1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh đích nữ mưu thiên hạ - Tinh Không Vũ (C10/52)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Đánh người đánh vào mặt


      " như vậy công tử có thể nhìn thấu thiên cơ?" Diệp Lăng Tịch mỉm cười , đáy mắt lên tia hứng thú.

      Nam tử nghe vậy mỉm cười :"Chỉ cần tiểu thư tin lời tại hạ, tại hạ chắc chắn có thể giúp tiểu thư gặp dữ hóa lành. Bằng tiểu thư chẳng những khó bảo toàn bản thân mà còn có thể liên lụy đến người nhà."

      Diệp Lăng Tịch gật gật đầu, trong đôi mắt phượng ý cười thoáng , nàng liếc nhìn nam tử đó, bỗng nhiên cười :" Công tử nếu có thể nhìn thấu tướng mệnh của ta, biết có nhìn số mệnh của bản thân hay ?"

      " Tại hạ từ trước đến giờ đều chỉ xem số mệnh cho người khác, xem cho chính mình khiến trong lòng chú tâm hiển nhiên linh nghiệm nữa." Nam tử khẽ mỉm cười .

      Diệp Lăng Tịch nhíu mày, liếc nhìn Thanh nhi bên cạnh lạnh nhạt :"Vậy sao? Tiểu nữ bất tài, cũng từng học qua chút về tướng mệnh, ta đoán công tử rất nhanh có họa đổ máu rồi."

      Nam tử sửng sốt, kinh ngạc nhìn phía trước, há miệng thở dốc,"Như vậy là có ý gì?"

      " Thanh nhi, cho biết ta là có ý gì ." Ý cười nơi khóe miệng Diệp Lăng Tịch thoáng đậm, đáy mắt lên tia gian xảo.

      Thanh nhi đứng bên cạnh hiển nhiên hiểu được ý của Diệp Lăng Tịch, trong nháy mắt mặt lên nụ cười có chút trầm, nàng trực tiếp tiến lên, đánh quyền vào mũi của nam tử, nam tử bất ngờ kịp tránh, chịu hết quyền đó, máu mũi bỗng phun ra như suối chảy xuống dưới.

      " Ngươi . . . . . . " Nam tử ôm mũi, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Tịch, " nương, có việc gì có thể từ từ thương lượng, đánh người đánh vào mặt,"

      Diệp Lăng Tịch nhướng mắt, nhìn bộ dạng mặt mũi bầm dập của nam tử, mỉm cười," Xem ra ta xem số chính xác hơn công tử, sau này nếu ta có cơm ăn có thể mượn việc này kiếm mấy bữa cơm rồi." xong nàng liền thẳng về phía trước.

      Thanh nhi liếc mắt nhìn nam tử đó, hừ lạnh tiếng, muốn lừa gạt tiểu thư, đáng đời, rồi rời cùng Diệp Lăng Tịch.

      trà lầu vang lên trận cười, tất cả đều châm biếm nhìn tên thầy bói đó, muốn gạt nương nhà người ta, cuối cùng lại bị tiểu nương đó dạy cho bài học, đáng đời!

      Nam tử ôm mũi nhìn người nọ rời , trong con ngươi màu hổ phách xẹt qua chút tĩnh mịch.

      Trong gian phòng tao nhã cách đó xa, vài ánh mắt đột nhiên nhìn qua, tất cả đều dừng ở hướng cửa cầu thang.

      Phía sau nhiều lớp rèm che, tiếng cười lạnh truyền đến,"Ngu xuẩn!"
      Nam tử toàn thân áo lông chồn đỏ như máu mỉm cười, nhìn nam tử mặc thân y phục màu đỏ ngồi cạnh mình, ở trong lòng người này sợ là ngoài bản thân ra thế giới này cũng có ai thông minh nữa. Nhưng mà . . . . . .

      " nương đó thú vị."

      Nam tử y phục màu đỏ nhìn qua khoảng mười tám mười chín tuổi, nghiêng người dựa tựa lên tấm đệm mềm mại, áo quần buông thõng, cơ ngực hoàn mĩ như như , tóc đen rủ xuống, cùng với khoảng ngực trắng nõn kia càng tăng thêm mấy phần mị hoặc. Lại nhìn khuôn mặt kia, mày cong vút, khóe môi cợt nhả, chiếc mũi cao thẳng, đôi mắt phượng hơi xếch, cặp mắt kia đen như hổ phách trong con ngươi lóng lánh ra chút ánh sáng màu tím nhạt, thâm thúy mà thần bí.

      gì, xuyên qua cửa sổ nhìn từ trong trà lầu bước ra, nàng đến phía trước đoàn rước dâu, trong đôi mắt phượng hẹp dài của chợt lên tia thâm thúy.

      đường phố, Diệp Lăng Tịch bỗng nhiên cảm thấy có ánh mắt sắc bén nhìn qua đây, nàng bỗng ngẩng đầu nhìn vị trí gần cửa sổ lầu hai của trà lầu, chỗ gần cửa số trống , có ai, lẽ nào là ảo giác của nàng? đáy mắt nàng thoáng qua chút tĩnh mịch, tiếp tục về phía trước.

      "Thế nào, Thất công tử cũng có hứng thú với nương đó?" nhận ra vẻ mặt biến hóa của nam tử y phục màu đỏ Tư Nam Quyết cười .

      Nam tử y phục màu đỏ , quay đầu nhìn hướng Diệp Lăng Tịch rời , ánh mắt thâm thúy chợt , khóe miệng bỗng nhiên tràn đầy ý cười thần bí, "Lị Dương thành này cuối cùng cũng náo nhiệt lên rồi."

      Náo nhiệt ? ! Từ Nam Quyết hồ nghi liếc nhìn nam tử phía trước, nhưng mà, nơi này gần đây càng ngày càng náo nhiệt rồi.
      Tôm Thỏ, PhongVythuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay.ung ho ban co len nha

    3. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      hihi.thanks nàg.tr hay wá

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Đại náo An Quốc Công phủ

      Bên ngoài An Quốc Công phủ đầy ắp người đến xem náo nhiệt, hôm nay chính là ngày An Quốc Công phủ kết thân với Định Dương hầu, có thể coi là đại của kinh thành, Định Dương hầu phủ gả con thứ bỏ ra chín mươi chín rương của hồi môn, có thể thấy được coi trọng đối với người con thứ hai này, song việc này lại càng biểu thị thái độ của hai nhà.

      "Chúc mừng Thế Tử gia lấy được *Như hoa mĩ quyến*"

      (*Như hoa mĩ quyến* chỉ thân quyến đẹp như hoa, để hình dung cuộc hôn nhân vô cùng tốt đẹp)

      "Thế Tử gia cùng Diệp nhị tiểu thư thực là trời sinh đôi, duyên trời tác hợp"

      "Hôm nay động phòng hoa chúc, ngày mai công thành danh toại, xin chúc mừng Thế Tử gia."

      Từng câu từng câu nịnh bợ của những người xung quanh vang lên.

      Tề Thế Triều từ lưng ngựa nhảy xuống, chen chúc giữa dòng người tới Hỷ kiệu. Người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, mặt Tề Thế Triều tràn đầy ý cười, lại được những người xung quanh chúc mừng nịnh bợ vài câu càng thêm *xuân phong đắc ý*, tình tình liền thu liễm ít.

      (gió xuân ấm áp rất hợp lòng người, để hình dung con người có được tình hình thuận lợi, làm việc được như ý muốn, nghiệp thành công)
      "Thế tử gia, đến lúc vén rèm kiệu rồi." Bà mối cười mhẹ nhàng nhìn Tề Thế Triều , An Quốc Công phủ đón dâu, Định Dương hầu gả con , tiền thưởng của cả hai bên đưa cho đều ít, bà đương nhiên phải tận tâm tận lực lo liệu việc này cho thập toàn thập mĩ mới được.

      Tề Thế Triều gật gật đầu, nhìn tấm rèm kiệu hoa, biết người ngồi bên trong là người con trong lòng mình, ý cười mặt càng tăng thêm, liền trực tiếp đến.

      Diệp Thái Vi hiển nhiên cũng nghe thấy thanh ở bên ngoài, nàng nắm chặt khăn tay, khuôn mặt được khăn hỉ che lại vừa vui mừng vừa hồi hộp, chỉ chút nữa thôi, chút nữa nàng được gả cho chàng, trở thành phu nhân thế tử.

      Ngay lúc Tề Thế Triều chuẩn bị vén rèm, giọng nữ nhàng từ trong đám người truyền ra, "Đường đường là thế tử Quốc Công phủ lại trầm luân đến nước lấy thứ nữ của hầu phủ, các ngươi cho rằng đây là việc đáng mừng sao?"

      Lời này vừa ra, trong nháy mắt tầm mắt của mọi người đều quay lại, nháy mắt con đường từ trong đám người được mở ra, chỉ thấy người con mặc thân váy tím nhạt dài tiến lên phía trước, khuôn mặt xinh đẹp, ánh mắt thản nhiên nhìn nam tử thân áo bào hỷ phục phía trước.

      Những người xung quanh đều vô cùng kinh ngạc nhìn người con đột nhiên xuất , người con này là ai lại dám đến bên ngoài An Quốc Công phủ gây chuyện, hôm nay là hôn của hai nhà An Quốc Công phủ với Định Dương hầu, nàng sợ đắc tội với họ rồi phải nhận lấy hậu quả sao?

      (nguyên văn 吃不了兜着走chī bù liǎo dōu zhe zǒu : gây ra chuyện hoặc tạo ra hậu quả xấu phải tự gánh vác trách nhiệm. Đây vốn là câu tục ngữ địa phương mang đến lời cảnh cáo, giọng điệu đe dọa hoặc là lời đùa)

      Nhưng mà là ai lại vào ngày đại hỷ đến bắt lỗi đây? chẳng lẽ là khoản nợ phong lưu trước kia của thế tử gia?

      Tề Thế Triều nhìn mĩ nhân đột nhiên xuất phía trước, tuy là kinh ngạc với dung mạo vô cùng thanh nhã của người con này, nhưng lúc này cũng có thời gian thưởng thức, nhíu mày, lạnh lùng quát tiếng,"To gan, ngươi là ai mà lại dám đến An Quốc Công phủ này ăn xằng bậy."

      Diệp Lăng Tịch liếc nhìn Tề Thế Triều, xem ra nhớ ra dáng vẻ của nàng rồi. Diệp Lăng Tịch của ngày trước đối với vị hôn phu này ấp ủ ít huyễn tưởng, cũng may nàng mãi mãi biết mình bị vị hôn phu cùng tỷ tỷ phản bội.

      Nàng chợt cười, liếc nhìn đám đầy tớ xông đến, lạnh nhạt : " Ta là ai quan trọng, nhưng ta thay thế tử gia bày tỏ bất bình, người đính hôn với chàng là trưởng nữ của Diệp gia, nhưng hôm nay lại quang minh chính đại gả thứ nữ của Diệp gia, chẳng lẽ Tề thế tử xứng lấy trưởng nữ sao? cho nên chàng khẳng định đây phải là Định Dương Hầu phủ làm nhục An Quốc Công phủ của chàng ư? hay là ở bên trong có nguyên nhân gì để cho người ngoài được biết."

      Lời vừa ra trong nháy mắt xung quanh vang lên tiếng bàn tán, mọi người liền phát cuộc hôn nhân này được bình thường. Cũng chỉ có thể trách danh tiếng của Diệp tam tiểu thư quá xấu, Diệp nhị tiểu thư dịu dàng hiểu chuyện, lấy Diệp nhị tiểu thư tuyệt đối tốt hơn Diệp tam tiểu thư, cho lên mọi người mới nghĩ đến thân phận trưởng nữ hay thứ nữ. Bây giờ nghĩ lại hôn này An Quốc Công phủ phải chịu thiệt rồi.

      Trong kinh thành này trưởng nữ còn rất nhiều cho dù An Quốc Công phủ có hiu quạnh cũng đến nỗi phải lấy thứ nữ.

      Tất cả mọi người đều đồng loạt mang nét mặt thâm sâu nhìn kiệu họa vẫn ở trước mặt Tề Thế Triều.
      PhongVythuyt thích bài này.

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 11: Đại náo An Quốc Công phủ(2)
      edit: banhbaooh+nhật lệ voc

      Cảm thấy ánh mắt ngờ vực xung quanh mình, cơn tức giận trong ngực Tề Thế Triều dâng lên cuồn cuộn, ánh mắt lạnh lùng nhìn nữ tử phía trước, trầm giọng : "Đem nữ nhân điên cuồng này kéo cho bản Thế Tử."

      Những người đứng xung quanh đều nhìn Diệp Lăng Tịch bằng ánh mắt lo lắng, nương này cũng quá to gan rồi, vậy mà lại dám đến làm loạn ở An Quốc Công phủ, An Quốc Công phủ này cũng được coi là hoàng thân quốc thích, ta là chê mình sống quá lâu rồi hay sao?

      Thanh nhi nhìn thấy mấy gia đinh đến gần, liền tiến lên chắn phía trước Diệp Lăng Tịch. Hướng phía Tề Thế Triều cười lạnh : "Trời đất sáng tỏ, ngay giữa ban ngày ban mặt, An Quốc Công Thế Tử dựa vào quyền thế mà muốn ức hiếp yếu đuối sao? Chậc chậc, An Quốc Công phủ này gia giáo cũng là tốt, chẳng trách có thể dạy ra nhi tử cùng với tỷ tỷ của vị hôn thê của mình chưa kết hôn mà có quan hệ bất chính với nhau, chừng bây giờ sớm có thai rồi, đáng thương cho Diệp tam tiểu thư kia bị vị hôn phu cùng với tỷ tỷ của mình lừa gạt, dám quay về.

      Mang thai trước, chưa kết hôn mà lại có quan hệ bất chính?! Lời này truyền đến tai mọi người giống như tiếng sấm vang rền. Nó dường như có thể giải thích vì sao Tề Thế Tử lại vội vàng lấy nhị tiểu thư của Diệp gia đến như vậy.

      " Ngươi năng xằng bậy, người đâu đuổi họ , đuổi mau." Vẻ mặt Tề Thế Triều trong nháy mắt liền dữ tợn, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Lăng Tịch.

      Tân lang trì trệ đón tân nương vào cửa, khách khứa trong phủ cũng đều biết bên ngoài có người đến gây rối, ít người ra.

      " nương lẽ nào lại biết thà rằng phá bỏ ngôi miếu cũng làm hỏng mối hôn ư ?hôm nay là ngày đại hôn của Thế Triều nương lại đến gây ,chẳng lẽ giữa nương và Tề Thế Triều có hiểu lầm gì đó.Thế Triêu là người ngay thẳng,nếu như có chỗ nào đắc tội với nương vậy xin nương bỏ quá cho". Bên trong phủ bỗng truyền đến thanh ôn hòa, nam nhân thân mãng bào màu vàng nhạt tứ trảo ra, khuôn mặt tuấn lãng còn mang theo ba phần ý cười, ánh mắt ôn hòa nhìn về bóng dáng màu tím nhạt ở phía trước.

      Nhìn thấy người đến, Tề Thế Triều vội vàng lùi lại mấy bước , nhường đường cho người đó, cung kính :"Tấn vương điện hạ." xong liền liếc nhìn Diệp Lăng Tịch bằng ánh mắt phẫn hận, giống như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy.

      Lời này vừa ra hiểu lầm liền lớn rồi, cái gì mà bảo Tề Thế Triều làm người ngay thẳng, đây là nàng bụng dạ xấu xa? hổ là đương kim tam hoàng tử Tề vương điện hạ, chỉ vài ba câu liền đem người ta xoay vòng vòng.

      Diệp Lăng Tịch nhìn vẻ mặt ung dung ôn hòa nơi cửa lớn, nghĩ tới vừa quay về liền gặp được người quen, nghe mấy năm nay ở trong Lị Dương thành này nhận được rất nhiều ân sủng, giờ đây khí phách người cũng tăng lên ít.

      ít người soi mói Diệp Lăng tịch từ xuống dưới, tiểu nương đến làm loạn hôn lễ của người khác, chẳng nhẽ muốn vào phủ làm thiếp. Vẫn là ánh mắt của Tề vương điện hạ tinh tường, liếc mắt liền nhìn thấu bộ mặt của nàng ta.

      " ra là Tấn vương điện hạ, ý Tấn vương điện hạ là thà rằng phá bỏ ngôi miếu cũng làm hỏng mối hôn , về điểm này ta rất tán thành."Diệp Lăng Tịch mỉm cười, liếc nhìn Tần Thanh Viễn, "Thế nhưng điện hạ cớ gì lại muốn chia rẽ nhân duyên của người khác?"

      chia rẽ nhân duyên? Tề Thanh Viễn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của nữ tử phía trước, đáy mắt lên tia nghi hoặc, khuôn mặt của nữ tử này hình như gặp qua ở đâu đó, đáy mắt chợt lên tia sáng.

      "Đường đường là ngày đại hôn của Quốc Công thế tử làm sao lại có thể để nữ tử làm gián đoạn, tam đệ, đệ như vậy là quá nhân nghĩa rồi, nhiều với nàng ta làm gì, lôi ra ngoài phạt đánh gậy, bằng uy nghiêm của hoàng thất chúng ta biết để chỗ nào." giọng nam từ phía sau truyền đến, nam tử cũng thân áo mãng bào tứ trảo tới, trong ánh mắt nhìn Tề Thanh Viễn lên vẻ trào phúng, cùng đến còn có hai phu thê An Quốc Công.
      139, Trâuthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :