1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi thứ nữ tâm kế - Tô Tiểu Lương (90.2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Lâu rồi edit lại nên có phần lủng củng các nàng thông cảm nhé http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin5.gif

      CHƯƠNG 85.2: Tiệc đầy tháng
      Edit: Mây


      Ngâm Hoan lúc này mới theo ra ngoài, Mạnh Khương Tử vốn yên lặng ngồi bên cạnh tỷ tỷ mình, nhìn bộ dáng quen thuộc của hai người phải huynh muội ruột nhưng còn thân hơn cả huynh muội ruột, có chút chắt lưỡi, "Tỷ, Cố tỷ tỷ và tỷ phu tình cảm nha."

      Mạnh thị khẽ cười sờ sờ đầu tiểu hổ nàng làm cho con trai nàng, "Đúng vậy, quan hệ bọn họ trước giờ vốn rất tốt."

      Trong thư phòng Cố Dật Tín, Ngâm Hoan nghe về công tác trùng tu Vị thành, cười , "Đại ca, mặc dù đây là trong mơ của muội, nhưng đến cuối cùng vẫn là dựa vào các huynh chứ mình muội tay yếu chân mềm có thể làm được gì chứ."

      "Muội cũng đừng khiêm nhường, trong coi trọng của Hoàng Thượng với Cố gia vốn cũng có công lao của muội, hôm nay Kỳ đại nhân cùng ta ở lại Vị thành, cũng bắt được điểm yếu gì của sợ là mấy ngày sau đây lại có thể về triều rồi." Kỳ gia có thể nhanh như vậy đứng lên, nhất định sau lưng có trợ thủ, Ngâm Hoan lắc lắc đầu, "Chuyện muội bị bắt cóc thể nào dẫn đến việc Kỳ gia bị suy tàn đâu, Đại ca huynh đừng để ý."

      "Ta là sợ người trong lòng ngươi để ý thôi."

      " Vận số Kỳ gia chưa hết, lại có Kỳ gia Đại tiểu thư bên trong Lục vương phủ, bên ngoài lại có người tương trợ, chúng ta còn có thể làm gì nữa." Có thể chiếu cố đến chuyện Kỳ gia, khẳng định là người quý cũng phú, bọn họ trong tối các nàng ngoài sáng, bằng đừng chọc. Nhưng nàng vừa lòng, vì chuyện nàng đáp ứng Tưởng tỷ tỷ như vậy có hoàn thành rồi.

      "Đúng rồi Đại ca, hôn Nhị ca vì sao vẫn chậm chạp chưa định?" Ngâm Hoan nhớ tới sáng sớm liền thấy vẻ mặt thối thối của , lúc này mới nhớ hình như đầu năm nay Tam thẩm có định có mối hôn tốt, nhưng cho tới bây ggiờ vẫn chưa thấy Tam thẩm hành động gì nha.

      "Nguyên do là nhà bên kia gặp trục trặc, của cải bằng lúc bàn hôn nên Tam thẩm tức quá cho lui rồi." Cố Dật Tín đối với tin tức này cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng là các trưởng bối quyết định cũng phải là chuyện bọn tiểu bối có thể nhúng tay nha, hôn cho lui cũng được nhưng vì của cải của đối phương, lý do này càng làm tâm tư coi trọng của hồi môn nương nhà người ta của Tam thẩm a.

      Ngâm Hoan nghe xong cũng gì, khó trách Nhị ca sắc mặt tốt, thầm , "Nếu là muốn của cải tốt, bằng tìm nữ nhi nhà thương gia a, của cải tất nhiên là nhiều rồi."

      "Lời này muội nên trước mặt Tam thẩm nha!" Ngâm Hoan gật gật đầu, từ sau khi Cố phủ có chuyện liền hạn chế chi tiêu rất nhiều, mà Tam phòng lại dùng bạc rất nhiều, Nhị lão thái gia lớn tuổi từ quan ở nhà, bà làm dâu nên thể chỉ trích cha chồng xài tiền nhiều, Tam thúc lại có ngoại thất, Tam thẩm rất sầu về sinh hoạt phí của Tam phòng nhưng vì lí do này mà chọn nàng dâu xuất thân từ thương gia mất thể diện, dù sau Cố phủ bọn họ cũng là dòng dõi thế gia lâu đời.

      Đầu tháng năm là trăng rằm của tiểu tằng tôn Cố gia, sau tháng tiểu tử này nhìn kháu khỉnh đáng hơn rất nhiều, người treo rất nhiều khoá bằng vàng ròng, Nghiêm thị sợ đeo nhiều nặng cổ nên đem cất hết, Cố lão phu nhân lại lấy ra đeo cho , đây là hy vọng tương lai đứa này sống trong giàu sang phú quý.

      Tiệc đầy tháng Cố gia mời ít khách nhân, ngay cả nương xuất giá cũng trở về, Cố Ngâm Y và Cố Ngâm Sương, hôm nay đông vui mà tiểu tử này cũng mười phần phối hợp nhiệt tình mãi cho đến khi buồn ngủ mới được nhũ nương ẵm xuống đút sữa và ru ngủ.

      Trượng phu của mấy tỷ muội đều ra ngoài tiếp khách, chỉ riêng Cố Ngâm Sương là mình đến, Lục Trùng Nham bị mang đến Dương quan, nửa năm đến năm sau mới về được.

      "Đại tỷ, nghe Tiểu Miểu nhà tỷ biết gọi nương rồi hả?" Cố Ngâm Y cùng Cố Ngâm Sương xuất giá chỉ cách nhau vài tháng thôi, người sau ba tháng có bầu, năm nay đứa cũng được tuổi, còn người

      Cố Ngâm Y cười ôn hòa, "Đúng vậy, nhưng dính người cực kỳ, cũng có chút nào giống tiểu nương hết”. Thời điểm đứa trăng rằm Ngâm Hoan cũng gặp lần, liền góp lời "Hôm nào ẵm nàng đến cho muội thăm nhé."

      "Thất muội nếu thích đứa tương lai cùng với Thất muội phu sinh vài đứa ." Cố Ngâm Sương ở bên trêu ghẹo , Ngâm Hoan để ý, cười trả lời, "Muội cũng vội vàng gì, muội chờ ôm đứa của Nhị tỷ trước ."

      Mặt Cố Ngâm Sương liền lạnh xuống vài phân, nhìn thoáng qua muội muội ngồi bên, nàng cũng tới tuổi nghị hôn. Ngâm Sương định nhúng tay vào nhưng Phương thị đồng ý, trực tiếp định hôn của Ngâm Phương xuống, tại sao lại đem nàng gả xa như, bà cố tình khiến tỷ muội hai người xa nhau suốt đời hay sao.

      khí tỷ muội đoàn tụ này nhìn như vui vẻ, kì thực là rất xấu hổ, mãi cho đến khi nha hoàn vào thông báo tiệc bắt đầu các nàng liền qua.

      Tiệc đầy tháng của tiểu tằng tôn Cố gia, Lục vương phi cũng phái người mang quà sang, ngay cả Bát vương phủ cũng cho người mang đủ lễ đến, cho dù người đến nhưng phần mặt mũi đều đầy đủ. Người sáng suốt cũng nhìn ra được, cho dù Cố gia Hầu gia qua đời hay Cố phủ xảy ra những việc đứng đắn, nhưng Hoàng gia vẫn rất là chiếu cố bọn họ, cho nên nhất định tiệc đầy tháng của tiểu ca nhi phần lễ tiết đều thiếu phần.

      Sau khi tiệc rượu kết thúc, bọn người Cố Ngâm Y cũng đều về hết, Cố lão phu nhân giữ Nhị lão thái gia cùng Tam lão phu nhân lại để chuyện.

      "Dật Tín có đứa rồi, chúng ta cũng đều già rồi, cũng mấy năm sống nữa, nhưng dựa theo quy củ ta phải hỏi các con câu này, đời thứ tư cũng sinh ra, nhà này, các con có muốn phân ra nữa ." Theo gia quy của Cố gia khi bọn họ có châu dựa vào ý nguyện của phòng đó mà phân nhà hay , cần biết bọn họ là đời thứ mấy chỉ cần có cháu nội có thể phân nhà bất cứ lúc nào .

      "Đại tẩu, tẩu cũng , chúng ta cũng còn sống mấy năm nữa, hôm nay cái nhà này cũng dần dần khá hơn rồi, nếu bọn chúng muốn phân gia cũng phải chờ chúng ta xuống dưới hết muốn phân sao phân." Nhị lão thái gia tâm tính liền là như thế, thời điểm Cố gia gian nan nhất chủ trương phân nhà ngày hôm nay càng muốn phân nhà. Cố phủ nay vực dậy, nếu Tam phòng phân ra bọn họ liền hề dính chút ánh sáng nào của Cố phủ rồi, vậy cần gì phải phân nhà chứ.

      Tam lão phu nhân Dương thị thấy Nhị lão thái gia như vậy, cũng mở miệng , "Ta cũng có ý giống với Nhị bá, với lại phải còn mấy đứa chưa thành hôn hay sao, chờ bọn chúng thành hôn hết nhóm chúng ta cũng được trăm tuổi rồi, tuỳ bọn chúng muốn làm sao làm." Hôm nay nếu phân gia Tứ phòng bọn họ làm sao sống dư dả chỉ bằng bổng lộc của con trai bà được, Nhị lão thái gia muốn được lợi Tam lão phu nhân tự nhiên cũng muốn như vậy.

      Cố lão phu nhân thấy bọn họ đều như vậy, liền thêm gì nữa, vốn dĩ bà cũng chủ trương ở riêng, nhưng nếu hai phòng bọn họ muốn phân gia dựa vào gia quy của Cố gia, để cho bọn họ phân ra, đợi đến khi bà trăm tuổi cũng coi như có thể ăn với Cố lão quốc công, lúc bà còn sống cũng để cho cái nhà này chia năm xẻ bảy.
      Dion, Phong Vũ Yên, huyendo2 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 86.1:
      Edit: Song

      Qua mùa xuân ấm áp, thời tiết của Lâm An càng ngày càng nóng, mà chiến của Dương An cũng càng ngày càng kịch liệt, ở Bắc Đồ liên tiếp bại lui sau lại lần nữa tập hợp binh lính phản công, Tô Khiêm Mặc dẫn binh trông coi bọn họ tấn công vài toà thành, mấy ngày mấy đêm thể nghỉ ngơi, đề phòng bọn họ lần lại lần tấn công bất ngờ.

      Mà trong quân doanh, bởi vì Lục Trùng Nham phạm vào quân quy bị trúng quân côn* giờ phút này nằm ở giường nghỉ ngơi.

      (*) Ta biết, đại khái có thể hiểu là… gậy trong quân đội :33

      Điều kiện trong quân doanh vốn gian khổ, huống chi từ chức thấp nâng lên, vốn tưởng rằng phụ thân mang mình đến đây như thế nào đều là mang theo bên người, nghĩ tới trực tiếp ném vào binh doanh, mỗi ngày nhất định phải huấn luyện, binh lính qua giai đoạn huấn luyện phải trực tiếp đến binh doanh thứ hai chuẩn bị bố trí ra chiến trường.

      Đao kiếm có mắt nên Lục Trùng Nham cũng muốn để mệnh ở chỗ này, có thể tâm Lục tướng quân ngoan độc, bất luận trong lúc huấn luyện bị tổn thương gì đều chưa từng đến thăm .

      Rèm bị kéo ra, binh sĩ bưng cái khay đến, đặt cái khay ở bên cạnh , vỗ vỗ bả vai , "Như thế nào, tư vị trúng quân côn như thế nào?"

      Lục Trùng Nham cầm lấy bánh bao trong cái khay kia, miệng cắn cái liền khó có thể nuốt trôi, phun ra, binh lính kia cũng tức giận, nhặt bánh bao ném xuống lên xoa xoa rồi nuốt vào, "Tân binh giống như ngươi vậy ta thấy nhiều rồi, mấy ngày đầu đến đây cũng giống như ngươi vậy, ngươi trúng quân côn lại bị đói cũng phải biết lương thực trân quý, ăn thôi, dù sao ngươi nghỉ ngơi, đói ngày cũng chết được." đợi Lục Trùng Nham cái gì, người binh lính kia liền bưng cái khay ra ngoài.

      Lục Trùng Nham gắt gao nhìn chằm chằm bánh bao bị nhổ ra mặt đất kia, hai tay nắm chặt thành quyền ở gối hung hăng đập cái, giờ phút này trong lòng có bao nhiêu bất bình, dựa vào cái gì đều là con trai, đại ca có thể bắt đầu từ vị trí muốn còn mình là từ vị trí thấp nhất, phụ thân căn bản quan tâm tới sống chết của mình, chính là tự trách mình hạ độc hại đại ca, trong mắt con trai lớn mới là trọng yếu nhất, cả đời chính là con nhà giàu.

      Lục Trùng Nham biết là năm đó lúc phụ thân mang đại ca đến quân doanh cũng là từng bước từng bước mò mẫm lăn lộn lên, có người nào bắt đầu sĩ quan chức vị cao, kinh nghiệm gì cũng có, mang binh ra ngoài hại chết chỉ là chính mình, còn có đám tướng sĩ theo mình, giờ phút này trong lòng có quá nhiều phẫn hận, phẫn hận phụ thân thiên vị.

      Tô Khiêm Mặc ra khỏi quân doanh rồi tiến vào doanh trướng, người mới đầu đưa cơm cho Lục Trùng Nham đến doanh trướng của , Tô Khiêm Mặc buông kiếm xuống nhìn đến phong thơ đặt bàn, gương mặt sắc bén thoáng lên vẻ ôn nhu, sau đó lạnh giọng hỏi, "Thế nào?"

      "Lục công tử chịu ăn, ta liền cầm về." Tiểu Tứ bẩm báo chi tiết, Tô Khiêm Mặc châm biếm cười tiếng, " chịu ăn liền đói bụng, đói bụng xin ăn."

      Chuyện huấn luyện tân binh trong Dương quan vốn phải do phụ trách, bất quá Mộc Triều Lộ vì để lòng quân phấn chấn, để cho tân phó đô thống mới quản lý mấy ngày, lúc trước cầu của Tô Khiêm Mặc đối với chính mình cao bao nhiêu cầu đối với những tân binh này cũng cao bấy nhiêu, đây phải là cuộc sống hòa bình có thể thoải mái chút, bọn họ được huấn luyện phải thay các huynh đệ bị thương đánh với người Bắc Đồ, bất kỳ ai cũng thể phớt lờ.

      Mà đối với nhị tỷ phu của vị hôn thê nhà mình, Tô Khiêm Mặc dĩ nhiên là phá lệ chiếu cố, trước đó Lục tướng quân , đối đãi cần khác nhau, vậy đừng trách nghiêm khắc.

      "Vâng, đại nhân." Tiểu Tứ tuân lệnh lui xuống, Tô Khiêm Mặc cởi khôi giáp ra, tắm xong mới bắt đầu xem hồi của Ngâm Hoan, trong thư đúng là Lâm An thành phát sinh chuyện , kể từ Cố gia nhất định ca nhi sau khi sinh Ngâm Hoan cũng ở bên trong viết lên vài câu về tiểu tử, Tô Khiêm Mặc cũng chỉ có nhìn thư của nàng lúc nhàng chút.

      Năm nay Lâm An rất nóng, năm ngoái nhị tỷ xuất giá mang đến tin vui, có thai rồi, nhị thẩm thu thập chút đồ đến Lộc Thành xem nàng, nương Trình gia xuất giá, còn có đáng nhắc tới chính là, hoàng thượng cho mấy nữ nhi của chọn vị hôn phu, thu yến năm nay nhất định thập phần náo nhiệt.

      Ngâm Hoan đều là chuyện vui vẻ, Tô Khiêm Mặc biết tính tình của nàng, từ trước đến nay tốt khoe xấu che, mà tình huống của nàng tự nhiên có người đúng giờ cho biết, Tô Khiêm Mặc cẩn thận cất phong thư, ngoài cửa truyền tới thanh của binh lính, "Tô đại nhân, Mộc đại nhân mời ngài qua đó chuyến."

      Sau khi Tô Khiêm Mặc mặc quần áo tử tế cầm lấy vũ khí lại ra khỏi doanh trướng, Mộc Triều Lộ ở trong doanh trướng, Lục tướng quân cùng cau mày lại nhìn xem bản đồ vẽ bằng cát thu Bắc Đồ lại, chỉ vào ba chỗ dựng lên cờ đỏ, "Lần trước bọn họ từ mấy chỗ này đánh bất ngờ, chỗ thành Đông Bắc khó lòng phòng bị suýt nữa bị đoạt."

      "Đông Bắc chính là vùng sơn lâm, từng phái ít đội vào." Lục tướng quân thêm gì nữa, nếu như có thu hoạch bọn họ cũng bị động, tiểu đội kia sau khi vào trở ra nữa.

      Tô Khiêm Mặc nhìn xem cảm thấy có chút quen mắt, "Ta ra ngoài chút." Trở lại doanh trướng của mình Tô Khiêm Mặc tìm ra sách ngày đó Ngâm Hoan đưa rồi vội vã chạy về chỗ bọn họ lật ra.

      "Là đây!" Tô Khiêm Mặc chỉ vào tờ trong đó ra, Mộc Triều Lộ quay đầu lại nhìn thoáng qua, lập tức cầm lên lật hai trang, có chút kích động với Lục tướng quân, "Xem ra chúng ta có biện pháp!"

      "Tô đại nhân, cái này từ đâu ngươi có?" Mộc Triều Lộ dựa theo sách lần nữa ở bản đồ nhìn kỹ, Đông Bắc kia vốn là rừng núi cũng thần bí nữa, nó nối liền thành Bắc Đồ, từ chỗ rừng núi đánh lén Bắc Đồ như thế nào đại khái đều hiểu .

      "Ngâm Hoan tìm được ở trong thư phòng của bá phụ, để cho ta mang đến." Tô Khiêm Mặc rất muốn nghiêm túc, nhưng Mộc Triều Lộ cười ha ha mấy tiếng vỗ vỗ bờ vai của , "Hảo tiểu tử, đây cũng có thể làm cho ngươi lấy được."

      Mặt Tô Khiêm Mặc chợt mất tự nhiên, rất nhanh tập trung vào việc thảo luận, đến trời tối bọn họ nghĩ ra phương án mới, gọi tới các đại quan quân lại mở ra , đến nửa đêm Dương quan lại bận rộn lần nữa.

      Lục Trùng Nham rất đói bụng, coi như là nằm uống hết nước cũng rất khó chịu, có thể người đưa cơm chậm chạp chưa có tới, nghe thấy tối khuya bên ngoài tiếng động binh lính chạy tới chạy lui, mở miệng hô vài tiếng, cũng có người đáp lại .

      Động tĩnh bên ngoài rất lớn, giãy giụa bò xuống giường, lấy cây gậy ở bên chống đến cửa, quân doanh đèn đuốc sáng trưng, đội binh sĩ từ doanh trướng phía trước chạy qua, tựa hồ là hướng về chỗ tập họp ở phía trước.

      Tiểu Tứ trở về doanh địa thay đại nhân lấy cơm tối, chứng kiến Lục Trùng Nham đứng ở đó, "Sao ngươi ở bên trong nghỉ ngơi, trong doanh có quy định, mười quân côn nhiều nhất chỉ có thể nằm năm ngày, ngươi nghỉ ngơi tốt đến lúc đó chỉ có thể chịu khổ."

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 86.2
      Edit: Song

      "Ta đói bụng." Lục Trùng Nham nghiêm mặt ra, tiểu Tứ cười như cười nhìn , từ hộp cơm phía dưới lấy ra đĩa bánh bao , "Đây, cầm ăn ."

      Lục Trùng Nham thoáng nhìn hộp cơm cái khay, để chỗ đó tựa hồ chính là đùi gà, "Tại sao cho ta ăn cái này."

      "Đây là chuẩn bị cho đại nhân." Tiểu Tứ ở Dương quan lâu như vậy, còn chưa thấy qua tân binh như thế, khó trách đại nhân lại nghiêm khắc đối với , nếu ở chiến trường hại tính mạng của người khác đó mới là lỗi lầm.

      Lục Trùng Nham lúc này ngậm miệng, cầm lấy bánh bao vào phòng, cùng sáng sớm đưa tới đều giống nhau, căn bản có biến hóa, cầm lấy cái hung hăng cắn, nhướng mày vừa muốn nhổ ra, đột nhiên như dốc sức mà nuốt từng ngụm từng ngụm bánh bao vào, cuối cùng ực mạnh chén nước ở đó ho khan.

      Bánh bao trong tay còn lại tạo thành bã vụn rơi mặt đất, Lục Trùng Nham thầm thề, ngày nào đó, ta để cho ngươi nhìn với cặp mắt khác xưa...

      Thu yến năm nay xác thực như Ngâm Hoan dự liệu bách gia tranh diễm, tựa như lúc trước lần đầu tiên nàng tới tham gia, nương hơn nàng mấy tuổi lại có thể ra những điều lớn mật, để cho khả năng của mình được hoàng hậu thái hậu khen ngợi, còn có chính là chờ đợi có thể được Hoàng Thượng nhìn trúng, có thể được làm thiếp thân bên công chúa, từ đó thăng chức rất nhanh.

      Cuối cùng Ngâm Hoan với đại tẩu được an bài cùng Trình Bích Nhi vừa mới kết hôn, sau khi Trình Bích Nhi gả vào Tưởng gia lâu thấy mặt nàng, tự nhiên có nhiều lời muốn , Ngâm Hoan chỉ có thể nhắc nhở nàng giọng chút, "Bây giờ ngươi là Nhị thiếu phu nhân của Tưởng gia, Tưởng phu nhân ở đây, ngươi thể lung tung truyền tới tai nàng."

      Trình Bích Nhi mím mím môi, "Gả cho người điểm này được tự nhiên, trước kia lúc ở nhà ta làm sai chuyện gì mẫu thân cũng để trong lòng, còn ở Tưởng gia, nếu như làm sai điều gì, sau này có người gây khó dễ lúc mình làm sai."

      "Ngươi biết là tốt rồi, sau này đừng có muốn cái gì là ." Ngâm Hoan cũng biết người càng lớn, chuyện lớn càng nhiều, nhiều thế hệ Tưởng gia đều làm phi, của cải nhất định là có rất nhiều nhà bằng được.

      "Ta cũng với ngươi chút, ở Tưởng gia ta ra khỏi viện của mình cái gì cũng được lung tung, rốt cuộc ta biết vì sao Tưởng tỷ tỷ luyện thành thân bản lĩnh khéo léo, từ nàng chính là ở điểm này mà luyện." Khi Trình Bích Nhi chuyện còn có chút tính trẻ con, Ngâm Hoan nhoẻn miệng cười, đó là tự nhiên, nếu tại sao Tưởng gia lại để nàng tiến cung.

      lát sau yến hội cũng kết thúc, nguyên nhân là bởi vì hoàng hậu về cung sớm, tản ra cũng sớm, Ngâm Hoan theo mẫu thân đại tẩu trở về Cố gia, sau thu yến mấy ngày, phàm là Hoàng Thượng nhìn trúng, công chúa vừa tới độ tuổi, đều được gả .

      Những chuyện này đều có quan hệ gì với Ngâm Hoan, nàng trả lời thư của Tô Khiêm Mặc sau đó phải đến chỗ Mạnh thị nhìn ca nhi, hài tử bây giờ năm tháng rất nghịch ngợm, điển hình còn chưa bò vững vội vã muốn đứng lên, chỉ cần Ngâm Hoan vừa tới, tiểu tử liền đưa tay muốn nàng ôm, Ngâm Hoan vươn tay, liền cố gắng tự mình đứng lên, ngươi phối hợp khóc cho ngươi xem.

      Sức chân của hài tử hơn năm tháng nào có tốt như vậy, ngày thường ca nhi nhất định nỗ lực hồi liền trực tiếp ngồi ở giường nệm nghỉ ngơi chút, Ngâm Hoan vừa đến, tiểu tử lại vội vàng muốn đứng lên, hai người chơi cái trò này phi thường cao hứng.

      "Đều toát mồ hôi." Mạnh thị đưa tay ở sau lưng của lau cái, y phục ở bên trong có chút nóng ướt, bảo nhũ nương mang đến bộ y phục sạch để thay, lúc ôm ra ca nhi liền nương nhờ trong ngực Ngâm Hoan chịu động.

      "Ta cũng thấy dính đại ca ngươi như vậy." Mạnh thị thấy con trai như vậy cười , "Lần trước Nghệ Tử đến cũng ôm cổ của nàng phun nước miếng lên mặt nàng."

      Ngâm Hoan véo gương mặt đầy thịt của chút, "Té ra ngươi đây là gặp ai xinh đẹp liền bổ nhào vào người đó." Ca nhi trực tiếp phun nước bọt lên nàng, nha hoàn đứng bên đều nở nụ cười, Ngâm Hoan bất đắc dĩ tiếp nhận khăn lau sạch .

      "Ta xem ngủ rồi, ngươi cũng đừng ôm mãi để tay mỏi." Mạnh thị để cho nhũ nương ôm ca nhi ngủ thiếp , Ngâm Hoan lại ngồi hồi từ trong phòng bọn họ ra, đột nhiên cảm giác được có chút lạnh, Nhĩ Đông cầm áo choàng cho nàng mặc lên.

      "Tuyết mau rơi ." Vừa đến tháng mười , rất nhanh tuyết phủ kín núi, đại khái phong thư này sau khi nhận được cũng hồi kịp.

      Qua mấy ngày, Lục gia truyền tin vui tới, con dâu trưởng của Lục gia thuận lợi sinh đứa con trai, bất quá đứa này nhìn như thân thể tốt lắm, thập phần suy yếu, Ngâm Hoan đưa quà tặng đến, đợi đến lúc đứa này đầy tháng, Lâm An thành là bão tuyết bay múa.

      Đây là trưởng tôn chân chính của Lục gia, ngày trăng rằm hôm đó, Cố gia là Mạnh thị chúc mừng, Mộc thị dần dần giao chuyện Cố gia cho nàng làm, chính mình chuyên tâm mà chuẩn bị lễ cập kê của Ngâm Hoan, sau khi xong, áo tri kỷ của nàng liền phải lập gia đình.

      Có người hỏi vì sao Nhị thiếu gia của Lục gia ở đây, lại ai biết vì sao ở đây, chỉ biết là tại lập chí muốn giống phụ thân , vì sáng nay lập công, cho nên theo Lục tướng quân đến Dương quan.

      Tôn thị nhận lấy từng cái chúc phúc, bởi vì ngày bão tuyết nên ôm hài tử ra để cho người khác xem, hài tử trong trứng nước nhìn qua so với người bình thường đều suy yếu hơn, mặc dù Lục Trọng Sơn tìm được thuốc giữ thai, nhưng độc tán vẫn dính ở người hài tử chút.

      "Chờ lớn hơn chút, chúng ta mang theo tìm đại phu kia, lại để cho xem chút giúp Huy nhi." Lục Trọng Sơn biết nàng chờ đợi đứa bé này quá lâu, ôm nàng an ủi.

      "Chỉ cần khỏe mạnh lớn lên ta đủ hài lòng." Tôn thị nhàng vuốt mặt hài tử, ngẩng đầu ôn nhu với , "Đúng rồi, đừng quên mang thứ đó đến Cố phủ, còn phải đa tạ nàng đấy." Lục Trọng Sơn gật gật đầu ra ngoài.

      Vài ngày sau Ngâm Hoan liền nhận được tạ lễ Tôn thị đưa tới, kia có thể là đại lễ chân chính , Tôn thị đưa tới là tờ khế đất, phía chỗ biệt uyển, khi Lâm An thành trong, Ngâm Hoan có cự tuyệt mà thu nhận, nàng biết Tôn thị nghĩ muốn nợ nhân tình này mới có thể dùng đại lễ lớn như vậy, mà Ngâm Hoan cũng muốn dùng cái này hướng nàng cầu việc gì, bằng thu hết.
      Dion, Phong Vũ Yên, honglak2 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 87: Kỳ Tố Như mang thai
      Edit: Mây

      Gần tới cuối năm có rất nhiều việc vui truyền ra, sau khi Lục gia trưởng tôn được sinh ra Lục vương gia phủ cũng truyền ra tin vui, Lục thế tử phi có thai, lần trước Kỳ Tố Như ngoài ý muốn mất đứa ra ngoài cho nên lần này Lục vương phi hoàn thành được tâm nguyện ôm cháu trai rồi.

      Kỳ Tố Như cùng Tô Khiêm Doanh thành thân cũng được hơn ba năm rồi, nhưng đây mới là tin vui đầu tiên của họ, đương nhiên tặng lễ thể qua loa được, Lục vương gia với Cố phủ xem như cũng quen biết tự nhiên cũng phải đưa lễ qua. Để biểu xem trọng, lần này Cố đại phu nhân mang Mạnh thị đến Lục vương gia phủ tặng lễ.

      Cái thai này của Kỳ Tố Như khiến mọi người thập phần vui sướng, Hứa Tình U cũng vui vẻ, chỉ cần Kỳ Tốn Như có con trai của nàng ta nàng cũng có thể vì Thế tử sinh con a.

      Kỳ phu nhân cũng đến vương phủ thăm con , gương mặt đầy đặn trở lại, trượng phu của bà được phục chức, nữ nhi cũng có bầu, chỉ cần lần này sinh hạ được đứa con trai cái ghế Thế tử phi nàng càng vững chắc mà bà cũng yên tâm.

      "Con đó, đừng quan tâm chuyện gì hết, sinh đứa mới là chuyện quan trọng nhất." Kỳ phu nhân lôi kéo tay của nữ nhi, xem nàng khí sắc tệ, khỏi xúc động. Đại nữ nhi của bà ngày càng sống tốt chỉ tội nghiệp cho đứa con thứ, tại còn ở trong am thất lạnh lẽo người chăm sóc đây.

      "Như nhi, nhân hôm nay vương phi cao hứng, con có thể nào xin bà để bà xin Hoàng hậu thả em con ra sớm ." Kỳ Tố Như có chút tức giận bỏ rơi tay Kỳ phu nhân, "Mẫu thân, ngài còn ngại nàng hại gia đình mình chưa đủ sao, cha vừa mói phục chức, ngài muốn cha phải về quê dưỡng lão sao?"

      "Nó chính là em con mà, Như nhi." Kỳ phu nhân càng càng khó chịu, trong ba đứa con đứa con thứ hai là đứa hiểu lòng bà nhất mà cũng là đứa bà thương nhất, nàng đến đó cũng lâu rồi, tội lỗi gì cũng trả xong, lúc này về định cả đời ở đó sao.

      "Nhưng nó có nhớ con là tỷ tỷ nó , có nhớ nó là người của Kỳ gia , muốn làm cái gì là làm, dù sao từ đến lớn nó luôn được mẫu thân che dấu tội lỗi, chuyện này HoàngThượng cũng biết, ngài còn muốn để nàng trở về sao. Được rồi chuyện này dừng ở đây , mẫu thân đừng trước mặt tổ mẫu nếu chuyện hưu thê cũng phải có đâu." Kỳ Tố Như trầm mặt ra, Kỳ phu nhân sắc mặt đột biến, "Con bậy bạ gì đó!"

      "Mẫu thân, con khuyên bảo ngài a, tổ mẫu khoan dung với ngài, cũng vì ngài có đích trưởng tôn mà nặng ngài. Thứ đệ cũng được dạy dỗ tốt, hôm nay dưới gối phụ thân có đứa nào có thể nối nghiệp cha. Những chuyện này tổ mẫu đều biết nhưng bà câu trách móc ngài, Nhị muội hôm nay gây hoạ cũng phải lỗi cho ngài dung túng nàng từ đến lớn sao. Nếu bây giờ ngài dám cầu xin cho Nhị muội, chọc giận tổ mẫu ngay cả con cũng cứu được ngài đâu." Những lời của Kỳ Tố Như làm cho sắc mặt của Kỳ phu nhân tái nhợt, con ruột ở trước mặt mình dặn mình phải ăn cẩn thận nếu cha ruột nàng hưu mình, người làm mẹ như bà có thể thoải mái được ư.

      "Nếu là mẫu thân còn muốn giữ chặt phụ thân tâm, trở về chọn đứa con vợ kế tuổi còn nuôi dạy tốt , nếu được nuôi dạy tốt cũng biết ngài là người tốt, như vậy Kỳ gia chúng ta mới có chỗ dựa vào a mẫu thân." Nếu là có chuyện Nhị muội việc mẫu thân có con trai quan trọng lắm nhưng chuyện của Nhị muội làm cho tổ mẫu đối với mẫu thân rất thất vọng, cộng thêm Nhị thẩm thỉnh thoảng ở bên trong đâm chọc vài câu nàng khó đảm bảo tổ mẫu hờn giận gì mẫu thân, lúc này việc nên làm là nuôi dưỡng đứa con trai để chống lưng a.

      Kỳ phu nhân lúc đến tinh thần sáng láng lúc về mặt ủ mày chau, khiến người khác tò mò nha, Kỳ Tố Như nằm ở giường, kinh ngạc nhìn chằm chằm bụng, nàng còn đường lui, đứa này chính là niềm trụ cột của nàng, hy vọng đừng có việc gì xảy ra.

      "Tiểu thư, tới gì ngài uống thuốc rồi." Thước Nhi bưng thuốc đến, tay đều có chút phát run, Kỳ Tố Như liếc nàng cái, "Đặt lên bàn ."

      “Vâng." Thước Nhi đến phía sau bóp vai cho nàng, Kỳ Tố Như nghe mùi thuốc kia liền thoải mái, "Thế tử đâu rồi."

      "Thế tử tiến cung với vương phi rồi, nghe là đầu năm vương gia phải về Dương quan." Kỳ Tố Như gật gật đầu tiếp tục híp mắt.

      Đến buổi tối Tô Khiêm Doanh trở lại, vào phòng nàng nhìn nàng cái, Kỳ Tố Như cầu ở lại với mình, Tô Khiêm Doanh sững sờ chút, lúc trước nàng chưa từng cầu ở lại với nàng, cho dù lúc đến sân bên Tình U nàng cũng hề thay đổi nét mặt.

      "Ta ." Tô Khiêm Doanh ngồi xuống cùng nàng, Kỳ Tố Như níu lấy y phục của , mặt có nhàn nhạt ưu sầu, "Tướng công, thiếp sợ."

      "Đừng sợ, lần này nhất định là an toàn, đừng lo lắng, ta mực bên cạnh nàng." Dường như dụ dỗ của nam nhân với nữ nhân là bản năng của rồi, người cũng hưởng thụ mà người nghe càng hưởng thụ hơn, Kỳ Tố Như tựa ở trong ngực , lầm bầm lên áy náy của nàng với đứa đầu tiên của hai người, thể ràng yếu đuối của nàng.

      Mà ở phía sân khác, Hứa Tình U có chút thất vọng trở về phòng, bên ma ma đến từ Mộc phủ giọng khuyên nhủ, "Tiểu thư, thế tử phi có thai, thế tử ở trong phòng nàng là điều tất nhiên, ngài thể cùng thế tử phát tính tình nha."

      "Ta lấp, ta chẳng qua là cảm thấy..." Hứa Tình U được cảm giác của nàng lúc này, nàng chỉ là thiếp, quý thiếp cũng là thiếp, có tư cách cùng vương phi thỉnh an, cũng còn tư cách sinh đứa trước Thế tử phi, nàng chỉ vẻn vẹn có duy nhất là thương của thế tử, còn lại nàng có gì cả.

      bên mẹ nhìn thấy cũng có lời gì khuyên giải nàng, từ lúc rời Mộc phủ, Đại lão gia cũng , Mộc gia phải là nhà mẹ đẻ di nương, cho nên tương lai bị ủy khuất đều phải tự chịu mình, đây là cái giá phải trả của hành động của bản thân. Mộc gia hề có tiểu thư nào muốn làm thiếp người khác"Tiểu thư, ngài phải nghĩ thoáng lên, thế tử phi có thai, chỉ cần nàng sinh được tiểu thế tử rất nhanh sau ngài cũng có thể có đứa để dựa vào lúc già a."

      "Thế tử phu nhân mang bầu, vì sao thế tử còn ngủ lại phòng đó chứ." Hứa Tình U chính là để ý điểm này, bên ma ma khẽ thở dài, bây giờ là thế tử phi mới vừa có bầu, cho dù là lúc sinh thế tử cũng phải có mặt tại đó a, mặc dù phải đứng tại giường, chỉ ở bên ngoài tiếp khách thôi, đây chính là khác biệt giữa phu nhân chính thất và thiếp thị a…….
      Dion, Phương Lăng, trangtrongnuoc2 others thích bài này.

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      tháng nữa là NH - TKM thành thân dòi ahihi zui

      CHƯƠNG 87.2: Ngâm Hoan cập kê
      Edit:Mây

      Năm mới đến rất nhanh, qua năm Mộc thị phải bắt đầu chuẩn bị lễ cập kê của Ngâm Hoa, lễ cập kê lần này tổ chức nào nhiệt hơn của Ngâm Nguyệt, nhưng tất cả đều do Mộc thị bỏ tiền túi riêng của mình nên Đường thị cũng thể cái gì.

      May đo riêng cho Ngâm Hoan vài bộ quần áo đẹp, kể cả lúc làm lễ cũng như lúc tiếp khách khứa ước chừng Ngâm Hoan cần đến bảy bộ đồ. Mộc thị dường như muốn những điều tốt đẹp nhất dành cho Ngâm Hoan.

      Ngâm Hoan sinh ra ở tháng ba, đây là thời điểm xuân về hoa nở, giai đoạn này phải mời khách khứa rất nhiều, nhưng những gì cần chuẩn bị đều được phòng giữa chuẩn bị từ rất sớm. Ngâm Hoan chỉ cần làm việc đó là liên tục thay quần áo đẹp để đón tiếp khách khứa, còn mọi việc khác nàng cần nhúng tay vào. Kiếp này nhân sinh của nàng hoàn toàn thay đổi, kiếp trước khi nàng chưa được mười ba tuổi phải xách bọc đồ vào từ cửa của nhà họ Lục rồi.

      "Đều trưởng thành hết rồi, ngẫm lại đứa của Mậu Lâm cũng sắp gọi ta bằng bà cố rồi." Bành lão phu nhân lúc này cũng tới, Cố Ngâm Nguyệt sống tốt tại Lộc thành, người làm bác chồng như bà cũng được thoải mái hơn chút. Hôm nay vị thế của Cố gia chưa chắc thấp hơn Nhan gia đâu, nhưng lúc trước khi quyết định lấy đích trưởng nữ của Nhan gia đều là quyết định của chồng và con trai bà, bà chút cũng can thiệp được gì cả.

      "Đúng vậy, đều trưởng thành, đừng hài tử của Mậu Lâm, đứa của Dật Tín cũng y y nha nha chuyện rồi, đứa này cái gì cũng hơn người khác nha, lúc mới năm sáu tháng bắt đầu vịn tay Thất nha đầu bước đó." Cố lão phu nhân tại mới bắt đầu có cuộc sống tự tại, Cố phủ càng ngày càng tốt, nỗi đau khổ khi mất con trai cũng vơi dần, mà tằng tôn cũng có, các nương đều chuẩn bị lập gia đình, dường như mỗi ngày Cố phủ đều có nhiều chuyện vui nha,

      "Năm đó ngươi với ta việc để Thất nha đầu làm con thừa tự cũng khá khiên cưỡng, nhưng hôm nay xem ra nàng là nương sống tốt nhất đó." Bành lão phu nhân cảm khái , lúc trước nàng còn là bé gầy như que củi đến chúc thọ Cố lão phu nhân, nhưng bây giờ nàng nẩy nở cũng kém gì các tỷ tỷ như hoa như ngọc của nàng. Hơn nữa hôn của nàng còn do Hoàng Thượng ban hôn khiến cho nàng được nhiều nương hâm mộ, ghen tị a.

      "Lòng người đều là thịt mà, sống lâu thấy quen thôi." Cố lão phu nhân chỉ có thể như vậy, đối với đứa cháu nửa đường xuất này, bà cũng cảm thấy rất kỳ diệu nha, "Nhưng nó là đứa bé ngoan."

      Bành lão phu nhân cười cười, hai người ngồi ở đó trò chuyện, phía ngoài Mộc thị đón tiếp khách nhân, Ngâm Hoan cùng Mạnh thị đón tiếp các thiếu phu nhân tiểu thư, Trình Bích Nhi đến cũng là đại diện cho Tưởng Như Nhân, "Tưởng tỷ tỷ thể ra phủ Thái tử để đến chúc mừng muội, ta thay mặt tỷ ấy chúc mừng muội nha."

      " có việc gì, hôm nào muội với tỷ đến phủ Thái tử thăm tỷ ấy nhé." Ngâm Hoan đối với diện Trình Bích Nhi vô cùng vui vẻ, nàng cũng có chuyện muốn với Tưởng Như Nhân, dứt khoát liền hẹn cùng Trình Bích Nhi đến đó luôn.

      Bát vương phủ là do Tạ Quán đại diện đến, đối với người con dâu tương lai này, Bát vương phi trong lòng còn có chút rối ren, nhất là khi hôn kỳ sắp tới rồi.

      Bởi vì Ngâm Hoan phải là đứa con dâu do bà đích thân lựa chọn nhưng lời của con trai bà vẫn chưa quên, vấn đề rối ren này bà quyết định đối mặt mà chuyển giao cho Thế tử phi thay bà đến.

      Những ngày trọng đại như vậy, Cố phủ cũng xem như thế gia, trước đây khách nhân đến chúc mừng rất nhiều, kể cả Lục vương phủ cũng sai người tới tặng lễ càng khiến cho người ta đỏ mắt hâm mộ a. Ngâm Hoan nhìn Tạ Quán ăn tự nhiên, giao tiếp khéo léo, mẫu thân qua, Bát vương phủ tuy là vương phủ, nhưng so với các thế gia khác đơn giản hơn nhiều. Nếu nàng gả qua cũng cần làm Đích trưởng tức quản nhà quản cửa, cũng cần vội vàng sinh đích trưởng tôn, điều nàng cần làm là tạo mối quan hệ tốt với người chị chồng tương lai này thôi

      Tạ Quán tiếp xúc đến ánh mắt của Ngâm Hoan, thiện ý cười cười, Ngâm Hoan có chút thẹn thùng cúi đầu.
      Lúc chạng vạng khách nhân Cố gia sai biệt lắm, Ngâm Hoan sai Nhĩ Đông điểm ràng danh mục quà tặng, trong phòng còn bày biện lễ vật của A Hỉ đưa tới, là thiếu gia gửi về từ Dương quan.

      Bên trong gói quà có phong thư, bởi vì nàng gửi cho bản chép tay của phụ thân, vì bọn họ giải quyết ít việc khó, chiến thắng liên tiếp, quân Bắc đồ lùi về liên tục chỉ còn giữ mấy thành, mà Nhị tỷ phu người theo Lục tướng quân vào doanh trại cũng thay đổi rất nhiều, còn hay ăn lười làm nữa, mà cũng xung trận chém giết rất nhiều.

      Ngâm Hoan để thư xuống nhìn rương đồ kia, Tô Khiêm Mặc góp nhặt ít đồ tốt từ Dương quan gửi cho nàng, cho dù những món đó quá quý báu nhưng thắng ở độc đáo, ít ra ở Lâm thành đồ của nàng là độc nhất vô nhị. Nàng sai Nhĩ Đông cất đồ vào kho, rồi mài mực để nàng hồi cho ...

      Mà giờ khắc này tại Dương quan, quân đội lại vừa chiếm được thêm thành nữa, bắt được ít tù binh Bắc đồ.

      Trong Dương quan dân chúng reo hò to, trong quân doanh sĩ khí cũng rất tốt, chỉ còn tháng nữa thôi, Tô Khiêm Mặc trở về Lâm An thành chuẩn bị thành thân, Bát vương phi gửi thư từ năm ngoái đến thúc giục đầu năm trở về.

      "Đại nhân, xong!" Tiểu Tứ vội vã chạy vào doanh trướng của , " thấy Lục thiếu gia."

      Tô Khiêm Mặc cũng kịp thay y phục, cầm lấy kiếm đặt bên cạnh vội vã chạy ra ngoài. Trong doanh trướng của Mộc Triều Lộ Mộc tướng quân, Lục tướng quân sắc mặt trầm ngâm ngồi ở đó, sau khi công thành kết thúc, thời điểm quét dọn chiến trường kiểm kê binh lính phát thấy Lục Trùng Nham...
      Dion, Phong Vũ Yên, Phương Lăng2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :