1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời - Ân Tầm (8 hồi + Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Hồi 8
      Chương 1: Tin tức lớn trong ngày (1)

      là người đàn ông quyền lực toàn thế giới này.

      Em là người con hoàn hảo nhất thế giới này.

      em!

      Đương nhiên rồi,

      là tất cả những gì đích thực của em

      Em là giấc mơ duy nhất của

      Em !

      Đương nhiên rồi.

      là tất cả của em

      Em là quá khứ, tại và tương lai của .

      Chúng ta nhau!

      Đương nhiên rồi.

      Vũ trụ này có thể làm chứng nhâ

      Chúng ta nhau!

      Cái chết cũng thể chia lìa!

      ________________

      Vẫn lời đồn vẫn chỉ là lời đồn, nhưng dĩ nhiên, cách này hoàn toàn phù hợp với giới giải trí.

      Ngay lúc Mạch Khê dốc toàn lực cho giải thưởng nhạc, giới truyền thông lại tuôn ra loạt những tin tức bát nháo. Loại tin này khi được tung ra uy lực của nó khác gì quả bom nguyên tử. Ban đầu là khiến cả làng giải trí chấn kinh rồi lan rộng sang thương giới, cuối cùng thổi quét ra cả xã hội.

      Mạch Khê ngơ ngác ngồi trong phòng nghỉ. vừa trải qua hồi ‘tấn công’ của phóng viên, cũng may là đúng lúc đó Apple gọi bảo vệ tới giải cứu cho .

      Còn chưa hết kinh ngạc, ngoài cửa phòng nghỉ thấy Ron gõ vài tiếng. Vẻ mặt ta thực lo lắng, ta nhìn Mạch Khê rồi chờ đợi liền hỏi: “Mạch Khê à, rốt cục là sao lại thế này? có đắc tội với truyền thông ? Thế mà họ bới hết chuyện hồi của ra rồi đấy.”

      Đại não Mạch Khê sớm trống rỗng, máy móc trả lời: “ biết…tôi biết gì hết.” Toàn thân dường như chỉ còn nguyên cái xác, như thể người bị rút cạn máu vậy.

      Sáng nay, truyền thông tung ra tin tức về quan hệ của với Lôi Dận. Có điều, lần này là tung toàn bộ luôn, chẳng những và Lôi Dận là cha và con nuôi mà còn miêu tả khá tường tận cuộc sống của thuở ấu thơ, đương nhiên là từ khi còn trong nhi viện, sau đó được nhận nuôi hai lần. Thậm chí, chuyện gã cha nuôi cầm thú trước hay gây rối cũng được tuôn ra sạch .

      Thông tin này vẫn chưa là gì, truyền thông sao có thể chỉ đơn giản như vậy. tin chắc tình chỉ có từng đó thôi. Điểm mấu chốt là giới truyền thông còn đào ra được việc năm tám tuổi được Lôi Dận nhận nuôi. Nghiêm trọng hơn là, quan hệ giữa mẹ – Bạc Tuyết với Lôi Dận cũng bị moi ra luôn. Truyền thông còn cho rằng Lôi Dận vừa mẹ vừa con, tình với mẹ Lôi Dận chuyển sang cho người con .

      Luân lý điên đảo, cuộc sống nơi bầy sói, giết chóc máu chảy thành sông…Từng câu từng chữ châm chọc đều lên nhật báo, tạp chí và cả truyền hình, truyền thanh!

      chuyện khác, chỉ riêng quan hệ cha với con nuôi cũng đủ để giới truyền thông hành động mạnh tay rồi!

      Cha con loạn luân…

      Lồng ngực Mạch Khê mơ hồ se thắt lại, như thể bị roi quật mạnh vào…

      Ron sớm toát mồ hôi, “Mạch Khê à, tôi chỉ muốn biết, rốt cục tin tức này là hay giả? Tôi là người đại diện của , ít nhất cũng phải biết chuyện này.”

      Mạch Khê hít sâu hơi, cố nén cảm giác nghèn nghẹn trong lồng ngực, ngẩng mặt nhìn người đại diện, “Là , tôi đúng là con nuôi của Lôi tiên sinh, tám tuổi được ấy nhận nuôi.”

      Ron đỡ lấy cái trán, trời ạ…

      “Mạch Khê, chuyện quan trọng như vậy sao sớm với tôi? có biết là bây giờ chúng ta có làm gì chăng nữa cũng thể ngăn cản giới truyền thông đưa tin ?”

      “Ron, thực xin lỗi, tôi cũng biết chuyện này lại rắc rối lớn đến thế…” Mạch Khê cũng hoang mang lo sợ .

      “Mạch Khê, hẳn là phải biết khả năng đào bới chuyện bát nháo của giới truyền thông chứ. Họ làm thay đổi cục diện, điều này đối với giải thưởng sắp tới của là cực kỳ bất lợi.” Ron vội vàng .

      Mạch Khê cắn chặt môi, thêm nữa. Kỳ biết nên điều gì. tình phát sinh quá đột ngột, khiến hề có chút phòng bị nào cả.

      Ron thấy thế buồn bực vò tóc, vung tay lên, “Quên , quên , hôm nay cứ ở lại công ty, có thế nào cũng được ra. Các buổi biểu diễn khác đều hủy bỏ. Về phần các bước tiếp theo, chúng tôi họp bàn sau.” xong, ta vội vàng ra khỏi phòng nghỉ.

      Sắc mặt Mạch Khê hơi có vẻ tai tái…

      Trong phòng nghỉ yên tĩnh. dám bật TV, lại càng dám xuống dưới xem tình hình thực tế. Những phóng viên này y như quỷ hút máu chờ để hút rỗng mọi tin tức, cho đến khi còn bí mật nào mới thôi.

      Giờ khắc này, đột nhiên cảm thấy rét lạnh, hàn ý này xuất phát từ sâu trong lòng; đột nhiên như là nhớ ra cái gì đó, vội vàng cầm di động gọi cho Lôi Dận, nhưng ai nhận cả!

      chỉ muốn được nghe giọng của Lôi Dận, thậm chí, muốn biết phản ứng của với chuyện này…

      “Vô dụng thôi, Lôi thị bây giờ loạn như bòng bong, ta làm gì còn tâm tư nhận điện thoại của chứ?” Ngoài cửa, giọng của Fanny vang lên. Bước vào trong, đóng sầm cửa lại, ta giương ra bộ mặt châm biếm mà nhìn .

      Mạch Khê sửng sốt, nhìn người vừa vào rồi mới cất di dộng, vầng trán nổi vẻ vui…

      ra ngoài! Đây là phòng nghỉ của tôi!”

      Lời xua đuổi lạnh lùng hề có tác dụng, ngược lại càng khiến Fanny cười đắc chí hơn. ta ngồi xuống salon, hai chân tao nhã khép vào, “ cho rằng còn có thể chiếm phòng nghỉ này được bao lâu? Toàn công ty, từ cao đến thấp, ngoại trừ phòng nghỉ của ca hậu Phỉ Tỳ Mạn, phòng của là rộng nhất, có tầm nhìn ngắm cảnh tốt nhất. Tôi ấy mà, rất thích chỗ này của .”

      “Tôi có hứng thú nghe mấy lời này của .” Thái độ của Mạch Khê còn bình ổn được nữa, ngữ khí lại càng thêm lạnh.

      “Vậy chuyện mà hứng thú .” Fanny cười lạnh, châm điếu thuốc lá, làn khói mỏng vây lấy dáng hình xinh đẹp của ta.

      “Ban đầu tôi nghe cha nuôi với Lôi Dận có quan hệ, tôi có đôi chút nghi ngờ, bởi vì nhìn qua với Lôi Dận chẳng hề giống quan hệ cha con. Sau này hai người lại công khai thừa nhận đương. Tôi còn nghĩ chắc là cha nuôi lầm, dù sao ông ấy cũng nhiều tuổi rồi, nghe nhầm hoặc nhìn nhầm cũng là bình thường. Cho đến khi…chính tai tôi nghe được người bạn tốt của ra quan hệ giữa với Lôi Dận, tôi thể tin được. Chẳng những tin mà còn khiếp sợ. ra tám tuổi được Lôi Dận nhận nuôi, hơn nữa ta với mẹ còn có thời quá khứ nữa…”

      Mạch Khê ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn ta, mãi lâu sau, ngọn lửa phẫn nộ mới bùng lên trong mắt…

      ra là ! Mấy tin tức đó đều là tung ra!”

      , Mạch Khê, đừng quá kích động, vừa rồi nghe tôi . Tất cả đều là tôi nghe thôi. Nếu nhất định phải chỉ ra kẻ đầu sỏ, chính là bạn tốt của , Đại Lỵ ấy. ta hẳn là người hiểu nhất, lời nhất định là nhất.”

      Fanny ung dung nhìn , khóe môi lạnh lùng gợn ý cười.

      Mạch Khê đứng bật dậy, đôi mắt xinh đẹp nhuốm thẫm ý lạnh, “Là lợi dụng Đại Lỵ đúng ? vì muốn đối phó với tôi nên vắt óc tìm mưu kế để làm nhiều chuyện như vậy!”

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 1: Tin tức lớn trong ngày (2)
      Fanny nghe thấy vậy giận, ngược lại còn cười, “Mạch Khê à, phải biết rằng, vào làng giải trí ắt gặp họa, tôi cần gì phải vắt óc tìm kế? Chỉ trách quá nổi bật, truyền thông muốn chú ý đến cũng được.”

      “Fanny, đúng là hết thuốc chữa rồi. Lần trước tôi tha thứ cho , biết điều lại còn thay đổi hẳn!” Mạch Khê thất vọng nhìn ta, ngữ khí cũng điềm nhiên.

      “Cá lớn nuốt cá bé là quy luật sinh tồn, cũng là đạo lý nhân sinh.” Fanny thèm quan tâm đến thái độ của , dụi điếu thuốc rồi đứng lên đến trước mặt

      “Mạch Khê, chẳng qua là tôi ngờ tin tức về lại đáng kinh ngạc như vậy! Hôm nay vừa xem tin tức xong, tôi nghĩ, có lẽ nào tám tuổi học được cách quyến rũ Lôi Dận giường? Aiz, xem ra Lôi Dận này, tình thú cũng đúng là đặc thù, cùng với đứa trẻ còn chưa dậy mà cũng có hứng thú sao?”

      cho phép ấy như vậy!” Mạch Khê tức giận nắm chặt tay lại, chỉ hận thể giáng xuống cho ta phát tát.

      “Lời này cũng phải là tôi mà là truyền thông . tại truyền thông đều sôi nổi bàn luận, rằng Lôi Dận từ lớn lên trong bầy sói, như vậy những phương diện khác hẳn là cũng khác người thường, cho nên mới nhận nuôi đứa tám tuổi. Giữ lại bên cạnh cũng chỉ để thỏa mãn nhu cầu biến thái của ta thôi!” Fanny nhanh chậm , lại nhìn khuôn mặt càng ngày càng phẫn uất của Mạch Khê đắc ý cười, “Nhưng mà tôi nghĩ chuyện này cũng liên quan đến Lôi Dận. Hẳn là từ học được bản tính dâm đãng của mẹ. Lôi Dận này đúng là có phúc, chẳng những được hưởng thụ thân mình Bạc Tuyết, ngay cả con người ta cũng buông tha.”

      Mạch Khê cố nén cảm giác run rẩy, đột nhiên cầm con dao gọt hoa quả lên, giơ về phía Fanny…

      Fanny vừa thấy vậy liên tục lùi về phía sau, cực kỳ hoảng sợ chỉ vào , “Mạch Khê, muốn làm gì?”

      Mạch Khê giơ con dao ra, ý lạnh trong mắt gần như có thể giết người. thả từng bước về phía Fanny, ngữ khí lạnh lẽo: “Tin hay , còn thêm câu nữa, con dao này trực tiếp xuyên thủng cổ họng đấy!”

      Fanny biến sắc, vội vàng mở cửa, “, đúng là bị thần kinh!” xong, ta sợ tới mức lảo đảo chạy ra ngoài.

      Vẻ run rẩy rốt cục cũng thể khống chế được. Con dao sáng bóng kia phản chiếu gương mặt tái nhợt của . muốn nhìn thấy Lôi Dận. Có phải…Lôi thị xảy ra chuyện gì ?

      “A, Mạch Khê, em làm gì đấy?” Apple vừa trông thấy bóng lưng Fanny hốt hoảng bỏ chạy, đẩy cửa ra sợ tới nhũn chân. lập tức tiến lên đoạt lấy con dao…

      “Sao em phải nghĩ như thể có lối thoát vậy? Chỉ là vụ tai tiếng tình ái thôi mà, scandal như thế này em còn thiếu sao?”

      Mạch Khê thực chẳng muốn giải thích gì, vô lực ngã ngồi lên salon. Trông suy yếu, trán cũng lấm tấm mồ hôi.

      “Mạch Khê, em cần lo lắng, ban quản trị họp bàn về vấn đề của em. Nhưng mà chị nghĩ họ cũng dám hủy tư cách tham gia giải thưởng của em đâu, chị…”

      “Apple, em rất lo lắng cho Dận, em muốn ra ngoài.” Mạch Khê chặn ngang lời Apple. Đây là lần đầu tiên gọi Lôi Dận như vậy trước mặt người ngoài.

      “Dận? À…” Apple sửng sốt, lập tức có phản ứng lại, hai mắt mở to, “Em là Lôi tiên sinh?”

      Mạch Khê gật đầu, mệt mỏi quá, thực rất mệt mỏi…

      “Mạch Khê à…” Apple vội vàng tiến lên kéo lấy hai cánh tay , “Bảo bối à, em…vụ tai tiếng này phải là , đúng ?”

      Mạch Khê ngẩng đầu, dũng cảm nhìn vào đôi mắt kia, “Apple, xin lỗi, là , những gì truyền thông đều là .”

      “Hả?” Apple choáng váng, “Vậy em…”

      “Em ấy!” Hốc mắt Mạch Khê hồng đỏ, “ ấy là cha nuôi em, sai, chuyện tám tuổi em được ấy nhận nuôi cũng giả, ấy từng có quan hệ với mẹ em cũng sai, nhưng mà…em ấy, cứ cố chấp ấy.”

      Apple thấy hốc mắt hồng hồng đành lòng. Nhất là lại dũng cảm thừa nhận tình cảm của mình, chút giấu giếm. Apple cảm động, vội vàng lấy khăn tay, “Mạch Khê, chị biết, chị biết, chị có thể thấy được em ta. Lôi tiên sinh là người đàn ông vĩ đại như vậy, sao thể khiến phụ nữ điên cuồng chứ. Nhưng mà em phải biết rằng, tại dưới đó đều là phóng viên, giờ em mà xuất , bọn họ ăn tươi em luôn, đấy.”

      “Nhưng mà, em thực lo cho ấy. Đây phải là scandal bình thường, em sợ gây họa cho Lôi thị.” Mạch Khê có cảm giác bất lực sâu sắc, trước mắt chỉ là toàn vẻ mờ mịt.

      “Mạch Khê, em đừng bối rối như vậy, chỉ càng làm chuyện thêm xấu hơn. Chờ chút , em phải tỉnh táo mới được đó.” Apple an ủi , “Mạch Khê, em yên tâm, chị nhất định bên cạnh giúp đỡ em. Có điều, bây giờ phải là thời điểm để ra ngoài, chúng ta chờ chút.”

      Mạch Khê cảm thấy bất an, lo sợ, lại rất áp lực, đành phải gật đầu, ngồi yên đó với sắc mặt tái nhợt, câu.

      Apple khẽ thở dài tiếng, ngồi ở bên cạnh. Làm trợ lý nghệ sĩ, càng hiểu được vụ bê bối này nghiêm trọng đến mức nào. Cũng như lời Mạch Khê , vụ này hề đơn giản, đây là hồi tai nạn, tai nạn chưa từng thấy…

      Lôi thị xuất nguy cơ trong quan hệ xã hội xưa nay chưa từng có!

      Cái gọi là nguy cơ quan hệ xã hội chính là nó ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh của tổ chức, liên quan đến tồn tại của tổ chức, đến cơ cấu tổ chức. Do vậy, những rắc rối ảnh hưởng đến hình tượng của tổ chức đó, mà trực tiếp nhất, việc liên lụy đến phát triển của Lôi thị chính là vụ tai tiếng tình ái kia!

      Ngắn ngủn có mấy tiếng, tin tức nghiêm trọng này giáng tai họa xuống Lôi thị, ảnh hưởng đến hầu hết các hoạt động, thậm chí làm dao động thị trường cổ phiếu. Ngay tiếng trước, cổ phiếu của Lôi thị bắt đầu có biến chuyển, thậm chí còn có nguy cơ rớt giá.

      “Baa!” Trong phòng họp, Lôi Dận chủ trì cuộc họp ban quản trị của công ty, phẫn nộ đập mạnh xuống bàn, lửa giận bùng bùng khiến mọi người phải kinh hãi. Tay vẫn đặt nguyên bàn. Thư ký nhìn trộm lên tay , dám làm chuyện gì quấy rầy .

      “Tôi rất muốn biết bộ phận quan hệ xã hội của công ty làm những gì, mà lại để tin tức lan truyền nhanh đến vậy?”

      Trưởng bộ phận quan hệ xã hội là người trung niên. Hẳn nhiên, ông bị khắc này làm cho thót tim. Ông ôm lấy lồng ngực, cẩn thận trả lời, “Thực xin lỗi Lôi tiên sinh, tin tức này tới quá đột ngột, lúc chúng tôi nhận được lan truyền rộng rồi. Bộ phận quan hệ xã hội chúng tôi cũng khởi động, nhưng vẫn chậm bước…”

      cách khác, tôi nuôi đám phế nhân?” Sắc mặt Lôi Dận có thể dùng từ ‘xanh mét’ để hình dung, khuôn mặt lạnh băng cùng vẻ tức giận tột độ.

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 1: Tin tức lớn trong ngày (2)
      Fanny nghe thấy vậy giận, ngược lại còn cười, “Mạch Khê à, phải biết rằng, vào làng giải trí ắt gặp họa, tôi cần gì phải vắt óc tìm kế? Chỉ trách quá nổi bật, truyền thông muốn chú ý đến cũng được.”

      “Fanny, đúng là hết thuốc chữa rồi. Lần trước tôi tha thứ cho , biết điều lại còn thay đổi hẳn!” Mạch Khê thất vọng nhìn ta, ngữ khí cũng điềm nhiên.

      “Cá lớn nuốt cá bé là quy luật sinh tồn, cũng là đạo lý nhân sinh.” Fanny thèm quan tâm đến thái độ của , dụi điếu thuốc rồi đứng lên đến trước mặt

      “Mạch Khê, chẳng qua là tôi ngờ tin tức về lại đáng kinh ngạc như vậy! Hôm nay vừa xem tin tức xong, tôi nghĩ, có lẽ nào tám tuổi học được cách quyến rũ Lôi Dận giường? Aiz, xem ra Lôi Dận này, tình thú cũng đúng là đặc thù, cùng với đứa trẻ còn chưa dậy mà cũng có hứng thú sao?”

      cho phép ấy như vậy!” Mạch Khê tức giận nắm chặt tay lại, chỉ hận thể giáng xuống cho ta phát tát.

      “Lời này cũng phải là tôi mà là truyền thông . tại truyền thông đều sôi nổi bàn luận, rằng Lôi Dận từ lớn lên trong bầy sói, như vậy những phương diện khác hẳn là cũng khác người thường, cho nên mới nhận nuôi đứa tám tuổi. Giữ lại bên cạnh cũng chỉ để thỏa mãn nhu cầu biến thái của ta thôi!” Fanny nhanh chậm , lại nhìn khuôn mặt càng ngày càng phẫn uất của Mạch Khê đắc ý cười, “Nhưng mà tôi nghĩ chuyện này cũng liên quan đến Lôi Dận. Hẳn là từ học được bản tính dâm đãng của mẹ. Lôi Dận này đúng là có phúc, chẳng những được hưởng thụ thân mình Bạc Tuyết, ngay cả con người ta cũng buông tha.”

      Mạch Khê cố nén cảm giác run rẩy, đột nhiên cầm con dao gọt hoa quả lên, giơ về phía Fanny…

      Fanny vừa thấy vậy liên tục lùi về phía sau, cực kỳ hoảng sợ chỉ vào , “Mạch Khê, muốn làm gì?”

      Mạch Khê giơ con dao ra, ý lạnh trong mắt gần như có thể giết người. thả từng bước về phía Fanny, ngữ khí lạnh lẽo: “Tin hay , còn thêm câu nữa, con dao này trực tiếp xuyên thủng cổ họng đấy!”

      Fanny biến sắc, vội vàng mở cửa, “, đúng là bị thần kinh!” xong, ta sợ tới mức lảo đảo chạy ra ngoài.

      Vẻ run rẩy rốt cục cũng thể khống chế được. Con dao sáng bóng kia phản chiếu gương mặt tái nhợt của . muốn nhìn thấy Lôi Dận. Có phải…Lôi thị xảy ra chuyện gì ?

      “A, Mạch Khê, em làm gì đấy?” Apple vừa trông thấy bóng lưng Fanny hốt hoảng bỏ chạy, đẩy cửa ra sợ tới nhũn chân. lập tức tiến lên đoạt lấy con dao…

      “Sao em phải nghĩ như thể có lối thoát vậy? Chỉ là vụ tai tiếng tình ái thôi mà, scandal như thế này em còn thiếu sao?”

      Mạch Khê thực chẳng muốn giải thích gì, vô lực ngã ngồi lên salon. Trông suy yếu, trán cũng lấm tấm mồ hôi.

      “Mạch Khê, em cần lo lắng, ban quản trị họp bàn về vấn đề của em. Nhưng mà chị nghĩ họ cũng dám hủy tư cách tham gia giải thưởng của em đâu, chị…”

      “Apple, em rất lo lắng cho Dận, em muốn ra ngoài.” Mạch Khê chặn ngang lời Apple. Đây là lần đầu tiên gọi Lôi Dận như vậy trước mặt người ngoài.

      “Dận? À…” Apple sửng sốt, lập tức có phản ứng lại, hai mắt mở to, “Em là Lôi tiên sinh?”

      Mạch Khê gật đầu, mệt mỏi quá, thực rất mệt mỏi…

      “Mạch Khê à…” Apple vội vàng tiến lên kéo lấy hai cánh tay , “Bảo bối à, em…vụ tai tiếng này phải là , đúng ?”

      Mạch Khê ngẩng đầu, dũng cảm nhìn vào đôi mắt kia, “Apple, xin lỗi, là , những gì truyền thông đều là .”

      “Hả?” Apple choáng váng, “Vậy em…”

      “Em ấy!” Hốc mắt Mạch Khê hồng đỏ, “ ấy là cha nuôi em, sai, chuyện tám tuổi em được ấy nhận nuôi cũng giả, ấy từng có quan hệ với mẹ em cũng sai, nhưng mà…em ấy, cứ cố chấp ấy.”

      Apple thấy hốc mắt hồng hồng đành lòng. Nhất là lại dũng cảm thừa nhận tình cảm của mình, chút giấu giếm. Apple cảm động, vội vàng lấy khăn tay, “Mạch Khê, chị biết, chị biết, chị có thể thấy được em ta. Lôi tiên sinh là người đàn ông vĩ đại như vậy, sao thể khiến phụ nữ điên cuồng chứ. Nhưng mà em phải biết rằng, tại dưới đó đều là phóng viên, giờ em mà xuất , bọn họ ăn tươi em luôn, đấy.”

      “Nhưng mà, em thực lo cho ấy. Đây phải là scandal bình thường, em sợ gây họa cho Lôi thị.” Mạch Khê có cảm giác bất lực sâu sắc, trước mắt chỉ là toàn vẻ mờ mịt.

      “Mạch Khê, em đừng bối rối như vậy, chỉ càng làm chuyện thêm xấu hơn. Chờ chút , em phải tỉnh táo mới được đó.” Apple an ủi , “Mạch Khê, em yên tâm, chị nhất định bên cạnh giúp đỡ em. Có điều, bây giờ phải là thời điểm để ra ngoài, chúng ta chờ chút.”

      Mạch Khê cảm thấy bất an, lo sợ, lại rất áp lực, đành phải gật đầu, ngồi yên đó với sắc mặt tái nhợt, câu.

      Apple khẽ thở dài tiếng, ngồi ở bên cạnh. Làm trợ lý nghệ sĩ, càng hiểu được vụ bê bối này nghiêm trọng đến mức nào. Cũng như lời Mạch Khê , vụ này hề đơn giản, đây là hồi tai nạn, tai nạn chưa từng thấy…

      Lôi thị xuất nguy cơ trong quan hệ xã hội xưa nay chưa từng có!

      Cái gọi là nguy cơ quan hệ xã hội chính là nó ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh của tổ chức, liên quan đến tồn tại của tổ chức, đến cơ cấu tổ chức. Do vậy, những rắc rối ảnh hưởng đến hình tượng của tổ chức đó, mà trực tiếp nhất, việc liên lụy đến phát triển của Lôi thị chính là vụ tai tiếng tình ái kia!

      Ngắn ngủn có mấy tiếng, tin tức nghiêm trọng này giáng tai họa xuống Lôi thị, ảnh hưởng đến hầu hết các hoạt động, thậm chí làm dao động thị trường cổ phiếu. Ngay tiếng trước, cổ phiếu của Lôi thị bắt đầu có biến chuyển, thậm chí còn có nguy cơ rớt giá.

      “Baa!” Trong phòng họp, Lôi Dận chủ trì cuộc họp ban quản trị của công ty, phẫn nộ đập mạnh xuống bàn, lửa giận bùng bùng khiến mọi người phải kinh hãi. Tay vẫn đặt nguyên bàn. Thư ký nhìn trộm lên tay , dám làm chuyện gì quấy rầy .

      “Tôi rất muốn biết bộ phận quan hệ xã hội của công ty làm những gì, mà lại để tin tức lan truyền nhanh đến vậy?”

      Trưởng bộ phận quan hệ xã hội là người trung niên. Hẳn nhiên, ông bị khắc này làm cho thót tim. Ông ôm lấy lồng ngực, cẩn thận trả lời, “Thực xin lỗi Lôi tiên sinh, tin tức này tới quá đột ngột, lúc chúng tôi nhận được lan truyền rộng rồi. Bộ phận quan hệ xã hội chúng tôi cũng khởi động, nhưng vẫn chậm bước…”

      cách khác, tôi nuôi đám phế nhân?” Sắc mặt Lôi Dận có thể dùng từ ‘xanh mét’ để hình dung, khuôn mặt lạnh băng cùng vẻ tức giận tột độ.

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 2: Quyết định trong hội nghị
      câu ‘kết tội’ khiến tất cả các thành viên của ban quản trị đều rét lạnh, sởn gai ốc. Trong giới mọi người đều biết, có thể vào làm việc trong Lôi thị là cực kỳ khó. Bởi Lôi thị tuyển chọn nhân tài vẫn nổi tiếng là nghiêm khắc, thậm chí cả nhân viên quèn pha trà cũng phải có bằng cấp, kinh nghiệm nhất định.

      Vào được Lôi thị tương đương với lấy được bảo hành cho cả đời, bởi vì nhiều người cũng biết, chỉ vào Lôi thị năm sau đó sang làm cho công ty khác được ngồi ngay lên vị trí quản lý. Có điều rất nhiều người tình nguyện ở lại Lôi thị, cho dù là nhân viên nho thôi. Nguyên nhân chính là, Lôi thị có hệ thống quản lý hoàn thiện, chế độ lương cao, hơn nữa tiền thưởng phúc lợi cũng ở mức người ta thể tưởng tượng nổi. Đương nhiên, tất cả những điều này đều phải căn cứ vào năng lực của nhân viên cùng những đóng góp cho công ty.

      Nhưng khi bị Lôi thị sa thải, cũng có nghĩa là người này có đủ năng lực để làm được việc, như vậy về sau cũng rất khó được các công ty tín nhiệm. Đây là chuyện rất đáng sợ. Tối thiểu nhân tài qua đợt tuyển dụng của Lôi thị quyết định đến điều kiện tuyển dụng của nhiều công ty khác.

      “Trưởng bộ phận quan hệ xã hội…” Lôi Dận dựa thân mình vào ghế, ngón tay thon dài gõ gõ lên bàn. Đây chính là biểu mất kiên nhẫn của . Về thói quen nay, toàn bộ ban quản trị đều biết.

      “Dạ dạ, Lôi tiên sinh có gì sai bảo?” Tâm tư của vị trưởng bộ phận quan hệ xã hội như bay ở chốn nào. Làm cho Lôi thị, tiền kiếm ít, tuy chế độ phúc lợi đều khiến người ta hâm mộ nhưng bỗng dưng bị ‘điểm danh’ như thế này, mùi vị khó chịu.

      “Lập tức xử lý tốt nguy cơ lần này cho tôi, xử lý tốt, ông có thể trực tiếp về nhà dưỡng lão!” Ngữ khí của Lôi Dận ràng là vui.

      “Vâng, vâng, Lôi tiên sinh, tôi lập tức sắp xếp.” Trưởng bộ phận quan hệ xã hội biết Lôi Dận hạ ‘tối hậu thư’, liền lau lau mồ hôi trán, lắp bắp .

      “Tổ đánh giá có tổng kết chưa?” Lôi Dận chuyển ánh mắt sang bên trái bàn hội nghị, cả dãy bên trái lập tức hồi hộp.

      “Lôi tiên sinh, tổng kết bước đầu có rồi, tình hình… được tốt cho lắm.” Người phụ trách tổ đánh giá cẩn thận báo cáo lại bản đánh giá số liệu mới làm sáng nay.

      !” Lôi Dận lại gõ lên mặt bàn.

      Người phụ trách tổ đánh giá liếm liếm đôi môi khô khốc, “Cho tới bây giờ, tin tức này khiến cho Lôi thị tổn thất gần trăm triệu. Ở phiên giao dịch bắt đầu sáng nay, cố phiếu tăng dừng lại, đến giờ ngừng rớt giá, thị trường cổ phiếu cũng biến chuyển rất lớn. Hạng mục bên kia cùng số hoạt động kết hợp bị chính phủ Malayxia nghi ngờ cũng vì tin tức này. Còn…”

      “Chuyện cổ phiếu rớt giá nhanh chóng nghĩ biện pháp giải quyết!” Lôi Dận đợi tổ đánh giá xong, liền lạnh lùng ra lệnh: “Trước mắt, tổ phụ trách hạng mục quốc tế dồn hết tinh lực vào hạng mục tiến hành, rút ra vài nhân viên tinh nhuệ để tùy thời ứng phó. Nếu xuất vấn đề tài chính tạm dừng trong số các hạng mục lại!”

      Ban quản trị vừa nghe thế đưa mắt nhìn nhau…

      “Lôi tiên sinh…” Phí Dạ ngồi bên cạnh Lôi Dận rốt cục cũng nhịn được liền thấp giọng : “Làm như vậy được tốt cho lắm! khi Lôi thị có hạng mục phải dừng lại nhất định có người đoán Lôi thị có vấn đề trục trặc. Như vậy chẳng phải là càng ảnh hưởng đến thị trường cổ phiếu sao? Đây hiển nhiên vòng tuần hoàn ‘ác tính’.”

      Đôi mắt Lôi Dận đột nhiên khép hờ lại, ánh mắt trực tiếp dừng mặt Phí Dạ. gằn từng tiếng hỏi: “Theo như tình hình tại mà , cậu làm thế nào?”

      Phí Dạ hơi nhướng mày, có vẻ tự hỏi, sau đó thấp giọng : “Lôi tiên sinh, nếu như lựa chọn việc can dự truyền thông có khi hiệu quả còn ngược lại. Chi bằng cho bộ phận quan hệ xã hội của chúng ta tiến hành loạt các hoạt động, lợi dụng truyền thông, chẳng những có thể làm yên lòng dân chơi cổ phiếu, cũng có thể để cho chính phủ bên hạng mục kia thấy được rằng Lôi thị vẫn hoạt động bình thường.”

      Những thành viên của ban quản trị nghe thấy vậy gật nấy gật để. Quả nhiên, họ đều đồng ý với đề xuất xử lý của Phí Dạ.

      Sắc mặt Lôi Dận dần dần chuyển lạnh băng, thậm chí cả ánh mắt cũng ánh lên sắc xanh lục thâm sâu. quét mắt vòng, lại dừng ánh mắt lần nữa mặt Phí Dạ, đôi môi hơi mở ra…

      “Phí Dạ, thân là trợ lý hành chính đặc biệt của công ty, cậu chỉ nghĩ được phương thức ngu xuẩn ai bằng vậy sao?”

      câu khiến Phí Dạ nhất thời sửng sốt, những nhân viên khác cũng kinh hãi.

      “Lôi tiên sinh, tôi…”

      Lôi Dận đợi Phí Dạ giải thích, thân mình cao lớn đột nhiên đứng dậy. kiên nhẫn mà vung tay lên…

      “Chọn cách can dự truyền thông cho tôi, ngay lập tức!” xong, mang vẻ mặt vui mà ra khỏi phòng họp.

      Trong phòng họp, sắc mặt mỗi thành viên ban quản trị đều khó coi. Chắc chắn, cuối tuần này họ được sống dễ dàng đâu…

      “Phí Dạ tiên sinh…” Phụ trách tổ đánh giá ngồi kế bên Phí Dạ, thấp giọng hỏi, “Lôi tiên sinh làm sao vậy? Bình thường ngài ấy luôn thận trọng khi dùng can truyền thông. Sao lần này lại mất lý trí như vậy?”

      Phí Dạ thầm thở dài hơi, “Lôi tiên sinh làm việc luôn rất đúng mực, tôi nghĩ sở dĩ ngài ấy đưa ra quyết định này cũng là vì có lý do riêng, chúng ta chỉ cần nghe theo là được rồi.”

      Phụ trách tổ đánh giá bất đắc dĩ gật đầu.

      Người phụ trách tổ hạng mục quốc tế nghe vậy cũng đứng dậy, đồng ý mà : “Phí Dạ tiên sinh, chúng tôi cũng biết Lôi tiên sinh làm việc luôn thận trọng, nhưng lần này tôi cảm thấy có chuyện phát sinh. Nhất là đối với hạng mục kia mà , khi dùng cách can dự truyền thông, phải là rước hậu quả ngược lại sao? Còn chuyện dừng số hạng mục, nếu truyền ra ngoài đối phương nhìn chúng ta thế nào đây? Phí Dạ tiên sinh, bình thường Lôi tiên sinh đều rất trọng ý kiến của cậu. Ý kiến cậu vừa đưa ra chúng tôi cũng cảm thấy rất tốt. Cậu xem, cậu có thể khuyên nhủ Lôi tiên sinh, để ngài ấy ra quyết định thận trọng hơn ?”

      Phí Dạ nhìn về phía ông ta, “Ông ở Lôi thị cũng lâu rồi, hẳn là rất tính cách Lôi tiên sinh. khi ngài ấy ra quyết định là thể đổi được.”

      “Nhưng mà như vậy đối với tổ hạng mục chúng tôi mà là rất công bằng.” Tổ hạng mục dường như có chút bất bình với quyết định vừa rồi của Lôi Dận.

      “Nếu chính phủ Malaysia có ý kiến, nhân viên của hạng mục đó do các ông phụ trách vẫn tiến hành làm bình thường. Lời đồn cũng chỉ là lời đồn, chúng ta thể bị ảnh hưởng được. Nhiều năm qua, Lôi thị trải qua sóng gió còn lớn hơn lần này rất nhiều, mọi người cần phải lo lắng.” Phí Dạ cố gắng đề phương án dự phòng với nhóm quản lý cao cấp.

      Người phụ trách bộ phận quan hệ xã hội khẽ thở dài, “Phí Dạ tiên sinh, cậu xem những tin tức này rốt cục là lời đồn hay đúng là ? Lôi Dận tiên sinh hôm nay đưa ra quyết định này là vì muốn tốt cho công ty hay vẫn là vì kia? Tôi chỉ sợ, Lôi tiên sinh người đẹp quá, càng muốn cho người ngoài thấy, chừng chỉ vì nụ cười hồng nhan mà tiếc hy sinh lợi ích công ty đâu. Việc can dự truyền thông lần này ràng là để giữ thanh danh cho kia thôi, đối với công ty có lợi gì đâu.”

      Phí Dạ khẽ thở dài, “Mọi người cần lo lắng, chuyện này rồi qua thôi, cứ theo lời Lôi tiên sinh mà làm .”

      Mọi người chỉ có thể gật đầu, lần lượt rời khỏi phòng họp.

      Cả phòng họp to như vậy nhưng chỉ còn lại mình Phí Dạ, khuôn mặt vốn bình tĩnh bắt đầu nổi lên vẻ lo lắng…

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 3: Liên tục khống chế nổi (1)
      Bóng đêm ma mị.

      Khi Lôi Dận lết thân mệt mỏi về đến tòa thành Mạch Khê chờ sẵn từ rất lâu liền nhào vào lòng , ôm chặt lấy .

      Lôi Dận phân phó người làm rồi đau lòng nhìn Mạch Khê, cũng thuận thế ôm chặt lấy . “Hôm nay dọa đến em rồi phải ?”

      Có trời mới biết lũ phóng viên hôm nay y như cơn dịch bệnh, chẳng những vây quanh Lôi thị chật như nêm cối, mà còn có thể thần thông quảng đại biết được ngồi xe nào, phải rất lâu mới thoát ra khỏi đám phóng viên này để trở lại tòa thành.

      Mạch Khê nghe vậy nhàng lắc đầu, ngẩng mặt nhìn ràng thấy vẻ ủ rũ thoáng lên trong đáy mắt , “Dận, em sợ, em chỉ lo lắng cho thôi…”

      cũng rất vất vả mới có thể thoát khỏi đám phóng viên. Lúc trở lại tòa thành, lại xem được bản tin kinh tế có liên quan đến những tin tức bất lợi cho Lôi thị, thậm chí cổ phiếu mấy ngày trước còn tăng nay lại có nguy cơ tụt giá. Hôm nay, đến nửa đêm mới về nhà, chắc chắn là phải xử lý chuyện của công ty.

      sao. Trước đây Lôi thị còn từng phải trải qua sóng gió còn lớn hơn bây giờ, yên tâm .” Lôi Dận nhàng mỉm cười rồi hôn lên trán , “Nhưng mà em đó, về sau cho phép thức đêm nữa, phải nghỉ ngơi sớm chút.”

      Mạch Khê nhàng tựa đầu vào ngực , như đứa bất lực giọng , “ về em ngủ được…”

      câu này khiến cõi lòng Lôi Dận cũng phải tan nát, lại càng giống nỗi đau ấm áp. nhịn được bèn ôm càng chặt hơn, “Thực xin lỗi, Khê nhi, về sau về sớm hơn.”

      cần đâu…” Mạch Khê nhàng lắc đầu, “Em muốn vì em mà chậm trễ công việc quan trọng, em thích chờ .”

      “Đứa ngốc này!” Lôi Dận cảm thấy đành lòng, nâng khuôn mặt lên, thâm tình nhìn , “Trong lòng , em chính là việc quan trọng.”

      “Dận…” Hốc mắt Mạch Khê phiếm hồng. cứ thâm tình như vậy, cứ bảo vệ cho như vậy, còn dường như chẳng thể làm gì cả.

      “Em nhớ là em chưa từng làm gì cho cả. Dận, có hiểu được tâm tư đó của em ? Em muốn nhìn thấy mệt mỏi như vậy, muốn vì chuyện công ty mà ưu sầu. Nhưng mà, tin tức lan truyền quá nhanh, nhanh đến nỗi khiến em trở tay kịp…”

      “Khê nhi, yên tâm , tất cả mọi chuyện qua rồi.” Lôi Dận ôm chặt lấy , bên tai , “Em phải làm gì cả, chỉ cần là được rồi.”

      Trong lòng Mạch Khê nổi lên nỗi chua xót, chóp mũi cũng ê ẩm. ngẩng khuôn mặt nhắn lên nhìn Lôi Dận, “Dận, chẳng lẽ chúng ta nhau, được sao? Vì sao nhiều người phản đối như vậy? Vì sao cha nuôi và con nuôi thể nhau? Chúng ta đâu có phải cha con có quan hệ huyết thống. Em rất sợ, rất sợ. Em cảm thấy chuyện này càng ngày càng phiền toái….”

      Lôi Dận nhìn sâu vào đôi mắt xinh đẹp của , trong ánh mắt cũng mang theo vẻ kiên định, cũng có đau lòng…”Khê nhi, cam đoan với em, ai có thể tách chúng ta ra, tuyệt đối thể!”

      Sóng mắt Mạch Khê dao động, ngay cả cõi lòng cũng bị lời này của làm cho rung động sâu sắc!

      Mặt trời cứ theo thường lệ mọc lên, hẳn là hy vọng ngày, tối thiểu cũng có nơi thấy được ánh sáng, cũng là để an ủi người bên cạnh mình.

      Cánh cổng lớn của tòa thành từ từ mở ra, đoàn xe xa hoa từ trong lần lượt ra. Xe còn chưa tăng ga thấy đám phóng viên như ruồi bọ bâu đến khiến toàn bộ vệ sĩ có mặt cũng phải bất ngờ.

      Đoàn xe lọt trong đám phóng viên như thể rơi vào đầm lầy, thể tiến cũng thể lui. Người trong xe chỉ có thể trơ mắt nhìn nhóm phóng viên kéo đến càng đông, cuối cùng gần như là bao phủ cả mấy chiếc xe.

      Trong xe, Mạch Khê bị doạ ít, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm vào đám phóng viên nhung nhúc quanh xe, ngay cả ngón tay cũng phát run.

      Ngồi ở ghế khác, sắc mặt Lôi Dận cũng xanh mét, ánh mắt lo lắng nhìn lũ phóng viên ngừng xô lấn về phía trước.

      “Lôi tiên sinh, làm sao bây giờ? Đột nhiên xuất nhiều phóng viên như vậy, xe được.” Tài xế cũng bị đám phóng viên này làm cho hoảng sợ, cũng biết là bọn người này từ đâu chui ra nữa.

      Sắc mặt Lôi Dận nhìn thế nào cũng thấy vẻ dễ chịu. bấm điện thoại, lạnh lùng

      “Phí Dạ, đám phóng viên này là như thế nào đây?”

      “Lôi tiên sinh, sáng sớm hôm nay Lôi thị khởi động can dự truyền thông, chỉ khiến cho truyền thông bất mãn. Họ cho rằng Lôi thị làm như vậy là tay che trời.” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng Phí Dạ. khó để tưởng tượng được, xe của và xe của các vệ sĩ khác cũng bị lọt vào vòng vây của phóng viên, nhích được nửa bước.

      Theo bản năng, Mạch Khê quay đầu lại nhìn qua cửa kính xe ở phía sau. Tất cả đều là phóng viên, từ đầu đến cuối, thể nhìn thấy xe vệ sĩ đâu. còn nhớ , vừa rồi lúc ra khỏi cổng khoảng cách xe này với xe vệ sĩ quá xa mà. Còn bây giờ bị đám phóng viên này vây đến nỗi thấy bóng dáng đâu. đáng sợ!

      Lôi Dận nghe thấy vậy, vẻ mặt vui, hét lên…

      “Tôi hỏi là, vì sao phóng viên tìm được địa chỉ của Bạc Tuyết bảo?”

      “Chuyện này…” Trong thời gian ngắn Phí Dạ cũng trả lời được.

      “Lập tức phái vệ sĩ đến đây, tất cả những ai trong xe cũng xuống mà vệ sĩ trong tòa thành có bao nhiêu cũng ra hết đây cho tôi!” Lôi Dận nổi giận, giọng cực độ lạnh lẽo.

      “Dạ!” Phí Dạ lập tức nhận lệnh.

      Mạch Khê vô cùng kinh hãi, sợ đám phóng viên này mất lý trí mà phá xe…

      Lôi Dận đưa tay kéo bàn tay lạnh lẽo của ủ vào lòng bàn tay. Vẻ tức giận vừa rồi hóa thành hư ảo khi đối mặt với , giọng cũng dịu dàng…

      “Khê nhi, phải sợ, có việc gì cả.”

      Mạch Khê cố kìm nén mà gật đầu, nhưng trong lòng lại nổi lên dự cảm bất an…

      Các phóng viên tìm được Bạc Tuyết bảo điều này chứng minh họ quyết tâm đào ra mọi chuyện riêng tư của với Lôi Dận, thậm chí chỗ ở cũng buông tha…

      Cách đó xa, đám phóng viên ồn áo huyên náo, ánh đèn máy ảnh ngừng lóe lên, chụp cả bốn phía chiếc xe. Thấy trong xe có động tĩnh gì, họ bắt đầu dùng sức gõ cửa kính xe, sau đó dí sát vào cửa kính mà chụp.

      Mạch Khê gần như nằm cuộn tròn trong lòng Lôi Dận. Cảnh tượng này chẳng khác gì bộ phim kinh dị, mà bên ngoài xe chính là đám ma quỷ chờ ăn tươi nuốt sống người ta…

      Mà Lôi Dận, sắc mặt hiển nhiên trở nên ngày càng khó coi. Nhất là khi thấy đám phóng viên càng ngày đến càng nhiều bàn tay to đột nhiên nắm chặt lại!

      đám vệ sĩ rốt cục cũng dẹp được đám người kia. Phí Dạ đầu, những vệ sĩ khác cố gắng ngăn phóng viên ở hai bên. Nhưng lũ phóng viên kia y như ngựa đứt cương, thậm chí có thể xô vệ sĩ ra để tiếp tục tiến về trước.

      Con đường phía trước lại thể được, tưởng tượng cũng biết ở đó có rất nhiều phóng viên. Phí Dạ cố gắng đẩy đám người tiếp cận xe Lôi Dận, đám vệ sĩ phía sau cũng chỉ hận thể rút súng ra mở đường.

      “Lôi tiên sinh, xe thể về phía trước được, làm sao bây giờ?” Phí Dạ trong điện thoại di dộng.

      “Tản đám phóng viên ra hai bên, tôi với Mạch Khê lập tức đổi xe!” Lôi Dận chỉ có thể quyết định như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :