1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi thiên kim thượng vị (22) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: cái tát

      "Khụ..."

      Đường Chiếu thản nhiên nhìn cái, lại cúi đầu tiếp. An Cẩm có chút xấu hổ cười cười. thầm tránh né đôi mắt của Đường Chiếu, nên An Cẩm phát ra trong mắt người thanh niên đối diện chợt lóe qua tia sáng.

      "Tiểu Cẩm..." Đường Chiếu ngẩng đầu có chút đáng thương nhìn , làm cho An Cẩm trận mặt đỏ tim đập. Rất con mẹ nó có lực sát thương. cần nhìn tôi như vậy nha, tôi nhịn được bổ nhào vào người ! An Cẩm có chút kích động tránh ánh mắt của , "Làm sao?"

      "Quần áo của bẩn..."

      " có nha, rất trắng ..."

      " muốn thay quần áo... Tiểu Cẩm giúp mua , ân?" Người nào đó như cũ mềm nhu nhu , thanh thoáng làm nũng khiến cho người ta đành lòng cự tuyệt, mà chữ cuối cùng lại mang theo chút mị hoặc cùng khiêu khích, làm cho An Cẩm run rẩy."Hôm nay em dạo phố có tìm cùng , quần áo nhiều như vậy xách được ?"

      An Cẩm nhìn thoáng qua chỗ ngồi bên cạnh để mấy túi quần áo lớn, im lặng.

      Quả nhiên, đệ nhất ngưu lang [1] phải còn ai khác. An Cẩm nhìn Đường Chiếu khóe miệng khẽ nhếch từ phòng thử quần áo ra. mặc bộ thể thao vàng nhạt, làm cho thoạt nhìn như là thiếu niên thanh thuần mười tám chín tuổi. Đường Chiếu nghe xong câu ca ngợi này, có chút ai oán nhìn An Cẩm, "Tiểu Cẩm em là chê già ư?"

      [1] ngưu lang : trai bao

      "Ngạch, phải." An Cẩm sờ sờ cái mũi, "Sư huynh chói lọi, trẻ tuổi. Chính là đôi khi ôn nhu có chút già dặn."

      Đường Chiếu giơ lên chút tươi cười, nhu nhu mái tóc : "Ngoan."

      An Cẩm bất mãn bỏ cánh tay chà đạp tóc mình ra, "Sư huynh à, em lớn rồi, đừng đối xử với em giống như đứa trẻ nữa." Tuổi tâm lý của mình hai mươi lăm tuổi, bị người hơn chính mình ba tuổi "em trai" như vậy đối đãi, cảm giác rất có tiền đồ nha...

      Đường Chiếu nghe lời buông tay, ra quầy quẹt thẻ, rồi lại dắt tay An Cẩm, " thôi."

      An Cẩm nhìn bàn tay giữ chặt chính mình, bĩu môi ngoan ngoãn theo. Cảm giác được độ ấm trong lòng bàn tay của Đường Chiếu, rất có cảm giác an toàn.

      Hai người cười cười lên tầng hai, bỗng An Cẩm dừng lại chút, tựa tiếu phi tiếu [2] liếc Đường Chiếu. Nhìn đối diện trong tay mang theo mấy túi to này nọ, nhìn bọn họ, vẻ mặt thể tin cùng đau lòng.

      [2] tựa tiếu phi tiếu : Cười như cười

      Phát tiết sao? Nhìn vẻ mặt Hệ Hoa mang theo oán độc nhìn chính mình, lúc nhìn sang Đường Chiếu lại biến thành ai oán, như muốn lời giải thích.

      An Cẩm nhìn mà thấy buồn cười, có ai nợ ta, sao lại giống như Đường Chiếu di tình biệt luyến [3], chính mình lại là hồ ly tinh cướp tình nhân của ta? An Cẩm tâm tư trăm chuyển, bỗng nhiên muốn trêu cợt Đường Chiếu chút. có chút khiêu khích nhìn kia cười cười, sau đó tay vỗ về mặt Đường Chiếu, hôn lên.

      [3] di tình biệt luyến : người rồi, sau đó lại ko người đó nữa mà có tình mới.

      Cảm thấy thân thể cứng đờ, An Cẩm vừa lòng lại hôn mấy cái rồi buông ra. Hệ Hoa đỏ mắt, xông lên muốn cho An Cẩm cái tát.

      Mới như vậy nhịn được rồi? Nhìn bàn tay hướng tới đây, An Cẩm sao cả cười cười, như vậy muốn xúc phạm tới người khác, nghĩ chính mình là đại tiểu thư à, muốn đánh ai liền đánh. An Cẩm định giơ tay ngăn trở cánh tay hướng tới mình, có người chặn trước bước.

      "Ba!" Tiếng vang thanh thúy làm cho tất cả mọi người trở nên im lặng. Hệ Hoa thể tin vuốt mặt mình, thét chói tai: "Đường Chiếu cũng dám đánh em! đứa con khác mà đánh em!"

      Đường Chiếu có chút ghét bỏ nhìn tay của mình: "Đánh làm ô uế tay của tôi. Đừng đem tôi làm chính nhân quân tử, khi dễ người của tôi, cho dù là phụ nữ, tôi cũng thủ hạ lưu tình. “Hơn nữa”, Đường Chiếu có chút trào phúng nhìn khóc, " với tôi có quan hệ gì. Lúc trước, tôi từ chối rồi. có tư cách gì đánh bạn của tôi. đánh đánh ai."

      An Cẩm sửng sốt, bạn ? Sờ sờ cái mũi, quên , dù sao mới vừa rồi chính mình cũng chiếm tiện nghi của người ta, trái lại bị chiếm tiện nghi lần cũng có tổn thất gì.

      Nhìn Đường Chiếu chẳng quan tâm khóc kia, còn thực khinh thường hừ tiếng. An Cẩm cảm giác manh phiên, kiêu ngạo a kiêu ngạo, đàn ông như thế này mới là đàn ông tốt nha! cùng phụ nữ ái muội , giả vời cái gì mà chính nhân quân tử, nhìn nữ phụ ác độc khi dễ người cũng đánh lại.

      An Cẩm nhìn Hệ Hoa khóc đến nỗi mặt nhem nhuốc, lại nhìn Đường Chiếu vẻ mặt chán ghét, rất mặt dầy nhưng ra "Sư huynh nha, bàn tay này rất con mẹ nó suất!"

      Mà Đường Chiếu cúi đầu, nhìn thấy vẻ mặt An Cẩm tán dương cùng sùng bái nhìn chính mình, tâm tình nhất thời tốt lên, khóe miệng giơ lên: "Tiểu Cẩm chúng ta ."

      An Cẩm theo Đường Chiếu cùng Hệ Hoa gặp thoáng qua. Nhìn Hệ Hoa khóc đến biết trời trăng mây đất, An Cẩm thở dài. Cảm thấy ủy khuất sao? chưa bao giờ cho hy vọng, cho dù thích thế nào? Gặp được loại người như Đường Chiếu coi như là phúc khí của . Mọi việc đều ràng. muốn chống đỡ còn nghênh tiếp, lấy việc ái muội . Như vậy chỉ làm tổn thương càng sâu.

      Nhưng mà, bây giờ còn hiểu đạo lý này . Nhìn đáy mắt ta có cam lòng cùng ghen tị. Xem ra chính mình là có phiền toái a... An Cẩm có chút bất đắc dĩ.

      " ăn cái gì?" Đường Chiếu hỏi.

      "Thịt nướng . lâu chưa ăn ." An Cẩm cài dây an toàn, sau đó dùng ánh mắt vô cùng sùng bái nhìn , "Sư huynh a, vừa rồi là rất suất!"

      Bị người con mình âu yếm sùng bái, Đường Chiếu có chút lâng lâng, bình tĩnh ngày thường đâu rồi, bình tĩnh toàn bộ gặp quỷ: "Đó là, cũng nhìn xem sư huynh của em là ai? Vừa rồi dọa đến em ?"

      "Làm sao có thể!" An Cẩm kiêu ngạo giương đầu, "Từ đến lớn con ghen tị em rất nhiều. Em nếu có cách xử lí sớm bị các đùa chết. Bất quá sư huynh nha, ánh mắt của kém, kia gọi là Hệ Hoa , đúng là người thích làm ra vẻ. nếu theo ta, đúng là đóa hoa tươi cắm ở bãi phân trâu."

      "Cám ơn sư muội khích lệ, ánh mắt của luôn luôn rất tốt."

      An Cẩm nhìn lòng hư vinh của người nào đó bị lấp đầy, vụng trộm cười cười, bảo người ta mời khách ăn cơm, sao có thể ngọt nha.

      ------ đề lời với người xa lạ ------

      Đương đương! Diệp Diệp hôm nay tồn đầy mười lăm ngày cảo!
      1620thuy, honglakWinter thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :