1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi sum vầy đoàn viên - Nhược Nhan(c22)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 10: Kinh hỉ?

      Edit: Jo

      “Vải bông này đúng là được dệt rất tỉ mĩ, nhưng sao nhũ mẫu cho Bành nương tử ít tiền ?”

      “Cái này còn cần tiểu thư phân phó sao, Bành nương tử nguyên lai văn tiền cũng chịu nhận, nàng ấy còn ở trong tháng, dù sao mấy thứ chúng ta tặng cho nàng ấy cũng ít, thân thể cũng chậm rãi tốt lên. Vải bông này xem như là hoàn trả lại ân tình cho chúng ta. Ta vốn dám nhận , cuối cùng bị nàng ấy khuyên mại mới bằng lòng nhận lấy. Ta cũng đưa cho nàng ấy chút tiền để trả tiền vải bông.”
      Hai người Thủy U Hàn và nhũ mẫu ngồi kháng ở tại nhà giữa, cầm kéo cắt vải làm quần áo.

      “Vải này rất mịn, thích hợp làm quần áo, lại thông khí, độ co dãn tốt hơn vải lụa nhiều. Chúng ta trước tiên làm cho mỗi người bộ .” Thủy U Hàn .

      “Vải này phải là người có tay nghề tốt mới dệt ra được, Bành nương tử đúng là người tài giỏi, đáng tiếc là người tốt nhưng mệnh lại tốt. Tiểu thư, ngài biết đâu, hai ngày trước ta nghe trong thôn đón dâu, lại nghĩ rằng chính là Bành tú tài, cưới nương ở thành Tể Thủy về nhà, nghe là con của nhà đọc sách , của hồi môn đem đến là nhiều.”

      Thủy U Hàn cả kinh, “Ơ, hưu thê đâu phải là ngày, coi như là hơn tháng , nhưng nhanh như vậy lại cưới thêm vợ về, đúng là kẻ bạc tình .”

      chỉ có như vậy, ta còn nghe người ta , ” Nhũ mẫu ghé sát vào lỗ tai Thủy U Hàn , “ vị nương tử mới này của , kỳ thực là lúc trước muốn bỏ vợ, người này là tình nhân của , phỏng chừng sớm có ý nghĩ bỏ vợ rồi chỉ là tìm ra được lỗi nào của Bành nương tử thôi, nên mới lấy chuyện xảy ra với Bành nương tử làm cái cớ, cái này xem như là thỏa được ước vọng .”

      ” Bành nương tử có nghĩ đến việc phục hợp với Bành tú tài ?”

      “Ta thấy nàng ấy bây giờ chết tâm, tại đem theo nhi nữ đến ở trong căn nhà trống tại đầu thôn, mỗi ngày dệt vải, mẹ con cũng có cái để ăn. Hôm nay ta đến lấy vải bông, còn nghe được chuyện chê cười phía sau .”

      “Là cái gì, nhu mẫu mau cho ta nghe .”

      Nhũ mẫu tựa hồ là sợ thủy U Hàn ở trong nhà buồn bực, nên khi có cơ hội ra ngoài, khi về chút chuyện bát quái cho nghe, việc của Bành nương tử, Thủy U Hàn cực kỳ quan tâm đến, nhũ mẫu cũng dụng tâm để ý đến .

      “Tân nương tử của Bành tú tài là người ở thành trấn, vừa tân hôn, chịu lo liệu việc trong nhà, Bành lão nương lại quen việc được Bành nương tử hầu hạ, cũng chịu hoạt động tay chân. Ngày hôm qua lại tìm Bành nương tử, là niệm trước đây bà giúp con dâu ra ở riêng , chỉ cần Bành nương tử ra mặt cùng âu Dương đại phu nháo hồi, khiến cho Âu Dương đại phu bỏ ra chút tiền cho Bành gia, bà chuyện cùng con trai đưa Bành nương tử trở về làm thiếp .” (Jo: biết có ai tức ? Khi có bà già từng ấy tuổi lấy oán báo ơn)

      “A! ?” Thủy U Hàn ngây người ra, lại có người làm ra chuyện như vậy.” Bành nương tử như thế nào?”

      “Bành nương tử là người phúc hậu, tự nhiên lấy oán báo ơn mà tìm Âu Dương đại phu gây phiền phức. Bành lão nương lại mắng nàng ấy trận, thấy mất mặt nên rời .”

      Thủy U hàn nghĩ đến Bành nương tử tuy rằng tính tình lại nhu nhược, nhưng phải là biệt được thị phi. Bằng cái vị Âu Dương đại phu kia gặp xui xẻo rất lớn.

      Hai người bên chuyện phiếm, bên may đồ.

      Tiết trời vào hạ, khí trời càng ngày càng nóng, mấy ngày nay Thủy U Hàn vội thay màn cửa sổ bằng lụa mỏng, vừa muốn đem quần áo, đệm chăn lấy ra, chờ lát nữa phơi nắng, ruộng trồng rau và hoa viên cần phải được chăm sóc, may mắn là có Hải bá ở bên ngoài giúp đỡ, tiểu Hồng và nhũ mẫu đều rất tháo vát, cũng chẳng còn chuyện gì để bận tâm đến.

      Gần tối, tiểu Hồng cầm băng gạc băng tay của lại tạo thành cái sừng trâu, thêm chút lá ngải, sau đó nấu nước đổ vào thùng cho Thủy U Hàn tắm. Nhũ mẫu còn định giúp Thủy U hàn tắm rửa, bị cười hì hì đuổi ra ngoài. Thủy U Hàn ngâm mình trong thùng nước tắm rửa, cầm quả mướp khô chà xát người, vừa tắm vừa ngâm nga tiểu khúc.

      “Ở vùng núi bên kia Haiti, có con tinh linh màu lam, nó hoạt bát lại thông minh… Đánh thua Gargamel, … Ta là con chim nho , thế nào bay cũng bay cao… , … Hớn hở, lười biếng…”

      Bên ngoài, nhũ mẫu xa, sẵn sàng khi tiểu thư có việc gọi bà vào. Nghe thấy tiếng hát của tiểu thư trong phòng nhịp điệu vừa sai vừa lạ, biết là rên rỉ cái gì, lòng có chút lo lắng: Tuy rằng tiểu thư thoạt nhìn bình phục, nhưng mà dù sao cũng từng bị kích thích, lúc tắm lại phát tác như thế. Hẳn là tích tụ trong lòng rất nhiều. Nếu bị người khác nghe được biết bị thành cái dạng gì, nhưng chỉ sợ đây là cách duy nhất để tiểu thư phát tiết, tiểu thư mà phát tiết được , biết tiểu thư làm cái chuyện đáng sợ gì đây. Bà liếc mắt nhìn khắp nơi, tiểu Hồng còn ở hoa viên chăm sóc cây ăn quả, Hải bá đương nhiên ở trong nội viện, hoàn hảo, có ai nghe thấy, bà quyết định sau này khi tiểu thư tắm phải đứng ở ngoài phòng canh chừng, hơn nữa cũng để cho người khác tới gần.

      Thủy U Hàn biết những ngày qua nhũ mẫu tâm lý ổn định, tắm rửa rất là cao hứng, tẩy phần dơ bẩn, da của à, nhờ tỉ mĩ chăm sóc trở nên bóng loáng trắng noãn, dáng người à, rốt cục cũng có lồi có lõm, phải ngừng cố gắng lắm đây, ngờ dùng quả mướp khô khi tắm lại có tác dụng tốt như thế, phải để cho tiểu Hồng và nhũ mẫu cùng nhau sử dụng. Phòng ngừa được nếp nhăn, vốn có hi vọng nhiều, chẳng qua vì muốn có làn da trắng hồng, tránh ánh nắng làm hư da, còn có thể ngăn chặn đồi mồi sau này xuất da khi về già, chỉ như vậy thôi là được rồi.
      Vóc người của bản thân à, nhìn cái khung xương kiếp này và kiếp trước giống nhau như đúc, nhớ kiếp trước mặc kệ ăn như thế nào, lười biếng ra làm sao, thắt lưng và bụng cũng miếng thịt lồi. Thủy U Hàn đắc ý sờ sờ bụng mình. Sờ qua sờ lại, tựa hồ là lạ đúng chỗ nào nhỉ, là nơi nào? Loại cảm giác này lúc có lúc , hình như quên chuyện gì rất quan trọng.

      Giống như mùa hè , bầu trời quang đãng bỗng nhiên có đạo sét đánh xuống, Thủy U Hàn yên lặng cân nhắc: “ , , thân thể của mình còn chưa có bình phục tốt , cho nên mới…, tuyệt đối phải là….”

      Thủy U hàn còn tâm tư tắm rửa tiếp, vội vã lau khô người, mặc quần áo, rồi ra khỏi phòng tắm. Nhũ mẫu thấy hôm nay hình như tắm rất nhanh, sắc mặt có chút khác thường.

      “Tiểu thư có chỗ nào thoải mái, có muốn nhờ Hải bá mời đại phu đến xem hay .”

      Thủy U Hàn miễn cưỡng cười cười, “Ta rất khỏe, nhũ mẫu, hồi nữa bà xong việc, đến phòng ta chút.”

      Dưới ánh nến, Thủy U hàn nhìn nhũ mẫu, do dự rồi do dự, liền quyết định mở miệng.
      “Nhũ mẫu, bà còn nhớ quỳ thủy * lần trước của ta là ngày nào ?”

      *Quỳ thủy: ngày hành kinh

      “Tiểu thư, ta nhớ rất , là hơn ba tháng trước, khi đó còn ở Sở phủ, hẳn là hai mươi lăm tháng hai. Tiểu thư, ngài có phải hay …., nhất định là… Đại hỉ! .” Gương mặt nhũ mẫu biểu lộ kích động.

      Thủy U hàn vội vàng kéo nhũ mẫu ngồi kháng, “Nhũ mẫu, trước đừng làm ầm lên. Việc này, nếu như bị Hải bá biết, nhũ mẫu có nghĩ đến hậu quả của nó .”

      “Chính là biết rồi mới tốt, tiểu thư, nếu ngài mang thai là tiểu công tử, Hải bá nhất định truyền tin đến Sở phủ, khi đó Sở phu nhân khẳng định phái người đón ngài trở về phủ. Đến lúc đó, đại thiếu gia thấy ngài có hài tử, nhất định đối xử tốt với ngài, bao giờ nhắc đến chuyện hưu thê nữa.”

      “Nhũ mẫu, bà nghĩ quá đơn giản. Chỉ sợ trong phủ biết ta mang thai, chủ tớ ba người chúng ta nhất định thể sống tiếp.”

      Nhũ mẫu tin, “Làm sao có thể như thế được, chẳng lẽ Sở phu nhân thương tôn tử của mình ư ?”

      “Sở phu nhân có thương hay thương tôn tử , ta cũng biết, nhưng mà những người khác trong phủ nhất định tha cho hài tử trong bụng ta.Bà thử suy nghĩ chút, khi còn ở trong phủ, chúng ta luôn nhường nhịn, đắc tội với ai, vẫn bị người ta hãm hại, hôm nay, nếu biết ta mang thai trưởng tôn Sở phủ, càng thể chấp nhận được ta”

      Nhũ mẫu nghe xong, trong lúc nhất thời ra lời, nước mắt lại chảy xuống, “Tiểu thư, mạng của ngài làm sao lại khổ như vậy. Bất quá, tiểu thư, ngài đừng sợ, lần này nhũ mẫu đem tính mạng ra bảo đảm, bảo vệ tiểu thư và hài tử trong bụng ngài.”

      ” Nhũ mẫu hết thảy đều nghe theo ta .”

      Nhũ mẫu gật đầu.

      Thủy U Hàn lúc này mới tiếp, “Đầu tiên, chúng ta phải tìm đại phu để bắt mạch, xác định xem có phải là ta mang thai , nếu như là phải , chúng ta cần lo lắng vô ích. Nếu như là đúng, như vậy…” Thủy U hàn hạ thấp giọng xuống, còn chưa chuẩn bị tốt ý nghĩ này, “Chúng ta lại thương lượng tiếp.”

      ” Chúng ta vẫn là nhờ Hải bá tìm đại phu đến sao?”

      , chuyện này tuyệt đối thể để cho Hải bá biết. Tuy rằng mấy tháng qua, chúng ta chung đụng tệ, thế nhưng Hải bá là người của Sở phu nhân, so với chúng ta , Hải bá tự nhiên trung thành với Sở phu nhân bên kia. ông ấy mà biết, Sở phủ cũng biết. Nhũ mẫu, phải tránh, được để lộ chút tin tức nào. Mạng của ba người chủ tớ chúng ta đều ơ đây .”

      Nhũ mẫu trịnh trọng gật đầu, “Tiểu thư, ta hiểu. Mới vừa rồi là ta suy nghĩ kỹ càng, hồ đồ. Dù thế nào, cũng phải đợi được tiểu thư bình an sinh con xong, mới cho mọi người biết. Khi đó, còn người có thể hại tiểu thư được nữa. Tiểu thư, có phải hay cũng tạm thời cho tiểu Hồng biết .”

      “Ừ, tạm thời đừng để cho tiểu Hồng biết.”

      “Nhưng mà, thân thể ngài qua ít ngày nữa là có thể nhìn ra, khi đó thể lừa được tiểu Hồng đâu.”

      Thủy U Hàn đành cười khổ, nhũ mẫu cho rằng đây là mang thai, chỉ sợ là bà ấy trong mong đứa bé này từ rất lâu. Có con, Thủy U hàn có thể trở về Sở phủ, tiếp tục làm đại thiếu phu nhân, làm phu nhân của tướng quân . Bà cho rằng làm như vậy Thủy U Hàn được hạnh phúc .

      “Đến lúc đó hãy cho tiểu Hồng. Bây giờ chúng ta phải làm sao mà thần biết quỷ hay tìm đại phu , xác định xem ta có đúng là mang thai hay .”

      Đêm nay, thủy U hàn trợn mắt nhìn đỉnh màn, trong lòng thầm tính toán. Phải làm sao để tránh thoát khỏi mắt Hải bá tìm đại phu, hơn nữa đại phu này còn phải đồng ý giữ bí mật cho ? Sau đó, nếu trong bụng tiểu sinh mệnh tồn tại, phải làm sao bây giờ?
      bornthisway011091, Andrenatinaphan thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11: Nam đại phu khoa phụ sản

      Nam chính lên sàn nha

      Edit: Jo

      Mấy ngày sau, nhũ mẫu ở ngoài ruộng trồng rau hái rau , cẩn thận ngã sấp xuống, Thủy U Hàn và tiểu Hồng vội vàng dìu nhũ mẫu trở về phòng, Hải bá ở gần bên thấy được, nhũ mẫu tựa hồ ngã rất là nghiêm trọng, cũng vội vã xem.

      Thủy U hàn trực tiếp dìu nhũ mẫu vào nhà chính, giúp nhũ mẫu kiểm tra thương thế, bố trí ổn thỏa rồi mang theo tiểu Hồng ra ngoại viện tìm Hải bá. Hải bá đứng chờ ở đó, thấy Thủy U hàn ra, vội hỏi thăm xem nhũ mẫu bị thương có nặng lắm .

      Thủy U Hàn còn chưa mở miệng, nước mắt chảy xuống trước tiên, “Nhũ mẫu, lần này té bị thương cũng phải là nghiêm trọng, nhưng chân của nhũ mẫu, vào mùa đông năm ngoái bị thương tổn rồi, nhiễm hàn khí nên để lại bệnh căn, mỗi khi trời mưa chân nhũ mẫu đều đau buốt. Chúng ta đến đây ở, muốn làm phiền Hải bá nên chưa hề mời đại phu đến xem qua. Lần này , nếu nhưng phải chân nhũ mẫu lại đau buốt, cũng đến mức té bị thương như thế.”

      Trải qua mấy ngày ở chung, Hải bá biết Thủy U Hàn đối đãi với hai người hầu vô cùng tốt, đặc biệt là nhũ mẫu chăm sóc Thủy U Hàn từ khi còn , lúc này có thể Thủy U hàn và nhũ mẫu thân nhau như là hai mẹ con vậy.

      “Phu nhân, ngài lại khách khí rồi, làm sao có bệnh mà tìm đại phu, làm chậm trễ lại càng dễ chữa bệnh đâu. Ta đánh xe mời đại phu cho ngài.”

      “Làm phiền Hải bá nhiều , chỉ là, bệnh này của nhũ mẫu khi còn ở Sở phủ mời đại phu xem qua, là chữa trị tốt, dùng thuốc mạnh trị hết bệnh, mà nếu dùng thuốc mạnh quá làm tổn thương thân thể. Tốt nhất là nên sử dụng châm cứu, chậm rãi điều trị mới có thể trị hết bệnh căn. Sợ rằng đại phu trấn lần này chịu bó tay thôi, Hải bá, có thể hay đến thành Tể Thủy tìm nhiều đại phu đến?”

      “Đại phu trấn , đương nhiên thể sánh bằng đại phu ở kinh thành, bất quá đến châm cứu ở trấn vị đại phu họ Âu Dương, tài hoa chẳng thua gì thái y ở trong hoàng cung. Nếu đến Tể Thủy, đường xá xa xôi, trước tiên phải chuẩn bị chút rồi mới được. Chi bằng trước tiên chúng ta mời Âu Dương đại phu đến đây chữa trị cho nhũ mẫu , nếu như được, ta đến nhờ người ở cửa hàng trấn đến thành Tể Thủy mời đại phu, phu nhân, ngài xem như vậy có được .”

      “Hải bá cân nhắc như vậy , cứ y theo lời của Hải bá .”

      Hải bá kiến Thủy U hàn đồng ý, khẩn trương lấy mã xa ra , nhanh chóng chạy lên trấn .
      Thủy U Hàn thở phào nhõm, Hải bá ở chung cùng các lâu, cũng có chút cảm tình, tuy rằng ý tứ của ông ấy là muốn canh chừng các , nhưng đối với các lại rất kính trọng, hơn nữa là lòng quan tâm. So với suy nghĩ ban đầu của Thủy U Hàn, người ỷ vào tư cách là lão nô khi thấy các gặp chuyện may, nhất định dựa theo đó đè đầu cữơi cổ chủ tử, nhưng bây giờ tình hình lại khác xa gấp mấy lần mà suy nghĩ đến. Phải lừa gạt lão nhân ngay thẳng này làm cho Thủy U Hàn có chút áy náy, nhưng vì suy nghĩ đến tính mạng của mình cũng chỉ có thể làm vậy .

      Thủy U hàn bảo Tiểu Hồng đứng chờ ngoài cửa, đại phu đến dẫn vào bên trong. sau đó, vội vàng xoay người trở vào trong chiếu cố nhũ mẫu.

      Ngày hôm nay, nhũ mẫu ngã cái hẳn là cố ý. Vì muốn Hải bá mời đại phu đến, hơn nữa phải là Âu Dương đại phu. Thủy U hàn căn cứ theo lời nhũ mẫu kể về lời đồn bên ngoài, cho là vị đại phu này y thuật cao minh, hơn nữa cũng chịu giúp nữ nhân đỡ đẻ, còn nguyên nhân quan trọng , tuy rằng có nhiều vị phu nhân bị quái bệnh thế nhưng có ai có thể dò được thông tin gì từ trong miệng , đây là vị đại phu có y đức, theo cách kiếp trước của chính là tôn trọng việc riêng tư của bệnh nhân.
      Đương nhiên còn có điều nữa là vị đại phu này có thế lực, người nghèo có tiền, cũng chữa cho, so với những bệnh nhân thời kỳ này có nhiều tiền đều bị ném ra khỏi y viện rất nhiều.

      Mặc dù là như thế nhưng tính mạo hiểm rất cao. Nhưng Thủy U Hàn thể đợi thêm được nữa, hơn nữa chỉ sợ còn lựa chọn nào tốt hơn.

      Nhũ mẫu té bị thương tính là nghiêm trọng, thế nhưng đầu gối lại chảy máu, Thủy U Hàn cầm khăn chấm ít rượu trắng, nhàng lau vết thường đầu gối nhũ mẫu.

      “Nhũ mẫu vì ta mà chịu khổ, là do ta tốt, chỉ làm bộ như vậy, dù sao Hải bá cũng thể xem xét được vết thương của bà, tội gì…”

      “Tiểu thư, chút tiểu thương ấy có đáng là gì, chỉ cần mời được Âu Dương đại phu đến, có té nặng hơn cũng chẳng là gì cả.”

      Hai người vừa chuyện, bên ngoài tiểu Hồng vén mành lên tiến vào, đại phu đến, có muốn mời vào hay .Thủy U hàn và nhũ mẫu nhìn nhau, nhũ mẫu gật đầu.

      Thủy U Hàn xoay người kéo tiểu Hồng ra khỏi phòng, quả nhiên thấy Hải bá dẫn nam tử dáng người cao thấp đứng ở trong sân, trong tay nam tử đó còn mang theo hòm thuốc. Lập tức đoán ra đây chính là vị Âu Dương đại phu kia.

      Vừa vặn nam tử kia quay sang nhìn, cẩn thận đánh giá Thủy U Hàn.

      Thủy U Hàn lấy làm kinh hãi, người này có giống như trong tưởng tượng của . chỉ từ miệng của nhũ mẫu và mọi người biết được vị Âu Dương này là danh y, vẫn cho là người này chính là ông già râu tóc bạc phơ, nghĩ tới người này là thanh niên chừng hai mươi tuổi, diện mạo bình thường, bất quá người tỏa ra kh1i chất nho nhã, làm cho người khác thấy cũng phải sinh ra hảo cảm.

      Hải bá thấy Thủy U Hàn tự mình ra, tuy rằng cảm thấy có chút thích hợp, thế nhưng nghĩ đến Thủy U Hàn và nhũ mẫu tựa như mẹ con, hẳn là trong lòng sốt ruột, hơn nữa Thủy U Hàn còn dùng khăn che mặt nên ông cũng thoải mái do đo làm chi.

      “Phu nhân, vị này là Âu Dương đại phu, phu nhân xem nên đưa đại phu đến nơi nào để trị liệu cho nhũ mẫu thỏa đáng?”

      Thủy U Hàn hướng Âu Dương đại phu vén áo thi lễ, “Nhũ mẫu bị thương đùi, hoạt động bất tiện, xin mời Âu Dương đại phu vào trong phòng chữa trị cho nhũ mẫu .”

      “Vậy xin làm phiền Âu Dương đại phu.” Hải bá cũng chỉ hảo như vậy.

      “Châm cứu chắc hẳn mất rất nhiều công sức, tiểu Hồng, em theo Hải bá đến thư phòng , chuẩn bị trà bánh giúp ta.” Thủy U hàn dặn dò, sau đó đối với Âu Dương đại phu dùng tay làm dấu mời: “Âu Dương đại phu, mời qua bên này.” Lại dẫn Âu Dương đại phu vào trong.

      Hải bá nguyên muốn cùng theo vào trong, nhưng cảm thấy ổn lắm, lại đứng ở ngoài phòng, tiểu Hồng sớm được Thủy U Hàn phân phó, mời Hải bá đến thư phòng chuẩn bị chút trà bánh, vừa chờ. Thư phòng ở bên cạnh nhà chính, Hải bá ngẫm lại, nghĩ cũng sao, liền theo tiểu Hồng đến thư phòng.

      Vào phòng, Thủy U Hàn có dừng lại, ” Âu Dương đại phu, nhũ mẫu ở trong phòng.” Âu Dương cúi đầu lên tiếng, tùy Thủy U Hàn dẫn vào trong phòng phòng. Nhũ mẫu dựa người tháp *, đầu gối bọc băng gạc.

      *Tháp: giường

      “Thỉnh Âu Dương đại phu nhìn thương thế của nhũ mẫu.” Thủy U Hàn kéo ghế đặt trước tháp nhũ mẫu dựa, thỉnh ngồi xuống.

      Âu Dương đại phu khom người cảm tạ, đem hòm thuốc đặt lên bàn thấp cạnh tháp, sau đó ngồi xuống , rằng: “Đây là ngoại thương, ta muốn nhìn xem miệng vết thương như thế nào, chỉ sợ mạo phạm nhũ mẫu.”

      “Đạo lý này bọn ta hiểu được, Âu dương đại phu cứ việc kiểm tra.”

      Âu Dương gật đầu, nhàng gỡ băng gạc đùi nhũ mẫu xuống, cẩn thận nhìn vết thương đùi,tay cầm băng gạc nhấn lên vết thương , “Chỉ là bị thương ngoài da, xử lý rất tốt, nếu như nhũ mẫu lo lắng, ta kê đơn bốc thuốc, nấu thành thuốc mỡ rồi xoa lên miệng vết thương, vài lần liền kết thành sẹo .” Lại do dự chút, “Kỳ thực cần thoa thuốc cũng sao. Hải bá mời ta đến đây, là trị liệu bệnh thương hàn chân nhũ mẫu, cần phải châm cứu, vậy trước tiên nhũ mẫu đưa tay ra cho ta bắt mạch xem.”

      “Thỉnh đại phu bắt mạch cho tiểu thư nhà ta trước, xem ngài ấy có khỏe ?”

      Âu Dương sửng sốt, quay đầu , thấy vị tiểu thư mà nhũ mẫu tháo khăn che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt, đến bên cạnh bàn ngồi xuống, vươn cổ tay ra, đối với nhoẻn miệng cười, chờ đến bắt mạch .

      Tim Âu Dương đột nhiên đập mạnh, hồi phục lại tinh thần, tuổi tính là lớn, thế nhưng hành y nhiều năm, cái dạng người tuấn mỹ gì phải là chưa thấy qua, nhưng hôm nay lại nhìn thấy vị nương này , suýt nữa luống cuống.

      bên nhũ mẫu dùng khăn đặt lên cổ tay Thủy U Hàn, “Thỉnh đại phu bắt mạch cho tiểu thư của ta!”

      Trong lòng Âu Dương nghĩ lại cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn làm theo lời dùng ngón tay bắt mạch cho Thủy U Hàn, lát sau, vừa cẩn thận quan sát sắc mặt của Thủy U hàn, trong ánh mắt có tia hiểu rọ.

      “Xin hỏi, vị phu nhân này, lần trước quỳ thủy đến là khi nào?”

      “Là ba tháng trước.” Nhũ mẫu đáp.

      “Oh, vậy sai, xin chúc mừng phu nhân, ngài có thai ba tháng, mạch tượng tại vừng vàng, thai nhi rất khỏe mạnh. Bất quá, phu nhân hình như từng bị thương người lâu lắm đúng , sau lại được điều dưỡng thỏa đáng, nhưng vẫn còn chút bệnh kết, cần phải điều dưỡng nhiều mới có thể mẹ con bình an. Ta đây kê cho ngài thuốc dưỡng thai.”

      “Tiểu thư, ngài là có thai, trời xanh có mắt a! Đa tạ đại phu, đa tạ đại phu!”
      Lúc này đến phiên Thủy U Hàn ngẩn người tại chỗ, nửa ngày cũng nên lời.
      Phần thưởng trong bất hạnh? !

      Làm mẹ? Làm mẹ? Người xưa , việc sinh con này , nam nữ cùng vui, mà nữ khổ. hoàn toàn chút xíu vui mừng nào, nhưng cái khổ này chỉ có mình gánh chịu. Thế nào là may mắn, xin dùng ngữ điệu bi phẫn để hai chữ may mắn này .

      Bây giờ phải là lúc miên man suy nghĩ những thứ này, Thủy U hàn, ngươi phải trấn định.

      “Đại phu, cơ thể của ta lúc trước từng bị thương, hơn nữa lúc này lại có hài tử, hơi đúng dịp, đại phu, ngài xem có thể giúp ta đem nó…. đem nó xóa sạch .” Thủy U hàn biết sao lại có cảm giác chột dạ, có chút đành lòng, có chút khổ sở, còn có chút chờ đợi, nhưng chờ đợi cái gì?

      Nhũ mẫu với khuôn mặt thể tin được , “Tiểu thư, ngài… , ngài…”

      Hai người kia có cổ quái, Âu Dương đại phu nhận định. Theo lý thuyết, thái độ của hai người phải thống nhất mới đúng, thế nhưng…

      Chuyện nhà người khác, cũng tiện cái gì, chỉ cần làm tốt bổn phận của vị đại phu .

      “Phu nhân, nếu ngài có ý như vậy, cũng phải là được, chỉ là, làm thần thể của ngài bị thương, sau này còn phải điều dưỡng lại tốt.”

      “Tiểu thư, ngài thể làm như vậy , đứa bé này… Ngài thể bỏ nó a!”

      Thủy U hàn rất mâu thuẫn, nên làm như thế nào? Vô luận như thế nào, đầu tiên phải thuyết phục đại phu giúp đỡ che giấu bí mật này, về phần hài tử, cần suy nghĩ kỹ.
      ” Âu Dương đại phu, chuyện ta mang thai, xin đại phu giúp ta giữ bí mật này, đừng cho người nào khác biết…Kể cả Hải bá.”

      Âu Dương từ lúc theo Thủy U Hàn vào phòng, cũng nghĩ có chuyện cổ quái, thấy chủ tớ hai người hành như vậy, lại liên tưởng Hải bá đối với thân phận cả hai giữ kín như bưng, trong lòng nghi ngờ càng sâu.

      ” Âu Dương đại phu là người thông minh, nhất định nhận thấy được ngày hôm nay mời ngài tới chữa trị cho nhũ mẫu, nhưng ra là vì ta. Bởi vì muốn để cho người khác biết, nên mới lấy danh nghĩa của nhũ mẫu, ngay cả Hải bá cũng giấu diếm qua.Thân phận chủ tớ hai người bọn ta tốt lành gì. Chuyện này phải bảo mật, cũng là bất đắc dĩ, vì bảo trụ tính mạng của bọn ta .”

      Âu Dương đại phu nghe xong lời này, nhớ tới chuyện Thủy U Hàn vừa mới muốn nạo thai, cả giận : “Vị phu nhân này sở dĩ nhờ đến ta, chẳng lẽ là tin chút lời đồn đãi về ta, nghĩ ta chịu giúp đỡ phụ nhân đỡ đẻ, khỏi phải nghi ngờ ta là người có đức hạnh, là vì có thói quen làm những chuyện mờ ám ư ?”

      Thủy U hàn cũng xấu hổ cũng giận, ” Âu Dương đại phu sao lại như thế, lại đem chính bản thân mình hạ thấp như vậy . Ta đúng là dự định việc này giao phó cho ngài, bởi vì ta nghe hết tất cả lời đồn đãi, sâu trong cảm giác của ta ngài chỉ có y thuật cao minh, hành ổn thỏa, hơn nữa y đức cao thượng, ở trong mắt ngài, có nghèo hèn phú quý, cách nhìn của nam nhân và nữ nhân thế tục , trong mắt ngài chỉ có bệnh nhân. Đây mới là nguyên nhân ta đem tính mạng của mình ra để đánh cược, đem chuyện riêng tư này phó thác cho ngài cũng là có nguyên nhân .”

      Âu Dương đại phu nghe xong lời này, sững sờ lát, sau đó vun áo đứng lên, trịnh trọng thi lễ với Thủy U Hàn cái.

      “Mới vừa rồi là ta mạo phạm, thỉnh phu nhân nên trách cứ.Chuyện của phu nhân, ta xin thề, giữ kín như bưng.”

      Lời hứa của quân tử đáng giá ngàn vàng, bất quá đây là lần đầu tiên gặp nhau, Thủy U Hàn biết tại sao lại tin tưởng vị Âu Dương đại phu này như vậy.

      “Như vậy làm phiền ngài, có thể hay mời ngài năm ngày sau trở lại, giúp nhũ mẫu châm cứu.”

      “Liền theo lời phu nhân phân phó.”

      Hai người thương lượng xong , Thủy U Hàn mời bắt mạch cho nhũ mẫu, trong lòng vẫn nhớ nhũ mẫu từng quỳ đất ròng rã ngày , dưới trời đông giá rét, sợ là lưu lại bệnh căn . Tuy rằng nhũ mẫu từ chối, Thủy U hàn mạnh mẽ ấn bà ngồi xuống, Âu Dương đại phu chẩn mạch, hỏi nguyên do bệnh, là quả có phong hàn lưu lại thành bệnh trong xương , nghiêm trọng, nhưng nếu như trị liệu chậm trễ, sau này rất phiền phức, sau lại giúp nhũ mẫu châm cứu lúc, mới cáo từ rời . Hải bá chờ ở cửa, tiễn ra ngoài, năm ngày sau lại đến đây.
      bornthisway011091, Andrenatinaphan thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12: Phải làm mẹ độc thân sao?


      Edit: Jo

      Tiễn Âu Dương đại phu , nhũ mẫu liên tục lo lắng, hận thể đem Thủy U Hàn buộc chặt vào vào lưng quần mình , Thủy U hàn hiểu được suy nghĩ của bà, thoải mái : “Nhũ mẫu cần lo lắng như vậy, việc này, ta phải suy nghĩ kỹ, bất luận phải làm sao, ta cũng cùng nhũ mẫu thương lượng.” Nhũ mẫu lúc này mới hơi chút yên tâm.
      Từ lúc Thủy U Hàn trọng sinh đến nay, đây là lần đầu tiên có tâm . Được xác nhận có thai, hề chuẩn bị tinh thần để tiếp nhận. Nếu như là cùng với người mình , làm chuyện ân ái, có cục cưng, mở bình rượu đỏ ăn mừng, sau đó cùng người hưởng niềm vui này, chậm rãi che chở cục cưng sinh ra, nhìn cục cưng từng chút lớn lên. Thủy U hàn thừa nhận mình là người thích hài tử, nhất là kết tinh của mình và người , nữ nhân nào mà như vậy? Thế nhưng, tình huống tại thực rất đặc thù.

      Nhũ mẫu muốn sinh hạ cục cưng, thời đại này, đứa được sinh ra khi nữ nhân còn trẻ chính là đảm bảo về thân phận và địa vị sau này khi về già. Sinh hạ cục cưng, bất luận là nam hay nữ, đều là lợi thế cho bọn họ trở về Sở phủ, nếu như là con trai địa vị của lại được bảo đảm.

      Thế nhưng Thủy U Hàn lại bất đồng niên đại, tại tự hỏi phải là cục cưng cho lợi ích gì, mà là có thể làm gì cho cục cưng. nữ nhân, có trượng phu, mình nuôi nấng hài tử, phải đối mặt với áp lực xã hội, áp lực kinh tế, ở xã hội đại cũng thoải mái, huống chi là ở triều đại phong kiến này. có năng lực tạo cho cục cưng cuộc sống tốt đẹp sao? Cần giúp đỡ từ Sở phủ ư, cho dù chính và cục cưng lại lần nữa được Sở phủ tiếp nhận, như vậy và cục cưng phải cùng nhau đối mặt với người có tâm tư khó lường trong phủ , phải sống đấu đá, nghi kỵ và tranh đấu với nhau.

      Bất luận là như thế nào, Thủy U hàn cũng muốn trải qua cuộc sống như thế. Như vậy có nên lưu lại đứa bé này hay ?

      Thủy U Hàn làm việc tiếp, động đậy mà ngồi thất thần. Tiểu Hồng đều nhìn ra là có vấn đề gì đó, ở sau lưng , hỏi có mệt mỏi hay , chắc là là bị bệnh, hay lại lo lắng cho vết thương chân nhũ mẫu. Thủy U Hàn tiện cái gì, chỉ bảo tiểu Hồng là cần phải lo lắng, mình chỉ có chút khó chịu, qua ít ngày tốt rồi.

      Nhũ mẫu có cơ hội nhắc tới Bành nương tử, nàng ấy nhờ có con ở cạnh bên, mặc dù tại rất là cực khổ, nhưng tịch nữa, sau này già cũng có chỗ để dựa vào. Thủy U Hàn còn từ trong thôn lấy ra cái cữi, mình dệt vải, bây giờ chỉ cần học theo Bành nương tử dệt vải, có thể bán được giá tốt, còn có thể thêu, sau này cũng cần giúp đỡ từ Sở phủ, chính cũng có thể nuôi sống được cả ba người.

      Thủy U Hàn nhìn nhũ mẫu bận rộn, thái dương có tóc bạc, nghĩ đến kiếp trước mẹ thúc giục sau khi tốt nghiệp đại học phải kết hôn, sinh con đẻ cái, trong lòng lại ấm áp.
      Buổi tối hôm nay, Thủy u Hàn ngồi dưới cây nho , lá cây mọc ra nhanh chóng, hái xuống vài quả trong vườn ăn, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đầy sao.

      Kỳ thực từ sau trong tận đáy lòng cũng luyến tiếc đứa bé này, bằng cũng có do dự. lo lắng, sợ mình thể cho cục cưng cuộc sống tốt hơn. Thế nhưng, như thế nào cũng là nhiều năm đọc sách, có kinh nghiệm làm việc, có ý thức độc lập của phái nữ, mặc dù ở đây bị trói buộc, nhưng mà lúc này ở đây phải là có nữ nhân mình nuôi con lớn lên sao, chuyện xưa về Mạnh mẫu, lúc nghe qua, bà cũng là nữ nhân, mình nuôi lớn con trai mình, hơn nữa con trai bà sau này lại là thánh nhân. cũng hy vọng đứa bé trong bụng mình có thành tựu gì, có thể bảo vệ tâm hồn và thể xác của nó để nó khỏe mạnh lớn lên, chẳng lẽ làm được sao?

      Đương nhiên, trong lòng vẫn có vướng mắc, là vấn đề của phụ thân hài tử.Hừ, coi như người quyên tặng tinh khí* , nếu muốn truy tố quyền lợi nuôi con, liền đưa ba quả dưa chuột làm thù lao. Như vậy . thủy U Hàn rốt cuộc cũng hạ quyết tâm.

      Ăn xong điểm tâm, Thủy U hàn thương lượng cùng với nhũ mẫu.

      “Nhũ mẫu, lát nữa bà tìm Hải bá chuyện, nhờ ông ấy tìm giúp cho chúng ta con dê hoặc bò cái, tốt nhất là dê, sữa dê rất tốt cho tiêu hóa, nhân tiện với hải bá, ta phải bồi bổ thân thể, sữa dê thể ngừng cung ứng.”

      “Tiểu thư, ngài trước đây vẫn có uống thứ này, ngài rất ghét mùi sữa dê mà .”
      “Nhũ mẫu, ta tại muốn uống, hơn nữa cũng là chuẩn bị cho sau này dùng.” Thủy U Hàn cười đối với nhũ mẫu .

      Nhũ mẫu thoáng cái hiểu, luôn miệng , “Hảo, hảo, hảo, ta liền tìm Hải bá chuyện, nhờ ông ta tìm cho chúng ta.”

      Hải bá là người rất có tiếng, buổi chiều dắt về con dê cái có nhiều sữa, hơn nữa còn xung phong nhận việc nuôi dê, đem dê dẫn vào cái chuồng bên cạnh, mỗi ngày nhũ mẫu chỉ cần đến chuồng vắt sửa là được rồi .

      Sữa dê tương đối gây mũi, Thủy U hàn lần nào đun nóng đều bỏ thêm chút đường cát, lại bỏ thêm nắm trà hoa lài, sau khi nấu sôi lọc lá trà ra, vừa khử được độc vừa trừ mùi vị gây mũi. Mỗi ngày sau khi ăn xong điểm tâm, Thủy U hàn uống chén sữa dê. Phần sữa dư, Thủy U hàn bỏ vào trong tách trà rồi đậy nắp lại, đem phơi nắng ngày đêm, đợi khi sữa dê đặc lại đồng thời lên men, liền bỏ thêm chút quả được cắt sạch bỏ vào trong tách, muỗng rồi muỗng múc ăn, xem như đây là món điểm tâm ngọt mà ăn .

      Muốn sinh hạ hài tử, Hải bá đương nhiên là có thể giấu diếm nhưng còn tiểu Hồng gạt được . Thủy U hàn ngay từ đầu cho tiểu Hồng biết, phải vì tín nhiệm, chính là nghĩ tiểu Hồng tuổi còn rất , sợ là cẩn thận ra. Thế nhưng, bây giờ thể lừa gạt được nữa.

      “Tiểu Hồng, từ khi chúng ta đến đây, em phải làm rất nhiều việc, đãi ngộ cũng tốt như ở trong Sở phủ, em có cảm thấy vất vả? Là ta liên lụy đến em .” Mới làm xong áo mùa hạ, nhũ mẫu gọi tiểu Hồng vào phòng chính, thử y phục xem có vừa , nhìn tiểu Hồng mặc đồ mới, Thủy U hàn đưa cho chén sữa trái cây, để cho tiểu Hồng cùng mình ngồi kháng .

      “Tiểu thư đừng có như thế, những việc này có tính là gì, trước đây khi em còn ở nhà, tuổi còn rất nhưng phải kiếm sống, so với bây giờ còn mệt hơn, lại ăn đủ no. Theo ngài, cơm cũng ăn no, mặc cũng ấm hơn, đặc biệt là có bị đánh đập, ngài đối đãi với ta như đối đãi với người bình thường , phải là với kẻ hầu. Ở Sở phủ nếu có ngài ta cũng có chỗ dựa vào ở đấy .”

      Thủy U hàn thấy tiểu Hồng chân thành ra suy nghĩ trong lòng, cũng biết tiểu Hồng là nữ hài trung thành, lời tuy hay nhưng đối với mình lại lòng quan tâm.

      “Tiểu Hồng,ta đem em và nhũ mẫu xem như là người nhà của mình, có chuyện này ta muốn với em.”

      Tiểu Hồng tha thiết mong chờ, dừng động tác ăn sữa chua lại, chờ xem Thủy U hàn muốn gì .

      Nhũ mẫu nhìn thấy sắc mặt của Thủy U hàn, nghĩ rằng xấu hổ, tiện mở miệng, nên kéo tay của tiểu Hồng, tiếp lời: “Tiểu Hồng, có chuyện vui muốn cho ngươi biết, nhưng mà ngươi thể cho người khác biết. Tiểu thư của chúng ta, có thai.”
      Tiểu Hồng nghe xong lời của nhũ mẫu, mồm há ra hình chữ O.

      Thủy U Hàn hé miệng cười ngừng, “Tiểu Hồng vẫn còn con nít.”

      Tiểu Hồng mới hồi phục tinh thần lại, “Tiểu thư, em hiểu có thai là có ý gì. Tiểu thư, ngài mang hài tử của gia. Vậy chúng ta…”

      “Ta muốn chính là cái này, chuyện này thể để cho người bên ngoài biết, chỉ có ba người chúng ta biết thôi, bằng chúng ta khó giữ được tánh mạng.” Thủy U Hàn thấy tiểu Hồng có chút hoang mang, tiếp, “Tiểu Hồng, em hãy nhớ lại xem vì sao chúng ta phải đến đây, đó chính là người trong Sở phủ cho phép ta sống, muốn ta phải chết. Nếu như ta sinh hạ hài tử của gia, trong phủ phái người đưa ta trở về, các nàng nhất định cho ta và hài tử trở về đâu. Vì vậy, chuyện này thể để lộ ra bên ngoài cho người khác biết.”

      Tiểu Hồng cúi đầu, lần thứ hai ngẩng đầu lên, vành mắt đỏ, “Tiểu thư, em mặc dù ngu dốt nhưng cũng biết ngài bị người trong phủ hãm hại, các nàng nếu biết ngài có hài tử, chắc chắn hại ngài và hài tử. Ngài yên tâm, việc này , em tuyệt đối cho ai biết.”
      Thủy U hàn vốn còn muốn chút đạo lý để tiểu Hồng hiểu được cái lợi và cái hại của chuyện này, nghĩ đến tiểu Hồng lại hiểu biết đến như vậy, trong lòng nhất thời thở phào nhõm, lập tức : “Chuyện này , nhất là Hải ab1 được để cho ông ấy biết. Hải bá là người Sở phủ, nếu ông ấy biết đương nhiên thông báo về cho trong phủ biết. Bình thường em và Hải bá hay lui tới nhiều, ta tin em để lộ bí mật này đâu, nhưng ta cũng sợ em cẩn thận ra, ba người chúng ta chắc chắn chết có chỗ chôn.”

      Tiểu Hồng có chút nóng nảy, liền thề độc, Thủy U hàn cũng khẩn trương là tin tưởng, chỉ là muốn về sau tiểu Hồng phải giữ kín cái miệng mình, cho dù là ai hỏi liền đổ thừa lên đầu nhũ mẫu, mình phải là thiếp thân nha hoàn nên lắm.

      Tiểu Hồng trịnh trọng đồng ý, “Tiểu thư cứ việc yên tâm, em vốn rất ít chuyện, chuyện này, em nhất định tiết lộ nửa điểm ra ngoài, bằng , ruột thủng bụng rữa.”

      Thủy U Hàn bảo nhũ mẫu che miệng tiểu Hồng , để cho nàng ấy ra mấy lời nguyền rủa chính mình nữa. Sau khi an bài xong cho cuộc sống về sau, cả ba mới ngủ.

      Năm ngày sau , Âu Dương đúng hẹn đến khám bệnh, Thủy U hàn cho biết mình quyết định sinh đứa bé này ra, cũng hỏi mấy biện pháp dưỡng thai, tốt nhất là cần phải uống thuốc, sợ ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng, nên ăn đồ bổ là hay nhất.
      Âu Dương sớm nghĩ đến có quyết định như vậy, liền bắt mạch cho , dặn ngày thường nên kiêng kị cái gì, cũng cho biết nên ăn thứ đồ bổ nào. Nhũ mẫu đứng ở bên cạnh ghi nhớ, liên tục gật đầu tán thành.

      Âu Dương cười , “Là ta quá lo lắng, nhũ mẫu hẳn là rất có kinh nghiệm, phu nhân ngài cứ nghe theo nhũ mẫu là được.”

      Nhũ mẫu vội vàng khiêm tốn, Thủy U hàn đối với cám ơn, còn thêm: “Ta nghe , lện từ* của Âu Dương đại phu là bà đỡ nổi danh, trong tay biết cứu biết bao sản phụ cùng trẻ , Âu Dương đại phu là được chân truyền?”

      *Lệnh từ: mẹ , cách xưng hô của người ngoài đối với mẹ người khác

      “Gia mẫu quả thực chưa từng đối với ta giấu diếm, ngày thường hay oán giận là có nhi nữ để thừa kế y bát của bà, tuy rằng ta học ở gia mẫu hai , ba phần nhưng chung quy bởi vì là nam tử , chuyện này cũng thuận tiện lắm .”

      “Người đời chỉ oán hận sinh được nhi nữ nhưng có nhi tử, lệnh từ ngược lại, xem ra cũng là người say mê y thuật, đúng là kỳ nữ*.”

      *Kỳ nữ: nữ tử giỏi lại giàu đam mê

      Âu Dương vỗ áo cười, “Gia mẫu nếu như còn tại thế, ta tất nhiên dẫn phu nhân đến làm bạn tri kỷ với bà ấy.”

      ” Âu Dương đại phu, ngài cũng biết ta có nỗi khổ tâm , thể để cho người khác biết có thai, còn phải tránh tai mắt mà sinh hạ đứa bé này, cho nên , xin Âu Dương đại phu nếu sợ hiềm nghi đến lúc đó đỡ đẻ cho ta.”

      Âu Dương ràng ngập ngừng, “Dù sao nhũ mẫu cũng có chút kinh nghiệm, phu nhân, ngài…”

      “Âu Dương đại phu, nhũ mẫu tuy rằng cũng thông hiểu việc này, nhưng cũng phải bà đỡ, mà ta cho rằng cho dù là bà đỡ, trăm triệu lần cũng thông hiểu đỡ đẻ bằng đại phu. Nữ tử sinh con, tựa như vòng Quỷ Môn Quan, bà đỡ chỉ am hiểu đỡ đẻ, đối với y thuật nửa đều am hiểu, trong mắt của ta, cũng đáng tin. Chỉ cần đại phu ở bên , ta mới có thể yên tâm.”

      ngờ phu nhân lại có loại ý nghĩ này, ta cũng nghĩ tới, nếu như mấy bà đỡ có thể học chút y thuật, như vậy cũng có nhiều sản phụ vì sinh con mà mất mạng. Trước đây mẫu thân ta cũng là theo chân phụ thân học rất nhiều y lý, mới có thể thành thạo như vậy. Đáng tiếc, tại đa số bà đỡ đều đồng ý , hơn nữa cũng có người hơn ta rất nhiều tuổi, đâu chịu học y, đều mực tuân theo quy cũ; mà học y phần lớn đều là nam tử, ai lại chịu học đỡ đẻ?”

      “Cho nên Âu Dương đại phu ngài chính là người có tài. Xin ngài giúp ta đỡ đẻ.”

      Âu Dương cúi đầu, “Kỳ thực, có bao nhiêu người cho ta đỡ đẻ , nếu phải là bất đắc dĩ cũng ai nguyện ý cho nam tử như ta đỡ đẻ. Trước đó vài ngày, chuyện của nương tử Bành gia , phu nhân chắc cũng biết, ngài phải suy nghĩ cho kỹ.”
      Thủy U Hàn cười cười, ” Âu Dương đại phu nên đem kiện kia để ở trong lòng, công đạo tự tại nhân tâm, Bành tú tài mượn cớ hưu thê để tái giá, như vậy vô lương, người nào mất lương tri. Ngài cứu tánh mạng người ta, người nào ngài cao thượng. Hơn nữa, ngài trước đó còn hỏi qua trưởng bối nhà , vô luận là quốc pháp, lí lẽ, hay là nhân tình, việc ngài làm đều thể bị bắt bẻ được. Vẫn là câu kia, bởi vì tín nhiệm y đức và nhân phẩm của ngài, nên chúng ta mới trù tính mời ngài đến đây.”

      Âu Dương ngẩng đầu lên, nhìn Thủy U Hàn, trong mắt đều là tiếu ý, “Như vậy, ta xem như là việc đáng làm phải làm. Chỉ là, phu nhân muốn giấu Hải bá sinh con, chỉ sợ là dễ.”

      sao, Hải bá là người thủ lễ*, nếu ta gọi đến ông ấy cũng bước vào trong nội viện bước . Chỉ cần về sau ta giảm dần số lần gọi ông ấy, ngày thường ở trong viện khóa cửa là được. Tiến hành theo tuần tự, khẳng định có ai hoài nghi. Chẳng qua, vào ngày ta sinh con, sợ rằng phải làm phiền Âu Dương đại phu đến hỗ trợ.”

      * Thủ lễ: tuân thủ lễ nghi

      Hai người lần này chuyện với nhau, đều nổi lên cảm giác tri kỷ. Thủy U Hàn liền đề nghị, nên xưng hô xa lạ như thế, bảo Âu Dương cứ gọi tên mình còn mình gọi là đại ca. Nhũ mẫu đứng ở bên, cho rằng Âu Dương đại phu là người tốt, hơn tiểu thư và hài tử trong bụng cũng phải nhờ , cũng rất tán thành.

      Từ đó, Âu Dương mỗi tháng đều ghé thăm , giúp nhũ mẫu châm cứu, ra là giúp Thủy U Hàn bắt mạch. Qua lại nhiều lần, cùng Hải bá kết thành huynh đệ. Biết Hải bá từng ở chiến trường bị thương thân thể, liền nghĩ biện pháp chế rượu thuốc đưa cho Hải bá, quả nhiên hữu hiệu, nên Hải bá đối với Âu Dương càng thêm cảm kích. Mỗi lần Âu Dương đến, đều mời ở lại dùng cơm xong rồi về, Thủy U Hàn và nhũ mẫu đương nhiên là vui vẻ, thường làm cơm canh phong phú đưa qua.
      bornthisway011091, tinaphanAndrena thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13: Trữ hạ

      Edit: Jo và Ju

      Thất nguyệt lưu hỏa*, có thể do tòa Vương gia trang này dựa vào Nghi sơn nên tầng khí ô-zôn thập phần hoàn chỉnh, có tình trạng nóng lên toàn cầu, Thủy U hàn cảm giác được mùa hè ở đây nóng đến mức làm cho cả người khó chịu. Tuy có máy điều hòa khí nhưng chỉ cần dưới trời nắng dựa vào gió thổi cũng chẳng khó chịu.

      * Thất nguyệt lưu hỏa: Đại Hỏa tinh (sao Tâm) vào tháng 5 lịch đều mọc ở giữa trời vào lúc hoàng hôn, từ tháng 6 trở dần dần hạ xuống hướng Tây, cũng là tương ứng với thời điểm thời tiết dần bớt cái nóng của mùa hạ, bắt đầu bước vào mùa thu mát mẻ. Kinh Thi viết: “Thất nguyệt lưu hỏa, cửu nguyệt thụ y” tức là: tháng 7 trời mát, đến tháng 9 lạnh, phải may áo ấm rồi… Do đó thành ngữ này cũng là hạ thu đến, tiết trời bắt đầu mát mẻ hơn.

      Thủy U Hàn ngồi hòn đá trong rừng trúc, bên huy vũ quạt hương bồ, bên đánh giá eo của mình lần thứ ngàn lẻ , bất giác có điểm đắc chí. Nhặt được bảo bối à, thân thể này là loại khi mang thai chỉ dài bụng, mà phải là cái loại khi mang thai toàn thân đều béo mập. tại bụng của thủy U hàn có chút nhô ra, lúc mặc y phục có chút chật. Nhũ mẫu giúp làm thêm mấy bộ quần áo mới rộng thùng thình , còn cho biết, cái bụng của so với người khác hơn chút, về sau lớn thêm nữa.

      tại có thể bước chân ra khỏi nhà, chỉ ở nội viện mỗi ngày chăm sóc hoa cỏ và cây ăn quả. Còn có thể tránh được nhũ mẫu, luyện vài động tác yo-ga dành cho thai phụ, như tọa giác thức, thần hầu thức. Đều là những động tác tăng độ dẻo dai cho xương chậu, giúp cho việc sinh con càng thêm thuận lợi.Nhũ mẫu cho biết nhiều điều cấm kỵ, vốn là cấm được làm bất cứ chuyện gì, sau Âu Dương đại phu lấy thân phận là thầy thuốc cho nhũ mẫu biết phụ nữ có thai hoạt động nhiều chút, đối với thân thể và thai nhi đều có lợi, hơn nữa đến lúc sinh con thuận lợi hơn nhiều, chỉ cần quá mệt nhọc là được. Bởi vậy nhũ mẫu bây giờ mới cho Thủy U hàn làm những việc này.

      Đương nhiên, còn có chút cái khác, đây là lần đầu Thủy U hàn nghe rất nhiều về cấm kỵ, Thủy U hàn cũng có mê tín. Bất quá chỉ cần xác nhận có cái gì tai hại ảnh hưởng đến sức khỏe cũng đều vâng theo . Nhất là vì làm cho nhũ mẫu an lòng, thứ hai là dù sao hoàn cảnh ở đây cùng với kiếp trước của có rất nhiều bất đồng, những thứ này đều là phong tục ở đây truyền xuống, có lẽ có đạo lý của nó. Nhớ lại trước kia từng xem qua bản tin , là ở Tân Cương có mấy người, bởi vì ăn chao do nhà mình tự chế mà trúng độc. Khuyến cáo mọi người nên tự làm chao, bởi vì đất ở Tân Cương khai hoang tương đối trễ , trong đất có loại vi khuẩn gọi là vi khuẩn nhục độc, sau khi trúng độc, nếu nghiêm trọng tử vong. Mà thuốc giải độc được sử dụng thường xuyên, trong bệnh viện cũng có hàng tồn kho, nếu như bị trúng độc hậu quả rất nghiêm trọng.

      Ai biết trong đất , khí ở niên đại này có vi khuẩn này nọ hay , cảm thấy ở đại kỹ thuật tiên tiến liền đem tất cả mọi thứ làm rất tốt, còn bằng việc tùy tiện xuống ruộng, an toàn càng được đảm bảo hơn.

      Thời gian rãnh rỗi càng nhiều, Thủy U Hàn bắt đầu suy nghĩ đến thức ăn. Khỏi cần phải , vẫn thờ phụng dân dĩ thực vi thiên, mỹ thực là phần thể thiếu trong cuộc sống lạc thú của con người. chưa từng che giấu điểm này, phải có câu ăn chính là phúc sao.

      Đậu Hòa Lan sau khi chín, hái xuống, lột quả đậu, lại đem vỏ ngoài của đậu Hòa Lan cắt ra, cẩn thận mài ra thành nước, sau đó dùng vải bố lọc cặn bã. Mặc khác dùng nước đường nấu rưới lên quả táo, tiếp đó cho thêm nước đậu Hòa Lan, lại thêm ít thạch trắng, sau khi đun sôi xong liền hạ lửa xuống nấu cách thủy, chờ sau khi nước trong nồi cạn dần, để nguội, đổ vào trong khuôn tạo hình, đây là món đậu phụ vàng rất được mấy cụ già ở Bắc Kinh thích, thập phần dưỡng nhân.

      Vài trận mưa xuống, quả mướp, dưa chuột, đậu -ve, dưa hấu, cà trong ruộng rau cũng đều chín.

      Cắt dưa chuột và đậu hủ thành sợi , dùng vừng, muối, mỡ, dầu mè và hạt tiêu mài thành bột thành làm nước sốt, đây chính là món ăn sáng ngon miệng nhất. Đương nhiên, cũng có thể xem dưa chuột giống như là rau quả, rửa sạch rồi ăn sống , hoặc là dùng dao gỗ cắt dưa chuột ra . Còn cà, có thể làm món cà giã tỏi, ăn cùng với cháo và bánh quẩy là ngon nhất, hoặc là làm món đơn giản như thịt kho tàu, hoặc bỏ thêm thịt nạt vào trong chảo dầu xào cùng với cà, hoặc là làm món cà và cá.

      Thủy U Hàn càng thích ăn mướp hơn. Nhất là mướp nước, bây giờ chủ tớ ba người đều dùng, nhất là tiểu Hồng càng dùng càng có hiệu quả, tuy rằng mỗi ngày đều ở bên ngoài làm việc thế nhưng da dù có phơi nắng cũng bị đen. Quả mướp nước rất dễ trồng ngày đêm tưới nước cũng được, quả mướp nước có thể cất giữ năm mà biến chất. Kiếp trước, Thủy U Hàn ở trong thành phố có đặt mua thùng lớn cây non, rồi đem trồng thành bụi ban công , trồng như thế vẫn mang nước. Thủy U Hàn thích nhất món canh làm từ mướp rất là tốt cho da, cắt mướp thành lát mỏng nấu chung với thịt cừu, khoảng lúc lại thêm sữa đậu nành vào .Mùi vị ngon cần phải , quan trọng là …, cái này giúp cho ngực to ra.

      Dưa hấu, chọn quả lớn, chín, hái xuống rồi rửa sạch bỏ vào trong giỏ xách để xuống giếng, chờ buổi sáng lấy giỏ lên ăn là được, tiêu thử lợi niệu *, còn có thể bổ sung thêm chất khoáng mất do chảy mồ hôi. Thủy U hàn hận nhất là mỗi ngày thể ăn toàn bộ dưa hấu, lần trước bị Âu Dương đại phu phát , cho biết, dưa hấu tính hàn, nên ăn ít chút. Cho dù là lúc bình thường cũng thể ăn quá nhiều. Nhũ mẫu đứng ở bên cạnh nghe xong lời này, giống như lấy được thánh chỉ , mỗi ngày chỉ cho thủy U Hàn ăn miếng dưa hấu , tiểu Hồng cũng giúp đỡ canh chừng. Thủy U Hàn còn cách nào khác, trợn mắt cái, chỉ có thể khuất phục trước lực lượng đao6ng đảo này.

      *Tiêu thử lợi niệu: trừ nóng lợi tiểu

      Rau dưa tươi cần thêm bất kỳ dược vật nào , chỉ cần chế biến đơn giản cũng thành món ăn ngon rồi. Chế biến thức ăn mà có quá nhiều bước làm cho nguyên liệu bị mất mùi vị và chất dinh dưỡng. Thủy U hàn còn nhớ mỗi lần đọc《 Hồng Lâu Mộng 》, lúc đọc đến phần nội dung về món ăn , đều phải chuẩn bị khăn để lau nước bọt. Trong đó món thịt gà vị cà là nổi tiếng nhất, Thủy U Hàn cũng vô cùng thích món này, đây mới là món ăn dành cho quý tộc a. Ít nhất phải có tài năng ba đời mới nuôi ra người quý tộc, thế phải là quá, đến lễ nghi này nọ, nội chuyện ăn mặc thôi phải sớm chiều là dưỡng dược đâu. Nhưng mà đối với mấy món ăn dành cho quý tộc này Thủy U hàn cực kỳ thích và ngưỡng mộ, giọng trong lòng vẫn tiếp tục gào thét: Đây là lãng phí a, lãng phí là đáng xấu hổ. Cho nên Thủy U Hàn mới thích ăn thịt gà vị cà . Món ăn của quý tộc, thỉnh thoảng ăn hai lần, nếm thử tiên vị, có thể lấy ra khoe khoang . Món ăn gia đình ngày thường vẫn là tận lực làm cho đủ cả hương lẫn vị, đây mới là vương đạo. Đó là lời kết thúc hay, Thủy U hàn thuộc về loại bình dân, ăn qua thịt ngỗng nhưng chưa bao giờ ăn canh da gà chi là thịt gà vị cà.

      Cải thìa xanh, cái này là do lúc nhũ mẫu vào trong thôn mua gà được Xuân Sinh nương tử tặng cho, là xào ăn, hoặc là làm dưa muối đều có thể. Thủy U Hàn cầm cải thìa xanh nhìn bên trái chút, bên phải nhìn cái, khẳng định đây chính là cải bẹ kiếp trước ăn. Tam yên tam trá*, từng mày mò trong mấy cuốn sách nấu ăn và làm theo, hiệu quả sai. Thủy U Hàn liền bảo nhũ mẫu mẫu vào trong thôn mua nhiều hơn chút, lục lại trong trí nhớ của mình, cách làm vài hủ cải bẹ . Nếm nếm, quả nhiên món mặn hợp khẩu vị.

      *Tam ướp tam trá: ba ướp ba ép

      Có vài lần Âu Dương có ở lại gia trang ăn cơm, Thủy U Hàn đều đích thân làm vài món ăn, mỗi lần ăn Âu Dương đều ăn rất nhiều. Khi biết mấy món ăn là do thủy U Hàn làm, đều khen trù nghệ của rất cao, mặc dù có chuyên nghiệp bằng đại sư phụ ở quán rượu Vân Lai nhưng cũng kém cạnh bao nhiêu. Tửu điếm Vân Lai là tửu lâu lớn nhất thành Tể Thủy . Thủy U Hàn nghe như vậy, còn khiêm tốn phen, kỳ thực trong lòng rất vui vẻ. Sau đó còn tặng cho Âu Dương vò cà tím xào tỏi và vò cải bẹ , lễ vật tuy , cũng là chút tâm ý của các .

      Âu Dương đại phu rất thích ăn sáng với hai món này, đem bánh cho , bánh quy lại, tặng lại hoa giao, còn có mấy con gà Ô sống cho Thủy U Hàn . Gà Ô là tặng trước mặt Hải bá là lúc ở đây được các chiếu cố nhiều lần, nên mới tặng gà Ô cho phu nhân và nhũ mẫu bổ người. Còn hoa giao là lúc vào nội viện châm cứu cho nhũ mẫu, mới đưa cho Thủy U Hàn. Gà Ô và hoa giao, đều la những hàng bổ dưỡng cao cấp dành cho phái nữ, rất thích hợp để dưỡng thai. Thủy U Hàn cám ơn, nhớ tới chuyện khác. Từ lúc đến đây , chưa từng nhìn thấy hải sản, nếu có hoa giao, cá và tôm biển khác biết có thể mua được hay .

      ” Âu Dương đại ca, hoa giao này là ở nơi nào có được, đại ca làm thế nào mà có được?” Thủy U Hàn hỏi Âu Dương.

      “Hoa giao này là đồ tốt chỉ có ở quận Bột Hải chúng ta .Quận Bột Hải là chốn Bồng Lai ven biển, có rất nhiều ngư dân rời bến đánh cá, trong đó có vọng tộc Trầm gia, tổ truyền* làm nghề đóng tàu , có thể đóng được thuyền lớn, trong vùng có mấy trăm ngư dân phải đến vùng biển sâu để đánh bắt cá lớn nên dùng thuyền do Trầm gia đóng . Vài ngư dân khác đều chỉ rải rác ở gần biển hoặc ít sông để đánh cá . Nhà của ta ở trấn mở cửa hiệu thuốc bắc, nên cũng có chút hoa giao được chuyển vào. Bất quá, những thứ này cho tiểu Hàn muội, đây phải là những mặt hàng bình thường ở trong cửa hiệu nhà ta, mà là do bạn tốt của ta là Trầm gia tam công tử tặng cho, chừng năm năm rồi.”

      *Tổ truyền: ông cha truyền lại

      Đây là khó có được cỡ nào, hoa giao càng lâu năm, chất bổ dưỡng càng mạnh.
      “Nếu trong quận có ngư dân, vì sao có nghe trấn bán hải sản ?” Đừng cá hố , hay rong biển, hải mộc nhĩ, nghêu sò thông thường, tôm cua các loại cũng chưa từng nghe có bán.

      “Tiểu Hàn, muội muốn ăn? Nhưng có chút dễ dàng, đừng là ta ở trấn, hay người thành Tể Thủy , đều có ít người có thể mua được.”

      ” Chẳng lẽ bọn họ đánh bắt cá đều để cho nhà mình ăn?”

      Âu Dương cười to, “Dĩ nhiên phải, muội tưởng bọn họ là mèo sao. Từ Bồng Lai đến thành Tể Thủy, phải đường thủy mất hết ba ngày, còn phải là vào thời gian thuận gió. Còn đường bộ phải dùng khoái mã, như vậy cũng mất đến hơn ba ngày. Mà hải sản lại thể để lâu, mùa hè cần phải có khối băng để giữ, phí dụng là cao, hơn nữa chúng ta thường ăn cá nước ngọt, tôm cua cũng thiếu, còn nếu vận chuyển hải sản sang đây để bán có lời . Các hộ ngư dân đánh bắt tôm cá, phần nhiều là ở gần vùng ven biển. Trầm gia bọn họ làm việc cho vua chúa nên mỗi lần có mẻ cá tôm mới , đều vận chuyển bằng đường thủy, vì thế mới có khối băng để giữ đồ đưa đến hoàng cung ở tận kinh thành. Mười thùng hàng đưa lên thuyền, cuối cùng chỉ còn hai thùng là có thể ăn được. Lại tiếp, ở vùng ven biển có vài cái hương trấn, có thể ăn được vài mẻ hải sản tươi sống, hoàng đế năm cũng có được ăn nhiều hải sản như vậy . Trầm gia chủ yếu vẫn là bán hoa quả khô. Toàn bộ món hàng về hải sản và hoa quả khô, nhà Trầm gia lại chiếm đến bảy phần.”

      Cái này trách được, Thủy U hàn từng ăn qua hải sản rồi, có thể xưng là tiên gì đó ở thành phố Thượng Hải cũng chỉ có ốc khô thôi.

      “Tiểu Hàn muốn ăn, huynh đem cho muội nhiều cá khô.”

      “Đa tạ đại ca, cũng cần phải làm vậy đâu, nơi này cá tôm vẫn đủ để ăn.” Thủy U hàn khách khí.

      Đây là hậu quả giao thông phát triển, các ngư dân phải tân tân khổ khổ đánh cá, lại kiếm được tiền, kẻ có tiền, muốn ăn cá, lại mua được. Kiếp trước được người nào đó được xưng là mèo lưỡi dài , thể làm gì khác hơn là nuốt nuốt nước miếng, thực được, chỉ có thể mua chút cá khô ăn cho đỡ thèm.

      “Tiểu Hàn cần khách khí cùng đại ca, lần trước mọi người làm cái làm canh thịt cua , ta rất thích ăn món đó, hôm nay ta có mang theo mẻ cua đồng , nếu ngại phiền phức, làm cho đại ca ăn .”

      thành vấn đề, chỉ cần Âu Dương đại phu thích ăn là tốt rồi.”

      Nhũ mẫu và tiểu Hồng cướp lời đáp ứng rồi, các đối với Âu Dương là rất cảm kích, biết bí mật như vậy lại tia khinh thường, trái lại còn chiếu cố tiểu thư nhà các , đối với các cũng là tôn trọng và khách khí . Có thể gặp được Âu Dương đại phu, các thực rất may mắn.
      bornthisway011091, tinaphanAndrena thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 14: Thu hoạch vụ thu

      Edit: Tiểu

      “Tiểu thư, ngài nên vào trong nhà nghỉ chút, nơi này có nhũ mẫu làm là được. Mấy ngày qua , ngài làm nhiều việc như vậy, mệt mỏi làm sao?” Tiểu Hồng đem cà tím mà Thủy U Hàn cắt xong, dùng sợi bông xâu từng miếng vào thành dây.

      “Việc nặng ngày thường đều bị em và nhũ mẫu cướp làm hết rồi, ta nhiều nhất là đứng bên cạnh nhìn, chỉ có miệng, nhiều nhất là hai tay, đâu có mệt đến chết. Em nhanh đem mấy thứ này làm cho xong , rồi đem phơi nắng, phơi nắng hai ngày mới tốt, cũng biết khí trời vào hai ngày này như thế nào .” Thủy U Hàn sang chuyện khác.

      Nhũ mẫu ở bên rất bất đắc dĩ, bà nghĩ tiểu thư bây giờ cái gì cũng tốt, chỉ là chủ kiến quá lớn, nhất là ở phương diện làm việc. Ngươi khuyên nàng, bọn ta cười tủm tỉm nghe, vừa vặn nhiều chuyện, đè xuống ý định của nàng . Ngươi nhiều hơn, nàng cũng kiên nhẫn,thế là sang chuyện khác, khiến ngươi quên mục đích chuyện với nàng, có nhiều lúc nàng còn có thể ra đạo lý lớn , thẳng thắn, để ngươi nguyện nghe nàng cho xong .

      có biện pháp, thể làm gì khác hơn là bà và tiểu Hồng làm nhiều ít, tiểu thư cũng làm ít việc hơn. Nhũ mẫu nghĩ tới đây, động tác nhanh, đem đậu -ve rửa sạch bỏ vào hủ làm chua, sau đó bọc lại miệng hủ, hủ lớn đậu -ve này ước chừng nửa tháng sau là có thể ăn được.

      Rất nhanh đến mùa thu, hoa màu trong gia trang đều thu hoạch xong , người trong thôn đều bận rộn giã thóc , Đông thúc ở trấn cũng xuống gia trang, cùng Hải bá chung quanh nhìn dân thu hoạch, thu địa tô.

      Trong ruộng rau ,cuối cùng cũng thu hoạch xong rau dưa . Nhiều quá ăn hết, đương nhiên thể lãng phí được. Sau khi thua hoạch xong rau dưa, Thủy U hàn dẫn nhũ mẫu và tiểu Hồng vội vàng đem rau dưa lấy ra . Cà tím cắt thành miếng, đậu -ve cắt thành sợi, bao đồ ăn xếp thành núi lớn, đem phơi dưới nắng , sau đó thu lại túi, cất vào nơi thoáng mát, mùa đông có thể ăn được rau dưa rồi. Bí đao, bí đỏ những thứ này đều để vào hầm để cất giữ.

      Thời đại này, có cây ớt, nghe là từ hải ngoại vận chuyển vào Đại Chu, rất nhiều gia đình đều trồng ở trong chậu, xem nó là cây cảnh mà thưởng thức . Thủy U Hàn trồng rất nhiều ở trong ruộng rau, tại đều hái xuống, phần làm ớt băm, phần khác làm tương đậu huyện Bì. Để tố cái này đậu cà vỏ tương, Thủy U Hàn cố ý thỉnh Âu Dương đại phu, đến xưởng ép dầu trấn tìm dầu hạt cải . vò lớn ớt băm, hai vò lớn tương đậu huyện Bì, phỏng chừng ăn năm rưỡi nữa mới hết.

      Điều đáng mừng là cây ăn quả trong vườn đều thu hoạch được hết. Mười ngày ngày trước, Đông thúc dẫn theo người từ trấn xuống hái . Hải bá trước tìm nhũ mẫu, Đông thúc hằng năm sau khi chọn xong trái cây, còn có thổ sản khác trong gia trang đều hái hết, đem đến bán trong cửa hàng để lấy tiền lời, mà tiền lời đều cầm lên kinh thành, giao cho Sở phu nhân. Đông thúc dẫn theo vài gã sai vặt đến hái hoa quả, sợ bọn họ hiểu quy củ, đụng phải Thủy U hàn, cho nên bảo mấy người Thủy U hàn tránh chút.

      Thủy U Hàn nghe xong lời này, ngay từ đầu có chút tức giận: “ phải bên trong đều thuộc quyền sở hữu của ta sao? Trái cây kia đều là do mấy người bọn ta chăm sóc, tưới nước, làm cỏ, còn diệt sâu, Đông thúc này còn chưa xuất , bây giờ muốn hái trái cây, ông ta ngang tàng .”

      Nhũ mẫu và tiểu Hồng trong lòng cũng khó chịu, thế nhưng mọi người chỉ có thể khuyên bảo Thủy U Hàn.

      Thủy U hàn nghĩ đến tình cảnh của mình, lại nghĩ đến hài tử trong bụng. Đè xuống cơn tức, bất quá chỉ là trái cây mà thôi, xem như nàng vì dân phục vụ, tạm thời nhẫn nại cho trời cao biển rộng . Thủy U Hàn ôm bụng hít sâu: Nàng muốn sinh cục cưng hay cười , cho nên thể tức giận, thể thương tâm, thể để cho tâm tình ảnh hưởng cục cưng trong bụng.

      Về phần lánh , Thủy U Hàn cũng chỉ mong sao cái bụng giống dưa hấu của mình bị ai thấy. Liền dẫn theo nhũ mẫu và tiểu Hồng, đóng cửa, ở trong phòng thêu thùa may vá.

      Cũng may những người này cũng coi như tuân thủ quy củ, chỉ ở trong vườn hái trái cây, cũng có gây tiếng động lớn xôn xao. Qua nửa ngày, Thủy U hàn nhớ tới cây nho, nhất thời lòng tiểu nhân , để tiểu Hồng thăm dò xem. Hải bá và Đông thúc đều đứng dưới tàng cây, chỉ điểm mấy gã sai vặt làm việc, thấy tiểu Hồng tới, Hải bá lại chỉ vào rổ sơn tra, lê , táo, những thứ này là ông chọn quả tốt nhất, dành cho các nàng. Còn cùng Đông thúc chuyện, năm này, ông tiện vào nôi viện, những cây ăn quả này ít nhiều là do tiểu Hồng chăm sóc. Đông thúc cũng liền gật đầu, gì.
      Tiểu Hồng nhìn, quả thực đều là thượng hạng, trong lòng cũng buông lỏng rất nhiều.
      Tiểu Hồng thấy bọn họ để lại cho chủ tớ ba người ít trái cây, cũng đụng đến cây nho, an tâm thoải mái trở về báo lại với Thủy U Hàn. Còn Đông thúc cũng nhìn thấy cây nho kết đầy quả tím, còn ở trước mặt Hải bá khen nàng, trấn cũng có người trồng hai cây nho, nhưng cũng chưa từng thấy cây nào tốt như vậy, khen nàng rất giỏi.

      Thủy U Hàn mỉm cười, “Vậy sao em thay ta hái xuống vài trái cho bọn họ nếm thử?”
      Tiểu Hồng lại phơi nắng: “Tiểu thư cây nho này là bảo bối của ngài, chúng ta còn dám ăn nhiều, Đông thúc lại ở đây, căn bản có đến chào ngài, mấy cây ăn quả này bị bọn họ hái xuống còn chưa tính, cây nho lại là loại chúng ta tân tân khổ khổ trồng được, dựa vào cái gì mà cho ông ta?”

      Thủy U hàn tức giận, vươn đầu ngón tay, búng cái vài trán tiểu Hồng , “Nha đầu này, đúng là nghĩ như vậy.” Sau đó thở dài tiếng, “Ta biết, em đây là che chở ta. Thấy bọn họ đến chào ta, chính là đem chúng ta để vào mắt. Nhưng mà, ta bây giờ thể để bọn họ nhìn thấy được. Bọn họ làm như vậy, trái lại là giúp chúng ta bớt phần việc. Mặc kệ bọn họ làm gì, chúng ta thể tặng lễ, em mau lấy rổ, hái cho bọn họ rổ nho .”

      Tiểu Hồng chần chờ: “Tiểu thư, chúng ta dùng nó để lấy lòng ông ta sao?”

      “Nha đầu ngốc, tiền tiêu vặt hàng tháng sang năm của chúng at đều nằm ở tay người ta, chúng ta lại biết vị Đông thúc này là hạng người gì, nếu như là giống Hải bá, còn chuyện được. Hải bá coi như là nhìn thấy chúng ta, nhưng thái độ làm người của ông ấy lại chính trực, cũng cố ý khi dễ mấy người đàn bà con chúng ta. Đông thúc… , em hãy để ý mà hái xuống vài quả nho cho ông ta, đây tính là lấy lòng. Chúng ta tặng cho Bành nương tử, nương tử Xuân Sinh các nàng mấy thứ đồ dùng qua, chẳng lẽ cũng là lấy lòng các nàng?”

      “Cái này giống như vậy.” Tiểu Hồng phản bác.

      “Em, nha đầu này, so với trước đây thông minh hơn rồi. Người khác thất lễ, là chuyện của người khác , chúng ta nếu như bởi vì ông ta thất lễ, cũng làm chuyện thất lễ ư, cùng với ông ta có gì khác nhau? Hơn nữa, có thể Đông thúc là cố kỵ nam nữ cùng phòng, hoặc là nghe xong chuyện Lý quản , cho là ta là ở đây dưỡng bệnh, bất tiện lại đến gặp ? Em cứ chiếu theo lời ta làm , đây là đạo đãi khách.”

      “Được rồi, tiểu thư.”

      Tiểu Hồng làm theo dặn dò của Thủy U hàn, hái cho Đông thúc giỏ trái nho, Đông thúc cảm ơn ngớt, lại để lại thêm hoa quả cho các nàng. là Sở phu nhân ở kinh thành có rất nhiều cũng ăn hết , nhưng mà cái gì của gia hương lại là tầng ý tứ khác.

      Bọn người Đông thúc rời , Hải bá giúp đỡ tiểu Hồng, đem hoa quả đưa xuống hầm để cất giữ.

      Qua hai, ba ngày, Thủy U Hàn thấy mùa thu hoạch cũng xê xích nhiều, ba người liền đem trái nho đều hái xuống. Được vài cái giỏ, đưa giỏ nho cho Âu Dương, còn có hai cái giỏ, cái giỏ cho Hải bá, cái khác nhờ Hải bá chuyển đến cho Đông thúc, còn lại đều đưa đến mấy nhà trong thôn thường lui tới nếm thử. Bình thường nhũ mẫu mua vải bố, hoặc là mua gà vịt, bọn họ đều rất nhiệt tình, tiền cũng chịu lấy nhiều, còn tặng các nàng ít cây quả nhà mình.

      Như vậy còn rất nhiều quả nho, Thủy U Hàn sớm có dự định, chuẩn bị xong mấy vò rượu lớn, chọn mấy trái nho hoàn hảo bị dập, dùng nước giếng rửa sạch, sau khi hong khô liền bóp nát từng trái , tầng quả nho, tầng đường, tỉ lệ quả nho và đường cơ bản kiểm soát 10: 3 , bỏ vào trong vò, đem tới nơi thoáng mát để lên men. Phỏng chừng tháng sau là có thể lên men hảo, khi đó lọc sạch cặn bã, rồi bỏ rượu vào trong thùng.

      Thủy U Hàn ở bên thái rau, vừa suy nghĩ đến chuyện này. Ngày hôm qua, nàng nhờ nhũ mẫu chuyển lời đến Hải bá, nhờ ông tìm thợ mộc đến hỗ trợ, làm mấy thùng rượu, mặt khác làm thêm nhiều cọc gỗ . Ở đây có ai xây rạp giữ ấm, mùa đông có cái rau dưa tươi mới để ăn. Thủy U hàn định dựng hàng rào gỗ , làm nhà kính, thể trồng những loại rau dưa khác nhưng nàng có thể trồng ra mầm đậu phụ, còn thể trồng nấm . Như vậy nhà mình lại có thể có mẻ rau tươi sống để ăn. Hơn nữa, làm được rồi, còn có thể tiết kiệm ít tiền. Cục cưng sau khi ra đời, tiêu dùng hẳn tăng lên rất nhiều, nàng cũng muốn để cho cục cưng mình phải bớt ăn, cũng chỉ có thể tìm cách kiếm tiền.

      vui vẻ, chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng chuyện rất lớn, có người muốn đẩy cửa nội viện ra, bởi vì nhũ mẫu thường khóa cửa trong nội viện, đẩy được, tựa hồ có người thầm bất mãn cái gì đó, sau đó là tiếng đập cửa.

      Thủy U hàn cả kinh, Hải bá ra ngoài thu địa tô, Âu Dương hết ngày hôm nay đến. Hơn nữa bọn họ cũng đều biết ở trong nội viện thường hay khóa cửa, đập cửa như vậy. Mặt khác, Thủy U Hàn vừa cẩn thận lắng nghe, ràng cho thấy giọng của nữ nhân. Là phụ nhân nào trong thôn? Cũng thể nào. Thôn dân đều được Hải bá dặn, ngoại trừ nhũ mẫu hoặc tiểu Hồng đến trong thôn, các nàng tới cửa. Trừ lần đó ra, các nàng cũng có gặp gỡ với ai.

      Hơn nữa, Thủy U Hàn nghĩ đến chuyện khác, càng kinh nghi bất định. Hải bá ra ngoài, đại môn Vương gia trang chắc là khóa. Người này là ai vậy, lại có chìa khóa gia trang, muốn tới đây làm cái gì? Nhũ mẫu và tiểu Hồng cũng dừng lại công việc trong tay, chủ tớ ba người hai mặt nhìn nhau. Nhìn mình mang thai, nghe tiếng đập cửa bên ngoài càng thêm gấp, tựa hồ càng ngày càng nhẫn nại, tâm Thủy U Hàn khỏi chìm đến rồi đáy nước.
      tinaphanAndrena thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :