1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trôi nổi trong lãnh cung: Khuynh quốc khí hậu - Hoa Vô Tâm (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 87: Bị Linh Phi đánh

      Hai thị vệ hoàn hồn, nhìn nhau xấu hổ, thầm nghĩ tốc chiến tốc thắng. Mộc Ly toàn lực xuất ra chưởng, tên cẩm y vệ lắc mình né được, điểm vài cái lên người Mộc Ly, nháy mắt Mộc Ly bị định trụ, thể động đậy, chỉ có cặp mắt muốn phun lửa nhìn Linh Phi đắc ý.

      Linh Phi hừ mũi, nhướng mày cao ngạo nhìn Mộc Ly, ác độc : “Nhan Khuynh Thành, bản cung từng , sớm hay muộn cũng xữ lý ngươi, giờ ngươi bị biếm thành thứ dân, dù có chết tay bản cung cũng đáng.”

      “Phải ?” Mộc Ly khinh thường hừ lạnh, đôi mắt lạnh băng nhìn Linh phi: “Thứ dân làm sao? Ta thấy ngươi đáng thương, muốn cùng chống với ba ngàn nữ nhân, cả ngày phải tính kế với tiểu lão bà của tướng công. đáng tiếc, ngươi tính tính lại, nhưng chỉ là làm áo cưới cho người, Hoàng thượng có ngươi sao? Vị trí Đông cung hoàng hậu có phần của ngươi ? Đừng là Đông cung, ngay cả vị trí quý phi ngươi cũng đừng mơ tới!”

      nữ nhân ngu ngốc, bị người ta lợi dụng còn đắc ý, Mộc Ly cảm thấy đáng tiếc thay nàng ta.

      Linh Phi bị Mộc Ly như vậy, sắc mặt xanh mét, hai mắt phun lửa đầy cừu hận nhìn Mộc Ly, nàng ta bước từng bước lại gần Mộc Ly, bàn tay run rẩy định tát, Như Phi vội cầu xin: “Linh Phi tỷ tỷ, xin tỷ tha cho nàng ấy.”

      “Im ngay!” Mỹ nhân diễm lệ liếc Như Phi cái, hai tay túm chặt lấy thân thể gầy yếu của Như Phi, lạnh lùng : “Ngươi muốn nhúng tay vào chuyện của Linh Phi tỷ tỷ, muốn sống nữa à?”

      Mộc Ly vội giãy giụa, muốn tránh nhưng được, muốn đánh trả nhưng thân thể lại động đậy được, trong lòng nghiến răng hỏi thăm mười tám đời hai tên cẩm y vệ kia. Mộc Ly đành trơ mắt nhận cái tát của Linh Phi.

      Như Phi la lên tiếng nhưng vẫn thể ngăn lại bàn tay của Linh Phi, “Bốp” tiếng vang dội, tát thẳng vào khuôn mặt nhắn tái nhợt của Mộc Ly. Chỉ nghe thấy tiếng, cũng biết được cái tát này của Linh Phi mạnh thế nào, may Mộc Ly mang mặt nạ da người, nên để lại vết sưng, nhưng mà cũng rất đau nha. Cơ thể này của Nhan Khuynh Thành vốn rất mềm mại, đến giờ chưa từng bị đánh, bởi vậy nên chịu cái tát này xong, khóe miệng xuất ít máu.
      Last edited by a moderator: 2/10/15
      Lonna thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 88: Hôm nay ta chết, ngày sau ngươi vong.



      Lửa giận hừng hực thiêu đốt trong tim Mộc Ly, bao lâu rồi nàng bị người khác đánh? Lúc ở nhi viện bị người bắt nạt, nàng hung hăng đánh lại, đánh đến khi ai dám bắt nạt nàng nữa. Hôm nay ngờ lại bị người cổ đại mình để mắt tát cái đau, Mộc Ly cam tâm.

      Nhìn những mĩ nhân đứng đằng sau vui sướng khi thấy người gặp họa, bao gồm cả Tô Liên Hinh biết đứng gần đó xem kịch vui từ lúc nào. Mộc Ly cảm thấy vô cùng phẫn nộ và bi ai. Cái cảm giác phẫn nộ này thiêu đốt tâm trí nàng, nếu lúc này tay Mộc Ly có khẩu súng, nàng nhất định do dự nã thẳng vào đầu Linh phi!

      Tô Liên Hinh mặc bộ váy trắng thướt tha, đứng cách ngự hoa viên hơn trượng, đám mĩ nhân đều chú ý tới Linh phi và Mộc Ly, vậy nên ai phát ra nàng ta, tóc đen mềm mại buộc thành kiểu đầu quý phi, Tô quý phi khinh miệt liếc nhìn Mộc Ly, đôi môi đỏ mọng thầm cười yếu ớt.

      “ Ha Ha!! Nhan Khuynh Thành, bản cung xem ngươi đắc ý thế nào, hôm nay chính là ngày chết của ngươi! ” Linh phi nhìn bàn tay đỏ hồng của mình, khuôn mặt vặn vẹo ác độc, cuối cùng nâng tay lên, tát Mộc Ly mạnh.

      Khuôn mặt Mộc Ly tái nhợt, tia máu đỏ chầm chậm chảy xuống theo khóe môi hồng, rơi xuống mặt đất trong Ngự Hoa viên, giống như hàn mai nở giữa mùa đông, làm lòng người giá lạnh. Mộc Ly lạnh lùng nhìn Linh phi, lại đảo qua người những phi tử đứng xem kịch vui, nghiến răng nhả ra từng chữ: “ Hôm nay ta chết, ngày khác là ngươi vong! ”

      Hôm nay, nếu Mộc Ly ta chết, ngày khác là ngày chết của các ngươi!

      Ánh mắt Mộc Ly lạnh như băng, mang theo ánh sáng khát máu đến từ Tu La địa ngục, nhìn qua từng người . Những phi tử bị Mộc Ly nhìn đều lạnh người, ánh mắt này rất đáng sợ, dường như chỉ cần bị nàng nhìn, có cảm giác như ở trong địa ngục.
      Last edited by a moderator: 2/10/15
      Lonna thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 89: Bổn cung muốn cái mạng hèn của ngươi

      Lập tức xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh lại, nhất là Linh Phi đứng gần Mộc Ly, cơ thể nàng ta run rẩy lảo đảo lùi lại bước, mắt phượng hàm chứa hoảng sợ, Cẩm y vệ kiềm tay phải và trái của Mộc Ly cũng bị sững sờ ngừng lại động tác, Tô quý phi đứng ở góc khuất thoáng kinh ngạc, lát sau ánh mắt lộ ra ác độc và sắc bén hơn, nữ tử này cần phải loại trừ. Nếu , chắc chắn ảnh hưởng đến địa vị của nàng trong lòng “”, chuyện phế hậu lần trước khiến cho nàng có dự cảm vô cùng xấu.

      "Vậy hôm nay Bổn cung trước hết muốn cái mạng hèn của ngươi!" Linh Phi phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng rút thanh đao sáng loáng từ Cẩm y vệ, ác độc nhìn Mộc Ly, trong mắt chứa đầy cứng rắn sợ chết, ả ta chết mình chết, như vậy ả ta chắc chắn phải chết.

      Nhưng Linh phi có nghĩ đến ? Giờ phút này nàng ta đứng ở đó, đây là hoàng cung Phượng Lân, phải nơi nàng ta có thể tùy ý làm bậy, chúa tể của nơi này là Vũ Tiêu Nhiên, tính mạng của nàng cũng bị nắm trong tay bất cứ lúc nào, có mệnh lệnh của , nàng ta tự ý tra khảo Mộc Ly, nàng ta cũng phải chôn theo. Cho dù tại Nhan Khuynh Thành nàng phải Tây Cung Hoàng hậu, nhưng đừng quên, nàng còn là thiên kim của phủ Tể Tướng, con yên của Nhan Phong.

      "Linh Phi nương nương, ngài để đao xuống , đây là hoàng cung, nếu dể xảy ra chuyện ai cũng gánh vác nổi." Cẩm y vệ đứng ở bên tay trái Mộc Ly nhịn được khuyên can Linh Phi, cho rằng chỉ cần Linh Phi dạy dỗ Mộc Ly chút là được, ai ngờ thừa dịp chú ý rút đao của , nếu để xảy ra chuyện gì, bọn họ gánh nổi đâu.

      "Đúng vậy đó, Linh Phi tỷ tỷ ngài nghĩ lại !" Mỹ nhân xinh đẹp Như Phi nhịn được cầu khẩn tiếng, nàng là thiên kim Lưu Đại học sĩ, vào cung lâu, vẫn tranh giành, thậm chí còn chưa được nhìn thấy thánh nhan, lòng chỉ cầu xin có thể sống an ổn qua ngày, gây ra phiền toái cho phụ thân, nhưng vừa vào cửa cung sâu như biển, có số việc sao lại có thể làm như thấy!

      Vệt sáng chợt lóe lên, chói mắt Mộc Ly, nghe giọng van nài của Như Phi bên tai, nàng khép chặt đôi mắt như ngọc Lưu Ly, đợi đến khi mở ra trong mắt mảnh tĩnh mịch, nhìn tay Linh phi cầm đao dường như hơi run rẩy, Mộc Ly khinh thường : "Linh Phi, nghĩ tới tay ngươi cầm cây đao mà cũng có thể run thành như vậy, nhát gan như thế, ta lo lắng ngươi chém được đó!"

      Chương 90: Lấy cái chết để chứng minh quật cường của nàng

      Nàng sợ chết sao? Có lẽ Mộc Ly nàng sợ, dù sao ai có thể thấy chết mà sợ, nhưng nếu để nàng nhận thua, vậy lấy cái chết để chứng minh quật cường khuất phục và khinh thường của nàng!

      Tay Linh Phi cầm đao hung ác còn run nữa, sau đó nhíu mắt lại, tàn nhẫn nâng thanh đao sang loáng lên, lúc mở ra trong mắt phượng chỉ còn mảnh quyết tuyệt và ác độc: "Vậy hãy để Bổn cung lấy hành động chứng minh."

      Dứt lời, Linh phi chút do dự cầm đao nhắm ngay trái tim Mộc Ly ác độc đâm vào, Mộc Ly vẫn mở mắt nhìn, cho đến khi mũi kiếm kia cách trái tim mình 1 cm. Mộc Ly trước sau vẫn nháy mắt cái, đám phi tử xinh đẹp cũng kinh hãi trừng lớn mắt nhìn hành động điên cuồng của Linh Phi, họ hoàn toàn ngờ đến Linh Phi có thể liều mạng như thế.

      Tô quý phi bên cạnh, gương mặt tuyệt sắc khuynh thành mừng rỡ như điên, nghĩ tới đơn giản như vậy là có thể giải quyết xong nữ nhân này, điều này nằm ngoài dự đoán của nàng rồi, sớm biết như thế nàng nên hành động sớm chút.

      Bốn phía bỗng chốc yên tĩnh lại, dường như ngay cả trời đất cũng lập tức im lặng, sắc mặt mọi người đều ngưng tụ ở cây đao Linh Phi cầm, Như Phi khiếp sợ nhìn, gương mặt xinh đẹp kinh ngạc đứng tại chỗ, những phi tử khác đều trừng lớn mắt thể tin, các nàng đều là thiên kim, từ sống ở khuê phòng, bình thường chỉ thấy những chuyện như hạ độc, hãm hại người ta vào đường cùng, làm gì được thấy hành động điên cuồng như vậy.

      lúc mọi người sững sờ kinh hãi, bất ngờ bóng dáng xẹt qua. Sau đó, chỉ thấy Tô quý phi vỗn cười, hả hê trong mắt từ từ biến mất, hai bàn tay bạch ngọc từ từ xiết chặt lại.

      ‘Keng’ Tiếng rơi mặt đất phát ra thanh thanh thúy, đao tay Linh Phi bay ra ngoài, thức tỉnh tất cả các mỹ nhân ngây ngốc, chỉ thấy con cánh tay dài chỉ dùng hai ngón tay nhàng kẹp tay Linh Phi lại. Linh Phi giãy dụa, nhưng làm sao cũng thoát được hai ngón tay kia, đột nhiên Linh Phi quay đầu lại hung ác nhìn chằm chằm người phía sau, tức giận : "Ngươi là ai, lại dám xen vào chuyện của Bổn cung?"
      Last edited by a moderator: 2/10/15
      Lonna thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 91: Ngươi rốt cuộc cũng được câu tiếng người

      “Ta là ai quan trọng, quan trọng ta là người sợ chết!" Nam tử cười lạnh hai tiếng, đôi mắt đào hoa óng ánh hiển nhiên tức giận, quần áo đỏ tươi vẽ ra đường cong hoàn mỹ trung, lại là , Hoàng tử Phượng Lâm của Lam Nguyệt!

      Linh Phi cau mày, liếc nhìn nam tử đào hoa mang theo tức giận trước mặt, sau đó từ từ dời đến bộ quần áo màu đỏ người , cuối cùng giống như nhớ tới cái gì sững sờ mở miệng: "Ngươi là Hoàng tử Lam Nguyệt?"

      Nghe , gần đây Hoàng tử Phượng Lâm của Lam Nguyệt Quốc đến Phượng Lân, quần áo màu đỏ hết sức chói mắt, sớm lan truyền từ xuống dưới ở trong cung, nhưng số người nhìn thấy vẫn rất ít.

      "Đúng sao? phải thế nào?" Phượng Lâm cười lạnh, hai ngón tay thon dài nhàng xiết chặt cánh tay Linh Phi, hoàn toàn thấy dùng sức, nhưng lại làm cho Linh Phi đau đến mức run lẩy bẫy, Mộc Ly ở bên thầm nóng nảy, Phượng Lâm chết tiệt vì sao giải khai huyệt đạo người nàng trước!

      Tức giận trừng mắt liếc Phượng Lâm, Linh Phi sợ chết phản bác: " phải tốt, khuyên ngươi tốt nhất bớt can thiệp vào chuyện của Bổn cung, tại Bổn cung muốn giáo huấn tiện nhân này, ngươi buông tay bẩn thiểu của mình ra ngay!"

      Đôi mắt đào hoa hẹp dài khẽ nheo lại, Phượng Lâm nhanh chóng điểm mấy cái ở người Linh Phi. Sau đó, đôi môi mỏng lưu manh huýt sáo về phía Mộc Ly, nhếch miệng cười : " nhi, ta là chỗ dựa của nàng, bây giờ nàng muốn đánh thế nào cứ thoải mái đánh !"

      Khóe miệng Mộc Ly nhịn được co rút lại, nàng phải nên cảm thán quát to tiếng, tình ơi? Ngươi rốt cuộc cũng được câu tiếng người.

      "Ngươi. . . Sao dám đối xử với Bổn cung như thế!" Toàn thân Linh Phi cứng đờ, sợ hãi nhìn nụ cười tà mị mà càn rỡ của Phượng Lâm.

      Mấy mỹ nhân xung quanh rối rít dùng ánh mắt tò mò và e ngại nhìn Phượng Lâm, người dám lên tiếng nửa câu, mà Tô quý phi ngay lúc Linh Phi bị điểm huyệt đạo sớm lặng lẽ lui ra ngoài.

      Nhìn bóng lưng Tô Liên Hinh xa, Mộc Ly hung hăng nắm chặt quả đấm, Phượng Lâm cũng phát Tô quý phi, nhưng đôi môi đỏ mọng chỉ cười cười, chẳng qua nụ cười này có chút mùi vị sâu xa.

      "Bớt sàm ngôn , giải huyệt đạo cho ta trước ." Mộc Ly hết sức khó chịu liếc mắt, mặc dù rất cảm tạ đúng thời khắc mấu chốt giải cứu nàng, nhưng lại rất căm tức chậm chạp chịu giải khai huyệt đạo người mình.


      Chương 92: Hôm nay ta khiến ngươi mất tay

      "Được rồi được rồi, nhi nàng đừng nóng vội!" Phượng Lâm dùng thái độ vừa làm nũng vừa trêu đùa Mộc Ly, tiếp theo nhanh chóng giải huyệt đạo người nàng, đám mỹ nhân xung quanh dường như vì câu này của Phượng Lâm mà con ngươi muốn rớt xuống đất.

      để ý tới lời buồn nôn đó, Mộc Ly xiết chặt quả đấm hoạt động lại gân cốt, vẻ mặt ‘ngày chết của ngươi đến rồi’ nhìn Linh Phi. Chân mày Linh phi xoắn xuýt sợ hãi nhìn Mộc Ly, định lui lại, muốn chạy trốn, suy nghĩ muốn động đậy, nhưng làm sao cơ thể cũng thể nhúc nhích nửa phần, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mộc Ly từng bước đến gần.

      Mỗi bước của Mộc Ly, Linh Phi cảm giác mình và cái chết càng ngày càng gần. Mặc dù mặt Mộc Ly có biểu tình kinh khủng gì, nhưng lại khiến cho Linh Phi cảm thấy Mộc Ly lúc này còn đáng sợ hơn Tu La Địa Ngục.

      làm việc trái với lương tâm, sợ quỷ gõ cửa đúng ? Ai bảo Linh Phi ngươi thất đức có trái tim chi? Nếu làm, đừng sợ đừng hối hận!!

      "Giải huyệt cho nàng ta." Mộc Ly lạnh nhạt liếc Phượng Lâm, dùng giọng gần như kết băng, câu này khiến Linh Phi thoải mái ít.

      Nàng ta cho rằng, dựa vào nay thân phận của nàng ta và Nhan Khuynh Thành khác nhau trời vực. Mộc Ly dám làm gì nàng ta, ít nhất trước mắt là như vậy.

      Nhưng mà, chỉ câu cho rằng, hoặc thân phận chênh lệch, Linh Phi liền ngây thơ cho là có thể ngăn cản quyết tâm báo thù của Mộc Ly sao?

      Ta chỉ có thể , Linh phi nương nương. Ngài quá ngây thơ, quá đơn thuần rồi.

      Mọi người biết hành động này cuả Mộc Ly có ý gì, nhưng Phượng Lâm lại kinh ngạc nhìn thoáng qua Mộc Ly, sau đó thoải mái nhàn nhã giải khai huyệt đạo người Linh Phi, vẫn quên nháy mắt với Linh Phi, câu: "Phẩm chất của nhi nhà ta, chắc chắn tốt hơn tiện nhân ngươi."

      để ý tới tức giận Linh phi ngược lại thở phào hơi, nàng ta còn chưa kịp cử động cánh tay bạch ngọc bị tê liệt, Mộc Ly ra tay nhanh như điện sử dụng hết mười phần lực tàn nhẫn bẻ cánh tay Linh Phi cái, chỉ nghe ‘rắc rắc’ tiếng, thứ gì đó trong cơ thể bể nát, Mộc Ly cười lạnh tiếng, : "Dùng cái tay này đánh, hôm nay ta khiến ngươi mất cái tay này! Dùng hai tay đánh, hôm nay ta khiến ngươi có tay."


      Chương 93: Có người muốn mưu sát Bổn cung

      "A. . . . . . !!" tiếng tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong miệng Linh Phi phát ra, khiến mọi người khiếp sợ, nàng ta ôm cánh tay bị Mộc Ly xoay đến trật khớp, xụi lơ mặt đất, lệ trong mắt phượng giống như giọt sương phúc chốc rơi xuống, làm cho người ta sinh lòng thương tiếc.

      Đám mỹ nhân tái mặt nhìn gương mặt lạnh lùng như băng của Mộc Ly, đều cảm thấy mình may mắn chưa làm gì quá đáng với nữ La Sát này. Nếu , nhìn xem tại Linh Phi bị gãy tay cũng có thể tưởng tượng ra được kết quả của mình thê thảm cỡ nào.

      Mộc Ly cười lạnh, nhìn những mỹ nhân kia sắc mặt mỗi người đều biến thành trắng bệt, từ trong lòng phát ra loại chán ghét, nàng chẳng qua mới lấy tay của Linh Phi thôi mà họ sợ thành như vậy rồi, nếu nàng làm cái gì quá hơn nữa, họ chẳng phải té xỉu tại chỗ luôn sao?

      Nếu so với đấu tranh con đường tử vong mà Mộc Ly trải qua, cánh tay bị gãy hoặc viên đạn đều là chuyện bình thường, nhưng Linh Phi từ quen sống an nhàn sung sướng, khi nào chịu uất ức và đau đớn như vậy?

      Nhìn nước mắt Linh Phi lớn chừng hạt đậu và vẻ mặt đáng thương, Mộc Ly và Phượng Lâm càng thêm xem thường nữ nhân này, mới vừa còn bộ dáng sợ trời sợ đất muốn giết nhi nàng. Sao vào lúc này, mới có chút chuyện nhịn nổi ? Hazzi ~~ đúng là rất có ý nghĩa!!

      "Người đâu, có người muốn mưu sát Bổn cung!" Linh Phi di động lui về phía sau, giọng khàn khàn kêu to, hai Cẩm y vệ hai bên muốn động nhưng thể động, nhìn vẻ mặt này, rang bị Phượng Lâm điểm huyệt đạo.

      Mộc Ly chút độ ấm nhìn ánh mắt sợ hãi của Linh Phi, cười lạnh lần thứ hai: "Linh Phi! Sao chỉ chút chuyện ngươi cũng chịu được vậy? Nếu ta vẽ vài đao lên gương mặt xinh đẹp như hoa này, ngươi , như thế nào đây?"

      Vuốt ve con dao tay, nhàn nhạt ý giễu cợt, Mộc Ly chuyện vô cùng , cố ý kéo dài cuối lên, quả nhiên nhìn thấy sợ hãi trong con ngươi Linh Phi lại nhiều hơn chút. Phượng Lâm ở bên xem kịch vui nhịn được rùng mình cái, đều độc nhất là lòng dạ đàn bà, nhi quả nhiên đủ gan dạ đủ độc ác. Lúc này cảm thấy bản thân may mắn chưa từng đắc tội nữ nhân nào.
      Last edited: 2/10/15
      Lonna thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 94: Mộc Ly đấu với hoàng đế 1

      “Nhan Khuynh Thành, nếu ngươi dám hủy mặt của bổn cung, bổn cung thành quỷ cũng tha cho ngươi.” Đều vịt chết còn cứng mỏ, nhìn , Linh Phi chính là như vậy, ràng vẻ mặt sợ hãi bán đứng nàng ta, vậy mà vẫn còn bày ra dáng vẻ quật cường sợ trời sợ đất.

      “Vậy hãy để cho ta thử chút…” Mộc Ly cười tà ác, dứt lời, dao trong tay chuyển cái bay lên mặt Linh Phi, nhưng biết khi nào luồng lực cực lớn xông thẳng đến cái dao trong tay Mộc Ly, mất thăng bằng, cơ thể Mộc Ly cũng bay theo con dao.

      Nhi!” Phượng Lâm hoảng sợ hét lớn, thân mình chuyển cái, nhảy vút lên trời, sợi tóc đen như mực vẽ vòng cung cực đẹp trung, cánh tay dài đón lấy thân thể mềm mại của Mộc Ly.

      “Các ngươi làm gì?!” Giọng lạnh lẽo vang lên, trộn lẫn tức giận, đôi mắt đen như bảo thạch sáng chói, là loại băng giá có thể đông chết người. tại, Vũ Tiêu Nhiên chỉ cần liếc mắt cái cũng làm cho người ta cảm giác giống như mình ở trong hầm băng lạnh lẽo, nhưng vẫn chút tình cảm cau mày nhìn về phía Mộc Ly.

      “Tham kiến hoàng thượng.” Nhóm phi tử xung quanh vốn ngẩn ngơ, lập tức sửa sang lại quần áo của mình, đổi lại vẻ mặt tươi như hoa ngẩng đầu đứng thẳng, cao quý giống như hoàng đế.

      “Hoàng thượng cứu mạng!” Linh Phi giống như nhìn thấy cứu tinh đến, quỳ rạp dưới chân của Vũ Tiêu Nhiên, đôi mắt phượng tràn đầy nước mắt lần thứ hai, đáng thương ngẩng đầu nhìn Vũ Tiêu Nhiên.

      “Mang Linh Phi chăm sóc.” Lạnh nhạt liếc Linh Phi cái, nhìn đến đám mỹ nhân hành lễ, Vũ Tiêu Nhiên phân phó thị vệ phía sau tiếng, ánh mắt lần nữa chuyển tới Mộc Ly bị Phượng Lâm ôm trong ngực.

      “Chậm .” Rời khỏi lồng ngực Phượng Lâm, Mộc Ly thản nhiên kêu tiếng, đôi mắt lạnh nhạt nhìn thẳng Vũ Tiêu Nhiên: “Nếu hôm nay ta nhất định phải hủy mặt của nàng ta?”

      Nếu hôm nay ta nhất định phải hủy mặt của nàng ta, ngươi có ngăn cản ? Đáp án này sáng tỏ, chẳng qua Mộc Ly cam lòng, dựa vào cái gì mà với câu của , sau khi Linh Phi tổn thương Mộc Ly nàng còn có thể tiếp tục sống tốt.

      Chương 95: Mộc Ly đấu với hoàng đế 2

      À ! Nàng cho phép, ai có thể sau khi làm nàng bị thương, mà vẫn hoàn hảo rời , nhất là Linh Phi, đầu tiên là bỏ thuốc hại Nhan Khuynh Thành chân chính. Bây giờ là như thế này. Tuy Mộc Ly dạy dỗ nàng ta chút, nhưng vẫn còn chưa đủ đâu!

      Cho nên được, nàng cho phép, cho phép Linh Phi cứ như vậy rời !!! Tuyệt đối cho phép…

      Ánh mắt Vũ Tiêu Nhiên tối đen lạnh lẽo như băng nhìn Mộc Ly, tay rủ xuống hai bên nắm chặt, trong lòng thoáng run rẩy. Sau đó, môi mỏng khẽ động, nâng lên hai phần độ cong, ra câu mặn nhạt: “Ngươi hủy mặt của nàng, vậy hãy để cho nàng trả lại gấp trăm lần !”

      Ngươi hủy mặt của nàng, vậy hãy để cho nàng trả lại gấp trăm lần --- lạnh nhạt như thế, như mây như gió, nhưng cũng tuyệt tình như thế, tuyệt tình đến mức chừa lại đường sống!!

      Linh Phi đứng nguyên tại chỗ quên cả đau đớn tay, gương mặt hoa lệ lên kinh ngạc và mừng như điên. Lúc này nàng cho là, vị đế vương cao cao tại thượng đó vẫn còn thích mình, dung nhan xinh đẹp hơn nữa còn là thiên kim Tả Thừa Tướng, vậy nàng có thua Nhan Khuynh Thành, ít nhất, nàng cho là như vậy.

      Như Phi ngồi mặt đất sững sờ đến mất hồn, đó chính là phu quân của nàng sao? Đó chính là lý do phụ thân của mình trăm muôn ngàn kế muốn đưa mình vào cung sao?

      Phu quân sao? Chẳng qua cũng phải là phu quân của riêng nữ tử nào, mà là phu quân của hậu cung ba nghìn mỹ nữ, là Chúa Tể của vạn dân thiên hạ. Bởi vì, hoàng đế của quốc gia, trước giờ thuộc về mình ai.

      Đây là bi ai của phi tử trong hậu cung, nhưng cũng là vinh hạnh của các nàng. Cuối cùng, chỉ có thể hóa thành câu thở dài.

      Gió lạnh thổi qua bên tai, quét qua gương mặt tái nhợt của Mộc Ly khiến nàng hơi đau, nhưng thế nào cũng bằng trái tim bị đóng băng ở trong lồng ngực, đôi mắt to lưu ly nháy hai cái, giờ phút này hai mắt Mộc Ly thoạt nhìn hết sức sáng trong, tựa như ngôi sao lóe sáng trong đêm tối.

      Phượng Lâm nhìn tình huống của nàng trong lòng cũng cả kinh, nhíu chặt mày lo lắng canh chừng nhất cử nhất động của nàng.

      “Vậy hãy để cho ta thử xem nàng ta có thể hủy được mặt của ta ?” Chân mạnh mẽ đá cái mặt đất, tiểu đao (con dao ) như mọc thêm đôi cánh bay vọt lên, đôi tay Mộc Ly vẽ cái trung, tiểu đao vững vàng rơi vào trong tay của nàng.
      Last edited: 2/10/15
      Lonna thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :