1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trùng sinh] Dưỡng thành sủng hậu (Update C12)- Cửu Hộc Châu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Dã

      Diệp Dã Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      1,016
      @Đặc Lôi Tây : quá khen, quá khen.:yoyo51:.mỗi chương ta làm nửa tiếng 3 bộ cũng k tính là nhiều nàng ạ.Theo ta bộ này k phải thể loại nữ cường nên nữ9 chỉ ở mức thức thời và biết mình cần gì, nên làm như thế nào thôi
      139, Đặc Lôi Tâysong ngư thích bài này.

    2. Đặc Lôi Tây

      Đặc Lôi Tây Active Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      105
      Ừ, nàng thế là siêu rồi đó, chứ ta hai chương mà ngốn hết một tiếng mấy, thêm phần beta nữa, haiz. :017:
      Ta đọc trùng sinh đa số của Lâm Gia Thành, mà con mụ ấy ôi thôi khổ quá, y chang xem phim Ấn ấy, đọc nhiều khi rất ức chế vì diễn biến quá chậm. Gần đây nhất là đọc bộ kia thích ngay nam phụ, thế là từ đó cạch mặt bả luôn :runintears:
      Diệp DãCố Huân Nhiên thích bài này.

    3. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Đăng mở hàng phát coi. :yoyo52: Nghe đồn cuối tuần có chương mới đó mọi người, hãy like nhiệt liệt lên nào. :-*

      Chương 1:
      Editor: JupiterGalileo + Accel
      Beta: Diệp Dã
      Thần Hoa điện là lãnh cung, nằm ở góc Tây Bắc hoàng cung, xa xôi vắng vẻ, hoang tàn đổ nát. Trong căn phòng lâu năm được tu sửa ở phía Tây điện, người ngồi quay lưng, đợi đến lúc mặt trời lặn phía Tây liền tối, hơn nữa với thời tiết mưa dầm liên miên này, quá giờ Dậu phải đốt nến phát sáng, tuy nhiên trong phòng lại cực kì u ẩm mốc.

      Hạ Lâm Lang ngồi xuống bàn kế bên cửa sổ, lấy hai quyển sách ra khỏi hộp gấm, để sát dưới ánh nến nhìn kỹ. Vì mấy ngày mưa dầm liên tiếp, trong phòng vừa u, khí lại ẩm ướt, trang sách loang lổ nhiều vết mốc.

      Nàng cầm khăn tay cẩn thận lau chùi, cửa điện đổ nát vang tiếng cọt kẹt, chặn thanh mưa phùn dứt ở ngoài.

      Hơi nâng mí mắt lên, hé mắt nhìn thấy góc áo bào. Lâm Lang chán ghét cúi đầu muốn nhìn , nhưng thể nghe thấy giọng của người kia, "Hôm qua Từ Lãng cố chấp xông vào cung, bị trẫm hạ lệnh xử tử, những người Từ gia còn lại cũng đều bị biếm làm nô lệ."

      Lâm Lang ngồi yên bất động, khẩn trương cắn chặt hàm răng.

      " tiếp là buồn cười, bên tướng gia thua, lại còn vọng tưởng mang ngươi ra khỏi cung." Trong thanh hoàng đế lộ vẻlạnh lẽo, "Còn người đại ca kia của ngươi, nghe chết đường lưu đày."

      Nữ tử bên cửa sổ vẫn như cũ cúi đầu , nhưng mà khăn cũng bị vò chặt thành hình tròn, chỉ nghe hoàng đếnói tiếp: "Đúng rồi, phụ thân ngươi chịu nổi hình phạt, tự vẫn trong ngục."

      Tin tức này giống như tiếng sét đánh ngang tai, thân thể Lâm Lang rung mạnh, rốt cục nhịn được ngẩng đầu mắng: "Chu Thành Ngọc, ngươi tên cầm thú này!" Cả người nàng đều run rẩy kịch liệt, cố kiềm chế nước mắt, lửa giận trong mắt bùng cháy, hận thể đem xé xác thành từng mảnh . Nhưng nhiều năm ốm yếu làm sao có sứclực đánh nhau với , ngay cả hận cũng là có tâm nhưng có lực.Hoàng đế lại cười: " nực cười, trong mắt coi trẫm ra gì, tội khi quân phạm thượng.""Hạ gia bị ngươi hại cửa nát nhà tan, Từ gia cũngthất bại thảm hại, ngươi còn muốn như thế nào?" Lâm Lang bỗng nhiên đứng lên, quyển sách trong tay cầm chắc, "Bộp." tiếng rớt xuống đất."Cái vị biểu ca của ngươi, Tần Hoài Ngọc, trẫm định đem lưu đày tới Nam Cương."Đây là muốn liên luỵ sao! Lâm Lang cầm chén trà nguội ném tới , "Cầm thú! Có phải chủ ý của Hạ Cẩn Du hay !"Thỏ khôn chết, chó săn nấu thịt, nghĩ đến đó hoàng đế đắc ý cười, nhàng tránh chén trà, rồi xoay người ra ngoài, "Chờ , trẫm thường xuyên tới đưa tin tức." Cửa đóng sầm, trong phòng đột nhiên yên tĩnh lại, ngoài cửa sổ mưa ngày càng nặng hạt, song sắt cửa sổ phát ra tiếng leng keng, giống như muốn xuyênthấu qua đây.Cả người Lâm Lang run rẩy ngớt, từng ngón tay tự nhiên trở nên trắng bệt.Chu Thành Ngọc, Hạ Cẩn Du, này hai kẻ ầm thú! Nàng hung hăng đánh đổ hộp đựng thức ăn bên cạnh. là phu quân của nàng, là của đường tỷ của nàng, nhưng đều là mặt ngườidạ thú, vong ân phụ nghĩa, vô liêm sỉ! Nhưng nay kẻ phản bội đắc chí, cho dù nàng lại hận cũng thể phản kháng được. Chỉ trách mắt nàng lúc trước bị mù, lại tin lời ngon tiếng ngọt của Chu Thành Ngọc, gả cho Chu gia, sau đó trơ mắt nhìn Chu gia mượn thế lực bên nội bên ngoại của nàng, dần dần đạt được thành tựu, đánh vào kinh thành, đánh tan Từ giabảo vệ hoàng đế, rồi sau đó truất ngôi vua tự lên ngôi.Từ gia cùng Hạ gia đều là phái bảo hoàng, đương nhiên như lửa với nước cùng Chu gia, sau khi Chu Thành Ngọc đăng cơ liền bắt đầu đuổi cùng giết tận, sau đó thỉnh thoảng đem tin tức đến chọc tức nàng, dường như làm nhục nàng có thể làm vui vẻ.Càng hận hơn là Hạ Cẩn Du, mắt nhìn thấy mọi người trong gia tộc bị Chu Thành Ngọc dồn ép tới chết, nàng lại vào cungđược phong là quý nhân*, cùng hoàng đế mới hãm hại gia tộc, cực kỳ máu lạnh!*Quý nhân (贵人): Nữ quan trong hoàng cung thời xưa.Lâm Lang chỉ cảm thấy trong lồng ngực tắc nghẽn,bệnh phong hàn có từ nhanh chóng phát tác, nàng co rúm người lại, ý thức dần dần mơ hồ.Năm đó mưa gió Giang Nam mù mịt, Chu Thành Ngọc cao lớn vững chãi, lời ngon tiếng ngọt, bắt được trái tim của nàng cách đơn giản.Khi đó tưởng rằng tìm được phu quân tốt, ai ngờ chỉ thèm muốn thế lực của gia đình bên nội ngoại của nhà nàng.Bây giờ lại muốn, hối hận muộn!Tiếng mưa rơi ngoài phòng đột nhiên nặng hạt, thân thể Lâm Lang càng lúc càng lạnh, phổi của nàng từ từ bị đông cứng, cho đến khi thể hô hấp được nữa.

      Tiếng hót của chim tước vang lên dưới ánh trăng mờ, từng tiếng bước chân truyền đến, dường như có người thầm , "Tiểu thư ngủ còn chưa có tỉnh, có nên vào gọi nàng ?"."Chờ chút, hôm qua mệt lắm rồi, dù sao sáng nay cũng cần phải thỉnh anlão phu nhân, trễ chút gọi tiểu thư dậy cũng được..." Giọng bên ngoài biến mất theo tiếng bước chân dần, sâu trong trí nhớ của Lâm Lang có thứ gì đó đột nhiên ùa về, nàng bỗng bừng tỉnh giấc.Màn che bằng vải gấm có hoa văn màu xanh nhạt, mùi hương như có như của viên ngọc trang trí, trong khe hở của màn che có chút ánh sáng nhạt rọi vào, chiếusáng hình bóng con chim tước thanh thoát bên trong.Lâm Lang định xoa xoa mắt, lại phát cánh tay gầy gò trước đây bỗng nhiên trở nên trắng nõn mịn màng. Đưa tay ra, bàn tay đầy đặn, bên ngón cái còn có vải lưới mỏng băng bó vết thương.Chuyện gì xảy ra! Nàng đột nhiên ngồi dậy vén trướng lên, đầu óc hơi choáng váng. Nha hoàn ở bên ngoài nghe thấy tiếng động, vội vàng chạy vào nhấc bức rèm che lên ân cần hỏi: "Tiểu thư tỉnh? Nô tì hầu hạ người mặc quần áo nha?".Lâm Lang nhận ra khuôn mặt này, là nha hoàn thiếp thân hồi bé của nàng, Cẩm Bình. Nàng gật đầu, Cẩm Bình liền nhanh nhẹn giúp nàng mặc quần áo vào.Lâm Lang ngẩn ngơ tùy ý để Cẩm Bình hầu hạ, Cẩm Bình nàng nghe được nửa chữ, ánh mắt đảo qua cách trang trí trong phòng, trong lòng nàng khiếp sợ đến tột cùng.Tuy rằng cách 7, 8 năm, cách trang trí trong phòng này nàng lại rất quen thuộc!

      Chiếc bàn dài bằng gỗ cây hoa lê cao cỡ nửa người bên bệ cửa sổ được tạo ra dành cho nàng, phía đặt nghiên mực, cái chặn giấy, bút lông làm từ lông thỏ, kệ bày bút chỉnh tề, mấy tờ giấy lộn bàn là vài tác phẩm nguệch ngoạc như quạ của nàng; tấm rèm cách phòng được treo lên, có thể nhìn thấy bức tranh đồ cổ được bày biện khéo léo kệ, Vật quý giá sách trêntường đều là do nàng tỉ mỉ chọn lựa mà xếp lên; cửa sổ xanh lục được nha hoàn mở ra, tiếng họa mi hót càng thêm ràng..."Ta đây là... làm sao vậy?" Lâm Lang ngẩn ngơ lẩm bẩm."Tiểu thư ngủ còn chưa tỉnh à?". Cẩm Bình ở chung với nàng rất hợp, giọng điệu hơi tùy tiện, vừa giúp nàng giày vừa : "Hôm qua người theo
      Đại thiếu gia ra ngoài chơi, lúc trở về kêu mệt mỏi, ngủ đến tận lúc này phải sao".

      Nàng nhanh chóng dọn dẹp xong, Cẩm Tú bên cạnh chuẩn bị nước ấm và khăn mềm, hầu hạ Lâm Lang rửa mặt.

      Chẳng qua trong lòng Lâm Lang rất nghi hoặc. Xem tình hình trong phòng này cùng với bộ dáng của Cẩm Tú Cẩm Bình, hẳn là bộ dạng lúc nàng 10 tuổi, nhưng bây giờ nàng gần 20 rồi nha, chẳng lẽ là mơ? Nhưng giường màn và quần áo chân như vậy, thanh của Cẩm Bình cùng tiếng hót của chim tước lọt vào tai cách ràng, khăn ấm xoa mặt vô cùng thoải mái, hiển nhiên phải là mơ. Như vậy mưa gió thê lương lạnh lẽo của khắc trước là mơ sao? Cũng đúng nha, từng việc kia đều vô cùng ràng, nếu là mơ, làm sao có thể chân như vậy?

      Lâm Lang bỗng nhiên giật mình cái... phải nàng sống lại rồi chứ?Từ trước đến nay những loại sách về tình nội dung hư cấu nàng đọc qua ít, nhân vật bên trong chết sau đó sống lại cũng ít, loại chuyện sống lại như thế cũng có thể xảy ra?

      Suy nghĩ đến đây, bên ngoài khiếp sợ, ngược lại gọi làm nàng trấn tĩnh ít.

      Phải hay , kiểm tra chút biết.

      Trong lúc rửa mặt hồi tưởng lại ấn tượng mơ hồ mê man, dường như hôm qua đúng là ra ngoài chơi. Đại ca mang nàng đến con ngõ Đan Lăng dưới chân Hoàng thành. chọn được rất nhiều đồ chơi, càng nhớ lại lại càng ràng... nàng năm nay 10 tuổi, lúc này là mùa hè đầu tháng tư, đúng là thời điểm tốt!

      Năm nàng mười tuổi xảy ra rất nhiều chuyện, trong đó khiến cho Lâm Lang khắc cốt ghi tâm nhất là khi mẫu thân qua đời, bởi vì bà hiểu lầm nên sinh lòng oán hận với phụ thân, cố ý chuyển về nhà ngoại ở Giang Nam. Mọi việc sau đó càng sai lầm, cuối cùng thể cứu chữa.

      Bỗng nhiên Lâm Lang đứng lên, cũng quan tâm tóc còn chưa chải xong, nhấc chân lên bịch bịch bịch chạy ra bên ngoài phòng. Cẩm Bình cầm cái trâm cài đầu tinh xảo vội vàng đuổi theo, miệng hô: "Tiểu thư chờ chút, nhanh thôi mà".

      Đây là tiểu viện bên trong Hạ phủ, gọi là Lan Lăng, bức tường và cánh cửa thùy hoa chạm mặt Lâm Lang, phía ngoài, bên trong căn phòng lớn chính là song thân* của nàng - Hạ Văn Trạm cùng Tần thị.

      *Song thân: Là mẫu thân và phụ thân đó.

      Bình minh vừa lên, các loại hoa thùy ti hải đường rụng xuống trước mái hiên, trổ ra những trái cây xanh, những dây thường xuân xanh lục mọc rậm rạp lên thùy hoa môn bên cạnh, đỉnh đám cây tử đằng nở rộ tự nhiên. Lâm Lang dẫm lên bậc thang nhón chân lên vuốt ve từng nụ hoa màu tím, tiện tay ngắt chuỗi hoa vừa hé nở xuống cầm trong tay, cười hì hì chạy về phía trước.

      Đó là buổi sáng bình thường, nhưng lại xảy ra chuyện bình thường!

      Lâm Lang chạy đến phòng chính, vừa đúng lúc nha hoàn bưng nước rửa mặt về phía nam bờ tường giội xuống khe nước , Ngụy mụ mụ bên cạnh Tần thị trông thấy nàng, vội vàng chạy tới: "Ôi ôi, tiểu thư cẩn thận chút, lão gia còn chưa rời khỏi đây".

      Lâm Lang cũng để ý nhiều như vậy, chạy về bên trái, chỉ thấy mẫu thân Tần thị ngồi trước bàn trang điểm. Làn tóc xanh như thác nước nằm trong tay nha hoàn, Tần thị mặc bộ váy dài eo cao, bên ngoài là sa y mỏng màu trắng, mơ hồ có thể thấy áo hồng bên trong, càng thêm phong tình quyến rũ.

      "Nương!".

      Trong lòng Lâm Lang kích động, bổ nhào vào trong ngực Tần thị, nhìn kỹ dung mạo của bà, gương mặt nhắn xinh đẹp lông mày như vẽ, giống như đúc so với trong trí nhớ kiếp trước của nàng. Người mà nàng nhung nhớ hơn mười năm ở ngay trước mắt, cánh mũi Lâm Lang đau xót, nước mắt lăn xuống.

      Tần thị kéo Lâm Lang, giúp nàng sửa sang đầu tóc, dịu dàng : "Là ai chọc Tiểu Linh (chuông ) nhà ta hả? Sáng sớm chạy tới khóc nhè".

      Linh là nhũ danh của Lâm Lang, lúc chọn đồ vật đoán tương lai nàng mực cầm lấy cái chuông lục lạc chăm chú buông, lúc ấy nàng cười rất đáng , có việc gì cũng sờ sờ cái chuông bạc rồi bật cười khanh khách, Tần thị cảm thấy nàng rất đáng nên liền đặt cho cái nhũ danh như vậy.

      Hạ Văn Trạm giày bên giường cũng cười : "Ơ, Tiểu Linh khóc nhè rồi à? Cho ta xem nó ." Ông ta mang giày xong tới, khom người nhéo nhéo khuôn mặt Lâm Lang, thuận tay cầm son phấn bàn trang điểm với Tần thị: "Màu này đẹp."

      Hai vợ chồng nhìn nhau cười.

      Lâm Lang ở bên nhìn được cảnh tượng ấm áp này, bèn nín khóc mỉm cười, sinh ra loại cảm giác hạnh phúc như gương vỡ lại lành trở lại.

      Lúc này cha mẹ vừa mới nối lại tình xưa, nữ nhân kia còn chưa tới, tất cả đều còn kịp... Nàng ngẩng đầu, nam tử trước mắt thanh lãng văn nhã, khí chất như ngọc, thể tưởng tượng ra cảnh ở trong lao ngục dày vò rồi tự sát.Lâm Lang nhớ đến cuộc sống hoàn chỉnh của kiếp trước, cái mũi chua xót, trong lòng khó chịu, khỏi ôm Tần thị chặt.

      "Đứa này làm sao vậy?". Tần thị phát khác thường của nàng, muốn nâng mặt nàng lên thử nhìn xem.

      Lâm Lang chui vào trong ngực nàng, chút khách khí chùi nước mắt lên bộ đồ mới của bà, sau đó khó chịu : "Con gặp ác mộng"


      ------------------------------------------------------------
      P/s: Mình chỉ khui hàng. :yoyo56:
      Last edited: 14/4/16

    4. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Hay quá :034::034::034:
      Thấy có ngược nam tra, nữ tra là thỏa mãn sướng rơn sụp hố rồi :th_82:
      Diệp DãJupiterGalileo thích bài này.

    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      "khi đó tưởng rằng tìm được chồng tốt..." --> truyện cổ đại nàng nên edit là "tìm được phu quân tốt"
      "vào cung phong tước quý nhân" --> vào cung được phong là quý nhân
      "cùng hoàng đế mới hãm hại họ hàng cũ..." --> "cùng tân hoàng hãm hại gia tộc"
      "từ nhanh chóng phát tán" --> "từ nhanh chóng phát tác"
      "Giang Nam mưa gió mơ hồ" --> "Giang Nam mưa gió mịt mờ" (ta thấy hay hơn :v )
      "Bây giờ lại muốn" --> "Bây giờ nghĩ lại"
      nương --> nàng nên đổi thành tiểu thư :v
      dạy --> dậy, bày biện trrong phòng --> bày biện trong phòng
      nơng --> nương
      mẹ --> mẫu thân/nương (cho có khí cổ đại)
      mình góp ý vậy, các nàng cố gắng nha :yoyo69:
      Trâu, 139JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :