1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi đích nữ bất thiện - Ngã Cật Nguyên Bảo (15) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 15: tự làm tự chịu

      Edit: Số 15

      bộ bên hồ, gió thu mang theo hơi nước, thổi vào khuôn mặt, mọi người cảm thấy thoải mái.

      Trầm Tĩnh Nghi hề để ý tới Trầm Tĩnh Thu, ngược lại cùng Hiên Viên Thái bọn họ chuyện. Trầm Tĩnh Vân ở phía trước Trầm Tĩnh Thu, quay đầu nhìn Trầm Tĩnh Thu cười thần bí. TTrầm Tĩnh Thu nhíu mày mỉm cười.
      Trầm Tĩnh An lặng lẽ nhắc nhở Trầm Tĩnh Thu: "Tam muội cẩn thận, ta xem hai tỷ muội các nàng đều có lòng tốt gì."

      "Đa tạ nhị tỷ nhắc nhở." Nàng lo các nàng động thủ,chỉ cần họ động thủ, nàng liền có cơ hội ra tay. Tu luyện bí quyết dưỡng sinh làm cho Trầm Tĩnh Thu trở nên tai thính mắt tinh, thân thể nhàng, phản ứng mau lẹ, bình thường mấy kỹ xảo qua khỏi mắt nàng

      Trầm Tĩnh Nghi quay đầu cười : "Các muội nhanh chút, các muội cũng quá chậm rồi." Thuận tiện liếc mắt ra hiệu cho Trầm Tĩnh Vân. Trầm Tĩnh Vân cười đắc ý bảo đảm với Trầm Tĩnh Nghi, lát nữa chỉ việc xem kịch vui

      "A!" Trầm Tĩnh Vân dưới chân phát lực, thân thể ngã qua bên.Hoảng sợ, nắm chặt phía sau tay áo của Trầm Tĩnh Thu, kéo Trầm Tĩnh Thu ngã về phía hồ nước. Trầm Tĩnh Thu thầm cười nhạo báng, thầm nghĩ tốt. nhàng búng tay cái vào Trầm Tĩnh Vân, Trầm Tĩnh Vân ăn đau đành buông tay. Trầm Tĩnh Thu lúc này né qua bên, nhắc chân lên chút, cước đá vào người Trầm Tĩnh Vân

      Bùm —— có người rơi xuống nước.

      "A, nương rơi xuống nước , mau tới cứu người a, nương biết bơi a." Bọn nha đầu quá sợ hãi cuống quít kêu lên.

      Nghe la lên như thế, Trầm Tĩnh Nghi nở nụ cười. Trầm Tĩnh Thu, làm xấu mặt ngươi trước mặt các vị điện hạ, bị người xem khinh, xem ngươi về sau còn có thể gặp người khác hay . Trầm Tĩnh Nghi quay người lại, nhìn người dưới nước giãy giụa mà hô lên: "Mau cứu người, tam muội muội rơi xuống nước. Ô ô, tam muội muội vừa bị Phàn gia từ hôn, lại rơi xuống nước, tam muội muội phải làm soa đây. Lão thiên gia là muốn ép tam muội phải chết sao?"

      Phàn cao quá sợ hãi, liền muốn nhảy xuống hồ, bị Ninh Giang Tự gắt gao giữ chặt: "Tam nương rất tốt, thấy sao?" Phàn Cao phục hồi tinh thần lại, Trầm Tĩnh Thu quả nhiên có việc gì đứng ở bờ, nhất thời thở dài nhõm hơi. Nếu phải là Trầm Tĩnh Thu rơi xuống nước, vậy người trong hồ là ai? Vì sao Trầm Tĩnh Nghi là Trầm Tĩnh Thu rơi xuống nước .

      Nhị vương gia Hiên Viên Chiến : " Trầm nương, ràng là Trầm tứ nương rơi xuống nước, ngươi vì sao là Trầm tam nương rơi xuống nước? Nhìn xem, Trầm tam nương đứng ở đó chẳng bị gì cả."

      Tứ nương rơi xuống nước? Trầm Tĩnh Nghi biểu tình cứng đờ, tin được nhìn về phía Hiên Viên Chiến chỉ tay, qua Trầm Tĩnh Thu sao cả, còn hướng nàng tinh nghịch chớp mắt. Trầm Tĩnh Nghi lúc đó có luồng khí tràn lên yết hầu, lượng máu bị chặn tại cổ họng, xém chút nữa là hộc máu ra trước mặt mọi người.

      Trầm Tĩnh Thu ra vẻ quan tâm : "Tứ muội hợp thủy, xem thế này khả thảm. Cũng biết sao lại thế này, chợt nghe tứ muội 'a' tiếng, tiếp đó liền rới vào trong nước."

      Trầm Tĩnh Nghi nghe như thế, mắt đỏ lên, ngực cũng đau theo. Hai cho cái Trầm Tĩnh Thu.

      Trầm Tĩnh An thầm cười trộm, trộm gà được còn mất luôn nắm gạo, uổng cho Trầm Tĩnh Nghi luôn tự nghĩ mình thông minh, lại nghĩ hại muội muội mình.

      Bọn hạ nhân ba chân bốn cẳng nâng Trầm Tĩnh Vân lên, trong bụng đầy nước, làm cho nước nôn ra hết, người liền tỉnh. Trầm Tĩnh Vân tỉnh dậy, lập tức gào lên khóc, chỉ vào Trầm Tĩnh Thu, mắng to: "Đểu là do ngôi sao chổi nhà ngươi. Đại tỷ, là Trầm Tĩnh Thu muội xuống nước, tỷ nhất định phải cho mẫu thân và lão phu nhân, để cho các nàng thay muội làm chủ."

      Trầm Tĩnh Thu mặt vô tội: "Tứ muội muội, chẳng lẽ đầu muội vào nước nên hồ đồ rồi . Tỷ ràng nghe được muội a tiếng, sau đó tự bản thân ngã vào trong hồ. Tỷ muốn kéo muội lại, kết quả giữ chặt, tiếp đó muội liền rơi vào nước, thế nào lại là tỷ đẩy muội. Lúc đó rất nhiều người đều nhìn đến, nhị tỷ ở phía sau muội. Các người hỏi thử nhị tỷ xem, ta có phải ."

      Trầm Tĩnh An gật đầu; "Ta cũng nghe đến tứ muội a tiếng, hình như là chân bị trật. Sau đó cả người ngã vào trong hồ. Tam muội giữ chặt tứ muội, quả là đau lòng." Biểu chút cũng có đau lòng.

      "Các ngươi là giuộc, ta liều mạng với các ngươi." Trầm Tĩnh Vân hô to, đứng dậy đánh tới hướng của Trầm Tĩnh Thu

      Trầm Tĩnh Thu cười lạnh, đến tốt. mặt nhanh chóng trốn , vừa vặn đẩy Hiên Viên Đoan ra phía trước. Trầm Tĩnh Vân dừng lại được, bay thẳng đến Hiên Viên Đoan mà đánh. Hiên Viên Đoan có võ nghệ đầy mình, tự nhiên dễ dàng bị Trầm Tĩnh Thu tính kế. Nhưng mà ngay vào lúc muốn nghiêng người né tránh, trượt chân, dừng lát, sau đó Trầm Tĩnh Vân liền đánh tới. Hiên Viên Đoan rơi xuống hồ, cả người ướt nhẹp. Mặt của Hiên Viên Đoan nháy mắt liền chuyển đen

      Trầm Tĩnh Vân sửng sốt, mọi người cũng đều sửng sốt. Có người muốn cười, lại chỉ có thể im lặng phát ra tiếng

      Trầm Tĩnh Nghi hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Tĩnh Thu. Nhanh chóng , "Tứ muội, tỷ tỷ biết muội chịu ủy khuất. Chỉ là muội làm sao lại đánh điện hạ!? Điện hạ rộng lượng, cùng ngươi so đo. Người đâu, mau giúp tứ nương về phòng thay y phục đư2ng để bị cảm lạnh."

      "Đợi chút, đây là của tứ muội." Trầm Tĩnh Thu nhặt lên chiếc khăn tay: "Ô, thêu hoa tú lan này, tứ muội khi nào thích hoa lan , tỷ sao lại biết nhỉ. A..." Trầm Tĩnh Thu bừng tỉnh hiểu ra, nhìn Hiên Viên Đoan: "Tứ muội trong lòng thầm mến mộ tứ điện cần gì dùng phương thức trực tiếp này, có vẻ Trầm nương nhà chúng ta biết dè dặt. Dao lại công khai đưa khăn tay ra, mỹ nhân ái mộ, thất điện hạ tự nhiên làm tứ muội buồn lòng, ngài phật tâm ý của muội." Hiên Viên Đoan thích hoa lan, mọi người ai biết chứ.

      Trầm Tĩnh Vân mặt bỗng dưng đỏ lên: "Ta, ta có. Ngươi đừng bậy." Lúc chuyện, còn nhìn về phía Hiên viên đoan, mang theo vẻ xấu hổ nhìn . Biểu cảm này, Trầm Tĩnh Thu thấy .

      Trầm Tĩnh Thu nở nụ cười, đưa khăn tay tới trước mặt Hiên Viên Đoan: "Thất điện hạ, tuy rằng khăn tay hơi bẩn chút, nhưng mà dù sao cũng là tâm ý của muội muội ta, mong rằng thất điện hạ ngài từ chối."

      Hiên Viên Đoan gắt gao nhìn chằm chằm Thẩm Tĩnh Thu, im lặng, vừa từ chối song cũng chẳng nhận. này là chê cười mà nhìn , đáy mắt kia của nàng ta là chê cười mỉa mai, nhất định nhìn nhầm. Hiên Viên Đoan nắm chặt tay thành đấm, này, to gan, sợ giết chết nàng sao?

      Thẩm Tĩnh Nghi thầm hận Thẩm Tĩnh Thu nhiều chuyện, lại quái Thẩm Tĩnh Vân vô tự mình hiểu lấy, nhanh chóng đứng ra, "Còn nhanh chóng đỡ tứ nương xuống. Thất điện hạ quần áo cũng ẩm , bằng cũng xuống đổi thân ."

      "Hảo!" Hiên Viên Đoan mặt biểu cảm đáp ứng. Trải qua Thẩm Tĩnh Thu bên người, dùng chỉ có hai người nghe thấy thanh , " Thẩm tam nương hảo thủ đoạn, bất quá ngươi đắc ý quá sớm ."

      Trầm Tĩnh Thu thu lại khăn tay, thầm nở nụ cười. Hiên Viên Đoan, ngươi cũng nên đắc ý quá sớm, cũng đừng quá mức tự tin. Cẩn thận lật thuyền trong mương.

      Trầm Tĩnh Thu đưa khăn tay ấy giao cho Thẩm Tĩnh Nghi: "Mong đại tỷ chuyển giao lại cho tứ muội, ai, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, mong đại tỷ an ủi cho muội ấy, bảo muội ấy đừng quá thương tâm."

      Trầm Tĩnh Nghi cầm khăn tay, hạ giọng, nghiến răng nghiến lợi : "Đây vốn phải là khăn tay của Tĩnh Vân, tỷ tuy rằng muội rốt cuộc là có mục đích gì, nhưng mà tỷ cảnh cáo muội, tốt nhất đừng nhiều chuyện."

      Thẩm Tĩnh Thu che ngực: "Ai nha, muội sợ quá a. Đại tỷ, tỷ nếu ngũ vương gia thấy bộ dạng này của tỷ, người nghĩ thế nào."

      "Ngươi dám." Trầm Tĩnh Nghi khẩn trương nhìn Hiên Viên Thái phía kia, cười gượng gạo.

      "Đại tỷ, tỷ dám để cho tứ muội đẩy muội xuống hồ nước, muội sao lại dám." Trầm Tĩnh Thu lộ vẻ mặt châm chọc.

      "Ngươi can đảm, Tĩnh Vân rơi xuống nước quả nhiên cũng do ngươi làm." Trầm Tĩnh Nghi thầm hận.

      Trầm Tĩnh Thu cười : "Đại tỷ, chứng cớ cũng nên lung tung nha. Các vị đại gia đều tận mắt nhìn thấy, tứ muội tự mình cẩn thận sơ ý rớt xuống hồ. Đại tỷ muốn vu oan cho muội, cũng phải xem muội có cùng tỷ phối hợp diễn hay , tỷ có đúng ?"

      "Chúng ta chờ xem. Tương lại chắc chắn ta cho ngươi nếm mùi tốt." Thẩm Tĩnh Nghi hung hăng .

      Thẩm Tĩnh Thu miệng cười trong suốt: "Được, muội chờ tới ngày đó. Ai nha, Ngũ Vương Gia đến , đại tỷ thu lại dáng vẻ hung thần đầy sát khí này, chẳng khác nào còn chó cái hung hăng cắn người hết a."

      "Ngươi..." Hiên Viên Thái lại đây, Trầm Tĩnh Nghi chỉ có thể buông tha cho Trầm Tĩnh Thu, xoay người ứng phó Hiên Viên thái.

      Trầm Tĩnh Thu thầm cười lạnh, Trầm Tĩnh Nghi, đó chỉ là khởi đầu, ngươi thể ứng phó được hết sao? Vậy sau này, ngươi hẳn là tức chết rồi.
      thuyt thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :