốt, lại càng là giúp Mục Giai Thu. Hơn nữa, ông nội nghĩ biện pháp, chỉ là chính sách nhà nước vẫn còn đó, ông nội có thể làm thay đổi cũng lớn. Nhất định Mục Giai Thu phải ngồi mấy năm trong ngục giam.

      Ngồi mấy năm cũng tốt, muốn nhìn thấy Mục Giai Thu.

      Mục Giai vuốt vuốt ấn đường, mới vừa tan tầm, ngay cả cơm cũng chưa ăn cả người đều rất mệt mỏi.

      "Hướng Tình cậu , tớ ." Mục Giai : "Gần đây tớ vẫn luôn rất bận."

      "Cậu sớm." Hướng Tình oán trách.

      . . . . . . Hướng Tình cũng hỏi trước. vừa mới biết đồng học tụ tập.

      " được! Cậu phải ra ngoài, tớ ở dưới cổng chung cư của cậu rồi, cậu từ cửa sổ nhìn ." Mục Giai tới bên cửa sổ nhìn chút, quả nhiên Hướng Tình tới. Hướng Tình mặc bộ quần áo màu vàng da lông ngắn, cả người thoạt nhìn cũng quang vinh chói lọi.

      Mục Giai suy đoán bây giờ khí sắc của ấy nhất định là tương đối tốt.

      "Hướng Tình, tớ rất mệt mỏi, cũng chỉ muốn ngủ, cậu mình , ngoan." Mục Giai khuyên nhủ.

      mang giày cao gót bôn ba ngày, tại hai chân cũng sắp rút gân, đứng cũng vững.

      "Đến nha, cùng nhau chơi đùa nữa..., từ lúc cậu nước ngoài là có nhiều người vẫn chưa gặp cậu, cậu giúp quần chúng thỏa mãn nguyện vọng muốn gặp cậu ." Hướng Tình cho phép từ chối, cũng nhìn thấy người Mục Giai , nào có đạo lý cho .

      Từ trước đến nay Mục Giai lay chuyển được Hướng Tình.

      Hướng Tình lại , "Cứ như vậy , tớ gọi điện thoại cho Hàn Tử Nghị, cũng để ấy gọi cho Quyền thiếu rồi. Dù sao, tớ cũng với Quyền thiếu là cậu cũng muốn ."

      "Biết rồi, đại tiểu thư, cậu thể để cho tớ con đường sống." Mục Giai xong, mới lấy áo bành tô bên cạnh giá áo, mang theo túi xách của mình, cam chịu số phận mang giày cao gót, trang điểm lại chút, lại ra ngoài.

      Lúc này Hướng Tình mới hài lòng cười cười.

      Chờ tới lúc lên xe, Hướng Tình nhìn tình trạng ngáp liên hồi của Mục Giai , mới kinh ngạc hỏi, "Làm sao cậu buồn ngủ như vậy?"

      "Tối qua mất ngủ." Mục Giai rất thành thực , nghĩ đến đây sao nhiều năm Mục Giai Thu đều ở phía sau hãm hại . Vừa nghĩ tới những việc mà Mục Giai Thu làm, cảm thấy trái tim băng giá, tối ngày hôm qua vẫn luôn có ngủ, mãi cho đến trời sáng cũng có chợp mắt.

      "Có phải Quyền thiếu. . . . . ." Hướng Tình kéo dài cuối, nhàng đụng đụng bả vai Mục Giai , vẻ mặt tình cảm mập mờ.

      Mục Giai cái đầu hung hăng Hướng Tình, thấy Hướng Tình che đầu dáng vẻ giả bộ đau mới nghiến răng nghiến lợi : "Cậu thể nghĩ tới chút nội dung trong sáng sao?"

      Chẳng lẽ Hướng Tình phát , sau khi ra câu kia, tài xế cũng tự giác vặn tiếng nhạc bên trong xe lớn lên sao?

      "Tớ là rầu rỉ." Tối ngày hôm qua Quyền Thiệu Viêm chỉ làm cho mau ngủ, chớ suy nghĩ quá nhiều.

      "Chuyện chị hai cậu?" Lần này cuối cùng hướng Tình cũng đoán được điểm mấu chốt, Hướng Tình nhìn Mục Giai chút : "Từ cậu và chị cậu thân, hơn nữa nhiều năm như vậy cậu ở nước ngoài, gần như cậu và chị cậu liên lạc qua cuộc điện thoại nào, bây giờ cậu muốn với tớ cậu ở đây đau lòng vì chuyện của chị cậu?"

      "Tớ đau lòng? thế nào chúng tớ đều là chị em." Chẳng qua chị em này làm quá mức khiến cho lòng nguội lạnh mà thôi.

      "Cũng đúng," Hướng Tình gật đầu cái mới tiếp, "Chỉ là, cậu cũng cần quá đau lòng, lần này chị cậu đụng vào họng súng, nhưng mà có ông nội cậu ra tay, cũng xảy ra vấn đề quá lớn ."

      Hướng Tình quan tâm quá nhiều đến Mục Giai Thu, dùng lời của Hướng Tình mà , cảm thấy Mục Giai Thu này quá khó tiếp cận, mới chẳng thèm phí công phu người loại người như vậy. Mọi người kết giao bằng hữu, đầu tiên cậu phải có thành ý. Đứng cao lạnh như băng, Hướng Tình vừa chứng tự ngược, tại sao phải tới tiếp cận chứ?

      Mục Giai lên tiếng.

      có chút bận tâm ngộ nhỡ ông nội bảo Quyền Thiệu Viêm giúp tay, nên làm như thế nào. Nhất định là giúp tay, nhưng lại muốn quan hệ với ông nội quá kém.

      "Đứng đau lòng," Hướng Tình vỗ vỗ bả vai Mục Giai , "Tớ đây phải sợ cậu đau lòng, cho nên mới cố ý kêu cậu ra ngoài chơi sao."

      Mục Giai nghĩ tới mục đích lần này, chân mày mới thoáng cau : "Tại sao là quán bar của Đàm Tân Kinh?"

      "Tớ cũng biết," Hướng Tình nhún vai, "Đại khái bởi vì Đàm Tân Kinh cũng là tốt nghiệp từ trường học của chúng ta, coi như là ủng hộ bạn học? Tớ nghe , giống như lần tụ họp bạn học này là do Đàm Tân Kinh tính tiền, chừng chính là Đàm Tân Kinh tổ chức. Thế nào?"

      Hướng Tình kỳ quái nhìn Mục Giai , tới quán bar cảu Đàm Tân Kinh có vấn đề gì sao.

      " có gì." Mục Giai lắc đầu cái, tên Đàm Tân Kinh kia bình thường thích độc lai độc vãng. cảm thấy Đàm Tân Kinh tham gia tụ họp bạn học, mới có thể cảm thấy tương đối bình thường, phải Đàm Tân Kinh tổ chức tụ họp bạn học cảm giác có phương diện nào đó được bình thường.

      " phải là lo lắng quan hệ giữa cậu và Đàm Tân Kinh tương đối tốt, Quyền thiếu ghen chứ?" Đột nhiên Hướng Tình giống như là nhớ ra cái gì đó tự đắc, mở to hai mắt nhìn Mục Giai .

      "Có chút." Mục Giai có chút khổ não nhìn Hướng Tình, sau đó mới giảm thấp thanh , "Lúc trước bọn tới có nguyên nhân vì Đàm Tân Kinh cãi nhau trận."

      Hướng Tình bộ dáng vẻ sáng tỏ gật đầu cái, "Tớ cảm thấy ham muốn chiếm giữ của Quyền thiếu cũng rất mạnh."

      Hướng Tình nghiêng đầu chút : " có việc gì! Đợi cậu vẫn cùng với tớ là được, nếu như Đàm Tân Kinh tới tớ theo ta chuyện là được."

      Đợi? Đợi Hướng Tình chỉ sợ cũng theo Hàn Tử Nghị vợ chồng hai người song song quản gia đấy chứ.

      Mục Giai khẽ cười cười, nhìn ngoài cửa sổ chút mới , "Hướng Tình, ngày mai cậu theo tớ chuyến đến bệnh viện , tớ nghe ông cụ nà cậu ở thành phố Y?"

      "Đúng vậy, cậu thành phố Y làm cái gì?" Hướng Tình nhìn Mục Giai : "Nếu bệnh viện, bệnh viện thành phố A chúng ta là rất tốt rồi, tại sao nhất định phải thành phố Y chứ?"

      Mục Giai có chút hách nhiên, do dự hồi lâu, bảo tài xế kéo tấm ngăn xuống, lúc này mới tiến tới bên tai Hướng Tình thanh thấp : " lâu như vậy tớ vẫn chưa mang thai, cuối cùng tớ cảm thấy có chút vấn đề. Hôm qua tớ lên mạng tra chút, phụ khoa tương đối khá, ngoại trừ xem bệnh ở tổng viện quân khu thành phố A, và bệnh viện tốt nhất thành phố, Thành phố Y các cậu có bệnh viện phụ khoa cũng là số số hai cả nước, cho nên tớ muốn qua bên kia xem chút, có phải có thể tra ra cái gì hay ."

      "Được nha," Hướng Tình đầy miệng đồng ý, sau đó mới hưng phấn , “Rất lâu tớ thành phố Y, mấy ngày trước nghe thành phố Y mới mở Disneyland,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 88: Hàn Tử Nghị cặn bã & Đàm Tân Kinh tỏ tình (2).

      Edit: Thanh Xuân.

      Đường Tuấn Thần và Tưởng Tự Hân cũng theo lên.

      Mục Giai vốn là muốn vào trong phòng, Tưởng Tự Gân lại ngăn Mục Giai ở bên ngoài.

      " cũng đừng vào, kia vừa nhìn biết là người giả bị đụng, kia chuyện lại lưu tình, những câu đâm vào chỗ đau của người khác, ở bên ngoài yên lặng chút ," Tưởng Tự Hân nhéo nhéo tay Mục Giai : "Tôi vào hỏi là được, gần đây tôi mới xem xong thần thám Shylock, tại si mê với những thứ này, coi như là cho tôi cơ hội ."

      Mục Giai nhìn ra được Tưởng Tự Hân này mặc dù tính khí ngay thẳng, nhưng lại giống cái loại ngay thẳng mọi chuyện đều dùng toàn sức mạnh như Hướng Tình, Tưởng Tự Hân coi như là người can đảm mà thận trọng.

      Gần đây vốn trạng thái tinh thần của Mục Giai tốt, vừa rồi lại bị câu của kia kích thích, hơn nữa vẫn thể mang thai, tâm tình Mục Giai cũng có chút tốt, Mục Giai gật đầu, đợi nhóm Tưởng Tự Hân vào phòng trước.

      Bên trong phòng còn có Đổng Lê Triệu trông coi, tâm tư của Đổng Lê Triệu cũng phức tạp đây, Hàn Tử Nghị và Hướng Tình nhất định là có thể bị thua thiệt.

      Mục Giai ra ban công lầu hai hóng gió, bao lâu, cũng có người đứng bên cạnh lan can gần .

      Lúc nhìn thấy là Đàm Tân Kinh, theo bản năng Mục Giai dịch chuyển thân thể, có chút sợ Quyền Thiệu Viêm tức giận.

      Đàm Tân Kinh khẽ ngẩn người mới , "Tôi nghe lần trước vì chuyện gọi điện thoại cho tôi, Quyền thiếu tức giận?"

      "Cũng có chút," Mục Giai hào phóng thừa nhận, "Quyền Thiệu Viêm giống như là thùng dấm."

      Mục Giai dứt lời, Đàm Tân Kinh gì thêm, sau khi hai người trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Mục Giai phá vỡ trầm mặc trước , "Tại sao muốn mở buổi họp đồng học vậy?"

      "Muốn gặp em." Khóe môi Đàm Tân Kinh nhàng giương lên, nhàng nhấp ngụm rượu đỏ.

      Nếu như ở chỗ này người đàn ông thấy dáng vẻ mỹ nhân mị uống rượu như thế, chỉ sợ sớm bị dục hỏa đốt tâm rồi.

      Theo bản năng Mục Giai vừa xoay đầu vừa , "Dù sao tôi lập gia đình, về sau nên đùa tôi như vậy."

      Chuyện Chân Phó Dương vẫn khiến còn có chút ám ảnh, có lúc chính tĩnh tâm suy nghĩ lại chút, chừng có lẽ Đàm Tân Kinh cũng thích đấy chứ? Mặc dù nghĩ như vậy có thể có vẻ tự luyến chút, nhưng mà vẫn là nên bóp chết mọi tình huống có thể từ trong trứng nước tốt hơn.

      Đàm Tân Kinh lại ngẩn người, hồi lâu giọng có hơi chua sót , "Nếu như, Giai , tôi phải giỡn với em? Tôi thực thích em, em làm sao?"

      Mục Giai quay đầu nhìn Đàm Tân Kinh, trong mắt có mấy phần ngạc nhiên.

      Mặc dù đoán có thể Đàm Tân Kinh có cảm tình với , nhưng ở tình cảnh như thế này, lúc này Đàm Tân Kinh ra, trong lòng Mục Giai vẫn hoảng loạn vài phần.

      Hơn nữa, trong phòng, còn có tiếng cãi vả của kia và Hướng Tình, còn có tiếng Tưởng Tự Hân khuyên giải, còn có Đổng Lê Triệu trước sau như mang theo thức tiếng giễu cợt của hoa hoa công tử.

      "Đàm Tân Kinh, nếu như đùa, như vậy tôi có thể rất nghiêm túc cho biết, tôi thích đùa như vậy," Mục Giai đợi Đàm Tân Kinh tiếp lại , "Nếu như nghiêm túc, như vậy tôi có thể cho biết, coi như tại tôi độc thân, tôi cũng đồng ý, huống chi, bây giờ tôi kết hôn, tôi rất ông xã của tôi."

      Mục Giai nhìn Đàm Tân Kinh, khóe miệng Đàm Tân Kinh mơ hồ mang theo cười thê lương.

      Ly rượu đỏ dừng ở khóe môi Đàm Tân Kinh, phóng đại nụ cười bên môi Đàm Tân Kinh chút xíu, gió đêm thổi qua, bề mặt ly rượu đỏ này dao động theo gió, giống như phá vụn nụ cười của Đàm Tân Kinh thành từng mảnh .

      Mục Giai vẫn như cũ rất nghiêm túc , "Tôi nghĩ, về sau chúng ta vẫn nên ít gặp mặt, ít liên lạc cho thỏa đáng. Giống như chuyện riêng vậy, tôi hi vọng về sau cũng có."

      Năm đó cho là Đàm Tân Kinh thích , có thể cố kỵ chút nào cùng Đàm Tân Kinh chung đụng mình. Nhưng mà, hôm nay, biết tâm tư Đàm Tân Kinh đối với , cho dù như thế nào nữa cũng có khả năng mình gặp mặt Đàm Tân Kinh nữa.

      "Giai , cần ác tâm như vậy có được ?" trong giọng Đàm Tân Kinh mang theo phần cầu xin, "Quyền Thiệu Viêm ở trong bộ đội lâu như vậy, căn bản ấy biết thế nào thương phụ nữ, em xem em sau khi kết hôn gầy bao nhiêu. Hôm nay là buổi họp mặt bạn học, nhưng phàm là những gả tốt hơn chút, đặc biệt người nào gọi ông xã đến? Ngay cả Hướng Tình cũng dẫn theo Hàn Tử Nghị tới đây, nhưng em sao? Em coi như là người được gả tốt
      [​IMG] [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 30/10/17
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 89: Đổng Lê Triệu phách lối & bên trong xe nhộn nhạo (1)

      Edit: Kim Phượng

      Vì vậy, đầu tiên mọi người thấy chủ bữa tiệc là Đàm Tân Kinh mang vẻ mặt mất mác và khổ sở ra khỏi bữa tiệc.

      Sau đó, Hướng Tình chạy ra khỏi bữa tiệc như là trận gió. Theo sát sau đó là Hàn Tử Nghị, Hàn Tử Nghị đứng ở cửa, hình như là xác định phương hướng, rồi đuổi theo Hướng Tình.

      Còn Mục Giai bị Quyền Thiệu Viêm kéo ra khỏi hộp đêm.

      Điều này làm cho ít người còn muốn quyến rũ Quyền Thiệu Viêm hoàn toàn thất vọng.

      Hình như Đổng Lê Triệu cũng muốn rời khỏi yến hội.

      Xu thế này làm Đường Tuấn Thần tò mò hỏi, "Đổng Lê Triệu, các cậu đây là có chuyện gì sao? Cậu luôn luôn kiên trì đến giây cuối cùng của bữa tiệc mới bằng lòng về nhà mà."

      "A, tối nay uống nhiều quá." Đổng Lê Triệu : "Tôi ra ngoài trước."

      xong, hình như là sợ Đường Tuấn Thần ngăn cản nên vội vã ra ngoài.

      "Chuyện gì xảy ra? lẽ Đổng Lê Triệu ở bên ngoài có phụ nữ lại chịu để cho biết?" Đường Tuấn Thần thấy lạ, trước khi lên lầu, Đổng Lê Triệu vẫn rất hưởng thụ lần tụ hội này mà.

      "Em thân với ta." Tưởng Tự Hân đáp lời, ánh mắt nhìn Đổng Lê Triệu lại có mấy phần tìm tòi nghiên cứu.

      Lúc suy nghĩ đến Mục Giai , trong mắt Tưởng Tự Hân có mấy phần ghen ghét. dùng nhiều thời gian như vậy, cũng thể khiến Quyền Thiệu Viêm, Hàn Tử Nghị và Đổng Lê Triệu tiếp nhận . Mặc kệ biểu của như thế nào, về Quyền Thiệu Viêm cần phải . Trừ Mục Giai ra, Quyền Thiệu Viêm đều đối xử như nhau với tất cả đàn bà khác.

      Nhưng Hàn Tử Nghị và Đổng Lê Triệu khác. Hàn Tử Nghị và Đổng Lê Triệu chưa bao giờ có chút xíu vượt quá giới hạn khi ở chung chỗ với , luôn tuân thủ quy củ nghiêm ngặt. Dù muốn thân mật hơn chút với Đổng Lê Triệu và Hàn Tử Nghị nhưng cũng thể xuống tay.

      Nhưng còn Mục Giai chẳng qua chỉ mới gả cho Quyền Thiệu Viêm mấy tháng mà thôi quan hệ với Hàn Tử Nghị, Đổng Lê Triệu cũng tệ. ràng hai người họ cho thấy mình công nhận chị dâu Mục Giai này rồi. Hơn nữa. . . . . . Đừng là Mục Giai , ngay cả Hướng Tình, cái loại phụ nữ tuỳ tiện có chút tâm cơ này, có lúc thậm chí bởi vì chuyện quá mức thẳng thắn, lại biết khéo khiến người khác tức giận cũng được đám người Quyền Thiệu Viêm công nhận.

      Tât cả cũng bởi vì xuất thân của Mục Giai và Hướng Tình tốt hơn .

      Vẻ mặt Tưởng Tự Hân lạnh lẽo.

      Đường Tuấn Thần thấy ổn : "Sao vậy? Ai chọc giận em?"

      " có gì." Tưởng Tự Hân chép miệng : "Chỉ là thấy vẻ mặt những người phụ nữ kia nhìn như là thấy miếng mồi ngon nên khó chịu thôi."

      "Chỉ có em mới ghen, nếu để cho em ở chung chỗ với Hàn Tử Nghị hay Đổng Lê Triệu chắc em ba ngày hai lần đòi tự sát?" Đường Tuấn Thần cười cười : "Được rồi, chúng ta cũng về thôi."

      " quá tốt, tối nay trở về thưởng cho !" mặt Tưởng Tự Hân lộ ra nụ cười sáng chói.

      Lúc này Đường Tuấn Thần mới cười mập mờ. Bà xã khen thưởng tuyệt đối là khen thưởng.

      Ra cửa, bóng đêm có chút đen tối, Tưởng Tự Hân theo phía sau Đường Tuấn Thần, thái độ liền trở nên lạnh lùng. Nếu như gả cho Hàn Tử Nghị hay Đổng Lê Triệu. . . . . . chưa chắc đòi tự sát. Lúc chưa gả cho Đường Tuấn Thần, Đường Tuấn Thần cũng theo cái loại hoa hoa công tử Đổng Lê Triệu đó cả ngày vui thú nhục dục. Dù là bây giờ lấy nhưng mỗi tháng luôn có vài ngày thấy bóng dáng Đường Tuấn Thần.

      phải là biết Đường Tuấn Thần đâu làm gì, nhưng e ngại quan hệ vợ chồng nên ngại ra thôi.

      "Kì lạ." Lúc Đường Tuấn Thần lấy xe, mới nhìn nhìn chiếc xe bên cạnh mình : "Tên Đổng Lê Triệu kia phải sớm về rồi sao? Tại sao xe vẫn còn ở đây? lẽ là đùa cái nào xe chứ?"

      Đường Tuấn Thần suy nghĩ chút, liền ác ý cười cười, gõ cửa xe. Tưởng Tự Hân ở bên cười khanh khách, cũng có ngăn cản.

      Nhưng Đường Tuấn Thần gõ đến mấy lần, bên trong xe cũng có người trả lời .

      " có trong đây?" Đường Tuấn Thần hơi khó hiểu, nhưng vẫn đứng thẳng lên : "Thôi, chúng ta về trước ."

      "Được." Tưởng Tự Hân gật đầu đáp tiếng, đột nhiên nghĩ đến cái khả năng đó, sắc mặt thoáng biến đổi.

      Biến hóa này quá mức bé nên Đường Tuấn Thần để ý, tại chỉ nghĩ đến phần thưởng Tưởng Tự Hân cho sau khi trở về.

      Lúc này Đổng Lê Triệu thuê chiếc xe đạp ven đường, mạch chạy như điên đuổi theo người phụ nữ phía trước.

      Đổng Lê Triệu thấy may mắn, năm đó vẫn còn học tiểu học, thuở còn trong trắng ngây thơ, thầm mến thích nhất con trai biết chạy xe đạp, có thể mặc áo sơ mi màu trắng rất đẹp mắt.

      Cho nên năm đó khổ luyện tay lái xe đạp.

      Cuối cùng cũng phát huy tác dụng rồi.

      Người phụ nữ phía trước chính là người mới vừa uy hiếp Hàn Tử Nghị.

      ta đột nhiên phát chiếc xe đạp chạy đến phía trước mặt , hơn nữa còn chặn lại.

      ta khẽ ngẩn người, ràng nhận ra đây chính là người đàn ông mới vừa ở trong căn phòng đó.

      " muốn làm gì?" Người phụ nữ kia theo bản năng ôm bụng lui về phía sau bước : "Tôi biết sai rồi, còn đuổi theo làm cái gì?"

      " biết sai rồi?" Đổng Lê Triệu cười gian, "Tôi chỉ đột nhiên nghĩ đến chuyện, tiểu thư, có phải trong bụng có con hay ?"

      " có, có!" Bị người khác trúng tâm , người phụ nữ kia nghĩ rằng mình bại lộ, vội vàng lên tiếng phủ nhận.

      " có?" Đổng Lê Triệu kéo ta , có chút thương hương tiếc ngọc nào, người phụ nữ kia lảo đảo vài bước ở đường mới đứng vững, "Chúng ta bệnh viện kiểm tra chút là biết."

      " muốn làm gì? Cái này gọi là bắt cóc có biết hay ?" Người phụ nữ kia nóng nảy, muốn hất tay Đổng Lê Triệu ra, tuy nhiên có quăng thế nào cũng ra.

      "Tôi cho biết, còn ép buộc tôi như vậy... tôi kêu to!" Người phụ nữ kia thấy Đổng Lê Triệu cưỡng ép như vậy, ngẫm lại, tại mặc dù sắc trời tối nhưng đường vẫn có người đường, lập tức bớt lo lắng.

      "Kêu ." Đổng Lê Triệu nhìn về phía chiếc xe đằng trước, rất là dịu dàng cười với người phụ nữ kia, " có gọi rách cổ
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 89: Đổng Lê Triệu phách lối và bên trong xe nhộn nhạo (2)

      Edit: Kim Phượng

      Trước kia vì muốn kích thích Hướng Tình, Hàn Tử Nghị đều nỗ lực duy trì lí trí của mình, tận lực để cho Hướng Tình nhìn ra tiểu huynh đệ của rục rịch ngóc đầu dậy. Hơn nữa, sau khi và Hướng Tình quen nhau, đại đa số thời gian đều cãi nhau như trước kia.

      Khi cãi nhau, đại não tích cực hoạt động. Trừ phi là chuyện cười, hạ thân của mới có chút phản ứng. Nhưng đoán ra mức độ tiếp nhận của Hướng Tình ở nơi nào, cho nên cũng nghiêm chỉnh những chuyện cười này, ngộ nhỡ khiến Hướng Tình ghét tốt.

      "Đừng động." Thấy Hướng Tình lại muốn động, Hàn Tử Nghị vội vàng ngăn cản Hướng Tình.

      Cấm dục là ngày khổ sở!

      Hướng Tình nằm ở ngực Hàn Tử Nghị, còn duy trì tư thế cũ, cúi đầu thấp, cử động cũng dám làm.

      Mặc dù trước kia cũng thấy qua cảnh tượng như vậy trong video, nhưng nếu bảo Hướng Tình làm, Hướng Tình cảm thấy. . . . . . vẫn muốn lên giường. cảm thấy rất xấu hổ.

      Hướng Tình bị Hàn Tử Nghị gắt gao giữ lấy đầu, Hướng Tình khẽ giật giật, mới buồn bực , "Hàn Tử Nghị, có thể để cho tôi đổi lại tư thế hay ? Hay là tôi cho chút giấy, tự nhà cầu giải quyết cái?"

      Lời Hướng Tình vừa ra này, Hàn Tử Nghị cảm thấy mình khổ sở, nhớ năm đó, làm gì cần phải nhà cầu giải quyết những chuyện này? Chỉ cần muốn, gọi điện thoại hoặc là ngoắc ngoắc tay, tá phụ nữ tự động tìm đến.

      Những ý niệm này chỉ chợt lóe lên ở trong đầu Hàn Tử Nghị, mới vừa rồi, lúc chuyện với Hướng Tình, đầu lưỡi mềm mại ấm áp kia khiến Hàn Tử Nghị cảm thấy luồng nhiệt lưu nhất thời xông lên đầu. Lúc này Hàn Tử Nghị sao cũng chịu buông đầu Hướng Tình ra, Hàn Tử Nghị đè Hướng Tình ở ngực của mình, : "Hướng Tình, ngoan, lại câu cho nghe nào."

      Nghe cái em ! Nếu còn biết trong lòng Hàn Tử Nghị suy nghĩ gì cũng là ngu hết biết!

      Hướng Tình lời nào, Hàn Tử Nghị đợi lâu cũng chờ tới cảm giác mới vừa rồi.

      Hàn Tử Nghị thở dài, lật người nằm ở người của Hướng Tình, cuối cùng lần này cũng buông đầu Hướng Tình ra.

      Trong lòng Hướng Tình còn tức, động tác mới vừa rồi khiến cho vừa tức vừa thẹn, nghĩ đến chuyện Hàn Tử Nghị phản bội , giọng Hướng Tình lại cao hơn mấy phần, "Tại sao còn ra?"

      ——

      Hướng Tình phản ứng kịp, xoay người liền cầm đệm dựa sau xe lên, với Hàn Tử Nghị: "Hàn Tử Nghị, tìm chết cho tôi!"

      Hàn Tử Nghị hoàn toàn nghĩ tới Hướng Tình lại đột nhiên công kích, căn bản là kịp phản ứng, Hàn Tử Nghị đột nhiên cảm thấy đầu vai của mình đau xót.

      "Ahhh." Hàn Tử Nghị vội vàng đưa tay ngăn cản Hướng Tình, : "Hướng Tình, em đừng đánh, bả vai đau."

      Trong xe có mở đèn, Hướng Tình căn bản biết Hàn Tử Nghị hay giả vờ.

      Nhưng chỉ dùng cái đệm mềm mại này đánh Hàn Tử Nghị, Hàn Tử Nghị còn kêu đau, Hàn Tử Nghị đúng là trời sinh yếu ớt!

      Lúc nãy đùa giỡn với tại sao lại yếu ớt ?

      Hướng Tình càng nghĩ càng giận liền trực tiếp đưa chân đạp Hàn Tử Nghị xuống xe, " cút cho tôi!"

      Hàn Tử Nghị che bả vai của chính mình, cứ như vậy hiểu được bị Hướng Tình đạp xuống xe, ngay cả chút cơ hội phản kháng cũng cho .

      Tài xế ở bên thấy hai người kia biết kích động làm những gì ở trong xe, giữa hai người lại im lặng lát, nhưng vào lúc này Hàn Tử Nghị bị Hướng Tình trực tiếp đá xuống xe.

      Đạp tốt!

      Bác tài xế lòng cảm thấy tiểu thư nhà mình bị khi dễ nên ở trong lòng vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

      Chờ Hàn Tử Nghị vừa xuống xe. Bác tài xế liền vênh váo hống hách ngồi lên xe, sau đó lái xe .

      Chờ bác tài xế bật đèn ở bên trong xe lên, bác tài xế mới xấu hổ phát . . . . . . Lúc ông xe còn nhiễm hạt bụi, lúc này lại dính ít máu.

      Nghĩ đến lúc nãy Hướng Tình và Hàn Tử Nghị yên tĩnh hồi lâu, bác tài xế nhất thời nghĩ tới loại khả năng, cố tình lúc này bác tài xế ngoại trừ ngửi thấy mùi máu tươi trong xe ra còn ngửi thấy mùi thuộc về đàn ông, nhìn lại giấy vệ sinh bị vứt lung tung ở dưới chỗ ngồi bên trong xe khi Hàn Tử Nghị lau chân cho Hướng Tình, bác tài xế bỗng cảm thấy ông nhận ra điều gì.

      Chẳng lẽ chỉ trong chốc lát khi nãy, Hàn Tử Nghị giải quyết xong Hướng Tình rồi hả?

      Lúc này thấy sắc mặt Hướng Tình cũng quá tốt, có thể chính là dáng vẻ phụ nữ sau khi bị gì kia hay ? Bác tài xế nỗ lực muốn nhớ lại sau ngày kết hôn vợ ông có sắc mặt gì, nhưng ông nghĩ như thế nào cũng nhớ nổi. Quá nhiều năm trôi qua, ông chỉ nhớ năm ấy, đêm tân hôn đó ông khá vui mừng.

      Hướng Tình tự nhiên cũng nhìn thấy máu tươi bên trong xe, Hướng Tình nghĩ đến sau khi dùng đệm dựa đánh Hàn Tử Nghị, Hàn Tử Nghị xác thực la rất thảm. Hơn nữa, lúc ấy hình như Hàn Tử Nghị còn cố gắng giải thích cái gì đó, chỉ tiếc bị đánh như thế, lời Hàn Tử Nghị cũng đứt quãng. Hơn nữa lúc ấy xấu hổ, căn bản cũng có nghe Hàn Tử Nghị cái gì.

      Hướng Tình nhìn đệm dựa bị chính mình tiện tay ném tới phía sau chỗ ngồi, liền thấy được lối sau xe ngồi có cái kéo yên lặng nằm dưới đất, miệng cây kéo khẽ mở, phía còn nhuộm chút máu tươi.

      Hàn Tử Nghị có vấn đề gì chứ?

      Hướng Tình có chút bận tâm, vốn dĩ Hướng Tình muốn bảo tài xế quay đầu, nhưng nghĩ tới vừa quen Hàn Tử Nghị lâu ở sau lưng lên giường với những phụ nữ khác, Hướng Tình giận lên tiếng.

      Mục Giai đúng, biểu tình với Hàn Tử Nghị quá ràng, Hàn Tử Nghị mới có thể chút kiêng kỵ như vậy. . . . . . Tại sao luôn là ăn dấm của Hàn Tử Nghị chứ? cũng muốn cho Hàn Tử Nghị ghen với .

      Hừ, em của rất nhiều, dù Hàn Tử Nghị là ông trời, cũng xem trọng!

      Hơn nữa, dù Hàn Tử Nghị biết đánh nhau nhưng nhất định là đánh lại những em kia của , đến lúc đó Hàn Tử Nghị nhất định phải tự mình lo lắng suông, cho nóng ruột chết!

      Ở trong gió lạnh căm căm, Hàn Tử Nghị che đầu vai của mình giống như là đóa tiểu bạch hoa đón gió bay múa.

      "Đclmm!" Hàn Tử Nghị nổi giận mắng tiếng.

      đây là gặp nạn đổ máu mà.

      May là mặt thành vấn đề, chỉ là lồng ngực bị cây kéo kia rạch ra vết, mặc dù nhìn ảnh hưởng thẩm mĩ, nhưng vẫn có chút vẻ trở ngại.

      Điện thoại mà Đổng Lê Triệu gọi tới vang lên như là đòi mạng, Hàn Tử Nghị khó chịu nhận điện thoại : "Cậu làm sao vậy? Khuya rồi gọi tôi làm gì? Lại gọi tôi uống rượu, đây !"

      Hướng Tình chính là ghét bỏ cả ngày cùng Đổng Lê Triệu uống rượu phải hay ? Về sau uống nữa có được hay ?

      "Cậu hay liên quan gì đến tôi?" Hàn Tử Nghị cũng tốt, còn tiết kiệm tiền thưởng, hơn nữa, tất cả
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 90: Biết thân thế Mục Giai Thu (1).

      Edit: Thanh Xuân.

      Đêm đó sau khi về nhà Mục Giai đặc biệt khéo léo, cảm thấy được rồi. . . . . . biết điều như vậy cũng tránh được bị Quyền Thiệu Viêm nghiêm hình tra khảo phen, cuộc sống là có loại ưu sầu nhàn nhạt khó mà .

      Hiếm khi Quyền Thiệu Viêm ở giường bày ra dáng vẻ nghiêm túc của , "Em bệnh viện thành phố Y làm cái gì?"

      Vừa rồi tới thư phòng lục soát chút, bệnh viện thành phố Y là bệnh viện tốt nhất về phụ khoa và nhi khoa, Mục Giai đến đó muốn kiểm tra cái gì. . . . . . Quyền Thiệu Viêm chỉ nghĩ chút hiểu.

      Mục Giai liếc Quyền Thiệu Viêm cái, thuận miệng , "Kinh nguyệt đều."

      "Đừng lấy lời kia ngụy trang với , em cũng biết ." Mỗi lần nghỉ lễ Mục Giai cũng chỉ đau mà thôi, nhưng mà ngày đó vẫn là tương đối chuẩn.

      "Làm sao ngay cả nghỉ lễ của em cũng biết, biến thái!" Mục Giai che mặt.

      Quyền Thiệu Viêm rất nghiêm túc nhìn chằm chằm Mục Giai hồi lâu rồi , "Mục Giai , những bao ngừa thai này phải bị em chọc thủng chứ?"

      Tại sao thể thành công sang chuyện khác? Tại sao Quyền Thiệu Viêm dễ dàng phát chuyện này như vậy? ràng từ đầu đến cuối cũng nhắc tới đề tài bao ngừa thai mà.

      Mục Giai tiếp tục che mặt, có thể tỏ vẻ cái gì cũng biết hay ?

      Chọc thủng bao ngừa thai gì gì đó, loại chuyện quá mất mặt như vậy, rất ngại thú nhận. Hơn nữa. . . . . . người đàn ông mặt đen lại nhìn đấy.

      " mau." Quyền Thiệu Viêm kéo tay Mục Giai từ mặt xuống : "Nếu , tối nay cũng đừng nghĩ được ngủ."

      xong, Quyền Thiệu Viêm có ý định nhìn vật đặt trong ngăn kéo cái. . . . . . Gậy rung.

      mặt Mục Giai nóng bừng lần nữa, Quyền Thiệu Viêm lại có chủ ý này, lần trước phải về sau vĩnh viễn bao giờ dùng nữa sao? Quyền Thiệu Viêm chính là tiểu nhân, chút cũng giữ lời hứa!

      "Phải . . . . . Em chọc thủng." Mục Giai giọng thừa nhận, thanh Quyền Thiệu Viêm thể vễnh tai nghe.

      Khi Quyền Thiệu Viêm nghe xong sắc mặt càng đen, "Mục Giai . . . . . . Em đúng là."

      Trong lời kia mang theo cỗ bất đắc dĩ cùng chỉ trích.

      Mục Giai mất hứng, "Em thế nào à? Tại sao em lại thể hoài thai con của hả? Em cũng phải là danh bất chính ngôn bất thuận!"

      là vợ chính thức, vì bảo vệ quyền lợi sinh con của mình, còn phải len lén chọc thủng áo mưa, loại chuyện như vậy cũng có ý định cho Hướng Tình biết.

      Mục Giai tuyệt đối thừa nhận bởi vì sợ Quyền Thiệu Viêm biết mới dám lung tung.

      " phải bây giờ cơ thể em thích hợp sao?" Sắc mặt Quyền Thiệu Viêm đặc biệt nghiêm túc.

      Mỗi tuần đều dẫn Mục Giai khám lão bác sĩ Đông y kia sao, chỉ là cho tới bây giờ, trong lúc này bác sĩ đều khởi sắc nhiều lắm, bình thường những này còn cần chú ý nhiều, hơn nữa cũng là cần thời gian chuyển biến.

      Định sau khi Mục Giai uống thuốc bụng đau khi hành kinh lợi hại như vậy nữa, Quyền Thiệu Viêm cũng yên lòng rất nhiều.

      Chỉ là, Mục Giai cư nhiên tự chọc thủng áo mưa, hơn nữa, còn muốn mình trốn bệnh viện kiểm tra thân thể. May mà hôm nay Hướng Tình chuyện này cho biết, nếu , ngộ nhỡ Mục Giai kiểm tra ra thân thể của có gì ổn. . . . . . Tay Quyền Thiệu Viêm hơi nắm chặt, muốn để Mục Giai chịu đựng loại đau khổ này.

      Nét mặt Quyền Thiệu Viêm nghiêm túc làm Mục Giai sợ hết hồn.

      Mục Giai biết thường ngày Quyền Thiệu Viêm đều là cưng chiều , dung túng , nhưng khi mặt Quyền Thiệu Viêm xuất loại vẻ mặt này, vậy chuyện này căn bản cũng có cách nào khác vãn hồi.

      "Em. . . . . . Nhưng mà em tra mạng, em cũng qua lâu như vậy rồi, có thể mang thai, hơn nữa, thời gian cũng dài như vậy lại còn mang thai vì vậy em có chút bận tâm," Mục Giai cố gắng giải thích, phát Quyền Thiệu Viêm chính là có chút bận tâm.

      "Vậy lời của bác sĩ mạng chuẩn xác ?" Quyền Thiệu Viêm cau mày hỏi, cũng nên cấm Mục Giai lướt web.

      "Em phải sợ bọn họ chuẩn bệnh sai linh tinh sao? Cho nên em mới muốn bệnh viện kiểm tra." Giọng Mục Giai vô lực, từ từ cúi thấp đầu xuống. Tại sao muốn dùng loại ánh mắt chỉ trích đó nhìn chứ? cũng biết đến tột cùng mình làm sai điều gì, cũng bởi vì chọc thủng bao ngừa thai sao?

      cảm thấy thân thể bây giờ có cái gì thích hợp mang thai.

      "Dù sao bác sĩ quân khu và bệnh viện tốt nhất thành phố A cũng đều trước mắt tình huống của em thích hợp mang thai," Vẻ mặt Quyền Thiệu Viêm có mấy phần nghiêm nghị, "Em còn cảm thấy thân thể mình rất tốt?"

      Vì để cho Mục Giai hoàn toàn chết tâm, Quyền Thiệu Viêm lại tiếp, "Em cũng thể nghĩ tới, ngộ nhỡ bây giờ em mang thai, sau khi đứa bé ra đời, cơ thể yếu ớt nhiều bệnh bẩm sinh phải làm thế nào?"

      Mục Giai suy nghĩ chút loại đó khả năng, nhất thời cảm thấy đau lòng chịu được.

      "Biết rồi," Mục Giai gục đầu, "Sau này em chọc thủng áo mưa nữa."

      Chỉ là chuyện này có cái gì đó đúng, lúc trước toàn bộ mấy cái áo mưa kia đều bị đâm thủng, nhưng tại sao lại mang thai chứ? phải là cơ thể có những bệnh khác đấy chứ . . . . .

      "Còn có chuyện bao ngừa thai, em cho là biết?" Quyền Thiệu Viêm nhìn ra vẻ mặt hoài nghi và lo lắng của Mục Giai , mặt đổi sắc dối : "Mỗi ngày đều dùng chúng, mấy cái áo mưa này xảy ra chuyện gì, em cảm thấy cảm nhận được. sớm đổi mấy cái áo mưa đó thành mới rồi, sau này em cũng cần uổng phí hơi sức đâm thủng."

      ra là như vậy. . . . . .

      Phúc hắc! Quá phúc hắc rồi! Cái gì cũng biết, còn thờ ơ lạnh nhạt mỗi ngày phải chú ý, thận trọng tính toán mình có thể mang thai hay , quá lừa bịp rồi !

      Mục Giai quay đầu lại trừng mắt nhìn Quyền Thiệu Viêm, lật người : " sớm, em còn lười phải uổng phí hơi sức đấy."

      xong, Mục Giai liền nằm xuống, quyết định tối nay để ý Quyền Thiệu Viêm.

      ra. Chuyện áo mưa bị đâm lỗ như vậy, mỗi buổi tối Quyền Thiệu Viêm chỉ lo thoải mái làm sao có thể phát được, Mục Giai là quá tin tưởng vào lời của Quyền Thiệu Viêm.

      dễ lừa.

      Quyền Thiệu Viêm nhìn Mục Giai tự mình khỏa thân thành cái bánh chưng, : "Em định chừa chăn cho chút sao?"

      Mục Giai trả lời, tự gắng sức quấn mình lại chặt hơn, góc chăn cũng lộ cho Quyền Thiệu Viêm nhìn.

      Quyền Thiệu Viêm khẽ cau mày, tiến tới bên cạnh Mục Giai , "Khí trời bây giờ cũng rất lạnh, em hoan nghênh , vậy tới thư phòng ngủ."

      Lúc này Mục Giai mới tựa đầu từ trong chăn lộ ra, trừng mắt nhìn về phía Quyền Thiệu Viêm , " dám!"

      Lúc này Quyền Thiệu Viêm mới nở nụ cười, thoáng dùng sức, chui vào trong chăn, kéo cả người Mục Giai vào trong ngực : “Bà xã, tối nay
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :