Chương 13: Thấy tàn nhẫn (1)
Bên trong gian phòng, người đàn ông
người phụ nữ
bứt ra ngồi dậy, thân mình cao lớn ngồi
ghế salon, bóng dáng lạnh lùng phản chiếu ngược
nền đá cẩm thạch trơn bóng. Dưới ánh trăng sáng tỏ cùng ánh sáng rọi ra từ ngọn đèn thạch
, bóng hình người đàn ông càng được kéo dài ra.
Người phụ nữ tựa như bị bánh xe hung hăng nghiền qua, vô lực nằm
mặt đất lát đá cẩm thạch lạnh băng,
thân mình đầy đặn lộ ra những dấu vết vô tình của người đàn ông. Mái tóc dài của
ta cũng ướt nhẹp mồ hôi, hai chân dường như mất
tri giác mà phát run.
Điều làm Mạch Khê cực kỳ hoảng sợ chính là,
biết từ chỗ nào trong phòng chui ra vài tên vệ sĩ. Bọn họ mỗi người đều mang vẻ cường ngạnh, lạnh lùng, mặc
thân âu phục đen, hờ hững nhìn người phụ nữ xụi lơ
mặt đất
ngừng run rẩy; tự nhiên như thể
quá quen với
màn như vậy.
tên vệ sĩ trong số đó tiến lên, cũng kính thay người đàn ông kia cài lại cúc áo sơ mi, sau đó lùi lại
bên.
Bên trong căn phòng dấy lên
tia bất an, thậm chí hơi thở nguy hiểm
dần như lan tràn.
Mạch Khê rùng mình
cái,
nhìn thấy người đàn ông phất tay,
tên vệ sĩ tiến lên,
chút lưu tình giật tóc người phụ nữ, túm
ta tới trước mặt người đàn ông.
Từ chân tóc người phụ nữ truyền đến cơn đau kịch liệt khiến
ta phát ra tiếng kêu rên bén nhọn.
Cả người Mạch Khê truyền đến cơn lạnh lẽo truyền từ chân tóc đến đầu ngón chân.
cảm thấy cả cột sống mình cũng nổi lên
lạnh băng. Cách đó
xa, người đàn ông kia biểu cảm cực kỳ hờ hững, vẫn ngồi đó
nhúc nhích, tựa như ma quỷ vừa chui ra từ địa ngục.
làm gì người phụ nữ kia? Vừa mới
ràng là
màn kích thích
chịu nổi, vì sao đảo mắt
cái lại trở nên như vậy khiến người khác bất an?
rất muốn rời khỏi nơi này, muốn tìm bác Hàn Á đến ngăn cản
màn này. Chỉ là, chỉ là
cảm thấy hai chân run lên, giống như người phụ nữ bên trong; muốn động đậy lại
động nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn cảnh sắp phát sinh này.
Người phụ nữ trong phòng giương mắt nhìn người đàn ông. Chỉ thấy bên môi người đàn ông gợi lên ý cười lạnh lùng, nâng lên bàn tay to…
Ngón tay chậm rãi vuốt dọc theo vẻ xinh đẹp
sớm ướt nhẹp mồ hôi, rơi
khuôn ngực đầy đặn. Thân thể nhớp mồ hôi của
ta dưới ánh đèn lộ
từng góc cạnh trước mắt bọn vệ sĩ.
“
tới, chính là muốn hầu hạ tôi, sao nhanh như vậy
chịu nổi?” Đôi môi bạc của người đàn ông thản nhiên hé mở,
câu.
Ngoài cửa, toàn thân Mạch Khê đột nhiên run lên!
Đây là loại thanh
gì đây?
Trầm thấp, thâm thúy, cực độ dễ nghe, lại lạnh lùng xâm nhập tận xương tủy, nháy mắt như lưỡi dao sắc bén nhuốm đầy men rượu khiến người khác
thể
bị mê muội mà muốn nhầm nháp, kết quả là chỉ có thể nếm được mùi máu.
Người phụ nữ tựa như cũng bị giọng
này mê hoặc, giật mình sửng sốt
chút, lại nhìn thấy vẻ lạnh băng bên khóe môi người đàn ông
sợ tới mức thân mình lui về sau, “Thực xin lỗi, tôi, tôi…”
Người đàn ông kéo cơ thể
ta lại, “Ngay cả
người đàn ông cũng
đáp ứng được,
làm sao có thể ứng phó với nhóm thủ hạ của tôi, hả?”
chữ cuối cùng hạ xuống, bàn tay to người đàn ông vừa thu lại, bầu ngực cao ngất bị bóp chặt lại. Nỗi đau đớn kịch liệt khiến người phụ nữ phát ra tiếng thét thống khổ, chói tai.
Xem thêm...