1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trông mong trở về- Kim Nghiên(c2.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.4
      Lúc này ngồi ở bên bàn tròn, đưa tay phải ra cho Chân Hiểu Chiêu xử lý miệng vết thương, nàng trước dùng ướt khăn lau vết máu miệng vết thương, trong miệng nhịn được nhắc nhắc lại : "Thiệt là, thua thua, còn làm cho mình bị thương, mặt ngươi ném đâu giờ?"
      "Ngươi vẫn xem tỷ võ?" trở về cũng mình đánh thắng hay thua nha! " phải ta bảo ngươi đừng xem sao, thực nghe lời."
      "Như thế nào, người khác có thể xem, ta thể sao? Vậy ra ngươi sớm biết mình thua nên mới muốn ta xem ngươi như thế nào mất mặt?" Chân Hiểu Chiêu tức giận , tay vẫn xử lý vết thương cho .
      "Ai, bị ngươi đúng rồi." Nhạc Thắng Lỗi khoé môi dương cao. "Ta đánh thua rất vất vả, ngươi nên ca ngợi ta mới đúng"
      "Chê cười, ta chỉ nghe qua người thắng mới vất vả, loại lời thua rất vất vả chỉ có ngươi mới ra được." Nàng liếc xéo cái, tại sao trước mặt nàng bao giờ được câu nghiêm chỉnh?
      "Ta là , muốn thua cách tràn đầy đẹp đẽ, thua cách có sơ hở, đúng là so với thắng còn phí sức hơn."- Nhạc Thắng Lỗi vô cùng tự hào
      Chân Hiểu Chiêu nhíu mày, hoài nghi rốt cuộc là hay giả, vì sao lại có người tìm mọi cách để thua cuộc? Người này lại phải là người ngu!
      Biết nàng thể nào tin, Nhạc Thắng Lỗi tiếp: "Hiểu Chiêu, cho ngươi biết bí mật."
      "Bí mật gì?"
      "Hoàng Thượng muốn tổ chức cuộc tỷ võ này, chỉ đơn giản chỉ là tiết mục mừng thọ."
      "Còn có cái gì khác mục đích sao?"
      " muốn giúp Hoa Dương công chúa tuyển phò mã." Nhạc Thắng Lỗi chắc chắn trả lời.
      "Ách?" Chân Hiểu Chiêu động tác băng bó đột nhiên dừng lại, tim cũng đập nhanh hơn chút. " hay giả?"
      Công chúa Hoa Dương là công chúa được Hoàng Thượng sủng ái nhất, nghe gương mặt tuyệt mĩ vô song, là tuyệt sắc mỹ nhân, ai cưới được nàng khẳng định thăng chức rất nhanh, là có thể ở triều đình hô phong hoán vũ cũng quá đáng.
      "Đương nhiên là , trong cung có lời đồn, công chúa Hoa Dương muốn lấy chồng, hoàng thượng toan tính chọn ta hoặc Chử đại ca làm phò mã, nhưng chưa biết nên chọn ai, nên mở cuộc tỷ thú mừng thọ, ai tỷ võ thắng được, Hoàng Thượng liền đem công chúa tứ hôn cho người đó."
      Cũng bởi vì như thế, trước khi tỷ võ Hoàng Thượng ra lệnh cần phải đem hết toàn lực so cao thấp, bất kỳ bên nào cũng thể nhường, mà vì để tránh cho sờ Nộ Long nhan, mất bao nhiêu công sức, mới thua hề sơ hở.
      Nhưng cũng khỏi thầm than , thân võ nghệ cao cường lại có chỗ phát huy, lại trở thành trong những tiết mục mừng thọ Hoàng Thượng, quả thực đại tài tiểu dụng.
      ràng trốn tránh hoàng thượng tứ hôn, Chân Hiểu Chiêu nhịn được cố ý hỏi : "Có thể lấy được công chúa là chuyện bao nhieu người đàn ông mơ ước, chẳng lẽ ngươi đối với công chúa chút hứng thú cũng có?"
      "Ngốc tử mới có thể cưới pho tượng Quan , nếu là ngày nào đó chọc công chúa đại nhân vui, nàng cáo trạng trước mặt Hoàng Thượng mới là lạ!" là tránh còn được nữa là...
      "Cũng phải là tất cả công chúa đều là loại biết đạo lý nha." Chân Hiểu Chiêu bị nét mặt của chọc cười.
      "Dù sao tóm lại câu, công chúa Hoa Dương, ta là vô phúc tiêu thụ."
      Cái trọng trách cưới công chúa này tám phần rơi vào người Chử Vân Long, Nhạc Thắng Lỗi may mắn thoát khỏi, rồi lại thể đối với Chử Vân Long cảm thấy áy náy, bởi vì biết , Chử Vân Long đối với việc cưới công chúa này cũng thể nào vui cho nổi.
      Nếu phải là mệnh lệnh của Hoàng Thượng, huynh đệ bọn họ hai cũng muốn "Tàn sát lẫn nhau" .
      "Ngay cả công chúa ngươi cũng vừa mắt, vậy ta thấy đời này nào vừa mắt được với ngươi , ngươi chuẩn bị đọc thân cả đời !" Biết đối với công chúa chút hứng thú cũng có, nàng khỏi cảm thấy an tâm, nở nụ cười yếu ớt, bắt đầu giúp đem cố định lại vải mới thắt xong
      "Nếu như ta độc thân cả đời, ngươi muốn theo giúp ta sao?" Nhạc Thắng Lỗi nhìn động tác nghiêm túc của nàng, nụ cười mặt khẽ chuyển biến, vốn là cười đùa lại có thêm tia nhu tình.
      Nàng hiểu, sở dĩ muốn bị tứ hôn, trừ nguyên nhân có hứng thú với công chúa ra, nguyên nhân chân chính, nhưng ra là bởi vì nàng nha!
      là con trai độc nhất, cho nên lúc ban đầu nàng đến Nhạc gia, vô cùng vui vẻ, thấy mình rốt cuộc có thêm người bạn chơi, chỉ là nàng hoàn toàn nhận ra tình cảm của , tránh tránh phải xa.
      Sau, nàng đau lòng mẫu thân qua đời, nhìn nàng khóc đến thương tâm khổ sở, cảm thấy rất kiên nhẫn, cố gắng dời chú ý của nàng, hi vọng nàng có thể nhanh vượt qua khổ sở .
      Hai người cứ như vậy cãi nhau cho đến lớn, trước kia nàng còn , còn có thể đem nàng đương Thành muội muội đối đãi, nhưng hôm nay nàng đại nương duyên dáng kiều, cũng thể, cũng muốn tiếp tục đem nàng trở thành muội muội đơn thuần nữa.
      biết từ nào bắt đầu đối với nàng bắt đầu có chút manh động, chờ phát giác, cảm giác chuyển biến kia trở lại được cảm giác đơn thuần như cũ.
      Chân Hiểu Chiêu mặt ửng đỏ, tâm hoảng ý loạn lại cố ý ra vẻ mặt cứng rắn. "Ngươi bậy cái gì? Lại đem ta làm trò cười."
      đúng là dám ! đơn cưới vợ, dựa vào cái gì cũng muốn nàng lấy chồng cùng , rốt cuộc đem nàng trở thành cái gì, nha hoàn bán mình sao?
      "Biết ta bậy, ngươi cần gì phải tức giận?"
      "Ta mới có tức giận." Chỉ là trong lòng tư vị có chút phức tạp, biết nên cho đùa vui vẻ hoặc là thất lạc.
      chỉ là còn chưa có gặp được nửa kia, cho nên mới phải lấy loại chuyện này giỡn, nếu là kia ngày gặp được thực mệnh Thiên nữ, nhất định hao hết tâm tư đem nương ấy cưới vào cửa, ở đâu còn hi vọng nàng cùng ?
      Đến lúc đó... Nàng nên đâu đây? Nàng muốn xem và nương tử khanh khanh ta ta, vậy làm cho nàng... Rất khổ sở, tâm cũng ê ẩm ...
      "Nhạc Thắng Lỗi - - "
      Chử Vân Long tràn ngập lửa giận tiếng gầm gừ đột nhiên từ bên ngoài truyền vào, hơn nữa càng ngày càng đến gần, tại Nhạc gia qua lại tự nhiên, tựa như người trong nhà, lúc này liền trực tiếp thẳng hướng Nhạc Thắng Lỗi gian phòng, nha hoàn căn bản còn chưa kịp thông báo.
      Nhạc Thắng Lỗi thầm kêu tiếng hỏng bét, có nghĩ nhiều, vội vàng chuồn . "Đại ca nhất định là muốn tới tìm ta tính sổ, trước tránh , chờ hết giận sau!"
      Hôm nay biết là cố ý thua, chỉ sợ chỉ có Chử Vân Long , theo Chử Vân Long ngay thẳng tính tình, là tuyệt đối cách nào dễ dàng tha thứ chính mình lại thắng tỷ võ bằng thực lực của mình.
      "A? Thắng Lỗi ca..."
      Chân Hiểu Chiêu trơ mắt nhìn nhảy cửa sổ rời , động tác dị thường nhanh chóng, ngay cả cơ hội ngăn cản cũng có, may là nàng băng xong tay cho , nên cũng lười phải đuổi theo.
      "Nhạc Thắng Lỗi!" Chử Vân Long chút khách khí đem cửa phòng đẩy ra, thanh thế dọa người. "Ngươi lại dám tại lôi đài... Ách?"
      Chử Vân Long kinh ngạc dừng lại, chỉ vì trong phòng có Nhạc Thắng Lỗi, ngược lại Chân Hiểu Chiêu lại ngồi ở bên cạnh bàn, dùng đôi mắt vô tội nhìn .
      mặt đỏ lên, lập tức thu hồi vừa rồi lửa giận, có chút thẹn thùng câu nệ hướng Chân Hiểu Chiêu hành lễ. "Chân nương, xin lỗi hù đến ngươi."
      " cần gấp gáp." Chân Hiểu Chiêu cười tiếng, dọn dẹp bàn y dược. "Chử đại ca hôm nay lợi hại, ta tại dưới đài nghe được ít người tán thưởng Chử đại ca đây!"
      rốt cuộc trốn thoát chưa nha? Nàng biết mình có thể ngăn trở Chử Vân Long bao lâu, tốt nhất chạy nhanh chút.
      "Ở đâu, ta hôm nay thắng được cũng là may mắn." Có thể cùng nàng chuyện, thầm mừng rỡ , nhưng chỉ mừng rỡ trong chốc lát, lập tức nhớ ra mục đích đến đây của mình. "Chân nương có biết Lỗi đệ ở đâu?"
      "Thắng Lỗi ca vừa rồi còn ở trong phòng để ta giúp băng bó vết thương đây!"
      "Sau đó sao?"
      "Sau đó nha..." Chân Hiểu Chiêu rốt cục chỉ hướng cửa sổ mở rộng, nhịn cười. "Nghe được Chử đại ca tại gọi , liền chạy."
      Đáng chết! Làm cho chạy sớm bước! Chử Vân Long lại lần nữa hướng Chân Hiểu Chiêu hành lễ. "Chân nương, đa tạ."
      Đa tạ sau, Chử Vân Long lại lần nữa khôi phục vừa rồi bốc đồng, nhảy cửa sổ đuổi theo ra . "Nhạc Thắng Lỗi, sáng nay lôi đài tỷ võ tính, ngươi nhanh lên lăn ra đây, chúng ta lần nữa lại so với hồi - - "
      "Phốc!" Chân Hiểu Chiêu rốt cục nhịn được bật cười, lắc lắc đầu, như thế nào Thắng Lỗi ca luôn bị đuổi theo người kia đây?

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 2.1

      Hôm sau, "Đuổi theo" Nhạc Thắng Lỗi lại thêm người, người này cũng vô cùng khó giải quyết, quả thực làm cho Nhạc Thắng Lỗi phiền lòng thôi
      .
      Lúc chiều tà, Nhạc Thắng Lỗi cỡi ngựa trở lại phủ tướng quân, về đến nơi liền phân phó.

      "Nếu Chu nương đến hãy ta nghỉ ngơi tiếp khách, tuyệt đối đừng để nàng vào phủ."

      "Tuân mệnh."

      Nhạc Thắng Lỗi vội vàng vào phủ, cảm thấy nhức đầu thôi, nghĩ tới mình chỉ hảo tâm đưa Chu Nghệ Tranh về nhà mà thôi, lại cứ bởi vậy mà bị nàng quấn lấy, rước thêm đoá hoa đào lên người.

      Quả nhiên bao lâu, xe ngựa của Chu Nghệ Tranh dừng lại truớc phủ tướng quân, Chu Nghệ Tranh được nha hoàn đỡ xuống, trong tay còn cầm hộp gỗ , dè dặt cẩn thận.

      Nàng đến trước măt cửa bộc, cười ngọt ngào : "Xin giúp ta thông báo tiếng, ta muốn gặp Nhạc đại ca."

      Nàng đến Nhạc gia vô số lần, cho nên cần họ tên, cửa bộc cũng biết, nương trước mắt này chính là Chu Nghệ Tranh.

      " xin lỗi, Chu nương, tướng quân chúng ta nghỉ ngơi, hôm nay tiếp khách."

      Nhưng Chu Nghệ Tranh vẫn còn chưa từ bỏ ý định. "Ta nghe Nhạc đại ca bị thương, đặc biệt dẫn Chương gia phụ từ ngoài mang về thuốc trị thương, hôm nay nếu tự tay giao cho Nhạc đại ca, ta an tâm, mỗi ngày rất bất an."

      Vừa rồi nàng canh giữ ở ngoài Kim Ngô Vẹ Sở, định đợi khi Nhạc Thắng Lỗi ra ngăn lại, đem thuốc trị thương giao cho , nghĩ tới vừa thấy được xe ngựa của nàng, liền như bị ma đuổi chạy băng băng, làm cho nàng ngay cả cơ hội xuống xe ngăn cản cũng có .

      Nàng cũng tin mình tiếp, hai bày tỏ, còn có thể hợp tác, dù sao nàng đối với nhan sắc của mình rất có lòng tin, còn nhiều thiếu gia xếp hàng mong có được trái tim của nàng, nàng lại chỉ để mắt tới Nhạc Thắng Lỗi, nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :