1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi hầu môn đích phi - Quân Tàn Tâm(C22) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 5: Vân thị trù tính


      Tô Cẩn lảo đảo ra khỏi đại môn Tô gia.

      Gắt gao ôm hai bình tro cốt, như là thứ quý trọng nhất trong sinh mệnh của nàng, nàng ngẩng đầu, cuối cùng nhìn thoáng qua đại môn màu đỏ thắm, ba chữ to phủ Thừa tướng nét bút cứng cáp hữu lực, quay đầu lại rời .

      Từ nay về sau, đời này còn Tô Cẩn, chỉ có Tần Tích!

      “Tiểu thư, trở về thôi.” Thu Ý thấy xiêm y Tần Tích dính vết máu, cái gì cũng hỏi, chỉ đỡ nàng lên xe ngựa, giọng ,“Người xuất phủ gấp như vậy, phu nhân nhất định lo lắng, chúng ta nên hồi phủ thôi.”

      Tần Tích để hai bình tro cốt vào trong xe ngựa, nhưng có lập tức bước lên. Nàng nhìn chằm chằm xa phu mặc y phục màu xám,“Hôm nay ngươi đưa ta đâu?”

      Xa phu ràng sửng sốt, lập tức liền phản ứng,“Hôm nay nhị tiểu thư dạo chung quanh, nơi nào cũng .”

      Nàng gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía Thu Ý,“Tên của , trong phủ còn có người thân nào?”

      Xa phu dần dần khẩn trương, sắc mặt bất an nhìn Tần Tích.

      Thu Ý hiểu ý, trầm giọng ,“ tên Trương Viễn, là mã phu trong phủ, nương làm việc tại tú phòng, phụ thân làm đương sai tiền viện, còn có muội muội là nha hoàn tam đẳng trong viện của nhị tiểu thư, cả gia đình đều làm việc trong phủ.”

      “Nhị tiểu thư...... Nô tài cái gì cũng ......” Trương Viễn đỗ mồ hôi lạnh.

      hay chỉ có chính ngươi biết.” Tần Tích cử động, ánh mắt nặng nề ,“Ta chỉ muốn với ngươi, tuy rằng ta được sủng, nhưng vẫn là con vợ cả, nếu muốn giết toàn gia của ngươi, ta có trăm ngàn biện pháp.”

      “Nô tài hiểu , nô tài đều minh bạch.”

      Tần Tích lúc này mới cùng Thu Ý lên xe ngựa, thái độ Trương Viễn ràng khiêm tốn hơn, chờ Tần Tích cùng Thu Ý ngồi ổn, mới cẩn thận hỏi,“Tiểu thư, chúng ta hồi phủ sao?”

      , Tịnh Từ Tự!”

      ......

      Cùng lúc đó, trong sân viện của Tần phủ.

      Sân thập phần tinh xảo, tràn ngập mùi hoa, có thể nhìn thấy mỗi bông hoa mỗi cọng cỏ trong viện đều được chăm sóc cẩn thận, chỉ cần nhìn sơ qua sân viện cũng biết được chủ nhân rất được sủng ái.

      Tại ghế quý phi trong viện, nữ tử tuổi chừng ba mươi lẳng lặng nằm ở ghế, bà ta thân váy dài đỏ ửng, đầu châu thoa thuý ngọc, rất đẹp đẽ quý giá.

      Nữ tử phải ai khác, là di nương được sủng ái nhất Tần phủ -- Vân thị.

      Ngón tay Vân thị khoát lên tú đôn, tiểu nha hoàn ngồi xổm bên cạnh tú đôn săn sóc móng tay của bà. ma ma đứng bên cạnh bà cầm cây quạt bằng lụa mỏng quạt cho bà.

      Ma ma vừa quạt vừa giọng ,“Di nương, lần này nô tì thấy phu nhân là tìm chết, ràng lão gia giao ngài quản việc bếp núc, vậy mà phu nhân lại vi phạm mệnh lệnh của lão gia, lấy thẻ bài đưa cho nhị tiểu thư...... Hôm nay lão gia trở về, ngài phải lại với lão gia, phu nhân làm vậy, là bất mãn với mệnh lệnh của lão gia, cũng bất mãn với di nương ngài!”

      Vân thị hừ , nhàng thổi lên móng tay được sơn tốt, móng tay được sơn màu đỏ chót, bà thản nhiên ,“Phải lợi dụng tốt cơ hội lần này, bất quá cũng may mắn lần này Tôn thị cần gấp, bằng ta còn biết bên cạnh mình có người của bà ta!”

      “Dạ dạ.” Tiền ma ma theo,“Vừa khéo ngài có thể nhân cơ hội này diệt trừ tất cả người của phu nhân, như vậy về sau hậu viện này đều là ngài định đoạt.”

      Tiền ma ma hưng phấn thêm,“Lại tiếp, lần này là nhị tiểu thư giúp chúng ta đại ân đâu, biết nàng phát điên cái gì, thể ra phủ, bất quá chúng ta vừa khéo có thể lợi dụng việc này, lão thái thái phải luôn xem trọng con vợ cả sao, để cho bà ta thấy, nhị tiểu thư là con vợ cả, cũng phải là có lễ giáo sao? Đích nữ của phủ tướng quân, giữa ban ngày mà khóc lóc đòi ra phủ, chừng là hẹn gặp nam nhân!”

      Vân thị hừ lạnh, nguyên bản bà cho là nha đầu Tần Tích luôn thể nhược nhiều bệnh, lúc này bệnh rất nặng tưởng rằng qua khỏi, ai ngờ thế nhưng lại chống đỡ qua nguy hiểm!

      “Có phái người theo Tần Tích ?”

      “Chuyện di nương phân phó nô tì nào dám buông lỏng, cho người nhìn chằm chằm, phỏng chừng lát trở về.”

      Tiền ma ma vừa dứt lời, bà tử vội vã chạy vào viện, Tiền ma ma thấy vậy liền nở nụ cười,“ là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, di nương, Từ bà tử đến.”

      Sắc mặt Từ bà tử cũng dễ nhìn, sắc mặt bà trắng bệch chạy đến trước mặt Vân thị,“Di nương, có chuyện lớn.”

      Sắc mặt Vân thị hơi biến, vẫy vẫy tay ý bảo tiểu nha hoàn lui ra, bên người chỉ còn lại Tiền ma ma. Khi mọi người lui hết, bà nhíu mày hỏi Từ bà tử,“Hoang mang rối loạn còn ra thể thống gì! phải cho ngươi nhìn chằm chằm nhị tiểu thư sao? Là nàng xảy ra chuyện ?”

      “Di nương, lúc này là đại !” Từ bà tử xiết chặt khăn trong tay, vô cùng khẩn trương, liếc thấy sắc mặt Vân thị vui, cuống quít đem tình kể lại chi tiết,“...... Nô tì theo lệnh ngài theo nhị tiểu thư, nô tì luôn theo sau xe ngựa của nhị tiểu thư, lúc đầu nghĩ là nhị tiểu thư có việc gấp, nhưng ai ngờ nô tì phát nhị tiểu thư phủ thừa tướng!”

      Vân thị biến sắc, từ ghế quý phi nhảy dựng lên,“Nha đầu kia phủ thừa tướng làm cái gì!”

      Hôm này việc thừa tướng phủ bị diệt môn sớm truyền khắp kinh thành, giờ phút này ai cũng đều hận thể cách phủ thừa tướng càng xa càng tốt, nha đầu kia phủ thừa tướng làm cái gì! Hơn nữa phủ thừa tướng phạm tội lớn là thông địch bán nước, giờ phút này chỉ cần dính líu đến phủ thừa tướng, đều là kiêng kị!

      “Nha đầu chết tiệt, nên liên lụy toàn bộ Tần gia chúng ta!” Sắc mặt Vân thị hung ác nham hiểm!

      “Nô tì cũng rất kỳ quái, biết đến cùng nhị tiểu thư phủ thừa tướng làm gì, nô tì liền hỏi thăm binh lính tuần tra phủ, nghe bọn ...... nhị tiểu thư có giao tình rất tốt với Tô tiểu thư, vội vã đến là muốn thay Tô tiểu thư nhặt xác......”

      “Tiện nha đầu! Quả thực biết nặng !” Sắc mặt Vân thị nhất thời biến đổi,“ Có bao nhiêu người biết việc này?!”

      “Chắc là có người biết, lúc nô tì hỏi thăm, bỗng nhiên Triệu Hầu gia phái người phong tỏa việc nhị tiểu thư phủ thừa tướng.”

      Lúc này Vân thị mới thở hơi nhõm, bà nổi giận mắng,“Nha đầu chết tiệt thế nhưng lại lớn mật, nếu liên lụy đến San nhi của ta, ta liều mạng với nàng!”

      Tiền ma ma xoay chuyển mắt, bỗng nhiên nảy ra ý hay.

      “Di nương, phải ngài muốn hạ bệ phu nhân sao, đây vừa khéo là cơ hội ngàn năm thuở!”

      Vân thị sửng sốt, suy tính, mặt bà lên nét tươi cười dị.

      sai, đây đúng cơ hội tốt nhất để xử lí mẹ con Tần Tích! Nếu để lão gia biết được nha đầu chết tiệt thế nhưng mạo hiểm nhặt xác cho Tô tiểu thư, lấy tính tính cẩn thận của lão gia, chỉ sợ rốt cuộc dung thứ cho hai mẹ con của Tần Tích!

      Lão thái thái xem trọng nhất chính là lợi ích trong phủ, nếu để bà biết chuyện này, bà cũng chấp nhận được hai mẹ con Tần Tích.

      Vân thị nắm tay, bỗng nhiên cười lạnh.

      Tôn thị! Tần Tích! Lần này các ngươi còn chết!
      honglak, Nguyên Nguyễn, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay wa.co len ban

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6: Đuổi ra khỏi phủ?


      Thời điểm Tần Tích trở lại Tần phủ mặt trời lặn.

      Trong phủ lên đèn, liền bữa tối cũng dùng qua, Thu Ý đỡ nàng xuống xe ngựa, nhìn Tần phủ được bao phủ bởi vầng sáng của đèn, trong lòng càng kiên định.

      Từ nay về sau, nơi này chính là nhà nàng, nàng chính là Tần Tích!

      Nàng bước xuống xe ngựa, liếc nhìn xa phu, hàm ý sâu xa trong mắt làm Trương Viễn hơi hơi trắng mặt. Tần Tích thêm câu nào, đỡ cánh tay Thu Ý bước vào đại môn Tần gia.

      Sớm có bà tử canh giữ ở cửa, nhìn thấy Tần Tích cùng Thu Ý, bà tử lập tức cầm đèn lồng lại,“Nhị tiểu thư, lão gia phân phó, khi ngài trở về lập tức Bách Thảo Viên của lão thái thái!”

      Tần Tích gật gật đầu, có chút ngoài ý muốn. Thu Ý có chút lo sợ bất an, vừa đỡ Tần Tích về phía trước, vừa lời khách sáo cùng bà tử,“ biết lão thái thái tìm tiểu thư có chuyện gì?”

      Bà tử cụp mắt, chỉ chuyên tâm dẫn đường, thấp giọng hồi đáp,“Nô tì cũng , chỉ là phụng mệnh làm việc thôi.”

      Thu Ý còn muốn hỏi tiếp, Tần Tích giật tay áo nàng, Thu Ý kinh ngạc nhìn qua, nàng nhàng lắc đầu, ý bảo Thu Ý cần hỏi nhiều. Thu Ý chỉ hơi nhếch môi, hỏi tiếp.

      đường gặp nhiều nha hoàn bà tử, nhìn thấy Tần Tích ánh mắt có đồng tình có thương hại, còn có vui sướng khi người gặp họa.

      Thu Ý càng bất an, nàng nghiêng mặt nhìn về phía Tần Tích, thấy tiểu thư nhà mình sắc mặt bình tĩnh, đôi mắt trầm tĩnh chút dao động. biết vì sao, nhìn thấy Tần Tích trấn định như vậy, nguyên bản cảm xúc Thu Ý vô cùng lo lắng bất an nháy mắt được trấn an.

      Rất nhanh ba người đến Bách Thảo Viên của lão thái thái.

      Vừa mới tiến vào liền cảm giác được loại áp bách nặng nề, tất cả nha hoàn bà tử trong viện đều cúi đầu, đứng thẳng tắp ở tại chỗ, ai chuyện.

      Nhìn thấy Tần Tích, Lý ma ma chờ ở Bách Thảo Viên lập tức bước nhanh đến đón,“Nhị tiểu thư trở lại? Lão gia, lão thái thái đều chờ ngài ở trong phòng, mau mau vào trong.”

      Lý ma ma là tâm phúc trước mặt lão thái thái, cũng là nha đầu hồi môn của lão thái thái, ngày thường lão thái thái thập phần tín nhiệm bà. Lúc này lão thái thái để bà canh giữ ở ngoài cửa...... Xem ra tình có chút khó giải quyết. Thu Ý lại khẩn trương.

      Vào sân, trong viện yên tĩnh đến nỗi có thể nghe ràng tiếng người hít thở.

      Lý ma ma vén màn cửa, hô lên với người bên trong,“Lão thái thái, nhị tiểu thư trở lại!”

      “Ừ!”

      Còn chưa vào trong, nghe thanh trầm thấp uy nghiêm từ trong phòng lão thái thái. Chỉ cần nghe thanh cũng biết người chuyện tâm tình rất tốt.

      “Tiểu thư......”

      Tần Tích vỗ vỗ cánh tay Thu Ý, lập tức gật gật đầu với Lý ma ma.

      Vào đại sảnh, Tần Tích hơi sửng sốt.

      Trong đại sảnh đèn đuốt sáng trưng, lúc này đầy người ngồi trong đại sảnh, vị trí ngay chính giữa là lão thái thái thân mặc lục sắc, trong tay cầm chuỗi phật châu ngồi lẳng lặng, nhìn thấy Tần Tích, con mắt nàng lóe lên tia thất vọng, lập tức nàng than tiếng nhắm hai mắt lại.

      Ngồi trước mặt lão thái thái là Tần tướng quân, cũng chính là phụ thân của Tần Tích.

      Ông là võ tướng chính ngũ phẩm thủ vệ kinh đô Kiêu Kỵ Quân, quản lý quân lương ở trong quân. Tần tướng quân bộ dáng hơn ba mươi tuổi, mặt chữ quốc (giống như mặt chữ điền), bộ dạng thập phần uy nghiêm.

      Hai ghế hai bên, bên là Tần phu nhân, bên là nữ tử dung nhan kiều mị, bà ta thấy nàng vào, tựa tiếu phi tiếu liếc nàng, trong mắt đều là lãnh ý.

      Tần Tích nhìn ra được, nữ tử này chính là di nương được sủng ái nhất Tần phủ -- Vân thị.

      thiếp thất mà được ngồi ở trong viện lão thái thái, xem ra nàng xác thực có chút thủ đoạn cùng bản . Phía sau Vân thị thiếu nữ xinh đẹp mười ba mười bốn tuổi đứng, thiếu nữ thân váy dài lụa mỏng màu hồng phấn, thân hình tinh tế dung mạo tuyệt mỹ, dung nhan có vài phần tương tự với Vân thị. Nhiều hơn vài phần ngây ngô cùng xinh đẹp so với Vân thị, càng có vẻ xinh đẹp lung linh.

      Tần Tích nhìn xuống, nữ tử này nàng biết, là mỹ nhân có tiếng của kinh thành, đồng dạng, cũng là thứ xuất đại tiểu thư Tần gia -- Tần San!

      Tần Tích thu hồi tầm mắt, ánh mắt nhìn đến thấy ánh mắt lo lắng của Tần phu nhân, cười cười trấn an bà.

      Nàng buông tay Thu Ý ra, cúi đầu,“Tích nhi thỉnh an tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân!”

      Lão thái thái nhìn nàng hành lễ thể soi mói, khẽ thở dài,“Đứng lên .”

      Tần Tích thuận thế đứng dậy, thân mình còn chưa đứng thẳng, tiếng xé gió ập đến, Thu Ý theo bản năng muốn chắn, Tần Tích gắt gao nắm tay nàng lại.

      Trong nháy mắt, ly trà nện lên trán của nàng. Tần Tích bị nện lảo đảo, lui về phía sau hai bước, trán đau nóng bừng, đưa tay sờ, trán đều là máu.

      Cùng với việc ném ly trà về phía Tần Tích Tần tướng quân giận dữ gầm gừ,“Nghiệt nữ! Hôm nay ngươi đâu!”

      “Tiểu thư!”

      “Tích nhi!”

      Tần phu nhân chạy đến, cuống quít lấy khăn trong tay áo kìm ở trán của nàng, quay đầu với Tần tướng quân,“Lão gia...... Tích nhi là thân sinh nữ nhi của ngài a, ngài sao có thể nặng tay với nàng như vậy!”

      Quan trọng nhất của nữ hài tử chính là dung mạo, nếu dung mạo Tích nhi bị hủy, sau này làm sao lập gia đình.

      “Ta thà rằng có thân sinh nữ nhi này!” Tần tướng quân vỗ tay lên bàn đứng dậy, chỉ Tần Tích tức giận ,“Bất hiếu nữ, ta thà rằng chưa từng sinh ra ngươi! Thân là nữ nhi con vợ cả Tần gia, tính toán cho lợi ích của Tần gia thôi, hôm nay thế nhưng lại làm ra chuyện như vậy, đưa Tần gia vào tình thế nguy hiểm như vậy! Ta hận tại thể bóp chết ngươi!”

      “Lão gia, Tích nhi mới mười ba tuổi, còn chưa hiểu chuyện......”

      “Mười ba tuổi còn chưa hiểu chuyện, vậy đến khi nào mới có thể hiểu chuyện!” Tần tướng quân càng nghe càng giận, lạnh lùng ,“Có phải hay phải chờ tới lúc nàng hại chết mọi người Tần gia mới là hiểu chuyện! Tôn thị, mấy năm nay ta nể tình cảm vợ chồng mà luôn tha thứ cho ngươi, thấy ngươi luôn an phận thủ thường, biết tiến thoái, ta gì, Tần phủ cũng thiếu hai phần ăn cho các ngươi, nhưng hôm nay! Hai mẹ con các ngươi làm ta quá thất vọng! Từ hôm nay trở , hai mẹ con các ngươi cút đến tổ trạch Tần gia. có ta cho phép, ai cũng thể thả bọn họ ra!”

      Câu cuối cùng là rống lên với Vân thị.


      Vân thị đứng lên, cụp mắt xuống che giấu đắc ý cùng kiêu ngạo. Nàng đấu với Tôn thị mười lăm năm, mới nắm giữ việc bếp núc trong phủ, việc hôm nay có thể đuổi bà ta ra khỏi phủ, bà sao có thể hưng phấn!

      Chỉ cần Tôn thị có trong phủ, với tình cảm của lão gia đối với nàng, tương lai vị trí chính thất phu nhân trong phủ còn phải là nàng! Đến lúc đó San nhi chính là đích trưởng nữ, có thân phận như vậy, về sau khi lập gia đình cũng có thể lựa chọn chổ tốt.

      Khóe miệng nhịn được cong lên, Vân thị phúc thân với Tần tướng quân, ôn nhu ,“Lão gia yên tâm, về sau thiếp thân nhất định cho ngươi nhìn chằm chằm họ!” Dứt lời, bà giương giọng phân phó Tiền ma ma phía sau, thanh lạnh lùng,“Tiền ma ma, lập tức tìm vài bà tử, thu thập hành lý của phu nhân và nhị tiểu thư, đưa đến biệt viện !”

      Tiền ma ma lập tức gật đầu,“Nô tì lập tức ngay!”

      Nhưng vào lúc này, Tần Tích nãy giờ luôn luôn gì bỗng nhiên cười lạnh,“Chờ !”
      honglak, sanone2112, Nguyên Nguyễn3 others thích bài này.

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi mau ra tay thu thap mu di nuong nay di.doc ma tuc wa a

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: Hoàn mỹ phản kích [ ]


      Tần Tích đẩy tay Tần phu nhân ra, khăn nhiễm máu nhất thời rơi xuống chân.

      Nàng đứng ngạo nghễ, lưng thẳng tắp, đôi mắt nhìn Tần tướng quân vui buồn.

      “Phụ thân, ngài luôn miệng chỉ trích nữ nhi làm việc bất lợi với Tần gia.”

      Nàng xong, máu trán theo mi mắt chảy đến khóe mắt, lại theo khóe mắt chảy xuống gò má, hơn nữa sắc mặt nàng tái nhợt, giống như khấp huyết bình thường. màn như vậy làm cho tâm của mọi người sinh ra loại kính sợ lý do.

      Tần Tích nhìn Tần tướng quân sửng sốt, đôi mắt chợt lóe, trong con ngươi dần dần nổi lên tầng khí lạnh, nàng vén váy dài nhàng quỳ mặt đất,“Hôm nay chọc giận phụ thân là Tích nhi bất hiếu, nhưng Tích nhi biết chuyện gì làm phụ thân tức giận như vậy, muốn đuổi mẫu thân và Tích nhi ra khỏi Tần phủ? Mong phụ thân ràng, dù là làm sai, Tích nhi cũng muốn biết mình làm sai chuyện gì.”

      Tần tướng quân sửng sốt, lửa giận trong mắt lại nổi lên! tức giận ,“Ngươi còn dám ở đây dối, chuyện ngươi làm chẳng lẽ ngươi lại biết!”

      “Nữ nhi biết, thỉnh phụ thân !”

      Vân thị thấy Tần Tích bộ dáng biết hối cải, cười lạnh,“Nhị tiểu thư đến giờ còn biết hối cải, làm cho người ta đau lòng!” Bà vòng quanh Tần Tích vòng, nhìn thấy người nàng xiêm y được đổi, cười lạnh ,“Nhị tiểu thư có thể giải thích chút vì sao ra ngoài chuyến lại thay đổi xiêm y?”

      Bà nhớ ràng lúc ra ngoài Tần Tích mặc thân váy dài trắng thuần, nhưng lúc này lại đổi thành thân váy dài lụa mỏng xanh nhạt!

      Hôm nay phủ thừa tướng đều là máu, váy dài trắng thuần của nàng khẳng định là dính máu, bằng cũng thay đổi.

      “Bổn tiểu thư vì sao lại thay quần áo cùng di nương quan hệ!” Tần Tích hơi nâng cằm, ngạo nghễ ,“Ta nhưng rất muốn biết, vì sao tổ mẫu cùng phụ thân đều nhận định ta làm chuyện có lỗi với Tần gia, hi vọng di nương giải thích !”

      “A -- nhị tiểu thư đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, như vậy, ta đây để nhị tiểu thư minh bạch, nếu lại có người ta là di nương mà xem thường nhị tiểu thư, cố ý hãm hại nhị tiểu thư.” Vân thị tự cho là thắng chắc, vì vậy cũng nóng nảy, bà ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt Tần Tích,“Xin hỏi hôm nay nhị tiểu thư vội vã xuất môn để làm gì!”

      thể trả lời!”

      Lời này vừa ra, đại sảnh lại nhất thời yên tĩnh!

      “Được! Nếu nhị tiểu thư , như vậy để ta thay.” Vân thị tức giận cười ,“ Hôm nay nhị tiểu thư phủ thừa tướng! Hôm nay là ngày phủ thừa tướng bị xét nhà diệt môn, nhị tiểu thư phủ thừa tướng nhặt xác cho người của Tô thừa tướng, xin hỏi nhị tiểu thư có nghĩ tới hậu quả hay ! Hành động này mang bao nhiêu tai họa đến cho Tần gia! Nếu là việc di nương còn có thể cầu tình trước mặt lão gia...... Nhưng chuyện này liên quan đến sinh tử của Tần gia nên di nương có cách nào che giấu, còn gạt lão gia!”

      “Di nương là thâm minh đại nghĩa, Tích nhi bội phục cực điểm!” Tần Tích châm biếm.

      Vân thị nghe Tần Tích như vậy cho là Tần Tích biết thể giấu diếm, định . mặt bà liền tươi cười, vừa định nhị tiểu thư biết sai là tốt rồi. thấy khóe môi Tần Tích bỗng nhiên giơ lên, cười cực kì sáng lạn với bà, Vân thị sửng sốt, lại chợt nghe Tần Tích cười ,“Di nương phải, nhưng mà...... Ai ta hôm nay phủ thừa tướng?!”

      Vân thị sửng sốt, lập tức cả giận ,“Nhị tiểu thư, ngươi cần mạnh miệng!”

      “Loại chuyện này chỉ cần hỏi biết, bổn tiểu thư cần gì phải dối!” Bỗng nhiên Tần Tích ngẩng đầu, nhìn về phía lão thái thái, nghẹn giọng ,“Tổ mẫu...... Ngài có nguyện nghe Tích nhi giải thích?!”

      Lão thái thái niết phật châu trong tay, nhìn Tần Tích bằng ánh mắt phức tạp.

      Bà cực kì coi trọng đứa cháu này, là nữ nhi con vợ cả duy nhất trong phủ, biết tiến thối, tri lễ, duy nhất tốt chính là thân thế yếu ớt, nhưng ngày thường nàng đối với bà cực kì tôn kính, là đứa thông minh, so với Vân thị nàng đương nhiên thiên vị đứa cháu này.

      Lão thái thái gật gật đầu,“Con .”

      Bà nguyện ý cho Tích nhi cơ hội giải thích.

      “Tổ mẫu...... Theo như lời di nương, hôm nay phủ thừa tướng bị diệt môn trong kinh thành ai lại biết? Tích nhi dù có ngu dốt cũng khả năng đến đó.” Tần Tích lẳng lặng quỳ mặt đất, nghiêm mặt ,“Lại nhặt xác cho người của Tô thừa tướng, lời này lại càng vô lý! Tin tức này ai Tích nhi biết, lại càng biết mục đích của họ là gì. Tích nhi chỉ biết Tích nhi cùng người phủ thừa tướng có thâm giao, duy nhất chỉ có chút giao tình với Tô tiểu thư, tình huống như vậy...... Tích nhi dù có điên cũng có khả năng mạo hiểm lớn như vậy nhặt xác cho bọn họ a!”

      Lão thái thái nhìn Tần Tích, dưới ánh nến vết máu trán nàng loang lổ, mặt đầy nước mắt, hai tròng mắt phù thũng...... Bộ dáng đáng thương. Bà khỏi cẩn thận suy nghĩ lời của nàng, sai, nàng hoàn toàn có động cơ phủ thừa tướng, chẳng lẽ...... Chuyện này đều là Vân thị bịa chuyện?

      Bất quá...... Vân thị có lá gan làm chuyện này sao?!

      “Lão thái thái......” Lý ma ma đứng phía sau lão thái thái thấy vậy, thấp giọng ở bên tai bà,“Chuyện này ngài chỉ cần tìm tên xa phu đánh xe cho nhị tiểu thư, hỏi biết là ai dối!”

      Lão thái thái gật đầu, phân phó Lý ma ma,“Gọi tên xa phu hôm nay đánh xe cho nhị tiểu thư đến!”

      Lý ma ma lĩnh mệnh ra ngoài.

      Vân thị nắm chặt khăn tay nhìn Lý ma ma ra đại sảnh cũng ngăn cản.

      Tần Tích phủ nhận bà chỉ xem như là loại giãy dụa, chờ xa phu đến, lão thái thái biết được mọi chuyện, chỉ biết càng thêm bực vì bị Tần Tích lừa gạt, đến lúc đó đối mặt với hai mẹ con họ là lửa giận ngút trời của lão gia!

      Thêm vào đó, để cho lão thái thái triệt để thất vọng với hai người bọn họ!

      tình nhất cử lưỡng tiện như vậy bà chỉ cần ngồi xem là được!

      Lý ma ma đưa Trương Viễn đến rất nhanh, nhìn thấy tình huống trong phòng hơi sửng sốt, khi nhìn thấy Tần Tích tuy rằng bị thương nhưng khuôn mặt trầm tĩnh, nhanh cụp mắt xuống. Trương Viễn quỳ mặt đất, bất an nắm chặt bố y người.

      “Nô tài Trương Viễn, thỉnh an lão thái thái, lão gia, phu nhân.”

      “Ừ.” Lão thái thái xoa mi tâm, mỏi mệt chuyển hướng Tần tướng quân,“Người đến rồi, con hỏi .”

      Tần tướng quân gật đầu, mặt đanh lại nhìn Trương Viễn, lạnh giọng hỏi,“ Buổi trưa hôm nay ngươi đánh xe đưa nhị tiểu thư xuất môn, lúc đó, nhị tiểu thư đâu, ngươi lại chi tiết. Nếu dối, chính ngươi cũng biết hậu quả!”

      Trương Viễn nhớ tới ánh mắt bình tĩnh của Tần Tích khi nàng , trong lòng suy xét chút, sau lát ngẩng đầu lên, người trấn định lại.

      cao giọng ,“Bẩm lão gia, hôm nay nô tài được Triệu ma ma bên người phu nhân phân phó, chờ nhị tiểu thư ở ngoài cửa, nhị tiểu thư ra cửa, trực tiếp phân phó nô tài Tịnh Từ Tự. từ buổi trưa nô tài luôn đợi ở cửa đến lúc trở về!”

      Sắc mặt Vân thị biến đổi, nhảy dựng lên,“Điều đó có khả năng!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :