1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi đích nữ bất thiện - Ngã Cật Nguyên Bảo (15) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 5, Hộc máu


      Trầm lão phu nhân kinh nghi bất định: “Lời này của đại phu, lão thân biết .”


      Vương đại phu tùy tay cầm lấy nắm dược liệu: “Theo thứ tự hàng giả, dược liệu lại bị cắt xén, chẳng trách bệnh tình tam lão gia thấy tốt hơn. Dùng dược liệu như vậy, cho dù có là chữa năm hay mười năm, bệnh tình tam lão gia cũng có hi vọng.”


      Trầm lão phu nhân tức giận đến phát run cả người. Lời này của Vương đại phu, bà sao có thể . Tam phòng cho Trầm Thanh Khang dược liệu chữa bệnh, đều là theo công trung lấy. Mọi việc ở công trung đều do Trầm Lưu thị quản, việc này cùng Trầm Lưu thị tự nhiên thoát khỏi liên quan.


      Trầm Tĩnh Thu ô ô khóc lên, quỳ mặt đất: “Lão phu nhân, cầu ngài cứu phụ thân ta. Cầu ngài với Nhị bá mẫu là mang dược liệu đổi lại. Nhị bá mẫu nếu thiếu tiền, tam phòng chúng ta còn chút tiền để dành, chỗ của mẹ ta còn có chút của hồi môn.Cháu mấy năm nay cũng tích chút tiền riêng. Cầu lão phu nhân thương xót, cứu phụ thân .”


      Trầm Tĩnh Thu khóc lên khóc xuống, nghe thực thương tâm.


      Trầm lão phu nhân gõ quải trượng: “Thu nhi đứng lên , việc này lão thân ta chắc chắn thay tam phòng đòi lại công đạo. Người đâu, gọi nhị phu nhân tới đây. Lão thân muốn hỏi nàng, nàng rốt cuộc là có ý gì.”


      Vương đại phu cũng nhân cơ hội cáo từ, Trầm gia có chuyện nhà, người ngoài tham dự.


      Nhị phu nhân Trầm Lưu thị tới trước Tùng Hạc đường, nghe được tin tức. Hừ lạnh tiếng, hay cho tiểu nha đầu dối trá, đợi lát nữa phải thu thập nàng tốt.


      Trầm Lưu thị vào nhà chính, cung kính thỉnh an Trầm lão phu nhân. Trầm lão phu nhân hai lời, vớ lấy ly trà trong tay, liền ném về phía Trầm Lưu thị: “Ngươi cái đồ lang tâm cẩu phế này, ngươi cho lão Tam dược liệu như vậy, ngươi , ngươi rốt cuộc là có dụng ý gì. Là ngại lão thân thể sớm chút bị ngươi làm tức chết sao?” xong, đem toàn bộ dược liệu hất mặt, người Trầm Lưu thị.


      “ Oan uổng quá lão phu nhân!” Trầm Lưu thị linh hoạt tránh thoát ly trà, lại tránh thoát dược liệu. Sau đó gào khóc đứng lên: “Lão phu nhân, ngài gì vậy, con dâu trước đó chút cũng biết. Những năm gần đây con dâu vẫn cẩn thận chăm lo việc nhà, con dâu có làm sai chỗ nào, lão phu nhân ngài đều kiên nhẫn dạy, con dâu nhất định sửa. Nhưng là việc hôm nay, cho con dâu câu, vừa thấy mặt là đánh là mắng, con dâu phục."


      “Ngươi còn dám phục, những dược liệu này đều là lão Tam cần dùng, ngươi nhìn xem ngươi cho đều là cái gì? Theo thứ tự hàng giả*, mưu hại tính mạng lão Tam, chuyện này phải ngươi làm, còn có thể là ai?” Trầm lão phu nhân tức giận tay phát run, hận thể đánh cái tát má Trầm Lưu thị. Trầm lão phu nhân tổng cộng có ba nhi tử, đại nhi tử mười mấy năm trước chết trận sa trường, tiểu nhi tử ra ngoài du lịch bị mắc bệnh, nay mạng sớm chiều.Trầm Lưu thị nghĩ cứu người, lại vì chút tiền bạc, dám động tay động chân dược liệu, sợ Trầm Thanh Khang chết đủ nhanh lại cùng nhau đấu. Điều này làm sao Trầm lão phu nhân làm sao có thể nhịn.


      “Oan uổng!” Trầm Lưu thị lớn tiếng kêu oan: “Dược liệu của Tam thúc, con dâu vẫn giao cho nhóm bà tử xử lý. Chọn mua dược liêu, con dâu cũng là dặn mua dược liệu tốt nhất. Vì sao biến thành như vậy, nhất định là hạ nhân tham ô, hoặc là hạ nhân biết nhìn hàng, bị tiệm bán thuốc nhân cơ hội lừa bịp. Lão phu nhân, việc này còn chưa ràng. Xin lão phu nhân cho con dâu cơ hội tự sửa sai."


      Thấy Trầm lão phu nhân bất vi sở động, Trầm Lưu thị dứt khoát : “Lão phu nhân, trước đó vài ngày Tĩnh Nghi truyền tin trở về, là được Thái Hậu nương nương cùng Trữ quý phi nương nương rất coi trọng, chừng sắp có chuyện mừng. Lúc này, quý phủ chúng ta nếu gây ra tình gì, chỉ Tĩnh Nghi bị liên lụy, chính là chỗ học mấy cái hài tử cũng bị ảnh hưởng. Xin lão phu nhân xem bọn phân lượng, cho con dâu cơ hội sửa sai. Lão phu nhân yên tâm, con dâu nhất định nghiêm khắc chỉnh đốn hạ nhân, đem sâu mọt trung gian kiếm tiền bỏ túi riêng, tất cả đều đánh chút rồi đuổi . Quý phủ chúng ta tuyệt đối thể lưu lại những điêu nô như vậy.”


      Trầm Tĩnh Thu ngồi bên im lặng nhíu mày, nhìn biểu tình của Trầm lão phu nhân, ràng là bị thuyết phục. Giỏi cho Trầm Lưu thị , lấy tương lai của đứa làm lợi thế, coi như nắm đúng điểm yếu của Trầm lão phu nhân.


      *Thứ tự hàng giả: Hàng kém chất lượngTrầm Tĩnh Thu hiểu , chỉ là chút dược liệu, thể làm cho Trầm Lưu thị ngã xuống. Dù vậy nhưng nàng vẫn muốn cho Lưu thị hiểu rằng cái Hầu phủ này vẫn đến lượt bà tay che trời. Vì thế, Trầm Tĩnh Thu đứng ra : “Lão phu nhân, cháu nghĩ có lẽ Nhị bá mẫu trước giờ biết việc này. Nhị bá mẫu hiền lành thương người như vậy, sao có thể làm ra cái việc tráo thuốc giả, cái chuyện ác độc mưu hại tính mạng như vậy cháu nghĩ là, chỉ có người có tâm tư cực kỳ độc ác mới có thể làm ra việc này. Cháu nguyền rủa kẻ ác độc này, chết được tử tế, con cháu đều phải chịu số phận đen đủi theo. Nhị bá mẫu, cháu có đúng ?”


      Trầm Lưu thị ngoài cười nhưng trong cười nhìn chằm chằm Trầm Tĩnh Thu: “Tam nương rất đúng. Nhưng là, Tam nương học quy củ này của ai, ta xem thực được, ra ngoài đều là làm mất mặt xấu hổ. Nếu ta thay mẫu thân ngươi hảo hảo dạy dỗ ngươi!”


      Trầm Tĩnh Thu đổi sắc mặt: “Đa tạ Nhị bá mẫu quan tâm. Quy củ này của cháu là do mama trong cung dạy cho. Chẳng lẽ, bá mẫu quy củ trong cung vẫn sánh bằng Hầu phủ chúng ta?”


      nghĩ tới tiểu nha đầu nối dối này, miệng mồm cũng là xảo hoạt. Trầm Lưu thị hừ lạnh tiếng: “Làm càn, ngươi là vãn bối lại tùy ý bố trí trưởng bối, là ai dạy ngươi. Cha ngươi bệnh hồ đồ, chẳng lẽ nương ngươi cũng hồ đồ theo? là buồn cười!”


      Trầm Tĩnh Thu lạnh lùng : “Ta thấy Nhị bá mẫu mới là hồ đồ. Cha ta cùng nương tuy rằng xưng hô bá mẫu tiếng tẩu tử, nhưng là bọn họ cũng đến lượt bá mẫu ngươi có thể tùy ý nghị luận. Mẹ ta tốt xấu gì còn có cáo mệnh trong người, Hầu gia phu nhân ngươi, bất quá là theo Đại bá mẫu nơi đó mượn đến, sớm hay muộn cũng trả lại. Ôi, hay là Nhị bá mẫu làm Hầu gia phu nhân lâu, muốn quên tước vị là từ đại phòng mượn đến sao? Vậy cháu liền nhắc nhở Nhị bá mẫu tiếng, tước vị Vũ Uy Hầu phủ chúng ta, là dựa vào Đại bá phụ dùng mạng đổi lấy, tước vị này từ đầu đến cuối đều thuộc đại phòng.”


      Trầm Lưu thị bỗng chốc thay đổi sắc mặt, ánh mắt giống như muốn lăng trì Trầm Tĩnh Thu. Trầm Lưu thị thực cam lòng. Sở dĩ nàng làm hết thảy, mục đích cuối cùng đúng là vì làm cho tước vị vĩnh viễn ở chi thứ hai, làm cho nhi tử nàng thừa kế tước vị. Nhưng là Trầm Tĩnh Thu trực tiếp sát muối lên miệng vết thương của nàng, điều này làm cho Trầm Lưu thị sao hận cho được.


      Trầm Tĩnh Thu lộ vẻ mặt trào phúng, lòng tham của nữ nhân, cuối cùng phải nhận báo ứng.


      Trầm lão phu nhân nhìn khí quái dị giữa hai người: “Đủ rồi, đều bớt tranh cãi . Vợ lão nhị, ngươi nhanh đem dược liệu đổi về, nếu lại còn có chuyện như vậy, ngươi cũng cần quản gia nữa. Tam nha đầu, ngươi là vãn bối, có thể nào đối với trưởng bối như vậy. Trở về đem “Nữ giới” chép mười lần.”


      “Cháu tuân mệnh.” Trầm Tĩnh Thu mi mắt vừa nhấc, mặt lộ vẻ trào phúng. Trầm Lưu thị hừ lạnh tiếng, khá lắm tiểu tiện nhân, đợi lát nữa cho ngươi khóc.”


      Nha đầu Xuân Trúc vội vội vàng vàng chạy vào: “ tốt, tốt, tam lão gia hộc máu.”


      Trầm Tĩnh Thu quá sợ hãi, bất chấp Trầm Lưu thị, lúc này liền xông ra ngoài.
      Trâuthuyt thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 6: Tứ hôn
      editer: Mint mun

      Trầm Tĩnh Thu vội vàng trở lại tam phòng, hướng vào trong nhà. Dư Thị cùng Trầm Tĩnh Trác đều canh giữ ở trước giường, Dư Thị hỏng mất, ô ô khóc lên.

      Trầm Tĩnh Trác lại lại ngừng. Bên giường, mặt, còn có Trầm Thanh Khang quần áo, đều có bãi huyết, nhìn thấy ghê người. Mà Trầm Thanh Khang còn lại là dồn dập hô hấp , mắt thấy hơi vận lên được, người liền muốn .
      Dư Thị cả kinh kêu to, "Đại phu đâu, thế nào đại phu còn chưa có đến? Tất cả đều chết sao?" Hoàn toàn có ngày thường đoan trang tôn quý, giờ phút này nàng chỉ là cái lo lắng trượng phu nữ nhân .

      Trầm Tĩnh Thu thời gian hỏi vì sao phát sinh chuyện như vậy, đẩy Trầm Tĩnh Trác, bắt lấy tay Trầm Thanh Khang, khống chế linh khí, thong thả hướng Trầm Thanh Khang trong thân thể giáo huấn vào.

      Dư Thị khẩn trương được nhìn này màn, nàng biết Trầm Tĩnh Thu người rốt cuộc phát sinh biến hóa gì, nhưng là nàng lại ràng, Trầm Tĩnh Thu giờ phút này là cứu trị Trầm Thanh Khang tính mạng.
      Nàng dám lên tiếng quấy rầy, liền ngay cả nghĩ muốn lên tiếng hỏi Trầm Tĩnh Trác, cũng bị Dư Thị phái tới cửa trông chừng, chuẩn bất luận kẻ nào tiến vào.

      Dư Thị che miệng lại, sợ phát ra thanh kinh động Trầm Tĩnh Thu. Nàng tận mắt thấy Trầm Thanh Khang hô hấp yếu dần, giống trước như vậy, sắc mặt trắng toát, giống như người chết . Cũng tận mắt thấy Trầm Tĩnh Thu đầu mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, thân thể lung lay sắp đổ, dường như ngay sau đó liền muốn ngã xuống.

      Trầm Tĩnh Thu tại nỗ lực, nàng nảy sinh ý nghĩ, nàng muốn khống chế linh khí lại lộ tuyến, để linh khí trọng điểm suy kiệt tâm phế. Nhưng là lấy Trầm Tĩnh Thu thời thế lực, này cơ hồ là có khả năng làm được tình. Nhưng là Trầm Tĩnh Thu như trước tại nỗ lực, tiếc dùng hết vất vả tích góp từng tí lên linh khí, cũng muốn đạt thành mục đích.

      Nguyên bản tiến vào Trầm Thanh Khang trong cơ thể, liền như kim đáy bể, linh khí cứ rót vào rồi lại biến mất, chậm rãi chậm lại, linh khí cũng càng ngày càng ít.
      Ép buộc cho linh khí lên đan điền, từng chút vào cơ thể Trầm Thanh Khang cho đến khi còn khoảng trống.
      Thẩm Tĩnh Thu thở dài nhõm hơi, thành. Nàng quả nhiên thành công .

      Nếu là giờ phút này có hiểu 《 luyện khí quyết 》 nhân thấy đến màn như vậy, chắc chắn kinh rớt xuống ba. Thẩm Tĩnh Thu tư chất chỉ có thể xem như trung đẳng, nhưng là lại làm được tư chất thượng thừa nhân cũng nhất định có thể làm được tình.

      Ngoài cửa truyền đến thanh , Trầm lão phu nhân cùng nhị phu nhân Trầm Lưu Thị đến . Trầm lão phu nhân sốt ruột gặp nhi tử, há có thể để Trầm Tĩnh Trác ngăn trở đường . quải trượng đánh qua, Trẩm Tĩnh Trác dám lại ngăn đón, trơ mắt nhìn Trầm Lưu Thị đỡ Trầm lão phu nhân vào buồng trong.

      Dư Thị sốt ruột, sợ Trầm Tĩnh Thu bất đồng bị nhân nhìn ra, lại lo lắng giờ phút này nhắc nhở Trầm Tĩnh Thu, hội đối Trầm Thanh Khang thân thể tốt. Trong lúc nhất thời biết nên làm thế nào cho phải.

      Bên ngoài động tĩnh, Trầm Tĩnh Thu nhất thanh nhị sở. Ý bảo Dư Thị an tâm chút chớ nóng nảy. Chỉ cần chút xíu thời gian, nàng có thể nhường càng nhiều linh khí đến cơ thể Trầm Thanh Khang làm dễ chịu tâm phế,để Trầm Thanh Khang chân chính vượt qua nguy hiểm tánh mạng.
      Trầm lão phu nhân vội vã vào đến, gặp Dư Thị lui tại bên, ngược lại là Trầm Tĩnh Thu ngồi ở trước giường, liền giống như đại phu xem bệnh dạng , kinh sợ ."Thu tỷ nhi ngươi làm cái gì, còn mau buông ra phụ thân ngươi, ngươi là muốn hại chết phụ thân ngươi sao?"

      "Chính là. Tam nha đầu, hiểu cũng đừng trang hiểu. Hay là ngươi chừng nào học y thuật thành? Phải biết rằng lang băm lầm nhân, nếu cha ngươi cái tốt, ngươi gánh vác được hậu quả sao?" Trầm Lưu Thị trắc trắc nhìn chằm chằm Trầm Tĩnh Thu, "Còn có, tam nha đầu ngươi học ai quy củ , phía trước lão phu nhân, rên tiếng liền liền xông ra ngoài. Này hội lão phu nhân tự mình đến , cũng biết đứng dậy nghênh đón. Tam đệ muội, ngươi chính là như vậy chỉ bảo tam nha đầu sao? Liền tam nha đầu bộ dạng này, ra ngoài xã giao, chẳng phải là ném chúng ta toàn bộ hầu phủ thể diện."

      Dư Thị trợn mắt trừng trừng, "Tam phòng như thế nào chỉ bảo khuê nữ, cần nhị tẩu bận tâm. Nhị tẩu vẫn là bận tâm bận tâm nhà mình khuê nữ ."

      "Ngươi..."

      "Câm miệng hết cho ta." Thẩm lão phu nhân nổi giận.

      Trầm Tĩnh Thu thong thả buông tay Trầm Thanh Khang ra, lấy lại bình tĩnh.

      Quay đầu nhìn nhìn Trầm Lưu Thị, ánh mắt sâu thẳm lạnh như băng , giống như ác quỷ bình thường. Trầm Lưu Thị nhìn thấy da đầu run lên, lưng lạnh run. là gặp quỷ .
      Dư Thị lo lắng Trầm Tĩnh Thu, nhanh chóng xuất ra khăn tay thay Trầm Tĩnh Thu lau mồ hôi, quan tâm hỏi , " Tĩnh Thu, ngươi sao chứ."

      "Nương yên tâm, nữ nhi có việc gì." Sau đó chống đỡ mỏi mệt chịu nổi thân thể đứng lên, cung kính cấp Trầm lão phu nhân thỉnh an. Trừ này đó ra, đối với mình hành vi, câu giải thích. phải nàng khinh thường, mà là có khí lực càng nhiều lời . Nàng mệt muốn chết rồi.
      ... ...
      Tôm Thỏ, Trâuthuyt thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 7: Nơi xa lạ

      Edit : Hạ Y Vân
      Beta : Số 15

      Trầm Tĩnh Thu sửng sốt, Trầm Tĩnh Nghi bị chỉ hôn cho Ngũ Vương Gia? Kiếp trước, Trầm Tĩnh Nghi ràng bị chỉ hôn cho Nhị Vương gia làm sườn phi, đời này làm sao lại biến thành Ngũ Vương Gia. Còn có thời gian chỉ hôn cũng đúng, đời trước Trầm Tĩnh Nghi bị chỉ hôn là tháng sau.

      Nếu Trầm Tĩnh Nghi ngoan ngoãn phục vụ như đứa cháu trì hoãn việc thành thân. Nhưng vì sao lại thay đổi người chỉ hôn. Chẳng lẽ lúc trước trong cung, xảy ra chuyện gì sao?

      Trầm Tĩnh Thu lạnh lẽo nhìn Trầm Lưu Thị mừng như điên, ngay cả Trầm lão phu nhân cũng đều lộ ra khuôn mặt tươi cười. Trái lại Dư Thị, giữ khuôn mặt bình tĩnh, yên tĩnh ở bên người Trầm Thanh Khang.

      "Lão phu nhân, chúng ta nhanh tiếp thánh chỉ . Nếu chậm trễ, người trong cung trách tội xuống, chúng ta tuy là hầu phủ nhưng cũng thể gánh nổi tội." Trầm Lưu Thị nhịn được hưng phấn, đưa khuê nữ tiến cung, cuối cùng có tin tức tốt.

      Trầm lão phu nhân liên tục gật đầu, "Là nên sớm qua." Nhưng lại lo lắng nhìn nhìn Trầm Thanh Khang, nhi tử hộc máu, nhìn thấy ghê người, sinh tử biết. Bây giờ rời , Trầm lão phu nhân như thế nào bỏ được. Trầm Lưu Thị lại cố tình ở đây thúc giục.

      Dư Thị bình tĩnh : "Lão phu nhân, nơi này có con dâu trông chừng là được. Hơn nữa đại phu cũng tới rồi, có đại phu ở đây, tướng công khẳng định có việc gì ."

      "Vậy ngươi hãy chăm sóc cho lão tam tốt, nếu có tin tức, liền phái người đến bẩm báo lão thân."

      Trầm lão phu nhân theo Trầm Lưu Thị rời . Nhìn Trầm Lưu Thị bộ dáng đắc ý hả hê, là chói mắt.

      Trầm Tĩnh Thu tới bên cạnh Dư Thị: "Nương, cần thương tâm."

      Dư Thị thở dài: "Nương thương tâm, chính là làm khó dễ con."

      Trầm Tĩnh Thu cười cười, tỏ vẻ vất vả. Về phần Trầm Tĩnh Trác, nhìn Trầm Tĩnh Thu cách tò mò nhưng im lặng gì.

      Vương đại phu bắt mạch xong, Dư Thị vội vàng hỏi : " Đại phu, lão gia nhà ta như thế nào? Chàng vừa rồi hộc máu, có phải hay thân thể có..."

      Vương đại phu vuốt ve chòm râu, mặt thần sắc cổ quái. Trong miệng thào tự : "Kỳ quái, kỳ quái. Theo lý thuyết mà tình huống của tam lão gia là tâm giận dữ mà hộc máu, thân thể căn bản chống đỡ nổi, thế nào cũng phải cần lão phu châm kim, mới có thể giữ được tánh mạng. Nhưng lão phu bắt mạch, tam lão gia thân thể cũng có nghiêm trọng, thở cũng rất nhàng. Kỳ quái, kỳ quái, hay là thân thể của tam lão gia tốt hơn bình thường. Đây là hiếm có. Thôi, khi như vậy, lão phu cũng đưa toa thuốc mới."

      "Cám ơn đại phu." Dư Thị kêu người dẫn Vương đại phu ra ngoài kê đơn thuốc.

      Trừ bỏ Trầm Thanh Khang bên ngoài, trong phòng còn lại mẫu tử ba người. Trầm Tĩnh Trác lúc này nhịn được: "Muội muội, muội học được bản lĩnh này từ khi nào? Sao đột nhiên lại có thể chữa bệnh? Nương, muội muội, các người có chuyện gì gạt ta?"

      Trầm Tĩnh Thu trầm mặc . Dư Thị thở dài tiếng: "Tĩnh Thu, đây cũng là điều mà nương muốn hỏi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Nương lo lắng cho con, mỗi lần nhìn con mệt thành cái dạng này, nương đều lo lắng con ngay sau đó chống đỡ nổi ngã xuống."

      Trầm Tĩnh Thu mở mắt ra, ngẩng đầu: "Nương, ca ca, người con là xảy ra chút vấn đề, cụ thể con còn thể . Bởi vì chính con cũng ràng. Con xin nương cùng ca ca thay con giữ bí mật này."

      " như vậy, con có thể trị liệu bệnh phụ thân con, đúng ?" Dư Thị kích động.

      Thẩm Tĩnh Thu ừ tiếng, "Có thể trị được hay , con cũng được. Bất quá con khẳng định có thể giảm bớt bệnh tình phụ thân."

      "Cám ơn trời đất, lão thiên gia phù hộ, phụ thân con cuối cùng cũng được cứu rồi." Dư Thị kích động rơi nước mắt.

      Trầm Tĩnh Trác tròng mắt xoay tròn, "Muội muội, muội có thể muội đến cùng còn có bao nhiêu bản lĩnh, ta có thể học hay ?"

      Trầm Tĩnh Thu do dự, "Kỳ thực muội cũng . Đợi muội tìm hiểu xong, muội cho ca biết, có được ? Ca ca vì việc này mà tức giận chứ."

      "Nó dám." Dư Thị phụng phịu, "Tĩnh Trác, việc này phải là , tuyệt đối thể cho bất luận kẻ nào biết được muội muội con có bản lĩnh này. Con phải hiểu, nếu cẩn thận chuyện này bị lộ ra ngoài, hầu phủ chúng ta bảo đảm tánh mạng muội muội con được đâu. Con muốn nhìn thấy hậu quả như vậy sao?"

      Trầm Tĩnh Trác co co lại cổ, "Nương cũng quá coi thường con, con trai tuy rằng vô liêm sỉ chút, nhưng phải biết nặng . Hơn nữa nương cũng biết, nhi tử rất kín miệng, khẳng định ra ngoài."

      Dư Thị hừ lạnh tiếng, "Con hãy nhớ là mình lời này. Nếu biết con ở bên ngoài năng bậy bạ, nương liền đánh gãy chân của con. Con cũng biết ta cùng cha con..."

      Trầm Tĩnh Trác dám gì nữa, chỉ có thể thành nghe Dư Thị giáo huấn.

      Thấy Dư Thị thao thao bất tuyệt, Trầm Tĩnh Thu nhanh chóng thay Trầm Tĩnh Trác giải vây, "Nương, giờ quan trọng nhất là tra ràng phụ thân vì sao lại hộc máu. Có phải hay có người gì đó?"

      Vừa cái này, Dư Thị liền nghiến răng nghiến lợi: "Ta bất quá là lúc, liền xảy ra việc này. Người hầu hạ trong viện nhất định thoát được."

      "Nương có thai, bây giờ nên tức giận. Việc này bằng liền giao cho con cùng ca ca." Trầm Tĩnh Thu liếc mắt ra hiệu cho Trầm Tĩnh Trác.

      Trầm Tĩnh Trác hiểu ý, nhanh chóng tỏ thái độ, chắc chắn điều tra chân tướng, tìm ra hung phạm.

      Dư Thị nghĩ rằng, chính xác nên đưa bọn gánh vác trách nhiệm, dù sao bọn đều lớn.
      Trầm Thanh Khang thời gian gặp chuyện tốt nhất xác định. Chính là Dư Thị trong đoạn thời gian rời . Kế tiếp cần phải làm là xác định việc, trong lúc đó ai tới tam phòng, ai tiếp cận Thẩm Thanh Khang, ai năng bậy bạ.

      Hỏi vòng, trong lúc đó cũng người ngoài tới sân tam phòng. Nhưng là có điểm đáng nghi phải, là nha đầu Hỉ Xuân của nhị phu nhân từng ở trước cửa viện nhìn quanh cái, bất quá chưa đến, cũng chuyện liền rời . Trầm Tĩnh Thu nhíu mày. Đàm ma ma, nha hoàn hồi môn của Dư Thị cho Trầm Tĩnh Thu tin tức. Trong lúc, Trầm Thanh Khang ở phòng ngủ có nha đầu Mặc Trúc cùng Mặc Ngọc gian ngoài chuyện, cũng là hai nha đầu trước phát Trầm Thanh Khang hộc máu. Có lẽ hai nha đầu biết chút gì.

      Trầm Tĩnh Thu lúc này cho người đem Mặc Trúc cùng Mặc Ngọc đưa vào, mình tra hỏi.

      Hai nha đầu này ngay từ đầu cái gì cũng chịu , Trầm Tĩnh Thu cùng các nàng mài mực, trực tiếp cho người tra tấn. Mỗi người mười gậy đánh tiếp, đùi bị máu tươi nhuộm đỏ. Trầm Tĩnh Thu lúc này mới hỏi: "Còn sao? Phải biết rằng hai mươi gậy đánh tiếp, bất tử cũng muốn chết. Các ngươi nếu nghĩ biến thành người què, hoặc là biến thành người chết, ta đây thanh toàn các ngươi."

      "Ta , ta ." Mặc Trúc khóc kêu lên.

      Mặc ngọc cũng kêu khóc đứng lên, " nương, nô tì cái gì cũng biết a."

      Trầm Tĩnh Thu trừng mắt, lúc này liền có người cầm khăn ngăn chặn miệng Mặc Ngọc. Trầm Tĩnh Thu lạnh lẽo cười, "Mặc Trúc, hi vọng ngươi có thể thành khai báo, ngươi cùng Mặc Ngọc đều cái gì."

      "Nô tì, nô tì chính là cùng Mặc Ngọc nghị luận hôn nương chút, nơi nào hiểu được, vào thời điểm đó lão gia thế nhưng tỉnh dậy. Sau đó liền..." Mặc Trúc oa tiếng, khóc lớn lên.

      Trầm Tĩnh Thu mắt lạnh nhìn Mặc Trúc, "Vậy ta hỏi ngươi, là ai cho ngươi ở trước mặt lão gia nhắc tới việc Phàn gia từ hôn."

      Mặc Trúc lắc đầu, " có, có người sai sử. Đều là nô tì cẩn thận, lỡ miệng, bị lão gia nghe được, lão gia mới hộc máu."

      "Chặn miệng nàng, tiếp tục đánh." Trầm Tĩnh Thu căn bản tin lời Mặc Trúc . có người sai sử, chịu nghiêm khắc chỉ bảo Mặc Trúc, lại phạm sai như vậy? Nghĩ Trầm Tĩnh Thu nàng còn hiểu chuyện lừa gạt sao?

      Ba ba ba, mười gậy lần nữa đánh tiếp, giờ phút này Mặc Trúc trút giận nhiều, thiếu khí.

      Trầm Tĩnh Thu cho người cầm khăn lau, tiếp tục hỏi , " Bây giờ còn sao?"

      "Nô tì, nô tì cẩn thận, xin nương ràng."

      Trầm Tĩnh Thu hừ lạnh tiếng, chưa thấy quan tài chưa rơi lệ. Sau đó đưa mắt dời đến người Mặc Ngọc, "Mặc ngọc, ngươi có cái gì ?"

      "Nô tì nhớ tới việc." Mặc Ngọc kêu to."Vài ngày trước, Mặc Trúc đột nhiên lấy của Tống di nương rất nhiều tiền bạc, nương có thể phái người xem, khẳng định có thể tìm được."

      Lời này long trời lở đất, tới Trầm Tĩnh Thu cũng kinh sợ . Tống di nương là người đại phòng, cùng chi thứ hai bên kia, vẫn luôn có lui tới. Hơn nữa phía trước, đại phu nhân Trầm Lục Thị còn phái người cùng tam phòng bày tỏ giao hảo. Như vậy Tống di nương vì sao muốn thu mua Mặc Trúc, hại Trầm Thanh Khang?
      Trâuthuyt thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 8:Đàm phán

      Edit: Mint Mun
      Beta: Số 15

      Mọi chuyện rất ràng, Mặc Trúc đúng là nhận của Tống di nương gần ba trăm hai mươi lượng, mới sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm làm chuyện này.

      Mặc Trúc và Tống di nương từ biết nhau, tình cảm cũng rất tốt. Sau này liên lạc, nhưng cũng có cắt đứt hết mọi quan hệ.

      Hơn nữa theo lời khai của Mặc Ngọc, ngày thường Mặc Trúc rất là ghen tị với Tống di nương, thường câu là đồng nghiệp, nhưng đồng mệnh. Chỉ là tính tình Mặc Trúc tốt, tâm cao khí ngạo.

      Lúc trước Dư Thị thấy Mặc Trúc thành trầm ổn, làm việc cũng rất tốt, hơn nữa dung mạo xuất chúng, mới để cho Mặc Trúc hầu hạ bên cạnh Trầm Thanh Khang. ai có thể nghĩ được, an bài này lại trở thành đại họa.

      Nếu phải Trầm Tĩnh Thu có 'luyện khí quyết', giờ này, Trầm Thanh Khang chết là cá chắc.

      Tống di nương có tham dự vào, Trầm Tĩnh Thu quả nghĩ đến. tại muốn điều tra Tống di nương vì sao hội tham dự vào việc này.
      Hơn nữa Trầm Tĩnh Thu có thể xác định, việc này cùng nhị phòng tuyệt đối có quan hệ.

      Dư Thị nổi trận lôi đình, cũng nghĩ tới đại phòng chất vấn, tìm lão phu nhân lí lẽ. Trầm Tĩnh Thu khuyên can mãi, cuối cùng cũng có thể mang Dư thị về.

      Sau đó Trầm Tĩnh Thu để người truyền tin tới đại phòng, mời đại phòng cho ý kiến. Đại phòng hồi , bảo Trầm Tĩnh Thu hậu hoa viên gặp mặt.

      Trầm Tĩnh Thu đến hậu hoa viên, gặp Trầm Tĩnh An ngồi ở trong đình uống trà.

      Trầm Tĩnh An nhìn thấy Trầm Tĩnh Thu, ý bảo Trầm Tĩnh Thu ngồi xuống chuyện: "Muội muội rốt cục cũng đến, để tỷ tỷ đợi lâu."

      Trầm Tĩnh Thu sắc mặt bình tĩnh: "Muội cho rằng việc này nên để cho đại bá mẫu ra mặt ràng, dù sao nhị tỷ cũng thể kiểm soát được Tống di nương."

      Trầm Tĩnh An khẽ cười tiếng: "Muội muội hiểu lầm rồi. phải là mẫu thân muốn ra mặt, mà là cùng muội muội chuyện, là tỷ ra mặt thích hợp hơn."

      Trầm Tĩnh Thu tựa tiếu phi tiếu nhìn Trầm Tĩnh An: "Vậy mời đại bá mẫu ra mặt, cùng mẫu thân muội chuyện . Cha muội lúc này còn hôn mê bất tỉnh, muội nghĩ đại bá mẫu nên nhanh chóng tới giải thích cho tốt. Dù sao Tống di nương cũng là người đại phòng, cũng là Tống di nương cho tiền Mặc Trúc, để Mặc Trúc làm ra chuyện sai trái."

      "Đối với bệnh tình tam thúc, tỷ xin lỗi. Mong tam muội muội so đo, tam thúc cát nhân tự có thiên tướng. Chuyện tình như thế, tỷ cho rằng vẫn là cùng muội muội đàm luận hơn." Trầm Tĩnh An cười .

      Trầm Tĩnh Thu nhíu mày: "Lời của nhị tỷ, thứ cho muội muội hiểu."

      Trầm Tĩnh An cười, "Tỷ tuy rằng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng tỷ dám chắc chắn, gần đây tam thúc thân thể có chuyển biến tốt, khẳng định có liên quan tới tam muội. Từ hai tháng trước, đại phu thầm qua, tam thúc sợ là thể chống chọi lại được. Bây giờ lại hộc máu hôn mê, tam phòng lại có biểu lo lắng, hiển nhiên tam thúc bệnh tình là được khống chế. Việc này đáng mừng. Tam muội muội tâm tính tốt bụng vui vẻ sảng khoái, cùng đàm luận với tam muội muội, mới là thượng sách."

      Trầm Tĩnh Thu thể biện minh, "Vậy nhị tỷ, tỷ muốn đàm luận thế nào?"

      "Đầu tiên, tỷ muốn thanh minh chút, theo như ý tứ của nương tỷ, đại phòng bọn tỷ và tam phòng xung đột có lợi ích gì, giữa chúng ta nên cùng nhau hợp tác mới là lợi. biết tam muội muội có tán thành với điểm này của ta ?"

      Trầm Tĩnh Thu lạnh lẽo cười, "Tán thành sao, ủng hộ thế nào?"

      "Nếu là tam muội muội tán thành ý kiến của tỷ, chúng ta vẫn tiếp tục bàn luận."

      Thấy Trầm Tĩnh Thu trầm mặc , Trầm Tĩnh An nhíu mày, "Chuyện của Tống di nương, nương và tỷ trước đó đều biết. Nếu có tam muội muội phái người tới báo, chúng ta còn bị lừa chẳng biết gì. Tống di nương bị nhốt lại, bọn ta vào phòng nàng lục ngàn lượng ngân phiếu. Theo lời nàng , tất cả đều là do Lưu bà tử ở nhị phòng giao cho nàng. Mọi chuyện tới đây đều sáng tỏ, tam muội có muốn hỏi gì nữa ?"

      Trầm Tĩnh Thu lạnh lẽo cười, "Tống di nương tuy phải đầu sỏ, nhưng cũng là đồng lõa. biết nhị phòng tính toán xử trí Tống di nương như thế nào đây?"

      Trầm Tĩnh An giọng : "Nương tỷ trước đây xem trọng Tống di nương sinh hạ ngũ đệ, cho nên mới dễ dàng tha thứ "nàng". Nhưng mà lần này, tam muội muội yên tâm, Tống di nương làm ra việc này, tất nhiên thể tha thứ cho nàng. Tam muội muội nếu tin, mấy ngày sau mời muội nghe tin tức. Đến lúc đó, tam muội biết thành ý của nhị phòng chúng ta. Nhưng là tin tưởng lẫn nhau, mong tam muội đừng để lộ việc này ra ngoài. Bằng liền rơi vào bẫy của nhị phòng."

      Trầm Tĩnh Thu nhíu mày cười lạnh, cũng tỏ thái độ.

      Trầm Tĩnh An thở dài, "Tam muội dưỡng khí công phu, tỷ tỷ cam bái hạ phong. cần tỷ , tam muội muội cũng nên nhìn ra, đây là mưu của nhị phòng. Nhị phu nhân mộng ước để cho tam phòng và nhị phòng nháo loạn lên, đến lúc đó đại phòng thoát khỏi tội, tam phòng giết địch ngàn nhưng lại tự hại bản thân tám trăm.
      Hơn nữa tính Tống di nương đứng trước mặt của lão phu nhân lời khai là do Lưu bà tử sai khiến, nhị phu nhân cũng làm như biết, thậm chí có thể Tống di nương vu cáo. Hơn nữa giờ phút này đại tỷ bị hoàng thượng tứ hôn, là lợi ích của toàn bộ hầu phủ, lão phu nhân nhất định xử nhị phu nhân. Cho nên, nếu nháo loạn, tam phòng đừng nghĩ tới nhị phòng bị mất miếng da lông nào. khi như vậy, sao thầm giải quyết."

      Trầm Tĩnh Thu lạnh lẽo cười, đời trước nàng chỉ biết Trầm Tĩnh An rất lợi hại, bất quá cuối cùng kết cục cũng tốt đẹp gì. Bởi đích tử đại phòng Trầm Tĩnh Khôn chết vì bệnh, tước vị cuối cùng vẫn là muốn nhưng vẫn phải về tay nhị phòng.

      Bởi vì việc này, hôn của Trầm Tĩnh An cũng bị ảnh hưởng theo, gả cho người nguyện ý, cuộc sống sinh hoạt sau thi thành thân dễ dàng gì..

      Hơn nữa trước kia lúc Trầm Tĩnh Thu chưa chết, đại phu nhân Trầm Lục Thị cũng qua đời. Trầm Tĩnh An liền mất chỗ dựa lớn nhất. Ngược lại Tống di nương cùng nhi tử sống rất tốt

      giờ hồi tưởng lại mọi chuyện, cho dù là tam phòng hay đại phòng sụp đổ, cuối cùng được ích đều về nhị phòng, việc này nhị phòng tự nhiên thoát được quan hệ.

      Tỷ như đích tử đại phòng Trầm Tĩnh Khôn chết vì bệnh, tỷ như năm đó Trầm Thanh Khang cùng Dư Thị qua đời, thậm chí tứ ca Trầm Tĩnh Trác sinh tử . Có thể thấy được nhị phòng vì chức vị, tài sản Trầm gia mà nổ lực từ thủ đoạn

      Về phần mẫu tử hai người Tống di nương, cũng chì là quân cờ trong tay nhị phòng

      Trầm Tĩnh An thấy Trầm Tĩnh Thu chịu tỏ thái độ, có chút sốt ruột, "Tam muội có cầu gì, cứ việc , chúng ta có thể giúp tuyệt nhiên từ chối."

      Trầm Tĩnh Thu , " cầu của tỷ muội đồng ý, tam phòng của chúng ta nhất định để việc này lộ ra ngoài. Nhưng là Tống di nương tất yếu phải chết. Chỉ cần các ngươi có thể làm tới cùng, giao dịch này coi như thỏa thuận xong."

      Trầm Tĩnh An đầu tiên là hơi hơi nhíu mày, sau đó đáp ứng , "Được, mong muội muội nhẫn nại đợi tin tức. Nếu như còn chuyện gì nữa, tỷ xin cáo từ."

      "Đợi chút." Trầm Tĩnh Thu tựa tiếu phi tiếu nhìn Trầm Tĩnh An, "Có vấn đề muội muốn thỉnh giáo tỷ, mong nhị tỷ chỉ giao."

      "Muội muội mời ." Trầm Tĩnh An khách khí .

      "Phàn gia từ hôn, việc này cùng với đại phòng các người có liên quan hay ?" Trầm Tĩnh Thu gắt gao nhìn chằm chằm Trầm Tĩnh An, bỏ lỡ biểu tình khuôn mặt nàng

      Trầm Tĩnh An đột nhiên mở to mắt, có chút hoảng sợ nhìn Trầm Tĩnh Thu, "Việc này..."
      Tôm Thỏ, Trâuthuyt thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 9:

      Edit: Surikem

      Beta: Số 15

      " như vậy, việc này có liên quan tới đại phòng hay sao?" Trầm Tĩnh Thu lạnh lẽo nhìn Trầm Tĩnh An.

      Lời ra, Trầm Tĩnh An ngược lại rất bình tĩnh: "Đúng vậy, việc này có liên quan đến chúng ta. biết tam muội làm thế nào biết được việc này?"

      Trầm Tĩnh Thu nhìn đối phương, mặt lộ vẻ trào phúng: "Khi nãy chỉ là muội suy đoán đại, thể ngờ tới, là bản thân đoán đúng."

      Trong nháy mắt sắc mặt Trầm Tĩnh An biến thành cực kỳ khó coi: "Nếu như Tam muội muốn tính sổ, cứ việc nhằm vào ta. Dù sao việc này là do chúng ta khơi mào, tam muội muội muốn trách, cũng là đương nhiên."

      "Tỷ rất thẳng thắn." Trầm Tĩnh Thu để ý lời Trầm Tĩnh An : "Muội chỉ muốn biết, các người rốt cuộc làm gì? Nhị phòng đóng vai trò gì trong đó."

      Trầm Tĩnh An hít sâu hơi, "Cũng đều ra, kia chẳng cần giấu giếm gì nữa. Dã tâm của Nhị phòng rất lớn, có thể là từ khi vừa mới bắt đầu, nhị phòng nguyện ý nhìn tam muội có hôn tốt với Phàn gia. Dù sao quan hệ thông gia cũng là trợ lực lớn. Hơn nữa đại tỷ được Ninh Quý Phi ưu ái, sớm hay muộn được chỉ hôn, với Phàn gia và Ninh gia có quan hệ thông gia. Nếu tam muội ngươi thuận lợi gả vào Phàn gia, nhị phòng muốn động thủ với ngươi, có nhiều cố kỵ. Cho nên, đứng ở góc độ của nhị phòng, ngươi khẳng định thể gả vào Phàn gia. Vừa đúng lúc này, lại truyền ra tin tức tam thúc sắp chịu đựng nổi, nhị phòng tự nhiên liền động tâm phá hoại mối hôn này. Về phần đại phòng chúng ta, bất quá là đúng phùng còn có, chỉ cho nhị phòng biết chút thái độ của phàn phu nhân. Nhị phòng động tác rất nhanh, thời điểm nhị phu nhân ra ngoài xã giao, nhìn thấy Phàn phu nhân, liền thuận thế bệnh tình tam thúc. Chuyện sau đó, tam muội chắc hẳn cũng ."

      Trầm Tĩnh Thu lạnh lẽo cười, "Những việc này, có nghĩ cũng nghĩ đến. Tiếp theo còn có vấn đề, vì sao đại phòng của tỷ phải làm như vậy?"

      Đây mới là trọng điểm mà Trầm Tĩnh Thu quan tâm, nàng nghĩ ra lý do đại phòng tham dự trong đó. Nàng sai người trong nhà điều tra việc này, tin tức đầu tiên là đại phòng cùng nhị phòng có qua lại, mới có loạt tình đằng sau. Việc này hỏi ràng, cuộc sống hàng ngày của Trầm Tĩnh Thu khó an. hỏi ràng, nàng liền vô pháp phán đoán được lập trường của đại phòng, vô pháp chân chính cùng đại phòng liên thủ đối phó chi thứ hai.

      Trầm Tĩnh An thở dài, cúi đầu, mặt lộ thần sắc áy náy: "Việc này cũng là bởi vì tỷ mà ra."

      Trầm Tĩnh Thu nhíu mày, gặp Trầm Tĩnh An khó xử như vậy, trong đầu đột nhiên nảy ra ý tưởng vớ vẩn: "Ta nhớ ngoại tổ Lục gia của tỷ cùng Phàn gia có quan hệ thân duyên, hay là đại bá mẫu muốn để tỷ gả vào Phàn gia?"

      Trầm Tĩnh An ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt. Khẽ cắn đôi môi mỏng, cuối cùng bất đắc dĩ gật đầu: "Muội đoán sai. Nương tỷ đúng là có tính toán như vậy. Nhưng tỷ đồng ý, lại vô pháp ngăn cản mẫu thân làm như vậy. Tam muội, thực xin lỗi, làm hại muội bị Phàn gia từ hôn. Muội , muội muốn tỷ bồi thường cái gì, tỷ đều đáp ứng."

      Mặt Trầm Tĩnh Thu lộ vẻ châm chọc, "Người vì mình, trời tru đất diệt, mọi chuyện thành lại với ta những lời này. Trước làm việc này, có nghĩ tới phụ thân ta biết được, liệu người có thể chấp nhận hay ? Các người rất ác độc. Cáo từ, về sau chúng ta liên quan."

      "Tam muội, xin dừng bước. Tam muội muội liệu có nghĩ tới, dù đại phòng chúng ta có tham dự trong đó, kết quả cũng thay đổi. Nhị phòng sớm hay muộn cũng tới bước này, như vậy ai cũng thể xoay chuyển. Hơn nữa Phàn gia từ hôn, cũng là chuyện sớm hay muộn."

      Trầm Tĩnh Thu quay đầu, lạnh lẽo nhìn Trầm Tĩnh An, " theo ý của nhị tỷ, bởi vì kết quả là nhất định, cho nên các người từ sai thành sai sao? Như tỷ có nghĩa là , dù sao ngươi muốn chết, ta đây liền đâm ngươi đao, cũng được tính là sai, đúng ?"

      ", tỷ có ý này. Tỷ chỉ hi vọng tam muội có thể để chúng ta bồi thường cho muội, càng hi vọng tam muội phải vì việc này mà sinh ra hiềm khích với chúng ta, khiến nhị phòng có cơ hội lợi dụng."

      Trầm Tĩnh Thu cười lạnh, "Tỷ yên tâm, nên làm thế nào trong lòng muội có tính toán. Nhưng việc này, đừng mong muội tha thứ, các người cũng cần phải bồi thường. Cáo từ."

      Trầm Tĩnh Thu dứt khoát. Trầm Tĩnh An giậm chân, đều do nàng thiếu kiên nhẫn. Trở lại đại phòng, Trầm Tĩnh An liền đem cả quá trình gặp mặt ra: "Nương, chúng ta lúc này nên làm gì đây? Đều do con cả, vẫn chưa đủ chân thành."

      Trầm Lục Thị cũng hoảng loạn: "Con đừng vội, việc này chúng ta trước tiên nên xem kĩ, xem phản ứng tam phòng rồi lại quyết định. Hơn nữa con những lời này, tuy rằng có điểm khó nghe, nhưng cũng sai. Ta tin tưởng Trầm Tĩnh Thu khiến chúng ta thất vọng, nàng phải người hành động theo cảm tình. Xem điệu bộ của nàng, hẳn nhìn ra manh mối gì đó rồi."

      Lúc Trầm Tĩnh Thu trở lại tam phòng, bình tĩnh lại. hết quá trình gặp mặt cho Dư thị, nhưng cũng chuyện Phàn gia từ hôn là có tham dự của đại phòng. Dư Thị có chút hài lòng: "Đại phòng muốn chúng ta che giấu cho họ, làm thế nào có thể là việc tốt."

      "Kỳ thực nhị tỷ sai, nhị phòng thế lớn, đại tỷ tỷ lại được tứ hôn, lúc này lộ ra ngoài, chúng ta cũng thể chiếm được ưu việt. Hơn nữa giờ phút này trực tiếp cùng nhị phòng đối đầu, có lợi." Trầm Tĩnh Thu bình tĩnh .

      "Chẳng lẽ việc này cho qua như vậy sao? Đây chẳng phải là quá tốt cho nhị phòng sao." Dư Thị bất mãn: "Dù lão phu nhân muốn thiên vị nhị phòng, tốt xấu gì cũng phải khiến lão phu nhân biết được ."

      "Biết chân tướng thế nào?" Trầm Tĩnh Thu đồng ý, "Bên Đại phòng kia, Thẩm Tĩnh Khôn là tên ma ốm, thứ tử đáng nhắc tới. Tam phòng chúng ta, tứ ca Tĩnh Trác thích đọc sách, lòng chỉ muốn tòng quân. Chỉ có Tĩnh Hằng Tĩnh Bằng là ưa thích đọc sách, tiền đồ rất tốt, hơn nữa còn có danh tiếng tú tài. Đại tỷ ở nhị phòng được chỉ hôn cho Ngũ Vương Gia, gả chính là vương phi. Ban đầu là tước vị của đại phòng, còn bây giờ bị nhị phòng chiếm mất, tất cả việc tốt đều bị nhị phòng đạt được. Nương xem, dưới tình hình như vậy, lão phu nhân vì thế mà làm khó nhị phòng sao?"

      Trầm Tĩnh Thu lắc lắc đầu, là bất đắc dĩ : " , nhiều nhất trách cứ vài câu mà thôi. đến chuyện dược liệu, con cũng tin lão phu nhân biết việc này, tâm tư nhị phòng. Nhưng kết quả như thế nào, bất quá là đau nhột vài câu trách cứ thôi. Đối với nhị phu nhân mà , da lông tổn hại, tự nhiên cần sợ. Bất quá nương yên tâm, việc này quả thực thể để như vậy. Động được chủ tử nhị phòng, nhưng cánh tay nhị phòng luôn có thể động vào."

      "Con định làm như thế nào?" Dư Thị tò mò.

      Trầm Tĩnh Thu suy nghĩ, cúi người giọng thảo luận với Dư Thị. Dư Thị nghe xong gật đầu, tốt lắm, nên như vậy.
      Tôm Thỏ, Trâuthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :