1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trôi nổi trong lãnh cung: Khuynh quốc khí hậu - Hoa Vô Tâm (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 185: Công chúa hòa thân
      Hành cung Bắc Triệt, mỗi khi Mộc Ly có việc gì làm chăm bón hoa cỏ, vẽ người hoặc đồ vật, thường kêu tiểu Man tiểu Mạn chợ mua đống lớn đống . Sau đó tự tay xuống bếp làm ít thức ăn ngon, mấy người vây quanh cái bàn cùng nhau cười nhốn nháo.

      Thời gian giống như nước chảy lại tháng nữa trôi qua, cách thời gian Mộc Ly dành cho Vũ Tiêu Nhiên cũng còn tháng mà thôi.



      Thừa Ân năm thứ ba, ngày mười bảy tháng mười , quốc chủ Phượng Lân lập nữ nhi Lưu đại học sĩ làm Quý Phi, địa vị ngang với Tô quý phi, Tô quý phi cảm nhận nguy cơ kéo tới, thầm xúi giục Linh phi hại Quý Phi. . . . . .

      Thừa Ân năm thứ ban, mùng tháng mười hai, quốc chủ Vũ Tiêu Nhiên Phượng Lân, chính thức cưới công chúa Lam Nguyệt làm chủ Mạt Ương cung, đứng đầu hậu cung, quốc chủ Phượng Lân buông thả, người nào mang long tử trước, được vào ở trong Đông cung, trở thành chính cung Hoàng hậu. Trong lúc nhất thời, nữ nhân hậu cung mỗi người đều hưởng ứng theo, khỏi phí hết tâm tư cho kiện ấy.

      Bên trong hoàng cung giăng đèn kết hoa, chữ hỷ đỏ thẫm gần như dán đầy cả cả hoàng cung, Vũ Tiêu Nhiên mặc hỉ phục rực rỡ thêu Kim long năm móng, dẫn đầu đội ngũ mấy ngàn người ở cửa chính phía đông nghênh đón công chúa Lam Nguyệt đến.

      Chỉ cần nhìn trận thế này liền biết, quốc chủ Phượng Lân coi trọng cuộc hôn lễ này như thế nào rồi, chốc lát khiến rất nhiều phi tử mỹ nhân ghen gần chết.

      Phượng đô, dân chúng Phượng Lân đứng lầu cao, bên trong tiểu điếm hai bên đường, để có thể thấy đội ngũ rước dâu, chẳng mấy chốc chật ních người, những người này cần cũng biết là tới quan sát tượng hiếm gặp này.

      Mấy vạn quân đội vây quanh mười cái kiệu, cái kiệu hoa dán chữ hỷ đỏ thẳm chính giữa, màn che dài từ trân châu Lưu Tô thượng thẳng rủ xuống, che chắn người ngồi bên trong xe ngựa hoa lệ, ai khác chính là công chúa Lam Nguyệt.

      Bởi vì hoàng tử Lam Nguyệt thích mặc quần áo màu đỏ, cưỡi bạch mã theo chiếc xe kia, gươn mặt tuyệt sắc tràn đầy nụ cười, cơ hồ mê hoặc lượng lớn bọn nữ nhân quan sát phía trước, hoàng tử còn xinh đẹp như thế, mọi người khỏi bắt đầu chờ mong, chờ mong công chúa Lam Nguyệt ngồi ở trong xe ngựa hoa lệ kia xuất .
      Last edited: 11/1/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương186: Nghiêng nước nghiêng thành
      Phượng Lâm cưỡi bạch mã, hồng y xinh đẹp bay phấp phới trong gió, hí nửa tròng mắt hào phóng nhận lấy đến mọi ánh nhìn từ bốn phương tám hướng, miệng cười giống như hoa túc.

      Chuyện ngờ là tháng sau, rốt cuộc lại đứng mảnh đất này, lần trước ra từ giả, lần này, nhất định phải mang nàng theo. . . . . .

      "Có đói bụng ?" Lại gần kiệu hoa, Phượng Lâm hỏi , đôi mắt đào hoa tự chủ đầy tràn quan tâm.

      Cũng lâu lắm, bên trong kiệu giọng của thiếu nữ giống như thiên nhàng truyền đến: " đói."

      Hai chữ vô cùng đơn giản, trong trẻo sạch , nó tựa như tiếng vang của hai mảnh ngọc chạm vào nhau.

      Phượng Lâm nhìn lướt qua, môi đỏ tươi nâng lên: "Lát nữa có đói bụng cho ta biết."

      Bỗng nhiên, trầm mặc hồi lâu, rèm vải treo cửa sổ bên hông kiệu hoa lắc lư, cánh tay như bạch ngọc nhàng vén lên, chỉ nhìn thấy được bên mặt, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy xinh đẹp đến hít thở thông, hai cánh môi mềm mại của nàng hơi giật giật, khóe miệng nở nụ cười tươi như hoa, tiếp màn vải vụt cái, gương mặt nghiêng nước nghiêng thành được ngăn cách với bên ngoài.

      Chỉ với lần liếc mắt nhìn nửa gương mặt thôi, lại khiến đám người mong ngóng ở đây vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ, thậm chí lập tức có họa sư lấy giấy bút vẽ lại gương mặt tuyệt thế kia. Từ đó, ai cũng biết Tây Cung Hoàng hậu nước Phượng Lân chính là công chúa hòa thân của Lam Nguyệt Quốc, Phượng Nguyệt công chúa, lưu truyền khắp mọi nơi trong Phượng Lân. . . . . .

      Bên kia, phía lầu đệ nhất thiên hạ lâu, vài tháng sau chuyện xảy ra, nam tử áo đen đeo mặt nạ màu đen toàn thân tản ra hơi thở tu la ngồi cùng bạch y công tử tuyệt thế.

      "Tà, lần này ngươi định làm gì." Bạch y nam tử đưa mắt nhìn đội quân phía dưới mở miệng, nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời, ở chung với người áo đen tên Tà kia, hình thành hai thế đối lập ràng.

      Nam tử áo đen theo thối quen hai tay ôm ngực, lười biếng dựa vào cánh cửa, phun ra chữ ngắn gọn: "Đợi."

      Chờ ai đó giải quyết nội loạn, bình định triều đình, chờ người của mình trong hành cung Bắc Triệt ra, chờ mọi thứ đều hoàn toàn tốt đẹp sau đó. . . . . .

      muốn chờ, chính là thời cơ.
      Last edited: 11/1/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 187: Giá trị của nàng chính là chết
      "Dặn dò xuống dưới, ắt phải để cho nàng mang thai Long tử, giành được vị trí chánh cung." Con ngươi u thoáng qua tàn nhẫn, Tà miễn cưỡng mở miệng, giọng đến mức gió vừa thổi liền tán, khí thế lại tăng thêm, làm sao ngươi cũng thể xem .

      Bạch y nam tử thầm cau mày, môi mỏng chợt nụ cười rực rỡ, mắt phượng xẹt qua chút gì đó lạnh nhạt: "Ngươi biết . . . . . ."

      Biết nàng như vậy chết, biết cái giá phải trả khi tranh vị trí chánh cung chính là chết, vẫn còn để cho nàng chịu chết. . . . . .

      Tả Thương Tà, ngươi hung ác, nhưng cũng bởi vì thủ đoạn quả quyết này, ta mới khâm phục ngươi, thậm chí. . . . . .

      "Giá trị của nàng chính là chết." Chết chính là giá trị lớn nhất của nàng, trước giờ cần người vô dụng.

      Nở nụ cười lạnh, kèm theo tối tăm, quyết định sống chết của người.

      Mà “nàng” trong miệng bọn họ, ràng đúng là Tô quý phi Phượng Lân quốc —— Tô Liên Hinh.

      Nữ tử ngu xuẩn toàn tâm toàn ý vì mình người làm giá y cho người ta, mặc dù đến chết, nữ tử lòng dạ rắn rết đó cũng chỉ muốn được lần gặp lại người mình thương, nữ tử lạnh nhạt vì tiếc hy sinh bản thân mình.

      Mà giờ khắc này Tô quý phi ngồi trước gương đồng, mặc kệ hai nha hoàn trang điểm ăn vận cho mình, lúc nhận được lệnh chủ tử gửi tới, gương mặt xinh đẹp của nàng, kinh ngạc, tức cười, có chăng chỉ là lạnh nhạt, tự giễu cười, cùng vẻ kiên quyết.

      Cho dù là chết ngay lặp tức, nàng cũng mà chết, từ sống vì , chết có đáng gì?

      Nhưng nàng vẫn có chỗ sợ, chẳng qua là sợ đến chết cũng gặp lại người ấy. . . . . .

      Huống chi, thất bại phải là nàng, giờ phút này nàng chính là nghĩ như vậy.

      "Nương nương, hôm nay người muốn mặc quần áo màu gì?" Hôm nay, là hoàng thượng cưới Tây Cung hoàng hậu. Vì vậy, Ám Châu cẩn thận hỏi, chỉ sợ sơ ý chút chọc giận tới chủ tử của mình.

      Tô Liên Hinh ngẩn ra, mắt phượng hơi thu lại, ngay sau đó lạnh lùng bắn ra cột sáng: "Trắng."

      Ám Châu kinh ngạc: "Nhưng. . . . . ." Trong cung ai mà trang điểm ăn mặc xinh đẹp, hơn nữa đại hôn Hoàng đế, mặc đồ trắng chính là tượng trưng cho tang thương, phía sau những lời này, Ám Châu chung quy cũng ra.
      Last edited: 11/1/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 188: Đại hôn 1
      Bên kia, Ám Hương chuyên tâm làm tóc cho Tô quý phi, tay hơi chậm lại, kéo xuống lọn tóc đen, nàng sợ hãi há to miệng, chỉ sợ Tô quý phi nổi giận. Dù sao, Hoàng đế cưới người mới, trong cung làm gì có nương nương nào cảm thấy thoải mái chứ.

      Tô quý phi vui nhíu mày, ánh sáng lạnh chợt lóe trong mắt phượng, nhưng cuối cùng vẫn gì, mặc cho Ám Hương tiếp tục chải đầu cho mình.

      "Giúp Bổn cung thay quần áo." Cài lên các trang sức chuẩn bị xong, Tô Liên Hinh lạnh lẽo nhìn mình xinh đẹp trong gương đồng, gương mặt hề có bất kỳ biểu lộ gì khi Ám Châu Ám Hương mặc quần áo. . . . . .

      Ngay sau đó, nàng hướng về phía tấm gương nở cười trào phúng, nụ cười này, sáng chói xinh đẹp, lại mang theo sắc thái bi thương nồng đậm.

      Tất cả đều sắp bắt đầu, nhưng cũng là kết thúc cho bắt đầu ấy. Chẳng qua ở phía sau, nàng dùng hết mọi thứ của mình, đúng như mong muốn. . . . . .

      Cửa lớn phía Đông, Phượng Lâm dẫn đầu xuống ngựa, hồng y xinh đẹp như máu vẽ nên đường cong hoàn mỹ ở giữa trung, sau lưng mấy vạn quân đội cũng tiến về phía trước, tiếp theo hạ lệnh ngừng lại, khóe miệng nở nụ cười xinh đẹp, vượt lên đầu quỳ xuống với người mặc hỷ phục thêu Kim Long năm móng bên trong cổng lớn.

      "Hoàng tử Lam Nguyệt Phượng Lâm, khấu kiến Ngô Hoàng Vạn Tuế Vạn Tuế Vạn Vạn Tuế."

      "Ngô Hoàng Vạn Tuế Vạn Tuế Vạn Vạn Tuế."

      Tiếng có lực vang vang, do Phượng Lâm dẫn đầu, sau đó đội ngũ dài đều nhịp nhàng quỳ xuống hành lễ, ở giữa chỉ còn chiếc kiệu hoa đứng vững vàng tại chỗ, thanh điếc tai nhức óc vang vọng liên tiếp khắp cả hoàng cung.

      "Bình thân." Hai chữ ngắn gọn, cảm xúc phập phồng, lại có thể làm cho người ta cảm thấy bị lực lượng vô hình nào đó áp bức.

      Đế vương bên trong cổng chính phía đông, tuy người mặc hỷ phục Kim Long, nhưng mặt lại có bất cứ cảm xúc nào, đôi tròng mắt quyết tuyệt lạnh lẽo như băng, cứ như vậy nhìn xuống mọi người.

      "Tạ Ngô Hoàng Vạn Tuế Vạn Tuế Vạn Vạn Tuế."

      Sau những lời cảm tạ nối tiếp nhau, Phượng Lâm được Cao công công mời vào dự tiệc ở Ngự Hoa Viên, mà Lam Nguyệt công chúa vẫn còn trùm khăn hỷ bị Vũ Tiêu Nhiên từng bước dắt tới Kim Loan điện.
      Last edited: 11/1/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 189: Đại hôn 2
      Chỗ ấy, tất cả các nghi thức được bách quan chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ Hoàng đế và Tây Cung hoàng hậu tới tiến hành làm lễ, ai hiểu vì sao ngày đó Hoàng đế vội vàng cưới Lam Nguyệt công chúa. Mặc dù có ít triều thần phản đối, tuy nhiên đều bị áp chế hết.

      Vũ Tiêu Nhiên mặc áo dài thêu Kim Long năm móng, nữ tử xinh đẹp mặc Phượng y, đầu đội khăn hỷ đỏ tươi, hai người cùng chỗ cực kỳ chói mắt, Vũ Tiêu Nhiên nắm lấy bàn tay mềm mại gầy của nàng, dẫn nàng từng bước lên thảm đỏ được lót đại điện Kim Loan, bắt đầu thực các nghi thức. . . . . .

      Khi lễ nghi quan hô to: "Kết thúc buổi lễ, xin hoàng thượng trao tặng Phượng bội cho Tây Cung hoàng hậu." Tức khắc, quần thần trong triều đình đều lâm vào trạng thái khiếp sợ. Phượng bội này, Tây Cung hoàng hậu Nhan Khuynh Thành trước đây cũng có tư cách đeo, hôm nay lại giao cho công chúa hòa thân.

      Bàn tay Lam Nguyệt công chúa nắm Vũ Tiêu Nhiên hơi run lên, mắt to chợt lóe sáng bên trong khăn hỷ. Đế Vương bên cạnh từ đầu đến cuối hề liếc qua người dắt tay cử hành nghi thức, chỉ lạnh nhạt nhìn về phía mọi người i to thảo luận, trong lúc nhất thời đại điện im ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

      "Hoàng thượng, chuyện này tuyệt đối thể” Trong quần thần, người đàn ông sợ chết vào lúc này bước ra gây hấn, mà ông ta, chính là phụ thân của Tô quý phi đương triều, Tô phụ. Sau khi ông ta mở miệng, lập tức có vài vị quan cùng phe cũng phụ họa theo.

      "Xin hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh ban ra."

      "Xin hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh ban ra, thử hỏi Phượng bội sao có thể đưa cho nữ tử ngoại tộc chứ."

      "Hoàng thượng thành hôn với công chúa, sao lại là nữ tử ngoại tộc?" Lập tức có đại thần đứng ra phản bác, mà người này chính là Lưu đại học học sĩ, phụ thân của Quý phi được sắc phong cách đây lâu.

      " đại hôn, là Hoàng hậu Phượng Lân chúng ta, huống chi thân phận công chúa cao quý, Phượng bội giao cho công chúa quản lý là hợp lý nhất."

      "Nhưng nàng chung quy cũng phải là người thuộc dân tộc ta."

      Phản bác ngừng bên tai, dường như bọn họ hoàn toàn quên lúc này là ngày đại hôn của Hoàng đế, Vũ Tiêu Nhiên lạnh lùng nhìn triều thần sôi nổi nghị luận, đôi mắt sắc bén nheo lại, khóe miệng khẽ nâng lên mỉa mai, nữ tử bên cạnh chỉ cúi đầu, mặt vẫn bị khăn đỏ phủ kín, nàng ta suy nghĩ gì. . .
      Last edited: 11/1/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :