1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh danh môn, quân quyền nịch sủng - Loan Chúc Diêu Duệ (76/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 83: Làm chuyện xấu bị bắt (1)

      Hàn Tử Nghị dứt khoát làm làm, điện thoại Quyền Thiệu Viêm cúp bao lâu, Hàn Tử Nghị cầm túi giữ ấm và thuốc tới.

      Sau khi đưa thuốc xong Hàn Tử Nghị đưa mắt ra hiệu rồi mới tiêu sái rời .

      Phải chuyện đâu bụng kinh này nhúng tay vào quá nhiều rồi, chỉ có chị dâu thỏai mái, mà Quyền Thiệu Viêm cũng có sắc mặt tốt đâu nhỉ?

      Mục Giai lăn qua lăn lại đến sáng hôm sau cuối cùng cũng tốt hơn chút, Quyền Thiệu Viêm thấy Mục Giai tỉnh lại bưng cơm đến mép giường đút từng miếng từng miếng cho Mục Giai .

      Mục Giai tựa vào Quyền Thiệu Viêm, cả người đều muốn rúc vào trong ngực .

      “Quyền Thiệu Viêm, còn giận sao?” Thấy Quyền Thiệu Viêm lời nào, Mục Giai chọc chọc lưng , giọng mềm mại hỏi.

      Quyền Thiệu Viêm nhíu mày , “Em cứ ?”

      Mục Giai bĩu môi, “Hôm qua em có hiểu lầm , Chân Phó Dương và em cũng ràng, ấy muốn giúp ấy.”

      Chân mày Quyền Thiệu Viêm càng nhíu chặt hơn, nếu Mục Giai nghi ngờ giở trò, khiến Chân Phó Dương từ chức, vậy rốt cuộc Mục Giai giận vì cái gì chứ?

      Giọng Mục Giai hơi trầm xuống lại có chút bi thương , “Lòng tự trọng của Phó Dương rất cao, giúp ấy, nhất định trong lòng ấy cảm thấy được thoải mái, cho nên mới từ chức.”

      ra em gọi ta thân mật như vậy,” Mặt Quyền Thiêu Viêm lạnh lùng ngắt lời Mục Giai , “Sau này cho gọi ta như vậy. ta từ chức thừ chức, có liên quan gì tới em, sau này được khó chịu như vậy nữa.”

      Những lời này khiến cổ họng Mục Giai hơi nghẹn ngào, bá đạo như vậy, quá đáng!

      “Mục Giai , về sau vì những chuyện như vậy mà tức giận với , em có tin …” Quyền Thiệu Viêm muốn mây lời trừng phạt, nhưng khi thấy bộ dạng Mục Giai nhu thuận nằm trong ngực như vậy, Quyền Thiệu Viêm lại nên lời.

      Mục Giai đợi lúc lâu, lúc nhìn thấy Quyền Thiệu Viêm múc muỗng cháo loãng đúc vào miệng , mới cười hì hì tiếng , “Em cũng có cố ý!”

      Khóe mắt Quyền Thiệu Viêm giật giật, “Như vậy còn phải cố ý?”

      Ở trong mắt Mục Giai tính khí của tốt như vậy sao?

      Mục Giai trầm mặc, được rồi, tối hôm qua là cố ý. Chốc lát, Mục Giai hôn lên cổ Quyền Thiệu Viêm cái , “Em chỉ muốn biết ở bên cạnh khóc có phản ứng gì.”

      Vẻ mặt Quyền Thiệu Viêm thể nào dùng hai chữ chí (*) này để hình dung. Mục Giai rụt cổ cái, ánh mắt di chuyển xung quanh, vẫn chịu thoát khỏi người Quyền Thiệu Viêm, “Em biết sai rồi.”

      (*) chí: hung tàn ác độc.

      Quyền Thiệu Viêm nhìn dáng vẻ vô lại cuả Mục Giai , bất đắc dĩ nhướng mày , “Em biết lỗi bao nhiêu lần rồi?”

      Ánh mắt Mục Giai xoay chuyển, nghe thấy những lời này của Quyền Thiệu Viêm, nhất định có!

      “Quyền Thiệu Viêm, lần này từ chức phải là giúp …” Mục Giai thấy trong mắt Quyền Thiệu Viêm có ý cảnh cáo chữ thuận miệng kia cứng rắn nín trở lại, “ phải là giúp Chân Phó Dương chăm sóc chứ.”

      “Nếu như thế?” Quyền Thiệu Viêm nhíu mày.

      “Nếu như hại đến , vậy cần giúp.” Mục Giai trả lời rất nghiêm túc, ngửa đầu nhìn Quyền Thiệu Viêm, giống như cầu xin lờ cam kết vậy.

      Quyền Thiệu Viêm nghĩ tới câu đùa này của , Mục Giai lại trả lời nghiêm túc như vậy.

      Lúc này mặt Quyền Thiệu Viêm mới lộ ra nụ cười, nhàng hôn cái lên mặt Mục Giai , “Được.”

      Nhưng mà, ngoại trừ lúc phải giúp Mục Giai .

      Lúc này Mục Giai mới thở phào nhõm, mặc dù Chân Phó Dương cũng rất quan trọng, nhưng, vẫn ích kỷ hi vọng Quyền Thiệu Viêm có thể tốt hơn. Bởi vì Quyền Thiệu Viêm so với những cái khác xung quanh bất kỳ người nào cũng quan trọng hơn.

      Bao gồm chính .

      Sau khi cơm nước xong, Quyền Thiệu Viêm muốn dẫn Mục Giai ra ngoài.

      Mục Giai ôm bụng vẫn còn đau ỉ, rất yếu ớt , “Hôm nay em muốn ra ngoài, muốn ở trong nhà.”

      Quyền Thiệu Viêm xoay người, gương mặt nghiêm túc , “Chúng ta tìm bác sĩ xem bệnh cho em.”

      “Em muốn khám cái này đâu,” Mục Giai lắc đầu, “Em có bạn cũng đau, các ấy trị hết.”

      “Ông nội em muốn dẫn em .” Quyền Thiệu Viêm giải quyết dứt khoát, “Mau thay quần áo, em muốn tự thay hay là thay giúp em?”

      Đương nhiên là thay…

      Lúc thay quần áo đột nhiên Mục Giai nghĩ đến vấn đề rất nghiêm túc —— chuyện đau bụng kinh mà ngay cả ông nội cũng biết, sao lại như thế 囧 chứ?

      Dĩ nhiên Quyền Thiệu Viêm thể nào chuyện này cho Mục Uẩn Ngạo biết.

      Mục Uẩn Ngạo tìm bác sĩ, là muốn Mục Giai điều dưỡng thân thể, dù sao Mục Uẩn Ngạo vẫn xem chuyện đứa bé là vấn đề lớn. Chẳng qua là, chuyện này dĩ nhiên Quyền Thiệu Viêm thể cho Mục Giai biết, muốn nhìn thấy Mục Giai vì chuyện này mà đau lòng.

      Dù sao Mục Giai vẫn ngờ tới chĩnh là, Quyền Thiệu Viêm dẫn khám lại là bác sĩ Đông y.

      Với lại, sau khi bắt mạch cho bác sĩ kia bắt đầu bày ra bộ dạng đăm chiêm ủ dột, dường như cơ thể rất ổn.

      Kết quả bác sĩ kia lo lắng chính là Mục Giai cũng tự bị lây bệnh, Mục Giai buồn rầu nhìn trong nhà mình lại có nhiều thuốc bắc như vậy. Trước khi hỏi bác sĩ kia rồi, bác sĩ kia phải uống thuốc kia ít nhất ba tháng, vả lại mỗi tuần cũng phải tới chỗ ông đổi phương thuốc lần.

      Đổi phương thuốc cũng phải là vấn đề gì lớn, nhưng mà phải uống thuốc bắc ba tháng? Ngay cả sợ đắng, đó cũng là muốn chết sao?

      Thuốc là loại tốt nhất ở bệnh viện lại được gói kỹ mới cầm về, Quyền Thiệu Viêm để thuốc ấm rồi mới đưa cho Mục Giai .

      Mục Giai uống hớp… là rất đắng thiếu chút nữa là rớt nước mắt.

      Mục Giai đáng thương nhìn Quyền Thiệu Viêm , “Em có thể uống thuốc bắc được ? với bác sĩ đó tiếng cho em ít thuốc tây , thực được, thuốc pha chế sẵn cũng được.”

      “Thuốc pha chế sẵn và thuốc tây ông ấy đều cho em.” Sắc mặt Quyền Thiệu Viêm lạnh như băng nhìn ánh mắt có chút lóe lên của Mục Giai , “Sau này mỗi ngày coi chừng em uống thuốc, đừng nghĩ lén lén lút lút đổ bỏ thuốc hoặc là dùng những thủ đoạn khác.”

      “Giai , nếu nghĩ ra thủ đoạn trừng phạt cũng khó.” Quyền Thiệu Viêm ngẫm lại biểu của Mục Giai lúc trước, lại nặng kèm theo câu uy hiếp.

      Hai mắt Mục Giai rưng rưng, dừng ánh mắt nhìn kẻ thù nhìn Quyền Thiệu Viêm.

      Quyền Thiệu Viêm trầm mặc, mặt chút biểu cảm.

      Mục Giai cảm thấy… Đại khái có lẽ có thể phải uống thuốc bắc ba tháng?

      “Bác sĩ kia gì với ?” Mục Giai bịt mũi, sau khi hơi uống hết toàn bộ thuốc bắc trong túi rồi mới
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 83: Làm chuyện xấu bị bắt (2)

      Edit: Thanh Xuân.

      Hướng Tình vẫn chăm chú nhìn sang phía điện thoại di động, nhưng lại thấy màn hình điện thoại mảng màu đen. Đột nhiên nhịp tim Hướng Tình tăng nhanh, mặt dần dần lên chút màu đỏ, những phương diện khác Hàn Tử Nghị có thể cực kỳ chậm chạp, nhưng ở phương diện này, Hàn Tử Nghị lại cực kỳ nhạy bén?

      Ngay lập tức trong lòng Hàn Tử Nghị vui mừng, khóe miệng cong lên nở nụ cười cà lơ phất phơ, lưu manh , “Xấu hổ, màn hình màu đen.”

      Nhất thời sắc mặt Hướng Tình rất khó coi.

      Sắc mặt Mục Giai so với Hướng Tình còn khó nhìn hơn. Đồ biết điều, nhất định phải để Quyền Thiệu Viêm dạy dỗ ta!

      “Giận sao?” Hàn Tử Nghị chọc lên mặt Hướng Tình, lại bị Hướng Tình bực mình đánh tay rớt ra.

      Hàn Tử Nghị cũng nhịn được hít hơi, đau, nàng Hướng Tình này đúng là rất giận.

      “Được rồi, lần này xem .” Hàn Tử Nghị chuyển tới album ảnh, đưa tới trước mặt Hướng Tình.

      Lần này là hình Hướng Tình, Hàn Tử Nghị sớm chuẩn bị, tới Microblogging của Hướng Tình, những tấm ảnh bình thường của Hướng Tình ở đó đều tải xuống hết, trong đó có tấm ảnh lần đó Mục Giai chụp Hướng Tình Và Hàn Tử Nghị hôn môi.

      “Tâm tình tốt hơn chút?” Hàn Tử Nghị nhìn Hướng Tình cắn chặt môi, trong đôi mắt dần dần lộ ra ánh mắt vui mừng, đánh bạo tới gần ôm vai Hướng Tình , “Vợ, em cũng đừng giận nữa. Tính khí phải em cũng biết, có những lúc , em vào tai trái ra tai phải là được, đúng , vợ?”

      Cái gì gọi là vợ rồi hả?

      Tiến triển này có chút quá nhanh!

      Mục Giai nhìn Hướng Tình, trong lòng lo lắng , thể dễ dàng như vậy để Hàn Tử Nghị được như ý, mau cho Hàn Tử Nghị cái tát, cho ta biết, lão nương dễ theo đuổi như vậy.

      Dĩ nhiên, Mục Giai cảm thấy đại khái Hướng Tình làm giống như muốn.

      Hàn Tử Nghị ôm Hướng Tình, vẫn chưa ôm chặt bả vai Hướng Tình, đột nhiên cánh tay rơi vào khoảng .

      Hướng Tình cúi người xuống, bả vai run run, hình như là khóc.

      “Em sao vậy?” Hàn Tử Nghị cho là bây giờ Hướng Tình lừa gạt , còn tưởng rằng Hướng Tình cười, chọc chọc vai Hướng Tình , “ , vợ, nếu vui vẻ em tiếng chứ, mình cười trộm là có ý gì?”

      Nhưng mà, đợi lúc Hàn Tử Nghị khom lưng xuống thấy mặt Hướng Tình nước mắt rơi liên tục, nhất thời mặt có chút luống cuống. Hàn Tử Nghị rút khăn giấy bàn trà, vừa được dịu dàng lau mặt Hướng Tình vừa , “Vợ… Hướng Tình, tùy tiện gọi em là vợ có được hay ? Em đừng như vậy, em như vậy rất sợ.”

      Khi nào Hàn Tử Nghị biết Hướng Tình khó chịu khóc như vậy?

      Hướng Tình xoay người, nắm đấm nhàng mang theo cảm giác vô lực đấm lên người Hàn Tử Nghị , “Em thích nhiều năm như vậy, vẫn luôn biết, vẫn còn muốn tổn thương trái tim em như vậy, rốt cuộc bây giờ em cũng biết cũng có cảm tình với em, em… Em…”

      Chỉ muốn khóc.

      Có vui mừng, có ủy khuất.

      Thầm nghĩ lãng phí thời gian nhiều năm như vậy muốn khóc lên cho hết tất cả thời gian đó.

      Đây chính là vì vui mà khóc trong truyền thuyết?

      Hàn Tử Nghị đắc ý khóe miệng cong lên, Hướng Tình vẫn còn thích , căn bản giống như Đổng Lê Triệu , Hướng Tình hiểu bản chất của nên nữa. Hàn Tử Nghị nghe tiếng khóc của Hướng Tình càng lúc càng lớn, khỏi có chút luống cuống, phải làm thế nào khóc nữa đây?

      Nhìn… Vẫn còn đau lòng.

      “Ai, vợ, đừng khóc, và em cùng chơi bóng rổ .” Hàn Tử Nghị an ủi.

      Lúc đầu Mục Giai nghe Hướng Tình khóc lòng cũng có chút chua xót, nhưng mà nghe Hàn Tử Nghị an ủi, Mục Giai lại bật cười tiếng.

      Bình thường nam sinh thấy nữ sinh khóc, thế nào cũng dẫn nữ sinh ăn vài món điểm tâm ngọt, xem phim điện ảnh điều chỉnh tâm tình, nào có chơi bóng rổ? Quả nhiên Hàn Tử Nghị hốt thuốc đúng bệnh!

      Nụ cười này của Mục Giai trong tiếng khóc hơi lộ vẻ hài hòa, Hàn Tử Nghị và Hướng Tình cùng ngẩng đầu nhìn qua.

      Hướng Tình càng thêm hốt hoảng lau nước mắt, mặc dù Mục Giai là bạn thân của , nhưng bị Mục Giai thấy màn chật vật như vậy, Hướng Tình cũng khỏi có chút lúng túng.

      Cả Hướng Tình và Hàn Tử Nghị đều đồng thời sửng sốt.

      Mục Giai vừa thấy hai người kia đều nhìn , vội vàng nghiêng đầu, mà Quyền Thiệu Viêm cũng vừa đúng lúc hôn lên môi .

      Rơi vào trong mắt Hướng Tình Hàn Tử Nghị, là tình huống như thế này: Mục Giai đè Quyền Thiệu Viêm tường ôm hôn.

      Coi như thế này, người mà Mục Giai cười căn bản cũng phải là hai người bọn họ, mà là tán tỉnh Quyền Thiệu Viêm?

      Hàn Tử Nghị cảm thấy sâu sắc… Hừ hừ bắt gặp lão đại thân mật ánh mắt của có thể giữ được sao? Khó trách lão đại lấy tài liệu lại tốn nhiều thời gian như vậy, ra là ôm vợ nỡ nữa.

      Mặt Mục Giai đỏ lên, mới vừa muốn lùi lại phía sau, hoảng hốt chạy bừa, hai chân lại quấn cùng chỗ, cả người ngay cả thăng bằng cũng giữ vững được. Quyền Thiệu Viêm vội vàng kéo lại, chẳng qua là tư thế hai người càng thêm thân mật, cả người Mục Giai gần như nằm trong ngực Quyền Thiệu Viêm.

      Mắt Hướng Tình và Hàn Tử Nghị cũng trợn trắng được ?

      Hừ hừ chụp lại màn này làm bao nhiêu người trong giới kinh ngạc đến mức ngây người?

      Buổi sáng Quyền Thiệu Viêm dẫn Mục Giai khám bệnh, biết bị người nào chụp được lại còn đăng lên mạng, tiêu đề chính là Mục Giai ở nhà bị Quyền Thiệu Viêm bạo lực, Quyền Thiệu Viêm sợ gặp chuyện may, cho nên mới đưa Mục Giai đến bệnh viện.

      Với lại, tấm hình kia chụp lúc Mục Giai ôm bụng, mặt có chút khó chịu.

      Đương nhiên Hàn Tử Nghị biết là xảy ra chuyện gì, nhưng những người khác mạng biết. Trong lúc nhất thời, cảnh ngộ bi thảm của Mục Giai , với thời gian hôn nhân hạnh phúc của Mục Giai và Quyền Thiệu Viêm dài như vậy hoàn toàn tan vỡ lời đồn đại trong giới yên lặng mà truyền rồi.

      Tin đồn càng tô càng đen, dĩ nhiên Hàn Tử Nghị tin mắt thấy mới là .

      Chính mắt thấy dược tối hôm qua Quyền Thiệu Viêm vì Mục Giai gần như
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 84: Vụng trộm bị bắt và biện pháp ngừa thai (1)

      Edit: Thanh Xuân.

      Mục Giai tay chân luống cuống muốn tắt máy tính, nhưng mà, tốc độ của Mục Giai làm sao có thể so với Quyền Thiệu Viêm? Tay Mục Giai vẫn chưa đụng tới nguồn điện máy tính, bị Quyền Thiệu Viêm bắt được cổ tay.

      Mục Giai còn chưa từ bỏ ý định, cố gắng đưa tay tới phía trước, nhưng mà, cách nguồn điện máy tính chỉ có milimet vĩnh viễn cố định ở chỗ đó rồi.

      … Tại sao đầu ngón tay dài thêm milimet?

      Mà lúc này màn hình máy tính truyền ra thanh sảng khóai của đôi nam nữ.

      Sắc mặt Quyền Thiệu Viêm có chút đen.

      Mục Giai rất lo lắng, “Đây là Hướng Tình xem, em có xem!”

      Thời khắc quan trọng, chính là lấy bạn tốt ra bán!

      Mục Giai dựa nguyên tắc tử đạo hữu bất tử bần đạo (*) quả quyết bán đứng Hướng Tình.

      (*) Tử đạo hữu bất tử bần đạo: Bần đạo ở đây là chỉ bản thân, còn đạo hữu là chỉ người khác. Câu này phải thành ngữ tục ngữ gì mà chỉ là câu mạng của cư dân mạng, có nghĩa là thà hại người chứ hại mình.

      “Xem xong cái này có ý kiến gì?” Quyền Thiệu Viêm hỏi, mặt có chút nguy hiểm.

      Mục Giai lắc đầu , “ có nhận xét đặc biệt gì…”

      xong Mục Giai vội vàng che miệng mình lại, “Quyền Thiệu Viêm, gạt em!”

      Rốt cuộc thanh của đôi nam nữ kia trong máy vi tính khiến Quyền Thiệu Viêm cách nào nhịn được nữa, Quyền Thiệu Viêm trực tiếp duỗi thẳng chân đá bay nguồn điện, sau đó mới kéo tay Mục Giai tới phòng ngủ, nhìn vật trong ngăn kéo còn chưa khép lại , “Giai , em có ý kiến với ?”

      Mục Giai lắc đầu.

      “Nếu như em cảm thấy tần số chúng ta lên giường quá ít, sau này nhất định chú ý tăng thêm tần số và số lần.” Quyền Thiệu Viêm rất thành khẩn đề nghị.

      Mục Giai chợt lắc đầu, mới cần đâu, bình thường tần số của Quyền Thiệu Viêm cũng khiến muốn hôn mê rồi, còn tăng thêm? E rằng phải hôn mê mà là trực tiếp over luôn.

      “Như vậy Giai , em mua những thứ này là muốn làm cái gì?” Quyền Thiệu Viêm tiện tay cầm gậy rung lên, mở ra sau đó hỏi Mục Giai .

      Mục Giai nhìn gậy rung kia bị Quyền Thiệu Viêm mở tốc độ tối đa giống như điên, còn muốn vật này ở trong cơ thể với tần số vận động như vậy, Mục Giai khỏi đỏ mặt , “Em có… phải em mua, lúc em mua mấy cái áo lót kia, chủ cửa hàng đưa, ban đầu em muốn xử lý cho xong, nhưng vẫn có thời gian.”

      Cho nên mới gây ra bi kịch như này hôm nay, quả thực nếu biết như vậy lấy cây gậy đó rồi!

      Cuối cùng Quyền Thiệu Viêm cũng có chút hài lòng với đáp án này của Mục Giai , Quyền Thiệu Viêm đứng dậy lấy toàn bộ gậy rung sau đó ném vào thùng rác, quay lại nhìn Mục Giai lạnh mặt , “Sau này được lên loại trang web đó nữa, mấy bộ phim kia càng được phép xem.”

      Vừa nghĩ tới Mục Giai thấy nơi đó của người khác, Quyền Thiệu Viêm cảm thấy cực kỳ khó chịu.

      “Em rồi là bồi Hướng Tình xem mà,” Đầu Mục Giai cọ cọ lồng ngực Quyền Thiệu Viêm, giả vờ nhu thuận , “Sau này chắc chắn em xem mấy thứ kia nữa, nếu xem lại mấy thứ đó nữa em móc con ngươi ra ngoài!”

      Cuối cùng Quyền Thiệu Viêm cũng yên tâm chút, mặt cũng lạnh lùng như vậy nữa.

      Mục Giai thở phào nhõm, tưởng rằng chuyện này cứ trôi qua như vậy.

      Nhưng mà, lúc ăn cơm tối, ăn ăn, đột nhiên Quyền Thiệu Viêm làm như có chuyện gì hỏi Mục Giai , “Giai , kỳ nghỉ lễ (*) của em có thể hết lúc?”

      (*) ý chu kỳ kinh nguyệt của chị.

      “Hôm nay ít hơn nhiều, có lẽ ngày kia cơ thể em tốt, sao thế?” Trong miệng Mục Giai nhét đầy cơm, thanh mơ mơ màng màng hỏi Quyền Thiệu Viêm.

      Quyền Thiệu Viêm trịnh trọng nhìn Mục Giai , “Hôm nay xem mấy thứ kia chắc cũng học được ít tư thế nhỉ.”

      Mục Giai há to mồm, nhìn Quyền Thiệu Viêm, hai mắt chớp chớp. Quả cũng thấy được ít tư thế phá bỏ giới hạn con người, nhưng mà… Chẳng lẽ Quyền Thiệu Viêm cảm thấy hai người bọn họ có thể thử chút mấy tư thế này? mới cần!

      Nhất định bị giết chết.

      “Ngày mốt chúng ta thử chút.” Quyền Thiệu Viêm giải quyết dứt khoát, trong mắt toát ra vài phần hứng thú và mong đợi.

      “Có thể cần được ?” Vẻ mặt Mục Giai đau khổ , “Hôm nay cái gì em cũng đều nhìn thấy.”

      sao, dạy em.” Phương diện này, Quyền Thiệu Viêm tỏ vẻ vẫn tương đối thích làm người khác vui.

      …Ai muốn dạy. Mấy tư thế kia quá sức chịu đựng cơ thể con người, dạy gì chứ, mới muốn học đấy!

      Quyền Thiệu Viêm nhìn Mục Giai tức giận khuôn mặt hơi đỏ bừng, lại nhớ tới mấy cây gậy rung bị vứt , đột nhiên nghĩ tới chuyện, hay là nên dựa vào kích thước của mình lầm cái cho Mục Giai .

      Nghĩ xong, Quyền Thiệu Viêm mới thoải mái thả lỏng cơ thể dựa vào ghế, chỉ là híp mắt nhìn Mục Giai ánh mắt lại càng nóng bỏng. Ừ, chỉ có dựa vào kích thước của làm, mới ngại để Mục Giai dùng.

      Mục Giai có cảm giác tự bê đá đập vào chân mình, Quyền Thiệu Viêm nhìn chằm chằm tại sao ánh mắt lại khiến cảm thấy khỏi sợ hãi thế nhỉ? Mục Giai sờ sờ sau lưng mình, ngày chết của phải là ngày mốt đó chứ?

      vẫn chưa sống đủ đâu.

      Mục Giai nghiêm túc suy tư có nên ra nước ngoài du lịch hay , nhưng suy nghĩ kỹ chút du lịch vòng sau đó trở về phải đối mặt thân thể chưa thỏa mãn dục vọng này của Quyền Thiệu Viêm, Mục Giai lại xụi lơ trận.

      giường Quyền Thiệu Viêm rất phiền, cứng mềm đều ăn là rất phiền phức!

      Quyền Thiệu Viêm nhìn gương mặt Mục Giai thay đổi liên tục, chân mày hơi nhíu lại, lần trước nhịn lâu như vậy, động tác lại hơi mạnh, kết quả cho đến bây giờ Mục Giai vẫn còn sợ .

      Sau này nhất định phải dạy bảo Mục Giai tốt, để Mục Giai thể rời bỏ cơ thể mới được.

      Mục Giai cảm thấy nụ cười thoáng bên môi kia của Quyền Thiệu Viêm khá chướng mắt…

      Gần đây Mục Giai có dì cả hộ thân, ngược lại buổi tối Quyền Thiệu Viêm rất quy củ. Với lại, vì lo lắng thân thể Mục Giai có thể vẫn còn đau, cả đêm Quyền Thiệu Viêm cũng lấy tay đặt bụng Mục Giai , hoàn toàn chưa từng đụng vào những thứ khác ở phần bụng dưới, như vậy cũng làm cho tâm tình thấp thỏm bất an của Mục Giai thoáng thả lỏng chút.

      Chạng vạng ngày hôm sau Mục Giai đột nhiên nhận được số điện thoại lạ hoắc,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 84: Vụng trộm bị bắt & biện pháp ngừa thai (2)

      Edit: Thanh Xuân.

      Mục Giai Nhan vẫn có chút thấp thỏm, hôm nay làm chuyện như vậy, biết Tả Trí Viễn xem như thế nào.

      “Trí Viễn, em phải cố ý.” Mục Giai Nhan kéo dài thanh , thanh kia ở trong khí có vài phần run rẩy, người đàn ông ngang qua Mục Giai Nhan nghe thấy, cũng nhịn được quay đầu lại nhìn Mục Giai Nhan, mà mặt mấy người đàn ông kia cũng lộ ra vẻ mặt đau thương luyến tiếc.

      Trong lòng Tả Trí Viễn lại càng nghẹn thêm mấy phần khó chịu.

      Mục Giai Nhan câu tam đáp tứ có thể chết sao?

      Tả Trí Viễn vẫn giả vờ là thiếu niên tính tình hay ưu sầu, Tả Trí Viễn từ từ thở dài giữa lông mày mang theo vài phần sầu não, "Giai Nhan, em có bất mãn gì với , em có thể ra, em có biết em tìm đàn ông khác khiến đau lòng như thế nào ?"

      Trong lòng Tả Trí Viễn cười lạnh dứt, tiện nhân này, nếu như phải là tạm thời vẫn cần lấy lòng Mục Giai Nhan, để Mục Giai Nhan thay dàn xếp chỗ của Mục Uẩn Ngạo, để Mục Uẩn Ngạo giúp , dễ dàng tha thứ cho Mục Giai Nhan như vậy.

      "Em. . . . . ." Mục Giai Nhan có mấy phần cứng họng, trong lúc nhất thời vẻ mặt càng thấp thỏm bất an hơn, "Trí Viễn, em phải cố ý. Đúng rồi . . . . . Là chị Giai hãm hại em, chị ấy để em tới đây xem chút, em tới rồi. Nhưng sau khi đến giải thích được tại sao lại lên giường với người khác, em cảm thấy có thể em bị người ta bỏ thuốc thôi. . . . . ."

      Bỏ thuốc cũng phải là loại phản ứng này, có thể tỉnh táo lại nhanh như vậy, Mục Giai Nhan đúng là lực ý chí hơn người.

      Tả Trí Viễn nghe vậy, biểu tình mặt cuối cùng cũng yên tâm mấy phần, "Hoá ra là như vậy," TảTrí Viễn nhìn Mục Giai Nhan, mặt mày tràn đầy thâm tình, "Giai Nhan, chỉ cần em còn thích , thỏa mãn rồi."

      Trong nháy mắt trong lòng Mục Giai Nhan bị cảm động lấp đầy.

      Lúc học thích Tả Trí Viễn rồi, Tả Trí Viễn luôn là người khiêm tốn như vậy, chỉ có Tả Trí Viễn mỗi ngày mặt đều mang theo nụ cười ôn hòa, chỉ có Tả Trí Viễn. . . . . . Nhưng hôm nay, Tả Trí Viễn cũng là thâm tình như vậy tỏ tình với , nhất thời trong lòng Mục Giai Nhan tràn đầy vui mừng, ngoài miệng càng thêm nhu tình bảo đảm, "Trí Viễn, yên tâm, sau này em bao giờ tìm bọn họ nữa. Em có là đủ rồi."

      Bây giờ phải là xử nữ rồi, hoàn toàn cần cố kỵ gì nữa.

      Mục Giai Nhan nghĩ tới trong khoảng thời gian này xem qua vài video mấy trang web đồi trụy kia, còn có hôm nay Ngưu Lang kia dạy vài kỹ xảo cho , lại càng cao hứng kéo cánh tay Tả Trí Viễn : " Trí Viễn, lâu chúng ta cũng có cái kia. . . . . . Hôm nào. . . . . ."

      Quả nhiên là đủ rối.

      Tả Trí Viễn khẽ mỉm cười cái , " cũng rất muốn, chẳng qua gần đây hơi bận rộn, Giai Nhan, hôm khác nhất định cho em buổi tối hài lòng, em yên tâm."

      Bên kia Mục Giai nghe điện thoại vệ sĩ báo cáo.

      Lại cãi nhau, xem ra Tả Trí Viễn lại muốn khai thác lợi ích mới từ người Mục Giai Nhan.

      Vẻ mặt Mục Giai trầm ngưng, đoán, buổi tối Mục Giai Nhan còn muốn gọi cuộc điện thoại cho .

      Quả nhiên, sau khi Mục Giai Nhan và Tả Trí Viễn tách ra lập tức bấm số gọi Mục Giai , ngạo mạn hỏi, "Chuyện tôi Ngưu Lang Quản, là do cho Tả Trí Viễn biết phải ?"

      " cứ ?" Mục Giai hỏi ngược lại.

      "Tôi biết cho người theo dõi tôi," theo dõi nguyên chủ nhiều năm như vậy, với hơi thở người sau lưng mình quả tương đối nhạy cảm. Thỉnh thoảng có thể cảm giác được, phía sau ít nhất có hai hơi thở ràng lắm.

      Chẳng qua, vẫn để ý tới mà thôi, nhưng mà hôm nay, Mục Giai chạm vào ranh giới cuối cùng của .

      Lời Mục Giai Nhan càng thêm trực tiếp, "Mục Giai , bảo người của theo dõi tôi về . tại Quyền Thiệu Viêm ở nhà nhàn rỗi rồi, cảm thấy vẫn còn là trước kia sao? bây giờ hoàn toàn áp chế được tôi rồi... Tôi cho biết, đừng trêu chọc tôi, nếu tôi ra chuyện giết Mục Giai Nhan."

      " ra? Sau đó sao," Mục Giai vẫn ung dung hỏi, " cảm thấy Tả Trí Viễn còn có thể tiếp nhận sao?"

      Mục Giai Nhan tức giận cơ thể phát run lên, "Mục Giai vẫn dám uy hiếp tôi, vẫn muốn nhìn tôi và Tả Trí Viễn tốt đẹp hay sao, trước kia muốn thấy Mục Giai Nhan và Tả Trí Viễn tốt."

      Mục Giai Nhan cười lạnh tiếng : "Nếu để Quyền Thiệu Tiêm biết, nhất định lại trừng trị . Hôm trước tôi mới nhìn thấy bị Quyền Thiệu Viêm dẫn gặp bác sĩ, lúc đó vẻ mặt của còn rất đau đớn, có phải bị Quyền Thiệu Viêm đánh rất thảm hay hả?"

      ra là những tin tức kia truyền ra ngoài từ chỗ Mục Giai Nhan?

      Chân mày Mục Giai khẽ nhíu nhíu : "Quan hệ giữa tôi và Quyền thiệu Viêm chia rẽ được."

      vẫn nên chú ý tới chút tình cảm giữa và Tả Trí Viễn ,” Mục Giai , “Nếu như tôi đoán lầm, Tả Trí Viễn có thể tìm thấy nhanh như vậy, tất cả cũng là vì hệ thống định vị trong điện thoại của , còn có, tôi cho người theo dõi là sợ bị lộ tẩy, nếu như thích, tôi có thể bảo bọn họ theo nữa, tôi cũng có ý định mật báo cho Tả Trí Viễn biết.”

      Mục tin lành vừa trong giọng nhuộm vài phần ý buồn, " tại Quyền Thiệu Viêm cũng thất thế, bản thân chúng tôi cũng khó bảo toàn, tôi đâu còn có công phu hại , thấy đúng ?"

      "Biết là tốt nhất!" Mục Giai Nhan có chút hài lòng, trong lòng lại có chút lo lắng nghi ngờ Tả Trí Viễn. Đều do nguyên chủ, vẫn tin tưởng Tả Trí Viễn cũng sạch , hơn nữa, việc làm hôm nay của chắc chắn làm Tả Trí Viễn lại đau lòng.

      Hôm nay, nụ cười mặ Tả Trí Viễn, ràng cố gắng tỏ ra mạnh mẽ.

      "Cho nên, tôi còn muốn nhắc nhở chuyện. Ngưu Lang lên giường với , chuyện ta biết là xử nữ, nếu như chuyện này truyền ra ngoài. . . . . ." Mục Giai ra.

      " giải quyết giúp tôi," Mục Giai Nhan chuyện đương nhiên.

      "Chỉ sợ là được," Mục Giai rất áy náy : "Bản thân tôi khó bảo toàn, làm sao mà có thời gian rảnh quản chuyện của người khác chứ, chuyện này à, vậy tự giải quyết ."

      " muốn giải quyết giúp tôi, đợi chuyện hại chết Mục Giai Nhan lộ ra ngoài
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 85: Quà tặng đặc biệt (1).

      Edit: Thanh Xuân.

      Nghỉ làm thời gian dài, Mục Giai cũng dám tiếp tục bỏ bê công việc.

      Gần vô tình nghe được số tin xấu, nghe bên Tả Trí Viễn kia thu phục được quan viên họ Hoàng, ban đầu có mấy người còn ủng hộ Vô Tình Gặp Được khách hàng biết tin tức này rối rít mang tiền bạc .

      Ngược lại Mục Giai và Lăng Khải Hoa vẫn bình tĩnh như cũ, hai người lại khai phá ít loại điểm tâm mới và phương thức tiêu thụ, thuận tiện nâng cao phúc lợi cho các nhân viên. Lúc trước công nhân nghe những việc này nên trong lòng có chút hoảng sợ, nhưng sau khi phúc lợi bắt đầu, các công nhân lại yên tâm trở lại, kiếm tiền mới là ngạnh đạo lý nguyên tắc kiên định, phúc lợi công ty tốt, tất nhiên bọn họ làm tốt.

      Chuyện này rơi vào tay Tả Trí Viễn chính là trước khi chết Vô Tình Gặp Được mạnh tay đánh trận.

      Chỉ là cũng có thăng quan tiến chức thuận lợi bao lâu.

      ngày nào đó, Tả Trí Viễn biết mình đắc tội quan viên họ Hoàng kia.

      Hơn nữa quan viên họ Hoàng kia còn buông lời muốn bỏ ủng hộ cho công ty Vô Tình Gặp Được kia.

      Vì lấy lòng quan viên họ Hoàng này, ngày trước Tả Trí Viễn đầu tư vô số tinh lực, ta sao có thể cho phép loại chuyện này xảy ra?

      Ngày đó Tả Trí Viễn lập tức trực tiếp gặp Mục Giai Thu.

      Mục Giai Thu chút cũng bất ngờ khi nhìn thấy Tả Trí Viễn, biết sau khi chuyện này xảy ra, nhất định Tả Trí Viễn tìm tính sổ.

      “Mục Giai Thu, em làm chuyện tốt, tại quả thực công ty hãm trong vũng bùn,” Tả Trí Viễn thẳng vào vấn đề , “Mục Giai Thu, bây giờ em ngừng nay việc giúp Quyền Thiệu Viêm, chúng ta còn có thể giống như trước.”

      Đó cũng là điều kiện duy nhất quan viên họ Hoàng kia với , ngừng việc trợ giúp Quyền Thiệu Viêm, ông ta tiếp tục giúp đỡ công ty Tả Trí Viễn.

      được, tôi phóng lao phải theo lao rồi,” Mục Giai Thu lắc đầu, rất kiên định cự tuyệt Tả Trí Viễn, “Chỉ cần lúc này em giúp Quyền Thiệu Viêm, Quyền Thiệu Viêm nhất định cảm kích tôi.”

      “Vậy sao?” Tả Trí Viễn , “Em lấy tất cả thế lực của đều phải chôn vùi để giúp Quyền Thiệu Viêm? Đó là thế lực mà cực khổ gây dựng lên, để em mượn dùng, là vì chiến thắng của hai chúng ta, mà phải để em làm việc ngu xuẩn như vậy.”

      Tả Trí Viễn cau mày, mặt là mảng lãnh huyết vô tình, “Mặc dù em muốn lấy lòng Quyền Thiệu Viêm, kéo Quyền Thiệu Viêm đến phe chúng ta, lợi ích sau này rất lớn. Nhưng mà tại Quyền Thiệu Viêm thất thế, lấy lòng ta cần thiết sao? Huống chi, em vẫn dùng thế lực của .”

      Mục Giai Thu khinh thường nghiêng đầu sang bên, bây giờ quyền lợi giữa và Tả Trí Viễn này giống nhau.

      “Tóm lại, chuyện này tôi định rồi,” Mục Giai Thu nhìn Tả Trí Viễn , “Hơn nữa, tôi còn có đường lui để giúp ngươi, tôi đặt máy nghe lén trong phònglàm việc Mục Giai , mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi cũng cho đầu tiên.”

      “Em muốn làm, cũng đừng dùng thế lực của !” Tả Trí Viễn nhấn mạnh. Mục Giai Thu tự mình làm việc ngu xuẩn cũng đừng kéo theo , về phần máy nghe lén, cảm thấy người mới nhậm chức quản lý như Mục Giai Thu có bao nhiêu chú ý, hơn nữa, thảo luận vấn đề tư mật của công ty phải đều là ở phòng làm việc tổng giám đốc sao?

      Nếu như Mục Giai Thu có thể lắp máy nghe lén trong phòng làm việc của Lăng Khải Hoa hoặc là trong phòng họp, còn có thể suy nghĩ lại lợi ích của việc đó chút .

      Mục Giai thu nhún vai, “Tả Trí Viễn, nhiều năm như vậy, tôi vẫn luôn dùng thế lực của , cảm thấy người của còn có thể nghe lời của sao?”

      Tả Trí Viễn nhìn dáng vẻ Mục Giai Thu chút sợ hãi, mới giật mình phản ứng lại.

      Khó trách mấy năm gần đây bắt đầu cảm thấy lúc dùng người trong bang do đào tạo kia luôn có chút khôngđược thuận buồn xuôi gió, ra là bọn họ bất tri bất giác đến nhờ cậy Mục Giai Thu, rốt cuộc Mục Giai Thu muốn làm cái gì?

      "Mục Giai Thu, em đừng với em lòng Quyền Thiệu Viêm." Tả Trí Viễn đột nhiên nghĩ đến Mục Giai Thu giúp đỡ Quyền Thiệu Viêm chừng cũng phải đơn thuần từ nguyên nhân lợi ích.

      "Đúng thế nào, phải thế nào?" Mục Giai Thu mắt lạnh nhìn Tả Trí Viễn, nhìn mấy giây, vẻ mặt mới dịu xuống : "Tôi hại , đợi tôi làm xong việc này, chờ sau khi Quyền Thiệu Viêm thượng vị lần nữa, làm theo có thể thu được lợi ích, hơn nữa Quyền Thiệu Viêm có khả năng giúp được nhiều hơn."

      "Quyền Thiệu Viêm đó là loại mà em có thể tùy tiện nắm trong tay sao?" Tả Trí Viễn phản bác, trong giọng mơ hồ xen lẫn tức giận và thể tin tình cảm.

      "Cứ thử rồi biết." Mục Giai Thu tự tin, cảm thấy có người đàn ông nào mà thể nắm trong tay. Tả Trí Viễn trước mặt chính là ví dụ điển hình. nhiều năm như vậy, sợ rằng Tả Trí Viễn vẫn cảm thấy lòng thích . ra , từ đầu đến cuối chỉ lợi dụng Tả Trí Viễn.

      Nếu nhiều năm như vậy, cũng đến nỗi khiến Tả Trí Viễn ngay cả đầu ngón tay của cũng chạm qua.

      Tả Trí Viễn có chút bực mình, biết thế lực của mình toàn bộ đều bị Mục Giai Thu nắm trong tay, hôm nay Mục Giai Thu muốn làm chuyện gì có sức ngăn cản.

      Hơn nữa, đột nhiên nghĩ đến khả năng.

      vẫn cho là Mục Giai Thu vẫn luôn thích , mặc dù Mục Giai Thu trong thời gian này qua lại với Cơ U Tứ mà vẫn qua lại với những người đàn ông khác, nhưng mà vẫn luôn cho rằng đó là vì thăng chức nên Mục Giai Thu mới làm như vậy.

      vẫn luôn lấy lợi ích vì mục tiêu cuối cùng, về phần quá trình, cảm thấy càng đơn giản càng chừa thủ đoạn càng tốt. Vì vậy hành động dựa vào đàn ông để thăng chức này của Mục Giai Thu, mặc dù cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng mà trong đáy lòng vẫn còn thích.

      thích thủ đoạn của Mục Giai Thu, cho là và Mục Giai Thu là người đường, cảm thấy chờ Mục Giai Thu ngồi vào vị trí àm thích, hai người bọn họ có thể cùng nhau. Nhưng mà chuyện xảy ra hôm nay lại làm cho Tả Trí Viễn thể cẩn thận suy tính chút.

      Tả Trí Viễn đến tột cùng là lấy ích lợi làm đầu, biết ngăn cản được Mục Giai Thu, Tả Trí Viễn mới tiếp, "Lấy thiết bị nghe lén trong phòng làm việc của Mục Giai cho ."

      muốn tự mình nghe lén Mục Giai .

      Đây là Tả Trí Viễn tin tưởng ?

      Mục Giai Thu gật đầu cái, nhìn Tả trí viễn trong ánh mắt lại mang theo chút xem thường. Bình thường khinh bỉ nhất chính là loại người chỉ biết lợi ích như Tả Trí Viễn, đợi lần này sau khi giúp Quyền Thiệu Viêm, có thể an tâm lui khỏi vị trí nhị tuyến, sống qua ngày cùng với Quyền Thiệu Viêm. Hơn nữa, sau khi gả cho Quyền Thiệu Viêm, còn có thể dùng quân đội trong tay Quyền Thiệu Viêm, từ lâu nghe người ta trong tay Quyền Thiệu Viêm có thứ rất lợi hại, nhưng chỉ nghe lời của Quyền Thiệu Viêm chính là thủ hạ.

      Nghĩ đến có thể trong đám quân nhân ra vẻ ta đây, Mục Giai Thu cảm thấy hết sức kiêu ngạo. kịp chờ đợi nhìn thấy ngày nào đó có thể thành công trợ giúp Quyền Thiệu Viêm.

      Trong lòng Tả Trí Viễn càng nghi ngờ Mục Giai Thu hơn.

      Từng ấy năm tới nay, Tả Trí Viễn vẫn cảm thấy và Mục Giai Thu nhất định tách ra, mặc dù tình cảm giữa bọn họ mỏng manh, nhưng là có tình . Vì vậy, lúc Mục Giai Thu bảo giúp tay quyến rũ Mục Giai , chút do dự đồng ý. Thậm chí, còn đến gần Mục Giai Nhan, dùng cách này khiến Mục Giai đau lòng hơn.

      Nhưng mà hành động hôm nay của Mục Giai Thu, lại làm cho Tả Trí Viễn bắt đầu suy nghĩ, có phải nhiều năm trước Mục Giai Thu bắt đầu tính toán chuyện giữa và Quyền Thiệu Viêm?

      Tả Trí Viễn đủ sức ngăn cản hành động của Mục Giai Thu.

      Cách mấy ngày, quan viên họ Hoàng tuyên bố quan hệ hợp tác thân thiết giữa ông ta và công ty Tả Trí Viễn phá sản, ông ta chính thức đầu tư vào công ty khác.

      Nhất thời ở trong công ty từ xuống dưới giống như cắn phải thuốc lắc, trong lúc đó có vài đường dây tiêu thụ và đường dây hậu cần gọi được, rốt cuộc dưới trợ giúp tận tâm tận lực của vị quan viên họ Hoàng đả thông.

      Mục Giai và Lăng Khải Hoa cũng biết việc này tuyệt đối là do Quyền Thiệu Viêm trợ giúp.

      Chỉ là, ở trong mắt Tả Trí Viễn. Tả Trí Viễn chỉ cảm thấy vị quan viên họ Hoàng này ở sau lưng trả thù phản bội. Vị quan viên họ Hoàng này có bao nhiêu có thù tất báo bấy nhiêu, những việc này đều biết, đây cũng chính là lý do tại sao từ khi nhận được tin tức của quan viên họ Hoàng vội vàng chạy tìm Mục Giai Thu .

      Gần đây cấp dưới tập đoàn bánh ngọt Bảo Lan buôn bán có chút ảm đạm.

      Đối với bánh ngọt bọn họ thiếu kinh nghiệm, tuy nhiên khi làm bánh ngọt họ lại sáng tạo.

      Phải những thứ bánh ngọt này chủ yếu vẫn là người trẻ tuổi thích, mà người trẻ tuổi thích hơn vẫn là có niềm vui mới có đồ chơi mới, lúc bọn họ có thể làm gì đó khiến cho hai mắt giới trẻ sáng lên, nhất định họ chút do dự ném cành ô liu ra, cho dù vì thế móc hết ví tiền cũng tiếc .

      Vô Tình Gặp Được có mấy loại bánh ngọt có giá tiền cực kỳ đắt, với lại còn hạn chế cung ứng, nhưng dù là như thế, người ở bên trong Vô Tình Gặp Được vẫn nối liền dứt như cũ.

      Tả Trí Viễn thử các loại biện pháp, bao gồm công ty bọn họ hạ giá cả đồ ngọt.

      chiêu này ngược lại có chút hiệu quả, nhưng rất nhanh Tả Trí Viễn lại phát công ty bắt đầu nhập bất phu xuất (*) rồi, dĩ nhiên Hội đồng quản trị cho phép cục diện như thế xảy ra. Vì vậy trong lần hội nghị sau đó, giá bán bánh ngọt lại bị cầu tăng lên, mà khách hàng công ty bọn họ lại bắt đầu rối rít quay đầu sang Vô Tình Gặp Được, trong đó có ít quen cũ trước kia của bọn họ khách.

      (*) Chỉ có ra mà có vào.

      Trước hạ giá sau tăng giá chung trong lòng những khách cũ nhất định khó chịu nhất.

      Với lại bởi vì gần đây tình hình kinh doanh của tập đoàn tập đoàn liên tiếp gặp đả kích, Hội đồng quản trị bắt đầu hoài nghi năng lực Tả Trí Viễn, thậm chí có số người vốn là trong lòng có bất mãn với Tả Trí Viễn nên đề nghị Tả Trí Viễn nhanh chóng từ chức.

      tại mỗi ngày Tả Trí Viễn thấy Vô Tình Gặp Được ở đối diện hả hê cảm thấy khó chịu.

      Mấy ngày trước công ty bọn họ bắt chước Vô Tình Gặp Được đưa ra loại bánh ngọt mới, ai dè bánh ngọt mới vừa đưa ra, bị khách hàng chân thành của Vô Tình Gặp Được phê bình là đạo nhái. mạng lại xuất hàng loạt ngôn ngữ toàn bộ đều là chĩa mủi dùi về phía công ty bọn họ.

      mạng lại khui ra việc đoạn thời gian trước công ty bọn họ chèn ép Vô Tình Gặp Được. Nhưng nội dung trong đó chỉ là số thủ đoạn cạnh tranh tàn khốc mà thôi, tất nhiên trong lòng tất cả mọi người đều biết, với người ngoài. Hôm nay bị những cư dân mạng biết, uy tín công ty bọn họ lại tuột dốc phanh.

      Tả Trí Viễn hiểu trong số những cư dân mạng này tuyệt đối có số lượng thủy quân tương đối lớn.

      Tả Trí Viễn cũng muốn liều mạng, nhưng mà bây giờ chính là lúc Đổng Lê Triệu chí cao ý mãn, tại Đổng Lê Triệu gần như chính là nhân vật hai giới truyền thông và giới giải trí. nghĩ muốn lợi dụng phương diện dư luận áp đảo Vô Tình Gặp Được, trước tiên phải đối phó Đổng Lê Triệu.

      Gần đây công ty của nổi giận, cũng cảm thấy năng lực chống lại Đổng Lê Triệu.

      Tả Trí Viễn có chút phiền não, theo lý là xảy ra những chuyện này, tất cả đều là bởi vì Mục Giai Thu khư khư cố chấp mới gây ra. Lúc thấy Mục Giai Thu c gọi điện thoại cho , chắc chắn biểu tình nóng nảy mặt Tả Trí Viễn càng hiển .

      "Tả Trí Viễn, vì chuyện đó mà giận tôi tới tận bây giờ sao?" Mục Giai Thu gọi điện thoại thanh trong trẻo lạnh lùng với Tả Trí Viễn.

      "Chuyện ?" Chân mày Tả Trí Viễn cau lại, "Thiếu chút nữa phải đệ đơn xin từ chức cho Hội đồng quản trị rồi."

      Mấy năm nay từ khi ngồi vào vị trí Đổng trưởng vẫn chưa từng xuất chuyện như thế này.

      "Cho nên tôi mới giúp chút nữa à, nhất định gần đây có cẩn thận nghe lén đối thoại trong phòng làm việc Mục Giai rồi." Trong giọng Mục Giai Thu mang theo vẻ cao cao tại thượng khiến Tả Trí Viễn cực kỳ thoải mái.

      Tả Trí Viễn khẽ chần chờ chốc lát , "Thế nào?"

      Gần đây aanh bị chuyện trong công ty làm cho bể đầu sứt trán, làm sao còn có hứng thú quản chuyện gì xảy ra trong công ty Mục Giai .

      thỉnh thoảng nghe lần, nghe được vì gần đây công ty bọn họ lập được thành tích tốt nên muốn mở bữa tiệc chúc mừng. Thậm chí còn có nhân viên to gan ở trong phòng làm việc Mục Giai đề nghị mời qua.

      Chỉ nghe lần, Tả Trí Viễn lập tức muốn nghe nữa.

      "Vô Tình Gặp Được muốn phê hạ mảnh đất ở Thành Đông, " Mục Giai Thu , "Bọn họ muốn xây quảng trường giải trí cỡ lớn ở đó, kết hợp với hội chợ ẩm thực, hơn nữa đưa ra mấy sáng kiến mới lạ, mạo hiểm và phim hoạt hình, trước mắt những thứ này vẫn chưa xuất ở thành phố A. cảm thấy do các làm hạng mục này tốt hơn sao?"

      "Do chúng tôi, thế nào do chúng tôi?" Tả Trí Viễn động lòng chốc lát, sau đó nhịp tim mới khôi phục lại bình thường, lạnh giọng : "Em cảm thấy tại chúng tôi còn có thể ở trước mặt giành đất với Vô Tình Gặp Được sao?"

      "Dĩ nhiên có thể, những mảnh đất kia do chính phủ cạnh tranh công khai," Mục Giai Thu nhắc nhở, "Chỉ cần lấy được phương án đấu giá của Vô Tình Gặp Được, như vậy mảnh đất kia phải là vật trong túi của sao?"

      Lúc này Mục Giai Thu mới , "Tiền trong tài khản của tôi, dùng toàn bộ , coi như là bồi thường cho ."

      “Bồi thường cho , em biết tổn thất bao nhiêu ?” Tả Trí Viễn thở phào hơi mới tiếp, “Chỉ vì em hoàn toàn đắc tội với Hoàng Khắc, nhưng mà nghe chuyện của em cũng hoàn toàn thành công sao."

      mặt Mục Giai Thu lên vẻ tức giận, làm sao biết được chuyện đó phức tạp như vậy, nghe là cấp tự mình muốn đè ép chuyện này, trong thời gian ngắn, Quyền Thiệu Viêm căn bản cũng có khả năng phục chức.

      Lần này, xem như là tổn hại binh lại mất tướng, mấy ngày trước Mục Giai còn gọi điện thoại hỏi có thể giúp Quyền Thiệu Viêm chút hay . Nhưng lúc đó mực từ chối, phải muốn giúp, mà là giúp được.

      Ngay sau đó, vẫn còn nghe được bên kia điện thoại giọng Quyền Thiệu Viêm.

      Mục Giai Thu cảm thấy nhất định là Quyền Thiệu Viêm ngại gọi điện thoại cho , mới bảo Mục Giai gọi, đây vốn là cơ hội rất tốt, nhưng lại thể cự tuyệt.

      Mục Giai Thu giận tím cả ruột, sớm biết như vậy kéo dài thời gian giúp đỡ Quyền Thiệu Viêm.

      Tối thiểu, Hoàng Khắc cũng cho Tả Trí Viễn đường tốt lắm rồi. Lúc này giúp Quyền Thiệu Viêm, chẳng những đắc tội Tả Trí Viễn, hơn nữa còn có thể truyền lại vài tin tức cho Quyền Thiệu Viêm, rất muốn giúp Quyền Thiệu Viêm, hơn nữa còn là rất dụng tâm giúp, chẳng qua là sức còn qáu yếu.

      Nếu giúp được Quyền Thiệu Viêm, như vậy nhất định phải hoàn toàn áp chế danh tiếng của Mục Giai , cho Quyền Thiệu Viêm biết rốt cuộc kiểu phụ nữ gì mới có thể giúp Quyền Thiệu Viêm.

      Giọng Mục Giai Thu hơi mềm mỏng , "Vài ngày trước là do tôi quá xúc động rồi, lúc đó tôi chỉ nghĩ nếu như có thể giúp Quyền Thiệu Viêm tay, nhất định Quyền Thiệu Viêm cảm kích tôi, đến lúc đó cũng có thể thụ lực. Nhưng ngờ chuyện này khó làm như vậy, tại tôi phải tới giúp sao? yên tâm, chuyện đấu giá nhất định tôi cố gắng lấy được chút tư liệu nội bộ."

      Bây giờ Tả Trí Viễn là nghi ngờ lời của Mục Giai thu.

      nghi là tình cảm Mục Giai Thu dành cho Quyền Thiệu Viêm và tình cảm Mục Giai Thu dành cho .

      cảm thấy Mục Giai Thu vui vẻ giúp , nếu như Mục Giai Thu chuyện này có sai, như vậy có lẽ chuyện này do làm tương đối thỏa đáng rồi.

      Sau khi Tả Trí Viễn hạ quyết tâm, mới biết nghe lời phải : " Thôi, hôm đó cũng có thể là em quá xúc động rồi, sau này nên phát sinh chuyện giống vậy. Bây giờ lấy những tư liệu kia tới cho tốt rồi."

      Tả Trí Viễn vẫn chưa tin tưởng .

      Mục Giai Thu có chút phiền não, gần đây Tả Trí Viễn còn cố gắng lấy lại lực lượng của ta, trước kia Tả Trí Viễn tương đối yên tâm những lực lượng này ở trong tay .

      Mục Giai Thu cũng suy nghĩ trong lòng ra, sau khi lễ phép lời tạm biệt với Tả Trí Viễn, Mục Giai Thu yên lặng ngồi ghế của mình, dựa vào quan hệ hy vọng có thể lấy được chút tài liệu nội bộ đấu giá lần này.

      tại, phải phản kích dáng vẻ kiêu căng phách lối của Mục Giai là quan trọng nhất.

      Quân thấy mấy ngày gần đây tên tuổi Mục Giai lại liên tiếp xuất các tờ báo kinh tế lớn, tiêu đề Mục Giai được bọn họ ca tụng là người phụ nữ thủ lĩnh trong giới thương nghiệp.

      Tả Trí Viễn bao lâu gọi điện thoại cho Mục Giai .

      Giọng Mục Giai càng ngày càng trong trẻo, Tả Trí Viễn nhớ tới câu đại châu tiểu châu rơi bàn ngọc. ra , Mục Giai vẫn tương đối tốt, dáng dấp cũng tốt, hơn nữa, lại . Tả Trí Viễn có chút phiền muộn, lúc trước tại sao lại nghe lời Mục Giai Thu , trân trọng Mục Giai chút nào, lúc này mới đẩyMục Giai vào trong lồng ngực Quyền Thiệu Viêm.

      "Giai , em xem chúng ta có thể bớt chút thời gian gặp mặt ?" Tả Trí Viễn thận trọng hỏi, trong thanh tràn đầy đơn.

      Mục Giai cúi đầu châm chọc cười cười, "Nhưng mà, gần đây tôi rất bận, hơn nữa, tôi sợ gặp mặt , tổng giám đốc của tôi hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta. Gần đây, công ty tôi chuẩn bị dự án rất lớn, tại trong công ty là thời điểm mẫn cảm nhất, tôi thể tùy tiện gặp ."

      như vậy Mục Giai Thu cung cấp tin tức là có vài phần tin cậy?

      Tả Trí Viễn nghe vậy vẻ mặt hơi ưu thương, "Giai , em cũng biết gần đây công ty có bao nhiêu khó khăn rồi, gần đây càng ngày càng được tốt lắm, em tới xem chút có được hay ?"

      Giọng Tả Trí Viễn dường như bỏ toàn bộ tôn nghiêm xuống, "Giai , gần đây rất khó chịu, em tới xem chút thôi. Em cứ nhìn uống rượu có được hay , chỉ muốn tìm người thân mật tín nhiệm ở cùng với thôi."

      Người thân mật tín nhiệm?

      Mục Giai nghĩ tới Tả Trí Viễn bức thư viết cho Mục Giai Thu có câu em kia.

      Tại sao Tả Trí Viễn tìm Mục Giai Thu chứ? Đúng vậy, tình cảm giữa Tả Trí Viễn và Mục Giai rạn nứt.

      Tả Trí Viễn dùng mọi cách thỉnh cầu, cuối cùng Mục Giai vẫn phải đồng ý trước cầu gặp mặt của Tả Trí Viễn.

      bên trong phòng bao quán rượu Đế Đô, ban đầu Tả Trí Viễn quả nhiên rất an phận, vẫn thân mình vùi ở trong góc uống rượu mình. mặt Tả Trí Viễn buồn bực khó chịu cũng giống như hoàn toàn giả vờ.

      Cho tới bây giờ Tả Trí Viễn cũng tỉ mỉ đa nghi, phương diện kinh doanh cũng rất có thiên phú, từ ngày đầu tiên bước vào công ty, gần như đều xuôi gió xuôi nước, lần này có thể gần như lần đầu tiên nếm phải tư vị thất bại.

      Hơn nữa, lần thất bại này là do người phụ nữ mang lại cho .
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :