1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh đích nữ mưu thiên hạ - Tinh Không Vũ (C10/52)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 12 :Thà đắc tội với tiểu nhân, cũng dám đắc tội với người trong hoàng thất

      Diệp Lăng Tịch ngước nhìn bóng dáng cao lớn phía trước, nam nhân có nét mặt lạnh lùng kiên định, đó là Nhị hoàng tử Đoan vương điện hạ do Vân quý phi hạ sinh,còn nhớ khi trước cùng Tần Thanh Viễn được hòa thuận lắm, hôm nay xem ra mấy năm gần đây e là hề thuyên giảm mà lại có dấu hiệu ngày càng tăng.

      Hôm nay hai vị hoàng tử cùng xuất ở An quốc công phủ, đủ để thấy An quốc công vẫn còn có sức ảnh hưởng, dù sao tiểu thư của An gia chính là sủng phi của thánh thượng, lôi kéo được An gia dù là phương diện nào mà đều phải là chuyện xấu.

      Tần Thanh Viễn nhìn nam tử bên cạnh mình, khuôn mặt tuấn tú ôn hòa khiêm nhường, gật đầu :"Nhị ca rất đúng, thế nhưng hôm nay là ngày đại hỷ, nếu như có đổ máu được tốt lắm, đem người đuổi là được rồi, như vậy may mắn hơn." Vừa Tần Thanh vừa thở dài liếc nhìn Diệp Lăng Tịch,đáy mắt cũng lên tia đành lòng.

      Ánh mắt Diệp Lăng Tịch rối loạn, dường như vẫn chưa hiểu.

      Nghe thấy những lời này, mặt Đoan vương lộ ra nụ cười lạnh lùng, liếc nhìn Tần Thanh Viễn," Tấn Vương nhân nghĩa, thế nhưng hôm nay cái mà nàng ta phá hoại lại là thể diện của hoàng gia, nếu như bỏ qua dễ dàng như vậy, sau này mọi người đều bắt chước theo sao? lôi nàng ta xuống". nhìn quen bộ dạng giả nhân giả nghĩa của Tề Thanh Viễn.

      "Nhị ca . . . . . ." Tần Thanh Viễn vẫn còn muốn giúp, nhưng phủ vệ của Đoan Vương về phía Lăng Tịch.

      Trong nháy mắt đám người liền tách ra, gấp gáp cách xa Diệp Lăng Tịch, chỉ sợ bị vạ lây, ít người đều cảm thán cho vận số đen đủi của nương này, đụng phải Đoan Vương người có tính tình vô cùng tàn nhẫn, vừa rồi ngay cả Tấn vương điện hạ vì giúp cho nàng cũng bị làm cho mất hết mặt mũi.

      Thanh Nhi ở bên cạnh liền chắn trước mặt nàng vẻ mặt đề phòng nhìn những phủ vệ đó.

      Diệp Lăng Tịch đẩy Thanh Nhi ra, tiến lên phía trước bước, ánh mắt sợ hãi nhìn Đoan Vương đứng phía trước, mỉm cười lạnh nhạt : " biết Đoan Vương điện hạ vì cớ gì mà bắt thiếp?"

      Thanh nhàng, lại mang theo vài phần trêu tức, mấy ngày nay tâm tình của Đoan Vương vốn được tốt, lại nhiều lần bị chọc giận, lúc này đây gần như sắp bùng nổ, liếc mắt nhìn nữ tử ung dung lạnh nhạt phía trước, lớn tiếng : " Ngươi xúc phạm bổn vương, náo loạn An quốc công phủ, đây chính là đại tội".

      Tần Thanh Viễn liếc nhìn Đoan Vương, xoay người nhìn Diệp Lăng Tịch trầm giọng : " nương, vẫn là mau nhận sai hơn, Nhị ca cũng phải là người lý lẽ".

      "Sai? thiếp sai chỗ nào chứ?" Diệp Lăng Tịch nhíu mày hỏi ngược lại Tần Thanh Viễn.

      Xem ra những năm gần đây cái duy nhất thay đổi chính là bộ dạng làm người hiền lành của , từng dùng bộ mặt hiền lành này lừa gạt nàng, lừa gạt đại biểu ca.

      Tần Thanh Viên nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Diệp Lăng Tịch, liền sửng sốt, thở dài liếc nhìn nàng, tiếng nào nữa.

      Những người xung quanh đều giễu cợt nhìn Diệp Lăng Tịch, biết tốt xấu là gì, Tấn Vương điện hạ người ta vừa mới giúp nàng đó, nàng cho rằng Đoan Vương và Tấn Vương bình thường dễ chuyện sao?

      Đoan Vương liếc nhìn Tần Thanh Viễn, vào loại thời điểm này mà (Tần Thanh Viễn) cũng quên mua chuộc lòng người, đúng là giả rối đến cùng, (Đoan Vương) quát lớn tiếng : " Còn chần chừ cái gì, còn kéo nữ nhân này xuống".

      "Vốn có hôn ước, lại ruồng bỏ vị hôn thê của mình, tư thông với kẻ khác, làm ra việc đáng khinh, quyến rũ muội phu, biết liêm sỉ, bất nghĩa hãm hại muội muội ruột , bất quá thiếp chỉ đến ra , vậy sai ở chỗ nào?! Về phần thiếp xúc phạm đến Đoan Vương điện hạ vậy càng đúng rồi, ràng là Đoan Vương điện hạ là người bắt đầu trước". Khóe miệng Diệp Lăng Tịch khẽ nhếch,vẻ mặt trêu tức nhìn vẻ mặt tức giận đến xanh mét của đám người Đoan Vương phía trước." Chẳng trách người ngoài đều , thà đắc tội với tiểu nhân, cũng dám đắc tội với người trong hoàng thất.
      Trâuthuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13: Từ hôn với Tề gia (1)

      "Điêu dân to gan, lại giám bôi nhọ hoàng thất, thực tội đáng muôn chết!" Tề Thế Triều tức đến đen mặt, phẫn nộ trừng mắt với nữ tử ung dung phía trước, bí mật cất giấu phía sau bị lột tẩy, ánh mắt hoài nghi của những người xung quanh khiến cực kỳ phẫn nộ.

      Hai phu thê An Quốc Công mặc dù biết việc xảy ra cụ thể như thế nào, nhưng ngay trong hôn lễ của con trai mình có người đến làm loạn dù là ai cũng vui.

      " nương, ta với ngươi thù oán, cớ sao ngươi lại đến phủ của ta làm tổn hại thanh danh của nhi tử ta trong ngày đại hỉ này, nhi tử của ta hành đoan chính, có khả năng trêu chọc ngươi." ý tứ chính là nàng cố ý quấn lấy con trai của ( An Quốc Công lão gia), muốn lừa gạt tống tiền, đáy mắt An Quốc Công phu nhân chứa đầy tức giận. Thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử kia, trong mắt bà thoáng qua tia do dự, nương này hình như bà gặp ở đâu đó rồi.

      Lửa giận của Đoan Vương càng ngày càng dâng cao, chưa có nữ nhân nào lại dám láo xược như vậy ở trước mặt , hung ác liếc nhìn mấy phủ vệ," Lôi ả tiện nhân ngỗ nghịch phạm thượng này xuống dùng gậy đánh chết cho ta!"

      Vốn dĩ bởi vì có Tấn vương điện hạ đứng bên cầu tình, vì vậy mọi người còn có chút do dự, nhưng giờ Đoan vương lại như vậy nhất định là muốn giết nữ tử này rồi, do đó mấy phủ vệ kia còn kiêng nể trực tiếp nhào đến.

      Nhìn bề ngoài hai nữ tử yếu đuối kia hiển nhiên phải là đối thủ của những phủ vệ trải qua huấn luyện nghiêm khắc này, mặc dù mọi người vô cùng đồng cảm với nương này, thế nhưng đắc tội với hoàng thất và An Quốc Công phủ sợ rằng hôm nay lành ít dữ nhiều.

      Sau vài tiếng "Thình thịch . . . . . . "mấy phủ vệ đứng quanh Diệp Lăng Tịch đều bị đánh lui.

      "Là ai . . . . . . "Đoan vương giận dữ quát, trừng mắt tức giận nhìn bốn phía, thế nhưng lại hoàn toàn nhìn thấy là ai, lửa giận trong lòng cuồn cuộn ngất trời, lại dám có người động thủ ngay dưới mắt !
      Ngay cả Tần Thanh Viễn cũng phải nhíu mày, thậm chí còn chưa nhìn hòn đá đó từ đâu bay đến, muốn đến chỗ này, ánh mắt nhìn sang Diệp Lăng Tịch, đáy mặt có chút chần chừ.

      Diệp Lăng Tịch cũng vô cùng kinh ngạc nhìn hòn đá lăn mặt đất, đây vốn phải do nàng sắp đặt. Nhưng mà, đây phải là lúc bàn cãi việc này, nàng ngẩng đầu, lùi mà tiến lên.

      "Trước đây Dao Quang công chúa với An Quốc Công phu nhân vì muốn đính ước nên trao đổi tín vật là đôi ngọc Kỳ Lân, kết hai họ lại với nhau, biết An Quốc Công phu nhân có còn nhớ chuyện này ?."

      An Quốc Công phu nhân Lục thị liếc nhìn Diệp Lăng Tịch, mặt lên chút ngập ngừng, nhưng cũng gật gật đầu, chuyện này người ở thành Lị Dương đều biết. Thế nhưng . . . . .

      "Là Tịch nhi với nhi tử ta có duyên phận . . . . . ." An Quốc Công phu nhân cúi đầu, thở dài .

      Khóe miệng Diệp Lăng Tịch khẽ giương lên, "Có duyên phận hay ta biết, ta chỉ muốn , hôm nay An Quốc Công phủ là cưới thứ nữ của Diệp gia, phải chăng chứng tỏ hôn lễ của Tề thế tử với Diệp tam tiểu thư được hủy bỏ rồi."

      "Đương nhiên là hủy bỏ rồi." An Quốc Công phu nhân ngập ngừng , bà nhìn nữ tử xinh đẹp phía trước, nhíu mày, " Vì sao nương lại có vướng mắc hôn của nhi tử ta với Tịch nhi như vậy. . . . . . "

      "Vì sao lại vướng mắc. . . . . ." Diệp Lăng tịch khẽ lắc đầu, ánh mặt chợt nhìn về phía kiêu hoa đợi tân lang đến vén rèm kia, khẽ cười tiếng, "Diệp nhị tiểu thư trái lại vẫn ngồi im, bên ngoài loạn thành như vậy ngươi vẫn nỡ ra, đến tột cùng ngươi có bao nhiêu ước muốn gả cho Tề thế tử đây?"

      Lời này vừa ra, tiếng cười xung quanh liền vang lên, ánh mắt nhìn về phía kiệu họa lại tăng thêm vài phần ý vị. Bất luận như thế nào, hôm nay An Quốc Công phủ và Định Dương Hầu phủ đều trở thành trò cười rồi.

      �n đến xanh mét của đám người Đoan Vương phía trước." Chẳng trách người ngoài đều , thà đắc tội với tiểu nhân, cũng dám đắc tội với người trong hoàng thất.
      Trâu, thuytTôm Thỏ thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :