1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh danh môn, quân quyền nịch sủng - Loan Chúc Diêu Duệ (76/156)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 78.1: Tiệc sinh nhật, hắt rượu

      Hôm nay đăng nửa chương đầu trước, ngày mai mình đăng phần còn lại của chương.
      === ====== ====== ====== ====== ====== =======

      Edit: Thanh Xuân 430

      “Cậu lung tung gì đó?” Hàn Tử Nghị như bị giẫm lên nỗi đau, mặt đỏ tới amng tai phản bác.

      Đổng Lê Triệu cười nhạo , “Hàn Tử Nghị cậu khá lắm, ngay cả em mà cũng lừa gạt. Đáng tiếc, chứng cứ rành rành vững như thái sơn, cậu đừng giả vờ biết.”

      “Có ý gì?” Hàn Tử Nghị cảm thấy có loại dự cảm chẳng lành.

      Đổng Lê Triệu chậc chậc hai tiếng , “Chị dâu cũng cập nhật weibo rồi, Hàn Tử Nghị cậu trước mặt mọi người ôm Hướng Tình nhà ta ngã nhào xuống dất, vừa hôn vừa sờ, thú tính, đây cũng nhìn nổi. Người em, cho dù tôi nhịn được nữa cũng phải chọn địa điểm tốt, a, tôi còn thấy ba mẹ cậu và ba mẹ Hướng Tình bình luận…”

      “Đổng Lê Triệu, nếu là em cậu thu lại gương mặt cười nỗi đau của người khác cho tôi.” Hàn Tử Nghị trừng mắt nhìn Mục Giai , hèn chi dễ dàng đồng ý để xóa hết ảnh trong điện thoại như vậy, ra Mục Giai sớm giữ lại bản.

      “Thu lại được,” Giọng Đổng Lê Triệu xấu xa , “Quên , cậu coi như hôm nay có người em như tôi vậy, ngày mai hai ta tiếp tục lại tình em.”

      Sớm biết bán đứng Hàn Tử Nghị lại có Chuyện vui như vậy, chắc chắn liên thủ với Mục Giai đầu tiên.

      Lần đầu tiên Hàn Tử Nghị tường tận hiểu được lời của mẹ mình, loại bạn ăn chơi như Đổng Lê Triệu này đáng tin cậy là ý gì.

      đây lười phải so đo với cậu.” Hàn Tử Nghị xong hung hăng cúp điện thoại.

      giây cúp điện thoại kia, dường như Hàn Tử Nghị nghe giọng Đổng Lê Triệu kia giọng phách lối trong điện thoại truyền ra từ sau lưng.

      “Mục Giai , đâm dao sau lưng tôi có phải ?” Hàn Tử Nghị nhìn Mục Giai đứng bên cạnh sống chết mặc bay, khỏi nổi giận đùng đùng .

      cơn thịnh nổ của Hàn Tử Nghị , Mục Giai nhàng lui về sau từng bước, đỡ đầu của mình , “Trời ơi đau đầu quá, vừa rồi xảy ra chuyện gì sao?”

      Khóe mắt Hàn Tử Nghị giật giật, “Mục Giai , đừng có giả vờ, làm ơn lấy ra chút kỹ xảo. Diễn mà vui vẻ như vậy, là khảo nghiệm chỉ số thông minh của tôi sao?”

      …… Đây là khiêu khích, chẳng qua do Hàn Tử Nghị quá ngốc, nhìn ra mà thôi.

      Hướng Tình như vừa vào cõi thần tiên trở lại, thấy bộ dạng yếu ớt của Mục Giai đứng sao lưng , mà Hàn Tử Nghị trước mặt mắt hung dữ nhìn về phía Mục Giai mũi phì phò trợn mắt.

      Lúc này Hướng Tình như gà mẹ bảo vệ con mình bảo vệ Mục Giai ở sau lưng , “Hàn Tử Nghị được bắt nạt Giai , tôi với Quyền thiếu đó.”

      “Tôi dám bắt nạt bà này sao?” trán Hàn Tử Nghị xuất ba vạch hắc tuyến.

      Đúng là tay Mục Giai rất yếu ớt đỡ lấy đầu, nhưng Hướng Tình cảm thấy nụ cười mặt Mục Giai có chút quá rực rỡ sao?

      “Hành động của lúc này phải bắt nạt là gì chứ?” Hướng Tình nhìn Mục Giai chút, lại nhìn người gây là Hàn Tử Nghị chút, hoàn toàn khẳng định rằng Hàn Tử Nghị bắt nạt người ta.

      “Hướng Tình, môi của cậu có đau ?” Mục Giai vừa thấy Hàn Tử Nghị có khuynh hướng tức giận, vội vàng hỏi.

      Hướng Tình sờ sờ môi, mặt đỏ lên, liếc nhìn Hàn Tử Nghị trước mặt, nhanh chóng chạy đến sau lưng Mục Giai .

      sao, có gì.” Hướng Tình mơ hồ .

      Nghe Mục Giai nhắc tới mới nhớ, tầm mắt Hàn Tử Nghị rơi vào môi Hướng Tình.

      Đừng , quả môi Hướng Tình bị sưng lên.

      Vừa đỏ vừa sưng, giống như chờ người tới hái đào. Hàn Tử Nghị nuốt nước miếng cái, sau đó ý thức được hình như trường hợp này đúng lắm. Hàn Tử Nghị thấy ánh mắt Hướng Tình có chút rã rời, biết nhất định là vừa rồi Hướng Tình tập trung, mới có chút thả lỏng, đột nhiên Hàn Tử Nghị thấy ánh mắt trêu tức của Mục Giai .

      Chắc là gần đây đơn quá lâu, nếu làm sao đối với nàng Hướng Tình này…… Được rồi, quả mùi vị của nàng Hướng Tình này cũng tệ, Chờ chút, bây giờ phải là lúc nghic tới vấn đề này.

      “Hàn Tử Nghị, phải chúng ta nên chút về chuyện mới xảy ra vừa rồi định chịu trách nhiệm thế nào?” Mục Giai chống cằm, thích thú .

      “Đột nhiên đầu có chút choáng váng,” Hàn Tử Nghị ôm đầu, vừa tới thang máy, vừa , “Tôi tới bệnh viện trước.”

      Mục Giai khinh bỉ hừ tiếng.

      Sớm muộn gì Hàn Tử Nghị cũng khóc lóc cầu xin muốn chịu trách nhiệm với Hướng Tình.

      Chờ Hàn Tử Nghị , Hướng Tình mới thanh tĩnh lại.

      “Giai , cậu véo mình cái, tớ nghi ngờ tất cả vừa rồi đều là giả.” Gương mặt nhắn của Hướng Tình đỏ bừng, kéo kéo tay Mục Giai , đôi mắt mở to sáng lên nháy mắt lại nháy mắt, bên trong đều là niềm hạnh phúc.

      Tay Mục Giai điểm mạnh lên trán Hướng Tình cái, hận rèn sắt thành thép , “Tiến bộ!”

      Rất đau, chợt Hướng Tình vỗ bắp đùi, như vậy tất cả mọi chuyện xảy ra vừa tồi đều là .

      Mặc dù vừa rồi cản thận đụng vào, nhưng mà sau đó lại là Hàn Tử Nghị chủ động.

      bây giờ có chút tin tưởng lời của Mục Giai , Hàn Tử Nghị có cảm tình với .

      Mục Giai sợ Hướng Tình lại làm ra cái hành động khác người nào đó, vội vàng kéo Hướng Tình tới công viên bên cạnh quán cà phê. Vừa vào công viên , Hướng Tình mới lộ nguyên hình, múa tay múa chân, chỉ thiếu chút nữa nhìn bầu tời rống to hai tiếng.

      Mục Giai đứng cách xa Hướng Tình, rất muốn cùng điên với Hướng Tình, nhưng rất sợ Hướng Tình quá hưng phấn, vọt tới bên cạnh , đụng ngã vào trong hồ nhân tạo mất.

      “Giai ,” Hướng Tình cao hứng hồi, mới buồn bực tiêu sái đến bên cạnh Mục Giai , “Tại sao cậu lại để Hàn Tử Nghị xóa hình chứ? Tớ vẫn chưa xem đấy?”

      Mục Giai nhìn Hướng Tình, nhớ lúc Hàn Tử Nghị muốn xóa ảnh, nhưng mà nào đó lên tiếng hùa theo muốn xóa mà. Bây giờ sao lại trở mặt đây?

      “Tớ có thể để Hàn Tử Nghị xóa dễ dàng như vậy sao?” Mục Giai , “Cậu tự xem điện thoại di động chút , vừa rồi di động của cậu chuông kêu liên tục.”

      “Điện thoại di động?” Hướng Tình có chút nghi ngờ lấy điện thoại di động ra, mới nhìn đến từng cái tin nhắn, cùng
      [​IMG]
      HaYenChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 78.2: Tiệc sinh nhật, hắt rượu

      Edit: Thanh Xuân 430

      Hàn Tử Nghị cảm thấy trong ngực có ngọn lửa cháy hừng hực.

      Từ góc độ của nhìn sang, tay Đổng Lê Triệu khoác vai Hướng Tình, Hướng Tình lại cúi đầu, biết là do xấu hổ hay là do nguyên nhân kia của , Hướng Tình còn rất quyến rũ nhìn Đổng Lê Triệu, tay còn cầm ly sâm banh mà Đổng Lê Triệu đưa.

      Trong lòng Hàn Tử Nghị đầy khó chịu, trước kia Hướng Tình vẫn luôn thích , gần đây là thế nào? Tại sao lại thân thiết với Đổng Lê Triệu như vậy? Đổng Lê Triệu và Hướng Tình vẫn luôn nhìn vừa mắt đối phương, hận như kẻ thù tám kiếp.

      Lập tức Hàn Tử Nghị nhớ tới trước kia Hướng Tình tỏ tình với Đổng Lê Triệu, càng nghĩ càng cảm thấy giữa Hướng Tình và Đổng Lê Triệu có cái gì đó bình thường.

      Có chết Hướng Tình cũng để ý tới Đổng Lê Triệu, nhưng Đổng Lê Triệu lại sử dụng toàn bộ thủ đoạn trêu đùa Hướng Tình, nhưng đành chịu Hướng Tình chỉ biết uống rượu, lời nào.

      Ở trong mắt Hàn Tử Nghị lại biến thành, Đổng Lê Triệu phong lưu cười đùa với con nhà lành Hướng Tình. Mà Hướng Tình lại có chút thái độ phản kháng, khiến Hàn Tử Nghị càng thêm khó chịu. Tại sao Hướng Tình có giới hạn như vậy? Trước kia còn thích , thích mà lại cùng người đàn ông khác trò chuyện vui vẻ như vậy?

      Đổng Lê Triệu nửa ngày, đến miệng khô lưỡi khô nhưng Hướng Tình lại ngẩn người để ý tới . Cảm thấy thú vị, Đổng Lê Triệu hừ tiếng, cam tâm quyến rũ những mỹ nữ khác.

      Thấy Đổng Lê Triệu rời , cuối cùng tâm tình Hàn Tử Nghị cũng khá lên chút.

      Mà Hàn Tử Nghị cũng chú ý tới, bạn , Mạnh Đan Lệ cũng yên lặng rời .

      Mạnh Đan Lệ rất tức giận, mấy lần chuyện với Hàn Tử Nghị, Hàn Tử Nghị đều để ý tới . Hơn nữa, tầm mắt của luôn nhìn chằm chằm Hướng Tình. Rất vất vả mới có cơ hội có thể tiếp cận Hàn Tử Nghị, nhưng lại uổng công vô ích, nhất định là vì nụ hôn buổi trưa đó, vậy nhất định là mưu của Hướng Tình.

      ràng Hàn Tử Nghị ghét Hướng Tình như vậy, có chuyện hôn Hướng Tình?

      Ngày thường Hướng Tình hay giả bộ cẩu thả, nhưng thực ra bên trong tâm cơ rất sâu, hôm nay nhất định phải cho Hướng Tình khó chịu, để cho Hướng Tình biết quyến rũ người đàn ông của có hậu quả gì.

      Hướng Tình uống hết rượu trong ly, định lấy thêm ly nữa.

      Nhưng đột nhiên ly rượu trước mặt lại bị người khác lấy mất. Hướng Tình nghi ngờ gì, định cầm ly rượu bên cạnh.

      Nhưng mà, tay Hướng Tình vẫn chưa chìa ra, tay lại bị nhét ly rượu trống rỗng.

      Ngực Mạnh Đan Lệ ướt mảng lớn, quần áo ướt nhèm nhẹp dính người, lập tức khiến ngực Mạnh Đan Lệ phập phồng khó chịu, lộ vẻ chắn chắn, “ làm gì đấy? Cho dù ghen tỵ tôi với Tử Nghị, cũng nên hắt rượu lên người tôi.”

      “Ai hắt ?” Hướng Tình giải thích được nhìn ly rượu trong tay , “Tự hắt mình, có bệnh à?”

      phải hắt còn có thể là ai? Các ấy đều nhìn thấy!” Mạnh Đan Lệ xong chỉ chỉ những người xung quanh.

      Những xung quanh kia đều rối rít gật đầu.

      ra các cũng chắc chắn, nơi này hơi tối, nhưng mà trước ngực Mạnh Đan Lê ướt nhẹp, trong tay Hướng Tình lại cầm ly rượu . Chứng cứ rành rành các đều có quan hệ tốt với Mạnh Đan Lệ, tất nhiên giúp Mạnh Đan Lệ.

      “Tôi giành bạn trai của chị Đan Lệ, còn hắt rượu lên người chị Đan Lệ, đúng là rất quá đáng.”

      “Nhưng mà, cũng đủ tư cách làm người phụ nữ đội bóng rổ?

      …Đội bóng rổ gì chứ? Như thế nào mới đủ tư cách làm người phụ nữ đội bóng rổ?

      “Ai Hàn Tử Nghị có bạn ?” Hướng Tình , “Hơn nữa, cũng phải tôi hắt rượu lên người ta, các có tận mắt chứng kiến ? lung tung như vậy?”

      còn chịu thừa nhận làm kẻ thứ ba?”

      “Còn hắt rượu lên người khác, đúng là người đàn bà chanh chua. Thảo nào nhiều năm như vậy vẫn theo đuổi được Tử Nghị, Tử Nghị cũng thích .”

      Hàn Tử Nghị thấy Hướng Tình bị vây trong đám người, lúc đầu cũng quá để ý. Nhân duyên Hướng Tình luôn tốt, bạn bè nhiều, trong bữa tiệc xung quanh Hướng Tình thường có đống người.

      Nhưng mà giọng đám người kia càng lúc càng lớn, hơn nữa còn mơ hồ có tiếng cãi nhau truyền đến, Hàn Tử Nghị có chút nghi ngờ tới chỗ Hướng Tình.

      Vừa mới tới bên cạnh đám người kia, đuôi mắt Hàn Tử Nghị thấy Hướng Tình trực tiếp cầm ly rượu đổ từ đầu Mạnh Đan Lệ xuống.

      “Tôi muốn hắt rượu lên người , nhất định tôi hắt rượu lên mặt đầu tiên,” Hướng Tình tức giận , “Ngược lại tôi muốn nhìn chút, trang điểm có thể xấu xí đến mức nào!”

      Mục Giai , gương mặt xinh đẹp của Mạnh Đan Lệ đều do trang điểm mà ra. Hơn nữa, cho dù Mạnh Đan Lệ đổi kiểu tóc, cũng thể là mỹ nữ.

      câu này chọt trúng nỗi đau của Mạnh Đan Lệ.

      Lúc đầu Mạnh Đan Lệ định tức giận, nhưng nhìn thấy Hàn Tử Nghị tới, trong lòng mừng thầm, hề giống như người vừa mới gây lúc trước.

      Hướng Tình hắt hết ly rượu, vẫn cảm thấy khó chịu, định hắt thêm ly rượu lên người Mạnh Đan Lệ, nhưng tay bị tay Hàn Tử Nghị bắt được.

      “Hướng Tình, làm gì đó?” Giọng Hàn Tử Nghị mang theo chút tức giận, Hướng Tình làm mất mặt Mạnh Đan Lệ, là nể mặt sao?

      “Em bị hắt hai ly rượu,” Mạnh Đan Lệ tủi thân , thân thể còn hơi run lên, hình như chịu nổi gió lạnh ban đêm.

      Hướng Tình chỉ cảm thấy Mạnh Đan Lệ làm để cho khó chịu.

      Bây giờ rất muốn đạp Mạnh Đan Lệ cước, nhìn gương mặt tức giận của Hướng Tình, kéo tay mình khỏi tay Hàn Tử Nghị , “Giọng điệu của là có ý gì? cái gì cũng biết, cho là lỗi của tôi?”

      hắt rượu Mạnh Đan Lệ mà còn lý?” Hàn Tử Nghị nhìn bộ dạng đáng thương của Mạnh Đan Lệ cần suy nghĩ .

      Ai có thể bắt nạt Hướng Tình chứ, bộ dạn đánh nhau cảu Hướng Tình, cũng sợ. Nhưng Mạnh Đan Lệ lại là tay trói gà chặt.

      Hướng Tình cắn chặt môi, hôm nay nhiều người như vậy, Hàn Tử Nghị chẳng kiêng nể gì cứ thiên vị như vậy. Trong nháy mắt, Hướng Tình cảm thấy tim mình như là bị ngâm trong nước lạnh.

      Hạ Lăng Tuyết trốn ở dưới cái bàn bên cạnh, tay cầm máy ảnh, bĩu môi nhìn Hàn Tử Nghị. Đàn ông cặn bã, trước kia chỉnh ta còn quá .

      Chị họ Hướng Tình là tốt như vậy, bị Hàn Tử Nghị làm hại đáng thướng nhiều như vậy?

      Tiếng phụ nữ nghị luận xung quanh Hướng Tình bắt đầu lớn dần.

      Chủ yếu đều Hướng Tình ngông cuồng ngang ngược linh tinh, Hàn Tử Nghị thấy ánh mắt Hướng Tình có vài phần đắc ý, xấu tốt lẫn lộn, xem , đúng, đổ oan cho Hướng Tình chút nào.

      Nhìn chút Hạ Lăng Tuyết cảm thấy khó chịu, lúc đầu muốn lao ra, nhưng suy nghĩ chút, nháy mắt nhìn sang nam sinh dáng dấp rất đẹp trai đứng bên cạnh.

      Nam sinh kia cũng nhìn thấy tất cả, giờ phút này cũng vô cùng vui lòng làm hùng cứu mỹ nhân.

      Nam sinh kia cũng nhiều, chỉ đứng bên cạnh Hướng Tình, giọng , “Tôi biết vô tội.”

      Hướng Tình gật đầu cái, nam sinh này biết, hình như là cháu trai nhà nào đó rất được cưng chìu, nhưng mà vẫn luôn học ở nước ngoài, chỉ biết chút thôi.

      Nam sinh kia cũng chuyện nhiều, kéo tay Hướng Tình ra ngoài.

      Nghe vậy, Mạnh Đan Lệ hoảng loạn giây, nhưng nhìn thấy xung quanh còn nhiều “Người làm chứng” như vậy, Mạnh Đan Lệ vẫn giả vờ kéo tay Hàn Tử Nghị lắc lắc , “Em có.”

      Hàn Tử Nghị thấy Hướng Tình rời với nam sinh kia, sắc mặt lập tức trầm xuống.

      Hàn Tử Nghị đưa tay, chặn đường Hướng Tình.

      làm gì đó?” Giọng Hướng Tình vô cùng tốt, Hàn Tử Nghị kia phân biệt tốt xấu trách móc tổn thương trái tim .

      Giọng khó chịu của Hướng Tình khiến sắc mặt Hàn Tử Nghị càng đen hơn, ngăn cản Hướng Tình, Hướng Tình vẫn muốn theo những người đàn ông khác? ra những lúc , Hướng Tình quyến rũ nhiều đàn ông như vậy? Vậy mà còn thích , Hướng Tình là tên lường gạt!

      phải xin lỗi.” Giọng Hàn Tử Nghị kiên quyết.

      mặt Mạnh Đan Lê bên cạnh giấu được vui vẻ. Hướng Tình còn muốn đấu với , hôn môi với Hàn Tử Nghị có bản lãnh gì chứ? chỉ dùng kế , Hướng Tình trúng kế.

      “Tôi có lỗi tại sao lại muốn tôi xin lỗi chứ? Mạnh Đan Lệ vu oan tôi, tôi còn chưa bảo ta xin lỗi đấy.” Hướng Tình khó tin liếc mắt nhìn Hàn Tử Nghị, thấy mặt Hàn Tử Nghị đầy tức giận, ấm ức trong lòng nổi lên, cả người khó chịu đứng lên.

      Hướng Tình trực tiếp đưa tay đẩy
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 79: Bí mật của Tả Trí Viễn (1)

      Edit: kimphuong172839

      "Là chuyện của chị sao?" Chờ Quyền Thiệu Viêm để điện thoại xuống, Mục Giai sa sút hỏi Quyền Thiệu Viêm.

      Chị hai. . . . . . Tại sao muốn đối với như vậy?

      Giống như Mục Giai Nhan sao? Ghen tỵ cha mẹ đối xử tốt với ?

      Trong lòng Mục Giai càng khổ sở.

      Quyền Thiệu Viêm trầm giọng gật đầu cái: "Cuộc sống riêng tư của chị ta có điểm nhơ, cho người điều tra ít chuyện chính trị của chị ta."

      "Thế nào?" Mục Giai cảm thấy nét mặt Quyền Thiệu Viêm có chút lạnh.

      "Chị ta là trong những người tình của Cơ U Tứ, hơn nữa, dưới ủng hộ của Cơ U Tứ, chẳng mấy chốc chị ta trở lại thành phố A." Quyền Thiệu Viêm nheo mắt lại.

      Cơ U Tứ? Mục Giai vừa nghĩ tới Cơ U Tứ bụng lại vô ý thức co rút, ngày đó bụng đau như dao cắt, bây giờ nhớ tới lòng vẫn còn sợ hãi.

      Quyền Thiệu Viêm nắm tay trấn an Mục Giai .

      Ngày ấy ở bệnh viện thấy được bộ dáng tái nhợt của Mục Giai , khi đó Mục Giai giống như lúc nào cũng có thể hòa làm thể với vách tường màu trắng xung quanh. Gầy yếu đến đáng sợ.

      "Nhưng Cơ U Tứ luôn luôn cùng Quyền gia, Mục gia bất hòa mà." Mục Giai cau mày.

      Lúc trước, còn suy đoán chị hai thích Quyền Thiệu Viêm, tại lại có chút mơ hồ, chẳng lẽ chị hai là bởi vì thích Cơ U Tứ cho nên mới muốn đả kích thế lực nhà họ Mục hay sao?

      Mắt Mục Giai hơi sáng lên: "Vậy hãy để cho chị hai trở lại đây , ở dưới mí mắt của chúng ta, chúng ta có thể giám sát tốt chị hai."

      Quyền Thiệu Viêm suy nghĩ chút mới gật đầu cái.

      "Chỉ là ông nội lại phải đau lòng." Mục Giai có chút phiền muộn.

      Vốn dĩ ở trong nhà đứa bé ngoan nhất phải là . Chỉ tiếc gần đây Mục Giai Nhan liên tiếp gặp chuyện may, tại chị hai lại luôn vâng lời ông nội, sợ rằng gần đây trong lòng ông nội càng thêm khó chịu.

      "Đáng đời ông ấy." người Quyền Thiệu Viêm có chút tàn ác. Ngày đó tận mắt nhìn thấy Mục Giai lẻ loi, bất lực đứng ở Mục gia, trong lòng Mục Uẩn Ngạo nên biết , Mục Giai Nhan rốt cuộc là cái hạng người gì.

      Nhưng Mục Uẩn Ngạo lại vì lợi ích của gia tộc mà chịu trách tội Mục Giai Nhan. Ông ta hồ đồ, khó chịu cũng nên là chính bản thân ông ta.

      Mục Giai biết Quyền Thiệu Viêm hơi mất hảo cảm với ông nội, liền trừng mắt với Quyền Thiệu Viêm, chuyện nữa.

      Chờ về đến nhà, Mục Giai mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp , còn Quyền Thiệu Viêm lại có chút khó nhịn.

      Mấy tháng trước, bởi vì Mục Giai mang thai, dám đụng vào Mục Giai . Còn bây giờ là vì Mục Giai ở cữ, cũng dám động vào Mục Giai . Nhưng. . . . . . ánh mắt của Quyền Thiệu Viêm lóe lóe, sắp rồi, sắp tới cái ngày mà bác sĩ .

      Sáng ngày hôm sau, Quyền Thiệu Viêm làm.

      Bạch Tự Di mang theo Mục Ngọc Trác đến thăm Mục Giai .

      Tuy Quyền Thiệu Viêm mời bảo mẫu có kinh nghiệm tới làm ba bữa cơm cho Mục Giai , nhưng Bạch Tự Di có chút yên lòng tay nghề của người khác, vì vậy, lúc nào có thể nấu cơm mang tới cho Mục Giai , Bạch Tự Di vẫn tận lực mang tới.

      Chẳng qua là theo sau Bạch Tự Di và Mục Ngọc Trác còn theo nhân viên chuyển phát.

      "Xin hỏi có phải là Mục Giai ? Đây là hàng chuyển phát của , xin ký nhận." Nhân viên bưu kiện tham lam nhìn dung nhan của Mục Giai , nhưng bị ánh mắt u ám, lạnh lẽo của Mục Ngọc Trác nhìn liền cúi đầu nhanh.

      Quái, chỉ là đứa bé mà thôi, ở đâu ra khí thế mạnh như vậy?

      Mục Giai rất nghi ngờ nhìn cái thùng to dài vượt qua mét ở tay nhân viên chuyển phát, đây là cái gì vậy? Hình như gần đây có mua đồ.

      " phải là gửi lầm rồi chứ?" Bạch Tự Di .

      Mục Giai nhìn nhanh tên tuổi viết thùng, đúng là tên của .

      "Nếu mở ra xem có đúng hay , thưa ?" Nhân viên bưu kiện vẫn dám ngẩng đầu, chỉ cúi đầu, cặp mắt sáng lên vừa nhìn dáng người mỹ lệ của Mục Giai vừa .

      muốn ở chỗ này chờ lâu thêm đoạn thời gian, người phụ nữ xinh đẹp như vậy, trong ngày thường cũng thấy nhiều.

      Mục Giai suy nghĩ chút thấy cũng đúng, mở ra xem liệu có phải là đồ người khác gởi cho hay .

      Mới vừa cầm cây kéo, lúc Mục Giai muốn mở cái thùng ra, đột nhiên nghĩ đến chuyện. . . . . . Trong thùng này phải là. . . . . .

      "Thôi, tôi cứ ký nhận , trong này là đồ tôi mua." Mục Giai xong liền nhanh ký tên của mình.

      Mục Giai mới vừa ký xong tên, ánh mắt đen láy của Mục Ngọc Trác liền nhìn chằm chằm doạ nhân viên chuyển phát nhanh chạy mất dạng.

      Thấy tên nhân viên bưu kiện háo sắc rồi, Mục Ngọc Trác mới khôi phục bộ dáng đứa trẻ, có chút hiếu kỳ nhìn cái thùng : "Chị Giai , chị mua cái gì vậy?"

      mua đồ. . . . . . Mục Giai đỏ mặt : "Cũng có gì, chỉ là chút quần áo mà thôi."

      lần mua nhiều quần áo như vậy?

      Mục Ngọc Trác thấy kỳ quái, nhưng vẫn giúp đỡ Mục Giai nâng cái thùng vào phòng.

      Chờ Mục Giai vất vả dụ dỗ Mục Ngọc Trác ra khỏi gian phòng, Mục Giai mới đỏ mặt mở cái thùng ra.

      Cái thùng này phải là quần áo đặt mua hơn tháng trước sao? Chỉ là tốc độ chuyển phát là vô cùng chậm, lúc này Mục Giai mới quên chuyện mua đống quần áo này.

      Quần áo trong này. . . . . . Mục Giai dùng tay xốc lên bộ quần áo chỉ có mấy miếng sợi tổng hợp mỏng manh, dùng ánh mắt khoa học thăm dò, cẩn thận suy tư chút quần áo này mặc lên người . . . . . . Mục Giai cảm thấy, có lẽ mặc những bộ quần áo này.

      Cái này so với mặc còn hấp dẫn hơn. . . . . .

      Còn có cái này, Mục Giai xốc lên cái váy toàn bộ đều trong suốt, trong suốt còn mặc cái cọng lông!

      Rốt cuộc tìm được bộ quần áo bình thường, Mục Giai mới phát hình dáng bộ quần áo này là về thế giới động vật. Lễ phục con mèo, rất hấp dẫn, rất cường đại. Quan trọng nhất là toàn bộ ba điểm nên che đều bị đào rỗng. . . . . .

      Còn có bộ quân phục này, xin cần gọi quân phục nghiêm túc đến buồn nôn như vậy! Toàn bộ ba điểm đều trong suốt là chuyện gì xảy ra?

      Mục Giai nhìn tờ hướng dẫn dán vào bộ quân phục này. Nhắc nhở: Bộ quân phục này là bà chủ Khuynh Tình tặng, chất liệu làm ba điểm trong suốt toàn bộ đều là từ sữa đổ vào mà thành chất dẻo mỏng, tiếp xúc vào lập tức hóa thành hương vị ngọt ngào ngon miệng, tuyệt đối là vật phẩm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 79: Bí mật của Tả Trí Viễn (2)

      Edit: kimphuong172839

      "Tả Trí Viễn sao?" Tay Quyền Thiệu Thi rốt cuộc dời đến máy vi tính: "Em giúp tra chút."

      Tra chút? Tra cái gì?

      Mục Ngọc Trác thấy Quyền Thiệu Thi gõ máy tính như thế nào .

      Máy vi tính đột nhiên liền tối đen rồi, sau đó, hình như là hai tay Quyền Thiệu Thi ở bàn phím tung bay gõ ra loạt từng hàng số hiệu.

      Mục Ngọc Trác tiếp xúc máy vi tính tiếp xúc muộn, đến bây giờ cậu còn gõ bằng ngón tay, cũng bởi vì cậu vẫn dùng ngón gõ chữ nên thường bị Lăng Diệc Dương chế nhạo. Bây giờ nhìn đến tốc độ của Quyền Thiệu Thi, Mục Ngọc Trác đột nhiên cảm thấy. . . . . . Lăng Diệc Dương nên ngông cuồng như vậy.

      Hôm nào cậu nhất định phải mang Quyền Thiệu Thi gặp Lăng Diệc Dương. Cái gì gọi là năm ngón tay tung bay? Cái gì gọi là Đạp Tuyết Vô Ngân (*)? Xem chút Quyền Thiệu Thi biết.
      (*): tuyết để lại dấu chân.

      tới mấy phút, Quyền Thiệu Thi liền mở ra trang web.

      "Đây là cái gì?" Mục Ngọc Trác thấy Quyền Thiệu Thi có động tác nào nữa, liền tiện tay lấy con chuột lựa chọn hạng mục, nhất thời màn hình xuất vô số phụ nữ, có mặc y phục, còn có trần truồng.

      Mục Ngọc Trác đỏ mặt, luống cuống tay chân muốn tắt hình ảnh này, nhưng Mục Ngọc Trác lại sững sờ phát góc bên phải có dấu “X”. Đây là ép buộc cậu nhìn sao? Mục Ngọc Trác quẫn bách nhìn về phía Quyền Thiệu Thi.

      Quyền Thiệu Thi vẫn bình tĩnh như cũ.

      Bởi vì lúc Mục Ngọc Trác mới vừa hốt hoảng kềm chế được, Quyền Thiệu Thi cũng hốt hoảng qua.

      Chờ Mục Ngọc Trác quay đầu lại nhìn Quyền Thiệu Thi, Quyền Thiệu Thi chính là bộ dáng nhàng.

      Mục Ngọc Trác bỗng cảm mất mặt, năm nay Quyền Thiệu Thi chừng chín tuổi ? mới chín tuổi như vậy lại bình tĩnh hơn cậu. . . . . . được, cậu thể thua Quyền Thiệu Thi.

      Mục Ngọc Trác vừa nghĩ vậy, bình tĩnh nhìn máy vi tính, nhưng ánh mắt vẫn khắc chế chỉ nhìn những người phụ nữ người có mặc quần áo, khi thấy được người mặc quần áo, gương mặt Mục Ngọc Trác lại đỏ lên, sau đó ánh mắt lại trận mơ hồ.

      "Những thứ này đều là tài liệu riêng tư của Tả Trí Viễn." Quyền Thiệu Thi giải thích.

      ra Tả Trí Viễn là sắc lang. Quyền Thiệu Thi nghĩ thầm, trong nơi riêng tư toàn bộ đều chứa hình những phụ nữ này.

      Quyền Thiệu Thi suy nghĩ chút, đột nhiên lại đánh nhanh từng chuỗi số hiệu ở máy tính.

      Mục Ngọc Trác đứng bên cạnh im lặng, khôn khéo nhìn, hình như là từ trước tới nay mới gặp được việc gây ngạc nhiên như vậy.

      Những hình phụ nữ kia toàn bộ đều biến mất, màn hình chỉ xuất tấm hình.

      Dáng dấp người này hình như có chút quen thuộc, Mục Ngọc Trác suy nghĩ lâu mới nhớ đến: "Tại sao em tìm được hình của chị hai?"

      " phải tìm, là căn cứ bộ mặt những người này đặc biệt ghép chồng lên nhau." Quyền Thiệu Thi giải thích.

      mới vừa cảm giác những người phụ nữ này mặc dù dáng dấp thoạt nhìn có đặc sắc riêng, nhưng chung quy vẫn có chút chỗ tương tự, lúc này mới đem toàn bộ các hình đều hợp thành . ngờ ghép xong Mục Ngọc Trác lại biết người này.

      "Hai em chơi cái gì vậy? Ultraman chiếu, Ngọc Trác có muốn xem hay ?" Mục Giai cười đến xem Mục Ngọc Trác và Quyền Thiệu Thi, lại kinh ngạc thấy được hình Mục Giai Thu trong máy vi tính.

      Mục Giai nhất thời liền mất hứng.

      Ngày thường, máy vi tính này phần lớn thời gian đều là dùng, thỉnh thoảng Quyền Thiệu Viêm cũng dùng, nhưng dám khẳng định, tuyệt đối để hình những người phụ nữ khác trong máy vi tính! Như vậy là Quyền Thiệu Viêm rồi? Mục Giai nhất thời liền hung dữ nghiến răng, tại sao Quyền Thiệu Viêm lại để hình Mục Giai Thu ở trong máy tính, chẳng lẽ Quyền Thiệu Viêm đối với Mục Giai Thu. . . . . .

      "Chị họ." Mục Ngọc Trác nhìn vẻ mặt hung dữ của Mục Giai , bị sợ đến liền tôn xưng đều đem ra hết: "Đây phải là hình trong máy vi tính, đây là hình Quyền Thiệu Thi ghép. Tuyệt đối phải là hình rể để ở bên trong."

      Nếu để cho rể biết Mục Giai bởi vì chuyện tấm hình này mà tức giận như vậy, cậu tuyệt đối có kết quả tốt!

      Quyền Thiệu Thi cuối cùng cũng biết tại sao nét mặt Mục Giai khó nhìn như vậy rồi.

      Vừa nãy, còn tưởng rằng người trong máy vi tính này có thù oán với Mục Giai đấy.

      "Đây là em tìm được trong tài liệu riêng tư của Tả Trí Viễn đống hình." Quyền Thiệu Thi : "Em đem những tấm hình kia đặc biệt ghép lại với nhau mới ra tấm hình này."

      Mục Giai Thu và Tả Trí Viễn. . . . . .

      Trong đầu Mục Giai thoáng qua từng mảnh ký ức.

      Đời trước đến cuối cùng tất cả mọi người đều thèm thăm , cũng chỉ có Mục Giai Thu cố kỵ chút nào. . . . . .

      Đời này, vừa mở mắt cũng là Mục Giai Thu mang theo Tả Trí Viễn tới bệnh viện. . . . . .

      Ông nội từng cho biết Mục Giai Thu quen biết Tả Trí Viễn, nhưng Mục Giai Thu từng lên tiếng phủ nhận với việc biết Tả Trí Viễn, chỉ là chị ta biết sơ Tả Trí Viễn người này mà thôi. . . . . .

      "Chị họ, chị họ." Mục Ngọc Trác sợ hãi kêu Mục Giai , hỏi: "Chẳng lẽ chị tức giận? Cái này phải rể làm, đều là Tả Trí Viễn làm."

      " có việc gì." Mục Giai lắc đầu cái mới với Mục Ngọc Trác: "Ngọc Trác, em xem TV có được hay ? Chị có chút chuyện muốn cùng tiểu Thi."

      "Được." Mục Ngọc Trác quen xem xét thời thế, lúc này đương nhiên cậu ở lại.

      " sao, chị dâu, có vấn đề gì sao?" Quyền Thiệu Thi nhìn máy vi tính hỏi.

      Mục Giai có chút khẩn trương ngồi trước máy vi tính : "Tiểu Thi, trừ hình ra em còn có thể lấy được tin tức gì?"

      "Còn có chút nhật ký riêng tư." Quyền Thiệu Thi : "Trước đó được xoá, nhưng web còn có chút dấu vết, em có thể tìm ra. Những tin tức khác, đại khái đều được mã hóa, em xác định em có thể giải hết những thứ mật mã kia."

      Lúc mới vừa tra có nhìn thử.

      Tả Trí Viễn là người cực kỳ cẩn thận, ta xã giao Internet đều có tầng tầng mã hóa, những thứ đồ này có lẽ là ta cảm thấy làm người khác chú ý, mới để ở chỗ này.

      "Vậy, giúp chị tìm ra có được hay ? Còn có Mục Giai Thu." Mục Giai .

      "Tốt." Quyền Thiệu Thi cười đồng ý, đôi tay thao tác nhanh ở máy tính.

      Rất nhanh, Tả Trí Viễn và Mục Giai Thu nhiều năm chuyện cũ liền bị đào lên. Nhưng chỉ có vẻn vẹn lốm đốm.

      Quyền Thiệu Thi xin lỗi nhìn Mục Giai : "Chỉ có bao nhiêu thôi, những thứ khác muốn phá giải đều rất khó khăn."

      Lấy tài nghệ bây giờ của còn chưa đạt đến bước kia, Quyền Thiệu Thi ảo não nghĩ tới, sớm biết chị dâu cần giúp ở phương diện này, như vậy nhất định nghiêm túc học máy vi tính.

      " sao, những thứ này rất nhiều." Mục Giai cười sờ đầu Quyền Thiệu Thi : " ngờ tiểu Thi của chúng ta lợi hại như vậy, chị đây chút cũng so ra kém tiểu Thơ."

      Mục Giai rất xấu hổ. . . . . . dùng máy tính cũng chỉ để xem chút phim điện ảnh, mua sắm dạo...

      mặt Quyền Thiệu Thi lên vẻ
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 80: Đồ chuyển phát trễ (1)

      Edit: kimphuong172839

      Đây là cuộc chiến có hai, ở trong giới võng du được tôn sùng là trận chiến kinh điển, độc nhất vô nhị. Cho dù sau đó trận chiến tới hiệp thứ 5, nhưng trận chiến kéo dài tiếng 23 phút này vẫn như cũ được mọi người ngưỡng mộ. Mỗi người chơi Vô Song nhất định phải chiêm ngưỡng trận chiến này.

      Lăng Diệc Dương và Quyền Thiệu Thi từ mặt đất đánh tới bầu trời, từ bờ sông đánh tới Nam Phương Thiên Cảnh, mà sau lưng của bọn họ càng thêm đông người vây xem.

      Sau đó, từng có người cầm máy ghi hình quay lại cảnh chiến đấu của hai người kia, ghi chép lại mỗi chiêu thức của bọn họ, cố gắng bắt chước nhưng ai có thể thành công.

      Trận chiến này cũng coi là trận kịch liệt nhất của Lăng Diệc Dương và Quyền Thiệu Thi.

      Đầu ngón tay của hai người ở bàn phím cũng thể dùng từ bay múa để hình dung, ở góc độ của Mục Ngọc Trác xem xét ngón tay của Quyền Thiệu Thi bay nhanh giống như là có ảo ảnh.

      Những người đó có thể nhớ chiêu thức của Quyền Thiệu Thi và Lăng Diệc Dương, nhưng lại đạt tới tốc độ như vậy, huống chi còn có kỹ xảo né tránh.

      Mà trận chiến này cũng giúp nhiều người chơi Vô Song mở ra ý nghĩ mới ——

      ra là chiêu này còn có thể dùng để ngăn cản đó.

      ra là chiêu này chỉ cần lộn ngược ra sau là có thể né tránh.

      chiêu này nhiều lần sử dụng chồng lên nhau lại có thể có uy lực kinh người như thế.

      Mỗi lần chỉ cần đảo lộn nhiều cái chắc chắn ngạc nhiên mới xuất .

      Ở phút cuối cùng, Lăng Diệc Dương cẩn thận lỡ tay đem lộn mèo trở thành lộn ngược ra sau, để cho Quyền Thiệu Thi tìm được cơ hội. Quyền Thiệu Thi trượt qua bên, đâm ngược lại, diệt sạch tí máu cuối cùng của Lăng Diệc Dương.

      Rốt cuộc cũng thắng, Quyền Thiệu Thi khẽ duỗi lưng, hoàn toàn mất hết khí thế bén nhọn mới vừa rồi.

      "Thắng!" Dây thần kinh căng thẳng của Mục Ngọc Trác cũng buông lỏng, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Quyền Thiệu Thi, vừa đúng lúc chống lại khuôn mặt xinh hàm chứa vui sướng của Quyền Thiệu Thi.

      Mục Ngọc Trác ngẩn người, khẽ hoảng hốt trong chốc lát, mới : "Cái đó… chúng ta vỗ tay ăn mừng cái?"

      "Được rồi." Đánh bại đối thủ thần cấp khiến Quyền Thiệu Thi rất vui sướng, thoáng cấp cho cậu nhóc trước mặt này chút mặt mũi. Quyền Thiệu Thi xong liền vươn tay cùng Mục Ngọc Trác vỗ cái.

      Hai bàn tay đụng nhau phát ra tiếng vang làm cho Lăng Diệc Dương trong nháy mắt liền phục hồi tinh thần lại.

      "Mục Ngọc Trác!" Lăng Diệc Dương cả giận vào micro: "Cậu mời cứu binh? Khó trách hôm nay cậu lợi hại như vậy."

      "Cậu cũng có thể xin cứu binh." Mục Ngọc Trác hả hê hướng về phía micro : "Tớ có thể mời được cứu binh lợi hại, đây cũng là loại bản lãnh, nhưng cậu có, cậu có biết hay ?"

      tại Lăng Diệc Dương hoàn toàn tưởng tượng ra được sắc mặt tiểu nhân đắc ý của Mục Ngọc Trác trước máy vi tính.

      Quyền Thiệu Thi khôi phục bộ dáng tỉnh táo, ném cái khinh bỉ về phía Mục Ngọc Trác dương dương tự đắc, chẳng biết xấu hổ là gì.

      "Thôi, tôi lười phải so đo với cậu." Lăng Diệc Dương xong, thanh mới lại trở nên bình thản, trong bình thản mang theo chút xíu, chút xíu nịnh nọt : "Em , em là ai vậy?"

      Quyền Thiệu Thi như cũ gì.

      Đáp lại Lăng Diệc Dương chính là bầu khí trầm mặc lâu dài.

      Lăng Diệc Dương cho là Quyền Thiệu Thi có nghe được lời của cậu, lại thoáng cất cao giọng lặp lại câu hỏi lần nữa.

      Rốt cuộc lần này có đáp lại, nhưng là tiếng cười lớn đầy vui thích của Mục Ngọc Trác: "Lăng Diệc Dương, ngờ , cậu cũng có ngày hôm nay."

      Lăng Diệc Dương: ". . . . . ."

      "!" Mục Ngọc Trác chính là tiểu nhân đắc chí.

      Nhưng tại sao em kia chịu để ý đến cậu đây?

      Trong lòng Mục Ngọc Trác cảm thấy rất thoải mái, thắng Lăng Diệc Dương , trải qua thời gian dài buồn bực do rất ít được Quyền Thiệu Thi đáp lại, rốt cuộc cũng có người chia sẻ với cậu .

      Quyền Thiệu Thi cảm thấy đứa Mục Ngọc Trác này tuyệt đối là bạn xấu, lấy việc hãm hại bạn bè làm thú vui.

      muốn ở trước máy vi tính đợi, lúc sắp , Quyền Thiệu Thi vào micro của máy vi tính: "Cậu rất lợi hại."

      Dù là thông minh hay tâm kế đều rất lợi hại.

      Hơn nữa trong công kích của Lăng Diệc Dương có loại khí thế hào hùng, tung hoành ngang dọc của tướng quân thời xưa, còn công kích của đa số đều là xảo trá quỷ dị, nếu Lăng Diệc Dương chịu dùng thủ đoạn giống để công kích, chỉ sợ bọn họ đánh được lâu như vậy, hơn nữa, kết cục chưa chắc như bây giờ.

      Mục Ngọc Trác trợn tròn mắt, Quyền Thiệu Thi đây là khen ngợi Lăng Diệc Dương?

      Cảm xúc buồn bực của Lăng Diệc Dương bay mất: "Em ?"

      Quyền Thiệu Thi ra ngoài.

      Mục Ngọc Trác quả cũng muốn góc tường vẽ vòng vòng rồi, ràng Quyền Thiệu Thi thích chuyện mà, chớ chi là ca ngợi người khác, nhưng tại sao hôm nay lại ca ngợi Lăng Diệc Dương? Chẳng lẽ là đánh trận liền sinh ra tình cảm?

      Lăng Diệc
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :