1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi khí nữ kinh hoa - Tây Trì Mi (6)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5: Chờ chút

      Dịch: ~Mel~

      Trong khí tràn ngập mùi máu tươi, dọc đoạn đường trước, bởi vì nàng chỉ lo hái thảo dược nên có để ý, bây giờ phát có cái gì đó thích hợp, nàng mới ngửi được mùi máu tươi trong khí.

      Tống Mộ Cận chỉ dừng chút, tay cầm lấy cung tên, tay kia lấy khăn ra giả vờ xoa xoa trán giống như mệt, chuẩn bị muốn về.

      Tuy nàng ra khỏi cửa, nhưng người của Hạ Lâm thôn đều nhận ra nàng.

      Vì thế người này nhất định phải người trong thôn.

      phải người trong thôn là ai? Nàng đoán, thể đánh giá và tìm kiếm khắp nơi, nàng dám chắc, có nguy hiểm cho nên nàng lập tức phải ra khỏi đây.

      Do đó nàng thể để lộ nàng nhận ra nguy hiểm, tốt nhất để đối phương cho rằng nàng biết gì cả, chỉ nghĩ là tiểu nha đầu lên núi hái thuốc đông y, rồi mệt mỏi trở về.

      bị trọng thương, chạy xa, qua bên kia hỏi tỷ tỷ thợ săn kia xem.”

      “Vâng.”

      Tống Mộ Cận vừa mới dời bước nghe thanh truyền đến.

      Bọn họ tìm người. ! Chính xác mà bọn họ giết người, có thể nghe được tiếng động, nhưng nghe được tiếng bước chân bọn họ, biết bọn họ ở đâu.

      Yết hầu nàng căng thẳng, tay nắm tên vã rất nhiều mồ hôi, nàng dám quay đầu trong lòng nghĩ, nếu như chạy có khả năng sống sót hay ?

      Chạy ! Tống Mộ Cận lại lập tức phủ , nếu chạy, sợ đối phương phát .

      Ngộ nhỡ bọn họ phát
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      phai nam chinh ko nhi

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6: ra là thế.

      Dịch: ~Mel~

      Nam tử nhìn thấy vẻ mặt đề phòng của Tống Mộ Cận, : “Tiểu nương, phải mới vừa rồi rất lớn gan sao?”

      câu đầu đuôi, Tống Mộ Cận hiểu ý , tại mới biết chỉ sợ là quá muộn. Nhưng ngay từ đầu khi nàng biết là rất nguy hiểm, nàng cũng muốn dính vào.

      Tống Mộ Cận cố gắng thả lỏng nét mặt chút, hỏi: “ biết công tử còn có chuyện gì? Hay là muốn ta xuống núi gọi người nâng ngài xuống? Hoặc mời đại phu đến khám vết thương của ngài? Nếu như gọi người đỡ ngài xuống sao, bởi vì người nông thôn rất hiền lành nhiệt tình... Chỉ có điều đại phu hơi khó, trong thôn chỉ có đại phu chân hiểu sơ về y thuật thôi. Đại phu tốt phải mời từ trấn lên.”

      Sắc mặt Tống Mộ Cận thẳng thắn thành khẩn, tay ngừng siết chặt cung.

      “Haha....” Nam tử đột nhiên nở nụ cười rực rỡ, giống như ánh mặt trời xuyên qua chạc cây, từ bên hông lấy ra mấy khối bạc vụn đưa cho Tống Mộ Cận: “Ban nãy nương cứu ta, ta cứu nương, chỉ có điều ta vẫn chưa trả tiền Tam Thất.”

      ra là thế! Tống Mộ Cận cũng thả lỏng đề phòng trong lòng, nàng cũng khách khí đưa tay nhận lấy: “Nếu như thế, ta đây cũng khách sáo.”

      Nàng có bạc, lên núi phải vì muốn hái thuốc bán kiếm ít bạc sao?

      ngờ lại gặp chuyện như vậy, còn bị lôi kéo giết người!

      Nàng nhìn ít tam thất trong củ, cũng có thể bán được ít tiền.

      cần khách khí.” Nam tử .

      Tống Mộ Cận xoay người định rời , sau khi định lại xoay người lại: “ cần ta gọi người lên giúp sao?”

      Nam tử lắc đầu: “ cần,
      [​IMG]
      thuytTôm Thỏ thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :